Muhammad, một tiên tri đích thực bị một văn hóa hiếu chiến ảnh hưởng

Hỏi: Con đã đọc rất nhiều về đạo Hồi và con muốn biết Muhammad có phải là một vị tiên tri đích thực do Đấng Cao nhất gửi xuống?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 17/11/2012.

Ta đã có nhận xét về đề tài này ở một nơi khác. Câu trả lời ngắn gọn là Muhammad là một vị tiên tri đích thực nhận được giáo lý từ Đại thiên thần Gabriel. Tuy nhiên ngay từ đầu, giáo lý tâm linh của đạo Hồi đã bị ảnh hưởng bởi một nền văn hóa hiếu chiến. Yếu tố này đã biến đạo Hồi thành một tôn giáo hiếu chiến, và đó không bao giờ là ý định của các chân sư thăng thiên.

Hãy để ta bàn thêm một chút về cụm từ “tiên tri đích thực”. Nhiều người có khuynh hướng thần tượng hóa khi họ nhìn các vị lãnh đạo tâm linh, kể cả chính ta. Họ cho rằng nếu có ai là một vị lãnh đạo tâm linh chân chính thì hẳn vị đó phải là một người đặc biệt. Vị đó khác hẳn mọi người khác đến độ không ai có thể sánh bằng, không ai có thể làm được những gì vị đó đã làm. 

Theo ta, định nghĩa của một tiên tri đích thực là một người có khả năng nâng cao tâm thức của mình vượt lên trên tâm thức thấp hơn là tâm nhị nguyên. Bằng cách tiếp xúc với cái ta Ki-tô, người đó có thể phụng sự như một công cụ để đem lại giáo lý tâm linh trực tiếp từ các chân sư thăng thiên.

Như ta có giải thích ở nơi khác, chúng tôi, các chân sư, sẽ không chiếm đoạt tâm trí của một ai. Do đó, khi chúng tôi phát biểu qua trung gian tâm thức của một người đang đầu thai, điều không thể tránh khỏi là thông điệp của chúng tôi sẽ bị ảnh hưởng bởi tâm thức người đó. Sự thể này không nhất thiết có gì sai trái, nhưng thông điệp hẳn là sẽ bị tác động. 

Ít nhất, thông điệp sẽ phải diễn đạt qua những ngôn từ, khái niệm và hình ảnh quen thuộc với người tiên tri. Điều này có thể thấy rõ trong số các vị tiên tri của Kinh Cựu ước. Riêng ta cũng vậy, con có thể dễ dàng nhận thấy ta giảng dạy bằng những lời nói và hình ảnh quen thuộc với người dân sống trong một nền văn hóa và một thời điểm đặc thù. Điểm chính yếu mà ta muốn con hiểu là ngay cả khi một người là một nhà tiên tri đích thực, con không bao giờ nên nghĩ rằng thông điệp được gửi qua vị đó là chân lý duy nhất về Thượng đế, hoặc là cách duy nhất để biểu đạt một lời dạy tâm linh.   

Suốt các thời đại, một số chân sư thăng thiên đã cộng tác với nhiều người đang hiện thân để truyền rải giáo lý tâm linh. Những giáo lý này luôn luôn được điều chỉnh để phù hợp với tâm thức của người nhận giáo lý. Điểm quan trọng là chúng tôi, các chân sư, đã không bao giờ tìm cách đưa ra một “tôn giáo đích thực duy nhất”.

Ý niệm có một tôn giáo đích thực duy nhất là một sự áp đặt của tâm thức phàm phu, của tâm thấp kém. Ý niệm này không phát xuất từ cõi tâm linh mà nó phát xuất từ con người cũng như từ những sinh thể phi vật chất đang mưu chống lại ý muốn của Thượng đế. Do đó, bất cứ khi nào có một tôn giáo nào tự xưng mình là tôn giáo đích thực duy nhất, thì lời tuyên bố đó không phát xuất từ các chân sư thăng thiên.

