15 | Cái Ta Biết và Hiện diện TA LÀ

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Guru Ma qua trung gian Kim Michaels, ngày 18/4/2014.

Hiện diện TA LÀ của con có đáp án cho mọi vấn đề con phải đối mặt trên trái đất, nhưng nếu con không hòa điệu được với Hiện diện TA LÀ của con thì con không cảm nhận được đáp án đó. Chìa khóa cốt yếu để thực sự bắt đầu hòa nhập với Hiện diện của con là nhận ra sự khác biệt cơ bản giữa Hiện diện TA LÀ của con và khái niệm của con về vị đạo sư. Con thấy không, khái niệm về vị đạo sư có thể rất, rất ích lợi nhưng khái niệm về vị đạo sư hàm ý, qua chính định nghĩa của nó, là con “ở đây” như một cá nhân khác biệt và vị đạo sư thì tách biệt khỏi con.

Đó là lý do tại sao vị đạo sư có ích cho con vì vị đạo sư không ở trong phin lọc nhận thức của con, không bị đui mù bởi những gì làm con đui mù. Vị đạo sư có thể cho con những hướng dẫn không đến từ bên trong phin lọc nhận thức của con và khi con làm theo hướng dẫn, nó giúp con vượt quá phin lọc nhận thức của mình. Như vậy, theo định nghĩa, con cần xem vị đạo sư như đứng bên ngoài con, ít nhất là bên ngoài ngã tách biệt của con.

15.1. Quan hệ của con với Hiện diện TA LÀ của con

Hiện diện TA LÀ của con không phải là đạo sư của con, Hiện diện TA LÀ là không phải người dạy con. Hiện diện không có mục đích dạy con bất cứ điều gì. Ngay cả một vị chân sư thăng thiên cũng là một sinh thể bên ngoài con. Thày đã nói là khi con chưa thăng thiên, con thường có một hình ảnh khô cứng, sùng bái về các chân sư thăng thiên. Con phải rũ bỏ hình ảnh này khi con thăng thiên và con tìm cách càng lúc càng nhập một với Hiện diện của các chân sư.

Ngay cả ngay sau khi thày thăng thiên, thày thấy mình là một sinh thể cá biệt. Thày thấy chân sư MORE và Saint Germain là những sinh thể cá biệt. Thày có thể hoàn toàn nhập một với Saint Germain – và đấy là một trải nghiệm tuyệt vời – nhưng thày vẫn biết là thày đang hòa nhập với một sinh thể cá biệt. Con sẽ luôn luôn coi một chân sư thăng thiên như khác biệt với mình, ngay cả sau khi con trở thành một chân sư thăng thiên.

Vậy thì làm sao con trở thành một chân sư thăng thiên? Ấy, lúc đầu, khi con tìm thấy giáo lý các chân sư thăng thiên và bắt đầu nghe nói về Hiện diện TA LÀ, con không thể tránh coi Hiện diện TA LÀ ở ngoài con. Khi cái Ta Biết nhìn mọi sự từ bên trong phin lọc nhận thức của một ngã tách biệt, thì quả thực Hiện diện TA LÀ ở bên ngoài ngã tách biệt. Hiện diện TA LÀ ở cõi tâm linh.

Một chân sư thăng thiên như chân sư MORE hay Giê-su, luôn luôn giữ vai trò vị thày của con, nhưng Hiện diện TA LÀ không được tạo ra để là vị thày của con. Hiện diện TA LÀ của con không phải là vị đạo sư ở bên ngoài con. Con thăng thiên cách nào? Bằng cách nhập một với Hiện diện, nhưng có một sự khác biệt vi tế hầu như không nắm bắt được cho tới khi con tới các tầng cao nhất của 144 tầng tâm thức.

Như thày đã nói, thày là một chân sư thăng thiên. Thày có thể nhập một với Saint Germain, nhưng thày biết thày đang nhập một với một sinh thể cá biệt. Khi con thăng thiên, khi con tới tầng 144 và nhảy bước vọt lượng tử cuối cùng, thì con nhập một với Hiện diện TA LÀ của con. Con không nhập một với Hiện diện của con như con nhập một với Saint Germain hay một vị chân sư thăng thiên khác.

Thày là một sinh thể khác biệt với Saint Germain. Thày có thể nhập một với Saint Germain và bước ra khỏi sự hòa nhập với Saint Germain nhưng hai thày vẫn là những sinh thể khác biệt. Khi con ở tầng 144 và nhập một với Hiện diện TA LÀ của con, con không hòa nhập với một sinh thể khác biệt. Con hòa nhập là một với chính mình. Hiện diện TA LÀ của con không phải là vị đạo sư của con. Hiện diện TA LÀ của con là con. Giáo lý vi tế này chỉ nắm bắt được khi con hoàn toàn hiểu và trải nghiệm, qua nhiều thoáng chốc, tính chất nhận biết thuần khiết của cái Ta Biết.

