Phục sinh là câu chuyện của mỗi người

Hỏi: Thày có điều gì muốn chúng con biết về ngày Phục sinh?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 16/11/2012.

Câu chuyện Phục sinh là một câu chuyện thật phong phú, thâm sâu, và do đó nó có thể hiểu nhiều cách – mỗi cách hiểu đều có giá trị vì nó mở ra một khía cạnh đặc thù về toàn chuyện. Tuy nhiên, có một góc cạnh đặc biệt mà ta muốn trình bày để các con suy ngẫm.

Một trong những thông điệp chính mà ta mong muốn truyền đạt qua trang mạng là ta không bao giờ muốn được nâng lên thành một thần tượng đứng tách biệt khỏi phần còn lại của nhân loại trên hành tinh. Ta không là một kẻ muốn được tâng bốc, thế nhưng nhiều tín đồ Cơ đốc lại cứ nhất định lấy nguyên văn câu chuyện trong Kinh thánh, thậm chí còn thêu dệt thêm để biến ta thành một Thượng đế hay một đấng Cứu thế. Ta không bao giờ muốn có ai xem ta là một đấng phi thường, vượt hẳn người đời, đến độ không ai có thể với tới được ta hoặc bước chân theo ta.

Do đó, thông điệp mà ta muốn mọi người với tâm rộng mở thấu hiểu về câu chuyện Phục sinh là câu chuyện này không phải là về một người. Đây không phải là câu chuyện của riêng ta, mà thực sự là câu chuyện của mỗi người, mỗi dòng sống, nhằm minh họa cho con đường mà mỗi dòng sống có thể đi theo. Ta hiểu là nhiều tín đồ Cơ đốc đã lớn lên với một hình ảnh thần tượng hóa về Giê-su Ki-tô, và họ cảm thấy rất khó khăn thoát khỏi thành kiến tôn thờ này. Vì thế họ cứ khăng khăng cho ta là một đấng độc nhất vô nhị đứng cao hơn mọi người, vượt trội lên trên bất kỳ ai khác đã từng bước chân trên hành tinh này.

Tất nhiên ta là một người độc nhất, và ta cũng đến đây với một sứ vụ tâm linh độc nhất, nhưng phần lớn sứ vụ này là để đem lại một giáo huấn tâm linh rộng khắp về tiềm năng tâm linh của mỗi dòng sống trên địa cầu – bởi vì thực sự mỗi người là một con người độc nhất dưới mắt Thượng đế. Không những ta đã giảng dạy giáo huấn đó qua lời nói, mà trên hết ta đã thể hiện giáo huấn qua chính cuộc đời của ta. Vì vậy, mỗi khía cạnh của đời ta là sự minh họa cho một khía cạnh của giáo lý nội tâm phổ quát mà ta đã đến đây để truyền bá cho địa cầu, và câu chuyện Phục sinh cũng không đi ra ngoài điểm chung này. Nói cách khác, Phục sinh là câu chuyện nói lên con đường mà mỗi dòng sống có thể đi theo để đạt được quả vị Ki-tô, thượng thăng vĩnh viễn vào cõi tâm linh. Câu chuyện Phục sinh biểu tượng cho giai đoạn sau cùng trong cuộc hành trình đó của dòng sống.  

Câu chuyện Phục sinh có thể chia thành ba yếu tố chính. Yếu tố đầu là khi ta bước vào thành Jerusalem nơi ta được dân chúng chào đón nồng nhiệt như một vị vua. Chúng ta có thể ví sự việc này như sự ra đời của mọi đứa trẻ, bởi vì hầu hết trẻ sơ sinh đều được cha mẹ và gia đình của em đón mừng như một người thật đặc biệt – và quả thật mỗi em nhỏ đều là đặc biệt.

Giai đoạn thứ hai của câu chuyện Phục sinh là những gì xảy ra giữa thời điểm ta bước vào Jerusalem cho tới ngày ta phục sinh, biểu tượng cho giai đoạn dòng sống bắt đầu khôn lớn. Con sẽ nhận xét thấy lý do mọi người chào đón ta vào Jerusalem là vì ai nấy đều có một hình ảnh nào đó về ta. Họ có những kỳ vọng nhất định rằng ta là vị vua sẽ giải thoát họ khỏi người La Mã, và họ muốn ta phải đáp ứng được nguyện vọng đó. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau thì nhiều người bắt đầu hiểu ra là ta sẽ không thỏa mãn kỳ vọng này. Con để ý xem họ đã quay mặt tấn công ta nhanh chóng như thế nào khi họ nhận ra là ta sẽ không bị ràng buộc trong những kỳ vọng của họ. Chính những người vừa mới hô to “Hosanna” ở cổng thành nay lại là người la hét “Đóng đinh nó!” tại cái gọi là toà án xử tội ta.

