3 | Trải nghiệm chính mình trên địa cầu

Bài truyền đọc của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels ngày 30/11/2018, nhân một hội nghị tại Tallinn, Estonia.

TA LÀ chân sư thăng thiên Mẹ Mary và thày muốn tiếp nối bài truyền đọc trước của thày cùng cuộc thảo luận của các con. Thày biết ơn các con đã sẵn lòng chia sẻ cảm nghĩ của mình về việc hiện diện trên trái đất. Cho dù các cảm nghĩ này có tích cực hay không mấy tích cực, điều quan trọng là con chia sẻ và sẵn sàng thừa nhận cảm xúc của mình. Lẽ tự nhiên, không cảm xúc nào là sai trái. Cảm xúc mà con có là những cảm xúc con có. Chắc chắn đây là một hành tinh thật khó khăn, đặc biệt nếu con đến từ bối cảnh một hành tinh tự nhiên. Nếu con là một cư dân nguyên thủy của trái đất và đã sống ở đây lâu hơn nhiều, con sẽ không có cùng cảm xúc đó, mà lẽ tự nhiên con sẽ cảm thấy đây là một hành tinh tích cực hơn hẳn so với sự tương phản giữa một hành tinh tự nhiên và địa cầu. Điều quan trọng là con cần thừa nhận cảm xúc của mình, vì như các thày đã nói nhiều lần, con không thể thực sự khắc phục được cảm xúc, khắc phục được ngã cho đến khi con ý thức có ngã hiện hữu, ngã có mặt ở đó, và ngã có một số cảm xúc.

3.1. Ai đang có cảm xúc?

Một khi con đưa cảm xúc ra ánh sáng, con có thể bắt đầu xem xét: Cảm xúc đến từ đâu? Thậm chí con có thể đặt câu hỏi: “Ai đang cảm xúc như vậy, là chính tôi hay một cái ngã?” Lẽ tự nhiên, đó là một cái ngã đang cảm xúc như vậy vì cảm xúc có liên hệ đến trái đất. Có nghĩa đó là một cảm xúc phản ứng, và chỉ một cái ngã phản ứng mới có thể có cảm xúc như vậy. Nhưng con – trong tư cách mà các thày gọi là cái Ta Biết – thật ra con không cảm xúc. Cảm xúc có thể có mặt trong cảm thể của con và con có thể trải nghiệm thế giới qua sự pha màu, qua cái phin lọc của cảm xúc đó, nhưng con không thực sự cảm xúc. Thày cũng hiểu là con cảm thấy như thể mình đang có cảm xúc, và hậu quả là cảm xúc đang con. Lý do là vì con bị đồng hóa với một cái ngã và con chưa nhìn ra đó là một ngã tách biệt, đó không phải là con. Đấy là tại sao con có công thức – mà các thày đã trao cho con trước đây – về cách làm thế nào con nhận diện được các ngã này, làm thế nào con xoay chuyển ra khỏi chúng và cuối cùng để cho chúng chết đi.

Khi con làm vậy, và một khi con đã thỉnh cầu sự tiêu hủy hay biến hóa của năng lượng chất chứa trong ngã, thì con có thể giải thoát khỏi cảm xúc đó. Nhờ vậy con có thể tự do đón nhận cuộc sống của mình trên trái đất với một cảm nhận tích cực. Lý do các thày yêu cầu con biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào con có là để con không phải sống thời gian còn lại của mình trên hành tinh này với gánh nặng của các cảm xúc tiêu cực rất mãnh liệt này. Thày có thể cam đoan với con là chính thày đây khi còn hiện thân đã có những cảm xúc rất tiêu cực về việc mình ở trên trái đất. Hoàn toàn không có chuyện thày muốn cho con hình ảnh là thày có gì khác con, rằng thày cao hơn con đến độ thày không có những cảm xúc đó. Thày đã từng có nhiều cảm xúc giống như các con vừa bày tỏ hôm nay.

3.2. Cảm nhận của con về người khác

Nếu con xem những gì được nói ở đây, con có thể thấy là nói chung, có một sự khác biệt giữa cảm nhận của con về trái đất và cảm nhận của con về con người. Sẽ hữu ích nếu con có thể – chỉ trong suy nghiệm riêng tư – nhìn xem con cảm thấy gì về người khác. Xong con có thể tìm cách phân biệt. Liệu cảm tưởng mà con có, chẳng hạn rằng “người ta thật ngu ngốc”, liên quan đến mọi người hay chỉ một số người? Và nếu vậy thì loại người nào? Nhiều khi con sẽ thấy là những cảm xúc mãnh liệt nhất về người khác đều liên quan đến sa nhân. Cảm xúc đó do sa nhân gây ra. Điều sa nhân đã làm gì con hay con đã chứng kiến sa nhân làm gì tới người khác khiến con có cảm xúc rất mãnh liệt về con người. Xong con có thể bắt đầu phân biệt xem, có lẽ, con không có cảm xúc này về mọi người. Có nghĩa là con có thể bắt đầu có một quan hệ khác hơn với hầu hết mọi người mà con gặp, vì chắc chắn hầu hết mọi người con gặp đều không là sa nhân, mặc dù nhiều người trong các con – không phải tất cảmột số các con – đã có quan hệ với sa nhân trong kiếp này hay nhiều kiếp trước.

