Ngã tập thể

Hỏi: Con muốn hỏi về cái có thể gọi là “ngã của tổ chức” hay “ngã của ngành nghề”. Chẳng hạn con làm giáo viên, và ngay khi con bước qua ngưỡng cửa ngôi trường của con, con khoác vào vai trò nghề nghiệp của một thày giáo. Con sẽ nói hay làm những gì mà bình thường con không nói hay làm, vì có một sự chờ đợi là con phải làm tròn một vai trò định sẵn và con cũng cảm thấy bắt buộc phải làm tròn vai trò này. Xin các chân sư vui lòng bình luận làm thế nào con có thể đối phó một cách xây dựng với những loại ngã tổ chức hay ngã ngành nghề như thế mà không cưỡng lại chúng lẫn không bị chúng khuất phục.


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 cho Giải phóng Phụ nữ. Đăng ngày 6/7/2020.

Đây là một nhận thức quan trọng mà con đã đạt được. Như các thày có nói, bất kỳ công việc nào do con người tổ chức nói chung cũng sẽ tạo ra với thời gian một cái ngã tập thể nào đó, một tà thể đại chúng nào đó. Và tất nhiên, nhiều ngành nghề có ngã tập thể.

Thực tế là nếu con bước vào một môi trường như vậy, chẳng hạn như khi con trở thành một thày giáo, hay con bước vào một cơ sở kinh doanh, gia nhập quân đội hay bất cứ gì khác, con sẽ khoác vảo ngã này ở một mức độ nào đó, con sẽ cần làm tròn các yêu cầu để gia nhập và thực hiện chức năng ở đó. Chẳng có ích gì mà con phải nổi loạn chống lại, tạo ra căng thẳng và sự chống đối. Con cần tìm ra thế cân bằng cá nhân của mình, giống như khi Giê-su nói: “Cái gì của Cesar hãy trả cho Cesar, và cái gì của Thượng đế hãy trả cho Thượng đế.”

Con có thể nhận ra là có một môi trường, có một nét văn hoá, có một sự chờ đời nào đó, và đúng vậy, có một con quái vật tập thể. Để có thể làm việc trong môi trường đó, con cần tuân theo những luật lệ đó. Nhưng con cũng có thể không quy hàng và tuân thủ mọi luật lệ, chắc chắn con có thể không quy hàng để tự đồng hoá mình với môi trường cùng con quái vật tập thể. Để làm được như vậy một cách trọn vẹn, con cần nhìn lại chính mình, nhìn xem cách phản ứng của mình là gì, mình phản ứng thế nào đối với môi trường, thấy được nó xuất phát từ những cái ngã tách biệt, rồi con bắt đầu giải quyết những ngã tách biệt này.

Điều xảy ra trong nhiều trường hợp là nhiều người bị thu hút vào một ngành nghề, chẳng hạn, vì lý do họ muốn khắc phục những cái ngã mà họ biết sẽ kích hoạt khi họ đi vào môi trường đó. Cho nên con có thể nhìn sự việc này một cách tích cực, xem đó là một kinh nghiệm học hỏi, rồi sử dụng các dụng cụ mà các thày đã trao cho con để giải quyết những cái ngã đã khiến con phản ứng lại môi trường đó – cho dù phản ứng của con là cưỡng chống hay khuất phục.

Một khi con đã giải quyết các ngã đó, một trong hai điều sẽ xảy ra. Hoặc con có thể ở lại trong môi trường mà đã thoát khỏi con quái vật tập thể, có nghĩa là con có thể làm gương cho người khác cũng thoát ra như con. Hoặc con đạt tới điểm nói rằng: “Thôi như vậy là đủ rồi. Bây giờ tôi cần bước tới và chuyển sang một môi trường khác, một nghề nghiệp khác, bất kể đó là gì.”