Phần này là câu chuyện mà dòng sống trải qua khi lớn lên, bắt đầu khám phá và biểu hiện cá thể của mình. Sự chọn lựa mà mỗi dòng sống phải đối mặt là liệu mình sẽ chiều theo những kỳ vọng của thế gian, kể cả của cha mẹ, gia đình và xã hội, hay là mình sẽ phát triển và thể hiện sắc thái tâm linh độc đáo của mình và hoàn thành sứ vụ tâm linh của mình.  

Ta không có ý nói là mọi dòng sống đều ở cùng mức trưởng thành tâm linh hay có cùng sứ vụ tâm linh. Nếu con đọc bài giảng của ta về các giai đoạn phát triển tâm linh, con sẽ thấy một số dòng sống sẽ chưa sẵn sàng đi trọn hành trình tâm linh vì họ còn cần chữa lành hay giải quyết một số vấn đề tâm lý. Cho nên nếu họ có sống một cuộc đời không mấy tâm linh, hoặc nếu họ không thách đố các kỳ vọng của xã hội, thì điều này cũng hoàn toàn chấp nhận được.   

Tuy nhiên, đối với các dòng sống già dặn hơn, sẽ tới một điểm khi con phải đối diện với sự chọn lựa là liệu con có chối bỏ cá thể chân thực và sứ vụ tâm linh của mình để chiều theo kỳ vọng của xã hội. Cuộc đời của ta là để minh họa cho điểm trưởng thành mà con đạt đến khi con cần phải chân thật với con người thực của con, cần phải hoàn thành sứ vụ của con cho dù thế giới có phản ứng dữ dội thế nào đi nữa đối với con. Câu chuyện của ta nhằm khơi dậy nơi mỗi người lòng can đảm vượt qua bất kỳ sự khủng bố nào từ thế gian, thậm chí đi tới cùng và chấp nhận cho thế gian giết hại thân xác mình nếu thế gian thật sự muốn thế.   

Rất may mắn là hành tinh nay đã chuyển sang một giai đọan văn minh hơn vậy, và tại nhiều nơi trên thế giới, khó lòng nào con có thể bị người ta giết hại vì con đã thể hiện cá thể tâm linh của con hay đã đeo đuổi sứ mệnh tâm linh của con. Dù sao đi nữa, con vẫn có thể phải nhận chịu nhiều sự trấn áp, như con thấy đã xảy ra trong những phản ứng tiêu cực đối với trang mạng này. Và thật sự, một số những trấn áp đó lại đến từ những người tự xem mình là những tín hữu ngoan đạo của Ki-tô giáo.   

Điểm quan trọng trong câu chuyện Phục sinh không phải là sự kiện ta đã bị ám hại. Điểm quan trọng là ta đã sẵn sàng để cho thế giới giết ta nếu thật sự thế giới muốn như vậy. Điều này được diễn tả qua câu ta nói: Ai tìm cách cứu mạng mình thì sẽ mất mạng, và ai sẵn sàng mất sự sống cho ta sẽ tìm thấy sự sống. Ý nghĩa là nếu con khuất phục trước kỳ vọng của thế gian và chối bỏ cá thể tâm linh của con thì con sẽ đánh mất sự sống trong nghĩa tâm linh. Và ngược lại, nếu con chân thực với cá thể và sứ mạng tâm linh của con, thậm chí con sẵn sàng để cho thế gian tước mất mạng sống vật lý của con, thì dòng sống của con sẽ tìm thấy sự sống vĩnh hằng trong tâm thức Ki-tô.

Thực tế là hầu hết những ai dám thể hiện bản sắc chân thực và theo đuổi sứ vụ tâm linh của mình đều sẽ bị thế gian trấn áp. Thậm chí thế gian có thể đóng đinh họ trên thập tự trong nghĩa tâm linh, nghĩa là không phải đóng đinh trên cây thập tự bằng gỗ mà cây thánh giá tâm linh của kỳ vọng con người. Chẳng hạn, nhiều người bị giới truyền thông đóng đinh tâm linh qua những chiến dịch miệt thị hay đả phá danh dự nhằm đưa ra một hình ảnh dối trá về họ, y như trước kia ta từng bị các thày tu trong nhà thờ bôi nhọ.

