Mọi điều kiện trên trái đất đều là cơ hội, 12 đọan

Bài giảng của chân sư thăng thiên Nada qua trung gian Kim Michaels, ngày 14/1/2018.

TA LÀ Chân sư Thăng thiên Nada, và thày chào đón con vào tầng thứ hai của khóa nhập thất của thày. Con có thể nghĩ là bài giảng đầu của thày quá nghiêm khắc, nhất là vì thày là một chân sư phái nữ. Một số người vẫn chờ đợi là các chân sư nữ dịu dàng hơn các chân sư nam. Con yêu dấu, thật ra thày đã dịu dàng hơn một chân sư nam, vì nếu Đại thiên thần Michael đã trao truyền cùng thông điệp, thì nó đã nghiêm khắc hơn nhiều.

Con yêu dấu, con biết rằng, như các chân sư khác đã nói với con, con đã đến mức các thày không còn chơi trò chơi với con nữa. Các thày không còn cho con phiên bản dịu dàng của giáo lý. Các thày nói một cách tự do và thẳng thắn với con vì con đã tới mức sẵn sàng để nghe. Do đó không có lý do gì để chơi những trò chơi như con người thường chơi trên trái đất. Điều quan trọng không là ve vuốt tự ngã, tránh làm tự ngã tổn thương vì con đã tới điểm cần nhìn quá tự ngã, nhìn xuyên qua tự ngã. Con cần nhận ra khi nào phản ứng của con dâng lên, con biết chúng đến từ tự ngã. Do đó con có thể tách ra khỏi phản ứng và tránh không bị chìm đắm trong nó. Con có thể tránh không phản ứng theo phản ứng của tự ngã.

6.1. Điều không nên chờ đợi nơi chính mình

Điều này không có nghĩa là con không có phản ứng. Con yêu dấu, dĩ nhiên có câu chuyện Đức Phật, khi thày chứng ngộ lần cuối trước khi thành đạo, lúc đó thày tọa thiền dưới cội Bồ đề và ma vương Mara hiện ra. Ma vương tìm cách khiến thày phản ứng một cách nào đó. Vì thày không phản ứng nên thày đạt được chứng ngộ và thành đạo. Chúng ta không ở trình độ này. Con chưa tới điểm sẵn sàng thành đạo. Con đang ở tầng thứ hai của khóa nhập thất của thày và con đang ở dưới tầng tâm thức 96. Các thày hoàn toàn không có ý định đòi hỏi con ngưng mọi phản ứng. Con yêu dấu, các thày không muốn con cảm thấy mình đã thất bại nếu con phản ứng trước những điều kiện của thế gian. Điều tự nhiên là con có phản ứng với thế gian ở tầng tâm thức hiện nay của con.

Điều mà các thày muốn con làm ở điểm này là bắt đầu nhận ra trong ý thức là phản ứng không tới từ con, tức là bản thể thật bên trong của con. Phản ứng đến từ cái mà các thày gọi là tự ngã của con, là một phàm linh nội tại hay một cái ngã tách biệt. Nói cách khác, đó là phản ứng của bốn thể phàm của con, nhưng nó không phải là phản ứng của con. Thày có đặt cho con mục đích là con tới được điểm con có thể đi lại trong bốn tầng của vũ trụ vật chất – con có thể sống trong đời – nhưng con không làm với tâm thức tách biệt. Con hành động, con sống một cuộc sống năng động. Con làm, nhưng con cũng không làm. Con làm với tâm đang là, tâm trong trạng thái bình an nội tại.

Khai ngộ mà con cần đạt được ở tầng thứ nhất là nhận ra là con không thể tạo ra bình an bằng cách làm, làm thêm một điều gì đó, làm thêm điều gì khác. Điều quan trọng không phải là khám phá ra bí quyết bí mật mà chưa ai đã tìm ra, và sau đó con sẽ tạo ra bình an. Không có bí quyết gì để khám phá cả – ngoài giáo lý mà các thày đã trao cho các con về tâm thức nhị nguyên và vươn lên trên nó. Lẽ dĩ nhiên, điều này sẽ xảy đến từ từ. Nó sẽ xảy đến từng phần. Khi con ở điểm này, các thày không đòi hỏi con hoàn toàn vượt lên trên tâm thức nhị nguyên và không có phản ứng gì trước những điều kiện trên trái đất.

Các thày muốn con bắt đầu tách mình ra khỏi phản ứng để nhận ra rằng, tuy phản ứng có mặt trong bốn thể phàm của con, chúng không thực sự là phản ứng của con. Lẽ dĩ nhiên, không có nghĩa là con lờ đi không để ý tới phản ứng vì con nhận ra là khi con có phản ứng, đây là chỉ dấu có một phàm linh nội tại, một cái ngã tách biệt, một phần của tự ngã đang phản ứng. Do đó, đây là cơ hội để con nhìn nó, tách mình xa khỏi nó và nhờ vậy thăng vượt khỏi nó, vượt lên trên nó.

Con hiểu chăng là khi thày nói là con đang ở trong một bãi cát lún và cả bốn tầng của thế giới vật chất là một hình thức cát lún, thì điều thày thực sự muốn nói là nếu con ở trong thế gian và phản ứng liên tục và cho phép mình bị lôi kéo vào những khuôn nếp phản ứng lại một điều kiện nào đó trong thế gian, thì con đang tạo nghiệp, con đang làm, và con đang chìm xuống cát lún. Chỉ khi nào con tới điểm thoát được một phản ứng nào đó thì thế gian cát lún mới không còn ảnh hưởng được con và con tránh bị lún xuống. Điều thày nói trong bài giảng trước là thày muốn con bắt đầu suy ngẫm điều gì tước đi sự bình an của con và khiến con làm, khiến con đi vào các khuôn nếp phản ứng thúc đẩy con làm.

