Là hay không là Hiện diện

Bài truyền đọc của chân sư thăng thiên Maitreya qua trung gian Kim Michaels ngày 6/6/2023 nhân một hội nghị ở Seoul, Hàn quốc.

TA LÀ chân sư thăng thiên Maitreya. Chắc các con đang nghĩ: “Các thày đã dạy chúng ta rất nhiều về cách làm thế nào nối kết với các vị thày tâm linh của chúng ta, nhưng không nhiều lắm về cách nối kết với cái ta cao hay với Hiện diện TA LÀ của chúng ta.” Thật ra các thày cũng đã nói cho các con rất nhiều điều liên quan đến việc kết nối với Hiện diện TA LÀ của con đó, bởi vì tất cả những gì giúp con nối kết với vị thày tâm linh tất nhiên cũng giúp con nối kết với Hiện diện TA LÀ của con. Nhưng bây giờ thày muốn trao thêm cho con một vài ý tưởng về đề tài này.

Hình ảnh Hiện diện TA LÀ ở những giai đoạn khác nhau của đường tu

Như các Thượng sư đã giải thích rất kỹ lưỡng, trên đường tu có một số giai đoạn. Sẽ chẳng ích lợi gì cho các thày đến với một người ở tầng tâm thức 48 và trao cho họ lời dạy mà thày sắp sửa trao cho con trong bài truyền đọc này. Bởi vì khi con ở tầng 48, con không thể nắm bắt lời dạy này. Tất nhiên con có thể đã nghe về Hiện diện TA LÀ của con và đã nghe nhiều lời giảng về Hiện diện TA LÀ, và những lời dạy liên quan đến Hiện diện TA LÀ đi ngược trở về các phong trào trước vẫn còn hiệu lực và có giá trị – như tập The I AM Discourses (Thuyết giảng về TA LÀ) thời I AM Movement (Phong trào TA LÀ).

Nhưng ở tầng 48 cũng như giữa tầng 48 và 96, con sẽ có xu hướng cảm thấy mình tách rời với Hiện diện TA LÀ, và giữa con và Hiện diện TA LÀ của con có một khoảng cách hay một hố sâu. Tất nhiên đây không thực là một khoảng cách. Thày biết là các thày đã nói Hiện diện TA LÀ của con cư ngụ nơi các tầng thấp của cõi tâm linh. Con có thể nói là có một khoảng cách trong độ rung giữa cõi tâm linh và cái Ta Biết vốn chú tâm vào những cõi dày đặc hơn của bát cung vật lý nơi đây. Tất nhiên là có khoảng cách. Và đó là tại sao con sẽ, ở những giai đoạn sơ khởi trên đường tu, trải nghiệm cảm nhận khoảng cách này.

Nhưng như các thày đã cố giải thích, con không thực sự chia cách khỏi cõi tâm linh theo nghĩa là cõi tâm linh thâm nhập vào cõi vật lý. Hiện diện TA LÀ của con bao quanh con, nó ở trong con, nó ở với con cho dù con ở đâu. Nhưng hiển nhiên con không thể trải nghiệm điều này ở các tầng thấp hơn. Và đó là lý do tại sao trong các đợt truyền pháp trước, các thày đã trao cho con cái biểu đồ về Hiện diện TA LÀ cho thấy con là nhân vật nằm bên dưới, và ở một khoảng cách bên trên thì có Hiện diện TA LÀ của con với các vòng tròn đủ màu bao quanh, và các vòng này tượng trưng cho căn thể của con.

Việc sử dụng hình ảnh này là một việc hữu lý trong một thời gian. Trong giai đoạn đó, cũng sẽ hữu lý nếu con thỉnh gọi Hiện diện TA LÀ, con cầu nguyện Hiện diện TA LÀ, con xin Hiện diện TA LÀ giúp đỡ con, hướng dẫn con, chỉ đường cho con. Nhưng tất nhiên sẽ tới một điểm khi điều này không là một việc con cần làm nữa, vì giờ đây con cần xoay chuyển và nhận ra là con sẽ không thực sự nối kết được với Hiện diện TA LÀ bằng cách phóng chiếu ra hình ảnh đó – là hình ảnh đã được bao nhiêu tôn giáo truyền tải, coi Hiện diện TA LÀ giống như một vị thượng đế có khả năng toại nguyện mọi ước muốn của con.

Trước hết, Hiện diện TA LÀ của con không phải là một thượng đế, bởi vì cho dù các đệ tử trong những đợt truyền pháp trước có nghĩ gì đi nữa thì Hiện diện TA LÀ của con vẫn chưa thăng thiên. Hiện diện TA LÀ của con không phải là một sinh thể thăng thiên. Nó sẽ trở thành một sinh thể thăng thiên khi con, cái Ta Biết, thăng lên nhập lại với Hiện diện. Con cần nhận chân ở đây sự khác biệt cơ bản giữa Hiện diện TA LÀ của con và một chân sư thăng thiên. Chân sư thăng thiên đã thăng thiên. Còn Hiện diện TA LÀ của con vẫn chưa là một chân sư thăng thiên mặc dù nó cư ngụ nơi những tầng thấp của cõi tâm linh.

