Giải thoát khỏi các phàm linh cấy ghép

Bài giảng của chân sư thăng thiên Serapis Bey ngày 14/6/2013 qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Novosibirsk, Nga.

TA LÀ chân sư thăng thiên Serapis Bey, Thượng sư của Tia sáng Thứ tư. Ta cũng là chân sư trông coi Ngọn lửa Thăng thiên và Đền thờ Thăng thiên, nhưng hôm nay ta đến với tư cách Thượng sư nhiều hơn. Ta đến để khai triển lời dạy vừa rồi của Astrea. Đó là một lời dạy có vẻ gây trĩu nặng và khó khăn cho một số các con, tuy nhiên đối với một số khác đã sẵn sàng tiếp nhận, giáo lý đó sẽ giải thoát con.   

Hiểu quyền tự quyết trên địa cầu là gì

Ta sẽ đi ngay vào chủ đề tra tấn và hậu quả của tra tấn trên cỗ xe linh hồn của một dòng sống. Con cần hiểu là trong cõi vật lý khi con đi vào hiện thân, con nằm dưới sự chi phối của Luật Tự quyết như được định nghĩa trên địa cầu. Điều này có nghĩa là trong cõi vật lý, thể xác vật lý của con và thể xác vật lý của mọi người đều có một số khả năng và một số năng lực. Từ một góc cạnh nào đó khi con đầu thai, con được quyền làm bất cứ gì mà con có thể với thể xác vật lý.  

Đây là một điểm mà nhiều người chưa hiểu hoặc chưa sẵn lòng nhìn nhận. Đó là một quan niệm mà nhiều người khó chấp nhận, nhưng con hãy thử xét xem một thực tế giản dị. Thực tế này là con có khả năng giết chết một người khác với xác thân vật lý của con. Nếu việc này không nằm trong phạm vi những hành động được Luật Tự quyết cho phép trên địa cầu, thì làm sao con có khả năng đó được?  

Hoặc con phải lý giải là bởi vì con có khả năng này thì hẳn là Thượng đế đã sai lầm khi ngài ban cho con khả năng đó. Hoặc con phải lý giải là Thượng đế đã không sai lầm bởi vì hành tinh địa cầu không phải là một hành tinh có tâm thức cao. Địa cầu là một môi trường học hỏi cho những ai đã xuống thấp hơn tầng tâm thức thứ 48, là nơi họ cần phải học hỏi qua hành động vật lý rồi chứng kiến những hậu quả của hành động đó, bởi vì họ không biết học hỏi cách nào khác.

Cho mỗi hành tinh khác nhau, Luật Tự quyết được định nghĩa khác nhau, và đối với hành tinh địa cầu, Luật Tự quyết quy định rằng xác thân vật lý của con có một số khả năng nằm trong một phạm vi nhất định, và từ một góc cạnh nào đó, con có quyền sử dụng mọi khả năng trong phạm vi đó. Tuy vậy, tất nhiên con vẫn phải tuân theo Luật Nghiệp quả quy định rằng bất cứ điều gì con làm cho người khác cũng sẽ được gửi trả về cho con dưới một hình thức nào đó.  

Tuy con có quyền làm cho người khác bất cứ điều gì con muốn, tấm gương vũ trụ một lúc nào đó sẽ làm cho con những gì con đã làm cho người khác, và đây là Trường đời Cay đắng. Ta vẫn biết sự hồi đáp của nghiệp quả có thể đến trong một kiếp tương lai và con có thể quên mất những gì con đã làm mấy tiền kiếp trước đây, nhưng một lần nữa, có những lý do phức tạp cho sự thể này và tất cả đều nằm trong kinh nghiệm học hỏi của con.

Con cần nhìn nhận sự thật đơn giản này: Bất kể cơ thể vật lý của con có khả năng nào thì con cũng có quyền sử dụng khả năng ấy, và mọi người khác cũng y như vậy. Điều này có nghĩa là khi con đầu thai trên địa cầu, con không thể chờ đợi người khác sẽ không làm cho con những điều con không làm cho họ.

