Hành động tàn ác của con người có làm tan vỡ tim Thượng đế?

Hỏi: Vài năm trước đây, khi học sinh tại Dunblane, Scotland, bị giết hại dã man, con có nghe ai nói, “Thượng đế đã làm gì để ngăn cản chuyện này?” thì có một người khác trả lời, “Tim Thượng đế là trái tim đầu tiên bị tan vỡ.” Câu nói đó có đúng không? 


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 18/11/2012.

Câu nói rằng tim Thượng đế là trái tim đầu tiên bị tan vỡ, giản dị là không đúng. Ta biết điều này nghe có vẻ khắc nghiệt, vì vậy con cho phép ta giải thích. Trước hết, như ta có giảng khắp trang mạng này, Thượng đế đã không tạo ra những đau khổ mà con thấy trên địa cầu. Đau khổ là do con người tạo ra khi con người lạm dụng quyền tự quyết của mình và rơi vào một trạng thái tâm thức nhị nguyên. Vì Thượng đế tôn trọng Luật Tự quyết của ngài, cho nên ngài đã cho phép sự thể này diễn ra. Và mặc dù các hành động tàn ác hoàng toàn không phù hợp với ý muốn Thượng đế cũng như ý định của ngài cho hành tinh này, giản dị là ngài phải chờ cho đến khi nào con người quyết định ngừng tạo ra những điều kiện dẫn đến đau khổ.     

Khi con nghĩ về Thượng đế trong ý nghĩa cao nhất, đơn giản là Đấng Sáng tạo không nhìn thấy những điều kiện bất toàn trên hành tinh địa cầu. Như Kinh thánh có viết, Thượng đế không thể bị nhạo báng [Galatians 6:7] và mắt ngài không thể nhìn vào sự gian ác [Habakkuk 1:13]. Tuy nhiên, các vị đại diện của ngài, tức là chúng tôi các chân sư thăng thiên, quả là thấy được mọi điều kiện diễn ra trên trái đất.   

Xin con hãy cố hiểu, khi chúng tôi trở thành chân sư thăng thiên, chúng tôi đã bỏ lại tự ngã phàm phu và tâm nhị nguyên. Do đó, chúng tôi cũng bỏ lại phía sau những cảm xúc thấp kém, nhị nguyên và vị kỷ khởi lên từ các khía cạnh đó của tâm phàm. Ta không đang nói là các chân sư thăng thiên không có cảm xúc, nhưng cảm xúc của chân sư khác với cảm xúc của con người. Vì lẽ đó mà trái tim của chân sư không thể tan vỡ ra. Chúng tôi không cảm thấy sự mất mát không thể cứu vãn mà con người cảm thấy khiến trái tim con người như muốn bể ra tan tành. Đó là vì khi là chân sư thăng thiên thì cũng biết rõ thật sự chẳng có mất mát nào là không thể cứu vãn.

Con hẳn cũng biết đằng sau mọi hình dáng bên ngoài trải bày trên trái đất, có thực tại vô biên của Thượng đế. Sự thể trên địa cầu có vẻ trông như thật, nhưng nó không thật một cách tối hậu và nó không thường hằng. Nó chỉ là sự thị hiện tạm thời mà tâm thức tập thể của nhân loại đã phóng chiếu lên màn ảnh của cuộc sống. Nếu con thay đổi cuộn phim trong máy chiếu – tức là tâm con người – con cũng sẽ thay đổi hình dạng trên màn ảnh.

Ta hy vọng con thấy được là các chân sư thăng thiên có nhiệm vụ giúp mọi người tăng triển lên một trạng thái tâm thức cao hơn. Phần quan trọng nhất của nhiệm vụ làm thày tâm linh là không bao giờ, không bao giờ được cho rằng các điều kiện bất toàn là thực và thường hằng. Cho nên khi chúng tôi nhìn vào một tai họa xảy ra trên trái đất, chúng tôi biết là nó đang xảy ra nhưng chúng tôi cũng khẳng định, về mặt tối hậu, rằng nó không thực và không thường hằng.

Do đó mối quan tâm đầu tiên và trên hết của chúng tôi là giúp cho con người bỏ lại các điều kiện bất toàn đó để xích lại gần hơn với sự toàn hảo của Thượng đế, có nghĩa là sự toàn hảo của tâm thức Ki-tô. Chúng tôi không bao giờ cho phép mình cảm thấy đồng tình với con người, vì sự đồng tình sẽ chỉ đơn giản khuếch đại các cảm xúc bất toàn. Nhưng chúng tôi cảm thấy thương yêu và từ bi, trong ý nghĩa là chúng tôi nhận rõ con người đang trải qua đau khổ. Hơn thế nữa, chúng tôi cũng nhận ra là cho dù các điều kiện có vẻ khó khăn tới đâu thì con người vẫn có tiềm năng vươn lên khỏi mọi điều kiện.

Thêm vào đó, chúng tôi liên tục trụ neo trong tình yêu vô điều kiện của Thượng đế, và nhờ vậy, chúng tôi chứng nghiệm thực tại hằng sống – thực tại như đang hít thở – rằng tình yêu vô điều kiện của Thượng đế có tiềm năng tiêu hủy tất cả mọi điều kiện và cảm xúc bất toàn trên địa cầu. Chúng tôi không ngừng cống hiến tình yêu vô điều kiện này cho loài người, không ngừng nỗ lực làm cánh cửa mở, làm chiếc cầu, để tình yêu vô điều kiện có thể chảy xối qua vào trái tim và tâm trí con người.

