3 | Hội nghị Hàn Quốc 2025 – Bài truyền đọc của Saint Germain

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Saint Germain, qua trung gian Kim Michaels ngày 6/6/2025. Bài truyền đọc này được trao truyền tại Hội nghị Hàn Quốc 2025 – Là Ki-tô Hằng sống trong đời sống hàng ngày.

Bài dịch này được dịch thẳng bằng máy thông minh nhân tạo và chưa được kiểm chứng. Xin quý vị sử dụng thận trọng và chỉ để tham khảo mà thôi.

Tôi là Chân sư Thăng thiên Saint Germain. Chúng ta hãy đi vào câu chuyện trong Kinh thánh về Thánh Giu-se là cha của Chúa Giê-su và điều đã được nói trong những đợt truyền giáo trước đây rằng tôi là sinh thể đã đầu thai làm Giu-se. Một lần nữa, như Mẹ Mary đã giải thích, đây đều là biểu tượng và các con có thể nhìn vào biểu tượng ở những tầng cấp khác nhau. Nhưng chắc chắn các con có thể nhìn vào sự thật rằng con trẻ Ki-tô được nuôi dưỡng bởi mẹ nhưng cũng có một hình bóng người cha. Người cha làm gì cho Ki-tô khi Ki-tô lớn lên, khi con trẻ Ki-tô trưởng thành?

Chà, trước hết, người cha dạy con trẻ Ki-tô một nghề, một kỹ năng. Và điều này, tất nhiên, áp dụng cho các con theo nghĩa rằng các con là cha của Ki-tô bên trong các con. Các con là hình bóng người cha cũng như hình bóng người mẹ. Để biểu đạt quả vị Ki-tô cá nhân của mình, các con cần dạy Ki-tô một kỹ năng nhất định, một kiến thức nhất định. Điều này không nhất thiết có nghĩa là một nghề như thợ mộc hay nhà khoa học hay bất cứ thứ gì. Có thể là các con chọn một chủ đề gần gũi với mình, mà các con tâm huyết, và các con nghiên cứu chủ đề đó.

Nó không nhất thiết phải là một giáo dục chính quy. Có thể là các con tự nghiên cứu chủ đề này. Và các con trở thành một chuyên gia trong chủ đề đó theo nghĩa là các con biết chủ đề đó từ các góc độ, các quan điểm khác nhau. Điều này làm gì? Nó tạo ra một cấu trúc mà qua đó tâm Ki-tô có thể biểu đạt chính nó qua tâm của các con để có một chén thánh để dòng chảy tuôn vào. Các con, tất nhiên, có một biểu tượng khác từ Kinh thánh về chén mà Chúa Ki-tô đã dùng trong bữa Tiệc ly, Chén Thánh, như nó thường được gọi. Và biểu tượng cho điều này là, khi các con đang thu hoạch một kỹ năng nhất định, một kiến thức nhất định, các con đang hình thành trong bốn thể thấp của mình cái chén đó, cái chén thánh đó, để khi các con trưởng thành trong quả vị Ki-tô, có một chén thánh, một cấu trúc để rượu của tâm thức Ki-tô được rót vào. Bởi vì Ki-tô sẽ không chảy vào hư không, sẽ không chảy vào một bình rỗng nơi nó sẽ bị đổ ra đất.

Bây giờ một lần nữa, như PadmaSambhava đã chỉ ra, tâm vỏ ngoài, tâm lý trí, có thể lấy bất cứ điều gì chúng tôi nói và bóp méo nó và nói: “Có phải đó không phải là một mâu thuẫn sao? Bởi vì PadmaSambhava đã không nói về việc đến để thấy tất cả những cái ta này mà các con có, cái mà bị trói buộc vào quá khứ, cái mà bị trói buộc vào tương lai sao? Chúng ta không thể từ đây suy ra rằng nếu các con làm sạch tâm mình khỏi tất cả những cái ta này, thì tâm sẽ trong sạch và ánh sáng Ki-tô có thể chảy vào sao?”