Mặc dù có quy luật thật rõ ràng – hãy làm cho người khác những gì con muốn người khác làm cho con nếu con không muốn tạo nghiệp – thì quy luật cũng bảo rằng con có thể tác động trên người khác nếu con sẵn lòng gặt hái nghiệp quả của hành vi đó. Con phải hiểu rằng cho dù tra tấn là một sự lạm dụng khủng khiếp đối với một dòng sống khác, việc này vẫn nằm trong phạm vi những khả năng của cơ thể vật lý mà Luật Tự quyết cho phép. Đây là một điều con cần chấp nhận và ta sẽ giảng cho con tại sao con cần chấp nhận.  

Những điều con cần biết về đầu thai trên địa cầu

Con cũng cần suy ngẫm một quy luật vô cùng đơn giản, một hậu quả đơn giản của Luật Tự quyết. Hãy lấy ví dụ một dòng sống trong số những dòng sống mà chúng tôi gọi là những Thánh nhân Vô tội – một dòng sống đã tình nguyện hiện thân trên địa cầu để đem lại ánh sáng tâm linh sẽ giúp nâng cao tâm thức tập thể và cả hành tinh. Một dòng sống như thế không đến đây do một chọn lựa vị kỷ ở một môi trường hay một hành tinh khác. Dòng sống đó đã không sa ngã xuống đây, đã không bị bắt buộc phải tới đây do nghiệp chướng. Thế nhưng ngay cả một dòng sống như vậy khi bước vào một xác thân vật lý, vẫn phải tuân chịu sự chi phối của Luật Tự quyết trên xác thân họ, và điều này có nghĩa là dòng sống này sẽ không thể mong đợi mình sẽ được đối xử tốt đẹp hơn do mình không có nghiệp chướng, hay vì mình đã tới đây với những ý định cao thượng nhất.

Đây là điều mà tất cả các dòng sống đã được căn dặn trước khi họ tình nguyện đầu thai trên địa cầu. Ta đang đặc biệt nói tới 144,000 dòng sống ban đầu đã đến đây cùng với Sanat Kumara từ hành tinh Venus, và hàng triệu dòng sống khác đã đến sau đó và vì vậy, như chúng tôi đã nói, họ đến đây qua trung gian văn phòng của Sanat Kumara và Nữ chân sư Venus.

Những dòng sống này đã đến đây với ý định cao cả nhất cho dù họ đã được dặn trước là họ sẽ tới một hành tinh vô cùng tăm tối, và một khi họ đầu thai trong một xác thân vật lý, các chân sư thăng thiên sẽ không có cách nào can thiệp để ngăn chặn một số hành vi hung ác bạo ngược xảy ra. Địa cầu là một loại môi trường nơi mọi sự phải được phép diễn ra – trong giới hạn của Luật Tự quyết – hầu con người thấy được hậu quả và may ra sẽ học hỏi được từ đó, và khi đó họ sẽ nói: “Chúng tôi không muốn tiếp tục thế này nữa, chúng tôi muốn cái gì HƠN cái này.”   

Ta nói những điều này với con bởi vì tất cả chúng ta là những người đã từng hiện thân trên địa cầu, biết rất rõ hành tinh này là một môi trường khó khăn đến chừng nào, và hầu như con không thể hiện thân ở đây mà không quên mất những lời dặn ban đầu. Có nghĩa là hầu hết các con, hầu hết chúng ta khi còn hiện thân, đã quên mất sự khó khăn của môi trường này. Thế nhưng chúng ta không hoàn toàn quên được chúng ta đã đến từ một nơi khác, từ một môi trường tốt đẹp hơn. Cho nên chúng ta luôn đem theo trong thâm sâu của mình sự hiểu biết, sự nhận thức, ký ức về cuộc sống và cách đối xử với nhau ở một hành tinh cao đẹp hơn.       

Cho nên khi chúng ta gặp phải những hành vi tàn bạo đó, thật là dễ cho chúng ta cảm thấy đó là những hành vi oan ức, sai trái, những hành vi không thể xảy đến cho mình. Tại sao người ta lại làm vậy với mình trong khi mình không hề làm gì với họ? Và một khi con bắt đầu suy nghĩ như thế, con dễ dàng nhạy cảm với những phóng chiếu của tâm nham hiểm bảo con rằng: “Tại sao Thượng đế lại cho phép chuyện này xảy ra cho mình? Tại sao Thượng đế không bảo vệ mình? Tại sao Thượng đế không cứu giúp mình?”     

