Pháp tu quan sát khách quan

Hỏi: Xin thày Giê-su cho biết ý kiến về các lời dạy của ông Michael Singer. Ông nói rằng một cách hiệu quả để phát triển tâm linh là tu tập sự quan sát khách quan và dần dần phóng thích các samskara (hành uẩn), các dấu chân (imprint) của lý trí và cảm xúc của chúng ta. Chẳng hạn khi một tình huống khó khăn khởi lên, chúng ta có thể thư giãn trong trạng thái quan sát khách quan và cho phép các năng lượng đó được phóng thích. Sự phóng thích này sẽ biến hóa năng lượng để cho năng lượng thấp ban đầu như sự tức giận hay sợ hãi có thể nâng lên thành năng lượng cao. Ông Singer trình bày cách này như một pháp tu thường nhật mà qua đó cuộc sống hàng ngày có thể trở thành một nguồn phát triển tâm linh phong phú. Liệu có hạn chế đáng kể nào hay cạm bẫy tiềm tàng nào liên quan đến phương pháp này, hay đây là một đường tu hiệu quả?


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2022 cho Hoa Kỳ – Phục hồi nền dân chủ. Đăng ngày 12/11/2022.

Các chân sư xin không có ý kiến về một vị thày hay một giáo lý đặc thù. Nhưng điều ta sẽ nói ở đây là tất nhiên, có một số vị – cho dù họ là đạo sư tâm linh hay là chuyên gia trong ngành tâm lý – đã khám phá những kỹ thuật có giá trị, những ý tưởng có giá trị, và họ đã tìm ra cách biểu đạt các ý tưởng này cho hấp dẫn đối với một số người. Ý tưởng về hành uẩn hay tâm ảnh trở ngược về đạo Phật, và tất nhiên đây là một ý tưởng chính đáng. Đó cũng giống như khi các thày giảng về hình tư tưởng, về ngã tách biệt, về phin lọc nhận thức của con. Các thày cũng có giảng về việc bước vào một tâm thái trung hòa. Nhưng ta sẽ nói là việc nhận thức điều này và phóng thích các năng lượng tuy có hữu ích, nhưng nó sẽ hiệu quả hơn nếu con phối hợp với việc đọc thỉnh, đọc chú, qua đó con thỉnh gọi ánh sáng tâm linh để giải thể năng lượng.

Có những người đã đạt đến một mức nơi họ có khả năng – bằng cách tập trung vào một số năng lượng và phóng thích chúng – dùng tâm mình để biến hóa năng lượng, nhưng hầu hết mọi người khác thì không thể làm được vậy, và do đó sẽ hữu hiệu hơn cho họ nếu họ dùng bài thỉnh và bài chú để biến hóa năng lượng. Nếu không thì kỳ thực con có thể rơi vào cái bẫy là nghĩ rằng con đã phóng thích tất cả những năng lượng đó – và trong một số trường hợp người ta có khả năng làm vậy thật – nhưng con lại phóng thích chúng vào môi trường chung quanh nơi chúng sẽ ảnh hưởng đến người khác và góp phần vào tâm thức tập thể, thậm chí còn nuôi béo con quái vật tập thể. Điều này có thể trở thành một cái bẫy sẽ cản trở sự tăng triển tâm linh của con.

Điều con thấy trong một số trường hợp là có những vị thày tâm linh có thể đưa ra một ý tưởng có giá trị, nhưng họ không luôn luôn hiểu được đầy đủ làm thế nào đem ý tưởng này vào thực hành. Nhiều vị thày không thật sự nhận thức tầm quan trọng của các năng lượng trong các thể cảm xúc, lý trí và bản sắc, cũng như những cách hiệu quả để biến hóa năng lượng.

Không phải là con không thể thay đổi năng lượng qua bốn tầng của tâm con, mà con không thể thực sự biến hóa năng lượng thành năng lượng cao hơn nếu con không tiếp cận một dạng năng lượng cao hơn. Và năng lượng này phải đến từ cõi thăng thiên, vì đây là cách duy nhất để nó đến với con. Con không thể chế tạo năng lượng này trong tâm con. Con có thể mở tâm ra tiếp nhận một dòng chảy từ cõi thăng thiên chứ con không thể chế tạo nó trong tâm con. Nếu con nghĩ con có thể thì đấy là một sự hiểu lầm.