15.2. Quyết định của Hiện diện TA LÀ của con

Trước khi con hiện thân lần đầu vào một bầu cõi dày đặc hơn, Hiện diện TA LÀ của con ở trên cõi tâm linh. Nó nhìn xuống và quyết định nó muốn phụng sự như một người đồng sáng tạo bằng cách phóng chiếu một phần của nó, một nối dài của nó xuống một cõi dày đặc và mang vào một thân xác nơi đó. Qua đó, nó sẽ trải nghiệm cõi này từ bên trong và sẽ giúp đồng sáng tạo cõi này, nâng cõi này lên cao để trở thành một phần viễn hằng của cõi tâm linh. Như thày đã nói, chuyện này có thể không xảy ra trong vũ trụ vật chất này. Nó có thể xảy ra ở một bầu cõi trước nhưng cơ chế vận hành cũng giống vậy.

Hiện diện TA LÀ gửi một nối dài của chính nó, nối dài này trở thành cái mà bây giờ các thày gọi là cái Ta Biết nhưng trước kia các thày gọi nó là cốt lõi của hồn (core of the soul). Khi gọi nó là cái Ta Biết và xem nó là nhận biết thuần khiết, thì điểm quan trọng là nó quả thực không có hình tướng, không có đặc tính. Nó có nhận biết nhưng không có đặc tính cá biệt khiến nó tách biệt với Hiện diện TA LÀ.

Chúng ta có thể nói ngay cả câu nói “Hiện diện TA LÀ gửi một nối dài của nó xuống thế giới vật chất” là một cách mô tả thô thiển. Một cách hay hơn là nói rằng Hiện diện TA LÀ tập trung chính nó vào thế giới vật chất, không phải là toàn thể chính nó nhưng một phần, một phần nối dài, của nhận biết của nó vào thế giới vật chất. Nhận biết thuần khiết của cái Ta Biết có nhận biết về chính nó như một sinh thể cá biệt. Nó có ý chí tự do. Nó có thể quyết định muốn tập trung chính nó nơi nào.

Lúc đầu, nó quyết định đi vào một vai trò đã được quy định sẵn, có thể là trong Trường Bí giáo của Maitreya hay một trường bí giáo khác, và nó xem coi nó cảm thấy thế nào khi đóng vai trò đó. Qua vai trò đó, qua ngã đó, cái Ta Biết biểu lộ chính nó trong cõi vật lý hay trong trường bí giáo. Khi cái Ta Biết quyết định thử nghiệm tâm thức nhị nguyên, đã được gọi là hoa trái của hiểu biết về thiện và ác, thì nó mang vào những vai trò không do vị thày tâm linh quy định mà do sa nhân, các thày giả quy định.

15.3. Cỗ xe tâm hồn mang vẻ tâm linh

Qua tiến trình này, cái Ta Biết bắt đầu xây dựng cỗ xe tâm hồn. Như thày đã nói, cỗ xe tâm hồn có thể trở thành một cấu trúc rất phức tạp, rất tinh xảo và nó có thể mang vẻ rất, rất tâm linh. Cái Ta Biết tới điểm bắt đầu nhận ra có cái được gọi là thăng thiên và nó hình thành ý muốn thăng thiên. Chuyện này xảy ra vì giữa hai kiếp đầu thai, con quyết định con muốn theo đuổi mục đích thăng thiên. Khi con xuống hiện thân, có nhiều xác suất nhận biết ý thức của con chụp lấy khái niệm thăng thiên, khái niệm chân sư thăng thiên và con đường tâm linh dẫn tới thăng thiên.

Nhiều đệ tử vẫn còn tin rằng mục đích của con đường dẫn tới thăng thiên chỉ là kiện toàn ngã vỏ ngoài. Thày đã tìm cách giải thích không phải là như thế. Con cần buông bỏ ngã vỏ ngoài và con làm thế bằng cách nhìn vào những thành phần tạo nên ngã vỏ ngoài – là các phàm linh tạo nên ngã vỏ ngoài – và con vứt bỏ những quyết định, những ảo tưởng đã tạo nên chúng.