Thế là con oán giận Thượng đế, và khi con oán giận Thượng đế, con đánh mất sự trong trắng là cảm nhận nội tâm của con. Điều xảy ra khi con đánh mất sự trong trắng là qua cảm xúc tiêu cực của con đối với Thượng đế – cảm xúc oán giận hay oan ức – tư duy sa ngã đã có một lối vào để xâm nhập tâm thức con. Các sa nhân sẽ sử dụng lối vào này để tìm cách cài đặt một bộ phận cấy ghép vào cỗ xe linh hồn, trường hào quang của con.       

Điều gì xảy ra cho những ai bị tra tấn

Ta sẽ minh họa điểm trên bằng cách mô tả điều gì xảy ra cho một người phải chịu những hình thức tra tấn tàn nhẫn. Đầu tiên là sự đau đớn thể xác trở nên không sao chịu đựng nổi. Ngoài ra cũng có một nỗi đau nơi cảm thể. Và có thêm một chấn thương, một sự phân rẽ trong trí thể khi trí thể tìm cách lý giải, như ta vừa nói: tại sao chuyện này lại xảy ra và tại sao Thượng đế lại cho phép xảy ra. Sau đó có thể có cả phân rẽ trong bản sắc thể khi con kết luận: “Nếu điều này xảy ra cho tôi, chắc Thượng đế không yêu thương tôi. Chắc tôi không xứng đáng trong mắt Thượng đế, chứ tại sao Thượng đế lại để cho chuyện này xảy ra cho tôi?”  

Điều xảy ra ở đây là bên cạnh tổn thương cho thể xác – mà con sẽ không đem theo con khi xác thân qua đời, vì con cũng biết rằng con là nhiều hơn xác thân – bên cạnh tổn thương cho thể xác, còn có tổn thương dữ dội trong các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc. Trong nghĩa đen, cỗ xe linh hồn – mà con có thể ví như một cấu trúc hình học, một ma trận – có thể bị xé toạc ra, bị vỡ vụn ra, đến độ có những mảnh lớn bị văng ra ngoài.

Một khía cạnh tinh tế trong cách vận hành của quyền tự quyết

Bây giờ con hãy cố hiểu một khái niệm có thể khó nắm bắt và chấp nhận. Luật Tự quyết vận hành một cách cho thể xác ở cõi vật lý, nhưng nó lại vận hành một cách khác nơi ba thể cao hơn. Một người nào đó đang đầu thai có khả năng vi phạm thể xác vật lý của con, có thể gây thương tích hay giết chết thể xác con. Tuy nhiên như chúng tôi đã có nói, trong cõi cảm xúc có những sinh thể mang những ý đồ xấu xa muốn kiểm soát con, đánh cắp ánh sáng của con, nhưng chúng không thể làm vậy một cách trực tiếp như một người đang đầu thai có thể hại thể xác vật lý của con.

Ở cấp độ vật lý, quyền tự quyết của con chỉ bao gồm hành vi của con mà thôi. Con không thê kiểm soát hành vi của một người khác, có nghĩa là người đó có khả năng vi phạm con. Nhưng đối với các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc, quyền tự quyết của con là tối thượng. Không ai, dù là sinh thể trong cõi vật lý hay trong ba cõi cao hơn, có thể xâm nhập vào những thể này ngược lại với ý chí tự quyết có ý thức của con.

Điều ta nói với con ở đây là sự tổn thương cho thể xác vật lý là một chuyện. Nó có thể đến từ đủ mọi nguyên cớ xảy ra trong cõi vật chất. Đó có thể là tra tấn, có thể là giết hại, nhưng đó cũng có thể là bệnh tật vô cùng đau đớn, có thể là tai nạn, đó có thể là đủ thứ chuyện xảy ra cho thân xác. Tuy nhiên sử tổn thương cho thân xác chỉ giới hạn trong cấp độ vật lý.