6.2. Con tạo ra Sứ vụ Thiêng liêng của mình như thế nào

Trong bài giảng này, thày muốn trình bày một khía cạnh của điều này, một cơ chế liên hệ. Thày có nói trước đây là đa số đệ tử tâm linh có một phản ứng đối với thế gian. Thực sự ta có thể nói là tất cả con người hiện thân đều có một phản ứng đối với thế gian. Ngay cả những người không đặc biệt gì tâm linh cũng có một phản ứng nào đó, một cách nhìn cuộc đời nào đó. Lẽ tự nhiên là sa nhân có phản ứng không muốn ở trên thế gian này, cảm thấy không công bằng là họ phải ở đây, vân vân. Các con là người tâm linh (đa số các con có lẽ là người từ hành tinh khác xuống đầu thai trên trái đất (avatar) nếu các con đã theo học khóa này, nhưng chắc chắn là khóa này cũng ứng dụng cho những cư dân nguyên thủy của trái đất) thì các con có một phản ứng, một cảm giác, là mọi chuyện trên trái đất không được ổn. Đây là một bí ẩn mà con cần giải đáp để tránh không bị kéo vào khuôn nếp phản ứng.

Lẽ tự nhiên là con có một Sứ vụ Thiêng liêng. Khi con thảo Sứ vụ Thiêng liêng này, con nhìn xuống trái đất và con thấy là có những điều kiện có thể nói là không tự nhiên trên hành tinh này. Con thấy là các chân sư thăng thiên có mục đích nâng hành tinh lên trên các điều kiện này, và con quyết định góp phần vào việc thực hiện mục đích này. Điều con cần nhận ra là khi thảo Sứ vụ Thiêng liêng của mình, con ở trong một trạng thái tâm thức cao hơn. Nhưng không có nghĩa là con thảo Sứ vụ Thiêng liêng trong trạng thái tâm thức tối hậu, tức là trạng thái hoàn toàn không có tự ngã. Nhưng có nghĩa là con thảo Sứ vụ Thiêng liêng của mình trong trạng thái tâm thức cao nhất mà con có tiềm năng vươn lên tới trong kiếp sống này. Sứ vụ Thiêng liêng của con có hai tầng. Một là những điều con muốn làm trong thế gian, những gì con muốn thực hiện. Tầng kia là con muốn tăng triển như thế nào, con muốn nâng tâm thức tới mức nào. Con cần nhận ra là Sứ vụ Thiêng liêng của con bắt đầu ở tầng tâm thức mà con có khi con rời kiếp sống trước, và định ra mục đích mà con và các vị thày của con lượng định là con có thể đạt được ở cuối kiếp sống này. Sứ vụ Thiêng liêng của con được tạo ra từ trạng thái tâm thức cao nhất mà con có tiềm năng vươn tới trong kiếp sống này.

Lẽ dĩ nhiên là khi con xuống đầu thai, con bắt đầu ở cùng tầng tâm thức với lúc con hiện thân kiếp trước – nghĩa là tầng tâm thức thấp nhất trong khoảng tiềm năng của kiếp này. Điều này có nghĩa là con quên mất trạng thái tâm thức khi con thảo Sứ vụ Thiêng liêng của mình. Các con thường có khuynh hướng nhìn Sứ vụ Thiêng liêng của mình với tư duy đường thẳng và nghĩ nếu các chân sư thăng thiên có một mục đích, tỷ dụ như chấm dứt mọi chiến tranh, và nếu con có mặt ở đây để giúp các thày, thì con cần lấy những biện pháp tích cực, con cần làm chuyện gì tích cực, để hoàn tất mục đích này.

Con yêu dấu, nếu con muốn thật sự hoàn tất mục đích con cần đạt trong Sứ vụ Thiêng liêng của kiếp sống này, trước hết con cần vươn lên trạng thái tâm thức cao nhất – không nhất thiết là trạng thái tuyệt đối cao nhất nhưng ít ra cũng gần tới đó – mà con có thể đạt được trong kiếp sống này. Nói cách khác, để hoàn thành Sứ vụ Thiêng liêng, con cần vươn lên một tầng tâm thức cao hơn khi con bắt đầu kiếp sống này. Lẽ dĩ nhiên con đã làm chuyện này. Tuy nhiên, điều thày muốn chỉ rõ là con dễ có cảm giác con cần làm điều gì đó tích cực. Nhiều đệ tử chân sư thăng thiên, khi họ khám phá ra giáo lý của các thày, họ quyết định với tâm vỏ ngoài, dựa trên tầng tâm thức của họ khi họ tìm ra giáo lý, là họ sẽ làm gì đó. Họ sẽ đọc bài chú, bài thỉnh và vân vân.

6.3. Con cảm thấy gì về trái đất?

Điều thày muốn con làm ở tầng này là để các việc đó qua một bên và nhận ra mục đích lúc này là vươn lên một tầng tâm thức cao hơn giúp con có một cái nhìn khác về Sứ vụ Thiêng liêng của mình, một cái nhìn khác về việc con cần làm trong kiếp này. Để làm điều này, ở tầng này thày muốn con một lần nữa nhìn trái đất với tâm ý thức hiện nay của con. Điều mà thày muốn các học viên tới khóa nhập thất của thày làm là chia ra thành nhóm nhỏ và nói lên họ nghĩ thế nào, họ cảm thấy thế nào về trái đất và hiện trạng của nó. Con cũng có thể tự làm điều này. Con có thể đi vào một căn phòng yên tĩnh, và nói lên cảm nghĩ của mình về trái đất, đời sống trên trái đất, con người, sa nhân và các vấn đề khác. Đa số học viên ở tầng này cảm thấy có cái gì không ổn trên trái đất, có cái gì đã đi sai đường.

