Chấn thương nhập đời nguyên thủy

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên MORE qua trung gian Kim Michaels, ngày 23 tháng 5 năm 2015. Bài truyền đọc này được trao truyền nhân một hội nghị tại Hòa Lan.

Quả thực TA LÀ Chân sư Thăng thiên More và trong quá khứ ta được biết tới dưới các tên M, Morya, El Morya, Bapu hay một số tên khác. Một cái tên chứa đựng những gì? Thày hơn bất cứ danh hiệu nào. Thày là hơn chân sư MORE. Thày hơn tất cả những gì trước đây. Hình ảnh nào trong bát cung vật lý trên một hành tinh như trái đất có thể nắm giữ được một chân sư thăng thiên? Không một hình ảnh nào cả! Con yêu dấu, không một điều gì có thể nắm giữ được thày bao giờ. Bất cứ hình ảnh nào được phóng chiếu lên thày từ sa nhân hay học viên của chân sư thăng thiên – không nhất thiết là hai nhóm này không trùng khớp – thày sẽ hơn hình ảnh đó.

Con sẽ không bao giờ với được tới thày nếu con nắm chặt một hình ảnh từ quá khứ. Quá khứ là gì? Một giây trước đây là quá khứ, con yêu dấu. Con suy nghĩ nhanh nhất mà con làm được, thì đó đã là quá khứ. Con có nhận ra chăng là tâm con người có một khoảng cách trong đó nó thể phân biệt được thời gian? Khoảng cách đó rất gần với một giây, nhưng thực ra con có thể phân biệt thời gian trong khoảng cách ngắn hơn thế.

Đó là quá khứ. Khi khoảng cách đó đã trôi qua, tất cả mọi thứ trước đó là quá khứ. Bây giờ con có thể nói: “Khoảng cách này quá ngắn khiến tâm ý thức của tôi không thể bắt kịp. Tôi không thể nghĩ một cách có ý thức: ‘Ồ, điều này là quá khứ. Bây giờ tôi đang ở trong hiện tại.’” Không đâu, con không làm được điều này, nhưng tại sao con cần phân biệt giữa quá khứ và hiện tại và tương lai? Tại sao cần có cái gì khác ngoài cái hiện tại?”

3.1. Tại sao con cần thời gian?

Tại sao con cần phân chia thời gian thành quá khứ, hiện tại và tương lai? Hãy tuôn chảy với hiện tại vĩnh hằng. Lúc ấy con là hơn tất cả cái gì con là trước đó, dù rằng không có cái trước đó, không có cái sau đó, chỉ có cái ngay bây giờ. Đây là niềm vui thực khi con tuôn chảy theo Dòng Sông sự Sống.

Những biểu hiện của phản-tình thương muốn chia chẻ mọi thứ, xếp mọi thứ vào thể loại tách biệt. Rồi chúng muốn nói là chuyện xảy ra trong quá khứ sẽ ảnh hưởng hiện tại và quyết định tương lai.

Con nghĩ về khái niệm nghiệp quả của người Ấn độ cho rằng mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống của con được định trước bởi nghiệp quả từ các kiếp trước. Con yêu dấu, nếu quả thực như vậy thì toàn thể mục đích cuộc sống là gì đây? Phải chăng mục đích cuộc sống là mở rộng tâm thức của mình? Làm sao mở rộng tâm thức? Bằng cách chọn lựa. Nếu mọi chuyện trong hiện tại của con đều bị quá khứ quy định thì còn chỗ nào cho con chọn lựa nữa đây?

Con có thể nói: “Nhưng nghiệp quả của tôi do những chọn lựa trong quá khứ của tôi tạo ra.” Phải, đúng đấy, nhưng nếu những chọn lựa quá khứ của con có thể tước đi khả năng chọn lựa trong hiện tại của con thì làm sao con học hỏi được? Vậy mục đích cuộc sống ở đâu? Con có nghĩ chăng là một Thượng đế đầy tình thương có thể nào sáng tạo một vũ trụ trong đó con có thể lấy một chọn lựa và chọn lựa này sẽ tước đi khả năng phá bỏ chọn lựa cũ bằng một chọn lựa mới? Thượng đế nào lại làm như vậy? Chắc chắn không phải Thượng đế mà thày biết.

