18 | Thỉnh cầu tự do khỏi ách nô lệ thời gian

Nhân danh TA LÀ CÁI TA LÀ, Giê-su Ki-tô, con kêu gọi tất cả các đại diện của Mẹ Thiêng liêng, đặc biệt là Phật Gautama, hãy giúp con khắc phục mọi ảo tưởng về thời gian, kể cả… [đọc nơi đây lời kêu gọi riêng của bạn]

Phần 1

1.1. Thời gian là một trải nghiệm chủ quan. Đó là sản phẩm của một trải nghiệm chủ quan. Thời gian trong cách nhìn của con người trên trái đất không phải là một thực tại khách quan. Nó là một trải nghiệm hoàn toàn chủ quan, được tạo ra một cách tập thể suốt một thời gian rất dài.

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.2. Con người đã bỏ ra rất nhiều năng lượng của lý trí-cảm xúc-bản sắc để tạo ra cái nhìn hiện thời về thời gian. Cái nhìn này có thể xem là một ngã tách biệt có mặt trong tâm thức tập thể. Ngã cho rằng thời gian rất đường thẳng và không thể thay đổi. Chúng ta không thể đi trở ngược thời gian, không thể thay đổi quá khứ.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.3. Sa nhân đã muốn đem trải nghiệm chủ quan của chúng về thời gian và phóng chiếu nó lên mọi người trên trái đất, và phần lớn chúng đã thành công trong việc này.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.4. Có một cái nhìn tập thể về thời gian nhưng con là một đệ tử tâm linh trưởng thành. Con đã tu tập rất nhiều, con đã phần lớn tách mình ra khỏi tâm thức tập thể. Con sẵn sàng xem xét: “Đâu là cái nhìn chủ quan của tôi, cái nhìn cá nhân của tôi về thời gian?”

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.5. Con cho rằng con đã làm một việc gì trong quá khứ và việc này đã tạo ra một số hậu quả mà con đem vào cái con xem là tương lai. Con cho rằng hoàn cảnh hiện thời của con bị ảnh hưởng ở một mức độ nào đó bởi quá khứ của con, bởi nghiệp quả của con.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.6. Trong nhiều trường hợp, những gì xảy ra cho con không phải là kết quả nghiệp chướng cá nhân của con, mà là kết quả sự kiện con đang hiện thân trên một hành tinh phi tự nhiên rất dày đặc, rất hỗn tạp.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.7. Có rất nhiều chuyện có thể xảy ra do người khác gây ra, do hành động, do trạng thái tâm thức của họ hay một nghiệp chướng tập thể gây ra, nhưng không phải do nghiệp chướng cá nhân của riêng con.

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.8. Gautama, xin thày giúp con bước lui lại và xem xét cái nhìn về bản thân mà con đã tạo ra dựa trên giáo lý tâm linh, đặc biệt lời dạy là nếu có điều gì tệ hại xảy ra cho con, đó là do nghiệp quả của con.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

1.9. Gautama, xin thày giúp con thấy liệu con đã thỉnh cầu đủ lửa tím để hoán chuyển năng lượng cấu tạo nghiệp chướng của con. Con đã chuyển hóa năng lượng, nhưng nếu con mang hình ảnh là con chưa cân bằng hết nghiệp quả thì thật ra con vẫn chưa thoát khỏi nghiệp quả của con.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 2

2.1. Gautama, xin thày giúp con thấy liệu con có một cái ngã không muốn nhìn nhận là con không còn nghiệp nữa, vì ngã lo sợ là nếu có gì xấu xảy ra cho con, làm sao con sẽ giải thích chuyện này được, ngoại trừ đó là kết quả của nghiệp chướng?