Ta biết rằng hàng triệu người, từ nhiều tôn giáo khác nhau, sẽ phản đối câu nói vừa rồi của ta. Nhưng không có luận lý nào của con người có thể thay đổi được thực tại của Thượng đế. Thượng đế không thể bị nhạo báng và ngài không vị nể một ai.

Bây giờ ta xin bàn về câu con hỏi là Muhammad có do “Đấng Cao nhất” gửi xuống không. Vì sùng bái thần tượng cho nên con người có khuynh hướng cho rằng một tiên tri đích thực phải nói lời nói trực tiếp của Thượng đế, và toàn bộ cuộc đời của vị tiên tri đã được định trước bởi một quyền lực cao hơn.  

Trong thực tế, Muhammad là một người đàn ông, và tương tự như bất kỳ tiên tri nào khác (kể cả chính ta), ông đã phải nâng cao tâm thức mình hầu phụng sự như một tiên tri. Để nâng cao tâm thức, ông phải trải qua một tiến trình tăng trưởng tâm linh. Ta không nói rằng bất cứ ai cũng đã có thể làm được như Muhammad, tuy nhiên không có gì bảo đảm là ông sẽ thành công đi muốt được tiến trình trở thành tiên tri. Ông đã phải có những quyết định để nâng cao tâm thức, và trong tiến trình này ông phải sẵn sàng bỏ lại một số tin tưởng cố hữu. Đây là một tiến trình hoàn toàn tùy thuộc vào quyền tự quyết của ông.

Mặc dù Muhammad quả là đã nâng cao tâm thức nhưng ông đã không hoàn toàn từ bỏ được một số yếu tố văn hóa, và điều này đã tác động đến các giáo lý được truyền dạy qua ông. Ảnh hưởng này đã phần nào dẫn đến sự kiện đạo Hồi trở thành một tôn giáo hiếu chiến. Tuy nhiên, phần lớn những điều được thêm vào sau này không phải là trách nhiệm của ông. Tương tự như vậy, người ta cũng đã thêm vào nhiều thứ trong đạo Cơ đốc mà ta không yêu cầu cũng như không muốn chịu trách nhiệm.     

Hàng triệu người Hồi giáo đã sẵn sàng thay đổi nhưng rất ít dám lên tiếng công khai

Hỏi: Sau đây là một số điểm con đã học được từ thày về Hồi giáo:

  • Muhammad là một vị sứ giả được sắc phong từ cõi thiêng liêng cho dù chưa chứng quả vị Ki-tô,
  • Nhiều phần rộng lớn của kinh Quran đã được Muhammad truyền đạt nguyên vẹn, đặc biệt là những chương surah tiên khởi,
  • Sau khi ông từ trần, những người theo ông đã bỏ thêm nhiều điều vào lời dạy của Muhammad,
  • Đạo Hồi được dự định là một tôn giáo cho các dân tộc Ả rập chứ không phải cho thế giới nói chung.  

Những câu hỏi của con:

  1. Ích lợi ngày nay của kinh Quran là thế nào như một phương tiện hướng dẫn tâm linh?
  2. Kinh Quran ngày nay có thực sự là quyển kinh mà Muhammad đã chuyển giao? Chẳng hạn, kinh được sắp xếp theo độ dài của các chương surah chứ không theo thứ tự thời gian. Nếu một quyển sách chỉ dẫn mà sắp xếp sai lộn thì có ích gì?
  3. Liệu người đạo Hồi thời nay có cầu nguyện giống như Muhammad thuở đó hay không? Hay đây là một sáng chế của con người?
  4. Liệu thế giới Hồi giáo có thể thay đổi hay không? Dường như trong các tín đồ đạo Hồi, không có chút khả năng tự xét và tăng trưởng nào. Con nghi ngờ người đạo Hồi có thể vượt lên trên các tin tưởng hiện thời của mình và xây dựng một cách hành đạo mới mẻ, hợp thời hơn.