Thày có nói trước đây là thày mong muốn con đừng nhìn thày như thể thày là sa nhân, đừng liên hệ với thày xuyên qua những hình ảnh và kỳ vọng do sa nhân tạo ra. Thày cũng mong muốn con quan hệ với người khác như thể họ không phải là sa nhân, để con phân biệt và nhận ra là các cảm xúc mãnh liệt nhất của con về người khác liên quan đến sa nhân. Do đó con không thể đánh giá hay liên hệ với người khác, với mọi người khác, dựa trên các cảm xúc này. Có nghĩa là con có thể bắt đầu làm dịu bớt cái nhìn của mình về người khác để con thấy không phải ai ai cũng như vậy. Con không dựa trên sa nhân để suy diễn về mọi người, và con không để cho sa nhân tô màu cái nhìn cùng quan hệ của con với mọi người.

Nhiều người trong các con cảm thấy là mình đã đến đây phần nào để giúp người khác bằng nhiều cách, có lẽ cũng để giáo huấn người khác. Tất cả các con đều cảm thấy là, đúng vậy, con đã bị sa nhân đối xử thật tàn tệ, nhưng nhiều các con cũng cảm thấy mình bị đa số con người trên địa cầu đối xử thờ ơ. Hoặc họ đã không đếm xỉa gì đến con, hoặc họ đã phần nào thiếu thân thiện, không muốn bị phiền hà. Đây là một cảm giác rất phổ biến trong số các avatar, nói chung trong số những người tâm linh, rằng người ta không muốn lắng nghe con. Họ không muốn nghe con trình bày về cáí hiểu tâm linh, cái biết tâm linh của con. Họ không muốn bị xáo trộn mà chỉ muốn sống theo cùng lối sống như cũ, họ không muốn thay đổi. Nhiều các con đã cảm thấy lẻ loi. Con đã cảm thấy bị ruồng bỏ. Chính do cơ chế này mà con đã cảm thấy mình không thuộc về nơi đây. Điều này không dính dáng trực tiếp đến sa nhân mặc dù sa nhân cũng đã cố trấn áp con vì con dạy cho con người những điều sa nhân không muốn họ biết. Dù sao thì phản ứng mạnh mẽ hơn mà con gặp phải là từ những người chỉ không muốn nghe con nói bất cứ gì con muốn nói, họ không muốn nghe thông điệp của con đem lại.

3.3. Quyền tự quyết và cảm nhận của con về con người

Đây là một đề tài sẽ cần con làm việc thêm từ phía con trước khi con có thể đạt tới điểm làm hòa với sự kiện – một sự kiện mà con có thể quan sát thấy – là hầu hết mọi người trên địa cầu không muốn nghe một lời dạy tâm linh. Như các thày có nói, thật ra họ không muốn thoát khỏi khổ đau của họ cho dù con có thể chỉ cho họ cách làm thế nào. Để làm việc này, rất có thể con sẽ phải xem xét những gì thày vừa nói về nhu cầu phát triển một lòng tuyệt đối tôn trọng quyền tự quyết. Điểm này có hai phần. Con tôn trọng quyền tự quyết của người khác và đồng thời con cũng tôn trọng quyền tự quyết của chính con. Quả thật có hai khía cạnh mà con cần suy ngẫm. Trước nhất, như một avatar từ hành tinh tự nhiên, con đến từ một môi trường nơi không ai cưỡng ép quyền tự quyết của ai. Đây là một trong những đặc tính chủ yếu của một hành tinh tự nhiên. Cư dân trên hành tinh tự nhiên không có nhu cầu cưỡng ép quyền tự quyết của ai khác.

Khi con đến đây, con mang sẵn lòng tôn trọng quyền tự quyết, nhưng rất có thể sau khi chạm mặt với sa nhân và chứng kiến cách họ khuynh loát mọi người trên trái đất như thế nào, thì con quên mất lòng tôn trọng này. Thậm chí con còn có thể khoác lấy thái độ là bởi vì con người đã bị sa nhân cưỡng bức và khuynh đảo, cho nên việc con tìm cách đánh thức họ dậy một cách hơi mạnh bạo cũng chấp nhận được. Con không khuynh đảo giống như sa nhân, nhưng con ép họ phải nghe những gì con nói.

Một số các con có thể nhìn lại một số lời dạy cũ mà các thày đã trao truyền về ý nghĩa việc là Ki-tô trên địa cầu, rằng con ở đây để lay chuyển hiện trạng chứ không ở đây để bỏ mặc mọi người trong cùng trạng thái như trước. Con thấy Giê-su thách đố mọi người, lật bàn của kẻ đổi tiền, thách thức các thày thông giáo và người Pha-ri-si, thách đố những ai thày gặp, ví dụ như qua câu “Ai trong số các người sạch tội thì cứ việc ném đá trước đi!” cùng nhiều tình huống khác. Con có thể nhìn vào đó và nói: “Nhưng nếu chúng ta ở đây để tạo sự thay đổi tích cực và nếu con người bị mắc bẫy sa nhân đến vậy, thì có thể chúng ta cần phải mạnh tay đâm thủng sự kháng cự đó để chạm họ với một thông điệp nào đó.” Không cứ các luận điểm này là vô giá trị nhưng câu hỏi là như sau: Con đang hành xử từ tâm thái nào đây? Điều các thày kêu gọi các con làm – các con là avatar – là bước lên mức cao nhất con có thể trên trái đất. Con có thể làm bất cứ gì con chọn làm trên trái đất, nhưng hành động của con không dựa trên các ngã phản ứng đó, nó không đến từ ngã gốc cùng tất cả mọi ngã khác con đã tạo ra.

