Làm thế nào biết các chân sư thăng thiên có thật

Hỏi: Nếu con được thấy các chân sư trong hiện thân vật lý – nếu có thể nói như vậy – thì con sẽ an tâm là các thày có thật, nhưng điều này cũng sẽ cản trở sự thật rằng chúng ta không chỉ là con người vật lý. Cho nên con phải vượt qua giác quan vỏ ngoài. Nhưng con sẽ an tâm biết mấy nếu con có thể nhìn thấy các thày tận mắt. Như con đây, con không nhìn thấy các thày. Con luôn tự hỏi là mọi người khác nhìn các thày như thế nào, và trong hội nghị này con nhất định sẽ mở mắt ra thật to để mà nhìn, nếu có thể nói như vậy.


Trả lời của ông Kim Michaels tại một hội nghị ở Hòa Lan. Đăng ngày 7/12/2016.

Vâng, tôi hiểu điều bạn nói. Khi bạn trở thành một học trò của chân sư thăng thiên, bạn đang đi ngược lại tâm thức tập thể vốn phủ nhận các chân sư thăng thiên hay cõi tâm linh là thực. Hoặc cũng có thể họ không phủ nhận nhưng họ bảo – như Giáo hội Công giáo chẳng hạn: “Người bình thường không thể nào có trải nghiệm đó. Chỉ có các tu sĩ và những bậc thật đặc biệt mới có thể nhìn thấy trực tiếp, cho nên bạn chỉ cần tin theo những gì chúng tôi nói với bạn.” Và đó là điều chúng ta đã lớn lên và được dạy dỗ.

Bạn đang thực sự đi ngược lại tâm thức tập thể, cho nên tất nhiên, sẽ rất tuyệt nếu bạn nhận được một sự chứng thực nào đó. Riêng tôi cảm thấy chính mình đã nhận được rất nhiều sự chứng thực là các chân sư thăng thiên có thật, nhưng không ở tầng cấp giác quan vật lý. Tôi nghĩ có lẽ hầu hết các bạn ở đây cũng đã nhận được một lời xác nhận nội tâm vượt khỏi giác quan vật lý mà các bạn vẫn biết rõ là thực. Tôi cảm thấy đây là một phần quan trọng trong giai đoạn của địa cầu mà chúng ta đang sống qua.

Tôi nghĩ có thể sẽ đến một thời trong tương lai khi các thày sẽ hiện thân vật lý hay có thể nhìn thấy trong cõi vật lý. Tuy nhiên, điều này sẽ xảy ra một khi hầu hết mọi người không còn cần đến nó nữa vì tâm thức loài người đã được nâng cao. Thử thách ngay bây giờ cho chúng ta những người tâm linh là chúng ta cần chứng tỏ là mình sẵn lòng đi xa hơn những loại chứng cớ vật lý, đi xa hơn giác quan vật lý mà vẫn chấp nhận được là có điều gì rất thực.

Điều này khiến tôi nhớ lại một câu chuyện cũng na ná như vậy. Tại Đan Mạch có một quyển sách vừa được phát hành vào mùa xuân năm nay, tựa đề là: “Tôi đã gặp Giê-su.” Đây là một phụ nữ Đan Mạch, một nhà báo. Bà đã lớn lên trong một gia đình theo chủ nghĩa Mác phủ nhận mọi điều tâm linh. Bà chưa bao giờ bước chân vào nhà thờ và cũng chưa bao giờ để ý đến tâm linh. Rồi trong một chuyến công tác tại Tây Ban Nha, bà bước vào một nhà thờ cổ, và đột nhiên bà thấy Giê-su hiện ra đứng ngay bên cạnh mình. Đó là một khải tượng. Giê-su không đang ở đó trong vật lý, nhưng thày rất thực. Như thể bà đang nhìn thấy thày tận mắt, giống như một cửa sổ mở ra và bà nhìn thấy thày đứng đó trên đất Israel trong trang phục của thời đó. Giê-su nói chuyện với bà bằng tiếng Aramaic. Chỉ sau này bà mới biết đó là tiếng Aramaic, và tuy bà không hiểu được ngôn ngữ nhưng bà vẫn nắm được những gì thày cố truyền đạt cho bà.

Mặc dù bà đã được nuôi dạy để chối bỏ mọi thứ tâm linh, nhưng bà không thể phủ nhận những gì mắt bà nhìn thấy. Trong mấy năm đầu, bà không thổ lộ với ai về trải nghiệm của mình. Là một ký giả, bà đi khắp mọi nơi phỏng vấn tất cả các chuyên gia về hóa học não bộ hay cách vận hành của bộ óc. Mặc dù bà không nói rõ trong sách của bà, cá nhân tôi cảm thấy là bà chỉ muốn tìm được ai đó sẽ nói với bà: “Ồ, đó chỉ hoàn toàn là một ảo giác. Hãy bỏ qua chuyện đó đi.” Nhưng bà ngạc nhiên không thấy ai nói với bà như vậy.

Mọi người đều nói là người ta chưa hiểu hết mọi điều về não lẫn về tâm. Một số còn bảo rằng trong tâm phải có nhiều hơn là những gì người ta có thể giải thích về bộ não vật lý. Dường như ai ai cũng đưa đẩy tới mức rốt cuộc bà nói: “Thôi được rồi, tôi phải viết trải nghiệm của tôi thành sách.” Thế là bà viết sách và được một nhà xuất bản nổi tiếng phát hành. Sách trở thành một cuốn bán chạy nhất.

Tôi thấy câu chuyện này rất thú vị ở chỗ nó mang cùng động lực như câu hỏi của bạn. Bà ấy đã có một trải nghiệm nội tâm nhưng nó quá thực đến độ bà không thể phủ nhận được. Bà đã cả gan đứng trước mặt tất cả những người hoài nghi. Bà chờ đợi là người ta sẽ tấn công mình, nhưng bà ngạc nhiên khi không ai tấn công. Tôi nghĩ lý do là vì bà quá thành thật về trải nghiệm của bà. Bà không cố giảng đạo cho bất cứ ai. Bà không nói gì về ý nghĩa trải nghiệm của bà, mà bà chỉ nói: “Tôi đã có trải nghiệm này và tôi không thể phủ nhận nó. Nó đã ảnh hưởng tôi như thế này và tôi đã cảm thấy như thế đó.” Bà mô tả nguyên quá trình mà bà kinh qua.

Tôi cho rằng, theo một nghĩa nào đó, đây cũng chính là những gì tất cả chúng ta đang kinh qua. Chúng ta ở đây để chứng tỏ cho người khác. Chúng ta không nhất thiết ở đây để thu hút, lôi kéo người khác vào giáo lý của chân sư thăng thiên hay vào một nhóm, một triết lý, một vị thày hay bất cứ gì khác. Nhưng chúng ta ở đây để làm chứng cho sự thật rằng vượt quá cõi vật lý có một cái gì rất thực, một cái gì quý báu đối với chúng ta.