Lẽ tự nhiên, nếu con là một người từ hành tinh khác đến đây, con còn nhớ đời sống trên một hành tinh tự nhiên như thế nào. Con biết trái đất ở trình độ thấp hơn một hành tinh tự nhiên rất nhiều. Nếu con là một trong những cư dân nguyên thủy của trái đất, con có (trong ký ức nội tâm) cảm nhận là có một thời trong quá khứ trái đất đã ở một trình độ cao hơn, nhưng nay thì đã rơi xuống thấp hơn. Thí dụ, trong quá khứ không có chiến tranh trên trái đất, nhưng nay thì có. Tất cả đệ tử tâm linh có cảm giác có chuyện gì không ổn, không đúng, cần được sửa, cần thay đổi. Đây là điểm ta cần xem xét bí ẩn.

6.4. Bí ẩn về việc thay đổi tình trạng trái đất

Con yêu dấu, dưới một tầm nhìn nào đó, tất cả các điều này đều chính xác. Các chân sư thăng thiên có muốn dẫn trái đất theo một tiến trình qua đó chúng ta nâng trái đất lên để một số biểu hiện, trong đó có chiến tranh, không còn có mặt nữa. Ta có thể quan niệm đây là một tiến trình đường thẳng. Ta bắt đầu ở một tầng nào đó, ta dần dần vươn lên tầng kế tiếp, và sau đó lên tầng kế tiếp, và vân vân. Chúng ta nâng tâm thức tập thể lên từng bước một cho tới lúc ta tới một bước ngoặt khi một biểu hiện bị chế phục. Điều này chưa xảy ra với chiến tranh. Nó đã phần lớn xảy ra với nạn nô lệ và một số điều kiện khác mà ngày nay con không còn thấy nữa, ít nhất là không còn thấy nhiều trong thế giới tiên tiến.

Có thể nói là một mục đích. Có thể nói là một tiến trình đường thẳng dẫn tới mục đích đó. Điều thày muốn con nhận ra là có một yếu tố trong tự ngã của con, có một phàm linh nội tại, có một cái ngã tách biệt đã chấp nhận (hay nói đúng hơn, đã được tạo ra bởi) tin tưởng là con không thể là một người tâm linh trọn vẹn, con không thể là một sinh thể Ki-tô, con không thể nào hoàn toàn bình an với mình nếu một điều kiện nào đó trên trái đất chưa thay đổi.

Con yêu dấu, con có thấy chăng là đa số người tâm linh cảm thấy có chuyện cần thay đổi, nhưng họ thường không nhận ra là bên dưới cảm giác đó là một phản ứng cá nhân khiến họ cảm thấy vì điều kiện đó như vậy nên họ không thể trọn vẹn là mình được. Tỷ dụ, con không thể hoàn toàn bình an, con không thể hoàn toàn chấp nhận mình ở đây trên trái đất, con không thể hoàn toàn vui hưởng cuộc sống, con không thể hoàn toàn tham gia vào đời sống hay con đường tâm linh. Có điều gì đó con không thể làm, có điều gì đó con không thể , vì có điều kiện bên ngoài không đúng như chúng phải là.

Con yêu dấu, đây hoàn toàn là một ảo tưởng mà con nhất thiết phải khắc phục. Thày không đòi hỏi con hoàn toàn khắc phục nó ở tầng này, nhưng thày muốn con bắt đầu có ý thức về nó. Có nhiều lý do vì sao cần như vậy. Trước hết, con sẽ không cảm thấy thoải mái với chính mình nếu con còn bị kẹt trong khuôn nếp này. Nó thực ra là một khuôn nếp phản ứng. Con nhìn vào các điều kiện trên trái đất và con phản ứng lại bằng cách cảm thấy mình bị hạn chế. Con cảm thấy con không thể nào trọn vẹn là cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ của con bởi vì có điều kiện bên ngoài này, và đây là khuôn nếp phản ứng đang hạn chế con. Con không thể hoàn toàn cảm thấy thoải mái với chính mình nếu con còn khuôn nếp này. Con không thể nào hoàn toàn bình an trong nội tâm vì con không bình an với việc mình hiện thân trên trái đất này.

Nhiều học viên đã nghe thày nói là mục đích của khóa nhập thất của thày là con bình an trong chính mình. Họ không nhận ra rằng nếu muốn bình an trong chính mình, con cần bình an với chuyện sống trên trái đất, bình an với chuyện hiện thân trên trái đất. Do đó, họ không nhận ra là họ có một khuôn nếp phản ứng trong tiềm thức của họ nói: “Ồ, tôi không thể bình an khi điều kiện này vẫn còn như vậy.” Con có thấy chăng là có một cơ chế, một khuôn nếp phản ứng bên trong con đang ngăn trở con không bình an vì một số điều kiện bên ngoài như vậy?

Bây giờ, đối với trí suy luận đường thẳng, tâm vỏ ngoài, tự ngã, phàm linh nội tại, tự ngã tách biệt, chỉ có một giải pháp là điều kiện bên ngoài phải thay đổi. Có đệ tử chân sư thăng thiên đã theo học giáo lý các thày từ mấy chục năm, nhưng vẫn bị kẹt trong khuôn nếp chú tâm vào ngoại cảnh phải thay đổi, vì họ cảm thấy họ không thể an bình trong chính họ nếu điều kiện bên ngoài chưa thay đổi. Họ chú tâm đến phía ngoài họ, hướng sự chú ý đến việc làm sao đóng góp thay đổi điều kiện bên ngoài.

6.5. Nỗi bực dọc tinh tế trong nội tâm

Vì họ đương nhiên cảm thấy bất lực không thay đổi được nhiều điều kiện bên ngoài, như chiến tranh, nên họ cảm thấy bực dọc. Điều này khiến họ khởi ý niệm tinh tế đổ lỗi cho người khác, cho sa nhân, cho Ánh sáng Mẹ – hay bất kỳ điều gì khác. Trong nhiều trường hợp, họ đổ lỗi cho cả ba. Có nhiều học viên ở đây cảm thấy: “Tôi không thể an bình vì điều kiện bên ngoài chưa thay đổi, và điều kiện bên ngoài chưa thay đổi vì con người không chịu thay đổi, sa nhân vẫn hiện diện và Ánh sáng Mẹ vẫn tiếp tục biểu hiện những điều kiện này như trước và sẽ không thay đổi.” Họ cảm thấy bực dọc. Do vậy, con yêu dấu, làm sao thày có thể giúp con an bình với chính mình nếu con vẫn còn nỗi bực dọc này?

