Đừng suy nghĩ quá đáng mà hãy giải quyết từng cái ngã một

Hỏi: Dường như ngã gốc là một trong những điều cuối cùng con cần giải quyết. Nhưng trong bài tập hình dung của Mẹ Mary để đối phó với ngã gốc, thày nói thật ra đó là điều đầu tiên con cần giải quyết, và tất cả những cái ngã đến sau sẽ dễ tháo gỡ hơn sau khi con đã giải quyết ngã gốc.

Sau khi con nhận diện trong con rất nhiều ngã tách biệt chưa giải quyết, con bị khó khăn phân biệt một ngã chấm dứt ở chỗ nào và cái ngã sau bắt đầu ở chỗ nào. Con nhận ra chấn thương từ thời thơ ấu lẫn những chấn thương từ những chuyện con chưa thấy rõ. Con có cảm tưởng một số ngã không thể nào tháo gỡ được nếu con chưa giải quyết ngã gốc, vì ngay lúc con cố nhìn nó thì ngã gốc sẽ ngăn cản con thấy nó một cách khách quan.  

Thứ tự mà con nên giải quyết các ngã tách biết là gì? Con có lý hay chăng khi nghĩ rằng việc xem xét một số ngã tách biệt – chẳng hạn như các chấn thương thời thơ ấu – sẽ chỉ uổng phí thời gian nếu con chưa giải quyết ngã tách biệt? Hay liệu con phải làm ngược lại, tức là con sẽ không thể giải quyết ngã gốc nếu con chưa nhìn vào từng lớp một, bắt đầu từ cái ngã gần đây nhất?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Chọn lựa tương lai cho Hoa Kỳ. Đăng ngày 15/10/2020.

Con cần nhìn nhận ở đây là câu hỏi của con được đặt ra từ tâm phân tích đường thẳng. Con đang cố xếp loại và phân tích những ngã đó rồi con hỏi con phải giải quyết cái nào trước nhất. Nhưng đây là một vấn đề cá nhân. Một số người sẽ có thể đi tới ngã gốc tương đối nhanh chóng và giải quyết nó, và nếu con có thể làm điều này thì việc giải quyết các ngã được tạo ra sau ngã gốc sẽ dễ dàng hơn, vì những ngã này đặt nền tảng trên ngã gốc. Một khi con đã nhìn thấy ảo tưởng của ngã gốc, việc nhìn ra ảo tưởng của các ngã kia sẽ dễ dàng hơn.

Nếu con làm chuyện ngược lại và bắt đầu với những cái ngã mới nhất, con sẽ không thể nhìn thấu cái ảo tưởng làm cơ sở cho ngã gốc, có nghĩa là đối với từng ngã tách biệt, con sẽ phải phát hiện ảo tưởng riêng của nó. Việc làm này khó hơn, nhưng không phải là không thể.

Dù sao thì câu hỏi về thứ tự con phải bắt đầu với ngã nào, như ta vừa trình bày, là một vấn đề cá nhân. Và điểm mấu chốt là thế này: Dù ngã nào xuất hiện thì con cũng sẽ bắt đầu làm việc với ngã đó. Bất kỳ ngã nào con nhận biết được khi con học sách, bất cứ gì nổi bật trong tâm con, đó là cái con sẽ làm việc cho tới khi con giải quyết được nó, xong con lấy cái ngã tiếp theo rồi cái tiếp theo nữa. Con vẫn có thể dùng bài tập mà ta đã trao truyền để chữa lành chấn thương tâm linh của con, con đi qua các tầng lớp khác nhau trên đường vào rạp hát, và con làm việc với bất kỳ ngã nào xuất hiện trong tiến trình này.

Thậm chí con không cần nghĩ đó có phải là ngã gốc hay không, mà con chỉ nắm lấy từng cái ngã một, nỗ lực giải quyết nó, rồi xử lý cái tiếp theo và tiếp theo nữa như chúng xuất hiện. Đừng suy nghĩ quá đáng, đừng phân tích quá đáng, mà hãy đơn giản bắt đầu với cái ngã hiển nhiên nhất đang ló dạng và cứ làm tiếp như vậy.