Trong nhiều trường hợp, tổn thương cho thân xác cũng có thể gây tổn thương cho ba thể cao kia, nhưng tổn thương trong ba thể cao sẽ phải tuân theo ý chí tự quyết của con. Nó không thể xảy ra nếu con không cho phép. Đó là lý do tại sao con có thể bị tra tấn hay bị những hình thức chấn thương vật lý khác mà không trải nghiệm tổn thương nghiêm trọng trong ba thể cảm xúc, lý trí và bản sắc.

Bị tra tấn mà không bị chấn thương

Hẳn con đã đọc về một số vị tử đạo Cơ đốc giáo vào thời La mã cổ, họ bị tra tấn hay bị thiêu sống trên cây cọc, thế mà họ vẫn chấp nhận số phận của họ một cách thanh thản, đến độ nhiều người La mã đã cải đạo do không hiểu nổi có ai lại đối diện cái chết vật lý một cách an bình đến thế. Con thấy đó, cho dù thể xác con bị thiêu đốt, là điều đau đớn tột cùng, mà con vẫn có thể đối mặt với số phận của mình trong sự thanh thản, đến nỗi cảm thể chỉ bị chút tổn thương và trí thể lẫn bản sắc thể thì gần như không bị tổn hại gì hết. Điều này có nghĩa là con người có khả năng chịu đựng những loại hà hiếp tồi tệ nhất mà hào quang của mình vẫn không bị sứt mẻ đến độ mình mang theo thương tổn trong những kiếp sau, có thể rất nhiều kiếp sau. Tất nhiên, muốn tới được giai đọan đó không phải là dễ, nhưng cũng không phải là không thể được.       

Lý do ta ban ra những lời dạy này là để giúp con hiểu rằng hầu hết tất cả những ai đã mở tâm ra các giáo lý tâm linh hôm nay đều đã từng mở tâm với giáo lý tâm linh từ nhiều kiếp trước. Họ là những người đã sẵn sàng đầu thai trong nhiều hoàn cảnh khó khăn khác nhau, đã từng bị tra tấn, hành hạ, giết hại bởi nhiều khuôn mặt quyền lực, cho dù đó là các lãnh đạo Liên Xô hay lãnh đạo Giáo hội Công giáo cùng nhiều tổ chức và chế độ áp bức khác khắp thế giới.

Điều này có nghĩa là hầu hết những người tâm linh hôm nay đều đã phải, trong tiền kiếp, sống qua ít nhất một số hiện thân là người bị tra tấn và bị giết hại nhưng đã không có khả năng gặp gỡ số phận mình một cách hoàn toàn bình thản, chấp nhận. Do đó, sáng suốt nhất là con nên nghĩ rằng hầu hết mọi dòng sống đầu thai đều đã phải trải qua một kinh nghiệm tương tự.   

Không có lý do gì mà con phải cảm thấy tội lỗi về điều đó. Không có lý do cảm thấy mình không trong sạch hay không xứng đáng. Ta không hề nói ra điều đó để con bắt đầu tự trách mình. Ta nói với con điều đó để khích động con hầu con nhìn vào vấn đề này rồi thừa nhận những sự việc đã xảy ra.

Có cấy ghép trong hào quang

Như ta vừa trình bày, khi con gặp phải chấn thương và tra tấn như vậy, một mảnh của hào quang con, trường năng lượng của con, có thể bị rách ra, để lại một lỗ hổng. Các sa nhân sẽ tìm cách sử dụng lỗ hổng này làm lối vào để chúng cài đặt một cấy ghép trong trường hào quang của con.

Tất cả các con đều biết có một bộ máy y học gọi là máy điều hòa nhịp tim. Máy được cài đặt ngay dưới làn da, gửi tín hiệu điện lực để giúp tim đập đều đặn. Bây giờ con hãy tưởng tượng con có một chiếc máy đánh sai nhịp khiến cho tim con đập lộn xộn. Con tưởng tượng con sẽ bị xáo trộn như thế nào nếu tim con cứ liên tục đập không đều, toàn thân con sẽ bị rối loạn làm sao, và con sẽ khó chịu đến độ hầu như con không thể hoạt động bình thường được nữa.  

