6 | Hội nghị Hàn Quốc 2025 – Bài truyền đọc của Portia

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Portia, qua trung gian Kim Michaels ngày 6/6/2025. Bài truyền đọc này được trao truyền tại Hội nghị Hàn Quốc 2025 – Là Ki-tô Hằng sống trong đời sống hàng ngày.

Bài dịch này được dịch thẳng bằng máy thông minh nhân tạo và chưa được kiểm chứng. Xin quý vị sử dụng thận trọng và chỉ để tham khảo mà thôi.

Tôi LÀ Chân sư thăng thiên Portia. Điều tôi muốn nói ở đây là một hiện tượng mà chúng tôi thường quan sát thấy nơi những người tâm linh, không chỉ trong các phong trào chân sư thăng thiên, mà còn trong nhiều, nếu không muốn nói là tất cả, các phong trào tâm linh. Và hiện tượng đó là: ở đây các con, các con đang sống cuộc đời mình theo cách các con được nuôi dạy để sống, các con có thể có nhiều vấn đề, nhiều nan giải khác nhau mà các con đang đối phó, hoặc các con có thể sống một cuộc đời tương đối bình thường nhưng cảm thấy thiếu thốn điều gì đó. Sau đó, các con tìm thấy một giáo lý tâm linh, một đạo sư tâm linh, một phong trào tâm linh và các con quyết định tham gia. Các con quyết định nỗ lực thực sự nghiên cứu giáo lý, áp dụng các pháp tu, có lẽ các con thậm chí còn thay đổi cuộc đời mình, chuyển từ nơi các con đang sống để gia nhập một cộng đồng tâm linh như nhiều người trên thế giới đã làm. Sau khi các con cam kết với con đường tâm linh này, các con thường có cái mà chúng tôi gọi là “thời kỳ trăng mật” nơi mọi thứ đều tuyệt vời, các con thực sự yêu thích trọng tâm tâm linh mới trong cuộc đời mình, các con cảm thấy phấn khởi về cuộc sống, về tương lai của mình, các con cảm thấy mình luôn khám phá những điều mới mẻ, các con có hy vọng rằng một ngày nào đó các con sẽ đạt được bất kỳ mục tiêu nào được xác định trong phong trào tâm linh của mình và các con rất lạc quan về tương lai.

Nhưng rồi sau một thời gian, có thể mất vài tháng, vài năm, đối với một số người thì mất hàng thập kỷ, sẽ có một sự xoay chuyển dần dần hoặc thậm chí là một sự xoay chuyển đột ngột, nơi các con bắt đầu trở nên căng thẳng hơn. Giống như sự ngây thơ của thời kỳ đầu dần phai nhạt và giờ đây các con trở nên nghiêm túc hơn nhiều, và trong nhiều trường hợp, mọi người nghĩ rằng điều này thực sự chứng tỏ rằng họ đã cam kết cao hơn với con đường tâm linh, họ coi trọng nó hơn, họ nỗ lực hơn, họ có một cam kết mạnh mẽ hơn. Nhưng điều thực sự xảy ra là mọi người trở nên căng thẳng. Ban đầu, tâm linh của các con là một cảm giác vui tươi, một cảm giác về cơ hội, một sự mong đợi ngây thơ về tương lai. Và rồi sau một thời gian, các con trở nên căng thẳng, các con trở nên nghiêm túc, mọi thứ dường như quá nghiêm trọng, có những lỗi lầm có thể mắc phải, những bài kiểm tra có thể không vượt qua được, các con có thể không đáp ứng được những yêu cầu nhất định, dù chúng được xác định từ bên ngoài bởi đạo sư hoặc tổ chức hay được xác định từ bên trong. Nhưng các con trở nên căng thẳng, các con bắt đầu cảm thấy không hài lòng, có lẽ các con cảm thấy mình không đáp ứng được kỳ vọng, yêu cầu hoặc tiêu chuẩn, có lẽ các con cảm thấy người khác không đáp ứng được, có lẽ các con cảm thấy mình không tiếp cận được những người mà các con nghĩ mình nên tiếp cận, các con cảm thấy mình không thu hút được những người mới vào nhóm hoặc phong trào của mình và đột nhiên có một cảm giác căng thẳng nhất định len lỏi vào.

Một lần nữa, như chúng tôi đã nói nhiều lần, chúng tôi không hề đổ lỗi cho các con về điều này. Chúng tôi không cố gắng nói rằng điều này không nên xảy ra. Nó xảy ra với đại đa số những người tâm linh và các đệ tử chân sư thăng thiên cũng không phải là ngoại lệ. Có lẽ trong một số trường hợp, họ còn tệ hơn vì họ nghĩ rằng họ đã tìm thấy giáo lý tâm linh cao nhất nên họ cần phải sống theo tiêu chuẩn cao nhất có thể. Điều tôi muốn đề cập ở đây là tại sao điều này lại xảy ra. Ở một khía cạnh nào đó, chúng tôi đã đề cập đến nó rồi, bởi vì như chúng tôi đã giải thích, khi các con lần đầu tiên tìm thấy một giáo lý hoặc phong trào tâm linh, cái nhìn về cuộc sống của các con bị pha màu bởi tự ngã, bởi những ngã tiềm thức. Điều xảy ra là lúc đầu có thể có rất nhiều điều mới mẻ đang xảy ra với các con, rất nhiều giáo lý mới mà các con gặp phải, đến nỗi trong một thời gian ngắn, tự ngã, những ngã tiềm thức mất đi sự kiểm soát đối với tâm trí các con vì các con quá phấn khích và các con đang trôi theo sự phấn khích này, khám phá một điều gì đó mới mẻ. Nó giống như đang yêu một người mà mọi thứ đều mới mẻ và mọi thứ đều thú vị và các con lạc quan về tương lai.

Nhưng rồi sau một thời gian, dần dần các ngã lại bắt đầu tìm cách để lại gây ảnh hưởng đến các con và chúng bắt đầu tinh vi pha màu cách các con tiếp cận con đường tâm linh. Các ngã làm gì? Chà, chúng chỉ làm điều duy nhất mà chúng có thể làm và như Mẹ Mary đã giải thích, tự ngã đang trong cuộc tìm kiếm bất khả thi này để đền bù cho sự mất kết nối với cái ta cao của các con. Có thể xảy ra là dần dần các con tiếp nhận cuộc tìm kiếm bất khả thi này của tự ngã, các con chuyển nó sang giáo lý tâm linh, đạo sư, con đường của các con và giờ đây các con nghĩ rằng phong trào, giáo lý đã định nghĩa con đường này, những yêu cầu này mà các con phải đáp ứng và các con không chắc rằng mình có thể. Và thực ra, đây là trực giác của các con, không phải nỗi sợ hãi của các con, à, nó cũng có thể là nỗi sợ hãi của các con, nhưng thường thì đó là trực giác của các con đang cố gắng nói với các con rằng các con không thể đáp ứng những yêu cầu bên ngoài này. Tại sao? Bởi vì tự ngã cố gắng làm gì? Nó cố gắng lấy một thứ gì đó trong thế giới này và cố gắng sử dụng nó để đền bù cho sự mất kết nối với Hiện diện TA LÀ của các con và vì không có gì trong thế giới này có thể thay thế sự kết nối đó, trực giác của các con đang cố gắng nói với các con rằng việc các con cam kết tuân theo tất cả các quy tắc, tiêu chuẩn và yêu cầu bên ngoài thực sự sẽ không đưa các con đến nơi các con hy vọng sẽ đến.

Khi các con cố gắng đáp ứng tất cả những yêu cầu bên ngoài này để tạo ra một cảm giác bên trong mình, cụ thể là cảm giác được kết nối với Hiện diện TA LÀ của các con, thì các con sẽ trải nghiệm, thường là sau một thời gian, trong một vài trường hợp là sau một thời gian dài, rằng các con vẫn chưa đến đích. Các con không đáp ứng được yêu cầu, các con không đạt được kết quả mà các con nghĩ mình sẽ đạt được và điều này sau đó gây ra căng thẳng, gây ra áp lực và nhiều người trong các con nghĩ rằng, nhưng rồi tôi phải nỗ lực hơn nữa. Tôi phải đọc chú nhiều hơn, tôi phải dậy sớm hơn và đọc chú, tôi phải làm đúng tất cả những điều bên ngoài. Và các con tự đặt mình vào cái máy chạy bộ này, nơi mà như các con biết trên máy chạy bộ, các con có thể chạy nhanh hơn và nhanh hơn, nhưng các con vẫn không đi đến đâu cả.

Chúng tôi mong muốn điều gì ở các đệ tử chân sư thăng thiên của chúng tôi trong đợt truyền giáo này? Chúng tôi mong muốn thấy rằng nếu các con đã rơi vào trạng thái căng thẳng, cảm thấy không hài lòng, cảm thấy như mình chưa đến đích, chưa đạt được những kết quả mà các con nên đạt được, chúng tôi mong muốn thấy các con thoát ra khỏi trạng thái đó, để một lần nữa lấy lại cảm giác nội tại rằng con đường này thật thú vị, rằng các con không ngừng tiến về phía trước, rằng các con không ngừng thực hiện những bước đi khiến các con cảm thấy tốt hơn về bản thân và con đường của mình. Nhưng cách duy nhất để làm được điều này là gì? Đó là bằng cách giải quyết những ngã tiềm thức đang pha màu cái nhìn của các con về con đường. Nếu các con thấy mình ở vị trí này, nơi các con không còn niềm vui như trước đây, thì hãy sẵn lòng nhìn vào tâm tiềm thức của mình. Nó không khó như các con nghĩ đâu, các con chỉ cần sẵn lòng nhìn nhận: “À, nhưng tôi đã mất đi một phần sự ngây thơ đó, tôi thực sự cảm thấy căng thẳng, nhưng tại sao? Tôi thực sự cảm thấy gì? Những suy nghĩ đằng sau nó là gì? Điều gì khiến tôi rơi vào thế kẹt, vào tình trạng lưỡng nan này, nơi tôi bị kéo theo nhiều hướng khác nhau, và do đó tôi không thể nào có được sự an bình?”

