Không ai đã từng làm con điều gì

Bài giảng của chân sư thăng thiên Serapis Bey qua trung gian Kim Michaels, ngày 5/9/2021, nhân dịp Webinar 2021 cho Mỹ châu – Tiến tới quan hệ Thời Hoàng kim.

TA LÀ chân sư thăng thiên Serapis Bey, Thượng sư của Tia sáng thứ Tư, thường được gọi là Tia Thanh tịnh, nhưng ta ưa gọi là Tia Gia tốc.

Từ góc nhìn của Tia thứ Tư, ta mong muốn trao cho con điều gì? Các thượng sư khác đã trình bày về điều gì? Chúng tôi đã nói về sự kiện tất cả mọi người trên địa cầu đều mang những nét tâm lý chưa giải quyết. Trong sứ vụ thiêng liêng của con, con đã ghi vào mục đích là sẽ giải quyết một số khía cạnh đặc thù của tâm lý mình. Đa số những vấn đề này đã được tạo ra trong những kiếp trước, có lẽ từ nhiều tiền kiếp trước đây, trở ngược về tới tận chấn thương nhập đời của con. Chúng tôi cũng có nói rằng con đã tự đặt mình vào những mối quan hệ với một số người cũng mang tâm lý chưa giải quyết như vậy, và đó là tại sao họ đã hành xử theo cách của họ, và điều này đã khơi lên những tâm lý chưa giải quyết nơi con và khiến con phản ứng lại.    

Khi con nhìn vào thế giới rộng lớn, con sẽ thấy là mỗi con người đều có một số tâm lý chưa giải quyết, và nhiều người có một số rất lớn tâm lý chưa giải quyết. Điều này thực sự nghĩa là gì? Trong một nghĩa nào đó, rằng mọi công việc mà con người làm đều là kết quả, hay ít ra bị ảnh hưởng bởi những vấn đề tâm lý chưa giải quyết.   

Con là một học trò tâm linh, con có nhận thức khá tốt về đường tu tâm linh và con nhìn ra, như chân sư More có nói, rằng tinh túy của con đường tâm linh là nâng cao tâm thức bằng cách vượt qua tâm lý chưa giải quyết ở trình độ hiện tại của con.

Khi con lùi lại một bước và nhìn kỹ điều này, con có thể nhận thấy trong đời mình có bao nhiêu việc đã làm là kết quả của tâm lý chưa giải quyết. Nhìn lại đời con, con có thể thấy một số thời điểm khi con đã phản ứng một cách nào đó, đã lấy những quyết định nào đó, đã có những hành động nào đó đã đưa tới những hậu quả mà con không mong muốn. Nhưng con cũng thấy được là nguyên do con đã hành xử như vậy là bởi tâm lý chưa giải quyết của con.

Sau đây là điểm đầu tiên ta muốn trao cho con. Từ góc độ của các chân sư thăng thiên và đặc biệt từ Tia thứ Tư là tia gia tốc, con hoàn toàn không có gì phải xấu hổ nếu con có tâm lý chưa giải quyết. Ta biết rõ là hầu hết mọi người sẽ hơi sốc khi nghe câu nói vừa rồi. Bởi vì suốt nhiều kiếp sống, con đã bị lập trình, con đã bị tẩy não bởi sa nhân khiến con nghĩ rằng đáng lý ra con phải toàn hảo. Và nếu con không toàn hảo thì con phải cảm thấy mình có lỗi. Đây là một trong những cách thức chủ yếu mà sa nhân sử dụng để kiểm soát, kềm giữ, hạ thấp và tiêu diệt con. Chúng muốn con nghĩ rằng sự kiện con đang mang tâm lý chưa giải quyết cho thấy nơi cốt lõi của con có điều gì đó sai trái, tồi tệ, xấu xa, đáng xấu hổ.    

