Truyền rải năng lượng tâm linh – tại sao và như thế nào?

Hỏi: Thày có giảng về việc các chân sư thăng thiên truyền rải năng lượng tâm linh theo một số chu kỳ. Xin thày vui lòng cho chúng con một cách hiểu chi tiết hơn về tiến trình này và những tiêu chuẩn được sử dụng để truyền rải những loại năng lượng nào và bao giờ?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels ngày 12/8/2010.

Trái tim yêu dấu của ta, hãy cho ta nói thật rõ là chúng tôi, các chân sư thăng thiên, không hề gây ra thiên tai hay bất kỳ tai họa nào khác. Dù đó là những đám cháy ở Nga hay nạn lụt ở Pakistan, chúng tôi không ngồi đó mà hoạch định biến cố này hay biến cố nọ để đánh thức hay để trừng phạt loài người. Chúng tôi chỉ có tình yêu và lòng từ bi đối với mọi người trên trái đất, và chúng tôi sẽ rất vui mừng nếu con người tránh được mọi cảnh tai ương và thị hiện được Thời Hoàng kim càng sớm càng tốt. Chúng tôi thà sử dụng khả năng của chúng tôi để chỉ dạy trực tiếp cho mọi người, thay vì để họ phải học hỏi trong Trường đời Cay đắng. Tuy vậy, chúng tôi cũng tôn trọng Luật Tự quyết, qua đó mỗi người đều có quyền trải nghiệm bất cứ gì họ muốn và học các bài học theo cách mà họ muốn.  

Những gì chúng tôi có thể làm – và được giao phó trách vụ theo quy luật – là truyền rải năng lượng tâm linh vào tâm thức tập thể. Đây là một chức năng của Luật Tự Quyết, theo đó mặc dù con người được phép trải nghiệm bất cứ gì mình muốn, nhưng họ không được phép có những trải nghiệm này một cách vô hạn định. Theo một số chu kỳ – được định đoạt bởi sự tăng trưởng tâm thức của toàn vũ trụ vật chất và toàn bầu cõi nơi vũ trụ này hiện hữu – sẽ đến một thời điểm khi các cư dân của một đơn vị hành tinh cần đi bước kế tiếp, cần thăng vượt trạng thái tâm thức cũ của mình.  

Nếu người trên hành tinh đó không sẵn lòng làm vậy, chúng tôi có trách vụ truyền rải một khối năng lượng tâm linh. Những năng lượng này là dạng thanh khiết của tâm thức mà con người đã làm tha hóa, và vì vậy không phải là một hình thức trừng phạt, mà thay vào đó, là một cơ hội để họ thể nhập và sinh sôi năng lượng, qua đó họ có thể nhanh chóng vươn lên trên tâm thức tha hóa cũ. Bởi vì năng lượng này quá khác biệt với năng lượng tha hóa mà họ quen thuộc, cho nên năng lượng mà chúng tôi truyền rải sẽ thách thức mọi người phải xem xét và tra vấn lại trạng thái tâm thức của mình cũng như cách hành xử của mình. Nếu họ không sẵn lòng nhìn vào chính mình, các năng lượng ấy sẽ tạo ra một căng thẳng, và khi căng thẳng gia tăng, nó sẽ xô đẩy cho một số biến cố vật lý phải thị hiện.

Bây giờ con thấy được là có hai lý do chính khiến cho tai họa có thể xảy ra, dù là trong đời sống của một người, một nhóm người, một quốc gia hay của cả toàn điạ cầu:

  • Tâm thức tập thể tương tác với những năng lượng mà chúng tôi truyền rải, hay đúng hơn, con người từ chối thể nhập và sinh sôi năng lượng đó.
  • Tâm thức tập thể đã trở thành một vòng tròn đóng kín, tạo ra một vòng xoáy ốc đi xuống khiến cho tai ương thị hiện.