Các con có thể gỡ mối này, sử dụng các dụng cụ, sử dụng các giáo lý mà chúng tôi đã ban truyền về các ngã tiềm thức, và đến được điểm mà các con có thể thấy cơ chế đó, về việc làm thế nào, bởi vì chúng dựa trên nhị nguyên, chúng trước hết không thể đưa các con đến mục tiêu, nhưng chúng cũng đang kéo các con theo những hướng đối lập, và đây là điều gây ra căng thẳng. Và khi các con thấy hai ngã đang kéo các con theo những hướng đối lập, thì các con có thể tìm kiếm ảo tưởng trong mỗi ngã, và nhận ra rằng nó thực sự chỉ là một ảo tưởng, rằng nó không có thật, rằng đó là tự ngã đang cố gắng định nghĩa con đường đến quả vị Ki-tô, nhưng điều đó không bao giờ có thể xảy ra. Và làm thế nào các con đạt được nhận thức đó? Chà, bằng cách vươn tới tâm Ki-tô, cái đang ở ngay bên cạnh các con. Nó không ở mãi tận trên cao đâu, tâm Ki-tô không hề xa rời các con, tâm Ki-tô luôn ở trong các con, “vương quốc Thượng đế ở trong các con”, và do đó nó không đến bằng việc tuân thủ các quy tắc bên ngoài, nó đến bằng việc quán sát các ngã bên trong.

Và tâm Ki-tô, các con thấy đấy, và đây là một điểm tinh vi có thể đòi hỏi một số suy ngẫm, bởi vì có một xu hướng, rõ rệt hơn trong các đợt truyền giáo trước đây, nhưng ngay cả trong đợt này, các đệ tử có thể nhìn thấy tâm Ki-tô trong ánh sáng đen trắng này, của tư duy đen trắng của tự ngã. Như chúng tôi đã nói, nếu các con là Ki-tô, các con luôn đúng, các con có chân lý tối thượng sẽ giải quyết mọi xung đột. Nhưng các con thấy đấy, trong tâm Ki-tô, có bất kỳ căng thẳng nào không? Tâm Ki-tô có bao giờ bị căng thẳng không? Nhưng tại sao nó lại căng thẳng? Nó đang trải nghiệm sự hợp nhất với Đấng Sáng tạo, với nguồn cội, tại sao nó lại cảm thấy căng thẳng? Tâm Ki-tô có cần bất cứ điều gì trên trái đất không? Không. Tâm Ki-tô có thể cần gì từ trái đất? Nó có thể cần gì từ hình tướng? Nó có thể cần gì từ vật chất? Tâm Ki-tô được kết nối với nguồn gốc của mọi sự sống, chính Đấng Sáng tạo. Tâm Ki-tô không bao giờ có thể cảm thấy thiếu thốn, không bao giờ có thể cảm thấy căng thẳng. Do đó, khi các con bắt đầu trụ vững trong tâm Ki-tô, các con có thể dần dần khắc phục những ngã gây ra cho các con cảm giác căng thẳng về con đường tâm linh.

Các con có thể nhận ra rằng những ngã này, chúng muốn các con cảm thấy căng thẳng vì hai lý do. Trước hết, khi các con căng thẳng, khi các con bị phân chia trong chính mình, các con đang phú cho năng lượng một đặc tính rung động dựa trên nỗi sợ hãi, và điều đó nuôi dưỡng các ngã. Chúng chỉ có thể hấp thụ ánh sáng dưới một rung động nhất định, và vì vậy chúng cần các con phải căng thẳng để nuôi dưỡng chúng. Nhưng điều khác là, khi các con căng thẳng, các con đang làm gì? Các con đang tập trung vào những thứ bên ngoài. Ồ, có con đường này, tôi phải đi theo nó, có tất cả những yêu cầu này, có những người khác, có một đạo sư, có những chân sư thăng thiên ở trên đó đang đưa ra yêu cầu cho tôi, họ đang nhìn xuống tôi từng giây, xem tôi có vượt qua các bài kiểm tra của mình không, tôi phải vượt qua các bài kiểm tra của mình, nhưng tôi không biết các bài kiểm tra là gì, vậy làm sao tôi có thể vượt qua chúng? Nhưng ít nhất nếu tôi căng thẳng về điều đó, có vẻ như tôi là một học trò nghiêm túc, nghiêm túc hơn những học trò khác không căng thẳng.

Các con thấy hiệu quả của điều này là gì không? Các con đang nhìn ra bên ngoài, các con nghĩ rằng khi các con tìm thấy điều gì đó ở bên ngoài, khi các con đạt được điều gì đó ở bên ngoài, thì các con sẽ cảm thấy an bình, thì các con sẽ cảm thấy viên mãn. Điều đó sẽ xảy ra như thế nào đây? Như chúng tôi đã nói, sự viên mãn tối hậu là trải nghiệm sự kết nối với Hiện diện TA LÀ của các con, với tâm Ki-tô, với các chân sư thăng thiên. Chừng nào các con còn tìm kiếm bên ngoài chính mình, làm sao các con có thể khám phá Vương quốc Thượng đế ở trong các con? Làm sao các con có thể nói với Ki-tô: “Điều đó can hệ gì đến con, con hãy theo ta?” Khi các con thấy điều này, khi các con thấy rằng các ngã chỉ đang cố gắng một cách điên cuồng để kéo sự chú ý của các con ra khỏi điều duy nhất có thể cho các con những gì các con cần, thì các con có thể bắt đầu tách biệt chính mình, tách biệt Cái Ta Biết ra khỏi chúng. Và các con có thể tự hỏi một câu hỏi đơn giản: “Sự căng thẳng của tôi nằm ở đâu? Nó có nằm trong Cái Ta Biết không?” Chà, một số người nghĩ vậy, bởi vì họ tự đồng hóa quá nhiều với các ngã bên ngoài, đến nỗi họ nghĩ rằng tôi, Cái Ta Biết, tôi là một đệ tử chân sư thăng thiên tốt như vậy, và do đó, tôi phải đáp ứng những yêu cầu bên ngoài này.

Nhưng các con thấy đấy, Cái Ta Biết, chúng tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Cái Ta Biết có phải là cơ thể vật lý của các con không? Để giúp các con thức tỉnh, hãy trả lời! Cái Ta Biết có phải là cơ thể vật lý của các con không? Không. Cái Ta Biết có phải là thể cảm xúc của các con không? Không. Cái Ta Biết có phải là thể lý trí của các con không? Không. Cái Ta Biết có phải là thể bản sắc của các con không? Không. Cái Ta Biết còn hơn thế nữa. Nếu Cái Ta Biết là nhận biết thuần khiết, nhận biết trung hòa, không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì trên trái đất, tại sao Cái Ta Biết lại căng thẳng? Các con thấy đấy, Cái Ta Biết không thể căng thẳng. Vậy tại sao các con lại cảm thấy căng thẳng? Bởi vì Cái Ta Biết đang trải nghiệm căng thẳng thông qua một ngã tách biệt. Ngã đó căng thẳng vì ngã đó dựa trên nhị nguyên, và chúng tôi đã nói gì? Có một sự căng thẳng hiện sinh trong tâm thức nhị nguyên. Không ai căng thẳng hơn những sa nhân. Khi các con nhận ra điều này, các con có thể thấy rằng các con không hề căng thẳng. Các con không thể căng thẳng. Các con chỉ có thể trải nghiệm nó và khi các con thấy rằng căng thẳng chỉ đơn giản là một trải nghiệm, các con có thể tự hỏi: “Tại sao tôi lại muốn có trải nghiệm đó?”

Rất có thể các con chưa bao giờ nghĩ về điều đó theo cách này, và tâm vỏ ngoài của các con sẽ nói, các ngã sẽ nói: “Ồ, nhưng không phải con đã chọn trải nghiệm này. Đó chỉ là cuộc sống trên trái đất mà thôi. Hãy nhìn tất cả những điều kiện ngoại cảnh này, hãy nhìn tất cả những vấn đề này, làm sao con có thể hiện thân trên trái đất mà không căng thẳng được?” Và thật dễ dàng tin rằng cuộc sống trên trái đất, trên một hành tinh phi tự nhiên quá khó khăn, rằng trái đất quá dày đặc, rằng có quá nhiều xung đột, đến nỗi các con chỉ có thể căng thẳng. Và chúng tôi nhận ra rằng tất cả chúng tôi đều cảm thấy một sự căng thẳng nhất định khi ở trên một hành tinh phi tự nhiên, nhưng dù vậy các con không cần phải căng thẳng. Cái Ta Biết không cần phải căng thẳng khi các con nhận ra rằng không có gì trên trái đất có thể chạm vào các con khi các con tiếp xúc với nhận biết thuần khiết, nhận biết trung hòa. Nếu các con trung hòa, điều gì có thể làm các con căng thẳng? Điều gì có thể kéo các con theo những hướng đối lập? Căng thẳng là gì? Các con luôn bị kéo theo những hướng đối lập, ít nhất là hai hướng khác nhau, thậm chí có thể nhiều hơn nếu các con có nhiều ngã đang kéo các con. Do đó, các con có thể bắt đầu tự hỏi mình những câu hỏi này: “Tâm Ki-tô có bao giờ căng thẳng không? Hiện diện TA LÀ của tôi có bao giờ căng thẳng không? Tại sao Cái Ta Biết lại căng thẳng?” Và các con có thể nhận ra rằng không hề.

