Chọn lựa tự quyết của người khác có thể ảnh hưởng những gì xảy ra cho bạn

Hỏi: Có thật chúng ta là kẻ sáng tạo thực tại của mình đến độ mọi thứ chúng ta trải nghiệm trong thế giới hình tướng đều do chính mình tạo ra trong ba thể cao qua các tin tưởng, các ý nghĩ và các cảm xúc trước khi chúng ta trải nghiệm? Điều này bao gồm tất cả mọi trải nghiệm tiêu cực nhất của chúng ta, tất cả mọi thứ do sa nhân gây ra cho chúng ta, tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho chúng ta trong khi đầu thai vật lý. Có phải là chúng ta đã tự điều chỉnh rung động cho xứng hợp với những gì sắp xảy ra cho mình? Hay có thể có điều gì xảy ra mà chúng ta đã không tạo ra và cũng không điều chỉnh rung động cho xứng hợp?


Trả lời của ông Kim Michaels nhân Webinar 2020 – Là Mẹ Thiêng liêng. Đăng ngày 8/9/2020.

Tôi xin trả lời câu hỏi này vì các chân sư đã ban ra một số bài truyền đọc trong mấy năm qua. Các thày nói rằng, trước hết, bạn đang sống trong một thế giới có những sinh thể tự nhận biết khác có quyền tự quyết, cho nên rất có thể một ai đó quyết định gây cho bạn một điều gì mà bạn đã không tạo ra. Vậy bạn cần nhìn nhận là bạn đang sống trên một hành tinh với rất nhiều người khác và các chọn lựa tự quyết của họ sẽ ảnh hưởng đến những gì xảy ra cho bạn. Không phải chỉ có những chọn lựa tự quyết của bạn mà thôi.

Thêm vào đó tất nhiên, bạn sống trên một hành tinh phi tự nhiên có rất nhiều người ở trong tâm thức nhị nguyên. Hành tinh này rất rất hỗn tạp và hiển nhiên nó còn bị sa nhân chi phối. Chẳng hạn bạn có thể thấy những gì các chân sư giảng dạy về các avatar. Bạn đã đến trái đất như một avatar, bạn hứng chịu một sự cố vô cùng đau thương khiến bạn bị chấn thương nhập đời và tạo ra ngã gốc. Bạn đâu có cái ngã này trong bản thể của bạn khi bạn đến đây như một avatar? Bạn đã không tạo ra một khuôn đúc rung động trong ba thể cao xứng hợp với những gì sa nhân gây cho bạn, cho nên cái này là do sa nhân áp đặt lên bạn.

Kể từ thuở đó, chúng ta đã tạo ra trong ba thể cao của mình tất cả những cái ngã tách biệt phản ứng lại những điều kiện trên trái đất. Sau khi tạo ra những ngã này, điều chúng ta có thể nói là trong nhiều trường hợp, chúng ta đều mang một cái ngã mang tin tưởng là những chuyện tệ hại có thể xảy ra cho mình, và rất có thể ngã này đã kết đọng những chuyện xảy ra đó vì chúng ta cần phải nhìn ra ngã này và buông nó ra.

Dẫu sao chúng ta vẫn phải sống trên một hành tinh hỗn tạp có quyền tự quyết, cho nên chúng ta phải tìm ra một thế cân bằng tế nhị, là nói rằng: “Tôi nhận trách nhiệm về trạng thái tâm thức của tôi. Tôi nhận ra là trạng thái tâm thức của tôi sẽ có ảnh hưởng trên những gì xảy ra cho tôi.” Nhưng sẽ tới một điểm trên đường tu tâm linh khi bạn nhận ra là không phải mọi thứ xảy ra cho mình đều có thể được giải thích bởi một điều gì đó trong trạng thái tâm thức của mình. Ở điểm này, bạn cần bắt đầu xem xét: “Thật ra không phải những gì xảy ra cho tôi là do tâm thức tôi định đoạt, mà phản ứng của tôi trước hoàn cảnh mới do tâm thức tôi định đoạt.”

