Giải quyết chấn thương nhập đời vũ trụ

Hỏi: Con tò mò muốn khám phá chấn thương nhập đời đầu tiên của con là gì, và như một trong các chân sư có đề cập hồi nãy, đôi khi có điều gì đó xảy ra trên thế giới làm mình xao động. Riêng con, hình như tình hình tại Do thái – cách đối xử đối với người Palestine – khiến con chú ý nhiều hơn hầu hết mọi vấn đề khác. Khi các chân sư trình bày về việc trở ngược lại chấn thương nhập đời và nhìn lại nó, nhưng giữa việc ở đây và trở lại với chấn thương nhập đời, con cần tìm lòng can đảm để đối diện với nó. Lý tưởng nhất con nên đi theo quy trình nào vì con muốn giải quyết chấn thương nhập đời đó?  


Trả lời của chân sư thăng thiên MORE qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Hòa Lan năm 2016. Đăng ngày 11/2/2017.

Đây là một tiến trình tế nhị vì đối với đa số các con, chấn thương nhập đời đã xảy ra rất lâu trước đây. Nó cũng bị chôn vùi tận đáy tiềm thức của con vì nỗi đau quá dữ dội đến nỗi con phải che phủ nó dưới hết lớp này tới lớp khác.

Có một loại cơ chế kỳ lạ xảy ra khi con phải đối diện với nỗi đau toàn diện của chấn thương nhập đời. Nó giống như con tự nhủ: “Tôi không bao giờ muốn trải qua nỗi đau toàn diện như thế này nữa.” Bỗng nhiên điều này có nghĩa là bất kỳ nỗi đau nào nhẹ hơn một nỗi đau toàn diện đều có thể chịu được so với nỗi đau toàn diện. Và con nghĩ: “Tôi thà kinh qua nỗi đau này còn hơn là nỗi đau nguyên thủy.”

Điều này có nghĩa là có thể có nhiều lớp chấn thương khác nhẹ hơn đang che phủ chấn thương nhập đời. Tất nhiên, tiến trình thật sự để làm điều này là bước theo đường tu tâm linh và sử dụng những dụng cụ và những giáo lý mà chúng tôi đã ban ra. Con có một số bài cầu thỉnh được thảo ra đặc thù để làm việc này. Khuôn Hàn gắn của Bài ca Sự sống (The Song of Life Healing Matrix) cũng rất hiệu nghiệm.

Như ta có nói, các sa nhân rất tài giỏi bắt sóng bản thân con để thấy đâu là trường hợp xấu nhất mà con có thể hình dung trên trái đất. Chẳng hạn, điều gì sẽ mang lại cho con cảm giác bất công lớn nhất, điều gì không được quyền xảy ra và không một ai phải chịu đựng.

Nếu trên thế giới có một tình trạng nào khiến con phản ứng thật mạnh mẽ, thì con cần nhận ra là chấn thương nhập đời nguyên thủy của con, tất nhiên, không do tình trạng này tạo ra, chẳng hạn giữa người Do thái và người Palestine, là một tình trạng của thế giới hiện đại. Chấn thương đó có thể là do một tình trạng tương tự trong quá khứ xa xôi, chẳng hạn như khi con chứng kiến một nhóm người bị đàn áp thô bạo.

Sau đó con cần khám phá ra chính xác điều gì là thành tố tâm lý đã làm con xao động. Rồi con tìm xem khía cạnh tổng quát nhất trong đó. Con cần lánh xa những chi tiết quá cụ thể, vì nếu con tập trung vào chi tiết cụ thể (và nghĩ rằng con phải đi giải quyết tình huống vỏ ngoài đang xảy ra ngày hôm nay) thì con sẽ không phát hiện được chấn thương nhập đời.

Chấn thương nhập đời đã xảy ra quá lâu trước đây trong một hoàn cảnh khác. Con cần nhìn xa hơn sự kiện cụ thể và khám phá cơ chế phổ quát trong tâm lý của con đã khiến con phản ứng lại. Đó đã là chấn thương tồi tệ nhất mà con có thể trải nghiệm, là chứng kiến một tình thế như vậy mà cảm thấy mình bất lực không làm được gì.

Rất nhiều khi, chấn thương hiện ra là vì con đã đến địa cầu với ý định cao thượng nhất muốn tạo thay đổi tích cực cho địa cầu. Khi con trải nghiệm tất cả những chuyện trên hành tinh này, con rất dễ bị kéo hút và tập trung vào những điểm tiêu cực, và con tưởng con có thể tạo thay đổi tích cực bằng cách loại bỏ tiêu cực, rất có thể là giao chiến với những kẻ đang tạo ra tiêu cực.

Trong nhiều trường hợp, điều xảy ra ở ban đầu là con không tính giao tranh với ai hết. Con chỉ tính bảo vệ những người mà con thấy đang phải chịu sự bất công. Nhưng rồi các sa nhân rất tài tình đặt con vào một tình thế nơi chúng tạo ra sự bất công tối đa dưới mắt con. Rồi con cảm thấy mình hoàn toàn bó tay bất lực. Con gần như cảm thấy chuyện xảy ra là lỗi của con, rằng con đã có thể ngăn cản được hay đáng lý con đã phải ra tay ngăn cản.

Đây là điều đem lại nỗi đau lớn nhất cho con: Một sự thể đã xảy ra và con bó tay không làm gì được. Đó là lúc con cần thực sự làm việc để nhận ra quyền tự quyết, nhận ra loại hành tinh nơi con đang sinh sống. Con cũng cần nhận ra là điều đã gây ra chấn thương nhập đời chính là phản ứng của con, nhưng con đã phản ứng lại một tình thế do sa nhân cố tình tạo ra để phá hỏng mục đích đến địa cầu của con.

