14 | Thỉnh cầu lòng tha thứ cách mạng

Nhân danh TA LÀ CÁI TA LÀ, Giê-su Ki-tô, con kêu gọi tất cả các đại diện của Mẹ Thiêng liêng, đặc biệt là Quan Âm, hãy giúp con khắc phục mọi yếu tố không từ bi và không tha thứ trong tâm lý của con, kể cả… [đọc nơi đây lời kêu gọi riêng của bạn]

Phần 1

1.1. Con là một sinh thể vô hình tướng. Con đã đi xuống một thế giới hình tướng. Con đã lấy nhiều quyết định và các quyết định này đã dẫn đến hậu quả vật lý. Là một người đồng sáng tạo, con phải có thể đồng sáng tạo nhưng tạo vật của con không quy định được con.

Ôi Mẹ Quan Âm, tên thày cao cả,
xin đổ đầy con, Ngọn lửa Thứ tha.
Mở tâm dung thứ, thoát ra xích xiềng,
tha thứ chính là chìa khóa linh thiêng.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.2. Con tạo ra một cái gì có độ bền bỉ trong thời gian lẫn không gian. Mặc dù con đã tạo ra nó, nó đúng lý không quy định được con. Con đúng lý vẫn là một sinh thể vô hình tướng.

Ôi Mẹ Quan Âm, giờ con buông bỏ
mọi dây ràng buộc thế gian gò bó.
Tình cảm dồn nén, con cho tuôn chảy,
những bệnh tình cảm, con thoát ra ngay.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.3. Việc xảy ra trên trái đất là khi con tạo ra điều gì có một độ bền bỉ nào đó, thì con bắt đầu tự nhận diện dựa theo cái con đã tạo ra. Người khác cũng bắt đầu nhận diện con dựa theo cái đó.

Ôi Mẹ Quan Âm, con không ấp ủ,
đòi hỏi ước mơ của con kết nụ.
Vì con buông xuống toàn bộ mong chờ,
tâm con trống rỗng, nghìn thu rộng mở.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.4. Vấn đề này khởi sự với sa nhân, chúng biết rõ là khi một avatar đi xuống địa cầu, con đi xuống tầng tâm thức 48. Con chưa có quả vị Ki-tô trọn vẹn cho nên con sẽ lấy một số quyết định, con sẽ tạo ra một số điều không phải là cao nhất.

Ôi Mẹ Quan Âm, vượt lên quá khứ,
buông mọi giận hờn ám ảnh tâm tư.
Con chẳng mong chờ hoa trái vị lai,
hiện tại thường hằng, con an trụ lại.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.5. Sa nhân lập ra chuẩn mực về đúng và sai, về toàn hảo và tồi tệ, để chúng có thể dễ dàng chê con là bất cứ gì con đồng sáng tạo cũng không đủ tốt, không toàn hảo và sai trái dựa theo tiêu chuẩn của chúng.

Ôi Mẹ Quan Âm, nâng con lên cao,
vượt biển Luân hồi, sóng lớn xôn xao.
An bình cùng mẹ trong thuyền Bát nhã,
bến giác đây rồi, gần gũi đâu xa.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.6. Xong chúng hung hãn dùng lý cớ này để áp đặt lên con ý tưởng là chính bản thân con có gì không ổn. Nếu tạo vật của con dở thì chính con cũng dở.

Ôi Mẹ Quan Âm, biến hóa thâm sâu,
Mẹ giải thoát con, phép lạ nhiệm màu.
Khi con tha thứ, con được thứ tha,
dày vò tan hết, tâm con thư thả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.7. Con bắt đầu phản ứng lại sự tấn công vô cùng hung dữ này bằng cách tạo ra những cái ngã tách biệt. Các ngã tách biệt này là ngã phản ứng, chúng được tạo ra để đáp lại một điều kiện nhất định có sự bền bỉ trong thời gian và không gian.

