19 | Khắc phục ghen tị bằng thành tựu tất cả

Chân sư Thăng thiên Amogasiddhi qua trung gian Kim Michaels, ngày 23 tháng 6 năm 2018. Bài truyền đọc này được trao truyền nhân một hội nghị tại Kazakhstan.

TA LÀ Phật Amogasiddhi. Thày là thuốc giải của chất độc ghen tị. Ghen tị là gì? Nó từ đâu tới? Nó phát xuất, như các chất độc khác, từ sa nhân vì sau khi họ sa ngã họ trải nghiệm một điều mà họ không trải nghiệm trước đó. Trước khi họ sa ngã, trong nhiều trường hợp họ đã đạt được thành đạt cao trong việc đồng-sáng tạo, hay ít nhất là trong việc làm chủ cõi vật chất trong các bầu cõi khi họ sa ngã, tức là các bầu cõi thứ tư, thứ năm hay thứ sáu. Một số các sa nhân đó đã dùng khả năng đồng-sáng tạo của họ để kiểm soát, tìm cách duy trì một cái gì hay một trạng thái nào, thay vì chịu buông bỏ một trạng thái giới hạn để đồng-sáng tạo một cái gì cao hơn.

19.1. Ghen tị phát khởi như thế nào

Đó là, như các thày đã giảng, nguyên lý căn bản của tiến trình đồng-sáng tạo. Con sáng tạo xuyên qua ý niệm bản ngã đương thời của con. Con trải nghiệm sự trải bày vật lý của sự sáng tạo đó. Sau đó, con cải thiện ý niệm bản ngã của mình, nâng nó lên cao hơn, và đồng-sáng tạo một cái gì hơn trước dựa trên ngã mới đó. Tiến trình này đòi hỏi con để cho ngã trước chết đi. Nếu con không chịu làm điều này thì con rơi vào tâm thái tìm cách duy trì hoặc ngã cũ hoặc trạng thái mà con đã đạt được trong cõi vật lý. Khi con chưa sa ngã thì con vẫn nhận được ánh sáng từ Hiện diện TA LÀ của con và con quả thực có thể dùng ánh sáng đó để sáng tạo tình trạng kiểm soát đó.

Một số các sa nhân nguyên thủy đã xây dựng ý niệm họ là những sinh thể cao nhất, tinh tiến nhất, thiện xảo nhất, uy dũng nhất trong ốc đảo nhỏ bé mà họ đã tự tạo cho họ. Họ thường có nhiều môn đồ khẳng định và công nhận họ cao cả, họ là người lãnh đạo, họ có uy quyền nhất. Họ có ý niệm bản sắc là sinh thể cao cả, và do đó họ không có nhu cầu ghen tị vì họ nghĩ họ ở địa vị cao nhất. Điều này tất nhiên chỉ xảy ra trên những thế giới mà các con gọi là hành tinh trong bầu cõi này. Lúc đó chỉ có một số nhỏ hành tinh nơi sa nhân được phép xây dựng các nền văn minh “tinh xảo” của họ.

Chỉ khi bầu cõi sẵn sàng thăng thiên thì sa nhân mới phải đối mặt với các chân sư thăng thiên. Chỉ lúc đó họ mới nhận ra là các tạo vật của họ, những gì họ đồng-sáng tạo, không cao cả như họ nghĩ. Sau đó, sa nhân sa xuống bầu cõi kế tiếp được tạo ra. Lúc đó, họ dần dần nhận ra, khi họ liên hệ với những sinh thể mới được tạo ra trong bầu cõi đó và một số sinh thể khác mà họ gặp (tương đương với các sinh thể mà ta gọi là avatar trong bầu cõi này) là họ bị cắt đứt khỏi Hiện diện TA LÀ của họ. Thực ra thì sa nhân không nhận ra điều này nhưng họ trải nghiệm có một số sinh thể khác có nhiều ánh sáng tâm linh hơn họ, nhiều năng lượng sáng tạo hơn họ.