Giờ đây, có thể, đối với một số người trong các con, có một ngã vỏ ngoài sẽ nói: “Nhưng các chân sư thăng thiên có căng thẳng không? Họ không muốn trái đất trở thành một hành tinh tự nhiên sao? Họ không muốn sự thị hiện của Thời Hoàng kim của Saint Germain sao? Họ không muốn tôi thị hiện quả vị Ki-tô, đọc tất cả những bài chú này, giúp nâng cao tâm thức tập thể sao?” Và chúng tôi đã thấy trong các đợt truyền giáo trước đây làm thế nào các đệ tử chân sư thăng thiên có thể trở nên quá tập trung vào việc thay đổi thế giới, đến nỗi họ thực sự nghĩ rằng sự căng thẳng của họ đến từ chúng tôi, rằng chúng tôi là những người đã đặt sự căng thẳng này lên họ, muốn họ làm tất cả những điều này, muốn họ làm nhiều hơn những gì có thể làm được. Đây không phải là một thực tế.

Hãy tự hỏi mình, tại sao một chân sư thăng thiên lại căng thẳng? Các con đã thăng thiên bằng cách bỏ lại tất cả những dính mắc vào bất cứ thứ gì trên trái đất. Điều này có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là chúng tôi không trong tâm trí mình nhìn vào trái đất và nghĩ rằng có một thiếu sót lớn, có một khoảng cách lớn. Hãy nhìn vào điều kiện, chúng như thế nào. Hãy nhìn vào Thời Hoàng kim của Saint Germain sẽ như thế nào. Hãy nhìn vào sự khác biệt lớn và hãy nhìn vào những người này, đặc biệt là các đệ tử của chúng tôi, những người sẽ không đọc tất cả những bài chú mà chúng tôi muốn họ đọc để chúng tôi có thể thu hẹp khoảng cách. Các con nghĩ đây là cách chúng tôi nghĩ, nhưng đây không phải là cách chúng tôi nghĩ, bởi vì nếu chúng tôi nghĩ như vậy, chúng tôi sẽ không thăng thiên, chúng tôi sẽ hiện thân như các con. Các con thấy đấy, vâng, tất nhiên chúng tôi muốn trái đất trở thành một hành tinh tự nhiên. Vâng, tất nhiên chúng tôi muốn Thời Hoàng kim của Saint Germain được thị hiện. Nhưng chúng tôi không muốn điều này từ cảm giác thiếu thốn, mà từ cảm giác trôi chảy với Dòng sông sự Sống và có một sự khác biệt lớn, và sự khác biệt đó như chúng tôi đã nói, nằm ở rung động.

Đọc rung động, như Chân sư MORE đã nói, khi các con đến từ cách tiếp cận thiếu thốn này, có một rung động cụ thể. Nó dựa trên nỗi sợ hãi, nó gây ra căng thẳng, nó khiến các con cảm thấy ám ảnh cưỡng chế, ví dụ về việc đọc chú hoặc nghiên cứu giáo lý và các con có thể học cách đọc rung động đó. Và các con có thể nhận ra rằng loại rung động này không đến từ tâm Ki-tô. Và rồi khi các con hòa điệu với tâm Ki-tô, sau khi làm việc trên các ngã, các con sẽ trải nghiệm sự khác biệt về rung động giữa tâm Ki-tô và rung động thấp hơn này và rồi các con có thể trải nghiệm rung động của một chân sư thăng thiên, như Chân sư MORE đã nói về tình yêu vô điều kiện, bởi vì tất cả chúng ta đều có tình yêu vô điều kiện. Và tôi có thể đảm bảo với các con rằng tình yêu vô điều kiện là vô điều kiện. Tình yêu vô điều kiện của Chân sư MORE không vô điều kiện hơn tình yêu vô điều kiện của tôi. Bởi vì tất nhiên không thể có các cấp độ, không thể có sự so sánh trong cái vô điều kiện. Nhưng nó còn hơn cả tình yêu mà các con biết trên trái đất và khi các con trải nghiệm điều đó, các con có thể bắt đầu giải thoát mình khỏi cảm giác căng thẳng này.

Giờ đây, có những người sẽ nói, thậm chí một số người từ các tổ chức chân sư thăng thiên trước đây, nhưng làm thế nào chúng ta sẽ hội đủ tư cách thăng thiên nếu chúng ta không cố gắng và cố gắng hết sức? Nếu có một khoảng cách giữa nơi tôi đang ở bây giờ và nơi tôi cần phải ở để hội đủ tư cách thăng thiên của mình, lẽ nào không hợp lý khi tôi phải chạy nhanh hơn để tôi có thể thu hẹp khoảng cách trong thời gian còn lại tôi có trong kiếp đầu thai? Không, điều đó không hợp lý. Bởi vì nếu các con đang cố gắng, nếu các con đang chạy nhanh, nó dựa trên sự pha màu của tự ngã và các ngã vỏ ngoài nghĩ rằng các con phải đạt được điều gì đó trong thế giới này. Thì điều đó sẽ không đưa các con đến gần hơn điểm thăng thiên của các con. Đây là điều đã được tin tưởng trong các đợt truyền giáo trước đây, bởi vì họ không có giáo lý mà chúng tôi đã ban truyền trong đợt truyền giáo này về tâm lý học, về những khía cạnh sâu sắc hơn của tâm lý học. Chỉ thông qua việc giải quyết phần tâm lý chưa chữa lành còn lại mà các con mới thu hẹp khoảng cách và hội đủ tư cách thăng thiên, bằng cách khắc phục những ngã có dính mắc vào những điều của thế giới này, để lũ quỷ Mara, “ông hoàng của thế gian”, nắm được điều gì đó trong các con.

Các con chạy càng nhanh, các con càng tìm cách đáp ứng những yêu cầu bên ngoài, các con càng tìm kiếm bên ngoài bản thân, các con càng có ít thời gian và sự chú ý để giải quyết những ngã đó. Chúng tôi đã thấy những đệ tử chân sư thăng thiên, trong hàng thập kỷ, đã chuyên cần, dậy lúc năm giờ sáng, đọc chú trong vài giờ, sau đó làm việc của họ, sau đó lại đọc chú vào buổi tối, tuân thủ một chế độ rất nghiêm ngặt. Nhưng hầu hết họ đạt được rất ít tiến bộ trên con đường thăng thiên, ngay cả trong hàng thập kỷ tận hiến bên ngoài này. Tại sao chúng tôi lại cho phép điều này? Chúng tôi có thể làm gì khác khi mọi người không mở lòng lắng nghe chúng tôi từ bên trong? Bởi vì họ đã quyết định bằng tâm vỏ ngoài rằng nếu họ đi theo con đường vỏ ngoài mà họ đã định nghĩa, hoặc mà họ cảm thấy rằng các chân sư hay đạo sư hay tổ chức đã định nghĩa cho họ, thì họ được đảm bảo sẽ hội đủ tư cách thăng thiên. Nhưng như chúng tôi đã giải thích, việc hội đủ tư cách thăng thiên không phải là vấn đề đáp ứng các yêu cầu bên ngoài. Đó là vấn đề đứng ở cánh cổng dẫn đến cõi thăng thiên, nhìn lại trái đất, cảm thấy hoàn toàn trung hòa. Không có gì trên trái đất kéo các con, và do đó, các con có thể nhìn vào trái đất, nhìn vào lũ quỷ Mara, nhìn vào “ông hoàng của thế gian”, chúng không có sức kéo nào đối với các con, và các con có thể quay lại, nói theo nghĩa bóng, bước qua cánh cổng, vào cõi thăng thiên. Hoàn toàn tự nguyện.

Những đệ tử chân sư thăng thiên mà tôi đang nói đến, về cơ bản họ tin mà không nhận biết điều này, rằng sự thăng thiên không phải là một tiến trình tự nguyện dẫn đến việc các con đưa ra lựa chọn tối hậu để rời bỏ trái đất. Họ nghĩ đó là một điều gì đó theo một nghĩa nào đó đã bị áp đặt lên họ, hoặc họ có thể tự áp đặt lên mình. Một số thậm chí còn nghĩ rằng chúng tôi, các chân sư thăng thiên, đang ép buộc họ, bởi vì cần thiết phải có một số người thăng thiên để trái đất có thể được nâng lên. Nhưng các con thấy đấy, trên trái đất, trong tâm thức nhị nguyên, nhiều thứ có thể bị ép buộc. Trong tâm thức Ki-tô, có thể có lực nào? Tâm thức Ki-tô được viên mãn trong sự hợp nhất với Đấng Sáng tạo. Điều gì có thể ép buộc nó? Điều kiện nào trên trái đất có thể ép buộc tâm Ki-tô? Sự thăng thiên là một lựa chọn hoàn toàn tự nguyện. Nó phải là một lựa chọn tự do, bởi vì không có gì kéo các con phản ứng với bất cứ điều gì trên trái đất, và vì vậy các con về cơ bản trôi chảy vào trạng thái thăng thiên. Nó không phải là một quyết định to lớn, kịch tính, cuồng đại. Nó chỉ là một hệ quả tự nhiên của việc các con đã đạt đến tầng tâm thức thứ 144. Các con đã chọn bỏ lại, để cho chết rất nhiều những ngã tách biệt này, “để người chết đi chôn người chết”, để nói: “Điều đó can hệ gì đến con, con hãy theo ta!” Và do đó, đó chỉ là một lựa chọn nữa nơi các con trôi chảy vào cõi thăng thiên.