Buông bỏ hình ảnh cũ về Hiện diện TA LÀ

Bây giờ ở các tầng cao hơn trên đường tu, chắc chắn ở tầng 96 nhưng ngay cả trước đó, con có thể bắt đầu suy nghiệm về sự kiện đó. Con cần bỏ đi cái biểu đồ cho thấy Hiện diện TA LÀ nằm bên trên chính con. Con có thể quán chiếu hình ảnh Hiện diện TA LÀ bao quanh con, con hình dung điều này trong tâm con, nhưng thật ra đây là một chuyển đổi vi tế hơn. Đây là con xoay chuyển tâm con qua đó con bắt đầu thách thức hình ảnh về một khoảng cách giữa con và Hiện diện. Con bắt đầu thách thức bất cứ hình ảnh nào con đã hình thành trong tâm khi con bước trên đường tu, bất cứ hình ảnh nào mà con đã hình thành dựa trên các lời dạy của các thày ban ra về Hiện diện TA LÀ. Vì đâu là điều các thày đã cố giải thích cho con thật tường tận? Đó là cho dù con đã tìm thấy con đường tâm linh ở tầng nào đi nữa – lấy ví dụ ở tầng 48 – thì con nhìn đường tu tâm linh qua tâm thức mà con đang có ở tầng 48.

Điều đã xảy ra cho nhiều đệ tử của chân sư thăng thiên là họ tìm thấy một lời dạy của chân sư – trong nhiều trường hợp khi họ ở cao hơn tầng 48 – nhưng cho dù họ ở tầng tâm thức nào đi nữa thì khi họ tìm thấy giáo lý, họ tiếp cận giáo lý xuyên qua mức tâm thức đó, thế giới quan đó, phin lọc nhận thức đó mà họ đang có. Không thể tránh được sự kiện con phóng chiếu ra một tâm ảnh vốn là sự pha trộn giữa giáo lý và phin lọc nhận thức của con vào lúc con tìm thấy giáo lý. Con hình thành tâm ảnh này trong tâm con, và rất có thể nó sẽ giúp con nâng cao thế giới quan, nâng cao tâm ảnh của con, nhưng con vẫn đang phóng chiếu một hình ảnh nào đó lên giáo lý. Đây là một điều tự nhiên, không thể tránh được, và các thày hoàn toàn không trách móc gì con đã làm vậy.

Thày chỉ đơn giản trình bày là khi con bước lên các tầng cao hơn của đường tu, con cần nhận biết điều này. Và con cần sẵn lòng nhìn lại đường tu của mình và nói: “Có thể nào khi tôi tìm thấy giáo lý của chân sư thăng thiên bao nhiêu năm về trước, tôi đã hình thành một tâm ảnh về Hiện diện TA LÀ dựa trên tầng tâm thức của tôi lúc đó, và do đó tâm ảnh này không chính xác, không thích hợp, không có khả năng giúp tôi nối kết với Hiện diện?” Và nếu con xem xét một cách trung hòa, con sẽ thấy câu trả lời luôn luôn là “có”. Bởi vì như thày vừa nói: “Con đâu làm gì khác được?”

Lời dạy xuất hiện khi đệ tử cần đến lời dạy

Tiếc thay điều con nhận thấy, đặc biệt trong các đợt truyền pháp trước, là người ta đã đưa ra tiền đề – một tiền đề được khuyến khích bởi nét văn hóa của đợt truyền pháp, và như các thày có giảng, đây là những đợt truyền pháp của Thời Song ngư – rằng bởi vì họ đã có thể tìm thấy giáo lý cao siêu của chân sư thăng thiên cho nên nhất định họ cũng phải có một mức tâm thức rất cao siêu. Có thể là con có mức tâm thức cao hơn một người trung bình, nhưng dẫu vậy con vẫn ở một tầng tâm thức nào đó. Nhiều người đã tìm thấy giáo lý của chân sư ở tầng 48, trong khi một số đã tìm thấy ở tầng cao hơn, và một số khác ở tầng cao hơn hẳn.  

Nhưng đa số, tuyệt đại đa số những ai đã tìm thấy giáo lý của chân sư đều tìm thấy ở dưới tầng 96, thậm chí dưới hơn rất nhiều. Tại sao như vậy? Bời vì hiển nhiên, giáo lý được thiết kế để giúp con người leo từ tầng 48 lên tầng 96, kể cả các giáo lý của những đợt truyền pháp trước. Liệu sẽ ích gì cho con nếu con tìm được một giáo lý cao hơn trong khi con cần giáo lý ở những mức thấp hơn? Điều xây dựng là con cần khiêm tốn một chút và nhận ra là khi đệ tử sẵn sàng thì vị thày sẽ xuất hiện. Có nghĩa là vị thày sẽ xuất hiện, hay giáo lý sẽ xuất hiện khi nào đệ tử cần đến giáo lý. Liệu sẽ ích gì nếu vị thày cứ chờ xuất hiện cho đến khi đệ tử không còn cần đến giáo lý nữa? Con thấy đó, một lượng định thực tế sẽ cho thấy là khi con tìm thấy giáo lý, đó là vì con cần đến nó, và điều này có nghĩa là con không ở tầng tâm thức cao nhất.