Ta xin con hãy lùi về một bước và nhìn xem địa cầu này là loại hành tinh như thế nào? Như chúng tôi đã nhắc con nhiều lần, đây không phải là một hành tinh lý tưởng. Hãy nhìn những chuyện đang diễn ra, nhìn xem con người đang đối xử với nhau như thế nào. Làm sao con có thể hiện thân trên một địa cầu như thế này suốt nhiều kiếp sống mà không phải gánh chịu những vết thương và chấn thương tâm lý? Làm sao con có thể không có vấn đề tâm lý chưa giải quyết? Thật chúng tôi đã nói gì? Rằng con cần phải giải quyết hết vấn đề tâm lý này đến vấn đề tâm lý khác cho đến khi con lên tới tầng thứ 144. Và khi con không còn tâm lý nào chưa giải quyết thì con sẽ không thể cầm giữ xác thân vật lý này của con nữa và con sẽ thăng thiên. Chỉ duy sự kiện con còn hiện thân trên địa cầu cũng đủ để cho thấy con còn tâm lý chưa giải quyết.  

Cho nên nếu có những chuyện con không thể tránh được thì đâu có lý do gì con phải cảm thấy xấu hổ? Có lý do gì mà con phải tự trách thân? Thế con có tự trách thân là mình có màu da hay màu mắt của mình hay không? Chuyện đó chỉ giản dị xảy ra như vậy. Con sống trên một hành tinh đầy những chuyện xảy ra như vậy và thật là không có lý do gì con phải cảm thấy xấu hổ hay tội lỗi.

Tại sao các sa nhân lại muốn con cảm thấy xấu hổ, tội lỗi? Bởi vì nó sẽ ngăn chặn con thực sự xem xét tâm lý của con. Và nếu con không thể xem xét phần tâm lý chưa giải quyết thì con sẽ không bao giờ giải quyết nó được. Muốn giải quyết thì phải nhìn vào tâm lý, nhìn thấu qua các ảo tưởng, hóa giải các năng lượng, hóa giài các tin tưởng giả trá. Nếu con không thể nhìn vì con quá xấu hổ hay sợ hãi hay tội lỗi, con sẽ không giải quyết được và con sẽ bị kẹt lại. Và ta có thể cam đoan với con rằng chúng tôi là những sinh thể phụng sự trên tia sáng thứ tư cuả gia tốc, chúng tôi không muốn con bị kẹt lại. Chúng tôi muốn con gia tốc. Kẹt lại là đối nghịch của gia tốc. Đúng là con mang tâm lý chưa giải quyết nhưng đó chỉ là một chuyện đang xảy ra. Không có lý do gì con phải cảm thấy xấu hổ. Con có thể nói, đấy chỉ là một chuyện cỏn con. Đấy là một chuyện mình sẽ giải quyết cho xong để mình bước đi tiếp.   

Bây giờ hãy nhìn sâu sắc hơn. Suốt rất nhiều kiếp, con đã bị lập trình, bị rửa não là nếu con đã làm điều gì bị người ta xem là sai trái, đã nói điều gì bị xem là sai trái, đã không làm điều gì đáng lý con phải làm, hay đã không nói điều gì đáng lý con phải nói, thì chính con là người sai trái do hành xử như vậy.

Giả dụ con đã làm chuyện gì đó trong đời con mà con xem là sai trái và hầu hết mọi người cũng xem là sai trái. Chẳng hạn, con đã làm hay nói điều gì khiến cho người khác bị tổn thương, buồn phiền. Nhưng tại sao con làm vậy? Con làm vậy vì con có tâm lý chưa giải quyết. Tâm lý chưa giải quyết nghĩa là gì? Đúng vậy, trong giáo lý mà chúng tôi đã ban cho con, nó có nghĩa là con có một cái ngã tách biệt đã khiến con làm điều con đã làm.  

Nhưng chúng tôi đã nhắc đi nhắc lại điều gì? Đâu là ý tưởng chủ yếu đằng sau giáo lý về cái Ta Biết? Rằng nơi cốt lõi của chính con là sự nhận biết thuần khiết. Có nghĩa là gì? Rằng cái Ta Biết không có đặc tính nào nằm trong thế gian, nó không thể sai trái. Nó cũng không thế đúng đắn – trong nghĩa nhị nguyên. Bởi vì trong tinh túy của nó, cái Ta Biết không thể làm bất cứ điều gì trên địa cầu. Để làm được gì trên địa cầu, cái Ta Biết phải tự biểu đạt qua một cái ngã tách biệt.