Thày cần con nhận ra nỗi bực dọc này, nói rõ ra nếu con thấy cần. Con hãy đi vào một căn phòng yên tĩnh, và nói lên nỗi bực dọc mà con cảm thấy. Sau đó, thày cần con nhận ra một điều giản dị, đó là: “Nếu tôi không thể thay đổi điều kiện bên ngoài, vậy có phải chăng là tôi không thể an bình?” Một số học viên tin như vậy. Thày làm tất cả những gì thày có thể làm ở cõi ê-the trong khóa nhập thất của thày để giúp họ hiểu là điều này không đúng. Thày muốn con làm tất cả những gì con có thể làm ở tầng tâm ý thức. Lẽ dĩ nhiên là các thày đã giảng điều này rồi, nhưng thày vẫn có học viên tới tầng khai ngộ này của khóa nhập thất của thày mà vẫn chưa hiểu ra điều này với tâm ý thức của họ.

Lập luận không thể thay đổi chính mình khi ngoại cảnh chưa thay đổi không đứng vững, vì toàn bộ ý nghĩa của giáo lý chân sư thăng thiên là con đi trên con đường tu để trở nên độc lập về mặt tâm lý, mặt tâm linh, mặt tâm lý-tâm linh, với các điều kiện trên trái đất . Đó là lý do vì sao Đức Phật đạt được khai ngộ khi ngài ngồi dưới chân cội bồ đề. Thày độc lập trên mặt tâm lý-tâm linh với mọi điều kiện trên trái đất. Không có điều kiện nào trên trái đất có thể ảnh hưởng thày vì thày không nghĩ có điều kiện nào trên trái đất có thể lấy đi sự bình an nội tâm của thày. Đáp số hiển nhiên cho câu đố bí ẩn là nếu con không thay đổi được điều kiện bên ngoài, con vẫn có được bình an nội tâm bằng cách tác động trên chính mình, thay đổi chính mình.

Đúng là rất có thể một phần Sứ vụ Thiêng liêng của con là đem lại một số thay đổi bên ngoài cho trái đất, nhưng Sứ vụ Thiêng liêng của con cũng bao gồm việc đạt được an bình nội tâm. Con cần nhận ra là con có mục đích bên ngoài và mục đích bên trong. Mục đích bên trong là sự tăng triển tâm thức của chính con, và không có điều kiện nào trên trái đất có thể ngăn chặn hay hạn chế sự tăng triển tâm thức của con. Con yêu dấu, ngược lại, điều kiện trên trái đất chính thật là những yếu tố giúp con tăng triển tâm thức. Chúng không phải là kẻ thù của sự tăng triển tâm thức của con; chúng là cơ hội cho con tăng triển. Làm sao con tăng triển tâm thức? Bằng cách vượt qua một phàm linh nội tại cá biệt khiến con phản ứng với một điều kiện nào đó trên trái đất. Khi con không còn phản ứng với điều kiện, con đã tăng triển tâm thức và lúc đó, con bước gần hơn tới sự bình an nội tâm của con.

Con yêu dấu, con có thấy chăng đây chính là mục đích của con đường tâm linh? Từ xưa đến nay vẫn luôn luôn như vậy. Các Thượng sư khác cũng đã nói điều này, nhưng có nhiều mức độ thể nhập chân lý này. Con có thể nghĩ con đã hiểu chân lý này khi con ở Tia thứ Nhất, Tia thứ Hai hay tia nào khác, nhưng có những mức độ hiểu sâu hơn. Ở tầng này, thầy cần con nhận ra là an bình nội tâm của con không dính dáng gì đến điều kiện trên trái đất. Nó là một điều kiện nội tâm. Không có điều kiện bên ngoài nào có thể ngăn cản an bình nội tâm của con. Nếu con đang nghĩ, hay trước đây có nghĩ, là có một điều kiện có thể ngăn cản bình an nội tâm của con, thì điều kiện đó là cơ hội để con vươn lên tầng cao hơn.

6.6. Điều gì khiến con trăn trở nhất trên trái đất

Con yêu dấu, con có thấy chăng là thày muốn con, ở tầng này, bước lui lại, nhìn vào cuộc đời, con đường tâm linh, và tâm lý của mình. Sau đó con hãy nhìn trái đất và nói: “Điều kiện nào khuấy động nhiều nhất sự bình an của con trên trái đất? Điều kiện nào thường khiến con cảm thấy phẫn nộ, cảm thấy không muốn ở đây, cảm thấy có điều gì đó không đúng, có điều gì đó đáng lẽ không được như vậy?” Con hãy nhận diện điều kiện đó, và nhận ra điều kiện đó chính là điều kiện con cần vượt qua ở tầng khai ngộ này của khóa nhập thất của thày. Điều kiện này không phải là kẻ thù của sự tăng triển tâm linh của con; nó là cơ hội cho con tăng triển. Do đó, điều kiện này giúp con tăng triển.

Làm sao con làm hòa với việc mình đang hiện thân trên trái đất? Tại sao con không an bình? Đó là vì con có một mục đích tâm linh, nhưng đâu đó trong bốn thể phàm của con cũng có một cơ chế ngăn cản con đạt được mục đích đó. Nó ngăn cản không cho con đạt mục đích vì con nghĩ con không thể đạt được mục đích nội tâm nếu điều kiện bên ngoài chưa thay đổi. Cơ hội tăng triển tâm linh chỉ là nhận ra rằng tất cả điều kiện trên trái đất là cơ hội để vượt qua dính mắc và khuôn nếp phản ứng.