Nhưng tiếc thay trong các đợt truyền pháp trước, nhiều người đã giả định theo một cách khác. Họ nghĩ: “Tôi phải ở một mức tâm thức cao lắm thì tôi mới có thể tìm ra giáo lý cao siêu này.” Họ đã tạo ra một nét văn hóa trong tổ chức, một lối tư duy nơi nhiều cá nhân đệ tử, bảo rằng: “Cách tôi nhìn giáo lý khi tôi mới tìm thấy giáo lý là cách cao nhất có thể.” Và điều này có nghĩa là như các Thượng sư đã giải thích, nhiều người cho rằng: “Cách tôi nhìn các chân sư thăng thiên khi tôi mới tìm thấy giáo lý là cách cao nhất mà người ta có thể nhìn chân sư thăng thiên.” Nhưng họ cũng nghĩ: “Cách tôi nhìn Hiện diện TA LÀ của tôi khi tôi mới tìm thấy giáo lý là cách cao nhất mà tôi có thể nhìn Hiện diện TA LÀ của tôi.”

Dính mắc với hình ảnh cũ về giáo lý

Điều này có nghĩa là họ tìm thấy giáo lý ở một trạng thái tâm thức thấp hơn, họ sử dụng giáo lý để hình thành một tâm ảnh về Hiện diện TA LÀ của họ – Hiện diện TA LÀ là gì, thế nào là nối kết với Hiện diện TA LÀ, Hiện diện TA LÀ sẽ làm gì cho họ. Và họ cứ tưởng tâm ảnh này là chính xác, là cao nhất có thể, cho nên họ tiếp tục phóng chiếu nó ra. Nhiều đệ tử đã trở nên vô cùng dính mắc với tâm ảnh của họ. Bởi vì điều đáng tiếc xảy ra – khi con cho rằng con ở một mức rất cao lúc con tìm thấy giáo lý – là nếu con phải thừa nhận hình ảnh của con về Hiện diện TA LÀ là không thích đáng thì con sẽ bắt đầu nghi ngờ sự cao siêu của con khi tìm thấy giáo lý. Và điều này sẽ là một cú giáng cho tự ngã, cho nên tự ngã sẽ không muốn thừa nhận như vậy. Tiếc thay đây là một cơ chế mà các thày đã chứng kiến nơi nhiều đệ tử.

Đây chính là một trong những lý do tại sao nhiều đệ tử đã không thể chuyển tiếp từ phong trào I AM Movement sang Summit Lighthouse, tại sao nhiều đệ tử đã không thể chuyển tiếp từ Summit Lighthouse để chấp nhận sứ giả này. Đó không phải là lý do duy nhất vì nhiều đệ tử không cứ là cần chuyển tiếp. Nhưng điểm thày muốn nói là nhiều đệ tử đã nắm lấy một lời dạy đặc thù, đã hình thành một tâm ảnh rồi trở nên dính mắc với việc duy trì ảo tưởng cho rằng tâm ảnh này đúng đắn. Và vì vậy họ không sẵn lòng chất vấn nó.

Sẽ đến một điểm khi họ gần hơn với tầng 96, thì tâm ảnh được hình thành ở các tầng thấp hơn về Hiện diện TA LÀ sẽ không thoả đáng nữa, vì giờ đây họ cần bước lên một trình độ quan hệ cao hơn với Hiện diện của họ. Khi họ từ chối xét lại điều này thì đây là một cách phản ứng đáng tiếc. Cách phản ứng này có thể thực sự chặn nghẽn đường tu của họ. Có những người đã bước chân trên đường tu mấy chục năm nhưng không thực sự thăng tiến trong một thời gian dài. Hay họ không thăng tiến nhiều như họ đã có thể nếu họ sẵn lòng thay đổi tâm ảnh của họ về chân sư lẫn về Hiện diện TA LÀ.

Tìm hiểu Hiện diện TA LÀ từ xa

Tất nhiên đó là một sai lầm mà các thày không muốn thấy con rơi vào trong đợt truyền pháp này với những lời dạy cao hơn hẳn mà con đang có. Các lời dạy này cao hơn vì con có khái niệm về cái Ta Biết cùng các ngã tách biệt. Đây là một khái niệm cách mạng so với các lời dạy trước đây vì lý do đơn giản là khi con nắm bắt được nó, khi con trải nghiệm được nó, khi con trải nghiệm cái Ta Biết của con có khả năng bước ra ngoài một cái ngã tiềm thức, thì con có một dụng cụ, con có một quy trình có thể dẫn con lên tận tầng 144. Nhưng nó cũng có thể giúp con phát triển một mối quan hệ khác với Hiện diện TA LÀ không dựa trên một tâm ảnh.

Như các Thượng sư đã giảng thật kỹ lưỡng, con đang làm gì khi con hình thành tâm ảnh này với tâm đường thẳng rồi phóng chiếu nó ra? À, con đang nhìn từ xa. Con nhìn thấy: “Tôi đang ở đây. Tôi là chủ thể. Hiện diện TA LÀ của tôi đang ở trên kia. Đó là một đối tượng mà tôi đang tìm hiểu, đang tiếp cận, đang cầu nguyện.” Nhưng chừng nào con còn thấy mình như một chủ thể và Hiện diện TA LÀ như một khách thể thì con đang làm gì? Con đang xác nhận có một khoảng cách giữa con và Hiện diện TA LÀ. Nhưng làm thế nào con vượt qua khoảng cách này? Làm thế nào nối kết được đây? Làm thế nào trở thành một với Hiện diện TA LÀ nếu con cứ phóng chiếu ra một khoảng cách?