Con thấy đó, con yêu dấu, người ta có thể nhìn Giê-su với tâm vỏ ngoài, chụp lấy các lời dạy về quả vị Ki-tô xong quyết định với tâm vỏ ngoài: “Đây là những gì tôi sẽ làm để đánh thức mọi người.” Suốt những thập niên các thày trao truyền giáo lý qua nhiều tổ chức khác nhau, các thày đã chứng kiến một số người phản ứng theo kiểu đó. Con thấy ở Kazakhstan, Chân sư MORE đã ban bài truyền đọc vô cùng sâu sắc về một đợt truyền pháp trước, khi người ta háo hức dùng “tia sáng xanh” để xông ra ngoài đánh thức người khác [Xem sách Hoàn thành Tiềm năng Tâm linh Cao nhất]. Điều con nhận thấy là mặc dù mục đích cũng chính đáng nhưng cách thực hiện thì lại dựa trên những cái ngã vỏ ngoài mà họ đang mang. Gần giống như thể một số người đã sống qua bao nhiêu kiếp bực dọc với việc mình có mặt trên trái đất, đến độ giờ đây họ cảm thấy các chân sư thăng thiên vừa cho họ toàn quyền xông ra ngoài để hung hăng chiếu “tia sáng xanh” vào người khác. Giờ đây họ làm vậy để đền bù cho tất cả những kiếp dài bực dọc kia, giờ đây họ có thể hoàn thành mục tiêu họ đã đặt ra.

Con thấy không, con yêu dấu, những người đó không an bình với việc họ ở trên địa cầu. Giê-su cũng không luôn luôn an bình khi thày thách thức người khác. Nhưng điều này không có nghĩa là con không thể vươn đến mức con có thể sống trên địa cầu và có lẽ thách thức người khác – nếu việc này nằm trong Sứ vụ Thiêng liêng của con và cũng là điều con cảm nhận – nhưng con làm vậy từ một tâm thái an bình. Như vị sứ giả này có nói hồi nãy, con không đang cố thay đổi người khác để tránh một cảm xúc tiêu cực trong chính mình hay về chính mình, vì con đã giải quyết xong cảm xúc đó nơi chính con. Con đã loại bỏ các ngã tách biệt đó và nhờ vậy con an bình khi con tương tác với người khác.

3.4. Ép buộc người khác vì lợi ích của họ

Vậy thì làm thế nào con đạt tới điểm cảm thấy an bình khi tương tác với người khác cho dù họ có phản ứng thế nào đối với con? Con cần kinh qua tiến trình mà sứ giả này đã mô tả và nhận ra là trước khi ông đến đây, ông tưởng ông đến đây để thay đổi địa cầu, nhưng dần dà ông đã sẵn lòng nhận ra đó không phải là cách hiểu cao nhất về lý do ông đến địa cầu. Kỳ thực ông đến địa cầu để thay đổi chính mình, để ông có một số trải nghiệm và nhờ vậy phát triển lòng chấp nhận trọn vẹn đối với quyền tự quyết mà trước đó ông không có – một sự chấp nhận mà nhiều các con đây cũng đã không có trên một hành tinh tự nhiên.

Đây là một bí ẩn! Trên một hành tinh như trái đất nơi con chứng kiến sa nhân không ngừng khuynh loát và cưỡng bức quyền tự quyết của loài người, làm thế nào con chống chọi được đây? Làm thế nào đối phó? Con sẽ xô đẩy quyền tự quyết của người khác đến chừng nào vì con nghĩ đó là lợi ích của họ? Sứ giả này đã sẵn lòng nhận diện một sự thật đơn giản: Mặc dù có những sa nhân ác ý thao túng quyền tự quyết của nhân loại, nhưng cũng có nhiều sa nhân tin rằng chúng thao túng quyền tự quyết của người khác vì lợi ích của những người đó. Chúng tin là chúng đang tranh đấu cho một chính nghĩa cao cả, và cứu cánh này quan trọng đến độ nó có thể biện minh cho phương tiện, là cưỡng ép quyền tự quyết của những người không biết gì hơn.

Thậm chí con còn có thể nhận ra là sa nhân, khi chúng khuynh đảo con người trên trái đất, phần lớn cũng mang cùng một nỗi bực dọc giống như con, là người ta không chịu đáp ứng, người ta không ưa thay đổi, và người ta chỉ muốn sống theo cùng một lối sống hết kiếp này đến kiếp khác. Con có thể dần dần nhận ra là con không thể, trong tư cách một avatar, cho phép mình có thái độ bảo rằng cứu cánh biện minh cho phương tiện, rằng việc thúc ép người khác vì lợi ích của họ là chuyện chấp nhận được. Điều này con chỉ có thể nhận ra khi con suy ngẫm sự thật này: Quyền tự quyết là tuyệt đối. Đấng Sáng tạo đã tạo ra một tạo vật rồi đã gửi những sinh thể tự nhận biết vào đó, trao cho họ quyền tự quyết tuyệt đối. Họ hoàn toàn tự do thăm dò bất cứ việc gì có thể làm được với quyền tự quyết.

Một khía cạnh của sự việc này là khi con hoàn toàn có quyền tự quyết, con không khởi sự với mức tâm thức cao nhất. Con khởi sự với một ý niệm bản ngã rất hạn hẹp, nhỏ như cái chấm, và con dùng quyền tự quyết của mình dựa trên bản ngã này. Thật ra, dù con ở tầng tâm thức nào đi nữa, và dù con có là một chân sư thăng thiên hay không, thì con vẫn luôn luôn sử dụng quyền tự quyết của mình dựa trên ý niệm bản ngã của con lúc đó. Con không thể làm gì khác hơn.