Ta có thể nói là sa nhân không còn là người đồng-sáng tạo nữa vì họ không thể đồng-sáng tạo với Hiện diện TA LÀ, vì họ không còn nhận năng lượng sáng tạo từ Hiện diện TA LÀ của họ. Họ chỉ có thể phản-sáng tạo bằng cách lấy ánh sáng đã được mang vào thế giới, bầu cõi, nơi họ sinh sống. Họ không thể tạo tác cái mới, do đó họ tìm cách, một lần nữa, tạo ra đế quốc nơi họ có thể tôn mình lên địa vị lãnh đạo.

Những môn đồ đã sa ngã theo họ lại tôn vinh họ như lãnh đạo nên họ đã có thể xây dựng những đế quốc như vậy. Thỉnh thoảng một số sinh thể có ánh sáng tâm linh được gửi xuống các hành tinh, các đế quốc đó, để chứng minh cho sa nhân thấy là họ có cái gì mà những sa nhân, thoạt trông rất uy dũng, thiện xảo, không có. Đó là nguồn gốc của ghen tị. Sa nhân thấy ánh sáng nơi người khác, những người vẫn còn là người đồng-sáng tạo, và họ thèm muốn ánh sáng đó. Họ nhận ra ở tầng nào đó trong tâm họ, là họ không thể có ánh sáng đó khi họ còn trong tâm thức sa ngã. Họ không chịu buông bỏ tâm thức sa ngã nên họ không thể có ánh sáng đó.

19.2. Thù hận ánh sáng

Điều này dẫn họ tới điểm thù hận ánh sáng, thù hận các avatar, thù hận những người có khả năng đồng-sáng tạo. Giận dữ là một cảm xúc cùng cực, nhưng thù hận còn cùng cực hơn nữa. Giận dữ khiến con muốn trừng phạt người khác, còn thù hận khiến con muốn tiêu hủy họ. Sa nhân phát triển ý muốn tiêu hủy nhưng ý muốn này rất dính liền với lòng ghen tị vì họ nghĩ (hay con có thể nói là họ trải nghiệm) là họ không thể có điều mà các avatar và người đồng-sáng tạo có. Lẽ tất nhiên, họ có thể có ánh sáng nếu họ chịu buông bỏ ngã sa ngã và đi vào tiến trình dần dần thăng vượt các ngã, vươn lên tầng tâm thức cao hơn và như vậy nhận được lại ánh sáng từ Hiện diện TA LÀ của họ. Vì họ không chịu làm điều này nên họ trải nghiệm, theo tầm nhìn của họ, là họ không thể có ánh sáng.

Ngay khi sa nhân tới một hành tinh, như khi họ tới trái đất, thì họ lập tức đưa vào tâm thức nhị nguyên. Họ tạo ra phán xét giá trị giữa những người đúng, những nguời sai, những người cao cả hơn, những người thấp kém hơn, những người uy dũng nhất, thiện xảo nhất và những người không được xem là uy dũng, thiện xảo. Lúc đó, con có một lực lượng sa nhân năng động không nhất thiết muốn tiêu hủy các cư dân nguyên thủy của trái đất (vì họ thực sự muốn kiểm soát những người này) nhưng họ cũng muốn các cư dân nguyên thủy cảm thấy ghen tị sa nhân vì sa nhân có uy quyền và có phần nào khả năng điều ngự cõi vật chất.

Sa nhân tất nhiên tìm cách lấy chất độc mà họ đã mang theo họ và ta có thể nói, xuất cảng nó tới tất cả mọi người trên trái đất và đặt mọi người vào tâm thái so sánh. Lẽ tự nhiên, con chỉ có lòng ghen tị khi con ở trong tâm thức nhị nguyên và có tâm phán xét giá trị khiến con so sánh mọi thứ dựa trên thang điểm có hai đối cực, trong đó một bên tốt hơn bên kia. Cốt lõi ý tưởng có một điều gì tốt hơn điều khác bắt nguồn từ tâm thức nhị nguyên và chất độc ghen tị.

19.3. Khắc phục ghen tị

Thày là thuốc giải chất độc ghen tị và thuốc này được gọi là Minh triết Thành tựu Tất cả. Lẽ tự nhiên, từ một tầm nhìn nào đó, từ một tầng tâm thức nào đó, nó sẽ như sau: “Tôi trải nghiệm là trên trái đất có những người có cái gì mà tôi không có. Tôi mong muốn có cái đó. Vậy nếu tôi có Minh triết Thành tựu Tất cả của Amogasiddhi, thì tôi phải có quyền năng có được bất cứ điều gì tôi mong muốn trên trái đất, và khi đó tôi không phải cảm thấy ghen tị bất cứ ai vì không ai có gì hơn tôi.”