Bây giờ tôi đang nói về việc trở thành một chuyên gia trong một chủ đề nào đó, nâng lên một cấu trúc trong tâm. Nhưng tôi không nói về việc nâng lên một cấu trúc được hình thành bởi những cái ta tiềm thức tách biệt này. Tôi đang nói về việc nâng lên một cấu trúc kiến thức, hiểu biết, kỹ năng, để tâm Ki-tô có thứ mà nó có thể biểu đạt qua. Các con có thể nói: “Đây là vị sứ giả đang mang một thông điệp từ một chân sư thăng thiên mà tự nhiên chảy qua tâm Ki-tô. Và đúng vậy, vị sứ giả, như anh ấy đã giải thích, tìm cách trở nên trung hòa.” Nhưng nếu anh ấy hoàn toàn không biết gì về chủ đề đó, thì tôi không thể ban một bài truyền đọc qua anh ấy. Tôi không thể, qua vị sứ giả này, ban một bài truyền đọc có ý nghĩa về vật lý thiên văn hay vật lý hạt nhân hay phẫu thuật não. Bởi vì không có cấu trúc trong tâm của vị sứ giả có thể nhận các khái niệm mà tôi có trong tâm mình.

Đây là điều tôi muốn nói khi tôi nói, các con đang nâng lên một chén thánh, hình thành một chén thánh. Chén thánh này không được tạo thành từ những cái ta tách biệt. Nó được tạo thành từ các khái niệm, ý tưởng, ngôn ngữ, để các con có thể nhận các xung lực đến từ tâm Ki-tô. Bây giờ rõ ràng, tất nhiên, điều này không phải là một việc đơn giản để làm. Nó không chỉ là vấn đề tìm mọi cuốn sách các con có thể tìm thấy về một chủ đề nhất định và nghiên cứu tất cả chúng và ghi chép. Và ở đây các con biết tất cả những điều này. Bởi vì thách thức là cung cấp một cấu trúc mà Ki-tô có thể chảy vào, nhưng mà hạn chế sự biểu đạt của tâm Ki-tô càng ít càng tốt.

Tôi muốn nói gì với điều này? Chà, điều tôi muốn nói là nếu các con lấy ví dụ một nhà khoa học lớn lên trong một xã hội phương Tây hay hiện đại, đi học, đi đại học, học nhiều năm, nhận bằng cấp, có việc làm, tiếp tục thử nghiệm và nghiên cứu, nhà khoa học đó trong môi trường hiện tại trên trái đất sẽ bị lập trình, bị truyền giáo, bị tẩy não với triết học, ý thức hệ, tôn giáo gọi là chủ nghĩa duy vật khoa học.

Và điều đó có nghĩa là nếu nhà khoa học chấp nhận những gì đã được đặt vào tâm trí mình, thì nhà khoa học sẽ không dám nhận bất cứ điều gì từ tâm Ki-tô mà tra vấn, thách thức, vượt ra ngoài thế giới quan duy vật. Và điều này, tất nhiên, sẽ hạn chế sự biểu đạt của tâm Ki-tô. Các con thấy rằng thách thức là trở thành một chuyên gia trong một lĩnh vực nhất định mà không chấp nhận những niềm tin gây giới hạn cũng được tìm thấy trong lĩnh vực đó. Điều này có thể không phải là chủ nghĩa duy vật, đây có thể là những ý tưởng khác. Nó có thể là những ý tưởng vi tế mà không phải là một phần của bất kỳ ý thức hệ hay tôn giáo nào. Nhưng trong bất kỳ lĩnh vực nào, có những giới hạn nhất định. Và tại sao tôi lại nói điều này? Bởi vì nếu các con nhìn vào bất kỳ lĩnh vực nào của xã hội, có một lối tư duy nhất định, có một hệ tư tưởng nhất định thống trị lĩnh vực đó. Và mặc dù điều này đặt ra một nền tảng cho lĩnh vực, nó cũng đặt ra giới hạn cho khả năng của một người để nhận những ý tưởng mới từ cõi thăng thiên. Và đây, tất nhiên, là thách thức đối với các con, nhưng nó không phải là một thách thức lớn như đối với những người ngoài thế giới không biết gì về quả vị Ki-tô.

