Uy lực của cái Ta – Chương 8 – Cái Ta trong cõi tâm linh

Chúng ta hãy tóm tắt những gì đã nói về sự sáng tạo thế giới hình tướng. Các chân sư thăng thiên dạy rằng vũ trụ vật chất là vũ trụ cuối trong một loạt các bầu cõi được sáng tạo từ khoảng không nguyên thủy. Mỗi bầu cõi được sáng tạo lại có rung động dày đặc hơn bầu cõi được sáng tạo trước đó, có nghĩa là chúng ta đang sống trong bầu cõi dày đặc nhất từ trước tới nay. Hậu quả là khi các sinh thể tâm linh khoác vào thân xác trên trái đất này, sự nhận thức của chúng ta về thế giới bao quanh trải qua một sự thay đổi lớn lao.

Ví dụ là đại đa số chúng ta đều thấy là chúng ta sống trong một thế giới có vật chất cứng đặc. Như đã nói ở các phần trước, vật chất không cứng đặc chút nào; nó được cấu tạo bằng năng lượng đang rung động. Tuy thế, bộ máy giác quan nhận thức của chúng ta không thể nào “nhìn” thấy được các rung động này, do đó “vật chất” có vẻ như là cứng đặc và khó thay đổi.

Như đã nói ở trước, chúng ta xuống đây để nâng cao sự rung động của bầu cõi chúng ta, cho tới khi nào nó trở thành một phần của cõi tâm linh. Khi bầu cõi được nâng lên cao, sự rung động của “vật chất” sẽ bớt dày đặc, có nghĩa là vật chất sẽ bớt cứng đặc, và nhìn thấy thanh tao hơn. Ngay bây giờ hành tinh trái đất có độ rung khá thấp, nhưng một khi nó được nâng cao, ta có thể thấy, ngay cả với giác quan của thân thể, là vật chất không tự nó hiện hữu được. Nó được cấu tạo bằng năng lượng thanh tao hơn, có nghĩa là thế giới này là sự nối dài của một thế giới cao hơn và nó không phải là một đơn vị đứng độc lập một mình.

Khi ta nhập vào một thân xác, ta “quên” đi mất mình thực sự là những sinh thể tâm linh. Điều này không có gì sai trái hay xấu vì nó nằm trong dự tính. Như ta đã biết ở các đoạn trước, thế giới hình tướng được tạo ra để giúp các sinh thể là nối dài của đấng Sáng tạo phát triển khả năng tự nhận biết. Chúng ta phát triển bằng cách bắt đầu với một ý niệm hạn chế về cái Ta và dần dần phát triển nó rộng lớn hơn.

Khi ta nhập vào một thân xác, ta “quên” đi mất mình thực sự là những sinh thể tâm linh.

Thật ra, đi xuống thế giới vật chất dày đặc này là một cơ hội lớn cho sự phát triển. Kế hoạch là chúng ta xuống đây và sẽ quên mình là sinh thể tâm linh. Tuy nhiên, trong kịch bản lý tưởng, chúng ta không bao giờ quên là mình kết nối với một cái gì bên ngoài cái ta của mình. Mình không bao giờ quên được là mình là sự nối dài của cái gì lớn hơn, và mình sẽ luôn luôn khao khát được trở về với cái bản sắc rộng lớn mà mình là trước khi mình xuống đây.

Đi xuống thế gian này và khoác lên một ý niệm ta hạn chế thật sự là một cơ hội để mở rộng cái Ta lớn hơn. Khi chúng ta đi xuống, chúng ta khoác vào một ý niệm ta phù hợp với hoàn cảnh của thế giới lúc đó. Như đã đề cập ở trên, các giác quan của thân thể vật lý khiến cho vật chất có vẻ rắn đặc và khó thay đổi, và khiến chúng ta dễ lầm tin rằng chúng ta chịu sự hạn chế của hoàn cảnh trong thế giới vật chất. Chúng ta dần dần tỉnh ngộ thoát ra khỏi ý niệm ta hạn chế này và chúng ta làm chủ được cõi vật chất, nhờ vậy chúng ta phát triển khả năng tự nhận biết.

