Tầm quan trọng của sức khỏe thể xác đối với người tầm đạo

Hỏi: Xin các chân sư cho ý kiến về tầm quan trọng của tuổi thọ. Người ta có cần quan tâm nhiều hơn, đặt trọng tâm nhiều hơn đến tuổi thọ của cơ thể vật lý trong Thời Hoàng kim? 


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Hoà Lan năm 2017. Đăng ngày 18/11/2017.

Khi con bước trên con đường tâm linh và mong muốn nâng cao tâm thức, con đang làm điều quan trọng nhất mà con có thể làm cho tuổi thọ của cơ thể vật lý. Hiển nhiên điều này không có nghĩa là chúng tôi bảo con bỏ qua mọi lời khuyên về sức khỏe hay con không nên chú ý đến cơ thể mình. Đó không phải là điều chúng tôi muốn nói, nhưng chúng tôi xin nói, điều quan trọng là con nên có một ý niệm ưu tiên khi con bước trên đường tu. Tất nhiên, con có thể dùng nhiều phương thức mà con cảm thấy hấp dẫn dựa trên trực giác của con.

Con yêu dấu, chúng tôi đã không đưa ra nhiều lời khuyên về sức khỏe và lý do rất giàn dị. Mỗi con người là một cá nhân với một cơ thể cá nhân. Hơn thế nữa, cơ thể vật lý của con là sự biểu hiện của ba thể cao của con, và tất cả các con đều là những cá nhân trong ba thể cao này.

Cơ thể vật lý không phải là một thiết bị máy móc mặc dù chủ nghĩa duy vật có tuyên bố thế nào đi nữa. Con không thể đơn giản nói rằng giờ đây chúng ta đã khám phá phương pháp chữa trị này sẽ chữa bệnh cho nhiều người và do đó nó cũng phải hiệu nghiệm cho tất cả mọi người. Cũng vậy, con không thể bảo rằng việc ăn hoặc không ăn một loại thực phẩm nào đó có tác dụng đối với nhiều người cho nên nó cũng phải có cùng tác dụng đối với mọi người.

Thật sự đó là trách nhiệm của con khi con dùng trực giác của mình để hòa điệu với những gì quan trọng đối với con. Con nên đặt bao nhiêu chú ý vào cơ thể của mình? Một số các con sẽ cần chú ý nhiều hơn đến cơ thể và điều này sẽ là điều phải cho con, trong khi đối với người khác, con không nên chú ý nhiều như vậy đến cơ thể mà nên dành nhiều chú ý hơn cho tâm lý và sự tăng triển tâm linh.

Đó là một vấn đề rất cá nhân, nhưng nếu con đang bước trên đường tu tâm linh và đang chuyên cần tu tập, thì con đang làm công việc quan trọng nhất mà con có thể làm cho tuổi thọ của cơ thể. Ngoài chuyện đó ra, tất nhiên con cũng nhận ra là khi trực giác của con nhạy bén hơn, con sẽ nhận được lời nhắc nhở từ trực giác về những việc cụ thể mà con cần làm. 

Con cũng cần lưu ý rằng tuổi thọ của cơ thể vật lý tự nó không thực sự là một mục tiêu hay một mục đích. Cơ thể của con có mặt ở đây để hỗ trợ sự tăng triển tâm linh của con. Sự tập trung vào việc sống lâu một cách nhân tạo trong thân xác không thật là cách tiếp cận cao nhất. Tương tự như vậy, có một số người rất tâm linh đã dồn hết tâm trí vào khái niệm bất tử, hay tìm cách sống đời đời trong cơ thể vật lý hiện tại của họ. Đây cũng không phải là điều chúng tôi giảng dạy, bởi vì ngay cả khi con đạt đến quả vị Ki-tô trọn vẹn, vẫn không có nghĩa là con có thể duy trì cơ thể một cách vô hạn định. Có một vài nhà yoga đã có thể duy trì cơ thể rất lâu, họ đã làm vậy cho một mục đích đặc thù, và điều này không có nghĩa là mọi người nên nỗ lực làm theo hoặc tất cả mọi sinh thể Ki-tô cũng nên làm theo như vậy.  