Vì khi các con có kiến thức chúng tôi đã ban cho các con về quả vị Ki-tô, các con có thể thấy rằng các con có thể nghiên cứu một lĩnh vực, các con có thể biết những gì đã được đưa ra trong lĩnh vực đó cho đến nay, mà không giới hạn tâm trí của mình bằng cách nghĩ: “Ồ, đây là kiến thức tối hậu.” Các con biết, khi các con có một cái nhìn tâm linh, ví dụ, rằng chủ nghĩa duy vật khoa học không phải là thế giới quan tối hậu, hoặc thế giới quan Công giáo không phải là cái nhìn tối hậu. Do đó, các con có thể tránh để tâm mình bị giới hạn bởi những hộp tư duy đã được tạo ra trong thế giới, để kiến thức của các con không giới hạn khả năng của tôi hoặc khả năng của một chân sư thăng thiên khác để ban cho các con những ý tưởng mới có thể đưa lĩnh vực đó tiến lên, có thể cho phép các con nói về lĩnh vực đó theo một cách mới, khác biệt, mang lại một góc nhìn khác có thể giúp những người khác suy nghĩ.

Bây giờ, có một khía cạnh khác của yếu tố cha, đó là con trẻ Ki-tô, khi nó còn là một đứa trẻ, cần được đặt ra ranh giới cho nó.

Có một số câu chuyện kể rằng Chúa Giê-su, khi còn là một đứa trẻ, đã thử nghiệm khả năng của mình, chẳng hạn như tạo ra các hình đất sét và thổi sự sống vào chúng. Mặc dù những câu chuyện này là hư cấu, nhưng nó là một ví dụ về điều mà nhiều người mơ ước khi họ nghe khái niệm quả vị Ki-tô. Họ nghĩ rằng họ có thể làm những điều kỳ diệu này, biểu hiện tất cả các loại phép lạ, tất cả các loại dấu hiệu và điềm lạ. Và tâm Ki-tô này cần được rèn luyện để nó hòa điệu vào thời gian, xã hội mà các con đang sống.

Như chúng tôi đã nói trước đây, vào thời Chúa Giê-su, tâm thức tập thể dày đặc đến nỗi cần thiết cho ngài phải thực hiện những phép siêu phàm dường như kỳ diệu nhất định để thu hút sự chú ý của mọi người. Bây giờ, các con tất nhiên có thể nhìn vào tất cả các phép lạ được mô tả trong kinh thánh theo một cách hoàn toàn biểu tượng và thấy một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc hơn đằng sau chúng thay vì hiểu theo nghĩa đen. Nhưng đó là một cuộc thảo luận khác cho một ngày khác. Điều tôi muốn chỉ ra ở đây là, tâm Ki-tô có thể biểu đạt những điều nhất định trong sự hăng hái tìm kiếm sự biểu đạt của nó mà không nhất thiết phải mang tính xây dựng cho tình huống cụ thể.

Các con phải rèn luyện tâm trí của mình bằng cách nhận ra rằng các con sẽ có những cái ta trong tâm tiềm thức của mình muốn tạo ra một loại biểu hiện không thể phủ nhận nào đó để các con có thể chứng minh rằng có điều gì đó vượt ra ngoài những gì mọi người tin. Điều này đặc biệt đúng đối với các avatar vì các con có động lực rằng các con có một tầm nhìn nhất định, một khao khát nhất định trước khi các con đến trái đất về những gì các con muốn đạt được. Và sau đó các con nhận được chấn thương nhập đời, cảm thấy bị từ chối, bắt đầu nghi ngờ rằng nó có thể đạt được. Khi các con bắt đầu tìm hiểu về khái niệm quả vị Ki-tô và mở lòng mình với khả năng rằng các con có thể có Ki-tô được sinh ra trong các con, thì các con có thể rất dễ dàng chuyển đổi điều này và nghĩ: “À, khi tôi đạt được quả vị Ki-tô, thì tôi có thể làm những gì tôi muốn làm trước khi tôi đến đây, thì tôi có thể biểu hiện điều gì đó mà họ không thể phủ nhận, mà họ không thể hạ thấp.” Nhưng đây không phải là một biểu hiện thích hợp của quả vị Ki-tô trong hầu hết các trường hợp. Và do đó, yếu tố cha cần phải đến và rèn luyện con trẻ Ki-tô.