Ôi Mẹ Quan Âm, ưu phiền không bám,
mọi việc không làm, cũng không không làm.
Con không hành động qua ngã tách riêng,
hợp nhất với Mẹ, con ngơi nghỉ liền.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.8. Con đã tạo ra một cái gì, rồi con bị chỉ trích hay nhục mạ vì cái đó. Con phản ứng lại bằng cách tạo ra một cái ngã và ngã này cũng có sự bền bỉ. Khi con nhận chịu chấn thương nhập đời, thế là mọi chuyện trở thành cá nhân đối với con. Con xem tấn công của sa nhân là một tấn công cá nhân nhắm vào con.

Ôi Mẹ Quan Âm, tâm thày sáng suốt
giúp con cởi dây kiêu căng ràng buộc.
Mắt con sáng rồi, sá gì cái ngã,
tiến bước theo thày, con buông tất cả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

1.9. Đối nghịch của từ bi là khi bất cứ ai, cho dù là con hay một người khác, cầm giữ trong tâm họ một hình ảnh cố định về con như một sinh thể vô hình tướng. Họ lấy một hình ảnh có hình tướng, phóng chiếu lên con là một sinh thể vô hình tướng và nói: “Bạn là thế này này.”

Ôi Mẹ Quan Âm, giai điệu ngọt ngào,
từ lòng đất thánh, vang lên thanh cao.
Việc mọn tự ngã, con buông bỏ cả,
bến bờ đại giác, con bước về nhà.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

Phần 2

2.1. Phi từ bi là làm đông đặc lại một hình ảnh của Dòng sông sự Sống, lấy một hình chụp của Dòng sông sự Sống và nói: “Dòng sông như thế này này. Bạn có thể biết mọi chuyện về dòng sông khi bạn nhìn tấm hình tĩnh vật này.” Đây là điều họ làm với con. Đây là điều chính con làm với con.

Ôi Mẹ Quan Âm, tên thày cao cả,
xin đổ đầy con, Ngọn lửa Thứ tha.
Mở tâm dung thứ, thoát ra xích xiềng,
tha thứ chính là chìa khóa linh thiêng.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.2. Từ bi là khi con nhận biết có một hình ảnh cố định về một sinh thể vô hình tướng cho dù là con hay một người khác, xong con nhả nó ra. Khi con nhìn một hình ảnh về một sự việc trong quá khứ, con có thể buông nó ra, gạt bay nó đi. Con có thể từ bỏ nó, rũ bỏ nó. Đó là từ bi.

Ôi Mẹ Quan Âm, giờ con buông bỏ
mọi dây ràng buộc thế gian gò bó.
Tình cảm dồn nén, con cho tuôn chảy,
những bệnh tình cảm, con thoát ra ngay.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.3. Con nhận ra là khi con tìm thấy giáo lý của chân sư thăng thiên, con ở một tầng tâm thức nào đó. Con có một tâm lý, một số ngã tách biệt nào đó, và con đến với giáo lý xuyên qua tầng tâm thức này. Con không làm gì khác được.

Ôi Mẹ Quan Âm, con không ấp ủ,
đòi hỏi ước mơ của con kết nụ.
Vì con buông xuống toàn bộ mong chờ,
tâm con trống rỗng, nghìn thu rộng mở.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.4. Quan Âm, xin thày giúp con thấy liệu con đã hình thành một quan điểm và một niềm tin rất mạnh mẽ về các chân sư thăng thiên, về giáo lý của các thày và về chính con như một đệ tử.

Ôi Mẹ Quan Âm, vượt lên quá khứ,
buông mọi giận hờn ám ảnh tâm tư.
Con chẳng mong chờ hoa trái vị lai,
hiện tại thường hằng, con an trụ lại.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.5. Quan Âm, xin thày giúp con thấy liệu con có một ngã tách biệt có nhu cầu cảm thấy mình tốt đủ hay cao trội. Hãy giúp con thấy liệu ngã tách biệt đã dựng lên hình ảnh này về con là một đệ tử cao cấp.