Câu hỏi đặt ra là: Ngã đó thấy nó tách biệt như thế nào so với các sinh thể khác? Tất cả các con đều đã lớn lên trong một môi trường nơi con không đơn độc – ở đó có nhiều sinh thể khác. Bí ẩn ở trung tâm quyền tự quyết là: “Làm thế nào tôi quân bình được quyền tự quyết của tôi với quyền tự quyết của những người quanh tôi?” Đây là bí ẩn cốt lõi, và kỳ thực con sẽ không giải quyết nó được cho đến khi con thăng thiên. Cho nên thày không chờ đợi là con sẽ nhất thiết – ở tầng tâm thức hiện thời của con cho dù đó là tầng nào – giải quyết được nó trọn vẹn. Thày chờ đợi là con sẽ suy ngẫm về bí ẩn này và bước về hướng thực sự chấp nhận quyền tự quyết cùng ý nghĩa của tự quyết.

3.5. Con sẽ phải dấn sâu vào tách biệt đến chừng nào?

Điều con nhận ra ở đây là khi Đấng Sáng tạo ban quyền tự quyết cho những người đồng sáng tạo, ngài ban cho họ quyền tự do thám hiểm bất cứ điều gì có thể làm được với ý chí tự do. Một trong những điều này là con có thể đóng vai một cái ngã tách biệt. Và câu hỏi thực sự là như sau: Con sẽ cần dấn thân vào tách biệt sâu đến bao nhiêu trước khi con ngộ ra đó không còn là điều con muốn làm nữa?

Theo một nghĩa nào đó, con có thể nói sa nhân cũng giống như những nhà thám hiểm. Chúng thám hiểm: “Tôi có thể dấn thân bao xa vào tách biệt trước khi tôi không chịu nổi nữa?” Con có thể nói là phải có người đi vào tách biệt để tâm thức tập thể có ý niệm về: Đâu là hậu quả của việc chọn lựa trong tách biệt? Con có thể đi vào một cuộc thảo luận triết lý hơn và nói: “Liệu những người đó có sử dụng ý chí tự do hay không? Liệu sa nhân có một ý chí tự do hay không khi tầm nhìn của chúng dựa trên một ý niệm bản ngã vô cùng tách biệt?”

Đó không phải là điều thày muốn đào sâu ở đây. Điều thày muốn nói là con có quyền tự quyết theo nghĩa là bất kể bản ngã của con là gì, bất kể con đã phát triển bản ngã nào, con vẫn được phép chọn những chọn lựa mà con có thể thấy từ ngã đó. Những chọn lựa này đều mang hậu quả và con sẽ trải nghiệm hậu quả đó. Có thể nói đây chính là cơ chế an toàn. Con càng đi sâu vào tách biệt, càng khiến cho môi trường của mình dày đặc hơn, thì con sẽ càng phải đấu tranh nhiều hơn để dùng quyền tự quyết xuyên qua ngã đó. Cho nên đó chính là điều sẽ rốt cuộc đưa con tới điểm con phải thốt lên: “Nhất định phải có một cách thực thi ý chí của tôi cao hơn cách này. Nhất định phải có một ý chí tự do hơn cái tôi đang có ngay bây giờ.”

Là một avatar, điều con có thể làm là nói: “Để quyền tự quyết trải bày ra trong bầu cõi chưa thăng thiên nơi tôi đang sống, phải có một số sinh thể dấn thân vào tách biệt sâu như sa nhân đã dấn thân. Phải có những hành tinh nơi các sinh thể này có thể tự bày tỏ, và địa cầu là một trong những hành tinh đó.” Nếu thế thì câu hỏi còn lại sẽ là: Tại sao trong tư cách là avatar con đã chọn đến hành tinh này? Con đã chọn đến đây là vì con cũng muốn có được trải nghiệm sinh sống trên một hành tinh nơi một số người đã đưa ý chí “tự do” của họ đến những mức vị kỷ và tách biệt cùng cực. Con muốn có trải nghiệm đó. Điều này, rất có thể con đã quên mất, và con cũng quên mất lý do tại sao. Sứ giả này cho đến nay đã ngộ ra là ông đã muốn trải nghiệm đó vì ông muốn đạt được một sự chấp nhận trọn vẹn về quyền tự quyết mà ông không có được trên một hành tinh tự nhiên. Nhưng đây vẫn chưa là cái hiểu tối hậu.

3.6. Tự trải nghiệm trên một hành tinh dày đặc

Thật ra con đã không đến đây vì con muốn thay đổi người khác hay thay đổi hành tinh. Con đã không đến đây vì con muốn giải cứu hay cứu độ bất cứ ai, hay vì con muốn phán xử sa nhân hay thay đổi sa nhân. Con đã không đến đây chỉ vì con muốn có một tầm hiểu sâu sắc hơn về quyền tự quyết. Con đã đến đây là vì con muốn trải nghiệm bản ngã của con trong loại môi trường này. Con muốn trải nghiệm chính mình là con người như thế nào trong một môi trường dày đặc như trái đất.