Chuyện xảy ra khi con vứt bỏ càng ngày càng nhiều những phàm linh đó, càng ngày càng nhiều những ảo tưởng đó, và con đạt tới tầng tâm thức 144? À, điều xảy ra là con bắt đầu xoay chuyển ý niệm bản ngã của con. Khi con ở các tầng thấp hơn của đường tu thì con hoàn toàn đồng hóa mình với ngã vỏ ngoài. Con nghĩ: “Tôi là người có tên này, tôi đến từ gia đình này, tôi sống ở quốc gia này, tôi sống trong xã hội này, tôi hành nghề này, tôi là chủng tộc này, tôi là sắc tộc này, tôi là phái tính này, tôi là cái này, tôi là cái nọ, tôi là cái kia nữa.” Con cho phép tất cả những điều vỏ ngoài đó quy định con và con hoàn toàn đồng hóa mình với chúng.

Khi con biết tới con đường tâm linh thì con nhận ra: “Ố, tôi là nhiều hơn mấy cái vỏ ngoài này và quả thực tôi muốn càng ngày càng nhập một với cái ta tâm linh của tôi.” Tùy con nhìn cái ta tâm linh này là gì, con vẫn xem nó là cái gì ở bên ngoài con, và khi con bắt đầu rũ bỏ những thành phần của ngã vỏ ngoài, thì con bắt đầu xoay chuyển bản sắc của mình. Thay vì nói: “Tôi là cái này, tôi ở dưới này trong cõi vật chất,” thì con bắt đầu nói: “Ồ, tôi là cái TA LÀ ở trên kia trong cõi tâm linh.” Con tới điểm bắt đầu có trải nghiệm ý thức về Hiện diện TA LÀ hay nhận được cảm nhận nội tâm từ Hiện diện.

15.4. Hiện diện TA LÀ không bảo con phải làm gì

Ở giai đoạn này có một khác biệt vi tế mà con cần nhận biết. Khi nhận biết điều này thì con sẽ dễ thực sự hòa điệu với Hiện diện của con hơn rất nhiều. Vị đạo sư sẽ nói chuyện với con và đôi khi con cảm thấy đây là một giọng nói bên ngoài đang nói với con. Nếu con có một đạo sư vật lý thì lẽ tất nhiên con nghe vị ấy nói với con với giọng nói vật lý. Ngay cả vị thày thăng thiên của con hay cái Ta Ki-tô của con sẽ thường đến với con như một giọng nói từ bên ngoài, một ý tưởng từ bên ngoài hay một Hiện diện bên ngoài đang hướng dẫn con. Trong nhiều trường hợp, các hướng dẫn này được diễn tả bằng lời.

Con cũng có thể không nghe thấy các hướng dẫn như một giọng nói bên trong đầu con, nhưng con vẫn có thể cảm nhận: “À, tôi phải làm điều này đây.” Con rõ ràng trải nghiệm sự hướng dẫn như đến từ ngoài con. Thày đã nói gì về Hiện diện TA LÀ của con? Hiện diện của con không phải là đạo sư của con. Thày biết rõ có nhiều đệ tử, ngay cả trong số các đệ tử của thày và chính thày nữa khi còn hiện thân, sẽ cảm thấy: “Ồ, tôi nhận được hướng dẫn này từ Hiện diện TA LÀ của tôi,” “Hiện diện TA LÀ của tôi bảo tôi làm điều này.” Thực sự không phải thế. Nếu con trải nghiệm sự hướng dẫn đến từ ngoài con, thì nó không đến từ Hiện diện TA LÀ của con, nó đến từ vị thày của con. Vị ấy có thể là vị thày nội tại là cái Ta Ki-tô của con hay một chân sư thăng thiên. Có thể con không nghe thấy sự hướng dẫn như một giọng nói bên ngoài mà con nhận được nó trong tâm mình nhưng con vẫn trải nghiệm nó đến từ đâu đó bên ngoài con. Nhiều, rất nhiều đệ tử đã phóng chiếu một hình ảnh khô chết lên Hiện diện TA LÀ và nghĩ rằng mình đã nhận được hướng dẫn từ Hiện diện TA LÀ, nhưng quả thực nó đến từ sinh thể đang là đạo sư bên ngoài của con. Lời hướng dẫn này vẫn có thể chân chính và trong nhiều trường hợp đây là một lời hướng dẫn chân chính. Chỉ là nó không đến từ Hiện diện của con.

Có một giai đoạn trên đường tu khi chuyện con nghĩ hướng dẫn đến từ Hiện diện của con là chuyện hoàn toàn không sao cả. Khi con tiến lên các tầng cao hơn về hướng tầng 144, thì con quả thực cần xoay chuyển nhận biết của mình. Con cần nhận ra mục đích của vị thày khác với mục đích của Hiện diện TA LÀ. Mục đích của vị thày là cho con hướng dẫn để giúp con nâng cao tâm thức, bước đi trên con đường tâm linh trên trái đất, làm những gì con cần làm trên trái đất, kể cả việc hoàn thành sứ vụ thiêng liêng của con, quân bằng nghiệp quả, vân vân.