Ôi Mẹ Quan Âm, nâng con lên cao,
vượt biển Luân hồi, sóng lớn xôn xao.
An bình cùng mẹ trong thuyền Bát nhã,
bến giác đây rồi, gần gũi đâu xa.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.6. Quan Âm, xin thày giúp con thấy liệu con có một cái ngã như vậy, sau đó giúp con nhìn nó như một cái ngã. Con sẵn lòng cho ngã này chết đi để con mở tâm ra với một tầng giáo lý cao hơn.

Ôi Mẹ Quan Âm, biến hóa thâm sâu,
Mẹ giải thoát con, phép lạ nhiệm màu.
Khi con tha thứ, con được thứ tha,
dày vò tan hết, tâm con thư thả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.7. Con thừa nhận là nếu cái nhìn nguyên thủy của con về các thày, về đường tu và về chính con bị một giáo lý mới thách thức, thì nó xuất phát từ một ngã tách biệt và con sẵn lòng buông bỏ nó.

Ôi Mẹ Quan Âm, ưu phiền không bám,
mọi việc không làm, cũng không không làm.
Con không hành động qua ngã tách riêng,
hợp nhất với Mẹ, con ngơi nghỉ liền.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.8. Con sẵn lòng chất vấn hình ảnh mình là một đệ tử cao trội, mình nắm chắc đường tu trong tay. Con sẵn lòng với lên một tầm hiểu mới về giáo lý sẽ thách thức ngã tách biệt này.

Ôi Mẹ Quan Âm, tâm thày sáng suốt
giúp con cởi dây kiêu căng ràng buộc.
Mắt con sáng rồi, sá gì cái ngã,
tiến bước theo thày, con buông tất cả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

2.9. Con nhận ra là nếu con bám giữ một hình ảnh cố hữu về bản thân và về đường tu, thì đây là một hình thức phi từ bi. Thay vào đó, con muốn neo chặt vào Ngọn lửa Từ bi và thực sự nắm bắt từ bi là gì. Như vậy con nhận ra con đường tâm linh, con đường quả vị Ki-tô, là một tiến trình đi qua mấy giai đọan.

Ôi Mẹ Quan Âm, giai điệu ngọt ngào,
từ lòng đất thánh, vang lên thanh cao.
Việc mọn tự ngã, con buông bỏ cả,
bến bờ đại giác, con bước về nhà.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

Phần 3

3.1. Khi con từ bi với chính con và người khác, con nhận ra là những gì áp dụng cho một giai đoạn chỉ nhằm đưa con đến một tầng nào đó của đường tu. Khi con đạt đến tầng này, thách thức của con là bước lên một tầng mới, và con không thể vươn lên tầng mới bằng cách tiếp tục làm giống như tầng cũ.

Ôi Mẹ Quan Âm, tên thày cao cả,
xin đổ đầy con, Ngọn lửa Thứ tha.
Mở tâm dung thứ, thoát ra xích xiềng,
tha thứ chính là chìa khóa linh thiêng.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.2. Con đang ở một điểm nào đó trên đường tu. Những gì con đã làm để đạt đến điểm này hoàn toàn có giá trị, nhưng những gì đã đưa con đến đây không thể đưa con đi xa hơn. Nếu con không có lòng từ bi, con sẽ có xu hướng bám giữ một cái nhìn cố định về đường tu, về các chân sư, về chính con.

Ôi Mẹ Quan Âm, giờ con buông bỏ
mọi dây ràng buộc thế gian gò bó.
Tình cảm dồn nén, con cho tuôn chảy,
những bệnh tình cảm, con thoát ra ngay.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.3. Con cần có lòng từ bi vì đây là cách duy nhất để con tránh giam mình trong một hình ảnh cố định về mình. Con sẵn lòng buông bỏ tư duy cùng những ngã cứng nhắc cho nên cũng thiếu từ bi.