Có thể đó là thượng đế mà sa nhân đã chế ra mà nhiều người trên trái đất thờ phượng vì họ nghĩ vị thượng đế này cần thờ phượng. Con yêu dấu, vị thượng đế giả do sa nhân chế ra cần được con người thờ phượng bởi vì thượng đế đó không thật và do đó không thể nào nhận được năng lượng từ cõi tâm linh mà thày cảm nhận lúc nào cũng đang tuôn chảy qua thày. Thượng đế đó cần năng lượng của con người và đó là lý do tại sao vị ấy cần được thờ phượng. Làm sao một Thượng đế vô hình tướng lại có thể cần bất cứ gì từ con người trên trái đất? Đúng thật là Thượng đế vô hình tướng cần một điều: ngài cần cho ra từ chính ngài và ngài cần có những ai sẵn sàng nhận. Đó là cách để khép kín vòng chảy hình số tám. Đó là điều Thượng đế thật muốn. Thượng đế muốn tuôn chảy, muốn là hơn nữa qua con khi con trở nên hơn nữa.

3.2. Làm thế nào Thượng đế trở nên hơn nữa

Đấng Sáng tạo vũ trụ đã đạt được tâm thức của các đấng Sáng tạo. Ngài không thể trở nên hơn nữa bằng cách Sáng tạo nhiều hơn. Ngài trở nên hơn nữa bằng cách tạo ra những nối dài của chính ngài và gửi các nối dài này xuống một bầu cõi chưa thăng thiên. Khi các phần nối dài này tăng triển tâm thức, thì đấng Sáng tạo trở nên hơn nữa qua họ. Tại sao đấng Sáng tạo lại sáng tạo một vũ trụ trong đó con không thể trở nên hơn nữa, con bị giới hạn trong việc trở nên hơn nữa, con bị giới hạn trong việc thăng vượt? Không một Thượng đế nào làm điều này – ngoại trừ thượng đế giả không có thật.

Thày không còn chú ý tới các thượng đế giả này. Tại sao con lại cần chú ý tới họ? Tại sao con nghĩ con cần chú ý tới họ?

Con yêu dấu, con hãy nhìn lại chính mình và hãy chân thành với chính mình. Hầu như mỗi người chúng con đều mang một hình ảnh giả về thượng đế, không những trong kiếp này mà ngay cả trong các kiếp trước. Thày không trách cứ con về chuyện này. Khi con đã sống nhiều kiếp trên hành tinh này, con không tránh khỏi bị nhồi sọ, lập trình với hình ảnh giả của thượng đế này.

Thày không đang cố gắng tìm lỗi nơi con. Thày cũng không yêu cầu con tìm lỗi nơi mình. Thày chỉ muốn con nhìn nhận: “Ồ, đúng rồi, tôi có khuynh hướng nhìn Thượng đế như vậy và lẽ dĩ nhiên đây không phải là Thượng đế chân chính.” Rồi con quyết định buông bỏ hình ảnh giả này. Con sẵn sàng thoát khỏi các hình ảnh này.

3.3. Con thật sự từ đâu đến

Con yêu dấu, sa nhân làm cách nào để đánh bẫy con trong cái ta tách biệt, trong tâm thức nhị nguyên? Con có nhận ra chăng là đa số các con đã có lúc ở trên cõi ê-the và nhìn xuống trái đất? Đa số các con là những người tâm linh không được sinh tạo để đầu thai lần đầu trên trái đất. Các con đã đầu thai trên những hành tinh khác trước đó.