Sau này chúng tôi sẽ giải thích chi tiết hơn, sự phát triển khả năng tự nhận biết chỉ làm được nhờ có quyền tự quyết. Cái Ta đi xuống thế giới vật chất này thật sự có quyền tự quyết. Khi ta dùng quyền tự quyết này, ta dựa vào nhận thức mà mình có ở thời điểm đó. Như vậy, một khi chúng ta đã đi xuống cõi vật chất, chúng ta bắt đầu quyết định dựa trên ý niệm ta của mình và nhận thức mà mình có trong thế giới này – không giống như nhận thức rộng lớn hơn nhiều mà chúng ta có như những sinh thể tâm linh. 

Như vậy sẽ có dễ xảy ra là chúng ta lấy quyết định dựa trên nhận thức hay niềm tin là vật chất thật sự có quyền lực trên ta. Dần dà chúng ta tạo nên một ý niệm bản sắc quên đi mình nối kết với một cái gì lớn hơn. Dần dà mình quên không còn khao khát tới một cõi khác vượt lên trên cõi vật chất, thậm chí mình cũng có thể chối bỏ mình là sinh thể tâm linh, và chấp nhận một ý niệm bản sắc thiếu quyền lực, coi mình là những kẻ mang tội hay mình là những con khỉ tiến hóa. Chúng ta còn có thể bắt đầu tin rằng chúng ta không thể vượt lên trên thế giới này bằng uy lực của cái Ta, chúng ta chẳng có uy lực của cái Ta, bởi vì chúng ta là sản phẩm của thế giới vật chất và do đó chẳng có quyền lực gì trên nó cả.

8.1. Yếu tố rủi ro cố hữu

Phương trình rất giản dị: Đi xuống thể xác trên trái đất này có cái rủi của nó. Có nguy cơ là sinh thể đi xuống bị lạc lối và bị kẹt trong một ý niệm bản sắc khiến cho y không vượt qua được những hạn chế và không trở về cõi tâm linh được.

Như đã nói, mọi sự trong thế giới hình tướng được các sinh thể tâm linh trong cõi cao hơn sáng tạo ra. Sinh thể mà bạn là, sinh thể mang cá tính độc đáo khiến bạn là bạn, cũng là sự nối dài của các chân sư thăng thiên trên cõi tâm linh. Các chân sư thăng thiên đã đi qua tiến trình đi xuống bầu cõi dày đặc và sau đó vượt lên trên được mọi ý niệm bản sắc hạn chế. Như vậy chính các thầy đã trải qua và hiểu nó khó khăn như thế nào một khi mình ở bên trong cái phin lọc nhận thức của một bầu cõi chưa thăng thiên. Lẽ dĩ nhiên, khi một chân sư thăng thiên sáng tạo ra một sự nối dài của mình, thầy sẽ đem kinh nghiệm này vào bản mẫu của thầy.

Tất cả chúng ta đều ý thức rằng khi mình gửi các con mình đi học và gia nhập cuộc sống của người trưởng thành, các cháu sẽ phải đối diện với những rủi ro nào đó của cuộc đời. Nếu làm được, chắc chắn chúng ta sẽ tìm cách bảo vệ các con mình để không có điều gì quá xấu xảy ra cho các cháu và như vậy mình giảm thiểu được rủi ro. Khi các chân sư thăng thiên sáng tạo ra các phần nối dài của chính các thầy, các thầy lấy một phần bản thể mình ra để sáng tạo. Việc sáng tạo một sinh thể cá biệt là cả một công trình phức tạp vừa là một sự tính toán rất khoa học vừa là một tác phẩm nghệ thuật. Cho nên nếu các chân sư chỉ sáng tạo các sinh thể và gửi các sinh thể này đầu thai trong cõi vật chất, sẽ có rủi ro thật sự là các sinh thể này bị lạc lối và như vậy các chân sư mất đi một phần của chính mình.

Để giảm thiểu rủi ro, các chân sư nghĩ ra một thiết kế tài tình. Khi sáng tạo một sinh thể cá biệt, trước hết các thầy tạo ra một cái ta luôn luôn an trụ ở cõi tâm linh. Chúng ta có thể gọi nó là cái ta tâm linh, nhưng các chân sư thường gọi nó là “Hiện diện TA LÀ.” Hiện diện TA LÀ của bạn chứa trong nó bản thiết kế rất phức tạp và tỉ mỉ đem lại cho bạn cái cá thể khiến bạn khác với cá thể của bảy tỷ người khác trên trái đất. Nó còn khác luôn cả tất cả hằng ha sa số sinh thể khác ở trên nhiều tầng lớp của cõi tâm linh.