Nói cách khác, ngoài nguyên nhân năng lượng do chúng tôi rải xuống, tai ương còn có thể là hệ quả của cái xoáy ốc hướng hạ mà con người tạo ra. Khi các năng lượng trí năng và cảm xúc tiêu cực đạt đến một cường độ nào đó, chúng trở thành gánh nặng to lớn trên đời sống tinh linh đến độ các tinh linh kiến tạo hình tướng không thể duy trì trạng thái cân bằng bình thường của thiên nhiên được nữa, và khi đó năng lượng sẽ bung ra một cách dữ dội. Sự kiện này cũng giống như một người cứ dồn nén và chồng chất cơn tức giận, cho đến lúc nó bộc phát mãnh liệt và người đó cảm thấy nhẹ nhõm – ít ra là một lúc.  

Những vòng xoáy tiêu cực mà con người tạo ra cùng những biến cố được thị hiện, tất nhiên là nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi. Chúng tôi có thể kiểm soát những gì được truyền rải nhưng không kiểm soát được cách phản ứng của con người. Thật ra, chúng tôi thường rải năng lượng khi chúng tôi thấy có một nhóm người tạo ra một vòng xoáy tiêu cực sắp sửa xô đẩy biến cố vật lý. Chúng tôi rải năng lượng ra để những người đó có cơ hội gia tốc tâm thức bằng cách thể nhập và sinh sôi năng lượng của chúng tôi. Thế nhưng nếu họ không nắm lấy cơ hội đó thì việc từ chối năng lượng tích cực này – hay ngay cả việc tha hoá những năng lượng này – sẽ gia tăng sự căng thẳng, và hệ quả sẽ càng thêm dồn dập. Cho nên con thấy đó, có một cân bằng rất tinh tế mà chúng tôi lượng định xem năng lượng nào được truyền rải và vào thời điểm nào.   

Khi một khối năng lượng tâm linh được truyền xuống – như đã xảy ra trong hội nghị tại St Petersburg và là kết quả của bao nhiêu người đã đọc cầu nguyện tràng hạt một cách kiên trì suốt bao nhiêu năm – chúng tôi có thể nhìn vào tâm thức của một dân tộc, vào các đặc tính vật lý và tiên đoán một số sự kiện có thể xảy ra. Chúng tôi có thể thấy những nơi nào dân tộc đó không chịu tiến bước, và bằng cách nhận diện những điểm căng thẳng, chúng tôi thấy được nơi nào có nguy cơ tan vỡ. Và chúng tôi điều chỉnh sự truyền rải năng lượng tâm linh vào nơi có tiềm năng lớn nhất cho nhóm người cần được đánh thức và cần thay đổi.    

Tuy nhiên như ta đã nói, cũng có một số chu kỳ, cho nên không phải lúc nào chúng tôi cũng kìm hãm được những năng lượng có tiềm năng gây tai họa. Và cũng không có cách nào tiên đoán chính xác những gì sẽ xảy ra, vì điều này tùy thuộc phần lớn vào cách phản ứng của nhân loại đối với năng lượng của chúng tôi. Nếu loài người phản ứng tích cực, chúng tôi có thể rải năng lượng mà không gây ra bất cứ tai ương nào. Nhưng nếu loài người không chịu thay đổi thì cùng khối năng lượng đó sẽ có thể gây ra một thảm hoạ to lớn.    

Một khi một biến cố đã được tâm thức tập thể xô đẩy vào thị hiện, điều chúng tôi có thể làm là sử dụng biến cố đó như một công cụ giảng dạy cho những ai mở tâm ra nghe lời dạy của chúng tôi. Nhưng đương nhiên, vấn đề căn bản là những người đã khiến cho biến cố thị hiện hầu hết đều không mở tâm ra để nghe lời dạy của chúng tôi về nguyên nhân biến cố. Lý do là vì lời dạy của chúng tôi luôn luôn đòi hỏi con người phải lấy trách nhiệm về tình trạnh tâm thức của mình, và nếu nhóm người đó đã nhận lấy trách nhiệm đó thì họ đã không gây ra biến cố rồi. Cho nên điều chúng tôi cố làm là tập trung vào việc chỉ dạy cho số 10% dẫn đầu tâm thức của một nước, hầu những người này có thể kéo theo tâm thức của số 80% ở giữa.