Đây là cách con người đã nhiều lần suy luận từ khi giáo lý này được trao truyền, nhưng Minh triết Thành tựu Tất cả không chính xác là như vậy. Thày muốn cho các con một vài ý tưởng về đề tài này. Khi con, như một người đang đầu thai trên trái đất, cảm thấy ghen tị, thì con đang cảm thấy ghen tị hay đó là một ngã tách biệt? Dựa trên giáo lý các thày, thì lẽ tất nhiên con biết đó là một ngã tách biệt cảm thấy như vậy. Các thày đã giảng gì về các ngã tách biệt? Chúng phóng chiếu là có một vấn đề cần giải quyết. Có một điều kiện cần được hoàn thành và sau đó con sẽ có được cảm giác nào đó.

Nói cách khác, con đang cảm thấy ghen tị, nhưng nếu con có được điều con thèm muốn, thì con sẽ không cảm thấy ghen tị nữa. Đó là lối suy luận của các ngã đó. Các ngã đó sẽ nói: “Hãy xin thày Amogasiddhi và được Minh triết Thành tựu Tất cả để ta có được điều kiện mà ta mong muốn, lúc đó bạn sẽ không cảm thấy ghen tị nữa. Bạn sẽ không cảm thấy ghen tị nữa khi ta, ngã tách biệt, có được điều ta mong muốn.”

Lẽ tất nhiên, Minh triết Thành tựu Tất cả cho phép con, như cái Ta Biết, bước ra ngoài ngã đó và thấy là điều ngã đó muốn lại là một thí dụ khác của mục tiêu bất khả thi, ước muốn bất khả thi. Ngay cả khi con có được điều mà ngã phóng chiếu là con phải có, thì con vẫn không khắc phục được chất độc ghen tị vì chính chất độc là chất độc.

Niềm tin con thèm muốn điều gì và con cần phải có điều gì chỉ là một ảo tưởng mà chất độc ẩn núp đằng sau. Đây là một sự phân biệt mà ngã không thể thấy. Nó chỉ có thể như một máy điện toán, được lập trình để theo đuổi một mục tiêu. Con thèm muốn uy lực, thì ngã phóng chiếu là con cần phải có uy lực. Con sẽ không bao giờ an bình khi con chưa có uy lực đó. Con yêu dấu, chính sự ghen tị những người có uy lực là chất độc, là điều kiện. Thày muốn cho con một hình ảnh tương tự: ta hãy giả dụ hầm nhà con ngập nước nhưng con không biết là hầm đầy nước. Trong nhà con có một người duy nhất đi xuống hầm, y biết là hầm đầy nước nhưng y không muốn cho con biết điều đó. Thay vào đó, y phóng chiếu vào tâm con hay nói với con là căn nhà của con cần một mái mới và khi con có một mái mới thì con sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Chúng ta giả sử ở đây là tuy con không biết một cách ý thức là căn nhà của con đầy nước nhưng con – bỗng nhiên – cảm thấy bất an khi ở trong nhà mình. Người kia phóng chiếu là nguyên do sự bất an là vì người hàng xóm có một mái mới tuyệt đẹp. Con cần có một mái tốt hơn họ, và sau đó con sẽ cảm thấy thoải mái trở lại. Nhưng nguyên do con cảm thấy bất an là vì hầm đầy nước. Mái nhà mới của con có kiểu cách thế nào chăng nữa thì con có thể rút nước khỏi hầm chăng? Không, vì chất độc vẫn còn đó và chuyện giản dị là có một ngã đang phóng chiếu ảo tưởng là con cần có điều mà ngã thèm muốn.

Nếu con ghen tị người có địa vị hay danh dự nào đó trong xã hội, thì ngã phóng chiếu là con cần danh dự đó, và sau đó con sẽ được bình an. Không phải sự thiếu danh dự khiến con bất an, mà đó là chất độc tâm linh ghen tị khiến con cảm thấy như vậy. Đó là lý do vì sao có được danh dự không chấm dứt lòng ghen tị. Chỉ khi con vứt bỏ chất độc thì con mới chấm dứt được sự bất an.