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.2. Gautama, xin thày giúp con bước lên và nhận ra liệu con đã hoàn tất quá trình cân bằng nghiệp quả của con. Nếu có điều gì xấu xảy ra cho con, đó không phải là kết quả của nghiệp chướng cá nhân hay một lầm lỗi con đã phạm phải, mà là vì con sống trên một hành tinh phi tự nhiên rất dày đặc, rất hỗn tạp.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.3. Con không thể tiên đoán chắc chắn và chính xác các sự việc xảy ra. Con không thể bảo là nếu một người đã cân bằng nghiệp quả thì không có gì xấu được xảy ra cho người đó.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.4. Vì con vẫn sống trong một cơ thể vật lý trong một môi trường nhất định, có một mô thức sóng năng lượng vô cùng phức tạp được tạo ra và được duy trì bởi người khác. Con không có cách nào tiên đoán chính xác biến cố nào sẽ xảy đến trong phần đời còn lại của con.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.5. Mọi chuyện xảy ra quá hỗn loạn, quá bất ngờ. Vũ trụ không phải là một chiếc đồng hồ hay một cỗ máy. Con không thể biết chính xác người ta sẽ chọn làm gì. Con không thể biết và do đó không thể tiên đoán chính xác phần đời còn lại của con sẽ có hình dạng ra sao. Nó tùy thuộc vào chọn lựa của con và chọn lựa của nhiều người khác, nó tùy thuộc vào tất cả mô thức sóng năng lượng vô cùng phức tạp đó sẽ tương tác như thế nào.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.6. Không thể bảo là nếu con không còn nghiệp quả thì không có gì xấu xa có thể xảy đến cho con trong phần đời còn lại. Con buông bỏ ngã này và con chấp nhận: “Tôi đã cân bằng nghiệp quả của tôi.”

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.7. Con cũng chấp nhận: “Vì tôi sống trên một hành tinh như trái đất nên có những chuyện xảy ra cho tôi mà không phải là nghiệp của tôi. Nhưng tôi sẽ không trách Thượng đế, tôi sẽ không tự trách mình, tôi sẽ không trách ai hết. Tôi sẽ chấp nhận nó như nó là, sử dụng nó tốt nhất và bước đi tiếp.”

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.8. Gautama, xin thày giúp con buông bỏ cái ngã đã xây kỳ vọng là không có gì tệ hại có thể xảy đến cho con, thậm chí nó còn nghĩ rằng một loại phép lạ có thể đến cứu con.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

2.9. Con chấp nhận là con đã đạt một mức quả vị Ki-tô nào đó, và nếu có gì xấu xảy ra cho con thì rất có thể đây là một phần của con đường quả vị Ki-tô. Con phải kinh qua trải nghiệm này, phải chứng tỏ một cách ứng xử cao hơn và không dính mắc. Con chứng tỏ là mình có thể ứng phó với trải nghiệm này mà không còn ngã gốc hay những cái ngã con đã khắc phục.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 3

3.1. Thời gian không có, vì thời gian không có một sự hiện hữu khách quan như cách người ta thường nhìn. Thời gian không khác gì các chiều kích kia theo nghĩa là nó không đường thẳng. Con có thể đi tới hay đi lui trong thời gian.

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.2. Trong không gian con có thể đi về bất cứ hướng nào, và con cũng có thể đi trở lui nhưng chỉ từng bước một. Ở bất kỳ điểm nào trong không gian, con đều có một tầm nhìn nhất định, một quang cảnh nhất định, thậm chí một ý niệm bản ngã nhất định. Có một cái ngã, một ý niệm bản ngã dựa trên vị trí con đang đứng ngay bây giờ và những gì con có thể nhìn thấy.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.3. Thời gian cũng giống như vậy. Ở bất cứ thời điểm nào con cũng đứng ở một vị trí nhất định trong không gian của thời gian, một điểm trong chiều kích thời gian. Bất cứ lúc nào con cũng ở một vị trí đặc thù và ngay lúc đó con có một ý niệm bản ngã đặc thù.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.4. Đã có một thời điểm khi con hình thành một cái ngã, chẳng hạn ngã gốc. Từ đó trở đi, con đã mang ngã này theo con, và ngã này đã thiết lập một khuôn khổ quy định cách con nhìn cuộc sống trên trái đất, cách con nhìn bản thân con trên trái đất.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.5. Thay vì chụp một tấm ảnh mới cho mỗi lúc, con đã không ngừng bồi đắp thêm cho tấm ảnh cũ. Điều này quyết định cách con nhìn chính con và cuộc đời trong giây phút bây giờ, có nghĩa là trên cơ bản, con đã đem theo con một cái gì đó từ quá khứ và chính cái này là ý nghĩa của thời gian đối với con.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.6. Thời gian chủ quan của riêng con chính là các hình ảnh được tạo ra trong quá khứ mà con vẫn mang theo con. Từ một nhãn quan thăng thiên, thời gian chỉ là một chiều kích khác và con có thể học cách di chuyển trong chiều kích này.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.7. Các chân sư đã cho con một cỗ xe vượt thời gian với giáo lý của các thày. Con có khả năng đi trở ngược, nối kết lại với hình ảnh con đã tạo ra trong chấn thương nhập đời hay bất kỳ hình ảnh nào tạo ra trong tiền kiếp. Con có thể nhận biết hình ảnh đó, thấy rõ nó đã tạo ra một ngã tách biệt, và con để cho ngã chết đi mà không cố giải quyết hoàn cảnh con đã không thể giải quyết vào lúc đó.