Một điều nữa mà tôi muốn thảo luận ở đây. Đó là một điều tinh vi. Nó có thể gây bối rối. Nhưng đó là một phần của điều mà chúng tôi muốn đạt được với hội nghị này, để làm bối rối tâm vỏ ngoài. Ki-tô là gì? Chà, các con có thể nói, từ góc nhìn của tôi với tư cách là nữ thần cơ hội, rằng Ki-tô là cơ hội. Ki-tô đang cho mọi người một cơ hội để chọn lựa giữa điều thuộc về Ki-tô và điều thuộc về thế giới này. Và cho đến khi họ gặp Ki-tô, họ không có cơ hội đó, bởi vì trên một hành tinh phi tự nhiên, hầu hết mọi người chưa bao giờ gặp Ki-tô, và do đó, họ hoàn toàn bị bao trùm trong sương mù, maya, ảo tưởng của nhị nguyên. Nhưng một lần nữa, Ki-tô có bất kỳ mong muốn nào để ép buộc mọi người chọn đến sự hợp nhất không? Không. Tại sao nó lại vậy? Vậy tại sao các con lại vậy? Điều phổ biến trong các phong trào tâm linh, trong các nhóm tâm linh, trong các cộng đồng tâm linh, là các con có mong muốn phát triển này. Nhưng các con có thể học cách đọc rung động đằng sau điều này và xem, có phải vì các con có một ngã tiềm thức nào đó có tham vọng muốn thấy một sự phát triển nhất định của cộng đồng hoặc phong trào của các con, hoặc muốn thấy một kết quả vật lý nhất định, mà nó sẽ cảm thấy được xác nhận nếu ngày càng có nhiều người tham gia. Hoặc các con có mong muốn có được chân lý Ki-tô tối thượng này có thể thuyết phục mọi người, đánh thức mọi người, và do đó khi các con không thấy kết quả nơi mọi người liên tục được đánh thức, các con cảm thấy như mình phải đang làm điều gì đó sai trái.

Nhưng các con thấy đấy, tất cả những gì các con có thể làm là cho mọi người một cơ hội, các con không thể chọn lựa thay họ. Giê-su đã kể ẩn dụ về người gieo hạt, một số hạt rơi vào đất cằn cỗi và không nảy mầm, một số khác bắt đầu mọc nhưng cỏ dại lấn át chúng và một số rơi vào đất màu mỡ và cho kết quả. Các con đang làm gì khi các con bắt đầu biểu đạt quả vị Ki-tô của mình? Các con đang cho mọi người một cơ hội. Các con đang gieo hạt. Và rồi các con cần phải để hạt giống được tự do và để mọi người được tự do về việc họ làm gì với hạt giống. Họ có tiếp nhận hạt giống không? Họ có nuôi dưỡng nó trong trái tim mình và để nó nảy mầm và phát triển không? Hay trái tim họ sẽ là đất cằn cỗi nơi hạt giống Ki-tô không thể phát triển? Chà, đó không phải là lựa chọn của các con, vậy tại sao các con lại căng thẳng về phản ứng của mọi người? Một lần nữa, khi các con hòa điệu với Ki-tô, các con thấy rằng Ki-tô chỉ muốn được biểu đạt. Nó không muốn được biểu đạt để tạo ra một kết quả vật lý cụ thể, một thành quả cụ thể. Các con có thể quá tập trung vào tâm vỏ ngoài của mình đến nỗi, à, chúng ta có nhóm tâm linh này và chúng ta muốn phát triển nó để nó ngày càng lớn hơn, nhưng giờ đây chúng ta không có sự phát triển. Chúng ta đang làm gì sai? Chúng ta có thể làm gì khác đi? Và các con có thể căng thẳng về điều này. Như chúng tôi đã thấy nhiều người, không chỉ trong các phong trào chân sư thăng thiên, mà còn nhiều phong trào tâm linh khác đều trở nên căng thẳng.

Nhưng các con thấy đấy, Ki-tô không nghĩ theo cách này. Ki-tô không vươn tới một kết quả bên ngoài cụ thể. Nó chỉ mong muốn được biểu đạt và bất cứ điều gì các con đã làm, bất cứ điều gì các con đang làm trong nhóm tâm linh của mình, đó là biểu đạt ánh sáng Ki-tô. Đây là một trong những bí ẩn trên con đường tâm linh đã khiến nhiều người thất vọng, nhưng các con chỉ thất vọng khi các con tập trung vào một kết quả vật lý bên ngoài cụ thể. Nhưng các con thấy đấy, các con đã làm gì ở Hàn Quốc trong nhóm của mình? Các con đã biểu đạt ánh sáng Ki-tô, và các con có thể nói: “Chúng ta có thấy một kết quả cụ thể nào không? Bắc và Nam Hàn đã thống nhất chưa? Họ đã tiến gần hơn đến thống nhất chưa?” Chà, chúng tôi không thể thấy điều đó trong cõi vật lý. Nhóm của chúng ta đã phát triển nhiều như chúng ta mong muốn chưa? Nhưng các con thấy đấy, tâm Ki-tô không nhìn vào những kết quả cụ thể này. Tâm Ki-tô nhìn vào việc các con đã gia tăng ánh sáng trong thể bản sắc, thể lý trí, thể cảm xúc và cơ thể vật lý của Hàn Quốc và người dân Hàn Quốc chưa? Câu trả lời là, vâng, các con đã làm rồi và sự gia tăng ánh sáng đó đã tạo ra kết quả và nó sẽ tiếp tục tạo ra nhiều kết quả hơn nữa. Có thể đó không phải là những kết quả cụ thể mà các con đang hy vọng, ít nhất là chưa. Nhưng đừng để điều đó làm các con nản lòng.

Thay vào đó, hãy sẵn lòng nhìn vào: “Mong đợi của tôi về những kết quả cụ thể đến từ đâu? Có phải nó bị ảnh hưởng bởi những ngã tiềm thức, bởi mong muốn của tự ngã muốn đạt được điều gì đó trong thế giới này không? Và đó có lẽ là lý do tại sao tôi cảm thấy căng thẳng thay vì trôi chảy trong niềm vui khi nhận ra rằng chúng ta đã là cánh cửa mở cho sự biểu đạt của ánh sáng Ki-tô?” Nó đã tạo ra kết quả, và nó sẽ tạo ra nhiều hơn nữa, dù chúng ta có thấy điều đó trong cõi vật lý hay không. Nếu các con hòa điệu với ánh sáng Ki-tô, thì những kết quả vật lý không quan trọng. Các con có nắm được điều tôi đang nói ở đây không? Tự ngã nghĩ, các ngã tiềm thức nghĩ: “À, tôi muốn cảm thấy viên mãn, tôi muốn cảm thấy mình đã làm được điều gì đó, tôi muốn cảm thấy mình đã tạo ra sự khác biệt và khi tôi thấy những kết quả vật lý bên ngoài này, thì tôi sẽ cảm thấy như vậy.” Nhưng điều tôi đang nói với các con là, chìa khóa để cảm thấy viên mãn là hòa điệu với ánh sáng Ki-tô, ánh sáng tìm thấy sự viên mãn trong việc được biểu đạt trong thế giới này, chứ không phải trong việc tạo ra những kết quả bên ngoài cụ thể. Khi các con hòa điệu với ánh sáng Ki-tô, cảm nhận nó trôi chảy qua các con, thì các con có thể khắc phục sự căng thẳng và các con có thể cảm thấy viên mãn khi là cánh cửa mở đó.

Các con có thể nhìn người sứ giả này, người đã bắt đầu vào năm 2002. Bao nhiêu người đã tìm thấy giáo lý? Người ta đến rồi đi. Nhưng ông ấy có nản lòng không? Không, bởi vì ông ấy cảm thấy rằng sự biểu đạt của giáo lý, sự biểu đạt của ánh sáng, tự nó mang lại phần thưởng riêng. Đó là sự viên mãn từ bên trong. Và hãy nghĩ về điều đó. Các con đang tìm kiếm điều gì? Sự viên mãn. Điều đó là gì? Một cảm giác nội tại, một cảm nhận nội tại, một trải nghiệm nội tại. Một trải nghiệm nội tại có thể đến từ đâu, ngoại trừ từ bên trong? Và điều gì ở bên trong? Vương quốc Thượng đế. Và Vương quốc Thượng đế là gì? Tâm Ki-tô chỉ muốn trôi chảy và được biểu đạt. Các con đã không làm điều đó sao? Vâng, các con đã làm rồi. Tại sao không cho phép mình cảm nhận niềm vui và sự viên mãn và phần thưởng của sự biểu đạt ánh sáng Ki-tô qua các con? Các con muốn gì hơn nữa? Có lẽ là một sự biểu đạt ánh sáng Ki-tô nhiều hơn, nhưng các con có thực sự cần những kết quả bên ngoài để cảm thấy viên mãn không?

Với điều này, tôi xin gửi lời tri ân đến các con không chỉ vì hội nghị này mà còn vì tất cả công việc mà các con đã làm ở Hàn Quốc và vì tất cả công việc mà các đệ tử trên toàn thế giới đã làm. Rất nhiều người ở các nơi khác trên thế giới cũng có thể cảm thấy, chúng ta có thực sự tạo ra sự khác biệt nào không? Vâng, các con đã làm rồi. Nhiều người tâm linh khác cũng đã tạo ra sự khác biệt. Nhiều người không công khai tâm linh cũng đã tạo ra sự khác biệt bằng cách cho phép một số biểu đạt của ánh sáng Ki-tô, bởi vì mỗi biểu đạt đều làm tăng lượng ánh sáng trong bốn tầng của vũ trụ vật chất trên trái đất. Và ánh sáng càng tăng, càng nhiều người có thể thấy. Càng nhiều người có thể thấy, càng nhiều người có thể được đánh thức. Và tất cả điều đó đang hướng tới sự thị hiện của Thời Hoàng kim của Saint Germain.