Bây giờ con hãy tưởng tượng các tà lực đã đặt một cấy ghép trong cảm thể của con chẳng hạn, và máy này gửi vào cảm thể con một nhịp độ ô trược, khiến cho cảm xúc con liên tục bị xôi sục lên. Tưởng tượng con sẽ khó khăn như thế nào nếu phải sống hết kiếp này tới kiếp khác với nỗi đau đó trong cảm thể. Dĩ nhiên, điều tương tự cũng có thể xảy ra cho trí thể và bản sắc thể của con. Trong trí thể, con có thể mang một cấy ghép liên tục khiến cho mọi ý nghĩ của con cứ xoay quanh một số đề tài, quay vòng tròn mãi mà không dẫn tới đâu. Hay trong bản sắc thể của con liên tục có những tín hiệu phóng ra sự cảm nhận rằng con không xứng đáng.        

Điều ta cần con nhận diện ở đây là hầu hết các con đã trải qua kinh nghiệm này trong tiền kiếp. Nhưng cấy ghép mà ta nói ở đây không phải là một thiết bị máy móc. Đó là cái mà Đại thượng sư trong sách của thày gọi là một phàm linh. Đây là những phàm linh mà chính con đã tạo ra, nhưng cũng có những phàm linh đã được cấy ghép vào bản thân con trong những giai đọan chấn thương tột cùng mà con đã trải nghiệm.  

Điều mà ta cần con nhìn nhận là những phàm linh này không thể được cấy trong con trừ khi chính con đã tạo ra những phàm linh tương tự. Chính con đã lấy một chọn lựa và đã chấp nhận một cái nhìn không trong sáng về bản thân, một cái nhìn không trong sáng về Thượng đế và một cái nhìn không trong sáng về cuộc sống. Do sự chấp nhận những gian dối nham hiểm này mà con đã khởi sự tạo ra phàm linh của mình, để rồi phàm linh này trở thành chính cái phàm linh mà qua đó con phản ứng lại chấn thương hành hạ.  

Nếu chẳng hạn con đã tạo ra một phàm linh về sự bất công và những chuyện oan ức, thì khi con bị tra tấn, con sẽ cảm thấy mình bị oan ức đến độ con sẽ oán giận và căm hận những người đã gây ra cho con, hay chế độ, hay thậm chí cả giáo hội, chẳng hạn. Con thấy nhiều người thời nay nhiệt thành đi theo chủ nghĩa vô thần bởi vì trong một tiền kiếp, họ đã từng bị hành hạ bằng đủ mọi cách bởi Giáo hội Công giáo qua các Tòa án Dị giáo hay các cuộc săn lùng phù thủy, và họ vẫn còn mang trong mình lòng căm thù mãnh liệt đối với giáo hội.   

Rồi con có thể cảm thấy oán giận cả Thượng đế, bởi vì Thượng đế không thể là một thượng đế công bằng – làm thế nào một thượng đế công bằng lại có thể cho phép những điều dã man như vậy diễn ra trên hành tinh? Rất, rất nhiều người đã bị lời dối gạt này đánh lừa. Khi con có phàm linh đó, nó sẽ tiếp quản phản ứng của con trước một tình huống đau thương nào đó. Và điều này sẽ định đoạt những gì xảy ra trong các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc, bởi vì phản ứng của con phát xuất từ phàm linh thấp kém này sẻ là yếu tố tạo ra lỗ hổng, tạo ra sự phân rẽ khiến cho một mảnh của cỗ xe linh hồn bị xé rách ra. Và đây là lúc một phàm linh khác có thể được cấy vào, mạnh hơn cả phàm linh của con đã tạo ra.  

Thoát khỏi phàm linh cấy ghép

Tại sao ta lại nói những điều này cho con? Bởi vì tất nhiên con sẽ bảo, khi có một thế lực ngoại lai cài đặt một phàm linh vào cỗ xe linh hồn mình, vào trường hào quang của mình, đó là một sự vi phạm quyền tự quyết của con. Đúng vậy, đó LÀ một sự vi phạm quyền tự quyết của con, nhưng chính con đã mở cửa cho nó vào qua quyền tự quyết của con. Một khi con nhìn nhận điều này, con cũng nhìn nhận rằng con có khả năng tức thì thoát ra khỏi phàm linh đó bằng cách chỉ đơn giản nhìn vào nó, nhìn nhận là nó có mặt trong trường năng lượng của mình, và nói rằng, như Giê-su từng nói: “Cút ra sau ta, Satan!”