Và đây chính là điểm bạn có thể tới mức nhận ra giai đoạn kế tiếp của bạn là tu tập để thay đổi cách phản ứng của mình trước mọi sự việc xảy ra trên địa cầu. Bạn khắc phục các khuôn nếp phản ứng và thấy chúng đều khởi lên từ một ngã tách biệt. Cho nên khi một điều gì xảy ra cho bạn, không cứ là bạn cần nói: “Liệu tôi có điểm gì tiêu cực trong tâm thức của tôi khế hợp với sự cố kia?” mà bạn có thể nhìn vào phản ứng của mình và nói: “Phản ứng của tôi nói lên điều gì về những ngã tách biệt mà tôi đang có?” Rồi bạn làm việc với điểm đó, bạn nhìn ra nó và bạn để cho ngã tách biệt chết đi. 

Bạn cần tới được một điểm trên đường tu khi có những chuyện không mấy tich cực xảy ra cho mình nhưng bạn không phản ứng lại nữa. Bạn không có phản ứng nào hết, bạn có càng ít phản ứng càng tốt. Đây là điều được minh họa qua câu nói của Giê-su: “Ông hoàng của thế gian này cứ việc đến nhưng không nắm được gì nơi ta,” hay là câu chuyện về đức Phật ngồi dưới cây Bồ đề có quỷ Mara đến đối đầu, cố khiến cho thày phản ứng lại.

Đây là một điểm có tính xây dựng trên đường tu khi bạn đã bước chân trên đường tâm linh được một thời gian và cảm nhận mình đã cân bằng phần lớn nghiệp chướng của mình, cho nên những gì xảy ra cho mình không phải là nghiệp quả hay một việc gì mình đã làm trong quá khứ, nhưng bạn vẫn có thể sử dụng nó như một cơ hội để xem xét phản ứng của mình. Chúng ta cần nhìn nhận là khi nào chúng ta còn sống trên trái đất – một hành tinh phi tự nhiên – thì chúng ta phải cho phép quyền tự quyết trải bày, và điều này có nghĩa là chúng ta rất có thể sẽ chạm trán với một số tình huống.

Như bạn có thể nói là nhiều người đã bị đại dịch corona tác động, nhiều người đã mất việc làm. Bạn có thể cũng bị như vậy và nói: “Ồ, chắc cá nhân mình có vấn đề gì tiêu cực đã khiến mình bị mất việc làm chăng?” Nhưng bạn cũng có thể nói: “Đơn giản đây có phải là sự trình chiếu của tâm thức tập thể đã gây ra cơn đại dịch này, và có lẽ vai trò của riêng tôi trong nguyên chuyện này là xem xét phản ứng của mình và nhìn ra cơ may mình có thể rút tỉa từ biến cố này? Có lẽ tôi có thể đưa đời mình vào một hướng đi mới chăng? Liệu tôi sẽ khắc phục được một số ngã tách biệt và điều này sẽ giúp tôi khắc phục phản ứng để tôi nhìn ra cơ hội này? Tôi có thể xem đây là một cơ hội, tôi có thể thấy được hướng đi mới để mà bước theo.”

Đó chỉ là một trong nhiều ví dụ bạn có thể xem xét khuôn nếp phản ứng của mình. Thường thường các khuôn nếp phản ứng sẽ ngăn bạn xem biến cố là một cơ hội. Chúng ta phải nhận thức là đôi khi sự việc xảy ra là một cơ hội. Chẳng hạn nếu bạn bị mất việc, rất có thể đã đến thời điểm trong Sứ vụ Thiêng liêng bạn cần tìm một cách kiếm sống khác, một ngành nghề khác. Và như vậy nếu bạn cho phép các ngã tách biệt khiến mình phản ứng lại tình huống, thì bạn sẽ không nhìn ra đó là một cơ hội. Bạn không thể thấy cánh cửa đang mở ra cho bạn. Nhưng nếu bạn khắc phục được các khuôn nếp phản ứng, bạn sẽ thấy đó là một cơ hội mới và bạn nói: “Đâu là hướng đi mới tôi có thể theo trong đời tôi? Và làm thế nào tôi có thể xoay chuyển hoàn cảnh hiện thời thành một cơ hội tăng triển?”