Ôi Mẹ Quan Âm, con không ấp ủ,
đòi hỏi ước mơ của con kết nụ.
Vì con buông xuống toàn bộ mong chờ,
tâm con trống rỗng, nghìn thu rộng mở.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.4. Là một đệ tử của chân sư thăng thiên, con sẵn lòng bước lên cao hơn. Con sẵn lòng xem xét mình và nói: “Liệu tôi có mang một yếu tố phi từ bi nào với chính mình, hay thậm chí với cái nhìn của mình về người khác? Liệu tôi có xu hướng bám giữ một hình ảnh cố định về bản thân, về đường tu hay về các chân sư? Tôi nhìn chính tôi như thế nào?”

Ôi Mẹ Quan Âm, vượt lên quá khứ,
buông mọi giận hờn ám ảnh tâm tư.
Con chẳng mong chờ hoa trái vị lai,
hiện tại thường hằng, con an trụ lại.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.5. Đường tu tâm linh, con đường quả vị Ki-tô, có những giai đoạn riêng biệt. Con không thể cho phép mình cầm giữ hình ảnh trong tâm: “Tôi đã nắm được căn bản đường tu rồi. Tôi phải làm thế này và tôi cứ việc làm tiếp như thế cho đến hết kiếp thì tôi sẽ tiến bộ tối đa.”

Ôi Mẹ Quan Âm, nâng con lên cao,
vượt biển Luân hồi, sóng lớn xôn xao.
An bình cùng mẹ trong thuyền Bát nhã,
bến giác đây rồi, gần gũi đâu xa.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.6. Nhưng đơn giản là không phải vậy. Sẽ tới một điểm khi những gì con từng làm cho đến giờ sẽ không đưa con vào giai đoạn kế tiếp. Con cần đủ uyển chuyển để buông hình ảnh đó về đường tu và nói: “Tôi sẽ thực sự cần gì để tăng triển lên giai đoạn kế tiếp?”  

Ôi Mẹ Quan Âm, biến hóa thâm sâu,
Mẹ giải thoát con, phép lạ nhiệm màu.
Khi con tha thứ, con được thứ tha,
dày vò tan hết, tâm con thư thả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.7. Sa nhân đã rất khéo léo gài bẫy các đệ tử tâm linh. Chúng đã tạo ra một loại cỗ máy nhằm mục đích đánh bẫy con người.

Ôi Mẹ Quan Âm, ưu phiền không bám,
mọi việc không làm, cũng không không làm.
Con không hành động qua ngã tách riêng,
hợp nhất với Mẹ, con ngơi nghỉ liền.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.8. Tới một giai đoạn con phải có biện pháp khắc phục một ngã tách biệt đặc thù, và có vẻ như biện pháp này rất khác với cách nhìn cố hữu của con về đường tu. Có vẻ như biện pháp này gần như cách mạng so với những gì con đã làm trước đó.

Ôi Mẹ Quan Âm, tâm thày sáng suốt
giúp con cởi dây kiêu căng ràng buộc.
Mắt con sáng rồi, sá gì cái ngã,
tiến bước theo thày, con buông tất cả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

3.9. Ở một thời điểm con đã cảm thấy mình sai lầm khi đến hành tinh này. Cảm giác này dựa trên trải nghiệm là tất cả những gì con làm hay đem lại đều đã bị sa nhân “đập dí xuống” và quy ghép là sai lầm.

Ôi Mẹ Quan Âm, giai điệu ngọt ngào,
từ lòng đất thánh, vang lên thanh cao.
Việc mọn tự ngã, con buông bỏ cả,
bến bờ đại giác, con bước về nhà.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

Phần 4

4.1. Để khắc phục ngã tách biệt này, con cần linh hoạt uyển chuyển. Con cần ngừng nhận trách nhiệm về bất cứ việc gì con đã từng làm trên trái đất.

Ôi Mẹ Quan Âm, tên thày cao cả,
xin đổ đầy con, Ngọn lửa Thứ tha.
Mở tâm dung thứ, thoát ra xích xiềng,
tha thứ chính là chìa khóa linh thiêng.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.2. Sa nhân đã khuynh đảo để con tạo ra một ngã tách biệt khiến con cảm thấy chính con đã làm gì sai trái. Tuy nhiên con là cái Ta Biết. Con là một sinh thể vô hình tướng. Con có quyền đi xuống địa cầu.