Yếu tố cha trong bản thể của các con là gì? Đó không phải là Cái Ta Biết, mà là Hiện diện TA LÀ. Và bằng cách Cái Ta Biết, hòa điệu với Hiện diện TA LÀ, các con có thể học cách cẩn thận với sự biểu đạt của quả vị Ki-tô.

Bây giờ có vẻ như một lần nữa, như PadmaSambhava đã chỉ ra, rằng chúng tôi đang mâu thuẫn với chính mình, vì ngay cả trong kinh thánh cũng đã nói rằng “Thánh Linh thổi đâu tùy ý”. Điều đó hài hòa với ý tưởng rằng các con nên hạn chế sự biểu đạt của quả vị Ki-tô của mình như thế nào? Chà, tôi không nói rằng tâm vỏ ngoài của các con nên hạn chế sự biểu đạt của quả vị Ki-tô của các con. Tôi nói là Hiện diện TA LÀ của các con. Tâm vỏ ngoài sẽ hạn chế quả vị Ki-tô dựa trên văn hóa, ví dụ, các con lớn lên hoặc gia đình và những gì thích hợp ở đó. Nhưng Hiện diện TA LÀ không bị ràng buộc bởi điều này. Nhưng nó có tầm nhìn cao hơn về cách xây dựng nhất để biểu đạt quả vị Ki-tô. Và điều này sau đó đưa tôi đến một chủ đề mà tôi không phải là người duy nhất sẽ bình luận. Nhưng đó là một chủ đề mà một lần nữa, thực sự chỉ có Hiện diện TA LÀ mới có thể giúp các con có được tầm nhìn về điều tôi đang nói.

Các con thấy ở đây, chúng ta hãy lùi lại và xem xét tình huống của một người tìm thấy một giáo lý chân sư thăng thiên, nghe nói về khái niệm quả vị Ki-tô cá nhân, và quyết định: “Tôi muốn biết thêm về điều này.” Tình huống của một người tìm thấy một giáo lý chân sư thăng thiên là gì? Tình huống của tất cả các con khi các con tìm thấy một giáo lý chân sư thăng thiên là gì? Chà, các con đã lớn lên trong một nền văn hóa nhất định, các con có một tâm lý nhất định dựa trên tiền kiếp của các con và dựa trên kiếp này, các con có một số lượng nhất định những cái ta tiềm thức, những cái ta đó cùng nhau hình thành tập hợp mà chúng ta có thể gọi là tự ngã. Tư duy của các con, cách các con nhìn thế giới, cách các con nhìn bản thân, toàn bộ cách tiếp cận cuộc sống của các con ở một mức độ nào đó đã bị pha màu bởi tự ngã.

Và đây là, chúng ta có thể nói, bí ẩn trung tâm trên con đường tâm linh. Nó là một thách thức đối với các con, nó là một thách thức đối với chúng tôi, các chân sư thăng thiên. Bởi vì khi các con nghe nói về khái niệm quả vị Ki-tô, các con vẫn bị pha màu bởi tự ngã đến mức các con sẽ chuyển một phần màu sắc đó sang mọi điều chúng tôi đã nói về quả vị Ki-tô.

Chúng tôi đã thấy điều này cả trong phong trào I AM, trong Summit Lighthouse, và trong đợt truyền giáo này, nơi những đệ tử mới, ngay cả những người đã đi trên con đường một thời gian, nghe nói về khái niệm quả vị Ki-tô. Và trong tâm trí của họ, họ hình thành một hình ảnh về ý nghĩa của điều này. Và hình ảnh đó ở một mức độ nào đó bị pha màu bởi tự ngã, bởi những cái ta tiềm thức. Bây giờ một lần nữa, điều này không phải là để đổ lỗi cho các con, điều này là tất yếu. Không thể có cách nào khác. Điều đó cũng giống như đối với tất cả chúng tôi, những người đã thăng thiên từ trái đất. Chúng tôi cũng vậy, khi chúng tôi lần đầu tiên nghe về những khái niệm này, trong tâm trí của chúng tôi, chúng tôi đã pha màu các ý tưởng, các khái niệm, với các quan điểm, tầm nhìn của tự ngã.