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.8. Con không thay đổi gì trong cõi vật lý. Con chỉ để cho ngã chết đi, và trong tiến trình chót cùng, con nhận ra có một hình ảnh do ngã này cầm giữ và con tẩy xóa hình ảnh này đi, con tẩy xóa ký ức này đi. Đây là một cỗ máy vượt thời gian. Đây là du hành trong thời gian.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

3.9. Khi con đạt đến các tầng nhận biết cao hơn, con có thể bắt đầu thoáng thấy một số hoàn cảnh tương lai. Tuy nhiên không có lý do chính đáng nào khiến con muốn biết tất cả mọi sự sẽ xảy ra cho con trong phần đời còn lại. Con tăng triển bằng cách đáp ứng một tình huống dựa trên mức tâm thức hiện thời của con, nhưng con vẫn sử dụng tình huống này để với lên một tầm nhìn cao hơn.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 4

4.1. Không một viễn quan nào con có thể có về tương lai được tạc vào đá. Giữa thời điểm bây giờ và biến cố tương lai, con sẽ có nhiều quyết định và người khác cũng sẽ có nhiều quyết định. Cho nên việc nhìn thấy tương lai rồi tin tuyệt đối nó sẽ xảy đến, có thể nguy hiểm.

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.2. Tại sao con lại cần biết tương lai? Con càng bước lên cao trên đường tu thì con sẽ càng bớt quan tâm đến tương lai, con càng ít mong muốn biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.3. Ở một mức quả vị Ki-tô hay quả vị Phật nào đó, con không còn quan tâm đến quá khứ và không còn quan tâm đến tương lai. Con chú tâm vào hoàn cảnh ngay trước mặt, không cứ là giây phút hiện tại như một khoảnh khắc trong thời gian, mà vào hoàn cảnh hiện thời của con có thể kéo dài một khoảng thời gian.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.4. Là một sinh thể tiên tiến, con không nhất thiết sống trong hiện tại như một khoảnh khắc. Con có một khoảng thời gian để làm việc nhưng con không bị gánh nặng của những sự việc đã xảy ra cho con trong quá khứ. Con cũng không quan tâm đến những gì sẽ xảy đến trong mười năm nữa.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.5. Con ngộ ra là con không ở đây để hoàn thành một mục tiêu vật lý đặc thù nào. Mục đích đời con không phải là thực hiện một công việc đặc thù. Mục đích tham gia vào mọi công việc là để cho con một trải nghiệm. Điều gì xảy ra trong cõi vật lý thật không quan trọng gì vì nó luôn luôn cho con một trải nghiệm.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.6. Có một cái ngã rất quan tâm đến việc kiểm soát tương lai vì ngã này đã được thiết kế để đảm bảo là con không bao giờ gặp lại trải nghiệm đau đớn con đã gặp trong quá khứ. Ngã này muốn kiểm soát tương lai để con có thể tự bảo vệ cho chuyện xấu không xảy đến cho con.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.7. Con buông bỏ ngã này cùng các ngã khác. Con thấy rõ là con đang ở trên một hành tinh phi tự nhiên. Thật chẳng nghĩa lý gì trên một hành tinh phi tự nhiên mà lại cố sống cùng loại đời sống mà mình đã quen sống trên một hành tinh tự nhiên.