Đây là vai trò của vị thày, nhưng đây không phải là vai trò của Hiện diện TA LÀ của con. Vai trò của Hiện diện TA LÀ đơn giản là có mặt với con như một Hiện diện, như khung tham chiếu tối hậu của con để nhận rõ cái thật và cái không thật, không những trong thế giới vật lý mà đặc biệt trong thế giới nội tâm của con. Thày vừa nói chuyện gì xảy ra? Con xoay chuyển ý niệm bản sắc của con xa ra khỏi ngã vỏ ngoài và tiến về Hiện diện. Mục đích của Hiện diện là gì? Mục đích của nó là giúp con xoay chuyển ý niệm bản sắc đó và nhận ra con có một bản sắc khác không phải là ngã vỏ ngoài.

Khi nhận biết của con mở rộng hơn, con bắt đầu cảm nhận Hiện diện của con nhưng con không nghe thấy Hiện diện của con như một tiếng nói từ ngoài. Con bắt đầu cảm nhận Hiện diện của con như một Hiện diện nội tại. Nó không cho con hướng dẫn, giáo lý. Nó cho con một khung tham chiếu về bản sắc thật của con là gì. Khi con cảm nhận được điều này, con có thể so sánh cảm nhận này với những gì đến từ ngã vỏ ngoài, từ các phàm linh. Con có thể biết ngay lập tức: “Cái phàm linh này, cái tiếng nói này, không phải là cái tôi là. Tôi hơn thế; tôi là cái TA LÀ ở trên kia!”

Có thể là con chưa trải nghiệm Hiện diện của con trọn vẹn và rõ ràng, nhưng con cảm nhận có cái gì ở đó nhiều hơn ngã vỏ ngoài. Hiện diện TA LÀ của con cho con cảm nhận đó. Đây là vai trò của Hiện diện, và đây là lý do tại sao con cần xoay chuyển. Nếu con phóng chiếu lên Hiện diện là Hiện diện phải giống như vị đạo sư, phải giống tiếng nói từ ngoài thì con không thể đi xa hơn một tầng nào đó. Con không thể lên tới tầng 144 ngày nào con còn xem Hiện diện TA LÀ như một tiếng nói bên ngoài hay một sinh thể bên ngoài.

Con cần rũ bỏ hình ảnh này, hình ảnh khô chết này để con không giơ hình ảnh này lên trước vị Thượng đế thật là Hiện diện của con. Chính Hiện diện TA LÀ của con nói chuyện với con từ bụi cây bốc lửa lúc đầu, nhưng sau này trên đường tu không còn bụi cây nữa, không còn tiếng nói nữa, không còn gì đang bốc cháy, chỉ có Hiện diện. Khi con tới tầng 144, bước cuối cùng của con là buông bỏ chính cốt lõi của ngã vỏ ngoài và ở đây một lần nữa có một sự khác biệt vi tế.

15.5. Cái ta cuối cùng con phải lột bỏ trước khi thăng thiên

Khi cái Ta Biết lần đầu tiên đầu thai, thày có nói là nó mang vào một ngã vỏ ngoài, một vai trò đã được quy định sẵn và nó dần dần bồi đắp thêm vai trò này. Điều đầu tiên cái Ta Biết mang vào là cảm nhận nó là một sinh thể cá nhân cá biệt. Nó có một ý niệm bản ngã nhỏ như cái chấm khác với ý niệm bản ngã quả cầu của Hiện diện TA LÀ.

Hiện diện TA LÀ không phải là đấng Sáng tạo, nó không có nhận biết của Thượng đế. Nếu con đang hiện thân trên trái đất thì Hiện diện TA LÀ của con không phải là một sinh thể tiến hóa cao so với các Sinh thể Hoàn vũ và đấng Sáng tạo. Nó có tiềm năng phát triển tới nhận biết trọn vẹn của Thượng đế nhưng nó chưa đạt tới đó. Sự thực là nó gửi con xuống để giúp nó phát triển hầu nó đạt được các trạng thái tâm thức cao hơn. Hiện diện TA LÀ của con sẽ vẫn tiếp tục tăng triển sau khi con thăng thiên và sự việc con xuống cõi vật chất sẽ giúp Hiện diện TA LÀ của con tăng triển.