Trải nghiệm sự Hợp nhất với Hiện diện TA LÀ

Một số đệ tử đã chui vào cái tâm thái gần như ám ảnh cưỡng chế khi họ nghĩ: “Nếu như tôi thỉnh gọi đủ lửa tím để chuyển hóa nghiệp của mình thì tôi sẽ hợp nhất với Hiện diện của tôi. Mỗi ngày tôi đã đọc chú lửa tím 3 giờ đồng hồ nhưng tôi vẫn chưa nhập một được với Hiện diện. Có lẽ nếu tôi đọc chú lửa tím 4 tiếng đồng hồ mỗi ngày, tôi sẽ nhập một với Hiện diện chăng? Và nếu chuyện này vẫn chưa đem lại kết quả thì tôi có thể đọc thêm bao nhiêu nữa mỗi ngày?”Con nghĩ là để đạt mục tiêu, con phải cố đẩy tới. Và nếu con không đạt được mục tiêu thì con phải đẩy tới mạnh hơn, hay con phải cứ tiếp tục đẩy tới theo cùng cách đó lâu hơn. Nhưng làm sao con có thể đạt được mục tiêu nếu con cứ đẩy nó về phía trước hay đẩy nó ra xa hơn? Sẽ tới lúc con phải bước lui lại và ngừng đẩy.

Và con cần nhận ra cách vận hành thật đơn giản mà các thày đã giảng giải qua các lời dạy về những cái ngã tiềm thức. Điều ngăn cản con đạt được sự Hợp nhất với Hiện diện TA LÀ của con là những cái ngã tiềm thức mà con mang. Khi con vượt qua chúng, càng ngày cái Ta Biết sẽ càng dễ rút ra khỏi tâm vỏ ngoài – là tâm bản sắc, tâm lý trí, tâm cảm xúc. Cái Ta Biết sẽ dễ dàng hơn bước ra khỏi những cái ngã còn sót lại. Có nghĩa là khi con đến gần hơn với tầng 96, điều tự nhiên là con sẽ trải nghiệm được Hiện diện TA LÀ của con, không phải từ xa mà như bao quanh con. Có thể nói là con trải nghiệm con là một phần của Hiện diện, con ở bên trong Hiện diện.

Thay vì xem Hiện diện như nằm ở trên cao, con bắt đầu trải nghiệm Hiện diện ở quanh con, và giống như hình ảnh các Thượng sư đã trao cho con về một ngọn sóng dâng lên từ đại dương, con chỉ là một ngọn sóng dâng lên từ đại dương của Hiện diện TA LÀ của con. Khi con chú tâm, khi sự chú tâm của con được tập trung nơi đỉnh sóng thì thật khó thấy được như vậy. Nhưng khi con cho phép con trầm mình ngày càng sâu hơn vào ngọn sóng, con sẽ có thể cảm nhận được chính đại dương. Và con có thể xuôi theo sự chuyển động đó của đại dương. Và đó là khi con bắt đầu trải nghiệm ngày càng nhiều hơn, không phai một sự nối kết với Hiện diện TA LÀ, mà sự hợp nhất với Hiện diện TA LÀ của con.

“Tôi chính là sự Hiện diện”

Tại sao các thày lại nói đến sự nối kết với một chân sư thăng thiên nhưng sự hợp nhất với Hiện diện? À, là vì con không phải là vị chân sư đó, nhưng con chính là Hiện diện TA LÀ. Con đi ra từ Hiện diện TA LÀ. Đúng, về mặt kỹ thuật con có thể nói Hiện diện TA LÀ của con được tạo ra từ Hiện diện TA LÀ của các chân sư thăng thiên, nhưng dẫu vậy từ góc nhìn của con, không phải là một ngày kia con sẽ hoàn toàn hợp nhất được với một chân sư thăng thiên. Con có thể có một cảm nhận hợp nhất nhưng con vẫn nhận ra chân sư MORE hay Saint Germain là những sinh thể cá biệt. Nhưng Hiện diện TA LÀ của con thì không phải là một sinh thể cá biệt mặc dù nó có vẻ như vậy ở các tầng thấp hơn của đường tu. Đó là ảo tưởng mà con cần bắt đầu thách thức khi con vươn lên cao hơn.

Con cần thách thức ảo tưởng Hiện diện TA LÀ của con là một sinh thể tách rời khỏi con. Như thày vừa nói, con đi ra từ Hiện diện TA LÀ. Con là một ngọn sóng trên đại dương của Hiện diện. Cho nên nói thế này sẽ ích lợi hơn: Con nối kết với một chân sư thăng thiên, con hợp nhất với Hiện diện TA LÀ. Hay đúng hơn, con khắc phục ảo tưởng cho rằng con tách rời khỏi Hiện diện TA LÀ, rằng con là một cái gì khác hơn Hiện diện TA LÀ… cho đến khi con ngộ ra: “Tôi chính là sự Hiện diện.” Và tất nhiên tất cả mọi điều các chân sư khác đã trao cho con về việc nối kết với các vị thày tâm linh của con cũng đều áp dụng cho Hiện diện TA LÀ. Con càng chuyển đổi tâm thức, càng vượt qua tâm đường thẳng, càng khắc phục nhiều ngã tách biệt, thì con sẽ càng dễ cảm nhận được sự hợp nhất này với Hiện diện TA LÀ.