Tôi hy vọng rằng tôi đã cho các con một cơ hội để khắc phục sự căng thẳng và đạt được một cảm giác viên mãn và niềm vui nội tại. Portia LÀ tôi.

Chương 5 – Quân bằng là chìa khóa để thị hiện

Bài truyền đọc của chân sư thăng thiên Portia qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 15/3/2013.

Portia, THÀY LÀ. Thày giữ một chức vụ tâm linh thường được gọi là Nữ thần Công lý. Nhưng thày cũng là Nữ thần Cơ hội, vì công lý là gì nếu không có cơ hội? Dựa trên những gì con được dạy trên trái đất thì con có thể không thấy ra điều này, vì con thường thấy hình ảnh của Nữ thần Công lý là hình tượng một phụ nữ, một tay cầm cân, tay kia có thể cầm kiếm và có một dải băng bịt kín đôi mắt.

Nhưng tại sao Nữ thần Công lý lại bị bịt mắt? Và tại sao cái cân thày cầm lại mất cân bằng? À, bởi vì loài người bị mất cân bằng. Loài người mất cân bằng trong tâm thức cá nhân, và tâm thức tập thể cũng mất cân bằng. Khi con mất cân bằng, con không có được một cái nhìn trong trẻo, mà con lại nhìn bằng nhận thức ô uế, rồi con phóng chiếu nhận thức này lên mọi thứ xung quanh con.

5.1. Nữ thần Công lý không bị đui mù

Đó cũng là lý do tại sao con người đã phóng chiếu nhận thức mất cân bằng của mình lên Nữ thần Công lý, cho rằng thày chắc hẳn đã đui mù vì thày cho phép nhiều chuyện họ nhìn thấy xung quanh họ xảy ra trên trái đất. Vì nếu Nữ thần Công lý không bị mù, thì làm sao chuyện này hay chuyện kia được phép xảy ra?

Nhưng con thấy đấy, Nữ thần Công lý, chức vụ mà thày đang nắm giữ, liên quan rất ít đến các tiêu chuẩn về công lý mà con người đã tạo ra trên trái đất. Như các thày đã giải thích nhiều lần, khi con ở trong tâm thức tách biệt, con sẽ thấy chính mình đang đối đầu với người khác. Nếu họ không tuân thủ theo cách con nghĩ mọi việc cần phải thế này hay thế kia, thì con sẽ khởi lên mong muốn đánh nhau, huỷ diệt hay trừng phạt họ. Nếu chính con không có quyền năng làm điều này với họ thì con sẽ muốn Thượng đế làm thay con.

Tại sao con không có quyền năng làm điều này? Vì như các thày đã giải thích, một khi con bước vào tách biệt, rõ ràng con bị kẹt trong khuôn mẫu hành động và phản ứng. Khi con phản ứng các tình huống một cách mất cân bằng thì phản ứng của con trở thành một hành động mất cân bằng, rồi con lại phóng chiếu hành động này vào tấm gương vũ trụ. Tấm gương có thể phản chiếu lại điều gì ngoại trừ gửi lại cho con những tình huống vật lý mất cân bằng tương tự?

Con có thể nghĩ người khác đang làm điều bất công với con. Nhưng theo Luật của Thượng đế, họ sẽ không thể làm được điều đó nếu con ở trong trạng thái tâm hoàn toàn hài hoà và cân bằng – trừ khi con đã cân bằng đến độ con tự nguyện hiến thân đem lại phán xử cho những kẻ sẵn sàng hãm hại cả người vô tội. Tuy nhiên, điều này cũng nằm trong phạm vi lớn hơn của Luật Tự quyết.

Vì vậy, thật đúng khi nói rằng không có bất công trong vũ trụ. Vì trên một hành tinh như trái đất, nơi con biết con không ở trong kịch bản lý tưởng – nơi tất cả mọi người đều biết trước như vậy khi họ đầu thai ở đây – thì làm sao con thật sự tạo ra một tiêu chuẩn nói rằng cuộc sống trên hành tinh này phải vận hành theo một chuẩn mực công lý nào đó? Hành tinh này là một phòng thí nghiệm cho phép con người trải bày trạng thái tâm thức hiện thời của họ và, nếu có thể nói như vậy, họ trở thành nghiệp quả cho nhau, là nghiệp quả mà tấm gương vũ trụ gửi trả lại cho họ. 

Con người trên trái đất thường giữ vai trò gửi trả lại cho nhau những điều chính họ đã phóng chiếu vào tấm gương vũ trụ. Con yêu dấu, làm sao điều này có thể là sự bất công khi con nhận chân là tấm gương không thể gửi lại cho con cái con đã không gửi ra? Có thể con đã gửi ra ở một kiếp trong quá khứ. Có thể con không nhớ con đã gửi ra. Nhưng thật sự con đã làm vậy, nếu không thì nó đã không phản chiếu lại con.

5.2. Tại sao con bị xâm hại 

Tất nhiên, giờ đây khi nói điều này, các thày phải cho phép quyền tự quyết trải bày ra. Đúng vậy, một người có thể làm điều gì đó tới con do họ chọn làm vậy trong hiện tại. Ví dụ, họ có thể xâm hại một đứa trẻ ngây thơ, ngay cả một đứa trẻ đã không chọn có hành động nào trong quá khứ tạo ra quả báo ngày hôm nay. Hay nói cách khác, đứa trẻ đã không tạo nghiệp, có nghĩa là nghiệp quả đang không quay trở lại từ tấm gương vũ trụ. 

Ví dụ, trong tình huống đứa trẻ bị xâm hại, một người lớn đã chọn làm hành động này ở thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, khi đứa trẻ tình nguyện đầu thai xuống một hành tinh như trái đất thì nó đã biết trước điều nó sẽ gặp phải, do đó đây là kết quả mà nó đã chọn lựa. Con biết một phần lý do con tới đây đó là để sự Ngây thơ Thiêng liêng được hiện thân. Điều này có nghĩa là sẽ có những người bị kẹt trong tâm thức sa ngã sẽ cố xâm hại con theo cách này hay cách khác. Con có hiểu thày đang nói gì không? Con không thể đầu thai trên một hành tinh như trái đất mà không bị xâm hại bởi những người mắc kẹt trong tâm thức sa ngã. Đơn giản là không thể. Đây là điều con biết trước khi con tình nguyện đầu thai xuống đây. 

Thày hoàn toàn hiểu có những người không tình nguyện đầu thai xuống đây bởi vì họ đến từ các hệ thống hành tinh khác hay họ sa ngã từ các bầu cõi trước. Nhưng dù là sa ngã hay được chỉ định cũng là kết quả của những chọn lựa mà con đã làm, và vì vậy một lần nữa con chịu trách nhiệm cho việc lựa chọn mình có mặt nơi đây. Nếu con tình nguyện xuống đây thì đó là điều con đã chọn. Con đã biết trước con sẽ bị xâm hại bởi những người có tâm thức sa ngã vì ánh sáng con đem tới sẽ khuấy động và khiêu khích họ.

5.3. Duy trì sự ngây thơ

Con đã biết thách đố là con phải đối mặt với một sự xâm hại, nhưng cho dù là sự xâm hại gì thì con vẫn phải giữ nguyên sự ngây thơ hoặc quay trở lại sự ngây thơ càng nhanh càng tốt. Con yêu dấu, vậy sự ngây thơ là gì? Đó là con không có những mong muốn phàm phu về cuộc sống trên trái đất phải như thế nào. Con như dòng nước. Con tuôn chảy. Nếu con tình cờ chảy qua một bờ vực thì con chảy xuống, nhưng rồi con tụ lại và chảy tiếp. Nếu con tình cờ chảy vào một ao tù trong chốc lát thì khi con nhận biết điều này, con vượt lên bờ ao và lại tuôn chảy. Đây là sự ngây thơ. 

Vì con đang luôn luôn tuôn chảy với Dòng sông sự Sống, tuôn chảy với Thánh Linh, con luôn luôn sẵn lòng đi tới nơi con muốn tới để phụng sự cuộc sống nhiều hơn nữa. Khi con hoàn thành lý do con cần có mặt ở một nơi nào đó, con lại mở tâm tuôn chảy tiếp, cho dù cái giá vỏ ngoài phải trả là gì vì con không đi tìm một điểm đến vĩnh viễn. Con tìm cách trở thành một công cụ khi con đang hiện thân, rồi con tìm cách vượt qua và bước tiếp khi con thấy đã đến lúc. Vì làm sao con có thể thăng vượt và bước tiếp khi con bám vào một điều gì đó trên trái đất, chẳng hạn một cảm nhận bất công, một cảm nhận có cái gì đó con phải chỉnh, có cái gì đó con phải sửa trên trái đất? 