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.8. Con vẫn có thể quyết định: “Tôi muốn có trải nghiệm xây nhà ở đây trên trái đất,” nhưng con nhận ra là nếu căn nhà bị phá hủy thì đây chỉ là thêm một loại trải nghiệm con có thể có trên địa cầu. Do đó con có thể nói: “Ồ, quả là bổ ích khi tôi trải nghiệm chính mình trong hoàn cảnh này khi nhà tôi bị phá tan tành.” Đây chỉ là một cơ hội khác để con là chính con bất kể điều kiện gì trên trái đất.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

4.9. Xuôi chảy với Dòng sông sự Sống không có nghĩa là không có gì tồi tệ xảy ra cho con, mà có nghĩa là con sẽ không có một trải nghiệm tồi tệ, bởi vì dù điều gì xảy ra, con cũng không trải nghiệm nó xuyên qua cái ngã tách biệt phải xét đoán mọi chuyện là tốt hay xấu. Đó là khi con tự do xuôi chảy với Dòng sông sự Sống do con không có định kiến nào về những gì phải xảy ra hay không được xảy ra.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 5

5.1. Tâm thức Satan là khi con phóng chiếu một hình ảnh chủ quan lên người khác và muốn họ chối bỏ trải nghiệm chủ quan của riêng họ, để hoặc họ có trải nghiệm của con, hoặc ít ra họ sống đời họ dựa trên trải nghiệm chủ quan của con.

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.2. Gautama, xin thày giúp con khắc phục cái ngã cứ muốn đánh giá mọi chuyện xảy ra cho mình theo thang điểm tốt hay xấu, đúng hay sai. Hãy giúp con không còn sợ hãi những gì không được xảy ra. Con sẵn lòng xuôi chảy với bất cứ tình huống nào không thể tránh được.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.3. Trải nghiệm chủ quan của con về thời gian dựa trên bất cứ ngã nào con đã tạo ra trong quá khứ mà con vẫn mang theo con, vì chúng đang ảnh hưởng đến cách con nhìn bản thân và cuộc sống trong giây phút hiện tại. Chúng cũng ảnh hưởng đến những gì con nghĩ về tương lai.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.4. Ngay bây giờ, tương lai của con dựa trên các ngã tách biệt mà con đang có. Chúng ảnh hưởng tương lai của con. Khi con bắt đầu vứt bỏ chúng đi thì ngay lúc đó con thay đổi phương trình tương lai của con. Con cũng đang thay đổi quá khứ của con. Con đang triệt tiêu, con đang tẩy xóa, con đang xóa sạch quá khứ của con.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.5. Con không thể thăng thiên trong quá khứ. Con không thể thăng thiên trong tương lai. Con chỉ có thể thăng thiên trong hiện tại. Khi con đứng trước cửa thăng thiên, con cần nhìn lại trái đất xem có bất cứ gì níu kéo con trở về đó hay không.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.6. Điều có thể kéo con về là bất cứ dính mắc nào con có, bất cứ ngã nào, bất cứ gì từ quá khứ mà con cảm thấy chưa được giải quyết. Đó chính là quá khứ của con đang kéo con về. Nếu con có bất cứ gì trên trái đất mà con chưa làm, chưa hoàn tất, bất cứ gì mà con muốn làm, muốn trải nghiệm, thì đó là tương lai của con đang kéo con về trái đất.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.7. Để thăng thiên, con phải đạt tới điểm không còn quá khứ nào trên địa cầu, vì không có gì chưa giải quyết mà con kéo lê theo con. Đồng thời, con không có tương lai nào trên địa cầu vì con không có viễn kiến muốn làm bất cứ gì ở đây.

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.8. Khi dòng thời gian của sự có mặt của con trên trái đất co sụp lại, và khi thời gian không còn kéo dài được nữa – tức là không có quá khứ, không có tương lai và thời gian co sụp lại thành một khoảnh khắc độc nhất – đây chính là khoảnh khắc con thăng thiên. Đây mới thực sự là ý nghĩa tối hậu của câu nói: “Thời gian không có, thời gian không còn nữa.”

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

5.9. Sau khi con thăng thiên, thời gian mà con chứng kiến trên địa cầu sẽ không áp dụng cho con nữa. Con có cái người ta gọi là sự vĩnh hằng. Con có một khoảng thời gian dài gần như vô lượng so với khoảng thời gian con có trên trái đất.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 6

6.1. Bây giờ con xoay chuyển và nói: “Tại sao tôi lại vội rời bỏ nơi đây đến như vậy? Có lẽ chăng tôi muốn trải nghiệm cảm giác ở cõi thăng thiên là như thế nào? Phải, nhưng nếu tôi có nguyên một vĩnh hằng để trải nghiệm cõi thăng thiên và chỉ có một thời gian giới hạn trên địa cầu, tại sao tôi lại vội vã lánh xa địa cầu để trải nghiệm những gì tôi sẽ dư thì giờ trải nghiệm?”