Ôi Mẹ Quan Âm, giờ con buông bỏ
mọi dây ràng buộc thế gian gò bó.
Tình cảm dồn nén, con cho tuôn chảy,
những bệnh tình cảm, con thoát ra ngay.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.3. Con khoác vào hình tướng của bốn thể phàm, con đi xuống tầng tâm thức 48, con hành xử dựa trên tầng này, con nhận được hồi đáp, xong trong kịch bản lý tưởng con tăng triển cho đến khi con lại nhận biết: “Tôi là một sinh thể vô hình tướng. Hình tướng không quy định được tôi.”

Ôi Mẹ Quan Âm, con không ấp ủ,
đòi hỏi ước mơ của con kết nụ.
Vì con buông xuống toàn bộ mong chờ,
tâm con trống rỗng, nghìn thu rộng mở.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.4. Sa nhân đã cưỡng bức con tạo ra cái ngã tách biệt giờ đây đang cầm giữ một hình ảnh cố định về chính con – rằng con không phải là một sinh thể vô hình tướng mà là một sinh thể có hình tướng đặc thù, và hình tướng này thì sai trái dựa theo một tiêu chuẩn nào đó.

Ôi Mẹ Quan Âm, vượt lên quá khứ,
buông mọi giận hờn ám ảnh tâm tư.
Con chẳng mong chờ hoa trái vị lai,
hiện tại thường hằng, con an trụ lại.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.5. Ngã này có thể đã có mặt ngay từ kiếp đầu tiên của con. Con đã kéo lê nó theo con suốt một thời gian rất dài. Nó là một trong những yếu tố chủ yếu ngăn con vươn lên một tầng quả vị Ki-tô cao hơn. Con không thể vươn lên quá một mức nào đó trên đường tu chừng nào con còn lê nó theo con.

Ôi Mẹ Quan Âm, nâng con lên cao,
vượt biển Luân hồi, sóng lớn xôn xao.
An bình cùng mẹ trong thuyền Bát nhã,
bến giác đây rồi, gần gũi đâu xa.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.6. Tại sao con đã làm bất cứ gì trên trái đất? Khi con đi xuống tầng 48, con đã khoác vào tất cả những ảo tưởng kia giống như những tấm màn mà con trùm vào. Con nhìn cuộc sống xuyên qua những tấm màn đang bóp méo và tô màu tầm nhìn của con.

Ôi Mẹ Quan Âm, biến hóa thâm sâu,
Mẹ giải thoát con, phép lạ nhiệm màu.
Khi con tha thứ, con được thứ tha,
dày vò tan hết, tâm con thư thả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.7. Tại sao con làm những gì con đã làm? Có phải là con, cái Ta Biết xem mình như một sinh thể vô hình tướng, làm những gì con đã làm? Không! Con, cái Ta Biết, làm những gì con đã làm không phải trong nhãn quan mình là một sinh thể vô hình tướng, mà trong nhãn quan mình có một hình tướng dựa trên các ảo tưởng con đã khoác vào. Đó có thực là con, có là con người thực của con, có là sinh thể vô hình tướng, hay đó là một ngã tách biệt con đã tạo ra để đi xuống cõi hiện thân vật lý?

Ôi Mẹ Quan Âm, ưu phiền không bám,
mọi việc không làm, cũng không không làm.
Con không hành động qua ngã tách riêng,
hợp nhất với Mẹ, con ngơi nghỉ liền.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.8. Để đi xuống tầng 48 và hiện thân, con đã phải tạo ra những ngã tách biệt đó, cái cỗ xe linh hồn đó, bốn thể phàm đó của con. Tới một điểm trên đường tu tâm linh, con cần đương đầu với vấn đề này.