Đối với người tâm linh, việc chấp nhận sự có mặt của các sinh thể sa ngã, của tư duy sa ngã và tâm thức nhị nguyên là điều rất quan trọng. Đây là cách duy nhất khiến con có thể thật sự ra khỏi tình trạng bị mắc kẹt trong những hoàn cảnh bế tắc, những hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, những cái bẫy mà sa nhân đã cố giăng ra để con không thể biểu lộ Quả vị Ki-tô của con và thăng thiên, cũng như khiến con không thể hoàn thành sứ vụ thiêng liêng của con khi đang đầu thai. Chúng tìm cách làm tê liệt con bằng cách để con tận hưởng cuộc sống thoải mái trên trái đất, hoặc nếu con không được thoải mái, thì con cũng không thăng vượt được một tầng tâm thức nào đó, và vì vậy con không thể biểu lộ Quả vị Ki-tô vì việc biểu lộ Quả vị Ki-tô của con sẽ trở thành mối đe dọa đối với việc kiểm soát hành tinh của chúng.

Ý niệm vi tế mà các thày gọi là tư duy cuồng đại chính là một trong nhiều âm mưu, một trong rất rất nhiều âm mưu của chúng khiến con nghĩ rằng có điều gì sai trong kế hoạch của Thượng đế hay trong luật của Thượng đế. Đó là lý do vì sao cán cân của Nữ thần Công lý mất cân bằng. Đó là lý do Nữ thần Công lý bị bịt mắt, và đó là lý do vì sao nên có một thanh gươm để trừng phạt những kẻ phạm tội, vì trong tư duy cuồng đại luôn có một kẻ gánh tội, là những người đại diện cho sự xấu xa. Họ chính là vấn đề. Họ phải bị đập tan. Họ phải bị tiêu diệt, hay bất kỳ bản án nào con có thể nghĩ ra.

5.4. Công lý thiêng liêng

Chừng nào con còn mang cảm nhận bất công này, con sẽ bị nghiệp quả buộc chặt với trái đất, vì con đang gửi vào tấm gương vũ trụ ý niệm là có cái gì sai ở đây, và con là người có thể phán xét điều gì sai, ai làm sai và chuyện này nên xử lý thế nào. Vì con không tin Thượng đế có thể tìm ra cách giải quyết, con không tin công lý thiêng liêng thực sự được thực thi và thực thi hoàn toàn chính xác. 

Con thấy đấy, công lý thiêng liêng là bất cứ điều gì con gửi ra đều được phản chiếu trở lại con; hoặc nếu con là một trong số những người Ngây thơ Thánh thiện thì cho dù bất cứ điều gì xảy ra với con trên trái đất cũng đều trở thành sự phán xử cho những ai có tâm thức sa ngã, và do đó điều này giúp trái đất tăng trưởng khi họ bị phán xử và loại khỏi hành tinh này. Nhưng một lần nữa, chính con đã chọn vai trò này bằng việc đầu thai trên trái đất, và trách nhiệm của con là duy trì sự ngây thơ hoặc quay trở lại sự ngây thơ, vì chỉ khi đó, khi con có được sự ngây thơ đó con mới có thể tuôn chảy dễ dàng khi Thánh linh kêu gọi con tuôn chảy. 

Chỉ khi con tuôn chảy với Thánh Linh, con mới có thể buông bỏ những phàm linh mà con đã tạo ra trên trái đất, đây là những phàm linh đã cột chặt con vào một nơi nào đó, vào một kiểu tư duy nào đó và vào một tầng tâm thức nào đó. Nếu con không thể tuôn chảy thì con sẽ phải cưỡng lại, vì tuôn chảy là trạng thái tự nhiên của cuộc sống. Khi con ở trong trạng thái ngây thơ thì con đang tuôn chảy. Vì trong sự ngây thơ có gì phải nắm giữ? Có gì phải chỉnh sửa? Con cần phải nắm giữ hình ảnh gì về trái đất khi con biết trong cõi vật lý này mọi thứ thay đổi liên tục, mọi thứ đều chuyển động và nói cho cùng, mọi hình tướng trên trái đất đều không thật? Chúng không có quyền lực gì trên con vì con là một sinh thể tâm linh. Đây là một phần của sự Ngây thơ. Con biết cho dù chuyện gì có thể xảy ra trên trái đất cũng không thể chạm đến con vì con là nhận biết thuần khiết của Tánh Linh hằng sống. 

Vì thày không mù quáng với những điều đang xảy ra trên trái đất nên thày hoàn toàn nhận thức được nhiều điều rất hung bạo ở đây. Nhưng con có thể bước lùi lại trong phút chốc và thấy các sa nhân đã tạo ra chính các hoàn cảnh như vậy bởi vì cách duy nhất chúng có thể gài bẫy con người vào trò chơi hành động-phản ứng là bức hại họ bằng một hành động quá đáng, hay bằng sự bất công đến mức họ cảm thấy phải hành động, phải làm một điều gì đó. Rồi họ rơi vào bẫy, phản ứng lại hành động của sa nhân, tìm cách trừng phạt sa nhân hoặc chỉnh sửa sự bất công. Vì vậy chính họ lại gửi ra một hành động mất cân bằng khiến cho một phản ứng mất cân bằng từ tấm gương vũ trụ buộc phải quay trở lại. 

Công lý toàn vũ là khi con gửi ra một hành động từ một tầng tâm thức nào đó thì hành động đó sẽ được gửi trả lại con và nó sẽ thể hiện bằng những hoàn cảnh mất cân bằng trên trái đất. Một tâm mất cân bằng sẽ dẫn đến một tình huống vật lý mất cân bằng. Nhưng khi con nỗ lực cân bằng bốn thể phàm của mình bằng các công cụ mà các thày đã trao truyền, đó là bốn bài truyền đọc cùng với bốn bài thỉnh trước, thì con có thể phá vỡ trò chơi hành động-phản ứng này.

5.5. Cơ hội để cân bằng nghiệp quả

Thày biết rõ là nhiều người tâm linh quen thuộc với khái niệm nghiệp quả, nói chung là sự trở lại của những hành động mà con đã tạo ra ở kiếp trước. Và nhiều người đã lần lần mang cái nhìn định mệnh cho rằng bất kỳ xung lực nào con tạo ra trong kiếp trước chắc chắn sẽ quay trở lại con trong kiếp này hoặc một kiếp tới. Nhưng không phải như vậy. Luật vũ trụ nói rằng bất kỳ những gì con gửi ra sẽ phải quay lại con chừng nào con còn giữ nguyên trạng thái tâm thức mất cân bằng như khi con gửi ra hành động đó. 

Nhưng nếu con thăng vượt trạng thái tâm thức đó, thì công lý vũ trụ sẽ ra lệnh cho những gì con gửi ra không quay ngược trở về con như một hoàn cảnh vật lý, hoặc con sẽ có các công cụ và sự hiểu biết để chuyển hóa nghiệp quả trước khi nó biểu lộ ở tầng vật lý. Đây là lý do vì sao trong thập niên 1930 người bạn yêu quý của thày, Saint Germain, đã xin sự đặc miễn để có thể công bố sự hiểu biết về ngọn lửa tím và cách sử dụng ngọn lửa này. Đây là lý do các thày đã trao cho con những giáo lý của cả bảy tia sáng. Vì thật sự, mặc dù ngọn lửa tím rất hữu hiệu để tiêu trừ nghiệp quả, nhưng con rất cần thỉnh cầu ánh sáng của cả bảy tia để tiêu trừ nghiệp quả mà con đã tạo ra khi con sử dụng bất cứ tia nào trong bảy tia một cách mất cân bằng. 

Con thấy đấy, ngọn lửa tím quả thật có thể ngăn chặn nghiệp quá khứ quay trở lại ở tầng vật lý nhưng nó không thể chuyển hóa nghiệp ở tầng tình cảm, lý trí và bản sắc. Vì để làm được điều này, con phải thỉnh cầu ánh sáng của một tia cụ thể mà con đã tha hoá khi tạo ra nghiệp đó. 

Điều thày muốn nói ở đây là: Khi con đã dùng dụng cụ của các thày để trong lọc bốn thể phàm, con có thể tới điểm nơi con cảm thấy mình vẫn chưa có được kết quả mà mình hy vọng mặc dù con đã làm nhiều công việc tâm linh – có lẽ làm nhiều hơn những gì thày trao cho con ở đây. Con vẫn chưa đem vào thị hiện những điều mà con muốn thấy, cho dù đó là sức khoẻ hay của cải, là một hoàn cảnh khác hơn, một mối quan hệ khác hơn hay một cơ hội để phụng sự tốt hơn. Con cảm thấy con đang dậm chân tại chỗ. Nhưng con thấy đấy, những gì con cần xem xét lại là con cần nhìn vào tâm thức của chính mình và tìm ra có yếu tố mất cân bằng nào không. 

5.6. Tìm ra những tin tưởng mất quân bằng

Con có thể trong lọc bốn thể phàm nhưng con vẫn duy trì những quan điểm mất cân bằng nào đó, những tin tưởng mất cân bằng nào đó về cuộc sống, như thày đã mô tả, đó là những tin tưởng có gì đã sai trên trái đất này, có một sự bất công nào đó cần phải chỉnh sửa, và mọi người kể cả con cần phải chỉnh sửa sự bất công này. Nhưng con thấy đấy, khi con hành động từ một tư duy mất cân bằng, con không thể thoát khỏi chuỗi hành động-phản ứng. 

Như các thày đã nói, con bị mắc kẹt trong cái vòng khép kín này, trong đó con thật sự đang phản ứng lại những hành động mất cân bằng mà chính con đã gửi ra trong quá khứ. Nhưng con vẫn đang phóng chiếu là người khác phải chịu trách nhiệm cho phản ứng của con, hay Thượng đế hay số phận phải chịu trách nhiệm cho phản ứng của con. Điều duy nhất còn lại là con hãy nhìn vào phản ứng của mình, hãy chịu trách nhiệm về phản ứng của mình và nói: “Tại sao tôi lại phản ứng như vậy?”. 