Nhưng thày cũng muốn cho con một dụng cụ tuy có vẻ thật đơn giản – một số người sẽ gọi là đơn sơ – nhưng nó lại có tiềm năng tạo ra một tác động sâu xa. Con cũng biết người ta thường bảo là diễn viên kia có một sự hiện diện tuyệt vời trên sân khấu? Hay một người kia có một sự hiện diện nào đó? À, Hiện diện TA LÀ của con là một sự hiện diện. Phải, nó có mang cá tính của nó nhưng nó là một sự hiện diện. Con đã quen nhìn Hiện diện TA LÀ như một sự hiện diện ở trên cao tách biệt khỏi con, hay thậm chí con còn có thể nói: “Tôi là Hiện diện TA LÀ.”

Nhưng dụng cụ thày muốn cho con là con xoay đi một chút, con giản dị dành ra một chút thời gian, con vào một căn phòng yên tĩnh, nhắm mắt lại. Sau đó con quán câu chú này: “Tôi là Hiện diện.” Không phải “Hiện diện TA LÀ,” mà “Tôi là Hiện diện.” Con thấy đó, sự khác biệt có vẻ như một thuật chơi chữ nhưng nó nhiều hơn như vậy. Thay vì nghĩ đến Hiện diện của con như Hiện diện TA LÀ, con dùng câu chú: Tôi là Hiện diện, Tôi là Hiện diện, Tôi là Hiện diện.” Và khi con thiền quán câu này, đây có thể là một cách rất hiệu quả để con thực sự đi vào trải nghiệm sự Hiện diện.

Hiện diện TA LÀ của con là một sinh thể chưa thăng thiên

Và thật sự con sẽ không bắt đầu nối kết hay cảm thấy hợp nhất với Hiện diện TA LÀ của con cho đến khi cái Ta Biết đã có trải nghiệm bước ra ngoài nhân cách vỏ ngoài và trải nghiệm sự Hiện diện, trải nghiệm chính con như là Hiện diện. Nhưng tất nhiên, đây mới chỉ là thử thách đầu tiên của Ki-tô liên quan đến Hiện diện TA LÀ. Thử thách thứ nhì của Ki-tô là giờ đây khi cái Ta Biết trở về trạng thái tâm bình thường của nó, con phải rất cẩn thận không bị rớt thử thách thứ nhì này của Ki-tô mà bắt đầu phóng chiếu các tâm ảnh của con lên trên trải nghiệm sự Hiện diện. Con lại bắt đầu phóng chiếu các tâm ảnh của con áp lên Hiện diện.

Đặc biệt một khi con đã bắt đầu trải nghiệm hợp nhất với Hiện diện, con phải thận trọng không phóng chiếu lên Hiện diện hình ảnh mà con có thể có về một thần linh toại nguyện mọi mong ước hay về các chân sư thăng thiên. Như thày vừa nói, Hiện diện TA LÀ của con chưa phải là một sinh thể thăng thiên. Con không thể chờ đợi Hiện diện TA LÀ của con biết mọi chuyện. Đây là một sự phỏng đoán mà con tìm thấy trong các đợt truyền pháp trước khi người ta nghĩ rằng Hiện diện TA LÀ giống như một vị thần linh, giống như một chân sư thăng thiên, hiểu biết tất cả, có những khả năng siêu nhân siêu phàm, và có thể ban cho con đủ loại ân huệ, bảo vệ con khỏi nghiệp chướng và làm cho con đủ điều. Nhưng thật không phải vậy.

Hiện diện TA LÀ của con là một sinh thể chưa thăng thiên. Tất nhiên nó không ở trong nhị nguyên, nó không ở cả trong những cõi thấp kém của bát cung vật lý. Nó có nhãn quan rộng lớn hơn con, nhưng con cần nhìn nhận là nó vẫn còn một số mong muốn về những điều nó muốn trải nghiệm trên trái đất, là những mong muốn đã khiến nó gửi con xuống – con, cái Ta Biết, như một phần nối dài của Hiện diện. Và Hiện diện TA LÀ không có một cái hiểu trọn vẹn về tất cả mọi thứ một chân sư thăng thiên có thể hiểu được. Mặc dù nó ngụ ở các tầng thấp của cõi tâm linh, nó vẫn chưa là một sinh thể thăng thiên. Nó không có được tầm nhìn của một sinh thể thăng thiên. Hiện diện TA LÀ vẫn tập trung vào chính nó như nó đang thấy chính nó. Đó là tại sao con không thể xem Hiện diện TA LÀ của con như một sinh thể có khả năng trả lời mọi câu hỏi của con.

Có những người nghĩ rằng họ có thể hỏi Hiện diện TA LÀ của họ về bất cứ vấn đề vũ trụ nào. Nhưng thật không phải như vậy. Con thật không muốn nhìn Hiện diện TA LÀ của con như một sinh thể sẽ làm gì đó cho con. Chính vì con vẫn duy trì hình ảnh Hiện diện TA LÀ sẽ bảo vệ con hay làm gì cho con, sẽ giải đáp câu hỏi của con hay bảo con phải làm gì, chính vì vậy mà con vẫn củng cố cho cảm nhận khoảng cách. Và như các chân sư khác đã có đề cập, có một bí ẩn, có một mâu thuẫn khó xử, gần như có một giai đoạn tâm thần phân liệt (schizophrenic) trên đường tu tâm linh khi con phải cân bằng những thứ có vẻ như không thể đi đôi với nhau.