Các con đã tới điểm có chọn lựa tự do không cần phải trở lại hành tinh cũ của mình nữa. Con có thể đầu thai trên một hành tinh khác. Con nhìn vào trái đất và thấy ở đó có nhu cầu vì con thấy các cư dân nguyên thủy ở đó đều bị mắc bẫy trong một tấm màn, trong một vòng xoắn ốc đi xuống. Con thấy được là cách thực tế duy nhất để đem lại thay đổi là có người không bị mắc bẫy trong xoáy ốc xuống đầu thai. Người đó có tầng mức tâm thức cao hơn và do đó có thể nâng các cư dân lên cao hơn. Con nhìn trái đất ở giai đoạn đó và con quyết định con muốn xuống đầu thai nơi đó.

Đối với một số người trên trái đất, đây là lần đầu họ đầu thai trên hành tinh này. Ngay cả một số người tâm linh đã là linh hồn trưởng thành, đây là lần đầu thai đầu tiên của họ trên hành tinh này. Nhiều linh hồn đã đầu thai lần đầu tiên trên trái đất vào thời điểm này vì họ muốn giúp vào việc chuyển tiếp từ thời đại Song ngư sang thời đại Bảo bình, và họ muốn giúp Saint Germain biểu hiện Thời đại Hoàng Kim. Nhiều người trong các con đã giúp Saint Germain biểu hiện Thời đại Hoàng Kim trên các hành tinh khác trước khi đến trái đất, cho nên các con muốn góp phần vào công việc này. Cũng có một số đông các con đã ở trên trái đất này nhiều kiếp.

Tuy nhiên, đã có một lúc khi con đi xuống đầu thai lần đầu trên hành tinh này. Thày có thể bảo đảm với con rằng – và thày cần bảo đảm với con vì con đã dồn nén ký ức này – ở trên bát cung ê-the và nhìn xuống trái đất là một chuyện. Đúng vậy, lẽ dĩ nhiên con có thể thấy là có vấn đề trên trái đất. Con có thể thấy nhiều hoàn cảnh đáng lý không được như thế. Đó chính là lý do vì sao con muốn xuống đây và trợ giúp. Ở trên bát cung ê-the không cách chi con có thể biết được là kiếp đầu thai trên trái đất dày đặc như thế nào. Con không thể nào biết được.

3.4. Cú sốc khi đầu thai

Lúc mà con đầu thai trong xác thân vật lý lần đầu tiên và lúc con ý thức chuyện gì xảy ra trên hành tinh này, thì con bị một cú sốc. Không người nào mà không bị cú sốc nặng nề khi đầu thai lần đầu tiên ở đây (sau khi trái đất đã bắt đầu đi vào vòng xoáy hướng hạ). Có thể con nghe có người nói chuyện về cú sốc khi sanh ra trong kiếp này. Đa số mọi người đã dồn nén ký ức này, nhưng con có thể trở về điểm đó và trải nghiệm lại nó và qua đó vượt qua chấn thương nhập đời này. Ở đây thày nói đến chấn thương đầu thai lần đầu.

Các sa nhân, ít nhất là một số trong các sa nhân, biết chuyện gì đang xảy ra. Một số trong họ có khả năng theo dõi biết được khi một dòng sống mới đầu thai lần đầu trên trái đất. Các sa nhân này ở trên cõi bản sắc nhưng họ có hàng ngũ dưới họ, hàng ngũ giả dưới họ, ở các cõi lý trí, tình cảm và vật lý. Họ có khả năng hòa điệu với dòng sống của con và biết được là con là loại dòng sống như thế nào. Sau đó họ có thể ra lệnh cho bộ hạ của họ, từ các cõi cao xuống tới cõi vật lý, dàn xếp để cho con phải chịu đựng một hoàn cảnh khe khắt nhất, kinh khủng nhất, ghê tởm nhất mà con có thể tưởng tượng được. Họ biết chính xác hoàn cảnh nào đối với con kinh khủng nhất và họ sẽ dùng bộ hạ của họ để bắt con phải chịu hoàn cảnh vật lý mà con xem là kinh khủng nhất có thể xảy ra cho mình.