Làm sao con loại bỏ chất độc? Lẽ tất nhiên, một phần là con tới điểm thấy nó và hiểu chất độc là gì. Con hiểu có một ngã tách biệt đang dùng chất độc để phóng chiếu là con cần làm một điều gì, sau đó con tách mình ra khỏi ngã đó và buông bỏ nó. Phần kia là con đem thuốc giải vào bản thể mình, thuốc giải này có khả năng tiêu trừ, xua đuổi, làm tan biến chất độc. Đó là lý do vì sao các thày cống hiến sự trợ giúp của các thày, của tất cả các thày, để con có thể hòa điệu với bản thể các thày, và mở tâm, mở bốn thể phàm để đón nhận một dòng thuốc giải sẽ tiêu trừ chất độc. Mọi chuyện đều xoay vần chung quanh quyền tự quyết. Đó là lý do vì sao con cần thấy một số chuyện, nhận ra một số chuyện. Các thày sẽ giúp con tới điểm đó, con có thể tới điểm đó bằng cách dùng các giáo lý mà các chân sư khác đã trao truyền về ngã gốc, ngã tách biệt, vân vân.

19.4. Lòng ghen tị sa nhân

Các thày có nói là một số avatar đã có quan hệ nào đó với một số sa nhân – hai bên đã nảy sinh sự tương kính. Các avatar ngưỡng mộ khả năng làm chủ vật chất của sa nhân. Có một một số avatar có lòng ghen tị sa nhân vì sa nhân có tài kiểm soát vật chất, không phải đồng-sáng tạo mà kiểm soát. Đó là lý do vì sao Minh triết Thành tựu Tất cả có thể giúp con thấy là kiểm soát vật chất thực ra không phải là một thành tựu cao. Nó chắc chắn không phải là một thành đạt thành tựu tất cả, cho dù những gì sa nhân có thể làm được trên một hành tinh như trái đất trông có vẻ vĩ đại. Những gì con có thể thành tựu qua tư duy kiểm soát, tư duy sa ngã, tư duy nhị nguyên, có giới hạn. Tất cả những gì con sáng tạo – phản-sáng tạo  – xuyên qua tư duy sa ngã sẽ chịu định luật thứ nhì của nhiệt động học, như các thày có gọi quy luật này, hay là Thịnh nộ của Shiva, hay là lực co thắt của đấng Mẹ. Nói cách khác, nó sẽ có một đối cực. Sẽ có sự căng thẳng giữa hai đối cực, và rốt cuộc chúng sẽ tiêu hủy lẫn nhau.  

Sa nhân càng có nhiều uy quyền, thì uy quyền này sẽ tạo sự chống đối càng lớn. Do đó, rốt cuộc sẽ tới điểm các thành tựu của hai bên sẽ tiêu trừ lẫn nhau. Đây không phải là thành tựu thực sự. Thành tựu thực sự đạt được qua tiến trình đồng-sáng tạo qua đó con đồng-sáng tạo xuyên qua ngã hiện tại của con, dùng phản hồi để nới rộng ý niệm bản ngã và sau đó đồng-sáng tạo cái gì hơn nữa. Con có thể tiếp tục tiến trình này mãi mãi vì khi con đồng-sáng tạo thì con không tạo ra sự đối kháng chống lại tạo vật của con.

Minh triết Thành tựu Tất cả sẽ chỉ cho con thấy sự khác biệt giữa phản-sáng tạo và đồng-sáng tạo và qua đó giúp con thấy là, như một avatar, con có ước muốn chân thực muốn cải thiện chính mình, muốn tăng trưởng ý niệm bản ngã, muốn gia tăng các thành tựu, nhưng điều này chỉ có thể tác thành qua sự đồng-sáng tạo, chứ không phải qua sự phản-sáng tạo. Cảm giác thành tựu thật mà con có thể có là nhận ra, như Giê-su đã chứng minh, con không thể tự mình làm gì cả bằng ngã vỏ ngoài, ngã hạn hẹp mà con khoác vào khi ở trên trái đất. Chỉ khi con nối kết với cái ta cao của con, với Hiện diện TA LÀ của con, thì con mới thật sự đồng-sáng tạo.