Điểm chủ yếu là nếu con sẵn sàng để cho thế gian làm bất cứ điều gì nó muốn với con, nhưng song song con không lúc nào phủ nhận bản sắc tâm linh của mình, thì đó là cơ hội cho con trải nghiệm cuộc điểm đạo tâm linh của phục sinh. Trong trường hợp của ta, đây là một cuộc phục sinh thể xác để minh họa cho tiềm năng phục sinh của mỗi con người vào một tâm thức và một bản sắc cao hơn. Đó là aự minh họa rằng dòng sống có khả năng khắc phục cái chết và giành lại sự sống bất tử. Điều mà hầu hết các tín hữu Cơ đốc không hiểu là để giành sự sống vĩnh cửu, dòng sống phải sẵn sàng để cho ý niệm bản sắc vô thường của mình chết đi trên thánh giá.

Ngay cả khi ta bị treo trên cây thập tự, ta vẫn phải đối diện với thử thách là liệu ta có còn bám giữ bất kỳ một mảnh nhỏ nào của ý niệm bản sắc phàm phu, hay là ta đã sẵn sàng buông bỏ hoàn toàn bản sắc đó cho Thượng đế. Cho dù trong phút chốc ta có cảm thấy bị Thượng đế bỏ rơi, nhưng cuối cùng ta đã đầu phục một cách toàn diện cho Thượng đế. Ngay lúc đó, xác thân vật lý cùng bản sắc phàm phu của ta cũng chết đi, và đó là lúc ta vượt qua cuộc điểm đạo tâm linh và giành được phục sinh của mình.

Hiển nhiên, ta không có ý nói rằng mọi người đều phải sống qua cực hình thân xác bị đóng đinh và phải chết trên cây thập tự để có thể phục sinh. Thế nhưng mỗi dòng sống sẽ phải trải qua kinh nghiệm thể hiện bản sắc tâm linh của mình bất kể những khủng bố mà thế gian có thể ném về phía mình. Nếu dòng sống vẫn chân thực với bản sắc tâm linh của mình và sẵn sàng từ bỏ mọi dấu vết của bản sắc phàm phu – tức là nhị nguyên – thì mình sẽ giành được sự phục sinh. Phục sinh có nghĩa là bây giờ dòng sống đã thăng vượt mọi bản sắc phàm phu, đã kết hợp trọn vẹn với bản sắc mới là trở thành đứa con của Thượng đế. Dòng sống đã vượt qua kỳ thi cuối cùng trên địa cầu và đủ tư cách thăng thiên vào cõi tâm linh. Nói cách khác, dòng sống không còn bị ràng buộc vào vòng sinh tử, không còn phải trở lại đầu thai trên trái đất. Dòng sống có thể vĩnh viễn ở lại cõi tâm linh và tiếp tục cuộc hành trình đến những cõi cao hơn nữa.   

Ta có hy vọng rất lớn là những ai đã sẵn sàng về mặt tâm linh, những ai có tai để nghe, sẽ ôm lấy lời dạy nội tâm này về câu chuyện Phục sinh hầu trong trái tim và tâm trí, họ có thể chứng nghiệm một sự phục sinh của các giáo lý tâm truyền của ta. Nói cách khác, điều đầu tiên mà một người có nhận thức tâm linh cần làm là sẵn sàng sống thực với giáo lý tâm truyền của ta, bất kể mọi loại áp bức mà con có thể nhận được từ thế giới, kể cả từ những người đồng đạo của con đang bám chặt lấy giáo điều chính thống.

Nếu con chịu bỏ lại tất cả mọi thần tượng mà con người đã tạo ra về ta và giáo lý của ta, nếu con chịu để cho các thần tượng này chết đi, nếu con chịu để cho bản sắc phàm phu của con do các thần tượng này nặn ra chết đi, thì còn sẽ được phục sinh vào sự chứng ngộ giáo lý tâm truyền của ta. Ngay lúc đó con sẽ thấy – con sẽ biết bằng cái biết nội tâm vượt khỏi mọi ngờ vực – rằng toàn bộ cuộc đời của ta đã vạch ra cho con một con đường mà con cũng có thể đi theo, cho tới khi chính con cũng sẽ chiến thắng và được thượng thăng vào ánh sáng. Một khi con nhận ra đó là con đường đúng đắn, con sẽ có thể cất bước trên đường nhanh hơn bao giờ hết.  

Ta hy vọng những lời dạy tâm truyền của ta sẽ tới được đủ số người mà nội tâm đã sẵn sàng để thể nhập con đường chân truyền dẫn tới phục sinh và thăng thiên. Đây quả thật là mục đích chủ yếu đằng sau các biến cố nguyên thủy của ngày Phuc sinh, và cũng là một trong các mục tiêu chính ta đã mở ra trang mạng của ta. Ước sao các giáo lý chân truyền của ta được phục sinh trong tim con, ước sao dòng sống của con được phục sinh và bước theo chân ta cho tới khi ta được mừng đón con bước vào vương quốc của Cha chúng ta.