Đó là cách thức con hành động qua bốn thể phàm của con. Ai là người hành động, ai là người làm? Ai đã làm nhưng điều con làm mà con coi là sai trái? Thật không phải là cái Ta Biết đâu, mà là một cái ngã tách biệt. Ngã tách biệt đó chính là người làm. Ngã tách biệt đã làm cái mà con đã làm. Ai là người coi đó là sai trái? Có phải cái Ta Biết không? Cũng không luôn, bởi vì cái Ta Biết là sự nhận biết thuần khiết, nó không vận hành trong đúng và sai. Ai nghĩ điều con làm là sai trái? Phải, một cái ngã tách biệt nghĩ đó là sai trái.

Vậy thì ở đó đang có một ngã tách biệt khiến con làm một chuyện gì đó, và đang có một ngã tách biệt khác khiến con cảm thấy tội lỗi về chuyện đó. Nhưng cả hai không phải thực sự là con. Làm thế nào con sẽ vượt qua đây? Cuối cùng con sẽ chỉ vượt qua được bằng cách nhìn thấy đó không phải là con.

Đó là một cái ngã. Nó mang một tin tưởng, nó mang một cái khuôn năng lượng nào đó. Nhưng nó chỉ là một cái ngã. Nó không thực, và chắc chắn nó không phải là con. Khi con nhìn ra điều này, con có thể buông bỏ tin tưởng đó, con có thể giải phóng năng lượng đó, và con có thể để cho ngã đó chết đi, bởi vì con không còn nuôi dưỡng nó nữa. Nói cách khác, con đã làm điều mà con làm vì tâm lý chưa giải quyết của con.   

Bây giờ con hãy nhìn vào người khác mà xem. Con thấy rất rõ là họ cũng có tâm lý chưa giải quyết. Tại sao họ đã làm chuyện đó? Tại sao họ đã làm con những chuyện đó? Cũng vì tâm lý chưa giải quyết của họ. Có nghĩa là gì? Rằng họ cũng có một cái Ta Biết nằm trong cốt lõi của chính họ. Và cái Ta biết của họ thực sự đã không làm chuyện đó đến cái Ta Biết của con. Chỉ có ngã tách biệt của họ đã làm chuyện đó đến ngã tách biệt của con. Có nghĩa là gì?

Và đây là món quà ta muốn tặng cho con từ Tia sáng thứ Tư, là điều này đây: Không có ai đã từng làm con một điều gì. Không có ai thực sự hiện hữu đã từng làm bất cứ điều gì đến cái ta thực của con. Chỉ có hai ngã tách biệt tương tác với nhau mà thôi. Ngã tách biệt của người kia đã khiến họ tức giận đối với con, khiến họ tố cáo con, khiến họ phóng chiếu ý tưởng rằng con phải cảm thấy xấu hổ hay tội lỗi bởi hành vi của con. Tất cả chì toàn là ngã tách biệt với nhau mà thôi.

Cũng đúng là người kia có thể đã đối xử rõ ràng là tồi tệ. Nhưng có phải điều họ làm đã tác động trên con? Thực tế là không. Phải, ở đây ta cũng biết cần phân biệt giữa sự ngược đãi vật lý trực tiếp với sự ngược đãi thiên về tâm lý, tình cảm hay tinh thần. Đương nhiên, nếu có ai đánh đập, hành hung con, thì đấy là một hành động vật lý. Nhưng một hành động vật lý chỉ gây tác động trên xác thân vật lý, và nó sẽ không tác động trực tiếp trên các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc của con. Sự ngược đãi xác thân có thể vượt quá một lằn ranh nào đó, nhưng nó vẫn vận hành trên cùng một căn bản như sự ngược đãi tâm lý, bởi vì điều tác động trên con không phải là hành vi vật lý hay lời nói của người kia, mà điều tác động trên con là những gì diễn ra bên trong tâm lý của con, bên trong các thể tình cảm, lý trí và bản sắc của con. Chính phản ứng của con đã tác động trên con. Nó tác động trên con như thế nào? Bằng cách khiến cho con tạo ra một cái ngã tách biệt, hoặc nó khiến con củng cố hay khuấy động một cái ngã tách biệt sẵn có.