Bước lên sự hợp nhất trọn vẹn hơn với Hiện diện

Và thật sự khi con bắt đầu trải nghiệm Hiện diện, con cũng bước vào một giai đoạn hơi phân liệt một chút. Vì con vẫn có cuộc sống bình thường hàng ngày, con vẫn đảm đương những trách nhiệm trong thế gian, tuy nhiên con lại bắt đầu trải nghiệm Hiện diện vốn có một tầm nhìn khác hơn về cuộc sống trong thế gian. Có thể con sẽ khó cân bằng được cả hai. Điều có thể khó đặc biệt là cưỡng lại sự cám dỗ muốn sử dụng Hiện diện TA LÀ để nó giúp con thoát ra khỏi một tình thế khó khăn, hay để nó bảo con cần làm gì trong một số hoàn cảnh cụ thể. Nhiều người đã xin Hiện diện TA LÀ khuyến cáo cho họ.

Nhưng con thấy đó, khi con bắt đầu bước vào giai đoạn này, Hiện diện TA LÀ cũng ở trong một vị thế tế nhị do nó muốn cái Ta Biết tăng triển cho đến khi nhập lại với nó. Và điều này có nghĩa là nếu con yêu cầu Hiện diện TA LÀ khuyên nhủ con hay hướng dẫn con, và nếu nó trả lời thì nó sẽ xác nhận hình ảnh rằng con tách biệt với nó, rằng Hiện diện nằm ở tuốt trên kia, rằng Hiện diện giống như một ông thần trong chai có khả năng ban cho con mọi điều mong ước. Con thấy không, nếu con cho phép mình duy trì tâm ảnh tách biệt này thì đến một giai đoạn Hiện diện TA LÀ của con sẽ phải rút lui khỏi con – nếu có thể gọi như vậy – và không trả lời các câu hỏi của con, không trao cho con một khung tham chiếu. Và đã có những người cảm nhận được điều này, họ cảm thấy như thể họ bị cắt ra khỏi một sự nối kết mà họ đã có trước đó. Đây có thể là sự nối kết với một chân sư thăng thiên, nhưng trong nhiều trường hợp đây là sự nối kết với Hiện diện. Và nguyên nhân là vì họ đã không bước lên cao hơn.

Con đã không buông bỏ tâm ảnh kia dựa trên cảm nhận khoảng cách. Và vì vậy, Hiện diện TA LÀ buộc phải rút lui cho đến khi con giải quyết trong tâm, con khắc phục cảm giác xa cách và bắt đầu thách thức nó. Khi đó Hiện diện của con sẽ lại có thể tương tác với con. Nhưng điều con cần đạt đến, điều thày đang tìm cách giúp con đạt đến, là con đạt tới điểm không yêu cầu Hiện diện TA LÀ của con trả lời những câu hỏi đặc thù, hay hướng dẫn con phải làm gì hay không được làm gì trong một số tình huống. Con tiến về hướng một điểm nơi con có khả năng – như thày vừa chỉ ra trong câu chú hồi nãy – nhận chân rằng “Tôi là Hiện diện” ngay đây trong thế gian. Không phải “Tôi là Hiện diện TA LÀ” mà “Tôi là sự Hiện diện” vì Hiện diện đang ở ngay đây với con. Hiện diện có thể được biểu đạt xuyên qua con người phàm của con. Và đây mới thực là ý nghĩa của việc con ở trong giai đoạn này của quả vị Ki-tô cá nhân.

Thày cũng biết là các thày đã giải thích rằng chính tâm Ki-tô tự biểu đạt xuyên qua con, và điều này chính xác. Đúng là con cần đến tâm Ki-tô, nhưng Hiện diện TA LÀ của con không tách rời với tâm Ki-tô. Điều các thày đã từng nói, và Saint Germain cũng từng giải thích, là khi con bước lên những tầng này của quả vị Ki-tô, con không biến thành một con múa rối. Con không biến thành một con rối trên một sợi dây, bởi vì con phải quyết định là con sẽ biểu đạt quả vị Ki-tô của mình như thế nào. Tuy nhiên cái Ta Biết không phải quyết định một mình hay trong tư cách một sinh thể tách biệt. Khi con đạt đến sự hợp nhất trọn vẹn hơn với Hiện diện thì ai là người quyết định chứ? Có phải là cái Ta Biết hay là Hiện diện? Như Giê-su đã diễn tả, “Cha ta làm việc cho đến giờ và ta cũng làm việc.”

Khía cạnh “Ta Sẽ Là” của Hiện diện

Có thể đến một điểm con bắt đầu cảm thấy: “Đâu là sự khác biệt giữa Hiện diện và cái Ta Biết? Đâu là sự khác biệt giữa Hiện diện và chính tôi?” Ngay cả việc đặt câu hỏi như vậy cũng ngụ ý một khoảng cách. Nhưng có thể đến một điểm con vượt xa hơn câu hỏi đó và chỉ vỏn vẹn trải nghiệm: “Thật không có nghĩa lý gì mà đặt câu hỏi vì không còn sự khác biệt nào nữa.” Con bắt đầu ngộ ra cái Ta Biết chính là Hiện diện. Con là sự Hiện diện trong bát cung vật lý, trong cõi cảm xúc, trong cõi lý trí, trong cõi bản sắc.

Con là Hiện diện. Nhưng như các thày đã có nói một thời gian trước đây, con là khía cạnh “Ta Sẽ Là Cái Ta Sẽ Là” của Hiện diện, đối chiếu với khía cạnh “TA LÀ CÁI TA LÀ” của Hiện diện.