Một lần nữa, yếu tố cha trong tâm trí của các con, Hiện diện TA LÀ, là cái có thể ban cho các con những xung lực vi tế này có thể giúp các con thấy nơi nỗ lực biểu đạt quả vị Ki-tô của các con bị pha màu bởi tự ngã. Và điều này có nhiều hệ quả khác nhau, mà chúng ta sẽ nói về. Nhưng điều tôi muốn tập trung vào ở đây là, ý tưởng này rằng tự ngã sẽ luôn nghĩ rằng bằng cách các con đạt được quả vị Ki-tô, quyền năng của tâm Ki-tô có thể thỏa mãn những ham muốn của tự ngã.

Hãy lắng nghe điều tôi đang nói. Tự ngã có ham muốn. Tự ngã chưa thấy sự thỏa mãn các ham muốn của nó. Do đó, tự ngã luôn bực bội.

Như chúng tôi đã giải thích, không thể thỏa mãn những ham muốn sâu sắc hơn của tự ngã. Tại sao lại như vậy? Bởi vì tự ngã, ít nhất là trong biểu hiện thấp hơn của nó, được sinh ra khi các con bước xuống dưới tầng tâm thức thứ 48, bước vào ảo tưởng tách biệt, ngừng nhìn nhận bản thân như một sinh thể nối kết.

Đây là một mất mát, bởi vì khi các con nhìn nhận bản thân như một sinh thể nối kết, các con có cảm giác rằng sự thỏa mãn tối hậu các ham muốn của các con có thể đạt được bằng cách tăng cường kết nối của các con với Hiện diện TA LÀ của các con. Bởi vì cuối cùng, điều mà Cái Ta Biết mong muốn là hợp nhất với Hiện diện. Sự thỏa mãn tối hậu của Cái Ta Biết là hợp nhất với Hiện diện. Khao khát tối hậu của Cái Ta Biết là quay trở lại hợp nhất với Hiện diện.

Chừng nào các con còn nhìn nhận bản thân như một sinh thể nối kết, các con chưa cảm thấy hoàn toàn hợp nhất với Hiện diện, các con chưa cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn, nhưng các con biết rằng bằng cách tăng cường cảm giác kết nối của mình, cảm giác hợp nhất của mình, các con có thể tiến gần hơn và gần hơn đến sự thỏa mãn tối hậu các ham muốn của mình.

Nhưng ngay khi các con bước vào sự tách biệt và tạo ra tự ngã, các con không thể thỏa mãn khao khát hợp nhất với Hiện diện thông qua tự ngã nữa. Các con có thể thỏa mãn nó, tất nhiên, bằng cách quay trở lại làm một sinh thể nối kết, nhưng chừng nào các con còn nhìn nhận bản thân qua màu sắc của tự ngã, phin lọc nhận thức của tự ngã, các con không thể thỏa mãn khao khát tối hậu của mình. Do đó, tự ngã ngay từ đầu đã ở trong một cuộc tìm kiếm bất khả thi. Nhưng tự ngã, tất nhiên, sẽ không bao giờ có thể thấy điều này — không bao giờ. Nó thậm chí không thể hiểu được điều đó về mặt lý trí.

Tự ngã luôn tìm cách tìm một thứ gì đó có thể đền bù cho sự thiếu hụt cơ bản về kết nối với Hiện diện. Lúc đầu, tự ngã tìm cách tìm thứ đó ở thế giới vật chất này, điều gì đó trong vật chất sẽ thỏa mãn các con. Nếu các con có đủ tiền, nếu các con có đủ quyền lực, nếu các con có đủ cái này, đủ cái kia trong thế giới vật chất, thì các con sẽ được thỏa mãn.

Rất nhiều người qua các thời đại đã cố gắng tìm kiếm sự thỏa mãn thông qua vật chất, nhưng dù họ làm gì đi nữa, họ không tìm thấy. Những sa nhân đã, qua nhiều bầu cõi, cố gắng tìm kiếm sự thỏa mãn thông qua một thứ gì đó trong thế giới vật chất và họ đã không tìm thấy. Cuối cùng, một sinh thể có thể đạt đến một điểm mà nó trở nên chán chê cuộc tìm kiếm bất khả thi này. Nó thấy sự phù phiếm của nó, sự phù phiếm của phù phiếm, tất cả đều là phù phiếm. Và sau đó nó có thể mở lòng với một con đường tâm linh nói về điều gì đó từ bên ngoài thế giới này.