Con biết thày đã yêu cầu chúng con phải tự tìm lấy câu trả lời, và đây là điều con đang cố làm. Con là người đạo Hồi và con có nhiều vấn đề nghiêm trọng với đạo của con. Thay vì vứt bỏ toàn bộ một sớm một chiều, con muốn thay đổi lần hồi, vì thế con mới đặt những câu hỏi này.  


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels, ngày 8/12/2010.

Câu hỏi 1: Bất kỳ phương tiện nào cũng chỉ hữu ích tới mức mà người dùng đem ra áp dụng. Nếu có một cách thức máy móc nào đó để đưa con người vào thăng thiên, thì từ lâu người ta đã tìm ra cách này rồi. Chúng tôi là những chân sư thăng thiên đã hội đủ tư cách thăng thiên bằng cách tìm kiếm con đường chân chính, là con đường luôn luôn sáng tạo ở bên trong mỗi chúng tôi. Vì vậy chúng tôi không có ý định phát triển, hay trao truyền, một con đường tu tập máy móc tự động, vì chúng tôi biết điều đó không thể làm được. Chỉ có người vô minh mới đi tìm một con đường cứu rỗi hoàn toàn bảo đảm – đó chính là giấc mơ của tự ngã nhằm đạt được đời sống bất tử mà không cần phải thăng vượt chính mình và cũng không cần cho tự ngã phải chết đi.      

Dẫn dắt tâm linh đã và sẽ không bao giờ là chuyện thảo ra một quyển kinh vỏ ngoài hay một bộ quy tắc toàn hảo. Dẫn dắt tâm linh phải đến từ bên trong, từ Hiện diện TA LÀ của con như ta đã mô tả trong bài giảng của ta. Một bộ kinh vỏ ngoài – cho dù đó là kinh Quran, Kinh thánh, những lời dạy bí truyền của thuở xa xưa hay chính trang mạng này – sẽ chỉ hữu ích tới mức nó kích thích khả năng của con bước vào nội tâm và tiếp xúc với cái ta cao hơn của con ở đó. Khi một hành giả sử dụng một nguồn tài liệu vỏ ngoài với ý xem đó là một con đường bảo đảm, thì con đường này sẽ không bao giờ dẫn tới sự tự thăng vượt đích thực. Nó sẽ chỉ dẫn vào ngõ cụt của niềm kiêu hãnh tâm linh, nơi con tưởng rằng Thượng đế sẽ phải đón nhận con vì con đã tuân thủ một chuẩn mực được dựng ra trên địa cầu.      

Kinh Quran có tiềm năng là một nguồn kích thích để con bắt liên lạc với Hiện diện TA LÀ của con nơi nội tâm. Nhưng thực tế là đại đa số người đạo Hồi không sử dụng kinh Quran như vậy, y như đại đa số người đạo Cơ đốc cũng không sử dụng Kinh thánh theo cách đó. Tuy nhiên, đâu có lý do gì một học trò tâm linh như con lại cho phép số đông đó lôi kéo con xuống? Không một người nào đã từng thăng thiên mà lại đi theo số đông, hay ngay cả để tai nghe lời đám đông.  

Cho nên nếu con có gan đọc sự thật ở giữa những dòng chữ và cho phép kinh Quran hướng dẫn con, quả thực là nó có thể là một phương tiện hữu dụng cho con – cho dù cách sắp xếp trong đó không được hoàn hảo.

Câu hỏi 2: Không, kinh Quran hiện tại không trung thành với những gì Muhammad đã giao lại. Tuy nhiên, nó vẫn gần với sự mặc khải được trao cho Muhammad hơn là kinh Tân ước gần với lời dạy chân truyền của ta. Vì vậy, nó vẫn hữu dụng cho những ai biết vượt khỏi ngôn tử vỏ ngoài và tìm kiếm LỜI bên trong.