Tại sao điều này lại quan trọng? Vậy Tia sáng thứ Tư bản chất là gì? Phải rồi, là gia tốc. Nhưng làm thế nào con gia tốc? Sự thật là ta có quyền năng rất lớn. Ta có thể truyền rải những lượng ánh sáng to lớn. Ngay cả trong tư cách là thượng sư, với lượng ánh sáng it hơn các bậc Đại thiên thần và Elohim, ta vẫn có khả năng gia tốc tức thì hành tinh này lên một mức cao hơn. Chắc chắn ta có thể rải truyền đủ ánh sáng đề gia tốc tức thì bất cứ người nào lên một mức cao hơn. Nhưng làm như vậy hiển nhiên sẽ vi phạm quyền tự quyết. Ta không thể gia tốc cho con. Sinh thể duy nhất có khả năng gia tốc cho con là chính con. Nhưng sinh thể nào, thành phần nào trong con có thể được gia tốc? Không phải những cái ngã tách biệt đâu, bởi chúng không có khả năng tự nhận biết. Chỉ có cái Ta Biết mới có thể tự gia tốc mà thôi – bằng cách con hiểu ra rằng con không phải là ngã tách biệt và con quyết định tự gia tốc để vượt khỏi nó. Con vượt khỏi cái khuôn đúc, vượt khỏi những tin tưởng và những năng lượng của ngã tách biệt.

Nhưng làm thế nào con thực hiện được chuyện này? Chỉ khi nào con giành lại được quyền năng của con. Và tại sao con phải giành lại quyền năng? Bởi vì các sa nhân đã tìm được cách tước lấy quyền năng khỏi con. Tất cả mọi con người đều đã bị chúng tước đi quyền năng, ít hay nhiều. Điều này không sao tránh khỏi. Con không thể hiện thân trên địa cầu này mà không bị lấy mất quyền năng – bởi vì có quá nhiều những phóng chiếu nhắm vào con hầu tước đi quyền năng của con. Chẳng hạn con lấy lời dạy mà ta vừa cho con. Đa số người ta sẽ nói: “Kẻ này đã làm gì tôi, kẻ kia đã làm gì tôi.” Có nghĩa là gì? Rằng kẻ đó đã có quyền năng trên con. Làm thế nào con lấy lại quyền năng từ người kia đây?  

Chỉ khi nào con nhìn nhận điều ta vừa nói. Không ai đã từng làm con một điều gì cả. Có nghĩa là không ai có quyền năng gì trên những phản ứng của con trong tâm lý của con. Tất nhiên là câu “Không ai đã từng làm con điều gì” có thể được thay đổi bởi vì, trong một nghĩa nào đó, trong một kiếp trước đã có kẻ làm điều gì đó thật hung bạo và dữ tợn đến độ nó khiến con phải tạo ra một cái ngã tách biệt.

Ta biết là ta hơi khắt khe khi nói rằng không ai từng làm con điều gì, nhưng ta nghĩ con cũng đã hiểu ý. Cuối cùng thì không ai đã từng làm con điều gì, và ngay cả khi sa nhân đã giáng cho con cái chấn thương vũ trụ nhập đời, thì cũng chính là con đã tạo ra ngã tách biệt đó, và ngã này từ đó đã không ngừng nhào nặn cách phản ứng của con. Có thể nói là người khác có quyền năng trên con, nhưng họ chỉ có quyền năng qua trung gian những cái ngã tách biệt mà con đã tạo ra. Đây là điểm thiết yếu.