Nhưng các con thấy đấy, tự ngã vẫn đang cố gắng làm điều bất khả thi. Khi các con nghe nói về khái niệm quả vị Ki-tô, tự ngã nghĩ gì? Nó nghĩ: “À! Quả vị Ki-tô là một cách để làm điều bất khả thi. Chắc chắn, tâm Ki-tô… Ồ! hãy nhìn những phép lạ của Chúa Giê-su! Chắc chắn khi tôi đạt được quả vị Ki-tô, tôi có thể làm điều bất khả thi.” Nhưng các con không thể. “Thánh Linh thổi đâu tùy ý”, quả vị Ki-tô biểu đạt chính nó theo tầm nhìn lớn hơn, chứ không phải theo tầm nhìn của tự ngã.

Các con thấy đấy, một trong những yếu tố chính có thể chặn đứng quả vị Ki-tô đối với bất kỳ ai chính là việc các con có trong tâm vỏ ngoài của mình một ý tưởng nhất định, một tầm nhìn nhất định rằng khi các con là Ki-tô, khi các con có quả vị Ki-tô, các con có thể làm phép lạ này, phép siêu phàm kia, các con có thể làm điều bất khả thi. Chừng nào các con còn có niềm tin đó, các con có thể đến gần quả vị Ki-tô, nhưng các con sẽ không vượt qua vạch đích.

Các con sẽ giống như một vận động viên chạy đường dài, một cuộc marathon, và nó thấy vạch đích, nhưng nó không nhận ra rằng nó có một sợi dây kéo theo phía sau, và sợi dây được buộc vào một cái cột. Và ngay trước khi nó đến vạch đích, sợi dây đã được kéo hết cỡ. Và vận động viên vẫn đang chạy, đôi chân đang đạp, cánh tay đang vung, phổi đang thở, và anh ấy đang nghĩ: “Tôi rất gần, tôi đang ở ngay đó.” Nhưng anh ấy không nhận ra sợi dây không thể cho phép anh ấy đi xa hơn.

Và chúng tôi đã thấy những đệ tử chân sư thăng thiên, chúng tôi đã thấy những đệ tử tâm linh từ các truyền thống khác đang ở đó. Họ đang chạy, họ đang thực hành, họ đang đọc chú, họ đang làm điều này, họ đang học, và họ đang nghĩ: “Tại sao tôi không ở đó? Tại sao tôi không ở đó?” Nhưng đó là vì họ bị ràng buộc với tự ngã bởi khao khát về một điều gì đó tối hậu.

Mẹ Mary đã giải thích cẩn thận điều gì? Các con không chuyển đổi tức thì từ việc không là Ki-tô sang việc là Ki-tô. Đó là một tiến trình đòi hỏi nhiều bước dần dần, nhưng tự ngã không có thời gian cho các bước dần dần. Nó muốn nó ngay bây giờ, sự thỏa mãn tối hậu ngay bây giờ, và cái nhìn đó có thể chặn đứng quả vị Ki-tô của các con nhiều hơn bất kỳ yếu tố đơn lẻ nào khác. Tất nhiên có những yếu tố khác, nhưng yếu tố này có thể chặn đứng quả vị Ki-tô của các con nhiều hơn bất kỳ yếu tố đơn lẻ nào khác.

Do đó, các con cần dành một chút thời gian để quán chiếu điều này. Để hỏi bất kỳ chân sư nào mà các con cảm thấy gần gũi với mình, để giúp các con thấy những yếu tố nào của điều này mà các con có trong tâm trí, trong tâm tiềm thức của các con, trong bốn tầng của tâm trí các con, mà vẫn còn có giấc mơ biểu đạt một điều gì đó tối hậu. Một điều gì đó không thể phủ nhận, điều gì đó mà những người ở trái đất này không thể phủ nhận, và cuối cùng họ sẽ lắng nghe các con, họ sẽ công nhận các con, và họ sẽ thấy các con là vị cứu tinh, là đấng cứu thế mà các con khao khát trở thành trước khi các con đến. Điều mà tất cả chúng ta đều khao khát trở thành trước khi chúng ta đến, bởi vì tất cả chúng ta đều có một tầm nhìn nhất định về những gì chúng ta muốn hoàn thành trên trái đất, nếu không thì chúng ta đã không đến đây, không một ai trong chúng ta.