Hiện diện TA LÀ của bạn chứa trong nó bản thiết kế rất phức tạp và tỉ mỉ đem lại cho bạn cái cá thể hoàn toàn độc đáo khiến bạn khác với mọi cá thể khác.

Hiện diện TA LÀ đích thực là một sinh thể ý thức, nó cũng hút năng lượng vào nó là Ánh sáng Mẫu-Vật. Tuy nhiên, ánh sáng của Hiện diện TA LÀ có độ rung cao hơn bất cứ cái gì tìm thấy trong vũ trụ vật chất. Điều này có nghĩa là Hiện diện TA LÀ của bạn không thể nào bị ảnh hưởng bởi các năng lượng ở trên trái dất. Bất cứ chuyện gì có thể xảy ra cho bạn trên trái đất không mảy may ảnh hưởng được tới Hiện diện TA LÀ. Như vậy là các thầy đã hoàn toàn loại bỏ được rủi ro là cái phần căn nguyên của bản thể của bạn có thể bị mất đi, thay đổi hay tàn phá bởi bất cứ chuyện gì có thể xảy ra cho bạn trên trái đất.

Lẽ dĩ nhiên điều này chỉ làm được vì Hiện diện TA LÀ được cấu tạo bởi năng lượng cao, và điều đó cũng có nghĩa là Hiện diện TA LÀ không thể đi xuống một thân thể vật lý ở trên một hành tinh dày đặc như trái đất. Hiện diện TA LÀ vẫn có thể phát triển khi trụ ở cõi tâm linh như nhiều Hiện diện TA LÀ đã làm. Tuy nhiên Hiện diện TA LÀ có thể đạt được sự phát triển tối đa khi tự mình lấy quyết định gửi một phần nối dài của mình xuống một bầu cõi chưa thăng. Do đó, Hiện diện TA LÀ cần tạo ra một nối dài của chính mình rồi gửi nó đi xuống. Chuyện này xảy ra như thế nào sẽ được nói tới trong chương kế tiếp. Phần còn lại trong chương này, chúng ta sẽ nói tới một số đặc tính của Hiện diện TA LÀ. Sự quan hệ giữa Hiện diện TA LÀ và sinh thể đi xuống được mô tả trong hình ảnh sau đây.

8.2. Hiểu cái Ta Cao của bạn

Hình 8 – Hiện diện TA LÀ và cái ta Ki-tô của bạn

Hiện diện TA LÀ là quả cầu nội tâm ở trên bạn, chung quanh nó là những vòng tròn nhiều màu biểu trưng cho căn thể của bạn (sẽ được giải thích sau). Sinh thể đi xuống là hình ở dưới, và bạn nối kết với Hiện diện TA LÀ bởi một ống ánh sáng hay sợi dây pha lê. Giữa hai thể là cái ta Ki-tô (sẽ được giải thích sau), là cái trung gian, dây nối kết giữa Hiện diện và thể thấp của bạn.

Điều quan trọng cần biết là hình này là một trong nhiều cách để minh họa Hiện diện TA LÀ của bạn và nó khá có tính chất đường thẳng. Lẽ dĩ nhiên bạn có thể thấy được là nó theo cái nhìn truyền thống là cõi trời hay cõi tâm linh ở trên bạn.

Thời Trung Cổ, người Thiên Chúa giáo tin rằng nếu bạn đi lên cao khỏi trái đất, bạn sẽ đâm thủng qua một tấm màn và đi vào cõi của Chúa. Hỏa tiễn hiện đã chứng minh điều này sai, như vậy chúng ta nên có cái nhìn rộng hơn về Hiện diện. Dưới đây là một minh họa khác để tượng trưng cho quan hệ giữa bạn và Hiện diện TA LÀ, tuy nhiên nó vẫn còn là cái nhìn đường thẳng.

Hình này cho thấy Hiện diện TA LÀ và căn thể ở ngay chung quanh bạn, có nghĩa không cách chia bạn trong không gian. Hình này dựa trên sự hiểu biết của chúng ta là thế giới hình tướng có một cấu trúc tầng lớp.