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.2. Tại sao con không làm hòa với việc mình ở đây trên trái đất khi biết rằng mình sẽ chỉ ở đây ngắn ngủi? Xong con nói: “À, vì tôi chỉ có một thời gian hạn chế trên địa cầu, tại sao tôi không tận dụng thời gian này tốt nhất? Tại sao không tìm những trải nghiệm tốt đẹp nhất mà tôi có thể có trong thời gian còn sót lại trên địa cầu, thay vì cứ luôn cảm thấy như thể mình bị chậm trễ và phải rời khỏi nơi đây cho bằng được?”

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.3. Con càng an bình về việc mình ở địa cầu thì con sẽ càng tận dụng được trải nghiệm của mình, càng tác động mạnh mẽ đến tâm thức tập thể, càng kéo tâm thức tập thể đi lên.

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.4. Con sẽ kéo tâm thức tập thể đi lên khi con thăng thiên, nhưng sức kéo của con sẽ mãnh liệt hơn gấp bội khi con vẫn còn điểm trụ neo của một cơ thể vật lý trong bát cung vật lý, song song với một mức nhận biết cao hơn khi con đón nhận trọn vẹn việc mình ở đây, mình an bình, mình vui hưởng cuộc sống ở đây trên địa cầu.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.5. Sau khi Gautama chứng ngộ dưới cây Bồ đề và vượt qua thử thách của quỷ Mara, thày đã đạt tới điểm có thể vui hưởng trọn vẹn việc mình ở đây trên trái đất. Cám dỗ của Mara là khi con phản ứng lại chúng, khiến con không thể an bình trọn vẹn, không thể là chính mình trọn vẹn, không thể vui hưởng trọn vẹn mình là chính mình trên trái đất do tất cả các điều kiện đó.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.6. Gautama, xin thày giúp con cảm nhận liên tục là con đang vui hưởng trải nghiệm các tình huống trải bày ra trước mắt con trong cõi vật lý. Con không có chủ đích. Con không có tiếc nuối. Con không có một ý định nào về những gì phải xảy ra. Con chỉ vui hưởng là chính mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào con chứng kiến trong cõi vật lý.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.7. Làm thế nào con tránh được không hối tiếc quá khứ? Làm thế nào con tránh không chạm đến chấn thương nhập đời và không hối hận việc đó đã xảy ra, hối hận cách phản ứng của con hay những gì con đã làm trong kiếp này và nhiều kiếp trước?

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.8. Gautama, xin thày giúp con chấp nhận là dù chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ, con có khả năng tẩy xóa nó. Không có biến cố khách quan nào còn hiện hữu trong một khoảng không gian vật lý nào của quá khứ. Bát cung vật lý đã bước đi tới. Tất cả còn sót lại là những gì nằm trong tâm thức con, và con có sự hiểu biết, con có các dụng cụ để tẩy xóa nó đi.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

6.9. Nếu con biết con có thể tẩy xóa bất cứ gì đã xảy ra trong quá khứ, tại sao con phải hối tiếc về quá khứ? À, chính con không đang hối tiếc mà có một ngã tách biệt đang có những hối tiếc này. Con có thể nhìn ra ngã tách biệt đó, buông nó ra và nói: “Mi đã ảnh hưởng ta đủ lâu rồi. Thế là xong. Mi đã ra đi.”

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Phần 7

7.1. Nếu quá khứ không tác động đến con thì tại sao con lại cần lo sợ về tương lai? Tại sao con cần lo sợ mình có thể lầm lỗi trong tương lai?

Gautama, thày chỉ ra tâm thức
khởi hận thù, cũng khởi lên ưa thích. 
Con nhận chịu khi thày giảng bộc bạch 
làm thế nào để nhận biết trong sạch. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.2. Bất cứ gì con có thể làm trong tương lai cũng chỉ là thêm một chọn lựa khác. Với trạng thái tâm thức của con hôm nay đã cao hơn, có rất ít xác suất chọn lựa của con hôm nay sẽ trầm trọng như trong quá khứ.

Gautama, trong Ngọn lửa Hòa bình,
con giải thể cái ngã muốn giao tranh,
con giờ đây đã thấy được Phật tánh, 
là thực chất của thày lẫn chúng sinh. 