Nhưng các con thấy đấy, tầm nhìn đó có thể vẫn hợp lệ nhưng khi nó đã bị pha màu bởi tự ngã, nó trở nên vô hiệu. Nó trở thành sợi dây đang níu giữ các con không cho vượt qua vạch đích. Nhưng tất nhiên không có vạch đích nào cả, bởi vì, như Mẹ Mary đã giải thích, quả vị Ki-tô là một tiến trình không ngừng nghỉ, không bao giờ kết thúc.

Khi nào các con hoàn toàn là Ki-tô? Không phải khi các con còn trên trái đất. Ngay cả vào thời điểm thăng thiên, các con cũng không hoàn toàn là Ki-tô. Khi các con đạt đến tâm thức Đấng Sáng tạo, chúng ta có thể nói về sự viên mãn của Ki-tô. Nhưng điều đó thực sự còn rất xa đối với tất cả chúng ta, bao gồm cả tôi, với tư cách là một chân sư thăng thiên vẫn đang làm việc với trái đất.

Các con thấy ở đây, giấc mơ về một điều gì đó tối hậu này phải được buông bỏ, để các con sẵn lòng là Ki-tô từng bước một. Từng biểu hiện một của quả vị Ki-tô. Ngay cả biểu hiện nhỏ nhất của quả vị Ki-tô cũng quan trọng, bởi vì nó giúp các con trải nghiệm rằng tâm Ki-tô có thể chảy qua các con, và điều này tăng cường khả năng tin tưởng của các con rằng tâm Ki-tô có thể được biểu đạt qua các con, và sẽ biểu đạt chính nó qua các con.

Nó cũng giúp các con nhận ra rằng tâm Ki-tô chỉ có thể biểu đạt chính nó qua các con khi tự ngã của các con không tìm cách kiểm soát nó, và ép buộc nó vào một hình thức nhất định. Bởi vì nếu tâm Ki-tô biểu đạt chính nó qua hình ảnh mà tự ngã của các con nắm giữ, nó sẽ chứng thực hình ảnh đó, và Cái Ta Biết có thể sẽ nghĩ rằng cái nhìn của tự ngã về Ki-tô là cái nhìn tối hậu về Ki-tô. Và điều đó, tất nhiên, có thể trở thành một cối đá nữa quanh cổ các con.

Vì tự ngã không bao giờ có thể nắm bắt được Ki-tô là gì. Nó thậm chí không thể hiểu được điều đó về mặt lý trí, vì chúng tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Ki-tô luôn luôn là hơn nữa. Ki-tô biểu đạt điều gì đó hơn nữa trong mọi tình huống. Nhưng nó không phải là tối hậu, nó chỉ là một chút hơn nữa đó cho phép mọi người thấy rằng có nhiều điều để hiểu, nhiều điều để nắm bắt hơn những gì họ đang hiểu ngay bây giờ. Nó đưa họ lên một bước cao hơn. Đó là Ki-tô.

Các con lại thấy, làm thế nào giấc mơ về sự biểu đạt tối hậu của Ki-tô có thể phá hoại ngay cả biểu hiện nhỏ nhất của Ki-tô, để các con thậm chí không bao giờ bắt đầu. Và đó, tất nhiên, là mục tiêu lớn hơn của tự ngã, rằng khi các con nghe nói về con đường dẫn đến quả vị Ki-tô, nó muốn các con không bao giờ bắt đầu trên con đường đó.

Nó muốn các con đi con đường giả dối của việc tìm cách làm cho Ki-tô tuân theo tầm nhìn của tự ngã, nhưng Ki-tô sẽ không bao giờ tuân theo. Do đó, các con đang làm gì? Mọi người đang làm gì khi họ đang đi con đường giả dối, con đường tay trái? Họ đang sử dụng tự ngã để xây dựng một thần tượng của Ki-tô, về Ki-tô là gì, và họ đang tìm cách sống theo thần tượng này để tuân theo nó.