Con có thể nói: “Làm sao tôi có thể ngu ngốc đến độ muốn điều đó?” Nhưng đây không phải là vấn đề ngu ngốc. Con thấy đó, con yêu dấu, trên các hành tinh tự nhiên có nhiều sinh thể khác nhau. Có nhiều loại hành tinh tự nhiên khác nhau. Hành tinh được mô tả trong sách Những Kiếp của Tôi chỉ là một ví dụ hành tinh tự nhiên. Có những hành tinh tự nhiên nơi con gặp một số sinh thể vô cùng nhiệt tình muốn tiến triển. Ngay cả trên hành tinh tự nhiên cũng có một số sinh thể nhiệt tâm muốn tiến triển hơn người khác. Có thể đến một điểm con cảm thấy con đã thám hiểm một hành tinh tự nhiên đầy đủ hết mức rồi, con đã trải nghiệm mọi chuyện có thể được trải nghiệm trên một hành tinh tự nhiên.

Đúng vậy, con đã có thể đi tới một hành tinh tự nhiên khác biệt với hành tinh con từng sinh sống và con đã có thể có được một trải nghiệm khác hơn. Một số các con biết được là có những hành tinh phi tự nhiên, và đơn giản con đã quyết định: “Tôi đã nếm trải đủ mọi chuyện tôi có thể tưởng tượng nổi về cuộc sống trong một môi trường như hành tinh tự nhiên, nhưng bây giờ tôi muốn nếm trải xem cuộc sống sẽ ra sao trên một hành tinh phi tự nhiên.” Đây là một mong muốn rất chính đáng, rất có giá trị, vì thật ra nó giúp nâng cao tâm thức tập thể trong toàn bầu cõi. Cho nên mới có những sinh thể – là những sinh thể đã đi xa nhất có thể ở hành tinh tự nhiên – bảo rằng: “Để đạt một trình độ tự điều ngự cao hơn, tôi muốn trải nghiệm một môi trường hoàn toàn khác lạ vì tôi muốn trải nghiệm chính mình là như thế nào, mình phản ứng như thế nào, mình tự nhìn mình như thế nào trong loại môi trường đó.”

Các thày đã cho con lời dạy trước đây là để bước vào hiện thân trên một hành tinh như địa cầu, con phải bước xuống tầng tâm thức thứ 48. Con phải đi xuyên qua mọi tầng ở trên tầng 48, khoác vào từng ảo tưởng một cho tới khi con khoác vào tất cả mọi ảo tưởng ở tầng 48. Sau đó con đi vào hiện thân lần đầu tiên như một avatar ở tầng này, và con nhìn hành tinh xuyên qua tầng tâm thức này, con phản ứng lại hành tinh xuyên qua tầng tâm thức này.

Con yêu dấu, không có gì trục trặc sai trái ở đây. Con có hiểu chăng? Không có gì trục trặc trong quá trình này. Con chỉ đơn giản làm những gì phải làm để con có thể đầu thai trên một hành tinh phi tự nhiên. Chuyện này không ngu ngốc. Chuyện này không sai trái. Đây là một chọn lựa con đã lấy. Những gì con muốn trải nghiệm đúng như những gì con đã trải nghiệm trên địa cầu, cụ thể là con đã đến đây với một trình độ tâm thức nào đó tương ứng với hành tinh. Có thể nói, tầng tâm thức thứ 48 đại khái là tầng cơ bản, tầng tự động ở địa cầu. Đây là tầng con bước xuống để trải nghiệm cảm giác mình là mình trên hành tinh địa cầu. Điều con thực sự muốn là trải nghiệm: “Tôi cảm thấy thế nào khi tôi là tôi trên địa cầu?” Và điều này, con đã trải nghiệm đó. Con yêu dấu, con có thể nói: “Nhưng có thật là tôi đã trải nghiệm điều này? Nếu tôi trải nghiệm nó qua tầng tâm thức thứ 48, nếu tôi đã hứng chịu chấn thương nhập đời (mà con bảo là không thể tránh được, nhưng dù sao nó cũng rất đau đớn) và nếu tôi đã tạo ra ngã gốc cùng tất cả những ngã kia và tôi đã trải nghiệm địa cầu xuyên qua đó, thì liệu tôi có thực sự trải nghiệm chính mình là như thế nào không?”

Con yêu dấu, thày hiểu là con không thể hiểu ngay tức thì khi thày nói với con điều đó, nhưng chắc chắn con có thể suy ngẫm. Con có thể dần dần đạt tới điểm nhận ra là mặc dù rất nhiều trải nghiệm con đã có trên trái đất đã bị pha màu bởi một trạng thái tâm thức nào đó, một ngã vỏ ngoài nào đó, nhưng đằng sau tất cả, con vẫn trải nghiệm được cảm giác mình là như thế nào trong một môi trường như vậy. Cái này vượt khỏi các ngã vỏ ngoài cùng phản ứng của ngã vỏ ngoài. Nó sẽ đòi hỏi con làm việc một chút để kết nối với nó.

3.7. Kết nối với bản chất tâm linh của con

Các thày đã từng giảng cho con về việc kết nối với nhân tính cơ bản của con, nhưng có thể nói là vượt lên trên, đây còn là vấn đề kết nối với bản chất tâm linh của con, với cá thể cơ bản của con. Các thày đã gọi đó là Hiện diện TA LÀ của con, và các thày có nói là cá thể chân thực của con được chứa đựng trong Hiện diện TA LÀ. Tuy nhiên con yêu dấu, đó là gì chứ? Đâu là nơi con đã trải nghiệm chính con trong một môi trường như địa cầu? Không phải trong ngã vỏ ngoài. Không phải trong ngã gốc. Thậm chí không phải luôn trong cái Ta Biết. Cái đã trải nghiệm chính con trong một môi trường như địa cầu là Hiện diện TA LÀ của con. Ở tầng mức đó, con đã có trải nghiệm mình là như thế nào trên địa cầu. Con đã có trải nghiệm này ngay từ khi con đến đây lần đầu tiên.