19.5 Ghen tị Giê-su

Một đề tài khác mà thày muốn nêu lên ở đây là có một số người đồng-sáng tạo, một số avatar, có lòng ghen tị các avatar khác. Tỷ dụ, một chuyện thông thường là các avatar có lòng ghen tị Giê-su hay đức Phật hay một số người khác được công chúng biết đến vì một lý do tích cực nào đó.

Chúng ta hãy chú tâm ở đây vào trường hợp Giê-su. Các giáo hội Thiên chúa giáo đã xây dựng một sự sùng bái Giê-su vĩ đại, và các giáo hội này đã do sa nhân dàn dựng lên để là công cụ cho họ. Ngay cả một số đệ tử tâm linh, kể cả đệ tử chân sư thăng thiên, vẫn sùng bái Giê-su. Quyển sách mới xuất bản, Các kiếp sống của tôi với Lucifer, Satan, Hitler và Giê-su, đã tìm cách phá vỡ sự sùng bái đó và cho các con thấy là Giê-su là một avatar, và các con cũng là avatar, và Giê-su có nói: “Công việc ta làm, các con cũng có thể làm.”  Các chân sư thăng thiên luôn luôn nói: “Việc một người đã làm, tất cả đều làm được.” Điều này cần được hiểu trong khung cảnh những giới hạn của thực tại thực tiễn trên một hành tinh như trái đất.

Điều thày muốn nói ở đây là dù con không biết một cách ý thức là con là một avatar, thì con có cảm giác vi tế, nội tại, trực nhận là: “Tại sao Giê-su lại được nâng lên địa vị khuôn mặt tâm linh cơ yếu của thời Song ngư?” Nhiều người trong số các con có thể cảm thấy trong mình có một ngã nói: “Tại sao là Giê-su mà không phải là tôi?” Giờ đây, con nên hiểu lý do vì sao con có thể cảm thấy như vậy là vì ở một tầng nào đó của bản thể của con (không phải ở tầng ý thức), con nhận ra mình là một avatar, Giê-su cũng là một avatar, và do đó con có tiềm năng đảm trách địa vị mà Giê-su đã đảm trách.

Con biết, ở một tầng nào đó của bản thể của con, là sa nhân đã không nói sự thực khi họ nói rằng: “Giê-su rất độc đáo và quá khác biệt nên bạn không thể nào làm được những gì Giê-su đã làm.” Con có cảm giác nội tại là Giê-su đã nói sự thật khi thày nói là con có thể làm công việc mà thày đã làm. Vì con bị chấn thương nhập đời (hay vì con đã tạo ra ngã gốc, hay vì con muốn bù đắp những mất mát mà con cảm thấy mình đã phải gánh chịu khi xuống trái đất), nên điều này đã khiến con muốn nâng mình lên, chứng minh giá trị của mình, chứng minh vì sao việc con tới trái đất là đúng. Các ý tưởng đó có thể khiến con dấy lên lòng ghen tị: “Vì sao là Giê-su, mà không phải là tôi?”

Đây là chỗ con có thể dùng Minh triết Thành tựu Tất cả để nhận ra là có một thực tại thực tiễn trên trái đất. Có trình tự các chu kỳ nối tiếp nhau. Khi mỗi chu kỳ khai mở, ít ra là khi Thời đại Song ngư khai mở, cần có một người hiện thân các khai ngộ của Thời đại Song ngư.

Chúng ta bây giờ đang bước vào Thời đại Bảo bình, được gọi là thời đại cộng đồng. Do đó, trong Thời đại Bảo bình không có nhu cầu có một người là tấm gương cao cả. Nhưng quả thực là có nhu cầu có nhiều người nêu gương thế nào là Ki-tô trong Thời đại Bảo bình. Trong thời Song ngư có nhu cầu có một người thể hiện tiềm năng là Ki-tô trong thời Song ngư, vì tình trạng của hành tinh và tâm thức tập thể lúc đó. Vì một số lý do, và các thày đã diễn bày một số các lý do đó trong quyển Các kiếp sống của tôi, Giê-su là người được lựa chọn, và đã chọn lựa nâng mình lên tới điểm có thể đảm trách địa vị đó. Minh triết Thành tựu Tất cả có thể giúp con thấy thực tại thực tiễn đó, và nó cũng có thể giúp con nhìn xa hơn và thấy là các thành đạt của Giê-su không làm giảm đi những thành đạt của chính con. Con là một thành viên của mạn đà la các avatar đã tới hành tinh này. Dù các con có thể đã tới từ những hành tinh khác nhau nhưng các con đều thuộc mạn đà la đó. Mạn đà la đó dựa trên cái Một và điều một thành viên của mạn đà la đạt được sẽ nâng tất cả lên. Con, như một avatar, không có lý do gì để ghen tị những thành đạt của Giê-su vì con đã dự phần vào thành đạt đó – nếu con chấp nhận mình thuộc mạn đà la đó.