“Ta Sẽ Là Cái Ta Sẽ Là” là omega, khía cạnh nữ hay khía cạnh diễn đạt của Hiện diện. Và có “TA LÀ CÁI TA LÀ” nằm ở cõi tâm linh và sẽ tiếp tục ở cõi tâm linh hầu nó không thể bị tiêu diệt bởi bất cứ gì xảy ra trong bầu cõi chưa thăng thiên. Nhưng “Ta Sẽ Là Cái Ta Sẽ Là” là khía cạnh đã quyết định biểu đạt chính nó trong bầu cõi chưa thăng thiên. Con có thể nói là tâm Ki-tô cho con một năng lượng và một động lượng đang chuyển động. Nhưng chính khía cạnh “Ta Sẽ Là” của Hiện diện chỉ đạo cho chuyển động này hướng vào những tình huống cụ thể, hiển thị thành những biểu hiện cụ thể hay những trải nghiệm cụ thể.

Đến một điểm những phân biệt như vậy sẽ tan biến mất. Đâu là sự khác biệt giữa tâm Ki-tô, Hiện diện TA LÀ và cái Ta Biết? Ở các tầng thấp hơn, đúng là sự phân biệt còn có ý nghĩa vì nó có thể giúp cho cái Ta Biết xoay chuyển nhận biết. Nhưng đến một điểm sự phân biệt sẽ tan biến đối với cái Ta Biết. Con không quan tâm chuyện đó nữa. Đến một điểm con không quan tâm là con đang ở tầng nào trong số 144 tầng tâm thức. Liệu con đang ở tầng 97 hay 108 hay 128? Con không còn quan tâm nữa vì con biết con vẫn tiếp tục tìm kiếm bất kỳ ảo tưởng nào con cần nhìn thấy. Gần như mọi lúc, con tập trung vào việc biểu đạt chính mình trong thế gian này, vào những gì con muốn thể hiện trong cuộc sống. Thật không quan trọng con đang ở tầng nào. Thật không quan trọng việc phân biệt giữa các tầng, hay phân biệt giữa tâm Ki-tô, tâm Ki-tô hoàn vũ, Hiện diện TA LÀ và cái Ta Biết. Tất cả đều hòa quyện với nhau.

Sự hợp nhất của cái Ta Biết với Hiện diện

Đến một điểm con sẽ có thể nhận ra là khi con nhìn vào tâm và những gì xảy ra trong tâm, con trải nghiệm cảm thể của con an bình hơn rất nhiều, vì con đã khắc phục mọi dính mắc với hoàn cảnh vỏ ngoài. Nói chung, cảm xúc của con rất an hòa. Nhưng vẫn có thể có những trải nghiệm hay những tình huống khi cảm xúc của con bị khuấy động. Nhưng con cũng trải nghiệm là chỉ trong một thời gian khá ngắn, chúng lại chìm xuống, vì con không nhân chúng lên, con không góp mặt với chúng. Có một sự kiện đang diễn ra trong cảm thể và sự kiện này không liên hệ gì đến con.    

Con có thể nhìn vào trí thể và nhận thấy tâm lý trí của con cũng đã trở nên tĩnh lặng hơn nhiều, nhưng tâm khỉ thì vẫn là tâm khỉ. Khỉ đã học thói thì khỉ chỉ biết làm theo. Luôn luôn sẽ có những ý nghĩ khởi lên – đơn giản chúng khởi lên từ tâm. Nói cách khác, con nhìn nhận là con đã đạt đến một mức tâm thức cao hơn khi cảm thể, trí thể lẫn bản sắc thể yên tĩnh hơn rất nhiều. Không còn nhiều ngã tách biệt hay năng lượng tồn đọng nữa, nhưng con vẫn đang hiện thân trên một hành tinh có vật chất dày đặc. Tâm thức tập thể luôn hỗn loạn và con không hoàn toàn cách ly khỏi tâm thức đại chúng. Con đang bơi trong Biển Luân hồi, hay ít nhất con đang ngồi trong chiếc thuyền Bát nhã trên mặt Biển Luân hồi. Sẽ có một chút động sóng. Sẽ có cảm xúc, sẽ có ý tưởng, có thể thỉnh thoảng có cả chút ý niệm bản sắc, nhưng con không dính mắc với nó.

Điều con bắt đầu nhận ra ở điểm này là: “Cái gì đang cảm thấy những cảm xúc tích cực này, đang có những ý tưởng tích cực này, đang khoác vào ý niệm bản sắc tích cực này, đang làm những hành động tích cực này?” Cái đó là cái Ta Biết hay là Hiện diện? À, thật sự đó là cả hai. Đó là sự hợp nhất của cả hai. Đây là điểm con có thể nhận ra: “Hiện diện của tôi làm việc cho tới giờ và tôi cũng làm việc.” Và sự phân biệt giữa cả hai trở nên vô nghĩa. Và thật sự một điều con có thể nhận thấy là rất nhiều ý tưởng của con đến từ Hiện diện. Đó là Hiện diện đang suy nghĩ xuyên qua con. Ý niệm bản sắc của con đến từ Hiện diện. Ý tưởng của con trong trí thể đến từ Hiện diện. Cảm xúc của con đến từ Hiện diện. Và do đó hành động của con cũng tuôn chảy từ Hiện diện. Đây là trạng thái con muốn đạt được.

