Trải nghiệm tâm linh không có kịch tính hay tương phản

Hỏi: Con có một chờ đợi là khi con nối kết với Hiện diện TA LÀ của con hay với một chân sư thăng thiên, con sẽ kinh qua một cảm giác hay một trải nghiệm ngoạn mục nào đó. Nhưng liệu đây có phải là một chờ đợi không thực tế?  Và liệu sự nối kết ấy có tinh tế hơn vậy và không khác lắm so với nhận biết bình thường của con? Liệu chúng con sẽ cảm nhận một trải nghiệm hay một tâm trạng chung chung nào đó khi chúng con buông bỏ ngày càng nhiều cái ngã hơn? Hay liệu chuyện này tùy thuộc vào trải nghiệm cá nhân của từng người?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 – Tiến tới các mối quan hệ của Thời Hoàng kim. Đăng ngày 11/10/2021.

Con nói hoàn toàn đúng, đó là một sự chờ đợi không thực tế. Theo một nghĩa nào đó, chúng ta có thể bảo rằng mọi sự chờ đợi đều không thực tế. Nhưng trong trường hợp này, con cần nhận ra ở đây là chúng tôi các chân sư thăng thiên đã có giảng dạy về sự khác biệt giữa nhị nguyên và bất nhị. Trong nhị nguyên, con có hai đối cực: trắng và đen, thiện và ác, đúng và sai. Hai cái này đối lập tuyệt đối với nhau, và ở giữa thì không có bất kỳ nét đậm nhạt nào cả. Đó là tại sao luôn luôn có một sự tương phản rất lớn. Tâm thức nhị nguyên này đã được phóng chiếu lên các giáo lý tâm linh, các vị thày tâm linh, các trải nghiệm tâm linh, đến độ nhiều người đã dựng lên nhận thức cho rằng nếu họ là người thực sự tâm linh, nếu họ có trải nghiệm tâm linh thực sự, thì đó phải là một trải nghiệm kịch tính, khác hẳn với trạng thái tâm thức bình thường của họ.

Tất nhiên, con có thể tìm thấy nhiều người đã từng có những trải nghiệm mãnh liệt, nhưng chúng chỉ có vẻ mãnh liệt so với trạng thái nhận biết bình thường của họ mà thôi. Một số người đã cưỡng ép những trải nghiệm này, chẳng hạn qua ma túy hay những cách tu tập mất cân bằng. Một số người khác đã có những trải nghiệm tự phát vì đó là một phần trong Sứ vụ Thiêng liêng của họ.

Nhưng dù sao thì thực tế như con đã trực nhận một cách xác đáng, là khi con nâng cao nhận biết của mình ngày càng cao hơn, khi con bắt đầu nâng cao nhận biết ra khỏi nhi nguyên để hướng về bất nhị, thì con cũng đang thoát khỏi các đối cực nhị nguyên. Con đang thoát khỏi những “cặp đôi” như Phật Gautama gọi như vậy, và do đó càng ngày sẽ càng có ít tương phản giữa các trải nghiệm tâm linh và sự trải nghiệm thường nhật của con – vì sự trải nghiệm thường nhật này đã được nâng lên nhưng nó được nâng lên lần hồi đến độ con có thì giờ làm quen với nó. Tới một điểm con sẽ có một tâm thái an bình hơn trước đây rất nhiều, nhưng con đã quen với nó rồi, cho nên nó chính là trạng thái nhận biết bình thường của con.

Khi con trải nghiệm sự hiện diện của một vị chân sư, trải nghiện này sẽ gần hơn hẳn với cái mà giờ đây đã trở thành tâm thái bình thường của con, trong khi nó vẫn khác xa với tâm thái cũ của con. Chẳng hạn, vị sứ giả này đã từng kinh qua một số trải nghiệm mãnh liệt khi ông còn trẻ. Và thỉnh thoảng vẫn có người cho rằng ông phải luôn luôn có trải nghiệm mãnh liệt khi ông tương tác với các chân sư hay khi ông nhận một bài truyền đọc. Nhưng như chính ông đã có giải thích, một khi ông đã nâng cao tâm thức thì sự tương phản không còn đó nữa. Ông chỉ nỗ lực giữ tâm thái cho trung hòa, và khi đó, ông không trải nghiệm hiện diện của các chân sư như một sự kiện kịch tính, hay một sự kiện khác dữ dội so với tâm thái bình thường của ông.

Hiển nhiên là nó cũng có khác, và có những lúc trải nghiệm này có thể mạnh mẽ hơn. Nhưng tuy vậy, con cần nhìn nhận ở đây là khi con càng bước lên cao hơn trên đường tu, thì kịch tính cùng sự tương phản sẽ càng ngày càng ít đi. Con ngày càng có ít những trải nghiệm gọi là “tột đỉnh”, vì theo một nghĩa nào đó, trạng thái tâm thức bình thường của con đã trở thành một trải nghiệm tột đỉnh.