Do đó, cũng không có lý do gì để một người trong nhóm các con ghen tị người khác trong nhóm. Có một số người đã đến đây, trải nghiệm việc vị sứ giả này nhận bài truyền đọc, và một phần trong họ đã cảm thấy: “Tại sao là ông ta mà không phải là tôi?” Một số người đã bỏ đi vì họ không giải quyết được lòng ghen tị đó, một số đã nổi giận, một số đã tìm cách hạ bệ người sứ giả và chỉ trích ông điều này điều nọ.

Đây chắc chắn là điều đã xảy ra trong các đợt truyền giáo trước, và quả thực là trong đợt truyền giáo kế trước vị sứ giả đã phải cam chịu nhiều hơn rất nhiều. Một số người đã nghĩ họ có thể làm một sứ giả tốt hơn bà, và đã chỉ trích bà là không giỏi đủ, phạm lỗi lầm này hay lỗi lầm nọ, có biệt tật này hay biệt tật nọ, vân vân và vân vân. Một số những người đó là sa nhân không sẵn sàng cải tạo chính mình, nhưng một số đã là avatar.

Điều con cần nhận ra ở đây là con có tiềm năng thấy là lòng ghen tị đó đến từ một ngã tách biệt mà con đã tạo ra vì con cần bù đắp cảm giác mất mát khi con tới trái đất. Nếu con đối mặt ngã đó và khắc phục nó, thì con sẽ khắc phục được lòng ghen tị người sứ giả. Con có thể thấy là con thuộc mạn đà la và do đó con có một món quà độc đáo mà con có thể mang lại trong Thời đại Bảo bình. Con có thể làm điều này bằng cách cộng tác với vị sứ giả, nhưng con cũng có thể đi ra ngoài xã hội và đem lại món quà của riêng con.

19.6. Chú tâm vào món quà độc đáo của con

Khi con sử dụng Minh triết Thành tựu Tất cả thì con nhận ra là điều con thật sự tới đây để hoàn thành không phải là mục tiêu đã được quy định bởi các ngã tách biệt phát xuất từ ngã gốc. Các mục tiêu đó đều là mục tiêu giả sẽ không giúp con cảm thấy mình đã hoàn thành lý do vì sao mình tới trái đất.

Con cần làm điều mà các thày đã giảng: nhìn vào động cơ thúc đẩy mình tới đây, nhận ra nó không nhất thiết là động cơ cao nhất đã thúc đẩy con và nhận ra là, trước tiên hết, lý do thực đưa con tới trái đất là tăng triển sự tự nhận biết của mình. Đây là nguyên do cận kề hay là lý do omega. Lý do alpha là con tới trái đất để là cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ của con, qua đó con có thể mang vào bát cung vật lý món quà độc đáo của con. Khi con nhận ra là sự thành tựu tất cả của con là mang lại món quà độc đáo của mình, thì con cũng nhận ra là tuyệt đối không có lý do gì để con ghen tị người khác khi người đó đang biểu lộ món quà độc đáo của họ.

Tất cả các con và mỗi người trong các con đã tới đây như một avatar đều có tiềm năng đem lại cho hành tinh này một món quà tuyệt đối độc đáo. Như các thày có nói: “Trong cái độc đáo không thể có so sánh, và khi không có so sánh thì không thể có ghen tị.” Những gì Giê-su đã làm không tốt hơn hay quan trọng hơn những gì con có thể đem tới. Những gì người sứ giả này đang làm không tốt hơn hay quan trọng hơn món quà của con. Tất cả các con – món quà của các con đều quan trọng như nhau.