Hình 9 – Là cánh cửa mở cho năng lượng từ Hiện diện TA LÀ

Như đã giải thích ở trên, đấng Sáng tạo tạo ra bầu cõi đầu tiên từ chính Bản thể của ngài, có nghĩa là Bản thể của Thượng đế có mặt trong mọi thứ. Sau khi bầu cõi đầu tiên thăng thiên, các sinh thể của bầu cõi này sáng tạo bầu cõi thứ hai từ bản thể của họ. Tiến trình này đã tiếp tục cho tới bầu cõi hiện thời, và vũ trụ vật chất là một phần của bầu cõi đó. Nói cách khác, ý niệm truyền thống về một vị Thượng đế ở trên cao tít thật sự không đúng chút nào. Có một chuỗi thứ bậc những sinh thể tâm linh bắt đầu từ đấng Sáng tạo xuống bảy tầng cấp. Mỗi tầng không tách biệt khỏi tầng ngay trên nó; thật ra nó là sự nối dài của tầng ngay trước nó. Mỗi tầng mới được làm bằng “chất” của tầng ở trước nó, và độ rung của chất này đã được hạ giảm xuống. Không có một hàng rào cản không vượt qua được, giữa hai bên chỉ là một sự khác biệt dần dần về độ rung.

Như vậy có nghĩa là thật sự không có tách biệt. Hiện diện TA LÀ của bạn là sự nối dài của một sinh thể trong cõi tâm linh, và cái Ta đi xuống của bạn cũng là sự nối dài của Hiện diện TA LÀ của bạn. Như thế, bạn không thật sự tách biệt khỏi Hiện diện của bạn. Bạn đang hiện hữu trong không gian, trong bầu không gian của Hiện diện của bạn.

Tách biệt là hậu quả của phin lọc nhận thức hiện tại của bạn. Nếu bạn tin rằng phin lọc nhận thức của bạn cho bạn thấy thực tế, thì lúc đó bạn sẽ tự nhận mình là một sinh thể tách biệt, y như bạn thấy qua phin lọc nhận thức của mình. Nhưng khi bạn vượt thăng lên trên phin lọc nhận thức này (cũng là ý niệm về ta của bạn), bạn sẽ đạt được trạng thái nhận biết thuần khiết. Lúc đó bạn sẽ trải nghiệm một sự hợp nhất thâm sâu với Hiện diện TA LÀ của bạn, cho tới khi bạn có thể nói cùng với Giê-su: “Ta và Cha ta là một.” Lúc đó, bạn cũng hoàn thành một điều khác mà Giê-su nói, “Ta là cánh cửa mở mà không ai đóng được.” Bây giờ bạn là cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ của bạn và nó có thể hoàn toàn tự do thể hiện chính nó trong thế giới này. Ngày nào bạn còn coi mình là cái ta vỏ ngoài của bạn, phin lọc nhận thức của bạn sẽ chặn lại (hay lọc bớt) một phần nào dòng chảy của Hiện diện của bạn.

Tách biệt là hậu quả của phin lọc nhận thức hiện tại của bạn. Nếu bạn tin rằng phin lọc nhận thức của bạn cho bạn thấy thực tế, thì lúc đó bạn sẽ tự nhận mình là một sinh thể tách biệt,

Điểm chính là bạn thật sự không tách biệt khỏi Hiện diện của bạn, do đó không cần phải vượt qua một hàng rào cản nào hết. Hiện diện của bạn ở ngay đây với bạn, và do đó bạn chỉ cần hòa điệu cái Ta của mình với mức rung động của Hiện diện của bạn.

Như vậy quan hệ của bạn với Hiện diện của bạn có nhiều giai đoạn, từ thấp lên cao:

Giai đoạn 1: Bạn không có một kết nối ý thức nào với Hiện diện của bạn. Bạn chẳng biết gì về nó, hay nó chỉ là một ý niệm lý thuyết và bạn không có một sự kết nối nội tâm hay trực giác gì với nó.

Giai đoạn 2: Bạn có được một sự kết nối nào đó với Hiện diện của bạn, tuy nhiên bạn vẫn thấy là nó bị ngăn cách với bạn bởi khoảng cách hay một rào cản. Bạn đang tu tập để củng cố sự nối kết, nhưng khi bạn nghĩ rằng bạn nối kết hai phần với nhau lẽ đương nhiên cách suy nghĩ này ngụ ý rằng hai phần này bị ngăn cách bởi không gian. Ở giai đoạn này, mình thường có trực giác, kinh nghiệm thần bí hay một cảm nhận là mình nối kết với một cái gì lớn hơn – và những điều này mở tâm mình ra với con đường tâm linh. Tuy thế, phin lọc nhận thức của mình vẫn còn hạn chế sự tiến bộ trên con đường tu của mình.