Nếu con sẵn lòng làm vậy thì con có thể thật sự dùng khả năng mà các thày đã mô tả trước đây, đó là nếu con trụ vào tim mình và hoà điệu với luân xa tim ở giữa ngực, thì con sẽ có một công cụ đo lường rất tốt quả thật có thể giúp con lượng định mọi việc con gặp trên trái đất. Thầy More trong quyển sách Uy lực Sáng tạo Nội tâm [The Creative Power Within] đã giải thích bất cứ khi nào con gặp phải một điều gì – một ý tưởng hay một hoàn cảnh – thì con có thể áp dụng cách đo này: “Liệu việc này có nâng cao hay hạ thấp năng lượng của tôi không?”

Nhưng cũng có một cách khác đó là sử dụng khả năng trực giác, là con hình dung có một cái cân trong luân xa tim, giống như cái cân mà Nữ thần Công lý đang cầm, tức là có hai đĩa cân treo trên một cán cân cân bằng. Và bây giờ con hãy hình dung và cảm nhận: đĩa cân bên này có thấp hơn đĩa cân bên kia hay không, đồng thời con hoà điệu điều này trong tim. Nếu có thì con biết rằng cái gì đó đang kéo đĩa cân xuống. Rồi sau đó con xem lại giáo lý của các thày về tâm thức nhị nguyên, đó là luôn có hai cực. Con thấy việc đĩa cân bị kéo xuống là do một sự mất cân bằng, mất cân bằng ở cả hai đĩa cân. 

Ở một bên, có một quan điểm mà con rất dính mắc, đó là con chắc chắn mình đúng. Dính mắc này tạo ra những năng lượng rất cô đọng ở tâm trí đến mức năng lượng này có một sức nặng kéo một đĩa cân xuống. Nhưng ở đầu bên kia của cán cân có một cực đối lập, đó là con cũng có một quan điểm mất cân bằng, có một điều gì đó con không nhìn thấy, hay một điều gì đó con không xem là quan trọng hay con xem nhẹ nó. Và vì vậy, đĩa cân bên này không đủ nặng để kéo cán cân bên kia xuống. 

Con cân bằng cán cân bằng cách nào? Ấy, có phải cách giản dị nhất là con lấy bớt ở một bên và thêm vào bên kia cho đến khi cả hai bên cân bằng không? Vì ở đây thày không nói về tư duy xám của việc thỏa hiệp, hay con cần phải dễ thương, đáng yêu và tốt bụng với tất cả mọi người. Thầy đang nói về phân biện Ki-tô đích thực là con sẵn lòng nhìn vào sự mất cân bằng ở cả hai bên và chỉnh lại sự mất cân bằng này bằng cách vươn tới tâm Ki-tô. Đây thật sự là những giáo lý và công cụ đầy đủ mà các thày đã trao cho con để đạt được sự phân biện này. Con có thể xem xét thái độ và những tin tưởng của con về cuộc đời rồi điều chỉnh lại chúng bằng cách dùng cột trụ ở giữa cán cân đang giữ hai đĩa cân. Đó là cột trụ Ki-tô được neo ở tảng đá Ki-tô. 

Con thấy đấy, đây là tính nhất thể nơi cột trụ thẳng đứng này và không điều gì có thể làm nó lung lay vì nó sẽ không nghiêng qua bên này hay bên kia. Vì vậy, nó là điểm an trụ. Cái cân, cái đĩa cân đang treo trên một cái cán nằm ngang được tảng đá Ki-tô bất động giữ cân bằng ngay tại tâm điểm. Nhưng thanh ngang đó giữ được hai đĩa cân trong bao lâu? 

5.7. Một ý niệm bản ngã mới qua sự quân bằng

Con yêu dấu, các thày đã nói con đầu thai lần đầu trên trái đất với một ý niệm bản ngã nhỏ như cái chấm. Bản ngã này so ra quá hạn hẹp đến mức con thật sự không thể đi tới cả hai phía của cán cân, điều này có nghĩa là con không thể trở nên mất cân bằng. Nhưng ngược lại, con lại có một ý niệm tự nhận biết rất hạn hẹp; vậy thì làm sao con mở rộng ý niệm tự nhận biết lên đến tầng 144 được? Đó là bằng cách mở rộng cán cân cuộc sống cá nhân của con theo chiều ngang. 

Cán cân càng dài thì ý niệm bản ngã của con càng rộng, ý niệm bản ngã của con càng bao la thì con càng đến gần tầng 144. Nhưng con yêu dấu, khi con nhìn vào một hình học đơn giản, hình học đòn bẩy đơn giản, thì con thấy khi cái cán nằm ngang trở nên càng lúc càng dài, thì mỗi bên tạo thành một đòn bẩy, có nghĩa là giờ đây chỉ cần một ít trọng lượng cũng khiến cán cân mất cân bằng. 

Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là khi con ở những tầng thấp hơn của đường tu, chẳng hạn như tầng 48 và những tầng cao hơn một chút, con có thể cho phép mình có những quan điểm hơi cực đoan. Con vẫn còn non trẻ, con đang trải nghiệm và con cần thử nghiệm nhiều điều khác nhau để xem cái nào hiệu quả, cái nào không. Không có gì sai ở đây, giống như con thấy ở trẻ nhỏ, chúng bày tỏ những gì chúng nghĩ về điều này hay điều kia của cuộc sống một cách rất dứt khoát, rất chắc chắn, nhưng đây là điều tự nhiên mà trẻ nhỏ thường làm. 

Nhưng con cũng thấy trong nhiều trường hợp khi người ta trưởng thành hơn, họ dẫu sao đã điều tiết được phần nào cái nhìn của mình và nhận biết là có nhiều cách khác nhau để nhìn một sự việc và tất cả các cách nhìn này đều có giá trị trong những hoàn cảnh nào đó. Con có một quan điểm sống tinh tế hơn, cân bằng hơn, rộng lớn hơn. Và đây là điều thày đang tìm cách dạy con. 

Con càng đến gần những tầng tâm thức cao hơn thì việc giữ được trạng thái cân bằng lại càng quan trọng. Vì vậy, ngay cả một sự mất cân bằng nhỏ trong quan điểm sống của con cũng có thể tạo ảnh hưởng khiến một đĩa cân bên này hạ xuống và nâng đĩa cân bên kia lên. Và con yêu dấu, đó là lý do con cảm thấy như đang dậm chân tại chỗ và không thị hiện được điều gì, bởi vì con quá mất cân bằng. Thày có thể cam đoan với con, một khi cán cân của con cân bằng thì con mới có thể thị hiện cái con tìm kiếm.

5.8. Điều gì ngăn con thị hiện

Con thấy đấy, con có thể sẽ nghĩ theo cách này: Khi con trong lọc bốn thể phàm của con trong cõi vật chất, tức là con đang thực hiện việc này ở phần nửa dưới của hình số 8, điểm nối kết của hình số 8 nằm ở đường phân chia giữa thế giới vật chất – tức bốn tầng của thế giới vật chất – và thế giới tâm linh nơi Hiện diện TA LÀ của con neo trụ. 

Khi con trong lọc bốn thể phàm, con đang tạo ra một động lượng, một chuyển động, đi xuyên từ nửa bên dưới của hình số 8, bắt đầu hướng lên phía trên hình số 8, và bây giờ chuyển động này chạm đến điểm nối kết và tạo ra một động lượng đi lên phần trên của hình số 8. Một khi nó lên đến đây, nó sẽ đạt được cái mà các khoa học gia hy vọng đạt được khi họ tìm kiếm hiện tượng siêu dẫn, tức là một dòng năng lượng có thể di chuyển xuyên qua vật chất mà không bị giữ lại. Hay nói cách khác, xung lực mà con gửi vào cõi tâm linh sẽ được Hiện diện TA LÀ của con nhân lên gấp nhiều lần và sau đó xung lực này sẽ quay trở xuống hình số 8 cho đến khi nó chạm điểm nối kết. 

Nhưng có điều là, con càng tiến gần đến Quả vị Ki-tô thì việc giữ cân bằng càng quan trọng. Vì khi con đạt được Quả vị Ki-tô thì con – tức cái Ta Biết, ý niệm bản ngã, ý niệm nhận biết – ở ngay điểm nối kết của hình số 8. Điểm nối kết này là gì? Đó là một điểm dị biệt. Chỗ mất cân bằng ở đâu trong cái điểm nhỏ xíu này? 

Vì vậy, trong các kiếp trước và kiếp này, con có thể đã dùng những dụng cụ tâm linh và làm nhiều điều tốt để tạo ra dòng chảy quay trở lại từ vũ trụ, từ Hiện diện TA LÀ của con. Nhưng khi con càng đến gần Quả Vị Ki-tô, thì ngay cả một sự mất cân bằng nhỏ nhất cũng có thể ngăn dòng chảy trở lại này đi qua được điểm kết nối để bước vào cõi vật lý. 

Thày có thể nói với con là rất rất nhiều người tâm linh đã tạo nhiều phước đức. Họ đã tạo ra cái gọi là thiện nghiệp ở kiếp này hay các kiếp trước. Nghiệp này sẵn sàng đi vào thị hiện ở cõi vật lý. Nhưng tại sao nó lại không đi vào cõi vật lý được? Bởi vì vẫn còn vài sự mất cân bằng. 