Con có thể cần sử dụng Minh triết Bình đẳng để thấy là Thượng đế không phân biệt và đặt phán xét giá trị lên các người đồng-sáng tạo đang là biểu hiện của Tâm Một. Khi con thực sự áp dụng Minh triết Phân biện, con có thể thấy là một Hiện diện TA LÀ không hơn một Hiện diện TA LÀ khác. Không có phán xét giá trị nào áp dụng cho các Hiện diện TA LÀ. Mỗi Hiện diện đều độc đáo.  

Câu hỏi duy nhất – quả thật vậy – có thể đặt ra cho con là: “Cánh cửa của tôi mở đến độ nào cho Hiện điện TA LÀ của tôi?” Nếu con nhìn một người khác và có thể thấy: “Ồ, cánh cửa cho Hiện diện của người này rộng mở hơn là cánh cửa của tôi,” thì lúc đó thay vì khởi lên lòng ghen tị, con nói: “Nhưng tôi chỉ cần nhìn vào các ngã tách biệt mà tôi có đang ngăn chặn tôi là cánh cửa mở, đang đóng lại các khe mở, đang lọc lựa đi những gì đến từ Hiện diện TA LÀ của tôi. Khi tôi loại trừ các ngã đó thì tôi đạt được thành tựu tất cả là cánh cửa hoàn toàn mở cho Hiện diện TA LÀ của tôi, và đây là điều cho tôi ý niệm thành đạt tối hậu trên trái đất. Tất cả những mục tiêu kém hơn do các ngã tách biệt quy định đều là mục tiêu giả và chúng sẽ không cho tôi cảm giác thành đạt tối hậu, cảm giác mãn nguyện tối hậu, cảm giác an bình tối hậu với việc mình ở trên trái đất, đã tới trái đất, đã mang lại món quà và vĩnh viễn rời bỏ trái đất khi thăng thiên.

Đó là điều thày cống hiến các con, nếu các con hòa điệu với thày xuyên qua Minh triết Thành tựu Tất cả. Con quả thực có thể thành tựu mọi điều trên trái đất, không phải tất cả những điều mà các ngã tách biệt của con mong muốn, hay người khác mong muốn, hay sa nhân đã phóng chiếu là con phải mong muốn. Nhưng là tất cả những điều mà Hiện diện TA LÀ của con mong muốn hoàn thành xuyên qua con, và con, như cái Ta Biết, mong muốn hoàn thành khi con nhận ra con là một sinh thể vô hình tướng và con không đồng hóa với các ngã tách biệt – con để chúng chết đi. Con yêu dấu, khi cái Ta Biết là cánh cửa mở cho Hiện diện TA LÀ, thì nó không trở thành một người máy, một con rối bị giựt dây. Con vẫn còn những chọn lựa mà con phải lấy như cái Ta Biết: con muốn hoàn thành những gì, con muốn trải nghiệm những gì, con muốn vui hưởng những gì. Con không lấy những chọn lựa này xuyên qua sự đồng hóa với một ngã tách biệt. Con lấy chọn lựa tự do trong cương vị một sinh thể vô hình tướng về những gì con muốn trải nghiệm trong hình tướng, những gì con muốn hoàn thành trong hình tướng, những gì con muốn vui hưởng khi vẫn còn trong xác thân vật lý. Đây là những chọn lựa tự do và là những ước muốn chính đáng. Không có gì sai trái khi một cái Ta Biết có ước muốn trải nghiệm một sắc thái nào đó của đời sống trên trái đất, muốn hoàn thành cái gì đó trên trái đất, muốn vui hưởng cái gì đó khi còn hiện thân trong cõi vật lý. Đây là một chọn lựa tự do mà con lấy. Không phải là một chọn lựa mà con bị một ngã tách biệt bắt buộc phải lấy và không bao giờ đem lại cho con cảm giác thành đạt, vui sướng và an bình khi sống ở đây.

Các con yêu dấu, bài giảng này đã đem lại cho thày một cảm giác thành đạt vì thày đã được phép đem lại món quà này và các con đã sẵn lòng nhận nó. Dòng chảy hình số tám đã khép và thày tri ân con đã giúp nó có mặt.