Con phải sẵn sàng nhìn thấy nó một cách ý thức, nhìn nhận rằng phàm linh này đã là một phần của bản thân con, rất có thể là từ lâu đời, và nó đã điều khiển cách phản ứng của con trong nhiều tình huống trong cuộc sống. Nếu con sợ không dám nhìn nhận, nếu con không sẵn lòng nhìn nhận nó, con sẽ không thể thoát khỏi phàm linh đó. Nếu vậy thì con sẽ phải tiếp tục cư xử như thế cho đến khi con chán ngấy, và lúc đó con sẽ cầu khẩn được giải cứu, để chúng tôi có thể bước vào và cho con thêm một cơ hội để con nhìn thấy phàm linh đó.  

Con yêu dấu, trong số những người nghiện ngập ma túy, có một quan niệm cho rằng họ có thể quay đầu, bỏ nghiện ngập, khi nào họ “chạm đáy”. Đây là một quan niệm phần nào thiếu sót, vì điều thực sự xảy ra là con chỉ có thể quay đầu khi con có những biện pháp để nhận lãnh trách nhiệm về hoàn cảnh của mình. Có những người chạm đáy xong vẫn chết vì ma túy. Thế nhưng có những người quay đầu là vì họ đã chấp nhận một mức độ trách nhiệm nào đó. Đây là việc ta yêu cầu con làm, con hãy sẵn sàng nhìn vào những phàm linh trong bản thân con, nhìn nhận chúng đang ở đó, và ra lệnh cho chúng đi ra.

Điều này không cứ sẽ xảy ra nếu con chỉ nhìn vào phàm linh một lần rồi nói: “Cút ra sau ta, Satan!” Đó là tại sao chúng tôi mới có những bài chú cho Astrea, cho Đại thiên thần Michael, cho Ngọn lửa Tím, và đó là tại sao chúng tôi có những bài thỉnh để các con dùng làm dụng cụ. Con cũng cần nhận ra là một khi phàm linh ngoại lai đã đi mất, con vẫn cần đối phó với phàm linh do con tạo ra đã cho phép phàm linh ngoại lai xâm nhập vào. Đây là một tiến trình không thể xảy ra ngay lập tức. Nó sẽ tốn thời gian, bởi vì con cũng đã bỏ ra nhiều thời gian để tạo dựng phàm linh đó. Nó không thể xảy ra tức thì do hệ quả của chấn thương vật lý; nó đã được gầy dựng trong thời gian.

Điều gì xảy ra khi con cầu thỉnh ánh sáng

Điều này không có nghĩa là tiến trình đó sẽ tốn nhiều kiếp sống hay nhiều thập niên, tuy nhiên nó sẽ mất chút thời gian, chút tìm kiếm nội tâm và sửa đổi bản thân. Ngay cả hôm nay cũng có một số người ở đây cho biết khi họ bắt đầu chỉ dạy người khác về đường tu tâm linh, họ đã đều phải đương đầu với tâm lý nội tại của mình cùng những động lượng cũ, bởi vì đây là điều xảy ra cho mọi người cất bước trên đường đạo. Muốn làm học trò tâm linh phải cần nhiều can đảm, bởi vì khi con bắt đầu thỉnh cầu ánh sáng – như các con vừa làm tại hội nghị này và đã làm trước khi tới đây – ánh sáng sẽ bắt đầu gội rửa bóng tối ra bên ngoài. Bóng tối bị đẩy ra bề mặt khiến con không thể dễ dàng bỏ qua như khi nó còn chôn sâu trong tiềm thức.       