Khi con mới xuống, con bỗng nhiên nhận ra: “TÔI LÀ, do đó tôi có thể suy nghĩ và tôi có thể nhận biết điều gì đang xảy ra trong thế giới vật chất.” Sau đó con mang vào cảm nhận con là một cái ta cá biệt, cá nhân, tách biệt. Nếu lúc đó con nhận biết trọn vẹn Hiện diện của con thì con sẽ thấy mình tách biệt khỏi Hiện diện. Con ở dưới này, Hiện diện ở trên kia.

Khi con vươn lên về hướng tầng tâm thức 144, con dần dần buông bỏ cảm nhận có khoảng cách giữa con và Hiện diện. Khi con ở tầng 144, để có thể thăng thiên con phải lột bỏ cái cốt lõi của ngã tách biệt. Cốt lõi này vượt xa hơn cái mà chúng ta trong giáo đoàn gọi là kẻ ngụ trên ngưỡng cửa. Nó thực sự vượt quá cái mà trong đa số trường hợp được gọi là tự ngã. Hay chúng ta cũng có thể nói nó chính là cốt lõi của tự ngã. Nó không phải là kẻ ngụ trên ngưỡng cửa vì kẻ này là một phàm linh mà con có thể lột bỏ và có lúc con tới điểm con quả thực đã lột bỏ tất cả mọi phàm linh. Con đã vứt bỏ hết mọi phàm linh nhưng con vẫn còn cảm nhận cốt lõi con là một sinh thể tách biệt khỏi Hiện diện.

Khi con ở tầng 144 và hoàn toàn sẵn sàng thăng thiên thì con lột bỏ cảm nhận cuối cùng tách biệt khỏi Hiện diện đó và con trở thành một với Hiện diện. Con có thể cần suy ngẫm điều này. Thày hoàn toàn nhận biết là nhiều người sẽ phản đối giáo lý này, chất vấn nó, thậm chí còn xem nó là hư giả. Khi thày còn hiện thân thì thày không thể nắm bắt được giáo lý này. Thày sẽ chối bỏ là con mất hết mọi ý niệm bản ngã vì thày vẫn cảm thấy phải có một phần của cỗ xe tâm hồn có thể được Thượng đế chấp nhận vì có bao nhiêu việc vỏ ngoài mà thày đã hoàn thành trên trái đất. Do đó, chắc chắn phải đem được phần ngã kiện toàn đó lên vương quốc.

15.6. Chuyện gì xảy ra cho cái Ta Biết

Ngay cả người sứ giả này đã biết khái niệm cái Ta Biết từ nhiều năm vẫn phải vật lộn với giáo lý trên. Chuyện gì thực sự xảy ra cho cái Ta Biết khi con thăng thiên? Nó biến mất chăng?

Tới đây thì ngôn từ không đủ để mô tả thực tại. Thày đã nói gì trước đây? Hiện diện TA LÀ tập trung chính nó như cái Ta Biết, nó tập trung chính nó như một cái ta trụ vào một nơi. Cái ta trụ vào một nơi này được cho quyền tự quyết nên nó lấy nhiều quyết định dưới này trong hành trình của nó. Khi nó buông bỏ khía cạnh cuối cùng của ngã tách biệt, nó buông bỏ quyền tự quyết của nó, nó buông bỏ nhận biết trụ vào một nơi của nó. Nó trở lại thành Hiện diện tập trung như sự toàn bộ của nó.

Con có thể nói cái Ta Biết trở thành một với Hiện diện TA LÀ, hòa nhập lại vào Hiện diện TA LÀ, buông bỏ ý niệm bản sắc, cá thể, sự hiện hữu của nó. Tất cả những chữ này đều thích ứng nhưng con cần chú ý một điểm. Các chữ này đều đặt trọng tâm vào cách cái Ta Biết trải nghiệm bởi vì điều cái Ta Biết đã làm trong suốt hành trình của nó là trải nghiệm thế gian như một cái ta cá biệt, trụ vào một nơi. Cái Ta Biết đã tin rằng: “Tôi là một sinh thể cá biệt và tôi đang trải nghiệm cái tôi đang trải nghiệm.”

Nhưng con có thể nói là thực sự chưa bao giờ có một sinh thể cá biệt. Con có thể nói chưa bao giờ có một cái Ta Biết bởi vì trong suốt hành trình đó lúc nào cũng chỉ là Hiện diện TA LÀ tập trung chính nó vào một điểm. Không phải là cái Ta Biết đã từng làm mọi điều. Đó là lý do tại sao Giê-su đã nói: “Chính ta không thể làm gì cả.” Giê-su cũng có thể nói: “Ta không có cái ngã riêng, nó là một ảo tưởng.”