Nhiều người đã phải đối đầu với chiến tranh, tra tấn hay những hình thức bạo hành khác. Đây là biểu hiện của phản-tình thương, là một sự hủ hóa của tia sáng thứ nhất của uy lực. Các sa nhân trong cả bốn bát cung đã lạm dùng quyền lực xâm phạm con đến độ con cảm thấy điều này kinh khủng tuyệt đối và làm con bị chấn động tuyệt đối. Con cảm thấy chuyện này không được xảy ra cho bất cứ ai. Giản dị là nó không được xảy ra.

Khi con phản ứng như thế là lúc con đi vào tâm thái bị sốc. Khi con còn ở trên bát cung ê-the, con có thể thấy có những chuyện xảy ra trên hành tinh, nhưng con không sống trong đó và con biết là con không bị ảnh hưởng bởi những gì xảy ra trong bát cung vật lý. Khi con xuống đầu thai, thì gần như không tránh được là con đã quên đi mình là một sinh thể tâm linh không thể nào bị ảnh hưởng bởi chuyện gì xảy ra trong bát cung vật lý. Khi con ở trong xác thân vật lý, con trải nghiệm cái đau, cái chấn thương, cái khổ đau của thân vật lý. Con không giữ được sự nhận biết là: “Ồ, tôi là một sinh thể tâm linh, và không có điều gì xảy ra cho thân thể vật lý quy định được tôi.” Có một điểm khi xác thân bị tra tấn tới mức đó, bị đau đớn tới mức đó thì gần như không ai có thể không dính mắc vào cái đau này.

3.5. Vết thương của cơn đau tối đa

Có một điểm khi các sa nhân xâm phạm con bị chấn thương đến độ họ buộc con phải trải nghiệm cơn đau tối đa. Con lúc ấy không thể không dính mắc. Có một trạng thái đau đớn tối đa mà tất cả chúng ta đều đã trải nghiệm khi đầu thai lần đầu trên hành tinh này. Nó trở thành một vết thương trong bản thể của con, một vết thương trong hồn con, trong bốn thể phàm của con. Ở thời điểm đó, cơn đau này làm con choáng ngợp và nó quả thực đã choáng ngợp con, khi con ở tầng tâm thức của con lúc đó.

Thày không trách cứ con chút nào. Thày cũng đã phản ứng y như vậy khi đầu thai lần đầu. Mọi người đã từng đầu thai ở đây đều đã làm như vậy. Mục đích của thày ở đây là giúp con nhìn nhận chấn thương nhập đời vũ trụ này và giải thoát mình ra khỏi nó. Một số các con cảm nhận được nó như thế nào. Một số các con có thể xem xét được: “Điều gì làm tôi bị xáo trộn nhất trên trái đất? Hoàn cảnh nào tôi thật sự muốn trừ tiệt? Chuyện gì tôi thật sự cảm thấy không được xảy ra?”

Có thể là con không trải qua hoàn cảnh này trong kiếp này nhưng con đã thấy người khác bị như thế và con nói: “Chuyện này quả thật không được xảy ra.” Cảm tưởng này dính liền với điều đã xảy ra cho con trong lần đầu thai đầu của con. Nếu con quán chiếu nó, con sẽ thấy rõ hơn nó là gì bên trong con.

Lẽ dĩ nhiên quán chiếu thôi không đủ. Con cần nhận ra là có một số lượng năng lượng đã bị tha hóa qua vết thương đó. Con cần kêu gọi các thày, thỉnh cầu ánh sáng để tiêu trừ nó để con tới được điểm mà con có thể bắt đầu nhìn vào nó. Thày nói thật với con: chỉ có một cách để con giải thoát mình khỏi chấn thương này. Đó là con làm điều mà tự ngã của con, các sa nhân hay hầu hết con người đều không muốn con làm – đó là con đi thẳng vào chấn thương đó và trải nghiệm nó trở lại.