Ta cần nói rõ cho các con, những người tâm linh, rằng không phải lúc nào các con cũng giảm thiểu được một số biến cố, bởi vì như vậy sẽ ngăn cản mọi người nhận được cơ hội học hỏi. Nhưng điều này không nên khiến con nản lòng mà ngừng đọc cầu nguyện tràng hạt, mà trái lại phải thúc đẩy con đọc tiếp cho dù có vẻ như không có tác dụng vật lý trước mắt. Cầu nguyện tràng hạt LUÔN LUÔN có tác dụng. Nó tẩy sạch năng lượng tiêu cực và nâng cao tâm thức tập thể lẫn cá nhân. Cho dù con cầu nguyện để giảm thiểu một biến cố cụ thể mà biến cố đó vẫn xảy ra, thì bài cầu nguyện của con đã có những tác động khác. Nó chỉ có nghĩa là biến cố đó không thể được giảm thiểu do sự thiếu trách nhiệm của một số người và do đó tâm thức họ đã trình diễn ra như vậy trong cõi vật lý. Tuy nhiên, bất cứ bài cầu nguyện hay cầu thỉnh nào của con cũng có tác động sâu xa nơi những cõi cao hơn. Phúc cho những ai không thấy được mà vẫn cầu thỉnh – bởi vì cầu thình sẽ bắt buộc phải có trả lời.

Ngoài ra con cũng nên biết, toàn bộ mục đích của cuộc sống là đề học hỏi và tăng trưởng. Luật Tự quyết cho mọi người quyền học hỏi như mình muốn, có nghĩa là họ có thể học từ một giáo ý tâm linh, hay họ học từ tấm gương vũ trụ phản chiếu lại những hoàn cảnh vật lý mà tâm ảnh của họ đã phóng ra. Cho nên mục đích của cuộc sống KHÔNG PHẢI là để đem lại sự thoải mái. Muc đích của các chân sư không phải là tránh cho địa cầu không bị mất cân bằng. Chúng tôi không yêu cầu người tâm linh đọc bài cầu nguyện hay làm bất kỳ nghi thức nào hầu tránh tai ương và giúp cho dân chúng sống thoải mái mà không thay đổi tâm thức. Nói cách khác, cho dù chúng tôi có lòng yêu thương và từ bi đối với mọi người – hay đúng hơn, bởi vì lòng yêu thương và từ bi của chúng tôi – chúng tôi sẽ cho phép biến cố vật lý xảy ra nếu đó là cơ hội cho con người học hỏi.     

Con hãy cẩn thận đừng rơi vào tư duy cuồng đại là cưỡng ép người khác. Chúng tôi, các chân sư, không hề có mục đích khiến cho con người lấy một số chọn lựa nhất định nào. Chúng tôi chỉ có mục đích đem đến cho mọi người một cơ hội học hỏi. Một khi cơ hội đã được đưa ra, chúng tôi sẽ để yên cho họ hoàn toàn tự do chọn lựa. Cho dù họ có chọn gì đi nữa thì chúng tôi vẫn sẵn sàng giúp họ tăng trưởng tâm thức từ mức của họ. Và như vậy, chúng tôi sẽ lại đưa thêm những cơ hội học hỏi mới, và chúng tôi lại để yên cho họ tự do chọn lựa.

Tất nhiên, nhiều người trên địa cầu đã tự cắt đứt không học được trực tiếp từ chúng tôi, và vì vậy cơ hội học hỏi duy nhất của họ sẽ là khi họ gặp những hoàn cảnh vật lý mà chính họ đã trình diễn ra qua tâm thức của họ. Và tất nhiên chúng tôi cũng dư biết, hầu hết mọi người đều từ chối xem những hoàn cảnh đó là kết quả của trạng thái tâm thức của họ. Thay vào đó, họ phóng chiếu trách nhiệm của họ ra bên ngoài, và họ đổ cho Thượng đế, hay cho số mạng, hay hên xui may rủi, hay người khác, hay cả định luật của thiên nhiên. Nhưng quá khứ suốt bao nhiêu thời đại đã chứng minh rằng khi người ta cứ liên tục gặp hoài cùng một hoàn cảnh, thì rốt cuộc sẽ đến một điểm khi họ bắt đầu tự hỏi liệu CHÍNH HỌ có cần thay đổi hay không. Lối học này thật là đau đớn, nhưng trên dài hạn, nó có một tỷ lệ thành công rất cao. Và một khi dòng sống đã học được bài học đau đớn đó rồi, nó sẽ không dễ quên được đâu.