Làm thế nào giúp một người không tâm linh

Hỏi: Liệu các lời dạy về tâm lý tâm linh có thể giúp được một người không tâm linh, không tin là có tiền kiếp và không muốn sử dụng các dụng cụ tâm linh? Nếu người ấy yêu cầu sự giúp đỡ, liệu con có cách nào giải thích cho anh ấy là anh đã cho phép tà lực xâm nhập vào tâm anh cũng như vào trường năng lượng của anh?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 18/12/2019.

Câu trả lời là có lẫn không – theo nghĩa là điều đó có thể hữu ích, và ngay cả khi người đó không tâm linh một cách ý thức hay ở một mức ý thức, thì họ vẫn có thể sẵn lòng lắng nghe một số ý tưởng. Nhưng cũng có những người sẽ gạt bỏ bất cứ gì đi ra ngoài hộp tư duy hiện thời của họ, và có thể là họ không thể được giúp đỡ. Tuy nhiên, con có thể cố diễn tả giáo lý bằng những ngôn từ trung dung hơn, và con có thể cố nhìn xem khoa học đã khám phá những gì. Con có thể trình bày về năng lượng, về những năng lượng phải có mặt ở những tần số thấp hơn hay cao hơn. Thay vì nói về tà thể, con có thể chỉ nói đến những năng lượng thấp phát xuất từ lòng sợ hãi, và điều này có thể sẽ giúp ích cho họ.

Nhưng có một số người sẽ không thể được giúp đỡ qua tâm lý tâm linh. Bởi vì nếu con nhìn vào bất kỳ hệ thống nào, ngay cả ngành tâm lý trị liệu truyền thống, mọi lời dạy mà con tạo ra đều dựa trên một số khái niệm nhất định. Đó là cái sẽ quy định lời dạy. Trong bất kỳ lời dạy nào cũng có một số khái niệm quy định nó. Nếu người ta cởi mở với các khái niệm thì lời dạy sẽ có khả năng giúp đỡ họ. Nhưng nếu họ bác bỏ các khái niệm, tranh cãi và từ chối đặt lòng tin vào khái niệm, thì làm thế nào lời dạy sẽ giúp được họ đây? Và nguyên tắc này cũng áp dụng cho mọi thứ khác. 

Ngay cả ngành y khoa hiện đại, ngành y khoa vật lý liên hệ đến cơ thể vật lý, cũng dựa trên một số khái niệm. Nếu người ta chấp nhận các khái niệm đó thì đôi khi chỉ qua hiệu ứng giả dược – placebo effect, tức là khi họ tin tưởng một loại thuốc sẽ có khả năng giúp họ lành bệnh – thì họ cũng có thể được giúp đỡ. Nhưng nếu họ bác bỏ tất cả thì đôi khi họ không thể được giúp đỡ. 

Con cần nhìn nhận là có những người con không thể giúp đỡ vì những chọn lựa tự quyết của họ đã khiến họ bác bỏ những gì con muốn cống hiến. Và khi con là một người tâm linh – một điều mà vị sứ giả này đã từng vật lộn nhiều năm trời vì ông mang cái ý tưởng rằng ông phải có thể giúp được mọi người – khi con là người tâm linh thì con có quyền nói: “Tôi có những niềm tin này, tôi có thế giới quan này và do đó tôi có thể giúp đỡ những ai chấp nhận thế giới quan đó, hay ít ra một số khía cạnh của thế giới quan đó. Nhưng tôi không cần phải bận tâm với những ai khác. Những người đó, họ phải tìm kiếm những cách khác để được giúp đỡ.” Con không cần cảm thấy là mình mang trách nhiệm phải giúp tất cả mọi người mà mình gặp.

Ta biết điều này có thể khó khăn đối với con khi người đó là một người thân, gần gũi với con. Nhưng một lần nữa, sẽ tới một điểm khi con cần nhìn nhận quyền tự quyết, chấp nhận là mọi người đều có quyền tự quyết của mình, và con không thể làm gì được ngoại trừ con tôn trọng quyền tự quyết của con và nói: “Liệu tôi có muốn ở gần vị này nữa hay không? Liệu tôi có muốn liên hệ mật thiết với những ai bác bỏ tất cả mọi thứ mà tôi hỗ trợ và tin tưởng?” Con có quyền làm chọn lựa đó.