3.6. Nhu cầu trải nghiệm lại chấn thương

Không cách chi giúp con giải thoát mình khỏi bất kỳ kinh nghiệm nào mà con đã trải qua trên trái đất bằng cách trốn chạy kinh nghiệm này và nỗi đau mà nó đã gây ra. Con không thể thoát khỏi bất cứ điều gì bằng cách trốn chạy nó. Con chỉ thoát được khi con đi thẳng vào nó, trải nghiệm nó, và vì tâm thức của con đã được nâng lên, nó không còn quy định con nữa. Con không còn tự đồng hóa mình với nó. Con không còn bị nó giam hãm. Các sa nhân muốn con tin, tự ngã muốn con tin rằng nếu con đi vào nỗi đau nguyên thủy đó, con sẽ chết. Con sẽ bị choáng ngợp trở lại. Nó sẽ quá sức chịu đụng của con. Nhưng con thấy chăng, con đã tiến hơn so với lần đầu tiên khi con xuống hành tinh này. Hầu hết các con đã tiến rất xa trong tâm thức và do đó chuyện này giống như một người trưởng thành trở về nhìn một chấn thương thời trẻ thơ hay chấn thương nhập đời.

Con có thể đối phó với nó bây giờ vì con nhận ra rằng con không trải nghiệm nó như lúc nó xảy ra lần đầu. Con không bị choáng ngợp. Con không hoàn toàn nhập vào nỗi đau. Con có thể tách mình ra khỏi nỗi đau. Khi con đi vào chấn thương đó, thì con trải nghiệm rằng: “Tôi vẫn còn ở đây. Tôi vẫn còn sống. Tôi đâu có chết. Tôi không bị tiêu hủy. Tôi không bị nỗi đau nuốt chửng. Tôi chỉ đang đứng ở đây, đang nhìn dòng năng lượng xoắn tít này, và tôi đang nhìn những niềm tin, và tôi đang nhìn tất cả những sinh linh trong cõi trung giới, và tôi nhận ra rằng đây không phải là tôi. Đây chỉ là một cái gì mà một phần của tôi, cái ta vỏ ngoài của tôi, đã trải nghiệm. Nhưng tôi hơn kinh nghiệm này, và do đó tôi có thể nhìn nó và nói: “Ngươi không còn sở hữu ta nữa. Ngươi không quy định ta nữa. Đây không phải cái ta là. Bớ Satan, ngươi hãy lui ra đằng sau ta, vì ta thấy được ngươi không thật, ta thấy và ta trải nghiệm cái thật của chính ta và cái thật của các chân sư thăng thiên.”

3.7. Các chân sư sẽ hỗ trợ các con

Các thày không nói rằng con phải làm việc này một mình. Chân sư nào mà con cảm thấy thân thiết nhất trong tim con, chân sư đó sẽ hỗ trợ con làm việc này. Các thày sẽ hỗ trợ con rất xa trên con đường này. Nhưng sẽ tới một điểm mà các thày không thể giúp con thêm nữa, lúc ấy con phải bước bước đó một mình, cái bước cuối cùng khi con đối đầu với ác quỷ trong chính mình, theo câu ngạn ngữ bình dân, và thấy chúng không thật.

Con hiểu là thày đang cho con ở đây chìa khóa về cách sa nhân đã giăng bẫy con người. Họ lạm dùng quyền lực mà họ có trong bát cung vật lý để con bị chấn thương. Đây là cái không thực mà con nghĩ là thực, ý tưởng cho rằng những điều đã xảy ra cho con trong quá khứ đang quy định kinh nghiệm sống hiện tại của con và đang quy định chuyện gì sẽ xảy ra cho con trong tương lai. Ảo tưởng này chính là điều thày muốn phá tan trong con.

Họ thực sự muốn nói với con là những gì con dùng ý chí làm trong quá khứ đã ngăn cản những gì con có thể dùng ý chí làm trong hiện tại và miên viễn về sau. Đây là biểu hiện của phản-tình thương. Thày nhất quyết muốn thấy con thoát khỏi điều đó, nếu con muốn, nhưng con phải có ý muốn. Thày không muốn hộ con được.