Chắc chắn, nếu các chương surah được sắp xếp theo đúng thứ tự nguyên thủy thì sẽ tốt biết mấy, vì như vậy người học kinh sẽ có thể bỏ qua – hoặc đọc với một con mắt phân biện cao độ – những chương surah hậu sinh vì rõ ràng những chương này đậm nét rung động nhị nguyên. Một số lãnh đạo tiên khởi của đạo Hồi vô cùng lầm lạc đã cố gắng hết sức để khiến cho việc phục hồi thứ tự này gần như bất khả thi. Nhưng một lần nữa, nếu con sẵn sàng sử dụng sự hướng dẫn nội tâm trong con, thì việc cảm nhận độ rung khác biệt giữa những chương surah trước và những chương sau sẽ không khó khăn lắm.

Ở đây, ta không bảo là ta khuyến khích mọi người chỉ học một quyển kinh Quran mà thôi. Bất cứ ai mở tâm ra để vượt ra ngoài ngôn từ vỏ ngoài không nên giới hạn tâm mình vào một nguồn học hỏi duy nhất – kể cả trang mạng này. Con luôn luôn nên nghiên cứu nhiều nguồn khác nhau, và ở mỗi thời điểm, con hãy tập trung vào nguồn học nào đánh động tâm con sâu xa nhất, rồi con cho phép con thay đổi với thời gian.

Câu hỏi 3: Trong những năm đầu tiên, Muhammad hiểu được thông điệp ở trung tâm kinh Quran – cũng như mọi kinh chân truyền khác. Thông điệp đó là Thượng đế chân thực vượt khỏi mọi hình tướng, vượt khỏi tất cả những gì mà kinh sách hay nghi thức tôn giáo có thể nắm bắt. Cho nên ông đã cầu nguyện bằng cách đi sâu vào nội tâm và tiếp xúc với cái ta cao hơn của ông theo cách hiểu của ông. Đây là điều mà mọi nhà thần bí đích thực đã làm khắp các thời đại, và Muhammad khởi đầu như một nhà thần bí đích thực.

Khi con hiểu rằng Thượng đế chân thực duy nhất vượt mọi hình tướng, thì thật là vô nghĩa mà nghĩ rằng Thượng đế chỉ có thể được tìm thấy tại một địa điểm nhất định trên địa cầu. Nếu cho rằng Thượng đế vô hình tướng có thể được gắn liền hay giới hạn trong một hình tướng, thì đó chính là khuyết điểm của chủ nghĩa độc thần. Muhammad hiểu rõ điều này, nhưng những người theo ông thì không. Họ cần một tiêu điểm vật lý để mà thờ phượng, và Mohammad sau này rơi vào lỗi lầm là “cho người ta những gì người ta muốn”. Ông nghĩ rằng làm như vậy là phụng sự Thượng đế, nhưng không phải vậy.

Bản thân ta đã không rơi vào lỗi lầm đó. Ta đã không để lại kinh điển nào, và thậm chí ta cũng không để lại cả một xác thân vật lý. Tất nhiên, những điều này được thêm vào sau này, vì vậy cho dù Muhammad không làm những việc ông đã làm, thì tín đồ của ông cũng sẽ tạo ra những biểu tượng vật lý đó.

Muhammad hiểu được trung tâm điểm của đạo Hồi là một Thượng đế vô hình tướng, và ông biết rõ sự nguy hại nếu cho phép vị tiên tri trở thành quan trọng hơn cả nguồn gốc của tiên tri. Do đó ông không muốn người đạo Hồi quá tập trung vào Mecca. Thay vì cầu nguyện hướng mặt về phía Mecca, ông mong muốn họ cầu nguyện bằng cách bước vào nội tâm, và Allah cũng vậy. Con không thể tìm thấy Allah tại Mecca mà chỉ nơi vương quốc của ngài là bên trong chính con.     