Bởi vì nếu con nghĩ rằng sa nhân, hoặc người khác, có quyền năng ảnh hưởng tâm lý của con và tạo ra ngã tách biệt trong tâm con, thì họ sẽ có quyền năng trên con và con không thể giành lại quyền năng của con. Con chỉ có thể giành lại bằng cách nhìn nhận chính con đã tạo ra ngã tách biệt này. Tại sao điều này quan trọng? Bởi vì chỉ có người đã tạo ra ngã tách biệt mới có thể giải thể ngã tách biệt. Chỉ khi nào con chấp nhận là con đã tạo ra cái ngã tách biệt đã khiến con phản ứng một cách nào đó đối với người khác, thì con mới có thể chấp nhận rằng con là người duy nhất có khả năng giải thể ngã đó.

Tại sao điều này quan trọng? Bởi vì đó chính là cách con giành lại quyền năng của con. Hãy tưởng tượng con quan hệ với một người. Đây là mối quan hệ yêu thương với một người phối ngẫu mà con đã chung sống suốt nhiều năm. Trong quan hệ này có một khuôn nếp khiến con hay rơi vào một cách phản ứng nào đó. Nếu con cho rằng để con thoát khỏi mô thức phản ứng này, người kia phải thay đổi, thì quả là con đã không lấy lại quyền năng của con, mà ngược lại con đã trao một phần quyền năng đó cho người kia. Chỉ khi nào con nhìn nhận rằng con là người duy nhất có quyền năng tạo ra và giải thể ngã tách biệt, thì con mới thực sự lấy lại quyền năng của con – bởi vì con có khả năng tự thay đổi cho dù người kia không sẵn lòng thay đổi.

Chúng tôi đã nói gì? Rằng con đã tự đặt mình vào những mối quan hệ với những người có một tâm lý đặc thù nào đó sẽ bắt buộc con phải giải quyết các vấn đề tâm lý của con. Một số những người này mang tâm lý rất nan giải, một số còn là sa nhân với rất ít hy vọng sửa đổi. Có lẽ tất cả các con đều quen biết một số người có rất ít hy vọng sửa đổi khi con nhìn vào chính họ và quá khứ của họ. Làm thế nào con có thể tự thay đổi, làm thế nào con có thể tự giải thoát khi họ sẽ không thay đổi?

Đúng vậy, con sẽ chỉ tự do được khi con nhìn nhận là con có khả năng tự thay đổi cho dù người khác không thay đổi, bởi vì con có quyền năng giải thể những ngã tách biệt mà con đang mang. Chính những ngã tách biệt này đã khiến con phản ứng lại người kia, và do đó, chính ngã tách biệt này đã khiến con bị quấy nhiễu bởi người kia. Và cách duy nhất để vượt qua cảm giác này, vượt qua phản ứng này, là giải quyết ngã tách biệt.

Đâu là phép lạ của lời dạy này về ngã tách biệt? Phép lạ đó là như sau: Không hề có vấn đề gì mà con cần phải giải quyết. Trong lối suy nghĩ của thế gian, nếu có ai đó gần gũi với con đang làm khổ con, con sẽ nghĩ: “Vấn đề này nằm ở cách cư xử của người kia, cho nên cách duy nhất để tôi thoát ra là phải thay đổi người kia. Tôi phải giải quyết vấn đề cư xử của người kia.”

Phép lạ của lời dạy về ngã tách biệt chỉ giản dị là con có khả năng lấy lại quyền năng của con và nói: “Tôi không cần phải thay đổi người kia hầu thoát khỏi các khuôn nếp phản ứng của tôi. Tôi có thể tự thay đổi, tôi có thể để cho ngã chết đi. Hoàn toàn không có một điều gì, không có một vấn đề gì mà tôi cần phải giải quyết. Tôi chỉ cần đơn giản nhìn ra rằng phản ứng của tôi bắt nguồn từ một cái ngã tách biệt. Và khi tôi để cho ngã này chết đi, phản ứng sẽ không còn đó nữa, và do đó vấn đề cũng được giải quyết.” Bởi vì một lần nữa, vấn đề của con là gì chứ nhỉ? Có thật là vấn đề của con là cách cư xử của người kia hay không? Không đâu, vấn đề của con là phản ứng của con, bởi vì chính phản ứng này mới tác động trên con.  