Một khi con đã muốn, thày có thể củng cố chọn lựa của con. Thày có thể giúp con, nhưng thày không thể thúc đẩy con chọn lựa như thế. Đây là chọn lựa của con, nhưng con cần có hiểu biết. Đây là điều thày có thể giúp con, thày có thể cho con hiểu biết tuyệt đối là không có chọn lựa nào mà không thể đảo ngược lại được bằng một chọn lựa cao hơn. Đây là một quy luật vĩnh hằng. Đó là lý do vì sao một hành tinh có thể bị rơi vào một tình trạng thấp kém như con thấy với trái đất hiện nay bởi vì quyền tự quyết không có giới hạn. Nhưng quy luật này cũng áp dụng cho cả hai chiều.

3.8. Ta có thể tháo gỡ điều ta đã sáng tạo

Con có thể sáng tạo bất cứ khổ đau nào mà con muốn, ngay cả khổ đau mà con không muốn một cách ý thức. Con cũng có thể tháo gỡ bất cứ khổ đau nào mà con đã sáng tạo. Con có thể giải thoát con khỏi nó.

Thày đã thoát khỏi mọi khổ đau trên trái đất. Thày đã thoát khỏi chấn thương nhập đời của thày đã đi theo thày cho tới kiếp đầu thai cuối cùng của thày. Con đừng lầm lẫn, chấn thương nhập đời sẽ là điều cuối cùng con khắc phục trước khi con tự do để thăng thiên vì nó là điều đầu tiên đã giam bẫy con trong trạng thái tâm thức thấp. Thách đố, cái bẫy họ giăng, là khi con bị chấn thương nhập đời, chấn thương đầu tiên, thì lẽ dĩ nhiên con trải nghiệm là có một lực bên ngoài áp đặt kinh nghiệm này lên con. Quả thực, đây chínhmột lực bên ngoài trong bát cung vật lý đã áp đặt nó lên con, đích danh lực đó là sa nhân và tay sai của họ.

Điều mà sa nhân phóng chiếu lên con là con có mặt ở đây để khắc phục, để tống khứ những lực đã bắt con phải chịu chấn thương đó để người khác không bị chấn thương như thế. Họ phóng chiếu lên con là con phải tham gia vào một cuộc đấu tranh nào đó, một cuộc chiến chống lại các lực bên ngoài này. Họ muốn con tin rằng một khi các lực này bị loại trừ ra khỏi trái đất, con sẽ thoát khỏi chấn thương của mình.

Con thấy chăng, con đâu có mời các lực này đến trái đất. Họ được mời tới bởi những chọn lựa khác, bởi những sinh thể khác đã chọn lựa. Con không thể tháo gỡ chọn lựa của những sinh thể đó. Vậy con có thể làm gì? Con có thể tháo gỡ chọn lựa của chính mình. Con có thể nhận ra: “Tôi có mặt ở đây để mang lại thay đổi tích cực cho hành tinh này. Nhưng tôi không mang lại thay đổi tích cực bằng cách đánh nhau với sa nhân và tà lực. Tôi mang lại thay đổi tích cực bằng cách vượt thăng trạng thái tâm thức của họ. Làm sao tôi làm được điều này? Bằng cách thăng vượt trong tôi tâm thức đã khiến tôi phản ứng lại họ và phản ứng này tạo cho tôi chấn thương nguyên thủy đó.”

Đây là phụng sự cao nhất của con trên trái đất. Khi con giải thoát mình khỏi trạng thái tâm thức đó, thì con sẽ kéo tập thể lên và kéo tất cả mọi người khác đang đầu thai lên. Đây là điều con tới đây để làm. Khi con phản ứng như thế thì con có làm sai không, con có làm điều xấu không? Không đâu, con mang trạng thái tâm thức này với con, nhưng con không phải mang nó theo con mãi mãi. Con không mang nó với con để có động lực đánh nhau với sa nhân. Con mang nó vào để chứng minh là bất cứ điều gì con mang vào – một điều kiện trong thế gian này – con có thể thăng vượt nó. Con có thể thăng vượt nó bằng sức mạnh ý chí của mình, ý chí muốn tự do, ý chí muốn hơn nữa.