Đây là một ảo tưởng mà con không thể đơn giản buông bỏ khi con chưa tới tầng 144. Nếu con buông bỏ nó thì con còn không thể đi từ từng 143 lên tầng 144. Con cần một cỗ xe để leo lên cầu thang xoắn ốc của con đường đưa tới thăng thiên. Con cần cảm nhận có cái “ta” đang hội đủ điều kiện, đang thăng lên, đang vươn lên qua các tầng của vũ trụ vật chất và các tầng tâm thức có thể có được ở đây.

Khi con lên tới đỉnh thì con cần vứt bỏ cỗ xe cuối cùng này, cái ý niệm có một cái ta đang đi trên hành trình. Con bắt đầu trở lại nhận biết mình là Hiện diện tròn đầy. Hiện diện bây giờ hơn là khi cái Ta Biết đi xuống. Những trải nghiệm của cái Ta Biết, những quyết định nó đã lấy, đã thăng vào Căn thể. Do đó, Hiện diện TA LÀ bây giờ hơn trước. Con hơn trước.

Con không thăng thiên cho tới khi cái Ta Biết buông bỏ ý niệm nó là cái Ta Biết và trở lại thành Hiện diện tròn đầy. Ở điểm này, Hiện diện TA LÀ xoay chuyển nhận biết của nó. Nó không còn tập trung như là cái Ta Biết dưới này, giờ đây nó tập trung như là một sinh thể thăng thiên.

15.7. Một sự xoay chuyển kỳ diệu

Một lần nữa từ ngữ không đủ để diễn tả. Bất cứ điều gì thày nói ở đây sẽ bị tự ngã áp chồng lên một suy diễn tùy theo tầng tâm thức của con. Suy diễn này có mục đích giữ con mắc kẹt trong ngã vỏ ngoài khiến con quyết định: “Ồ, một phần của ngã vỏ ngoài của tôi mà tôi không thể buông bỏ được, mà tôi không cần buông bỏ, mà tôi không nên buông bỏ.”

Khi con tiến lên cao hơn trên đường tâm linh, mọi chuyện sẽ dễ dàng cho con hơn bội phần nếu con nhận ra rằng thăng thiên có nghĩa là buông bỏ khía cạnh cuối cùng của ngã tách biệt, ngay cả ý niệm con là một ngã tách biệt.  Ở các tầng cao hơn của đường tu, con bắt đầu thấy một cách ý thức nhu cầu buông bỏ một số thành phần của ngã vỏ ngoài. Con không thể buông bỏ được cho tới khi con thấy và thấy ngã tách biệt không phải thật sự là con vì con cảm nhận được Hiện diện: “À, tôi là là cái TA LÀ trên kia, không phải là cái ta nhỏ bé dưới này!”

Con tiếp tục làm như vậy, con tiếp tục có nhận biết: “À, đây chỉ là cái ta nhỏ bé dưới này mà tôi đang trải nghiệm và từ trước tới giờ tôi đã trải nghiệm cuộc sống xuyên qua ngã nhỏ bé này. Nhưng nó chỉ là một phàm linh, nó chỉ là một thành phần khác của ngã vỏ ngoài. Bây giờ tôi đã thấy đây là ngã vỏ ngoài, tôi cũng nhận biết tôi là nhiều hơn ngã vỏ ngoài vì tôi là cái TA LÀ ở trên kia.” Con tiếp tục làm thế khi con lên cao hơn và cao hơn, nhưng khi con tới tầng 144, con thấy: “Ồ, thậm chí tôi còn không phải là cái ta ở dưới này. Tôi không tách biệt khỏi cái TA LÀ ở trên kia vì cái TA LÀ trên kia không ở “trên kia”. Nó ở đây – hay tôi đang ở đó – vì đâu có tách biệt. TÔI Hiện diện.”

Đây là một sự xoay chuyển tâm thức kỳ diệu tuyệt vời. Thày ước chi có thể mô tả xoay chuyển này bằng lời cho con, nhưng thày quá dư biết ngã vỏ ngoài của con sẽ lạm dụng khi thày cố gắng mô tả nó. Nó là một sự giải thoát kỳ diệu. Bỗng nhiên, Hiện diện TA LÀ của con ý thức rằng nó là một chân sư thăng thiên, một sinh thể thăng thiên. Đây là một sự chuyển hóa kỳ diệu khi trải nghiệm nó. Khi con trải nghiệm nó, khi con trải nghiệm nó xong, con có thể nhìn lại. Ngay cả trước khi con trải nghiệm nó, con cũng quay nhìn lại. Một trong những điểm quan trọng lúc đó là khi con vươn lên cao hơn, hướng tới tầng 144, con bắt đầu nhìn vào tất cả những phàm linh đó và buông bỏ chúng. Rồi con nhìn lại cuộc đời con.