Cho nên con cần cương quyết không để chúng làm chuyện đó, không để chúng thành công. Con sẵn sàng xem xét chấn thương nhập đời và tìm xem con đã có thể phản ứng cách nào khác hay không. Ta không nói là con đã có thể phản ứng cách khác vào lúc đó – con đã không thể, và vì vậy con đã phản ứng như vậy. Nhưng ngày hôm nay, với kinh nghiệm mà con đã thu thập trên hành tinh này, với sự tinh tấn trong tâm thức mà con đã gặt hái, con có thể phản ứng một cách khác.

Đó là tại sao con có thể cho phép con trải nghiệm lại tình huống đó. Giờ đây, con chọn lựa trong ý thức một cách phản ứng khác sẽ không gây chấn thương cho con, vì con thấy được đây chỉ là một khía cạnh trong vô vàn khía cạnh khác của quyền tự quyết đang trải bày. Điều này đang diễn ra ở mọi nơi và mọi lúc trên hành tinh này. Con không thể giải quyết mọi vấn đề trên hành tinh, bởi vì nếu con cố giải quyết, con sẽ phát điên. Đây là điều con phải nhìn nhận.

Tất cả chúng tôi, các chân sư, đều đã thăng thiên vì tới một điểm, chúng tôi đã nhận ra mình không thể giải quyết mọi vấn đề trên hành tinh này. Thật ra chúng tôi không phải giải quyết bất kỳ vấn đề nào xuất phát từ tiến trình trải bày quyền tự quyết. Vì vậy, chúng tôi nhìn nhận là tất cả những gì mình có thể làm được là nâng cao tâm thức của mình và làm gương. Sau đó, chúng tôi tới điểm nhận ra là đã đến lúc chúng tôi có thể bước lên một mức phụng sự cao hơn nữa, là phụng sự từ cõi thăng thiên (ta không bảo là con không thể phụng sự khi còn đầu thai).

Con thăng thiên khi con đạt tới điểm nhận ra là con không còn muốn phụng sự bằng cách là người hiện thân. Con muốn phụng sự hết sức mình từ cõi thăng thiên. Và đó là khi con thăng thiên, nhưng tất nhiên, con không thể thăng thiên trước khi con giải quyết chấn thương nhập đời. Điều này thực sự có nghĩa là con phải có khả năng nhìn vào tình trạng đó, hay một tình trạng tương tự đang diễn ra ngày nay trên thế giới, và con hoàn toàn không có phản ứng nào.

Con tự nhủ: “Tôi đã không tạo ra nó, tôi đã không thể ngăn cản nó, tôi không ở đây để giải quyết nó.” Con thấy rõ đó là quyền tự quyết đang trải bày ra, và ngay cả những người có vẻ là nạn nhân cũng vẫn trải bày quyền tự quyết của mình, bởi vì nếu không, chuyện đó đã không thể xảy đến cho họ. Khi con thấy được điều này, con có thể quyết định là con không còn muốn bị ràng buộc bởi chuyện đó nữa. Con chỉ được tự do khỏi nó khi con không còn mong muốn giải quyết vấn đề đó nữa.

Rồi khi con thăng thiên, con có nguyên một loạt những chọn lựa khác nhau để gửi năng lượng của ánh sáng xuống hành tinh và làm việc với loài người đang đầu thai. Lúc đó con có thể làm một cái gì, không phải giải quyết vấn đề đặc thù đó, mà làm một cái gì với tâm thức nằm ở đằng sau, hầu con nâng cao tâm thức tập thể để những loại thị hiện đó không thể tiếp tục xảy ra.

Ta có thể nói với con là rất nhiều người trong số các con – đa số các con – đã hiện thân trên trái đất rất, rất lâu. Con có thể nhìn vào thế giới ngày nay và thấy một số điều kiện vô cùng khủng khiếp. Đối với các con đã hiện thân từ một hai triệu năm trên hành tinh này, ta có thể cam đoan là trong những thời đại trước (mà lịch sử chính thức đã lãng quên từ lâu), con đã chứng kiến những điều kiện còn tồi tệ hơn gấp bội hiện nay.

Điều này có nghĩa là những gì đã gây ra chấn thương nhập đời nguyên thủy của con còn tồi tệ gấp bội những gì con đang chứng kiến hôm nay. Hành tinh đã có tiến bộ, có nghĩa là con có thể tới mức nhận ra là con không phải giải quýêt chính cái vấn đề đã gây chấn thương nhập đời cho con. Vì vậy, con không phải giải quyết mọi vấn đề tương tự đã khiến con có phản ứng. Con không phải giải quyết mọi vấn đề khiến con phản ứng. Kỳ thực, con không bao giở giải quyết được vấn đề gì bằng cách phản ứng lại. Con chỉ có thể làm một cái gì đó khi con không còn phản ứng.

Thật là một điều tự nhiên, gần như không thể tránh được, khi con xuống đầu thai và trải nghiệm các điều kiện trên trái đất, và con phản ứng lại lúc ban đầu. Mọi người trong chúng ta đều đã từng làm y như vậy khi xuống đầu thai, kể cả Giê-su. Không một ai từng hiện thân ở đây mà đã không phản ứng lại các điều kiện đó vì chúng thật là khủng khiếp. Tiến trình thăng thiên là khi con đạt tới điểm nơi con không còn cho phép bất cứ gì trên địa cầu quy định con là gì hay phải phản ứng lại điều gì.