Hiển nhiên, thày cũng biết con không kết nối được với nó một cách ý thức. Con đã có một trải nghiệm khác ở tầng mức cái Ta Biết khi con đồng hóa với các ngã vỏ ngoài, với bốn thể phàm, và con đã trải nghiệm xuyên qua phin lọc đó. Điều các thày muốn nói với con ở đây là với giáo lý các thày đã trao truyền về việc khắc phục ngã gốc cùng các ngã kia, con thực sự có khả năng đạt tới điểm trải nghiệm – con, cái Ta Biết, có thể trải nghiệm khi con đang đầu thai – những gì Hiện diện TA LÀ của con đang trải nghiệm. Con có khả năng trải nghiệm là chính mình, là Hiện diện TA LÀ hiện thân trên địa cầu, trong khi con đầu thai trên địa cầu. Trải nghiệm này là cách tối hậu để con làm hoà với việc mình ở đây trên trái đất.

Nhưng này con, thày muốn trình bày với con là hầu hết các con – thật ra thày có thể nói tất cả các con – đều đã từng có những thoáng trải nghiệm thế nào là chính mình trên địa cầu. Đôi khi con đã có một cảm nhận vô cùng vi tế nhìn cuộc sống một cách khác hơn. Có lẽ đó là một cảm nhận yêu thương, một cảm giác nối kết, một cảm giác nhìn địa cầu mà không đeo vào cái phin lọc bình thường của sự phán xét; con chỉ ngắm nhìn cái đẹp, có thể là cái đẹp của thiên nhiên, có thể là cái đẹp của con người, hay có lẽ vẻ đẹp của đứa bé ngủ say. Cho dù đó là gì đi nữa, đây là những khoảnh khắc con bắt được một vẻ đẹp nào đó.

Đằng sau cái đó còn có thể có cảm nhận là con hoàn toàn trung hòa đối với mọi sự xảy ra trên địa cầu. Con không phân tích hay phán xét mà con chỉ trải nghiệm. Con đang trải nghiệm nó không qua tất cả những cái ngã tách biệt kia, mà kỳ thực con trải nghiệm như sinh thể mà con thực là. Không có phán xét, không có phân tích, không có mục đích. Không có gì mà con phải làm. Con chỉ trải nghiệm địa cầu. Đây là một trải nghiệm mà dần dần con có thể có được ngày càng thường xuyên hơn. Chúng ta có thể gọi đó là con ở trong tâm thái trung hòa, nhưng chúng ta cũng có thể mô tả nó nhiều cách khác. Con có thể nói là con ở trong một trạng thái hợp nhất, một trạng thái nối kết, con không cảm thấy mình lẻ loi ở đây trên trái đất. Con không cảm thấy mình không thuộc về nơi đây vì con đang nối kết với Hiện diện TA LÀ của con, và vì vậy con cũng thuộc về mọi nơi khi con nối kết như vậy.

Điều hoàn toàn thông cảm được là sự kiện hầu hết các con đã không cảm thấy mình ở nhà mình trên hành tinh này. Chính thày đây cũng đã không cảm thấy mình ở nhà khi thày còn hiện thân. Ngay cả trong kiếp đầu thai chót, thày cũng không cảm thấy ở nhà. Khi thày đứng đó trước cây thập giá và chứng kiến con trai mình lìa đời, thày đã không cảm thấy ở nhà chút nào trên hành tinh này. Thày chỉ muốn đi khỏi nơi đây. Dẫu vậy, thày cũng có những lúc cảm nhận được sự nối kết đó, sự hợp nhất đó, và thày an bình khi ở đây. Đối với con khi con tiếp tục làm việc trên ngã tách biệt và loại bỏ ngã gốc, con có thể đạt tới điểm con nói: “Tại sao tôi lại chọn đến trái đất nhỉ? Bởi vì tôi, sinh thể rộng lớn hơn mà tôi LÀ, đã muốn trải nghiệm chính tôi trong loại môi trường này.”

Khi con không bị tất cả ngã tách biệt kia lôi kéo vào các khuôn nếp phản ứng, con có thể có được trải nghiệm này. Bất kể hành tinh này như thế nào, bất kể nó gian nan thế nào, con người khó khăn thế nào, con vẫn cảm thấy con đang là chính mình trên hành tinh này. Thày hiểu hoàn toàn là đối với đa số các con, cảm giác này sẽ bắt đầu khi con một mình, khi con ở trong một tâm thái thiền định, tĩnh lặng và không có gì bên ngoài quấy rầy con. Sau đó con có thể có những hé thoáng nhận biết cao hơn. Thày cũng gợi ý là mặc dù thày đã không thực hiện được trong kiếp đầu thai chót, và Giê-su cũng không thực hiện được trong kiếp đầu thai chót, nhưng thày vẫn muốn gợi ý cho con là hầu hết các con đều có khả năng trong kiếp này đạt tới điểm cảm thấy như vậy trong mọi lúc. Nó chỉ trở thành một hậu cảnh cho trải nghiệm của con trên trái đất.