Cách cầu nguyện phức tạp của nhiều người Hồi giáo thời nay một lần nữa thể hiện ý muốn tạo ra một con đường vỏ ngoài máy móc sẽ bảo đảm sự cứu rỗi của người theo đạo. Nó cũng chẳng khác gì một số người Tây tạng tin rằng nếu họ quỳ lạy một vạn lần thì họ sẽ được bảo đảm một số phúc lợi nào đó. Đây là con đường vỏ ngoài sẽ không dẫn con đến thăng thiên. Trong khi đó thì một nghi thức thật giản dị là làm cho tâm trí mình không còn chứa một định kiến nào nữa và hoà điệu với Hiện diện TA LÀ của mình, sẽ lợi ích hơn gấp bội.

Câu hỏi 4: Phải nói là thỉnh thoảng các chân sư thăng thiên cũng tự đặt câu hỏi này. Nhưng một lần nữa, chúng tôi nhớ lại chỉ cách đây vài thế kỷ, thế giới Cơ đốc giáo cũng từng khép kín đến chừng nào. Mặc dù đa số người dân tại phương Tây vẫn chưa mở tâm ra để bước vào bên trong, nhưng ít nhất xã hội Tây phương ngày nay cởi mở hơn so với 2, 3 trăm năm trước rất nhiều.   

Vì thế tất cả chúng tôi đều thấy được là với thời gian, sự thay đổi trong thế giới Hồi giáo sẽ không thể tránh được. Nếu không thì định luật thứ hai của nhiệt động học chắc chắn sẽ tạo ra nhiều hỗn loạn đến độ người Hồi giáo bắt buộc sẽ phải thay đổi mà thôi. Nhưng tất nhiên, tất cả chúng tôi đều hy vọng là sự thay đổi sẽ xảy đến do sự sẵn sàng cởi mở của mọi người.

Và đây là điểm mà con và những người như con có thể đóng góp. Con hãy đừng vứt bỏ đức tin Hồi giáo của con. Thay vào đó, hãy làm tất cả những gì con có thể làm để nêu lên vấn đề và tìm kiếm những người có cùng quan tâm như con. Hãy tổ chức và giúp đỡ lẫn nhau để quảng bá một cách tiếp cận mới, cởi mở hơn.

Con có thể nghĩ là con lẻ loi một mình, nhưng ta có thể cam đoan với con là có hàng triệu người đạo Hồi chia sẻ cùng quan tâm với con cũng như nhu cầu phải thay đổi. Hàng triệu dòng sống đã, như con, tình nguyện hiện thân trong đức tin đạo Hồi là để đem lại thay đổi trong thời điểm này. Sự thay đổi này gần kề hơn là con nghĩ, cho dù nó chưa đạt được túc số quyết định sẽ khiến nó biểu hiện ra một cách công khai và không thể chối cãi.  

Con hãy tìm hiểu bài giảng của ta về những nguyên nhân kích hoạt sự thay đổi, và con sẽ nhận ra là trong số tín đồ đạo Hồi có một lớp 10% ở trên cùng với sức mạnh tiềm năng rất lớn, đặc biệt là khi họ thức tỉnh và hợp sức lại với nhau. Cho nên con hãy đừng bỏ rơi đức tin Hồi giáo, mà con hãy nâng nó lên bằng cách con nâng cao chính tâm thức của con rồi giúp người khác cũng làm tương tự như con.

Đạo Sufi tương tự như khía cạnh thần bí của hầu hết mọi tôn giáo khác

Hỏi: Trong đạo Hồi, Mohammad đã giảng dạy giáo lý công truyền qua kinh Quran. Phải chăng Ali, em họ của Mohammad, đã giảng dạy giáo lý tâm truyền? Và đâu là nguồn gốc của đạo Sufi trong Hồi giáo?   


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels, ngày 30/12/2007. Đăng ngày 17/11/2012.