Con có thể giải quyết vấn đề phản ứng của con mà không giải quyết vấn đề cư xử của người kia. Đây là một lời dạy cách mạng, một lời dạy thần diệu so với những gì đã được giảng dạy trong ngành tâm lý học hay các giáo lý tâm linh.  Nhiều người trong số các con đã áp dụng được rồi và đạt được kết quả đáng kinh ngạc. Nhiều người trong số các con cũng sẽ kinh ngạc khi các con thấy nó hiệu nghiệm như thế nào. Và tất cả các con đều có thể kinh nghiệm điều này. Thật là có một phép thần diệu ở đây. Chúng ta có thể gọi đó là phép thần diệu của gia tốc.

Đây là khi con nhìn nhận, như các thượng sư khác có dạy, rằng con đã cố tình tự đặt mình vào một mối quan hệ với một người vô cùng khó khăn. Con đã làm như vậy để buộc bản thân con, buộc ngoại tâm của con, phải công nhận rằng con có những điều mà con cần vượt qua trong tâm lý mình, trong bản thân mình. Con tự buộc con phải giải quyết nó, phải cải sửa nó, hầu con tự giải thoát khỏi nó. Con giải thoát khỏi nó để con có thể phụng sự cao hơn và hoàn thành sứ vụ thiêng liêng của con trong kiếp này và những kiếp sau, hoặc để con được tự do mà thăng thiên.    

Nhưng ta cũng biết, sự gia tốc có thể dễ dàng bị hiểu lầm. Thực tế là trong nhiều đợt truyền pháp trước đây, nhiều học trò đã hiểu lầm điểm này. Rồi họ xem Serapis Bey là một vị thày vô cùng nghiêm ngặt, luôn luôn có giọng nói nghiêm khắc – y như ta đang làm ngay bây giờ đây, con có nghĩ vậy không? Và hình như ta luôn luôn đòi hỏi kỷ luật sắt đá từ học trò của ta. Sự thật là ta chỉ muốn gia tốc. Đó là tại sao ta nói năng mạnh mẽ. Hầu ta cắt xuyên qua mọi kháng cự. Tuy nhiên ta không hề có ý định thúc ép học trò gia tốc, và ta cũng không muốn học trò của ta sử dụng vũ lực.     

Ta vẫn biết là khi con lái một chiếc xe cần gia tốc, làm thế nào con cho nó gia tăng tốc độ đây? Con phải đạp mạnh chân ga để chiếc xe nhận thêm sức mạnh phóng tới đằng trước. Nhưng trên phương diện tâm linh, đó không phải là cách mà con gia tốc. Tại sao không? Bởi vì gia tốc trong ý nghĩa tâm linh không phải là chuyện vận dụng sức mạnh. Ngược lại, đó là chuyện lấy đi sức mạnh, là cái sức mạnh đang giữ con buộc chặt vào địa cầu, là cái sức mạnh khiến con giảm tốc, kéo con xa hơn Hiện diện TA LÀ và gần hơn với trái đất. Khi con loại bỏ sức mạnh này đang giữ con lại địa cầu, con sẽ tự động gia tốc về phía Hiện diện TA LÀ và sự thăng thiên.

Không một ai đã từng thăng thiên mà lại vận dụng quyền năng vật lý to lớn đó, sức mạnh vật lý khổng lồ đó. Mà trái lại, thăng thiên xảy ra do sự buông bỏ, là đối nghịch của vũ lực – hay đúng hơn, là sự thăng vượt hoàn toàn mọi vũ lực. Con buông ra, con đầu hàng, con bỏ lại. Và khi đó, sinh thể đã từng đi xuống từ thiên đàng sẽ tự động được gia tốc và thăng trở lên thiên đàng, là nơi không còn một sức mạnh nào sẽ buộc nó vào trái đất. Đây là cách con thăng thiên. Đây là những gì ta giảng dạy trong khóa nhập thất của ta tại Luxor cho những học trò nào đã sẵn sàng, và tất nhiên điều này cần một chút thời gian.