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.3. Chọn lựa trong quá khứ trầm trọng đến vậy mà còn có thể tẩy xóa được, thì chắc chắn bất cứ gì xảy ra trong tương lai cũng có thể được tẩy xóa. Vậy tại sao con phải lo sợ về tương lai?

Gautama, con là một cùng thày,
quỷ Mara đang tìm đường lẩn tránh.
Hiện diện thày là liều thuốc dỗ dành,
để giác quan với tâm con yên lành.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.4. Nếu con không có hối tiếc nào về quá khứ thì mặt bên kia của đồng tiền là con cũng không có nỗi sợ nào về tương lai. Con chú tâm vui hưởng giây phút hiện tại trong khoảng thời gian con đang hoạt động.

Gautama, con xin nguyện một điều,
sống luôn luôn trong hiện tại vĩnh cửu,
vượt thời gian, con với thày tiêu diêu,
sống mãi mãi trong khoảnh khắc tuyệt diệu.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.5. Gautama, xin thày giúp con đạt tới điểm con không là nô lệ cho thời gian. Thời gian không sai khiến được trải nghiệm của con trên địa cầu. Con đang xuôi chảy với Dòng sông sự Sống.

Gautama, con không còn thèm muốn,
và không ham vật gì của đời sống,
không dính mắc, con nghỉ ngơi buông xả,
vượt thử thách tinh vi của Mara.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.6. Tất nhiên là thời gian hiện hữu. Có một phạm vi thời gian nào đó. Con nhìn về tương lai, hay con nhìn về một thời quá khứ khi con đã quyết định thực hiện một ý định nào đó. Nhưng con không bị thời gian sai khiến. Thời gian không là chủ nhân của con. Con không là kẻ nô lệ.

Gautama, con chảy nhập vào thày,
tâm con chỉ là một, chẳng còn hai,
con trầm mình trong ánh quang rực sáng,
không còn biết gì hơn cõi Niết bàn.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.7. Thời gian chỉ là một công cụ. Chẳng khác gì khi con di chuyển trong không gian. Nếu con di chuyển trong không gian và thấy mình ở một nơi mình không muốn, con chỉ việc di chuyển đến một vị trí khác trong không gian. Thời gian cũng giống như vậy. Con tẩy xóa một việc gì từ quá khứ, xong con di chuyển đến một vị trí khác. Thật không thành vấn đề cho con. Con không bị nó sai khiến.

Gautama, không gian phi thời gian,
trong Hồng ân Vũ trụ con chìm lắng,
con nhận ra Thượng đế vượt hình dáng,
và không còn chiều theo chuyện thế gian.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.8. Gautama, con muốn tương tác với thày. Con muốn trải nghiệm chính mình trong Hiện diện của Phật Gautama.

Gautama, bây giờ con tỉnh thức,
thấy rõ được hiểm họa trên trái đất,
lấy lại quyền thiêng liêng, con nao nức
biểu hiện ở ngay đây Ánh sáng Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

7.9. Gautama, xin thày giúp con trải nghiệm cuộc sống mà không có kỳ vọng nào cả. Con trải nghiệm với tâm trẻ thơ và không phóng chiếu bất kỳ phin lọc nào lên đó. Gautama, hãy giúp con trải nghiệm cuộc sống như thày đã trải nghiệm trong cương vị là Phật đang hiện thân.

Gautama, sấm sét vang trời đất,
con xin mượn để lay chuyển địa cầu,
vì biết rằng có người sẽ hiểu thấu
mà gia nhập đoàn vô thỉ của Phật.

Gautama, Lửa Hòa bình Hoàn vũ
chấm dứt hẳn bao ý nghĩ lăng xăng.
Thày với con tỏa ra niềm thanh thản
cho Biển động Luân hồi được yên lắng.

Niêm

Nhân danh Mẹ Thiêng liêng, con kêu gọi Phật Gautama hãy niêm phong con cùng mọi người trong vòng ảnh hưởng của con vào dòng chảy sáng tạo của Mẹ Thiêng liêng, Dòng sông sự Sống. Con kêu gọi tất cả các đại diện của Mẹ Thiêng liêng hãy nhân lên các lời kêu gọi của con, để chúng ta hình thành vòng số tám toàn hảo “Trên sao, dưới vậy”. Do đó, con chấp nhận là toàn bộ bài thỉnh này được biểu hiện, vì miệng của Thượng đế, Mẹ Thiêng liêng mà con LÀ, đã nói ra nó. Amen.