Ôi Mẹ Quan Âm, tâm thày sáng suốt
giúp con cởi dây kiêu căng ràng buộc.
Mắt con sáng rồi, sá gì cái ngã,
tiến bước theo thày, con buông tất cả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

4.9. Nếu con thực là cái Ta Biết, nếu con thực là một sinh thể vô hình tướng, thì con không phải là bất kỳ ngã tách biệt nào của con. Con đã chỉ đồng hóa là ngã tách biệt thôi, vì con đã chui vào trong ngã và nhìn xuyên qua phin lọc đó.

Ôi Mẹ Quan Âm, giai điệu ngọt ngào,
từ lòng đất thánh, vang lên thanh cao.
Việc mọn tự ngã, con buông bỏ cả,
bến bờ đại giác, con bước về nhà.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

Phần 5

5.1. Giờ đây khi con bắt đầu cảm nhận mình là một sinh thể vô hình tướng, đã đến lúc con bước lui lại và nói: “Phải, tôi đã hành động khi tôi mới đến địa cầu. Tôi đã hành xử hoàn toàn trong sáng với ý định tốt đẹp nhất để giúp đỡ người khác. Tôi đã bị những cú giáng tàn bạo của sa nhân và tôi đã phản ứng bằng cách tạo ra ngã tách biệt này, nó cảm thấy là tôi đã sai lầm khi đến hành tinh này. Chính tôi đã thiết kế ngã này, và sau khi tôi tạo ra nó, tôi đã bắt đầu lấy quyết định xuyên qua nó.”

Ôi Mẹ Quan Âm, tên thày cao cả,
xin đổ đầy con, Ngọn lửa Thứ tha.
Mở tâm dung thứ, thoát ra xích xiềng,
tha thứ chính là chìa khóa linh thiêng.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.2. Sa nhân đã cho con cảm tưởng là con sai lầm khi biểu đạt con người thực của con. Con đã quyết định: “Tôi không thể biểu hiện con người thực của tôi,” cho nên các quyết định của con nhằm tránh sai lầm lần nữa. Toàn bộ mục đích của ngã này là không sai lầm nữa, và con đã dựa vào nó để quyết định.

Ôi Mẹ Quan Âm, giờ con buông bỏ
mọi dây ràng buộc thế gian gò bó.
Tình cảm dồn nén, con cho tuôn chảy,
những bệnh tình cảm, con thoát ra ngay.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.3. Bây giờ con có thể nói: “Phải, tôi đã làm một chuyện sai lầm. Từ một góc cạnh thường tình chính tôi đã làm chuyện đó, nhưng từ một nhãn quan cao hơn, có thực là tôi đã làm hay không? Có phải là tôi, sinh thể vô hình tướng, hay kỳ thực là một ngã tách biệt đã quyết định làm? Ai đã làm, tôi hay ngã tách biệt?”

Ôi Mẹ Quan Âm, con không ấp ủ,
đòi hỏi ước mơ của con kết nụ.
Vì con buông xuống toàn bộ mong chờ,
tâm con trống rỗng, nghìn thu rộng mở.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.4. Khi con suy ngẫm câu hỏi này, con bắt đầu tách mình ra khỏi ngã tách biệt đó. Con tách cái Ta của con ra khỏi ngã tách biệt. Sau khi con làm vậy, con ngộ ra: “Tôi không là ngã tách biệt đó, tôi là nhiều hơn, tôi là một sinh thể vô hình tướng.”

Ôi Mẹ Quan Âm, vượt lên quá khứ,
buông mọi giận hờn ám ảnh tâm tư.
Con chẳng mong chờ hoa trái vị lai,
hiện tại thường hằng, con an trụ lại.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.5. Con sẵn lòng hé thoáng trải nghiệm sự nhận biết thuần khiết này, là cảm nhận mình đang ý thức, nhưng mình không ý thức về chính mình như một sinh thể đặc thù hay về một tình huống đặc thù.