3.9. Muốn cho các con hơn nữa

Thày là Chân sư Thăng thiên MORE. Thày chỉ muốn một điều cho con là con hơn nữa. Khi con có ý chí muốn hơn nữa, con đang mời thày vào đời của con để giúp con và hỗ trợ con tối đa. Thày không muốn áp đặt con bất cứ cách nào. Thày chỉ muốn con biết là thày có mặt ở đây để giúp con khi con quyết định: “Tôi muốn HƠN NỮA.”

Như Mẹ Mary đã nói – và đó là một trong những lời dạy sâu sắc nhất mà con nghe được từ xưa tới nay – là khi con không muốn hơn nữa, con đang nói trong tiềm thức: “Chân sư MORE, thày hãy để con yên một mình. Con chưa kinh nghiệm đủ trạng thái kém hơn. Con chưa sẵn sàng muốn hơn nữa.” Lúc mà con quyết định con sẵn sàng hơn nữa, thì đó là lúc thày thật sự có thể giúp con bằng một cách mà con hiện nay không thể nào mơ tưởng được.

Thày không đặt giới hạn cho những gì có thể xảy ra hay mức mà con có thể trở nên hơn nữa. Sẽ không bao giờ có một điểm khi thày muốn kềm giữ không cho con trở nên hơn nữa. Thày không sợ con vượt qua thày, giống như nhiều cha mẹ và thày cô trên trái đất đã sợ. Không điều gì khiến thày vui thích hơn là thấy con trở nên hơn nữa.

Thày cũng không so sánh. Con không thể nào trở nên hơn thày bởi vì con chỉ có thể trở nên hơn chính mình, hơn cái con là. Đây là cách chúng ta tiến triển và nhận ra mình là sinh thể vô biên. Đây không phải là chuyện so sánh. Trong cõi thăng thiên mọi so sánh và phê phán giá trị đều tan biến. Thày không hơn Saint Germain. Thày là MORE và Germain là Germain, nhưng người này không hơn người kia. Thày trở nên hơn MORE và Germain trở nên hơn Germain, và đó là chuyện phải lý. Ở đây không có sự đe dọa. Con trở nên hơn là con.

Thày mong muốn con cũng được như thế. Con đã bị lập trình quá sâu đậm trên trái đất khiến con nghĩ con là kém hơn, con nhất thiết phải kém hơn, con phải kém hơn, con chỉ có thể kém hơn, con không được phép là hơn nữa. Thày nói với con: “Con là hơn nữa! Con được phép là hơn nữa.” Vì sao thày nói được như thế? Bởi vì thày là Thượng sư của Tia thứ Nhất. Thày là sinh thể quyết định Tia thứ Nhất có thể biểu hiện như thế nào trên trái đất, và thày cho phép con hơn nữa. Thày là sinh thể duy nhất được cho phép con như thế vì đấy là chức vụ của thày trong đại đoàn chưởng giáo, và thày cho phép con là hơn tất cả những gì con là từ trước tới giờ.

Với câu trên, con yêu dấu, thày cám ơn con đã chú ý, đã thương yêu thày, một tình thương sâu đậm và thày cảm được là rất nhiều đệ tử chân sư thăng thiên dành cho thày. Dù các con gọi thày bằng danh hiệu nào, thày cũng sẽ đáp ứng. Thày cũng muốn cho con biết là thày hơn tất cả các danh hiệu, như con cũng hơn tên của con. Bởi chưng, có gì nắm giữ được Tánh Linh? Chắc chắn là chẳng có điều gì trên một hành tinh như trái đất này.

Quả thực, thày là Tánh Linh, và con cũng vậy. Trong cái biết này chúng ta là một. Thật sự, chúng ta hơn là một vì ngay cả cái một cũng là một khái niệm có thể bị gán một đối trọng. Cái mà chúng ta thực là không có đối trọng. Nó chỉ là.