Con yêu dấu, nếu con chuyển vọt tâm thức được như vậy, thì con sẽ bình an với việc hiện thân trên một hành tinh dày đặc và thấp như trái đất hiện nay. Điều thày mong muốn là giúp con vươn lên trên sự vật vã nội tâm liên tục khi con biết là mình đang hiện thân, con biết mình không thể búng tay và rời kiếp sống này, nhưng con cảm thấy bực dọc và bị hạn chế vì đang ở đây. Thày mong muốn giúp con chuyển vọt tâm thức, nhìn cuộc đời và nói: “Nhưng đây không phải là một hạn chế – đây là môt cơ hội.”

Thày biết là tâm của con sẽ khởi lên tư tưởng này: “Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra với các điều kiện bên ngoài? Có đúng chăng là tôi phải làm điều gì?” Con yêu dấu, tất cả điều thày muốn con làm, khi con đang trải qua các khai ngộ ở khóa nhập thất của thày, là con tạm thời để qua một bên ước muốn làm điều gì đó trong thế gian. Đúng thực là sau này con sẽ có thể làm gì đó, nhưng chuyện này sẽ xảy ra khi con có viễn kiến cao hơn. Con sẽ không có viễn kiến đó khi con còn chú tâm quá nhiều tới bên ngoài, thay vì chú tâm vào bên trong. Thày cần con, khi con đang trải qua các khai ngộ ở khóa nhập thất của thày, rút sự chú tâm có ý thức khỏi những gì con có thể thay đổi trong thế gian, và nhìn vào những gì con có thể thay đổi nơi chính mình. Thày cần con nhìn vào những gì lấy đi sự bình an của con, và nhìn điều kiện đó như một cơ hội.

Con yêu dấu, con đường tâm linh, con đường dẫn tới thăng thiên là con đường nội tâm, và nó thuộc nội tâm chính vì con không cần vượt qua bất cứ điều kiện bên ngoài nào. Con chỉ cần vượt qua điều kiện nội tâm mà thôi. Hầu hết các điều kiện nội tâm đó là những khuôn nếp phản ứng với những điều kiện bên ngoài trong đó con – hay đúng hơn là tự ngã, tự ngã tách biệt, phàm linh nội tại của con – tin rằng điều kiện bên ngoài có thể hạn chế tăng triển tâm linh của con.

6.7. Niềm tin đằng sau phàm linh nội tại

Con yêu dấu, các thày có nói về phàm linh nội tại, cái ngã tách biệt và các khía cạnh của tự ngã. Điều mà thày muốn con nhận ra là khi lần đầu tiên con nghe tới các khái niệm đó, con ở một tầng tâm thức nào đó. Do đó, trong tâm vỏ ngoài của con, con đã nhìn các khái niệm này dựa trên tầng tâm thức đó. Bây giờ thì con đã theo học khóa này cho tới điểm này với Tia thứ Sáu, con đã vươn lên một tầng tâm thức cao hơn. Điều này có nghĩa là đã đến lúc con tiến lên một bước và có cái nhìn cao hơn về các khái niệm này.

Một phàm linh nội tại, một cái ngã tách biệt được hình thành như thế nào? Nó được tạo ra từ một tin tưởng nào đó. Thường thì các niềm tin này không được tạo ra từ bên trong tâm con vì chúng đã có mặt trong tâm thức đại chúng từ lâu rồi. Sa nhân đã tạo ra nhiều niềm tin đó, do đó có một số phàm linh tập thể. Sa nhân rất giỏi trong việc cho con gặp phải một điều kiện trên trái đất rất khó khăn trên diện vỏ ngoài dẫn tới một hoàn cảnh tạo chấn thương tâm lý. Để đối phó với điều kiện này, con tạo ra một cái ngã tách biệt, một phàm linh nội tại. Phàm linh nội tại này được tạo ra dựa trên một tin tưởng nào đó.

Niềm tin này có thể là, thí dụ, nếu chiến tranh còn có mặt trên trái đất (và do đó con có nguy cơ lại rơi vào chiến tranh) thì con không thể hoàn toàn an bình. Con lúc nào cũng phải đề phòng. Con lúc nào cũng cần biết là điều gì đó có thể xảy ra, một cuộc chiến có thể bùng nổ và con bị lôi kéo vào đó. Đó là lý do vì sao con thấy có rất nhiều người tâm linh, rất nhiều người thuộc khuynh hướng Thời đại Mới, tin vào các lời sấm kí tiêu cực. Họ lúc nào cũng đợi năm 2012 hay bất kỳ năm nào khác được sấm kí cho rằng sẽ có một thay đổi lớn lao, chấn động, hoặc sẽ có một khủng hoảng lớn hay một chiến tranh lớn. Họ lúc nào cũng tìm xem những sấm kí ghê gớm nhất và bị chìm đắm trong đó. Họ không thể buông bỏ chúng, và lý do đơn giản là vì họ có một phàm linh.

Con yếu dấu, một lần nữa, các thày không chê trách các con. Tất cả chúng ta, đã từng hiện thân trên trái đất, đều đã phải chịu chấn thương nặng dưới tay sa nhân. Có thể con không bị tấn công trực tiếp, nhưng con có thể đã bị dính líu vào một cuộc chiến. Thí dụ, con thấy gia đình mình bị giết, con bị giết, con chịu nhiều đau khổ, con bị thương tích, hay bất cứ thảm trạng gì khác. Tất cả chúng ta đã từng hiện thân đều đã gánh chịu những chấn thương đó. Không ai chê trách con vì con đã tạo ra phàm linh đó. Thày không muốn con cảm thấy hổ thẹn vì đã có những phàm linh nội tại đó. Các thày đều đã từng có chúng khi các thày hiện thân trên trái đất. Các thày cũng đã thăng thiên và không còn đầu thai nữa vì các thày đã khắc phục được chúng, từng phàm linh một. Đây là lý do: “Điều một người làm được, tất cả mọi người đều làm được”. Các thày đã làm được. Các thày biết là con làm được, và các thày chỉ hướng dẫn con qua hành trình đó – từng phàm linh một.