Thật ra trong viễn quan cao hơn của con, trong ý chí cao hơn của con, con không muốn dòng chảy tích cực này quay trở lại cõi vật lý bởi vì sự mất cân bằng sẽ tha hoá và hướng sai dòng ánh sáng này. Vì vậy chính con đã muốn giữ dòng ánh sáng lại, hơn là để nó bị tha hoá. Và đây là những gì thày đang tìm cách giúp con nhìn thấy – đó là nhiều người tâm linh thuần thành đã tạo được dòng chảy quay trở lại có thể đi vào cõi vật lý và biểu lộ ở những hoàn cảnh sống tốt đẹp hơn: như sức khỏe, của cải, cơ hội phụng sự. Nhưng dòng chảy này lại không chọc thủng xuống được vì họ vẫn còn mất cân bằng một chút ít nào đó. 

Đối với nhiều người trong các con, đây là sự mất cân bằng rất nhỏ. Và các thày hy vọng với tất cả các bài thỉnh và giáo lý các thày đã ban ra ở đây, cùng với tất cả các bài thỉnh và giáo lý của bảy tia sáng đã được ban ra thành sách và sẽ được tiếp tục xuất bản trong tương lai, các thày có thể cho con động lực giúp con cuối cùng nhìn thấy được sự mất cân bằng là gì, thấy được nó, buông bỏ được phàm linh đó, buông bỏ được quyết định đó, và rồi công lý hoàn vũ sẽ thị hiện trong cuộc sống của con. 

Con yêu dấu, không phải là thày, Portia, hay các thày trong Hội đồng Nghiệp quả đang giữ lại dòng chảy quay trở lại xứng đáng với nỗ lực của con. Chính con đã giữ nó lại bởi vì con không muốn dòng chảy đó bị ảnh hưởng bởi sự mất cân bằng rất nhỏ mà con vẫn nắm giữ trong bản thể mình. Con có hiểu không? Đó là tại sao các thày nói không có bất công trong vũ trụ.

5.9. Tìm một viễn kiến cao hơn

Hãy kết nối với viễn kiến cao hơn, với bản thể cao hơn của con. Hãy nhìn ra một sự mất cân bằng hay vài sự mất cân bằng vẫn còn tồn tại. Hãy buông bỏ chúng, con yêu dấu. Hãy buông bỏ chúng. Hãy đến tâm điểm hoàn hảo nơi con đứng tại điểm kết nối của dòng chảy hình số 8 thẳng đứng, và con đứng ở ngay tâm điểm của cán cân tâm thức cân bằng nằm ngang, đây là nơi tâm thức con mở rộng nhất, bao quát nhất, nhưng cũng lại cân bằng nhất. 

Đó là điểm tĩnh lặng nơi con có thể biết được: “Tôi tĩnh lặng và tôi là Thượng đế. Và vì vậy, ở trên tôi thế nào thì ở dưới tôi như vậy.” Và đây là sự thị hiện mà con muốn có. Con không muốn một sự thị hiện mất cân bằng ở bên dưới và sự thị hiện này không phản chiếu những gì ở bên trên. Con muốn Trên sao dưới vậy và đây là lý do, dù con không ý thức về điều này, con cầm nén lại không muốn thị hiện để những gì con biểu hiện trong cuộc sống sẽ không thị hiện một cách mất quân bằng, vì điều này sẽ tạo nên một chuỗi hành động-phản ứng khác mà con sẽ phải cân bằng và giải quyết. 

Con không muốn lặp lại những khuôn nếp này, và đó là lý do tại sao chính con đang cầm nén lại không thị hiện, chờ đến khi con đạt được sự cân bằng toàn hảo sẽ mở toang cửa nước lũ của thiên đàng và đem vào thị hiện dòng chảy hồi quy đã được hứa hẹn: “Và Thượng đế phán rằng: con hãy chứng tỏ ngay đây, hầu ta đổ phước xuống cho con đến độ không có chỗ chứa hết.”

Phước lành này có thể đến, nhưng nó sẽ không đến cho đến khi con sẵn lòng cho nó đến bởi vì con biết con đang cân bằng và có thể nhận được phước lành trong một thái độ cân bằng. Con có hiểu không, con yêu dấu? Con là người chỉ trích mình tồi tệ nhất, nhưng ở một khía cạnh khác, con cũng là người thày tốt nhất của mình, vì con là người quyết định khi nào và bằng cách nào con muốn mọi thứ được thị hiện trong cuộc sống của con. 

Chìa khoá là con trở nên có ý thức hơn về thái độ và những tin tưởng nằm ở tiềm thức của con và bất kỳ sự mất cân bằng nào cũng sẽ ngăn cản sự biểu lộ mà con mong muốn. Tất nhiên con cũng sẽ nhìn vào các mong muốn của mình và đảm bảo chúng không bị mất cân bằng, và tất nhiên cũng không bị mất cân bằng bởi tư duy cuồng đại muốn con chỉnh sửa những bất công bằng cách trừng phạt hay huỷ diệt người khác, hoặc muốn Thượng đế trừng phạt hay huỷ diệt họ. Nếu Thượng đế của con là một vị Thượng đế ngồi tận trên trời, giận dữ và muốn báo thù thì ngay đó, con đang có một sự mất cân bằng to lớn sẽ ngăn cản con thị hiện.

5.10. Đi tìm quân bằng sẽ mở lối cho thị hiện

Thị hiện, con yêu dấu. Con hãy suy ngẫm điều này vì không có một thế lực nào trên thiên đàng sẽ giữ lại quyền năng đồng sáng tạo của con. Con là người đang giữ lại quyền năng này, hoặc xuyên qua một sự mất cân bằng khiến con không thể gửi bất cứ gì lên thiên đàng để nó có thể nhân lên nhiều lần rồi quay trở lại, hoặc bởi vì con biết chưa tới lúc con có thể nhận được dòng chảy quay trở lại và sử dụng nó một cách khôn ngoan. 

Vì vậy, thày nói với con một lần nữa: hãy tìm kiếm cân bằng. Vì chỉ trong cân bằng con mới có thể tuôn chảy với Dòng sông sự Sống. Và như các thày đã hy vọng giúp con hiểu được, tuôn chảy chính là sự sống. Con có thể nghĩ về cái cân như một vật cố định, nhưng không phải vậy. Vì như các thày đã giải thích, có một dòng chảy, một dòng chảy ngầm gọi là Dòng sông sự Sống, là Thánh linh. Và bí quyết để tuôn chảy với dòng chảy này là cái cân cá nhân của con phải cân bằng bởi vì khi chúng không cân bằng, con sẽ đi tới đi lui, đi qua đi lại và tốn rất nhiều năng lượng để cưỡng lại dòng chảy của Dòng sông sự Sống, bắt nó phải tới nơi con nghĩ nó phải tới thay vì con buông mình vào dòng chảy, tuôn chảy với nó, và để cho Tánh linh đưa con tới nơi con có thể phụng sự cao nhất. 

Đây là bí quyết để tuôn chảy với Dòng sông sự Sống. Đó là sự phụng sự vô ngã khi con buông bỏ những mong chờ và khao khát chỉ xoay quanh chính mình, mà con nhận ra con là một phần của tâm thức vĩ đại của Thượng đế, con là một phần của tổng thể, và con ở đây để giúp nâng cao tổng thể, chứ không vì những mục đích vị kỷ. 

Vì vậy, vài người trong các con vẫn còn những mong muốn vị kỷ và mơ ước trở nên nổi tiếng, được công nhận, trở nên giàu có, có quyền lực để chỉnh sửa điều này hay điều nọ, hay thức tỉnh người khác hoặc bất kỳ điều gì khác. Và đây là lý do con đang vô thức giữ lại không cho chúng thị hiện bởi vì những mong muốn của con, viễn kiến của con không cân bằng. 

Con yêu dấu, thày thật sự chỉ có một mong muốn dành cho con, đó là thấy con đạt được sự cân bằng để con có thể tuôn chảy với Dòng sông sự Sống, khi con có thể hoàn toàn nhận ra là không có bất công trong vũ trụ và con không bị trói buộc bởi bất cứ điều kiện nào trong cõi vật chất. 

Đây là khi con nhận chân được vật chất. Khi con nhận ra: “Tôi không phải là vật chất và tôi không bị trói buộc bởi vật chất”, thì con đạt được một thực tại mới cho nên con cân bằng. Rồi con mới có thể là Trên sao dưới vậy. 

Con yêu dấu, thày ở Trên. Thầy không neo mình trong bát cung vật lý. Đó là tại sao thày không thể thị hiện công lý thiêng liêng ở dưới này. Thầy không thể trở thành Trên sao dưới vậy vì thày đã thăng thiên. Cái đẹp và cái kỳ diệu khi con chưa thăng thiên là con có thể trở nên Trên sao dưới vậy.

Nhưng con không thể trở nên dưới này như con ở Trên kia khi con còn có những tin tưởng, những ham muốn và ý tưởng mất cân bằng về việc vũ trụ phải vận hành như thế nào. Vì vậy, con hãy sẵn lòng tuôn chảy với Tánh linh ở dưới này vì thày có thể đảm bảo với con, con yêu dấu, Hiện diện TA LÀ quả thật tuôn chảy với Tánh linh ở Trên. Hiện diện TA LÀ không tuôn chảy theo những ý tưởng và mong chờ phàm phu. Nó tuôn chảy với Thánh linh. Và đây là chìa khoá để là Trên sao dưới vậy. 

Vì vậy, thày niêm con trong tình thương của Mẹ Công lý Toàn vũ cho trái đất, vì TA LÀ người mẹ này. Tên thày là Portia. Thày chúc con yên bình khi biết rằng không có bất công nào trong vũ trụ. 

Lưu ý: Bài thỉnh đi kèm với chương này là: Bài ca sự Sống 5 – Biểu hiện