Trên căn bản, con cần lên cao hơn tầng tâm thức thứ 124 trước khi con thể nhập được hoàn toàn điều này, nhưng ta vẫn đưa ra cho con hôm nay để ít ra con sẽ giữ nó trong ngoại tâm của con. Rồi đôi khi con có thể suy ngẫm về điểm này, và chắc chắn con có thể đem ra áp dụng hầu ngộ được sự thật rằng việc vượt qua ngã tách biệt không phải là chuyện vận dụng sức mạnh.

Chúng tôi đã chứng kiến một số học trò, đặc biệt là học trò từ các lần truyền pháp trước, đã từ lâu quen thói đem bài chú ra đọc mỗi khi họ cần vượt qua một vấn đề nào đó. Và họ cho rằng để thật sự khắc phục được trở ngại, họ cần sử dụng càng nhiều sức mạnh càng tốt. Tất nhiên là việc đọc chú với một khí thế nào đó cũng rất hữu ích. Tuy nhiên như chúng tôi đã từng trình bày, nhiều người lại tạo thêm nghiệp quả khi họ phú cho bài chú một rung động phát xuất từ sợ hãi, và họ không gia tốc được. Sự sợ hãi sẽ giảm tốc, trong khi tình thương sẽ gia tốc. Con thấy không, mặc dù chúng tôi đã nói với con rằng con đọc chú để làm tan năng lượng, nhưng chúng tôi không muốn con đọc chú trong sự sợ hãi. Con không nên nghĩ rằng con cần phải sử dụng sức mạnh to lớn đó, và nếu con không đạt được kết quả con muốn qua đọc chú thì con phải đọc to hơn, nhanh hơn, nhiều hơn, lâu hơn nữa. Nhưng con yêu dấu, con không đang chạy đua tại Thế vận hội. Con không phấn đấu để luôn chạy xa hơn.      

Nếu con khôn ngoan, con sẽ nỗ lực tìm ra một cách tiếp cận nào khác, một cách tiếp cận sự phát triển tâm linh không phát xuất từ vũ lực. Vũ lực sẽ không bao giờ đưa con vào thiên đàng. Không một vũ lực nào sẽ đưa con vào thiên đàng. Nếu có thể làm được chuyện đó thì từ lâu các sa nhân đã vào được thiên đàng rồi, và chúng đã tung hoành khắp cõi tâm linh và làm hỏng mọi chuyện. Nhưng điều này sẽ không bao giờ xảy ra. Nói giản dị, đây là cơ năng an toàn của cõi tâm linh, và chỉ có tình thương và phi vũ lực mới giúp con trở thành một sinh thể quyền năng như một chân sư thăng thiên, một đại thiên thần, một elohim, hay thậm chí cả những sinh thể ở những tầng cao hơn của đại đoàn vũ trụ.

Ta đã vừa trao cho con điều ta muốn trao trong lần giảng dạy này. Ta tin rằng nó sẽ ích lợi cho một số trong các con. Lẽ tự nhiên, mỗi chúng tôi là thượng sư của bảy tia sáng sẽ trao cho con một số ý tưởng. Con không nhất thiết phải chú ý đồng đều đến mỗi ý tưởng được ban ra, mà con cần nhập vào câu hỏi: Tôi đang ở mức nào trong hiện tại? Tôi cần làm gì ngay bây giờ? Sau đó con hãy tập trung vào một tư tưởng từ một vị thày, trong số những giáo lý con nhận được trong webinar này, và con tận dụng tối đa tư tưởng đó. Rồi sẽ tới một điểm trong tương lai khi con sẽ sẵn sàng xem đến những ý tưởng kia. Nhưng chắc chắn chúng tôi hy vọng rằng bảy chiếc chìa khóa mà chúng tôi đang trao cho con sẽ quý giá đối với con ở những giai đoạn khác nhau trên hành trình tâm linh của con, cũng như cuộc hành trình mà con đang đi hầu giải quyết thái độ của con trong quan hệ. Với lời này, ta niêm con trong ngọn lửa trắng, nóng và gia tốc của tia sáng thứ tư mà TA LÀ.