6.8. Làm sao khắc phục phàm linh phản hòa bình

Phàm linh mà thày muốn con giải quyết lúc này là phàm linh cho rằng con không thể bình an vì điều kiện này hay điều kiện kia có mặt trên trái đất và đáng lẽ nó không được có mặt. Thày muốn con bắt đầu tách mình ra khỏi phàm linh và nhận ra đây là một khuôn nếp phản ứng và nó không phải là phản ứng của con. Nó không phải là một điều con tin. Niềm tin này đã được lập trình vào phàm linh nội tại. Sau đó, con cần nhận ra là phàm linh nội tại sẽ không bao giờ vượt được ra ngoài niềm tin đã tạo ra nó.

Có đệ tử tâm linh (và dĩ nhiên, họ đang ở tầng thứ hai của khóa nhập thất của thày là nơi Tia thứ Sáu phối hợp với Tia thứ Hai của minh triết) nghĩ rằng họ có thể lý luận với tự ngã của họ, với các phàm linh nội tại của họ, với các ngã tách biệt của họ. Họ nghĩ rằng họ có thể nhìn vào một phàm linh, thấy là nó dựa trên một niềm tin nào đó, và đưa ra một luận cứ. Phàm linh sẽ đột nhiên thấy ra là nó sai và do đó, nó tan biến đi.

Điều này sẽ không xảy ra. Phàm linh sẽ không bao giờ thấy lập trình của nó có gì sai. Đối với phàm linh ảo tưởng tạo ra nó là sự thật tuyệt đối, không thể sai – và nó sẽ luôn luôn như thế. Điều con có thể làm là con tới điểm con hoàn toàn nhận ra ảo tưởng là ảo tưởng. Do đó, con cho phép phàm linh chết đi, con cho phép cái ngã tách biệt chết đi. Con cho nó tan biến đi vì con nhận ra: “Phàm linh này không phải là con. Nó đã từng là một phần của con, nhưng con không muốn kéo nó theo con thêm nữa. Con muốn buông bỏ nó.”

Đây là toàn bộ tiến trình tu tập trên con đường tâm linh. Thày biết là một số học viên sẽ cảm thấy thất vọng. Một số học viên đã nhận được thông điệp này trước đây vì các Thượng sư khác có đề cập đến một cách ít hay nhiều thẳng thắn. Một số học viên tới tầng này của khóa nhập thất của thày và chưa hoàn toàn thể nhập điều này. Khi họ phải đối mặt với sự thực này ở tầng ê-the thì họ cảm thấy thất vọng. Con cần nhận ra điều mà các thày đã luôn luôn nói, là khi con tham gia vào khóa học này con đi tới các trung tâm nhập thất của các Thượng sư vào ban đêm trong thể bản sắc của con. Điều con cần nhận ra là khi con tới khóa nhập thất trong thể bản sắc, con lãnh hội bài học, các sáng ngộ dễ dàng hơn nhiều khi so sánh với khi con ở trong tâm ý thức.

Điều thường xảy ra là học viên thấu hiểu ở tầng bản sắc, nhưng có sự chống kháng, thí dụ, ở thể cảm xúc hay thể tư tưởng, ngăn chặn họ hiểu ở tầng tâm ý thức. Ta có thể nói là các quyển sách, các bài truyền đọc và các bài thỉnh chỉ có một mục đích, đó là giúp con thấu hiểu ở tầng vật lý, ở tầng tâm ý thức những gì con đã hiểu ở tầng bản sắc để nó thấm xuống tâm ý thức của con. Do đó, con thể nhập nó, con hoàn toàn chấp nhận nó. Lúc đó, con có thể một cách ý thức nhìn thấu ảo tưởng, buông bỏ phàm linh, buông bỏ cái ngã tách biệt, và do đó, con có một thái độ cao hơn về cuộc sống.

Điều thày mong đạt được trong bài giảng thứ hai này là giúp con nhận ra con có một cơ chế chống kháng việc con hiện thân trên trái đất vì con cho rằng trái đất hay một số điều kiện nào đó trên trái đất đang hạn chế sự tăng triển tâm linh của con. Thày mong giúp con chuyển vọt tâm thức để thấy mọi điều kiện trên trái đất như cơ hội cho con vượt qua phàm linh nội tại đó, cơ chế nội tại đó, khuôn nếp phản ứng đó.

6.9 An bình với việc hiện diện trên trái đất

Khi con làm được điều này ở tầng tâm ý thức, thì con thật sự bình an với việc con đang ở đây trên trái đất. Lẽ dĩ nhiên, thày biết rất rõ đời sống trên trái đất rất khó khăn. Con yêu dấu, một lần nữa, các thày không chỉ trích. Thày biết là có rất nhiều điều kiện trên trái đất lôi kéo con để khiến con phản ứng lại chúng. Thày biết là ngưng phản ứng rất khó. Thày cũng biết là thày không muốn con sống phần còn lại của kiếp sống này mà cảm thấy bực bội, cảm thấy mình không muốn ở đây, cảm thấy mình không muốn gia nhập cuộc sống hay con đường tu tâm linh. Thày muốn giúp con vươn lên trên phàm linh nội tại đang chống lại việc con đang sống trên trái đất để con cảm thấy bình an sống ở đây.