Có những ví dụ về những người đã đạt được một số khả năng thao túng người khác, thao túng tâm trí, thậm chí thao túng vật chất, bằng cách đi con đường giả dối này. Nhưng đây không phải là con đường mà chúng tôi đang tìm cách giúp các con đi. Chúng tôi đang tìm cách giúp các con đi con đường chân chính thực sự dẫn đến quả vị Ki-tô.

Nhưng điều gì có thể hướng dẫn các con vào con đường chân chính? Yếu tố cha trong bản thể của các con. Và yếu tố cha là Hiện diện TA LÀ của các con, nhưng cũng là tất cả các chân sư thăng thiên, những người gần gũi nhất với các con. Có thể là một chân sư thăng thiên nữ có thể đại diện cho yếu tố cha trong bản thể của các con, nếu các con sẵn lòng cầu xin sự hướng dẫn.

Không ai đã từng thăng thiên từ trái đất có thể làm điều đó trong một bước nhảy vọt khổng lồ, hoặc không có sự giúp đỡ từ trên cao. Đây là toàn bộ ý tưởng về Ki-tô. Hãy cẩn thận và lắng nghe ở đây. Một khi các con đã đi vào sự tách biệt và nhị nguyên, các con không thể tự mình thoát ra. Tâm trí của các con có thể suy luận theo cách của nó vào sự nhị nguyên và tách biệt. Các con không thể suy luận theo cách của mình để thoát ra.

Chỉ có một lối thoát, và đó là tái kết nối với tâm Ki-tô. Nhưng các con không thể tái kết nối với tâm Ki-tô hoàn vũ, mà chỉ với một biểu hiện cá nhân của tâm Ki-tô, cụ thể là một chân sư thăng thiên. Đó là vai trò của chúng tôi, đó là vai trò chúng tôi đã chọn. Đó là vai trò chúng tôi được giao phó để thực hiện. Niềm vui của chúng tôi là hướng dẫn các con nhưng chúng tôi tôn trọng quyền tự quyết của các con. Do đó, các con phải hỏi, các con phải hỏi với một tâm trí cởi mở và trung hòa nhất có thể.

Rất nhiều đệ tử đã đến hỏi, nhưng họ lại vô thức nói: “Ồ Saint Germain, làm ơn hãy chứng thực tự ngã của con! Con thực sự cảm thấy rằng nếu ngài chứng thực tự ngã của con, đó sẽ là sự chứng thực cao nhất mà tự ngã của con có thể nhận được, và nó sẽ cảm thấy rất mạnh mẽ và rất tốt.” Đương nhiên, tôi không thể đáp ứng yêu cầu như vậy, vì nó sẽ giam hãm các con nhiều hơn trong những ảo tưởng của tự ngã.

Đó là lý do tại sao đôi khi yếu tố cha phải tát đứa trẻ, nói theo nghĩa biểu tượng, để làm đứa trẻ thoát ra khỏi niềm tin rằng nó đã hiểu rõ mọi thứ. Các con có thể, và nhiều người đã nghĩ qua các thời đại, rằng các con đã hiểu rõ mọi thứ, nhưng họ chỉ giữ mình ra khỏi vương quốc Thượng đế. Vì vương quốc Thượng đế ở đâu? Ở bên trong các con. Không phải bên trong cơ thể vật lý của các con, không phải bên trong thể cảm xúc của các con, không phải bên trong thể lý trí của các con, không phải bên trong thể bản sắc của các con. Bên trong các con, Cái Ta Biết. Cái gì ở bên trong Cái Ta Biết? Hiện diện TA LÀ.

Với điều này, tôi đã ban cho các con những gì tôi muốn ban cho các con, thậm chí còn hơn một chút. Tôi cảm ơn các con đã chú ý, vì đã cho phép tôi làm người cha như tôi đã làm cho Chúa Giê-su, và như tôi đã làm cho sự giáng sinh của Ki-tô trong chính mình — hoặc ít nhất là Hiện diện TA LÀ của tôi đã làm.

Với điều này, tôi niêm các con trong niềm vui của trái tim tôi.