Có thể con sẽ vẫn gặp một số tình huống rất căng thẳng khi con không nhận biết ý thức là cảm giác đó có mặt. Con tập trung vào tình huống mà con phải đương đầu. Một khi tình huống được giải tỏa, con có thể học cách quay trở lại trạng thái nhận biết nối kết rộng lớn hơn, hầu con không bao giờ cảm thấy đơn độc ở đây. Con không bao giờ cảm thấy là mình không thuộc về nơi đây vì con nhận ra địa cầu không phải là nhà mình. Không có gì trong bát cung vật chất là nhà mình. Hiện diện TA LÀ của con mới là nhà của con. Khi con kết nối với Hiện diện TA LÀ đó, thì bất cứ nơi đâu con cũng ở nhà, vì môi trường vỏ ngoài không thật quan trọng nữa.

3.8. Những gì phải hay không được xảy ra trên địa cầu

Con sẽ cần gì để tiến lên trạng thái đó? Thày biết thày đang đặt ra một mục tiêu hơi cao. Thày không chờ đợi con sẽ làm được trong vòng năm phút. Con cần gì để khởi sự? Con cần phải suy ngẫm trước hết về quyền tự quyết. Khi con hiểu những gì thày vừa nói, rằng trái đất chỉ đơn giản là một hành tinh cho các sinh thể đã chọn thám hiểm xem họ có thể dấn thân vào tách biệt sâu đến chừng nào trước khi họ không chịu nổi nữa, thì con có thể thấy thật là vô nghĩa mà đặt ra cái gì phải xảy ra hay cái gì không được xảy ra trên một hành tinh như trái đất.

Có thể con mang một ký ức nào đó về hành tinh tự nhiên. Con có thể nhìn trái đất và thấy con người đau khổ đến chừng nào do chiến tranh, xung đột hay điều này điều nọ. Con có thể bảo là con người không được đau khổ, cho nên các biểu hiện kia không được có mặt. Đây là một mối quan tâm chính đáng trên một hành tinh tự nhiên, nhưng nó không có giá trị trên một hành tinh phi tự nhiên. Nó không xây dựng. Nó chỉ đặt con vào một tâm trạng phản xây dựng sẽ ngăn cản con an bình với sự có mặt của con trên trái đất. Khi con xét đoán là một điều gì không được xảy ra trên trái đất thì ngay giây phút đó, con đã tự đặt mình vào một chiếc hộp nơi con không thể an bình.

Con cần tìm được cách chuyển tâm để nhận ra là bất cứ điều gì xảy ra trên địa cầu đều là do có ai đó chọn biểu hiện điều đó vì họ cần đến trải nghiệm đó. Nếu con hoàn toàn tôn trọng quyền tự quyết – và con sẽ cần lòng tôn trọng này để có thể an bình trên một hành tinh như thế này – thì con có thể nói: “Tôi cần cho phép những người đó đau khổ như họ đã chọn đau khổ. Tất nhiên tôi cũng cần tôn trọng quyền tự quyết của tôi để tôi không phải đau khổ giống như họ. Tôi không phải đồng cảm với họ. Thậm chí tôi không phải thương hại họ. Tôi không phải chú ý đến đau khổ của họ nếu cái đó lấy mất sự an bình của tôi.”

Điều thày muốn nói ở đây là con cần phải kinh qua một giai đoạn, như các thày đã có trình bày, là con lựa bỏ ra khỏi đời con một số chuyện không mang tính xây dựng cho sự tăng triển của con. Con nói: “Ngay bây giờ, thật không xây dựng cho tôi nếu tôi cảm thấy thương hại hay trắc ẩn đối với những người đang đau khổ. Vì vậy, tôi có thể chấp nhận là tôi không dành sự chú ý của mình cho nỗi đau khổ của họ.”

Có thể điều này không phải là mãi mãi, nhưng con cần phải đi muốt cơ chế này mà thày đang mô tả, khi con cảm thấy có điều gì không được xảy ra và nó tước đi an bình của con. Để con tìm thấy an bình, thật cần thiết và cũng chấp nhận được là con kinh qua một giai đoạn khi, trên cơ bản, con bỏ qua sự đau khổ của người khác và tập trung vào việc khắc phục tất cả những ngã tách biệt kia, những ngã phản ứng kia. Có thể sẽ tới một ngày khi con đạt được một mức độ bình an nội tâm thì bấy giờ, con có thể quay ra ngoài và tìm cách giúp đỡ người khác, thách đố người khác hay bất cứ gì con cảm thấy cần làm, nhưng con làm vậy từ một trạng thái an bình nội tâm thay vì từ một trạng thái bất an, một trạng thái bực dọc, một trạng thái nơi con không ngừng xét đoán là có điều gì không được có mặt ở đây.

3.9. Con không ngu ngốc

Con thấy không, con yêu dấu, những gì sứ giả này vừa nói quả là đúng. Khi con cảm thấy mình ngu ngốc đã đến đây, thì tự động con cũng bắt đầu xét đoán là người khác ngu ngốc khi họ không đáp ứng với con và không để cho con giúp họ. Điều này cũng có nghĩa là con đang tự giam mình trong một chiếc hộp nơi con tự phán xét là mình có thể ngu ngốc hay sai lầm khi đến địa cầu.