15.8. Nhìn mọi chuyện là cơ hội để tăng triển

Ví dụ như khi con xem xét một phàm linh đặc thù, con nhìn xem mình trải nghiệm cuộc sống như thế nào qua phàm linh đó. Con có thể thấy là mình lấy một số quyết định xuyên qua phin lọc của phàm linh này. Con nhìn vào những hậu quả của quyết định đó, con thấy là những hậu quả này rất khó chịu đối với con, quyết định của con cũng có thể gây ra đủ loại hậu quả, đủ loại khổ đau cho người khác. Con thấy rõ ràng là, nhìn theo một nhãn quan nào đó, con có thể nói những quyết định này sai, không đúng. Con cũng nhận ra rằng chúng không phải là sự biểu hiện của con người mà con thật là. Chúng chỉ là sự biểu hiện của phàm linh đó, của ý niệm bản ngã tách biệt đó.

Con cũng thấy rằng dù chuyện gì xảy ra, dù hậu quả là gì chăng nữa, đấy vẫn là một cơ hội cho con tăng triển. Đúng đấy, có thể con đã làm gì đó xuyên qua một phàm linh nào đó và hành động của con tạo khổ đau cho người khác, nhưng không phải hành động của con tạo ra khổ đau. Sự kiện là những người này trải nghiệm hành động của con xuyên qua phin lọc của một phàm linh đặc thù của họ, xuyên qua ngã vỏ ngoài đặc thù của họ.

Điều tạo khổ đau cho con là con trải nghiệm hành động của mình xuyên qua phin lọc nhận thức của cùng phàm linh đã khiến con làm những gì con làm. Con hành động dựa theo phin lọc nhận thức của một phàm linh, và sau đó con trải nghiệm và phê phán chính hành động của mình và phê phán mình xuyên qua cùng phin lọc nhận thức đó. Đó là lý do tại sao con cảm thấy đau khổ dữ dội như vậy ngày nào con còn ở trong phin lọc nhận thức.

Khi con thấy phin lọc không thực, khi con tách mình ra và không đồng hóa với phin lọc này, con cũng thấy, như thày đã nói trong bài giảng trước, là bất cứ gì xảy ra trên trái đất chỉ trải bày những điều trẻ em chơi trên bãi cát. Mọi chuyện rốt cuộc đều không thực. Tất cả những năng lượng được dùng để tạo nên mọi chuyện đều có thể chuyển hóa được.

Con trải nghiệm là con đã từng chuyển hóa năng lượng bị một phàm linh tha hóa và do đó con biết năng lượng này không còn nữa. Và sẽ tới điểm con nhìn những gì con đã làm xuyên qua phàm linh đó và con hoàn toàn không ân hận. Tất cả những mặc cảm tội lỗi, xấu hổ, ân hận, cảm thấy mình ngu xuẩn, mình đã làm lỗi, mình là kẻ tội đồ, mình vô giá trị, con bỗng nhiên nhìn ra là tất cả những mặc cảm này đều chỉ là sản phẩm của chính phàm linh đã hành động như thế.

15.9. Khi con rốt cuộc ngừng phán xét bản thân

Con phán xét hành động của mình xuyên qua chính phàm linh đã khiến con hành động như vậy để làm gì chứ? Thay vào đó con có thể với lên tới Hiện diện của con và trải nghiệm Hiện diện nhìn hoàn cảnh như thế nào. Con trải nghiệm là Hiện diện của con không hề có bất cứ phán xét nào của phàm linh. Hiện diện hoàn toàn không có chút phán xét bởi vì đối với Hiện diện nó chỉ là một trải nghiệm mà Hiện diện có thể dùng để quy định con là ai một cách tích cực.

Con có thể nói là khi cái Ta Biết trải qua tiến trình bước đi trên đường tâm linh để đi tới thăng thiên, thì cái Ta Biết nhìn vào một phàm linh, nhìn vào những hành động đã làm xuyên qua phàm linh đó, cái Ta Biết trải nghiệm cuộc sống như thế nào qua phàm linh đó, và sau đó nó tới kết luận ý thức là: “Tôi không là như thế. Tôi là hơn thế.” Cái Ta Biết tập trung vào hành động đã làm, điều gì không tích cực, điều gì không phải là biểu hiện cao nhất của con người mà nó là. Cái Ta Biết tập trung vào: “Tôi không phải là cái này.” Trải nghiệm này là của cái Ta Biết. Hiện diện TA LÀ có một trải nghiệm hoàn toàn khác với cái Ta Biết. Hiện diện không nhìn vào lỗi lầm, nó không hề có bất cứ cảm xúc tiêu cực nào. Nó còn không nghĩ: “Tôi không là như vậy.” Quả thực Hiện diện trải nghiệm toàn bộ hoàn cảnh một cách hoàn toàn tích cực. Nó không nói: “Điều này sai quấy” hay “Tôi không phải là người này.” Nó biến mọi chuyện thành một kinh nghiệm tích cực và sau đó nó nói: “Ồ, tôi là cái này,” một cách tích cực.