Giai đoạn 3: Bạn nhận ra nhu cầu gỡ mình ra khỏi phin lọc nhận thức của mình để đạt một trạng thái nhận biết thuần khiết. Cho nên, bạn bắt đầu chất vấn một cách hệ thống phin lọc nhận thức của bạn. Bạn cố gắng nhìn thế giới không xuyên qua bất cứ phin lọc nhận thức nào. Bạn bắt đầu nhận ra rằng không gian không thể ngăn cách bạn khỏi Hiện diện của bạn; cảm nhận tách biệt chỉ có trong tưởng tượng của bạn.

Giải đoạn 4: Bạn thể nhập làm một với Hiện diện của bạn, bạn là phần nối dài của Hiện diện. Điều này có nghĩa là bạn biết bạn không phải là thể thấp của bạn, không phải là thân xác của bạn, dù là bạn vẫn còn dùng thân xác như một phương tiện để thể hiện mình trong cõi vật chất. Bạn biết bạn không phải là cá tính vỏ ngoài, tự ngã hay cái ta tách biệt. Bạn chỉ là cánh cửa mở, là miếng kính trong suốt.

8.3. Hai khía cạnh của Hiện diện TA LÀ của bạn 

Một trong những giáo lý nền tảng của các chân sư thăng thiên là mọi vật trong thế giới hình tướng này đều là biểu hiện của đấng Sáng tạo duy nhất, không thể chia cắt. Tuy thế để sáng tạo một thế giới có những hình tướng khác biệt, đấng Sáng tao biểu hiện mình thành hai cực bổ sung nhau. Có thể gọi hai cực này là Âm và Dương, nam và nữ, lực lan ra và co lại, Alpha và Omega.

Môi hình tướng bền vững đều được tạo ra từ sự phối hợp quân bằng của hai lực này. Do đó, trong tất cả những hình tướng được sáng tạo qua cái duy nhất của hàng ngũ tâm linh đều có cả hai khía cạnh này. Như vậy có nghĩa là Hiện diện của bạn cũng có hai khía cạnh căn bản này.

“Hiện diện TA LÀ là cái tên mà Thượng đế nói cho Moses. Đại đa số Kinh Thánh dịch ra là “TA LÀ CÁI TA LÀ.” Tuy nhiên một số học giả Kinh Thánh biết rằng cách dịch đúng hơn từ Do thái Hebrew này là “TA SẼ LÀ CÁI TA SẼ LÀ.” Hiện diện của bạn có cả hai khía cạnh:

  • TA LÀ CÁI TA LÀ là khía cạnh Alpha của Hiện diện của bạn. Nó là cái trung tâm bất biến, đứng yên, kết nối bạn với hàng ngũ tâm linh và cuối cùng là với cái TA LÀ CÁI TA LÀ của đấng Sáng tạo
  • TA SẼ LÀ CÁI TA SẼ LÀ là khía cạnh giúp cho Hiện diện của bạn có động lực để thể hiện bản thận trong thế giới vật chất. Có nghĩa là nó đến từ khía cạnh TA SẼ LÀ mà từ đó bạn đi xuống.

Điểm quan trọng bạn cần suy ngẫm ở đây là khía cạnh TA LÀ  là trung tâm bất biến của Hiện diện của bạn, trong khi khía cạnh TA SẼ LÀ luôn luôn thay đổi hay nói đúng hơn luôn luôn vượt thăng chính nó. Hiểu như thế thì bạn biết rằng bạn có thể vượt thăng lên bất cứ sự hạn chế nào trong thế giới vật chất và vượt thăng lên bất cứ “sai lầm” nào trong quá khứ.

