Chỉ có tha thứ toàn diện mới dẫn đến tự do toàn diện

Hỏi: Làm thế nào mà những ai đã phải sống qua sự hà hiếp vào tuổi thơ ấu – dù là tình dục, thể chất, lời nói hay nhiều cách khác – có thể tiến bước trong quá trình chữa lành? Làm thế nào họ có thể thăng vượt vĩnh viễn tâm lý tiêu cực, như tức giận, tự ti, thù hằn, oán hận,… và tiếp tục bước tới trong cuộc sống? Trong những trường hợp như vậy, liệu có chuyện tha thứ và bỏ qua hay không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Chọn lựa Tương lai cho Hoa kỳ. Đăng ngày 16/10/2020.

Lẽ tự nhiên, nếu con đã biết tới các chân sư thăng thiên, con có thể sử dụng tất cả các giáo lý mà chúng tôi đã ban ra về tiến trình chữa lành tâm lý của con, kể cả về ngã tách biệt và chấn thương trong quá khứ, để mà vượt qua. Nhưng để trình bày một cách tổng quát hơn cho mọi người, thực tế của cuộc sống là nếu con đã phải chịu một hành vi xâm hại, con sẽ không được giải thoát hoàn toàn khỏi trải nghiệm đó cho tới khi con tha thứ cho những người đã lạm dụng con, và đồng thời con cũng tha thứ cho chính mình đã phản ứng lại sự lạm dụng theo cách đó. Sự tha thứ toàn diện dẫn đến tự do toàn diện, như các chân sư đã có nói. Không có cách nào khác đâu con.

Chúng tôi đã ban ra lời dạy về cách giúp cho một người vươn lên khỏi quá khứ, và ở đây những lời dạy đó sẽ có thể hữu ích, tuy nhiên nói chung, cho tới khi con tha thứ thì con sẽ không thể quên được và không thể bước tới. Vậy làm thế nào con có thể tha thứ đây? Con chỉ có thể tha thứ một khi con đạt tới điểm con lấy quyết định là mình sẽ không để cho hành vi lạm dụng của quá khứ xác định mình là con người như thế nào ngày hôm nay, cũng như xác định mình là con người như thế nào trong tương lai cho tới hết kiếp này. Con phải quyết định là con sẽ không cho phép những kẻ đã xâm phạm con tiếp tục ảnh hưởng đến tâm thức và tâm trạng của con.

Con chỉ có thể làm vậy khi con trả tự do cho họ, khi con tha thứ họ và nhận rõ là họ đã hành xử cách đó để thể hiện mức tâm thức mà họ trải bày ra vào lúc đó, và con nhận rõ là hành vi của họ không trực tiếp nhắm vào cá nhân con, và do đó, con có thể dần dần đạt tới mức con ngừng xem đó là một chuyện cá nhân, rồi con cho phép nguyên cái đó ra đi.

Ta không bảo là chuyện này dễ làm, đặc biệt là nếu con không có giáo lý của các chân sư thăng thiên. Nhưng nếu con đã có giáo lý của chân sư và sử dụng các bài chú cùng bài thỉnh để biến hoá năng lượng đang ngăn cản con buông bỏ, thì thực sự con có thể đạt tới mức con giải phóng khỏi lực kéo của các năng lượng giận hờn và thù oán.

Khi đó, con sẽ có thể tự do lấy quyết định để cho nó ra đi. Rất có thể con sẽ phải nỗ lực làm việc trên bản thân mình, làm việc trên những cái ngã và nhận ra là mặc dù con đã bị xâm hại trong kiếp này, rất có thể đây cũng không phải là lần đầu tiên. Rất có thể chuyện đó trở ngược về một số kiếp trước, hay trở ngược về chấn thương nhập đời của con khi con đầu thai lần đầu. Con cần giải quyết những cái ngã này trước khi con hoàn toàn tự do mà có được quyết định: “Ta cho mi ra đi.”

Con không thể thực sự có được quyết định đó với tâm vỏ ngoài. Nhưng một khi con đã làm việc trên bản thân mình thì sẽ tới một điểm khi bỗng dưng con sẽ có một cảm giác buông xả nhẹ nhõm. Con sẽ cảm thấy như có cái gì bị gẫy, một cái gì nhả con ra, và con nhận ra trong ý thức là giờ đây con đã tha thứ, con đã để cho nó chết đi, và sau đó con cảm thấy tự do.