Một lần nữa, có một thời điểm là thời điểm tự nhiên để con bỏ lại đằng sau xác thân vật lý. Khi con đạt đến một mức quả vị Ki-tô cao hơn, con có thể thực sự hòa điệu với điều đó và con sẽ biết được khi nào là thời điểm của con. Ta cũng nói thêm rằng con hiểu là chúng tôi luôn luôn tìm cách giúp con đạt được sự quân bình. Ta không đang bảo con bỏ bê thân xác của mình, nhưng ta thực sự muốn lưu ý con rằng nhiều người, kể cả rất nhiều người tâm linh, đã tập trung một cách mất quân bình trên cơ thể.

Những người đó đã bước vào tư duy cho rằng một cơ thể mạnh khỏe là điều kiện cần thiết để tiếp tục tăng triển tâm linh. Điều này không nhất thiết là đúng. Không phải là một cơ thể mạnh khỏe sẽ cản trở sự phát triển tâm linh, nhưng con yêu dấu, nếu con đặt quá nhiều trọng tâm vào cơ thể, đó chính là mất quân bình. Một hậu quả có thể xảy ra là vì họ chú tâm quá nhiều vào cơ thể cho nên họ sẽ không nhìn vào tâm lý của họ. Tất nhiên, việc xem xét tâm lý của mình là chìa khóa đích thực cho tăng triển tâm linh. Một hậu quả khác là họ có thể bước vào tư duy đặt trọng tâm trên cơ thể, dựa trên niềm tin tiềm thức cho rằng cơ thể có thể cản trở bước tiến tâm linh, hoặc cơ thể có thể trợ giúp bước tiến tâm linh, nghĩa là bước tiến tâm linh của họ tùy thuộc vào tình trạng của cơ thể.

Hẳn là có những tầng cấp thấp hơn trên đường tu nơi hiển nhiên con cần chú ý đến cơ thể nếu con mang một tình trạng vật lý đặc thù, chẳng hạn như bệnh tật. Nhưng khi đạt đến một tầng cao hơn của đường tu, con nhận ra là kỳ thực con bước vào một trạng thái có thể gọi là sự “hờ hững nhân từ đối với cơ thể” (benevolent neglect of the body) qua đó con nhận ra cơ thể có những ý muốn riêng của nó. Nếu con cho nó sự chú ý của con, nó có thể giống như một đứa trẻ nhỏ: nó chỉ muốn được thêm chú ý. Thật ra trong tâm con có thể có một khía cạnh sẽ chế tạo ra nhiều vấn đề thể xác hơn vì nó biết nó có thể thu hút sự chú ý của con theo cách đó. Dĩ nhiên cũng có đủ loại ma quỷ và tà thể tìm cách phóng chiếu những vấn đề vật lý vào bốn thể phàm của con hầu bòn rút năng lượng của con. Trên đường tu sẽ tới một điểm khi con cần quyết định rằng cơ thể không điều khiển được cuộc sống của con. Cơ thể không điều khiển con đường tâm linh của con, mà người cầm trịch là chính con.

Cho nên con bước vào tư duy là con sẽ không chấp nhận cho cơ thể cản trở bước tiến tâm linh của mình cho dù tình trạng sức khỏe có thế nào đi nữa. Khi con xoay chuyển như vậy trong tâm, cơ thể vật lý dần dần sẽ bắt đầu tuân theo. Có thể sẽ cần một thời gian, sẽ đòi hỏi một số nỗ lực, những nỗ lực chữa lành đủ loại. Nhưng sự xoay chuyển trong tâm có thể đưa con đến một điểm khi các vấn đề thể xác không cản trở bước tiến tâm linh hay sự thoải mái dễ chịu của con, chỉ vì con đã quyết định – nếu có thể nói như vậy – đặt cơ thể vào vị trí xứng đáng của nó là người phục vụ chứ không là người chủ.