Sẽ tới một giai đoạn trên đường tâm linh khi con cảm thấy mình không làm gì khác hơn là giải quyết những vấn đề trong tâm lý. Hết điều này rồi lại điều khác xuất hiện, và con ra tay cải sửa, rồi con nghĩ: “Bây giờ tôi đã vượt qua được điều này rồi”.  Nhưng điều kế tiếp lại hiện ra ngay ở đó và con có cảm tưởng nó sẽ không bao giờ kết thúc. Nhưng ta bảo con: nó sẽ kết thúc. Nếu không thì con nghĩ làm sao ta thăng thiên được? Con có nghĩ là khi Serapis Bey còn hiện thân, ta là một sinh thể tiến hóa đến độ ta không có tự ngã? Nếu con nghĩ vậy thì con lầm rồi, con yêu dấu. Và tất cả các chân sư thăng thiên khác cũng đều như ta thôi.

Gỡ bỏ tính cá nhân trên đường tâm linh

Chúng tôi đang cố nói với con điều gì đây? “Nếu một người đã làm được thì mọi người đều làm được.” Điều mỗi chúng tôi đã làm là sửa đổi tất cả những nét cá nhân mang theo mình – ta suýt nữa dùng một từ sống sượng quen thuộc mà các con đã đoán được là gì, nhưng ta sẽ nhịn không nói. Tất cả chúng ta phải đối phó với những nét xấu của riêng mình, và khi con cứ kiên trì làm hoài thì, như một số các con đã chia sẻ hôm nay, sẽ đến một lúc khi mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn bởi vì con không còn cá nhân hóa tiến trình đó nữa. Con không coi đó là chuyện cá nhân của mình, con không tự trách cứ mỗi khi con tìm ra còn sót điều gì đó mà con chưa thăng vượt. Con chỉ nhìn vào đó và con nói: “À vậy, đó chỉ là chuyện bình thường trên đường tâm linh. Tôi đã giải quyết nhiều thứ khác trong quá khứ rồi, nào có lý do gì mà tôi không giải quyết được chuyện này?”    

Cuối cùng con sẽ tới một điểm khi con nhìn vào tiềm thức của con, thậm chí con nhìn cả các thế lực bóng tối và nói: “Dưới mặt trời này không có gì mới. Chúng bay nghĩ ra được điều gì nữa đây mà ánh sáng của Ki-tô không thể thăng vượt được?”

Và con công nhận là cho dù các tà lực hay tâm nham hiểm có thể bày ra những gì đi nữa, thì con sẽ thăng vượt tất cả qua ánh sáng và tâm Ki-tô. Một khi con đã chiêm nghiệm được sự thật này nhiều lần, con biết là tiến trình của con đang chạy tốt, rằng con đường tâm linh là thực, và sự thăng thiên là một khả năng đích thực cho những ai cứ tiếp tục bước đi từng bước một. Tất cả các con đều sẵn sàng nhìn nhận sự thật đơn giản này, như thày MORE mới nói hôm qua.

Con không thể bỏ qua một số bước

Không có đường tắt đâu con. Con hãy bỏ ngoài tai những người người thày và những đạo sư hứa hẹn với con một con đường tắt nào đó mà họ bảo sẽ giúp con nhảy được mấy bước. TA LÀ chân sư trông coi tiến trình thăng thiên nơi Đền thờ Thăng thiên. Ta không ngừng trông thấy những người từ địa cầu đến Luxor trong cõi tâm, nghĩ rằng: “Nguyên kiếp này, tôi đã từng là một người tâm linh, tôi đã luôn là một người ngoan đạo thiện lành, tôi đã từng thực hiện điều này và điều kia, tôi đã tu sửa tâm tính mình, tôi đã phục vụ nhiều dạng sống khác nhau. Nhất định tôi đã sẵn sàng thăng thiên!”

Nhưng họ đã bỏ qua một số bước bởi vì họ đã không sẵn lòng nhìn vào mọi nét xấu của họ. Ta phải gửi họ đi dự một trong những khóa nhập thất của các Thượng sư kia và bảo họ: “Con hãy trở lại ta khi nào con sẵn sàng nhìn vào điều này, và điều kia, và điều kia nữa, và điều nọ. Và này, nhân tiện, đừng quên nhắn chân sư MORE dạy con về điều nằm tuốt dưới kia kìa!”

Và họ thường trở nên thất vọng. Đôi khi họ nổi giận, đôi khi nữa họ nói: “Ông không thể là một vị thày tâm linh!” Và họ bỏ đi trong cơn giận dỗi và rất có thể họ sẽ trở về Trường đời Cay đắng, và ta chỉ có thể nhìn theo, bởi vì như Mẹ Mary và Quan Âm có nói, chúng tôi chỉ có thể tôn trọng quyền tự quyết.  