Ví dụ, con có thể có kinh nghiệm cái Ta Biết đồng hóa nó là người tội đồ. Có thể con đã bị ảnh hưởng bởi quan niệm tội đồ của Cơ đốc giáo, có thể con đã làm điều gì đó mà Cơ đốc giáo quy định là tội lỗi. Có thể con đã chấp nhận cho mình: “Ồ, tôi thực là người tội đồ. Tại sao tôi làm thế? Đáng lẽ tôi không được làm thế. Tôi quá sai trái khi làm thế.”

Đây là một phàm linh. Khi phàm linh này được tạo ra, có một khía cạnh của phàm linh khiến con làm điều tội lỗi, và sau đó có khía cạnh khác của phàm linh được tạo ra cùng một lúc phán xét con khi con hành động như thế. Chúng đều là thành phần của phàm linh đó. Hay chúng là hai phàm linh riêng biệt nảy sinh từ cùng một quyết định, tùy con muốn diễn tả thế nào qua ngôn từ. Hiện diện TA LÀ của con nhìn vào trải nghiệm này và nói: “Tôi là người đồng sáng tạo có quyền tự quyết và tôi có thể chọn hơn nữa. Tôi chọn lựa tôi là thế này; tôi chọn lựa biểu hiện mình cách này.”

15.10. Ý nghĩa của tất cả những vật vã của con là gì?

Con có thấy chăng là lúc đầu, trước khi con bước trên con đường tâm linh một cách ý thức, thì cái Ta Biết của con xây dựng một ngã vỏ ngoài, sinh diệt, tách biệt? Khi con tìm thấy con đường tâm linh và ý thức về con đường thì con bắt đầu dần dần phá vỡ cái ngã mà con đã gày dựng. Con xây dựng một ngã tách biệt cho tới khi con bị mắc kẹt trong đó đến độ con không chịu nổi nữa. Sau đó con kêu lên xin giải cứu. Con tiếp xúc với một vị thày tâm linh chân chính và con bắt đầu con đường dẫn con trở về trạng thái thanh khiết của lúc ban đầu khi con mới xuống đầu thai, nhờ con đã phá vỡ ngã vỏ ngoài.

Khi con tiến tới những tầng cao hơn của con đường, cái Ta Biết bắt đầu nghĩ: “Tất cả chuyện này có ý nghĩa gì? Tại sao tôi phải trải qua cái mớ rối rắm này, xây dựng cái ngã vỏ ngoài ghê khiếp này và trải qua tất cả những kinh nghiệm kinh khủng này, để rồi giờ đây tôi lại phải phá vỡ trở lại ngã vỏ ngoài này. Tại sao Thượng đế lại gạt gẫm tôi như thế?”

Điều con không nhận ra là trong khi con xây dựng ngã tách biệt, ngay cả khi con đi xuống những tầng tâm thức từ tầng 48 xuống tới tầng thấp nhất có thể có trên trái đất, thì Hiện diện TA LÀ của con có một trải nghiệm hoàn toàn tích cực. Nó dùng mỗi trải nghiệm của cái Ta Biết để quy định chính nó một cách tích cực. “Tôi là cái này. Tôi là thế này. Tôi làm điều này. Tôi biểu hiện mình như thế này.” Khi cái Ta Biết xoay chuyển và bắt đầu phá vỡ ngã vỏ ngoài, thì Hiện diện TA LÀ của con giản dị tiếp tục trải nghiệm tích cực của nó.

Mọi chuyện xảy ra “dưới này” được Hiện diện TA LÀ của con biến thành một kinh nghiệm tích cực giúp nó quy định chính nó, quy định chính nó là thế nào như một sinh thể thăng thiên. Hiện diện TA LÀ của con đang xây dựng bản sắc của nó như một chân sư thăng thiên trong khi con, cái Ta Biết, đang ở trong trạng thái không thăng thiên. Mọi chuyện con đã trải nghiệm, mọi việc con đã làm chỉ giúp xây dựng bản sắc tích cực của con như một chân sư thăng thiên.