Con yêu dấu, nếu con đứng lui lại trong tâm ý thức, như con đã làm dễ dàng trong thể bản sắc, và nhìn trái đất với tầm nhìn rộng lớn hơn, với tầm nhìn toàn vũ, thì con có thể nhận ra là dù trái đất là một hành tinh tối đen, dày đặc và khó khăn, nhưng nó cũng là một cơ hội tăng triển lớn lao. Những người trong các con đang ở đây và đã tìm ra giáo lý chân sư thăng thiên, các con có tiềm năng tăng triển lớn lao trong quãng đời còn lại. Để thực hiện tiềm năng này, con cần vượt lên trên phàm linh nội tại đang khiến con chống kháng việc con sống ở đây. Con đã chọn tới đây, và nếu con là một cư dân nguyên thủy, con đã chọn ở đây, con đã chọn ở lại đây. Trong nhiều trường hợp, các con đã chọn lựa như vậy vì con muốn nâng trái đất lên. Con có thấy chăng, vì đây là chọn lựa của con, sự việc con ở đây không phải là một sự trừng phạt. Việc con ở đây không phải là một sự bất công. Nó thực sự là một cơ hội mà con đã chọn vì con thấy đây là cơ hội tăng triển cho riêng cá nhân con – đây là cơ hội tốt nhất con có thể có được dựa trên tầng mức tăng triển tâm linh và toàn vũ hiện nay của con.

Nếu con có thể nhìn một cách ý thức vào dòng sống của con như con có thể nhìn ở cõi bản sắc (và dĩ nhiên là con có thể, nếu con sẵn sàng bước ra ngoài ý niệm bản sắc bình thường của con) thì con có thể hoàn toàn bình an khi con nhận ra con đã chọn hiện thân trong những điều kiện đặc thù của con vì chúng là cơ hội tối đa cho sự tăng triển của riêng cá nhân con.

6.10. Tăng triển cá nhân và phụng sự

Thày biết là có học viên ở tầng này sẽ nói: “Nhưng có phải chăng là mục đích của con đường tâm linh là khắc phục lòng vị kỷ? Có phải chăng là khi con đi xuống những tầng tâm thức thấp nhất trên trái đất, con càng đi xuống sâu thì con người càng ích kỷ và chỉ để ý đến tự ngã mình? Do đó, có phải chăng là có lúc trên con đường tâm linh chúng con cần chú tâm vào phụng sự một đại nghĩa cao hơn thay vì chỉ lo cho riêng mình?” Có học viên cảm thấy là thày dạy phải chú tâm vào chính họ nhiều đến độ (cũng có cả học viên nghĩ như vậy về toàn thể khóa học này và về giáo lý chân sư thăng thiên nói chung) họ bị ngăn cản không phụng sự được. Con được dạy phải chú tâm vào sự phát triển tâm linh của con, sự phát triển của riêng cá nhân con thay vì phụng sự.

Thày đã nói gì trong bài giảng trước của thày? Con không thể thực sự phụng sự trái đất bằng cách làm. Đây là điều những người sống ở Trung đông đã làm suốt mấy ngàn năm qua. Họ nghĩ rằng: “Nguyên do của chiến tranh là những người kia, và nếu mình có thể tiêu diệt họ, thì sẽ có hòa bình trên trái đất.” Họ cố gắng làm, làm và tất cả những gì họ làm là tạo thêm nghiệp, thêm xung đột. Cách duy nhất để nâng hành tinh lên trên một biểu hiện nào đó, tỷ dụ như chiến tranh, là nâng cao tâm thức tập thể cho đến lúc đủ số người thấy sự dối trá đằng sau chiến tranh và thăng vượt nó.

Con yêu dấu, làm sao con nâng tâm thức tập thể? Con có thể đóng góp vào tiến trình này bằng cách thức tỉnh con người, cho họ biết về con đường tâm linh, hay về các dối trá, khai ngộ và sự thực. Con yêu dấu, cách chủ yếu mà riêng con có thể dùng để nâng cao tâm thức tập thể là nâng cao tâm thức của chính mình. Khi con đang hiện thân trên trái đất, con thuộc về tâm thức tập thể của trái đất. Con càng nâng cao tâm thức của mình thì con càng nâng cao tâm thức tập thể. Đây là điều tất nhiên, con yêu dấu. Nếu con nhìn một cách triệt để, con có thể nói là nếu con sống cả một kiếp người chỉ chú tâm một trăm phần trăm vào việc nâng cao tâm thức của mình, và không bao giờ, dù chỉ một lần tìm cách sửa đổi tâm thức của một người khác, thì con đã có đóng góp tối đa vào việc nâng cao tâm thức tập thể.

Tuy nhiên, đa số các con không có nhiệm vụ ngồi thiền trong một hang động trong Hy mã lạp sơn. Nhiệm vụ của con là sống một đời sống tích cực trong xã hội. Có nghĩa là, đối với con, cơ hội tối ưu là một tương tác qua đó con nâng tâm thức của mình đồng thời tương tác với người khác. Dù con có trực tiếp nói với họ về giáo lý chân sư thăng thiên hay chân lý cao hơn hay không, con vẫn cho họ một tấm gương thế nào là sống cuộc đời tâm linh. Đối với con, đây là một tương tác, nhưng con nên hiểu tương tác này là một dòng chảy hình số tám. Làm sao con có thể giúp những người kia nhìn ra sự thật nếu con chưa thấy sự thật? Có một sự trao đổi qua đó con nâng cao tâm thức của mình, sau đó con giúp người khác, sau đó con nâng tâm thức mình thêm nữa và con giúp người khác vượt qua một ảo tưởng khác.

6.11. Nâng cao tâm thức và lan truyền chân lý

Nếu con nhìn vào các phòng trào tâm linh, tôn giáo, chính trị hay từ thiện, con thấy cách họ hoạt động dựa vào ý tưởng sau đây: “Chúng tôi có chân lý, và nếu tất cả mọi người khác có thể thấy chân lý như chúng tôi thấy, thì hành tinh sẽ thay đổi.” Quan niệm này dựa vào một ý niệm đường thẳng, vỏ ngoài của chân lý qua đó con nghĩ rằng nếu con đi và cải đạo người khác để họ tin vào hệ thống niềm tin của con, nếu con thuyết phục được họ theo chân lý của con, thì lúc đó con đã thay đổi được tâm thức tập thể. Con yêu dấu, thay đổi tâm thức tập thể không phải là chuyện cho con người một hiểu biết trí năng. Một hiểu biết trí năng là một phần trong việc thay đổi tâm thức tập thể, nhưng nó không phải là phần chính vì con cũng cần thay đổi thể cảm xúc và thể bản sắc của con người.

