Nếu con chưa chán trải nghiệm mà ngã cho con, con sẽ chưa bỏ được ngã

Hỏi: Có người bảo là con có thể gạt bỏ ngã tách biệt khi con thấy nó, nhưng nó vẫn có thể ở lại trong tâm tiềm thức của con, và các chân sư sẽ không thể loại nó ra khỏi con nếu con còn bám lấy nó trong tiềm thức. Làm thế nào con có thể khiến cho tâm tiềm thức nhả ngã tách biệt ra, để nó được lấy đi? Làm thế nào con có thể ngăn tâm tiêm thức phóng chiếu ra những hình ảnh bất toàn?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Hòa Lan năm 2019. Đăng ngày 17/10/2019.

Ta ưa cách nói thế này hơn: Con hãy từ bỏ ý tưởng cho rằng tâm tiềm thức của con đang có một sự sống riêng biệt nào đó. Cái có sự sống riêng biệt là những cái ngã tách biệt. Chúng có thể ngụ trong tiềm thức của con. Không phải tâm tiềm thức con phóng chiếu những hình ảnh đó vào tâm ý thức của con, mà là ngã tách biệt.

Điều xảy ra là con có thể đạt tới mức khi con có thể nhìn thấy một ngã tách biệt nào đó, và con thấy một số hậu quả mà nó gây ra, nhưng rất có thể con không sẵn sàng nhìn vào nó và loại bỏ nó đi. Lý do phần nào có thể là cái ngã đó đã cho con một loại trải nghiệm nào đó và con chưa cảm thấy chán chê trải nghiệm đó.

Cho nên con làm ngơ không nhìn ngã, hay con đẩy nó vào tiềm thức hầu con không phải nhìn nó hoài hoài. Điều này có thể xảy ra cho một số người, và trong trường hợp này, giản dị con chỉ cần nói: “À, mình chưa chán ngấy những trải nghiệm mà cái ngã cho mình, vậy tại sao phải lo lắng về ngã? Tại sao lại cố vứt bỏ nó đi? Hãy trải nghiệm nó cho tới khi mình chán ngấy.”

Để loại trừ một ngã tách biệt, không những con phải nhìn thấy nó, nhìn thấy nó đang làm gì, mà con cũng phải nhìn ra được niềm tin hay quyết định đã tạo ra ngã tách biệt. Con phải nhìn thấy những hạn chế của nó, thấy nó đang giới hạn con ra sao, thấy nó xa rời thực tại như thế nào, và nó xuất phát từ một cái nhìn giới hạn và ảo tưởng tới đâu. Và một khi con thấy được ảo tưởng đó, cái niềm tin đứng đằng sau ngã tách biệt, đó là lúc con sẽ tự nhiên buông nó ra. Con không cần phải quyết định buông bỏ với tâm vỏ ngoài của con. Con chỉ cần cảm nhận được nhãn quan của con đã thay đổi, và con thả cho ngã ra đi.

Tất nhiên, con có thể nói là có những cái ngã tách biệt trong tiềm thức đang phóng chiếu hình ảnh vào tâm ý thức của con. Trong nhiều trường hợp, điều đó cũng có thể là những lỗ hổng trong các thể tình cảm và lý trí của con mà qua đó các tà lực đang phóng hình ảnh vào tâm ý thức của con. Nếu thế, cách hay nhất để giải quyết vấn đề này là kêu gọi sự bảo vệ của Đại thiên thần Michael, và kêu gọi Astrea cắt đứt mọi dây buộc con vào tà lực. Làm như vậy có thể sẽ đem lại cho con sự nhẹ nhõm tạm thời, nhưng hiển nhiên, cái đã tạo ra lỗ hổng ngay từ đầu là ngã tách biệt, và do đó cho tới khi con loại bỏ được ngã tách biệt thì con sẽ không thể hoàn toàn thoát ra được.

Một lần nữa, có rất, rất nhiều người trên thế giới, không nhất thiết là người tâm linh nhưng trong số đó có cả người tâm linh, đang có một ngã tách biệt nào đó đem lại cho họ một trải nghiệm mà họ chưa sẵn sàng buông bỏ. Điều này tạo ra một lỗ hổng mà qua đó các tà lực có thể phóng chiếu hình ảnh vào tâm họ, nhưng họ không thể làm gì được trừ khi họ sẵn lòng buông bỏ ngã.