Đạo Sufi có thể so sánh như khía cạnh thần bí của hầu hết mọi tôn giáo khác. Trong bất kỳ tôn giáo nào trên địa cầu quy tụ được một số tín đồ, con sẽ thấy sự kết tinh thành hai phong trào cơ bản. Một phong trào gắn bó hơn với con đường công truyền – tức là lời nói bên ngoài, kinh sách vỏ ngoài, quy tắc và luật lệ vỏ ngoài. Và một phong trào đi theo con đường nội tâm, tâm truyền, thường lấy  nguồn mặc khải trực tiếp từ cõi trên làm nền tảng.    

Khi một dòng sống còn ở mức độ nhận biết tâm linh chưa cao, y thường không có khả năng kinh nghiệm Thượng đế một cách trực tiếp, và do đó y sẽ cần tới con đường công truyền để tiến bước, cho tới khi – thường là sau nhiều kiếp đầu thai – y có được nhiều phân biện nội tâm hơn, nhiều tư tin hơn về khả năng của mình biết được cái gì là chân, cái gì là giả. Và khi đó, y sẽ mở tâm ra cho con đường tâm truyền, nơi y sẽ phải bước theo những thúc giục sáng ngộ từ bên trong, sự hướng dẫn từ bên trong, mà không con tin cậy hay tuân thủ một cách mù quáng một giáo lý hay một vị thày vỏ ngoài nữa.  

Cho nên con đường công truyền có một giá trị nhất định đối với những ai chưa sẵn sàng đi theo con đường tâm truyền, và đó là lý do bản thân ta đã từng giảng dạy ở hai trình độ khác nhau – đối với quần chúng thì ta giảng dạy bằng ngụ ngôn, còn đối với môn đồ thì ta giảng giải mọi điều. Con sẽ thấy cùng mô thức này trong nhiều tôn giáo, kể cả đạo Do thái với giáo lý Kabbalah là con đường thần bí. Cho nên đạo Sufi cũng là một con đường khả thi cho những ai xuất thân từ đạo Hồi nhưng đã tiến bước xa hơn trên đường tu.

Tuy nhiên như với bất kỳ phong trào thần bí nào, con không thể nhìn vào đó một cách đơn giản và bảo rằng mọi chuyện trong phong trào đó đều thuộc về ánh sáng. Bởi vì bản chất của thần bí là tự do phóng khoáng hơn, và thường sẽ có nhiều người đạt được – hoặc tuyên bố là họ đạt được – sự tiếp xúc với tánh linh. Và như vậy, họ sẽ bảo là họ nhận được một hình thức mặc khải nào đó từ một cõi cao hơn. Và thường sẽ có những người nhận được mặc khải chân chính và một số người khác thì không. Vì thế trong một phong trào thần bí, sự phân biện là một yếu tố thiết yếu. Và đó cũng chính là lý do tại sao những ai chưa đủ chín chắn để phân biện thường thường sẽ tránh né các phong trào thần bí, vì trong tiềm thức họ phần nào biết được là họ chưa sẵn sàng.  

Và tất nhiên, vấn đề đặt ra là trong nhiều trường hợp, các dòng sống đó sẽ trở nên gắn bó với tôn giáo vỏ ngoài, và họ có thể bắt đầu tin vào những lời dạy của tôn giáo vỏ ngoài đó, là những lời dạy phát xuất từ lòng sợ hãi. Cho nên thậm chí họ sẽ không dám sử dụng khả năng phân biện của họ. Vì vậy con sẽ thấy nhiều tín đồ Cơ đốc thời nay – mặc dù trong nội tâm họ đủ trưởng thành để đón nhận khía cạnh thần bí của đạo Cơ đốc – nhưng ngoại tâm của họ thì không dám buông tin tưởng rằng họ sẽ được bảo đảm cứu rỗi nếu họ cứ mù quáng đi theo con đường vỏ ngoài. Và họ không dám buông cảm giác an toàn vỏ ngoài đó để chấp nhận giai đoạn xáo trộn mà hầu hết mọi dòng sống đều kinh qua khi họ bỏ lại con đường công truyền và cất bước trên con đường tâm truyền.