Ôi Mẹ Quan Âm, nâng con lên cao,
vượt biển Luân hồi, sóng lớn xôn xao.
An bình cùng mẹ trong thuyền Bát nhã,
bến giác đây rồi, gần gũi đâu xa.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.6. Con không là ngã tách biệt. Và nếu con không là ngã tách biệt thì đương nhiên con cũng không làm những gì ngã tách biệt đã làm. Nếu chính con không làm những gì ngã tách biệt đã làm, tại sao con lại cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm?

Ôi Mẹ Quan Âm, biến hóa thâm sâu,
Mẹ giải thoát con, phép lạ nhiệm màu.
Khi con tha thứ, con được thứ tha,
dày vò tan hết, tâm con thư thả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.7. Sa nhân muốn con cảm thấy là con đã phạm phải lỗi lầm khủng khiếp kia trong quá khứ và điều này chứng tỏ là con xấu xa. Con sẽ xấu xa vĩnh viễn vì con sẽ không bao giờ vượt qua nó được. Từ một góc độ nào đó, con không thể thay đổi sự kiện là việc đó đã xảy ra.

Ôi Mẹ Quan Âm, ưu phiền không bám,
mọi việc không làm, cũng không không làm.
Con không hành động qua ngã tách riêng,
hợp nhất với Mẹ, con ngơi nghỉ liền.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.8. Nhưng bây giờ con nói với ác quỷ: “Được rồi ác quỷ, mi bảo là việc đó đã xảy ra và không thể tháo gỡ. Tại sao mi lại nói điều này với ta? Ta có làm chuyện đó đâu. Đó là ngã tách biệt, nhưng ngã này không phải là ta.”

Ôi Mẹ Quan Âm, tâm thày sáng suốt
giúp con cởi dây kiêu căng ràng buộc.
Mắt con sáng rồi, sá gì cái ngã,
tiến bước theo thày, con buông tất cả.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

5.9. “Phải, mi nói đúng, ác quỷ, ta đã tạo ra ngã tách biệt này. Ta nhận hoàn toàn trách nhiệm về việc tạo ra ngã tách biệt này. Mi có biết điều tuyệt diệu là gì không, ác quỷ? Cái gì ta đã tạo ra thì ta có thể giải thể. Mi không có quyền năng gì trên ngã tách biệt này. Hay đúng hơn, có thể mi có khả năng thao túng ngã tách biệt nhưng mi đã không tạo ra nó và mi không thể giải thể nó – nhưng ta đây có khả năng giải thể nó. Ta có khả năng để nó chết đi, và mi biết gì không? Ta đang để nó chết đi ngay bây giờ, và bây giờ nó không còn nữa. Vậy tại sao mi lại đến phiền ta? Mi hãy đi chỗ khác, hãy tìm ai khác mà làm phiền, một ai khác vẫn còn ngã tách biệt. Hãy lui ra sau ta, Satan.”

Ôi Mẹ Quan Âm, giai điệu ngọt ngào,
từ lòng đất thánh, vang lên thanh cao.
Việc mọn tự ngã, con buông bỏ cả,
bến bờ đại giác, con bước về nhà.

Ôi Mẹ Quan Âm, âm giai ngọt lịm,
con được giải thoát, là Tánh linh mình.
Mẹ ban cho con sinh khí dồi dào,
con đứng lên đòi bất diệt tối cao.

Niêm

Nhân danh Mẹ Thiêng liêng, con kêu gọi Mẹ Mary hãy niêm phong con cùng mọi người trong vòng ảnh hưởng của con vào dòng chảy sáng tạo của Mẹ Thiêng liêng, Dòng sông sự Sống. Con kêu gọi tất cả các đại diện của Mẹ Thiêng liêng hãy nhân lên các lời kêu gọi của con, để chúng ta hình thành vòng số tám toàn hảo “Trên sao, dưới vậy”. Do đó, con chấp nhận là toàn bộ bài thỉnh này được biểu hiện, vì miệng của Thượng đế, Mẹ Thiêng liêng mà con LÀ, đã nói ra nó. Amen.