Con yêu dấu, điều trước tiên, chính sa nhân đã đặt ra chuẩn mực này trên địa cầu và con đã dần dà chấp nhận chuẩn mực của sa nhân. Giờ đây con đang tự phán xét mình y như sa nhân phán xét con, chứ không như các chân sư thăng thiên nhìn con. Hơn thế nữa, con yêu dấu, con cũng không đang tôn trọng quyền tự quyết của con. Như thày đã nói: Tại sao con chọn đến địa cầu chứ? Là vì con muốn tự trải nghiệm chính mình trong môi trường này. Con yêu dấu, làm thế nào chọn lựa này sai lầm được chứ? Làm sao có chuyện sai lầm khi con mong muốn trải nghiệm chính mình trong một môi trường đặc thù? Đây chính là mục đích và ý nghĩa của một người đồng sáng tạo. Chắc chắn là khi con vươn lên những tầng nhận biết cao hơn thì mục đích của con là tự trải nghiệm trong một môi trường đặc thù, và bằng cách nhìn xem mình đáp ứng thế nào với môi trường này thì con tăng trưởng. Không bao giờ có thể có gì sai quấy trong chọn lựa này. Đơn giản, đó là một chọn lựa rất chính đáng và sáng giá. Con đã chọn đóng góp để nâng cao bầu cõi của con bằng cách đến một hành tinh như địa cầu và trải nghiệm chính mình ở nơi đây.

Con có thể nói: “Thế còn chuyện con muốn giúp nâng cao địa cầu thì sao? Chẳng phải tất cả chúng con đều là người đồng sáng tạo và mục đích chúng con là nâng cao toàn bầu cõi, và hiển nhiên một hành tinh phi tự nhiên chẳng cần được nâng lên hay sao?” Điều này đúng, nhưng câu hỏi là: Làm thế nào con giúp nâng cao địa cầu, một hành tinh như địa cầu? Không phải bằng cách làm cái gì đó! Nếu con đã quên, con hãy đọc lại quyển sách của thày Nada một lần nữa, ở đó thày giảng về việc ở đây mà không làm gì và làm thế nào con người đã tạo ra tất cả mọi vấn đề khi cố làm một cách cưỡng ép. Làm thế nào con thực sự nâng cao được địa cầu? Bằng cách ở đây, bằng cách ở ngay đây.

Không cứ là những gì con có thể làm hay có thể nói bên ngoài sẽ thay đổi được địa cầu, mà là chính sự kiện con đã đến đầu thai, và vì vậy ở một mức độ nào đó, con là một điểm trụ neo, một cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ. Nếu con thực sự muốn đóng góp thay đổi địa cầu, con hãy trở thành một cánh cửa càng ngày càng mở rộng hơn cho Hiện diện TA LÀ. Con chỉ để cho ánh sáng chiếu tỏa. Con không xét đoán trong tâm vỏ ngoài là con phải làm hay không được làm gì, rằng ánh sáng phải chiếu toả như thế nào, rằng thay đổi nào là cần thiết và người khác phải phản ứng ra sao. Con yêu dấu, con chỉ để cho ánh sáng chiếu tỏa. Đây là cách thực sự thay đổi địa cầu. Không bao giờ có chuyện con phải xuống đây ở tầng tâm thức 48 và ngay lập tức là một cánh cửa hoàn toàn rộng mở cho Hiện diện TA LÀ của con, mà đây là một tiến trình vì con khoác vào tâm thức tầng 48 rồi chứng tỏ làm cách nào con có thể vươn lên từ đó.

Con yêu dấu, hãy nhìn lại các kiếp sống của con, rồi nhìn xem con đang đứng ở điểm nào. Tại sao con đang ngồi đây nghe bài truyền đọc này? Vì con đã chứng tỏ được tiến trình nâng cao tâm thức của con, con đã chứng tỏ được điều đó qua cuộc đời của con cho tới điểm này. Thày không bảo là con sai lầm, hay thiếu sót, hay con làm chưa đủ. Thày chỉ nói là con có khả năng đưa tiến trình này xa hơn nữa, cho đến một điểm con chứng tỏ làm cách nào người ta có thể khởi sự ở một tầng tâm thức nào đó, đạt được an bình nội tâm và hoàn toàn an bình với việc mình ở đây trên một hành tinh như thế này. Đó chính là tiềm năng cao nhất của con, là những gì hầu hết các con đều đã ấn định trong Sứ vụ Thiêng liêng của mình là tiềm năng cao nhất. Con đã muốn đến đây để chứng tỏ sự an bình.

Cho nên không có chuyện gì đáng trách, không có chuyện con đã làm gì sai trái. Con đã làm đúng y như những gì con cần làm. Con chỉ cần bước thêm một số bước để đạt đến an bình nội tâm khi con thật sự vui hưởng trải nghiệm bản thân mình trên hành tinh này mà con gọi là trái đất. Cho dù có khó khăn đến đâu, con vẫn có thể tránh bị lôi kéo vào tất cả những khó khăn đó, con vẫn có thể trải nghiệm Bản ngã của mình, trải nghiệm Hiện diện TA LÀ của con đang nhìn và đang trải nghiệm trái đất như thế nào. Đó, con yêu dấu, là an bình.

Bất kể hành tinh này có như thế nào, con hãy yên tâm là ngay từ giây phút con hiện thân ở đây lần đầu – cho dù cái Ta Biết hay ngã vỏ ngoài đã nếm trải những gì – thì Hiện diện TA LÀ của con vẫn hoàn toàn an bình với mọi chuyện xảy ra trên trái đất. Hiện diện TA LÀ của con biết rõ là cái ta thực của con không thể bị bất cứ gì xảy ra trên trái đất tác động. Con đã biết điều này trước khi con đến đây, và con yêu dấu, đó là tại sao việc con đến đây không phải là một lựa chọn ngu ngốc. Con chỉ quên mất nhận biết này mà thôi.

Các thày đã cho con các dụng cụ để con hồi lại nhận biết đó, và nhờ vậy con cũng hồi lại niềm an bình mà con đã có trước khi đến đây.