Làm sao con làm được việc này? Có rất nhiều thí dụ trên thế giới của những người đi làm việc truyền đạo, đã gia nhập thánh chiến để cải đạo người khác (dù đây là một tôn giáo, hay quan niệm khoa học duy vật, hay bất cứ điều gì khác), và họ cố gắng làm điều này bằng tâm đường thẳng, trí thức, phân tích. Họ nghĩ rằng nếu họ thuyết phục được người khác tin vào một chân lý, thì thế giới đã có tiến bộ.

Trừ phi con đã thể nhập chân lý đó trong cả bốn thể phàm, con không thực sự có thể giúp nâng người khác lên cao hơn, con không thực sự giúp nâng tâm thức tập thể lên. Thày cần con nhận ra là trong phạm vi công việc phụng sự của con, con cần nâng tâm thức mình lên trong cả bốn cõi. Con cần khắc phục các phàm linh, và do đó, con cần vượt qua ảo tưởng là công việc phụng sự của con tùy thuộc vào việc thay đổi người khác. Công việc phụng sự của con không tùy thuộc vào thay đổi người khác; công việc phụng sự của con tùy thuộc việc nâng cao tâm thức của con – thay đổi chính con.

6.12. Thay đổi thế giới mà không thay đổi chính mình

Có một ảo tưởng vi tế trong giới các người tâm linh là con có thể thay đổi thế giới mà không thay đổi chính mình bằng cách đơn giản thay đổi người khác hay qua cách đọc chú, đọc thỉnh hay bất kỳ phương tiện tâm linh nào khác. Nhưng thực sự vấn đề là, trên hết, con phải thay đổi tâm thức của mình, nâng cao tâm thức của mình.

Cũng có một ảo tưởng khác cho rằng con không thể phụng sự thực sự nếu con chú tâm quá nhiều vào chính mình. Thày muốn con tiến lên một bước và nhận ra là có khác biệt cơ bản giữa việc chú tâm vào tăng triển cá nhân bằng cách khắc phục những dính mắc và phàm linh nội tại, và chú tâm tôn vinh tự ngã mà con thấy nơi các người ở dưới tầng tâm thức 48. Con đã tiến xa hơn tầng 48. Do đó, con không ích kỷ như những người kia. Con không chú tâm vào chính mình theo kiểu tôn vinh tự ngã. Có thể là (nếu con chưa đạt khai ngộ ở tầng 96 và tiến về các tầng cao hơn của quả vị Ki-tô) con sẽ thoái hóa trở lại tôn vinh tự ngã qua ham muốn nâng cao mình lên. Đây chính là lý do vì sao thày cho con các hiểu biết này vì một trong những cách người tâm linh bị lôi kéo vào cạm bẫy đó là qua ảo tưởng họ cần phải thay đổi điều gì đó bên ngoài chính họ. Họ nghĩ rằng thay đổi người khác quan trọng đến độ họ có thể bỏ qua bên tiến bộ tâm linh của họ, họ không cần xem xét chính mình, và họ có thể chú tâm vào việc thay đổi người khác. Có những người đã bị lôi kéo vào cạm bẫy đó cho tới tầng 96, và sau đó, họ lại đi trở xuống chân đồi.

Con cần suy ngẫm những ý kiến này. Thày biết là thày đã cho con nhiều chất liệu trong bài giảng này, nhưng thày hy vọng là con nhận ra rằng các khai ngộ sẽ không dễ dàng hơn khi con đi lên cao hơn trên con đường tâm linh. Con sẽ cần suy ngẫm nhiều điều hơn nữa, hay như theo lối nói bình dân, con cần lấy tâm bao chung quanh nhiều vấn đề nữa. Nhưng thực ra thì con không lấy tâm bao quanh vấn đề, mà thực sự con phải tháo gỡ tâm ra, vì chính các phàm linh nội tại đã khiến tâm con bị bao chặt chung quanh một niềm tin khiến con không thể đứng lui lại và nhận ra nó là ảo tưởng. Con nghĩ rằng nó là một chân lý tuyệt đối hay là một điều kiện không thể thay đổi được.

Con yêu dấu, không có điều kiện nào trên trái đất mà tối hậu không thay đổi được. Lẽ dĩ nhiên, có một số điều kiện mà con không thay đổi được ngay lúc này. Nhưng không có điều kiện nào trên trái đất ngăn cản được con thay đổi chính mình, và đó là chân lý và hiểu biết mà con cần phải thấu hiểu với tâm ý thức ở tầng này.

Sau đó, con cần quyết định là con sẵn sàng thay đổi chính mình, con sẵn sàng nhìn vào bất cứ điều kiện nào khiến con bực bội việc con đang hiện thân trên trái đất. Con sẽ đi tìm ảo tưởng và con sẽ tách ra khỏi ảo tưởng và cho phép con cảm thấy: “Vâng, tôi đang ở đây ngay bây giờ vì tôi muốn ở đây. Tôi muốn nâng tâm thức lên cao hơn và tôi vươn lên cao hơn bằng cách thăng vượt điều kiện đặc thù mà tôi đang đối mặt ngay bây giờ.”

Một khi con thấy điều kiện từ bên ngoài, một khi con tách mình ra khỏi nó và nhận ra nó không phải là điều kiện của con (nó chỉ là điều kiện của một phàm linh nội tại), thì con yêu dấu, con được tự do. Con cảm thấy bình an là chính mình và con bình an hiện thân ở đây. Thày thực sự mong muốn cho con an bình đó, vì thày là Thượng sự của Tia thứ Sáu của An bình.