Thày không đang bảo là con có thể đến đó bằng cách lần theo một chuỗi đường thẳng. Tâm đường thẳng không thể đưa con đến đó. Thày chỉ đơn giản trao cho con hình ảnh là sẽ tới điểm sự phân biệt giữa Hiện diện TA LÀ, cái Ta Biết và tâm Ki-tô trở nên vô nghĩa. Con không quan tâm đến nó. Nhưng để đến được điểm đó, con phải làm việc một cách ý thức với chính bản thân con để xem xét những tâm ảnh mà con có, sẵn sàng lần lượt thách thức chúng rồi khắc phục chúng. Con phải nhận ra là chúng đã phục vụ cho con, chúng đã đưa con đến một điểm nào đó trên đường tu, nhưng bây giờ đã đến lúc con buông chúng ra.

Các thày đã cho con hình ảnh chiếc hỏa tiễn mang theo một tầng máy đẩy khổng lồ bên dưới nhằm phóng hỏa tiễn lên một độ cao nhất định. Thế rồi để hoả tiễn có thể bay lên tiếp, tầng máy này cần được bỏ lại, rơi xuống mặt đất. Đây cũng là điều xảy ra trên đường tu tâm linh. Con đã xây dựng một cái ngã tâm linh giữa các tầng 48 và 96 và ngã này đã đưa con đến đó, nhưng sau tầng 96 con cần lần hồi bỏ nó lại cho nó rụng xuống để con không còn những sự phân biệt như vậy. Có thể nói là không bao giờ con thực sự nối kết với Hiện diện TA LÀ của con. Hoặc con có thể là Hiện diện, hoặc con không là Hiện diện. Là hay không là.

Trên đây là những khái niệm mà thày muốn trao cho con liên quan đến Hiện diện TA LÀ cùng mối quan hệ giữa cái Ta Biết với Hiện diện TA LÀ. Theo một nghĩa nào đó, con có thể nói là đến một điểm sẽ không còn một mối quan hệ nữa, vì quan hệ ngụ ý là có hai sinh thể trong mối quan hệ đang liên hệ với nhau. Nhưng khi không có phân biệt nào thì không thể nói là có quan hệ. Đây là tiềm năng mà con có với Hiện diện. Con luôn luôn sẽ có một mối quan hệ với các chân sư thăng thiên hay với người khác. Nhưng với Hiện diện, con có khả năng thăng vượt quan hệ. Con chỉ đơn giản là Hiện diện. Con là Hiện diện.

Với lời này thày cảm ơn con đã cống hiến hiện diện của con trong đại hội này ở cõi vật lý, và hiển nhiên nó nhiều hơn là một sự kiện vật lý vì nó chạm đến các cõi tình cảm, lý trí và bản sắc, lên tận đến các cõi thăng thiên. Đây là sự hiệp thông của các vị thánh, là dòng chảy hình số 8 giữa trên và dưới. Và để bảo đảm các con không tạo ra thêm một hình ảnh ở đây, có một điểm trên đương tu khi con có thể xem xét câu này: “Trên sao, dưới vậy,” và nói: “Ở trên như thế nào trong Hiện diện TA LÀ thì ở dưới cũng như vậy trong cái Ta Biết.” Nhưng như thày vừa giảng, sẽ đến một điểm khi Hiện diện TA LÀ không ở trên và cái Ta Biết không ở dưới. Con đã hoà nhập. Cái Ta Biết ngộ ra nó là Hiện diện. Và tất nhiên đây là nơi con muốn đến.

Thày hy vọng đã cho con một số dụng cụ cùng ý tưởng có thể giúp con đạt đến nơi đó. Thày khen ngợi và cảm ơn các con đã sẵn lòng tương tác với các thày, và điều này đã gửi những ngọn sóng chấn động, nếu có thể gọi như vậy, vào tâm thức tập thể. Điều này sẽ khiến cho nhiều người khác ngoài các con ra có thể dễ dàng hơn nối kết với thày tâm linh của họ để bắt đầu tiến trình hợp nhất với cái ta cao của họ. Chắc chắn con đã nhận thấy là các thày dùng một số từ đặc thù, “Hiện diện TA LÀ” và “chân sư thăng thiên”, nhưng luôn luôn đã từng có “thày tâm linh” và “cái ta cao”. Và nhiều người từ đủ mọi truyền thống tâm linh, hay ngay cả không có truyền thống tâm linh nào, cũng đã tìm ra cách nối kết.

Các thày đang cho con một lời dạy và một dụng cụ đặc thù, nhưng ngay cả những ai không tìm thấy dụng cụ này tất nhiên vẫn có thể nối kết. Và công việc các con đã hoàn thành qua đại hội này sẽ giúp cho mọi người dễ nối kết hơn. Hiển nhiên đây là điều các thày muốn thấy. Các thày không quan tâm đến chuyện người ta công nhận mình hay không, mà các thày quan tâm đến việc nâng cao tâm thức của hành tinh, nâng cao tâm thức của những cá nhân có tiềm năng làm người đi tiên phong cho Thời Hoàng kim của Saint Germain hay hội đủ tư cách để thăng thiên. Một lần nữa, thày cảm ơn nỗ lực của các con, và thày niêm con trong Hiện diện vui mừng của thày. Maitreya TA LÀ.