Cách để vượt thăng là hòa mình với dòng chảy không ngừng của khía cạnh TA SẼ LÀ. Nhờ vậy bạn không rơi vào cái bẫy gian dối của tự ngã và các thầy giả của thế gian này. Cái bẫy ấy nói rằng bạn bị các điều kiện vật chất trói buộc và bạn không bao giờ thoát khỏi những sai lầm bạn đã làm trong quá khứ. Như Giê-su đã nói đây là ý muốn của “ông Hoàng thế gian” muốn bạn là một Tánh linh bị trói buộc bởi điều kiện trong thế giới này hay bởi các sai lầm của bạn. Cái Ta xuống đây là một phần nối dài của khía cạnh TA SẼ LÀ của Hiện diện của bạn, và một khi bạn chấp nhận sự thật này, bạn có thể vượt thăng bất cứ điều kiện nào.

Tuy nhiên hoàng thân thế gian này là một sự lập trình rất mạnh mẽ và vi tế đã thấm đậm vào tâm thức tập thể trong một thời gian rất dài và tất cả chúng ta đều bị nó ảnh hưởng. Cách duy nhất để vượt lên trên là  nhận ra rằng Tánh linh không bao giờ bị trói buộc bởi bất cứ cái gì trên thế gian này và bất cứ lúc nào nó cũng có thể biểu hiện nó theo ý nó muốn.

TA LÀ CÁI TA LÀ là khía cạnh Alpha của Hiện diện TA LÀ của bạn. Nó là trung tâm bất di dịch nối kết bạn với đấng Sáng tạo.

TA SẼ LÀ CÁI TA SẼ LÀ là khía cạnh cho Hiện diện của bạn động lực để biểu hiện chính nó trong thế giới vật chất.

Đây không phải là động lực ích kỷ muốn làm gì thì làm mà không chịu đối mặt hậu quả. Đây là ý muốn của Tánh linh muốn thay đổi điều kiện hạn chế của thế giới này thành tiềm năng cao nhất. Và bạn không thể nào thay đổi thế giới này nếu bạn nghĩ sự biểu hiện của bạn phải chịu sự trói buộc của điều kiện hiện hành. Do đó, chỉ khi nào cái Ta trở thành cánh cửa mở, bạn mới có thể thực sự tuôn chảy theo dòng sáng tạo vô điều kiện và do đó vô giới hạn của Hiện diện TA SẼ LÀ của bạn.

Bạn có thể nhìn nó như thế này. Khía cạnh Hiện diện TA LÀ của bạn sẽ không thay đổi, trong khi khía cạnh Ta Sẽ Là được thiết kế để tuôn chảy theo dòng sống luôn luôn thăng vượt lên trên mình. Do đó cái Ta đi xuống có quyền tự quyết nhập vào bất cứ điều kiện nào, kinh nghiệm nào hay ý niệm bản sắc nào có thể có được trên trái đất, nhưng nó không thể bị mắc kẹt trong chúng mãi mãi. Không có cái gì mà bạn không vượt thăng lên trên được, không có hoàn cảnh nào có thể làm bạn bị mắc kẹt mãi mãi được. Tuy nhiên bởi vì cái Ta có quyền tự quyết, bạn có thể tin rằng bạn đang bị mắc kẹt trong điều kiện vật chất hay trong lỗi lầm qua khứ. Và trong tâm của bạn, bạn sẽ cứ tiếp tục bị mắc kẹt như thế cho tới ngày nào bạn kết nối lại với khía cạnh Ta Sẽ Là của bạn và quyết định mình sẽ vượt thăng lên trên các giới hạn của mình

Thật ra cái Ta không bao giờ nên nghĩ hay nói “Ta là” bất cứ điều kiện nào trong thế giới vật chất. Khi nào bạn nghĩ “Ta là cái ta thấp này” thì lúc ấy bạn đã bỏ mất quyền năng thăng vượt cái ta của mình và thăng vượt những điều kiện vật chất định nghĩa cái ta đó. Thay vào đó, cái Ta nên luôn luôn nghĩ “Ta sẽ là.” Nếu bạn nghĩ “Ta là cái ta hạn chế này,” lựa chọn duy nhất để thoát khỏi cái ta đó là thay đổi nó thành cái gì khác. Nếu bạn nghĩ, “Ta sẽ là,” bạn không phải thay đổi cái ta, bạn chỉ cần nói “Ta sẽ hơn cái ta này” hoặc “bây giờ ta là cái ta mới mà ta đang hình dung thấy.” Ở chương kế đây, chúng ta sẽ xem xét rõ hơn về cái Ta đi xuống đầu thai.

HẾT CHƯƠNG