Hỏi: Vậy có phải Ali đã đem lại giáo lý tâm truyền của kinh Quran? Bởi vì một số người theo phái Shia tin rằng Ali bình thường sẽ được trao trách vụ tiên tri, và Ali đưa ra giáo lý tâm truyền, còn Mohammad thì đưa ra giáo lý công truyền?

Giê-su: Câu trả lời là có và không, theo nghĩa là ta không hề mong muốn khiến cho một phái của đạo Hồi cảm thấy hơn trội các phái khác. Đúng là Ali đã nhận được một số mặc khải nội tâm, nhưng điều này không có nghĩa là các giáo lý của Ali đều hoàn toàn chính xác. Bởi vì Ali cũng đã phần nào bị tô màu bởi những niềm tin cá nhân lẫn văn hoá của mình – y như Mohammad vậy.   

Cho nên sự thật đáng tiếc là không có một nhánh chính mạch nào của đạo Hồi là hoàn toàn thuần khiết. Có một số môn phái Sufi có một độ thuần khiết cao hơn. Nhưng thành thật mà nói với con, đạo Hồi như một tôn giáo đã không phát huy được tiềm năng cao nhất của mình. Và đối với chúng tôi là chân sư thăng thiên, khi nhìn vào tình trạng tâm thức của các nhánh chính của đạo Hồi, chúng tôi thật khó thấy được làm thế nào tôn giáo này sẽ có thể đổi mới,  

Đạo Hồi đã được trao truyền trong một nỗ lực kết hợp các bộ tộc khác nhau tại Trung Đông, là những bộ tộc đã giao chiến với nhau từ hàng ngàn năm trời. Thế nhưng con chẳng thấy hay sao, người ta đã sử dụng đạo Hồi để tạo thêm chia rẽ với nhau? Bởi vì ta có thể nói với con rằng sẽ tốt hơn nhiều nếu những chia rẽ này không còn nữa và trong thế giới Hồi giáo có một phong trào đoàn kết hơn.

Shia hay Sunni chỉ là những cách phân chia nhân tạo, giả tạo, hoàn toàn không có thực tế nào trong Thượng đế. Và do đó ta không muốn đưa ra cảm giác là có một phái thuần khiết hơn, vượt trội hơn phái kia. Bởi vì nếu họ thực sự hiểu được giáo lý đích thực đằng sau kinh Quran, thì mọi môn phái trong đạo Hồi, mọi tín đồ Hồi giáo, sẽ phải cố vươn lên cao hơn nhiều, cao hơn cả giáo lý nguyên thủy mà Mohammad đã trao cho họ. Và khi đó, con sẽ phải tự hỏi là liệu có ích gì tiếp tục tôn giáo cũ hay không, hay là nên khởi xướng một tôn giáo hoàn toàn mới dựa trên nền tảng cũ.  

Điều này, tất nhiên, cũng là một câu hỏi đặt ra cho đạo Cơ đốc và những tôn giáo lớn khác trên thế giới – nghĩa là liệu các tôn giáo đó đã trở thành xơ cứng do các tin tưởng bám giữ từ bao nhiêu thế kỷ, và có thể đổi mới được hay chăng? Hay là các tôn giáo đó phải được thay thế bởi một tôn giáo hoàn toàn mới?      

Hy vọng của ta, và cũng là một trong các mục tiêu của trang web AskRealJesus, là rốt cuộc, nhiều người tự xem mình là tín đồ Cơ đốc sẽ bắt đầu lắng nghe lời hằng sống của ta, và từ đó sẽ dùng những lời này để thay đổi đạo Cơ đốc. Nhưng ta có thể nói với con là ngay bây giờ, đó vẫn là một câu hỏi chưa có lời giải đáp. Liệu đạo Cơ đốc có khả năng đổi mới hay không – hay là nó sẽ chỉ ngày càng thu nhỏ lại cho tới khi nó mất hết sinh khí và được thay thế bởi một hình thái tâm linh mới phù hợp hơn với Thời đại Bảo bình.