Chúng tôi mong muốn tất cả các con tránh được cách phản ứng này bằng cách nhận ra là không có con đường tắt nào cả. Không một ai trong số chúng tôi đã hội đủ tư cách thăng thiên mà không xem xét mỗi khía cạnh chưa được hóa giải trong tâm lý mình. Đó là điều mà thày Guru Ma của các con đã diễn tả khi thày cho biết thày đã phải xem xét và khắc phục từng điểm dính mắc, hết điểm này tới điểm kia.   

Có một khía cạnh của tự ngã nghĩ rằng: “Tôi sẽ làm tốt hơn Serapis Bey. Tôi không cần phải làm điều này, chắc thày không thực sự có ý đó.” Hay đúng hơn, nó nghĩ: “Điều mà thày đề cập áp dụng cho tất những người kia chứ chắc chắn không phải cho tôi.” Một lần nữa, họ nghĩ là có một con đường tắt.

Con yêu dấu, một trong những trải nghiệm vô cùng lành mạnh mà con có thể học hỏi từ kiếp đầu thai trong cõi vật lý, là mặc dù thể xác vật lý có những khả năng tuyệt vời, vẫn có những điều mà nó không thể làm được. Nếu con nghĩ con có thể đi tới Đại Kim tự tháp tại Giza và con có thể đập đầu vào những khối đá cho đến khi đá vỡ vụn ra thì con sẽ không cần nhiều thời gian lắm để hiểu ra rằng cái đầu của con đã không được thiết kế để dùng làm búa.   

Thật là lành mạnh nếu con có thể sống qua tiến trình này và công nhận Luật Tự quyết có một số khía cạnh mà con không thể ăn gian, không thể thay đổi, không thể luồn lách, không thể phủ nhận. Con không thể xin miễn phép, và con không có cách nào tránh né. Con đã sử dụng quyền tự quyết trong quá khứ và con đã tự do sử dụng quyền đó theo ý con muốn. Vậy thì ngay bây giờ, cũng không có gì hạn chế quyền tự quyết của con ngoại trừ cách con đã sử dụng quyền tự quyết trong quá khứ như thế nào.

Con phải tháo gỡ những chọn lựa cũ của con. Đó là những chọn lựa mà con đã lấy. Con đã lấy những chọn lựa đó vì con muốn có một số trải nghiệm. Con cần nhìn nhận là trải nghiệm mà con có là kết quả của một chọn lựa cụ thể nào đó. Rồi con có thể quyết định là con không còn muốn trải nghiệm đó nữa, và do đó con phải gỡ bỏ chọn lựa của con. Chỉ có khi đó thì con mới sẽ tự do. Và chỉ có khi đó con mới sẽ tự do bước đi về hướng khác, thay vì cứ tiếp tục trong cùng một khuôn nếp, cùng những mẫu số mà con đã thiết lập trong quá khứ.

Đây là một quan niệm mà hầu hết mọi người trên điạ cầu này sẽ không sẵn sàng xem đến. Nhưng ta bảo con, 99 phần trăm những người tâm linh – ta không chỉ nói đến các học trò của chân sư mà mọi người tâm linh nói chung – đã không sẵn sàng nhìn nhận lời dạy mà ta ban cho con ở đây, tức là không hề có con đường tắt nào. Họ vẫn tin rằng có một đạo sư nào đó với quyền năng tuyệt vời sẽ chỉ cho họ một con đường tắt. Tuy nhiên đó chỉ là dối trá. Không có đường tắt nào hết.  

Đây là tinh túy của Luật Tự quyết cho địa cầu. Con hãy nắm lấy nó, hãy chấp nhận nó rồi hãy sử dụng nó để con tự giải thoát, hầu ta có thể chào đón con, ôm con trong cái ôm lớn của con gấu Serapis Bey tại tu viện của ta ở Luxor. Con hãy đi về bình an bởi vì con rất xứng đáng sau khi đã sẵn lòng ngồi đây chịu đựng bài giảng này của ta.