Do đó, ta hy vọng con hiểu được là chúng tôi không nhìn các hành động tàn bạo đó giống như con người nhìn. Điều này không có nghĩa là chúng tôi không nhạy cảm, hoặc chúng tôi mong cho nó xảy ra, mà có nghĩa là chúng tôi có một sự nhạy bén cao hơn cho phép chúng tôi luôn luôn cảm được tình thương vô điều kiện. Cho nên chúng tôi không ngừng với tay ra từng người để giúp người đó nâng cao tâm thức của mình.     

Vì vậy khi một diễn biến xảy ra, chẳng hạn một vụ tấn công khủng bố, các chân sư thăng thiên không phán xét con người như con người phán xét. Nói cách khác, chúng tôi quan tâm đến việc trợ giúp cả các nạn nhân cũng như kẻ khủng bố như nhau, để họ đều vươn lên một trạng thái tâm thức cao hơn. Tiếc thay, thường thì cả hai bên đều từ chối sự trợ giúp của chúng tôi.  

Các nạn nhân của vụ tấn công khủng bố thường cảm thấy oán giận Thượng đế vì họ đặt vấn đề là tại sao ngài lại để cho chuyện đó xảy ra. Thậm chí, họ không sẵn lòng xét xem là có thể chính họ đã đồng sáng tạo những điều kiện gây ra diễn biến. Vì vậy, họ không thể mở tim ra để tiếp nhận tình yêu và sự tha thứ vô điều kiện mà chúng tôi sẵn sàng đổ vào tâm họ bất cứ lúc nào. Kết quả là họ thường bị kẹt lại trong những cảm xúc tiêu cực ngăn cản họ tiến bước tâm linh. Ước gì họ có thể mở trái tim và tâm trí ra thì chúng tôi đã có thể tràn ngập họ với tình yêu vô điều kiện, và họ sẽ tức khắc tha thứ được và bước tới.

Con thấy đó, tha thứ là chìa khóa cho tự do tâm linh. Cho đến khi nào con còn giữ nỗi hằn học đối với bất kỳ dạng sống nào hay đối với Thượng đế, đơn giản là con sẽ không thể thoát khỏi quá khứ và bước về phía trước. Con không thể rời khỏi địa cầu và nhập vào vương quốc thiên đàng – vì ở đó không thể có hiềm khích hoặc bất kỳ một cảm xúc tiêu cực nào. Chỉ khi nào con đã hoàn toàn tha thứ bản thân con, tha thứ mọi người khác cũng như Thượng đế, thì con mới được tự do bước lên cao hơn trong tâm thức.

Vì vậy bằng cách không tha thứ, con đang làm hại chính con. Đây là điểm mà nhiều người không hiểu được, và đó là tại sao họ không thể tuân theo lời dạy của ta là hãy tha thứ bảy mươi lần bảy. Con hãy suy ngẫm ta đã bảo mọi người phải thương yêu kẻ thù mình ra sao. Ta có nói, nếu con chỉ thương được những ai thương con, thì có gì đặc biệt đâu? Bất cứ ai cũng làm được chuyện đó. Nếu con chân thành bước trên đường tu tâm linh, con phải học cách yêu thương những ai thù ghét con và tha thứ những ai làm hại con.

Ta hoàn toàn cảm thông gia đình các nạn nhân cảm thấy vô cùng đau buồn trước vụ thảm sát cũng như sự mất mát những người thân yêu. Thế nhưng một khi sự kiện đã xảy ra, thì không đau buồn nào hay cảm xúc tiêu cực nào có thể quay ngược được bánh xe thời gian. Chính những cảm xúc tiêu cực đó sẽ luôn luôn kìm hãm sự tăng triển tâm linh của con. Cho nên nếu con thực sự muốn tăng triển tâm linh, điều quan trọng nhất là con hãy bỏ lại những cảm xúc tiêu cực đó và vươn lên cao hơn trong tâm thức.

Đáng buồn thay, rất nhiều nạn nhân các sự kiện tàn ác không sẵn lòng vươn lên cao hơn; họ muốn ở lại trong cảm xúc tiêu cực của oán giận, trách cứ, đau buồn hay tủi thân. Tất nhiên, đây là chon lựa của họ, nhưng là chân sư thăng thiên thì chúng tôi không thể cho phép mình cảm thấy đồng tình với những ai có chọn lựa như vậy. Chúng tôi có thể cảm thấy từ bi, và chúng tôi có thể thông cảm nỗi khó khăn để họ buông bỏ. Tuy nhiên, thật là dễ cảm thương cho một người cứ bám vào một đồng xu khi có người đứng bên cạnh trao tận tay cho họ một triệu đô la. Thật là dễ dàng làm sao để cảm thương cho những ai cứ bám lấy một đồng xu đau buồn nhân thế khi chúng tôi đang sẵn lòng trao cho họ một triệu đô la là tình yêu và tha thứ của Thượng đế.      

Đương nhiên, những kẻ khủng bố cũng sẽ khó lòng chấp nhận tha thứ để bước lên cao hơn. Thường thường, họ sẽ lo bám giữ ảo tưởng là hành động khủng bố của họ đúng đắn và chính đáng dưới mắt Thượng đế, thậm chí họ sẽ không thể chấp nhận họ cần được tha thứ. Nếu họ không thể xin tha thứ thì làm sao họ có thể chấp nhận tha thứ? Hệ quả đáng tiếc khi cả hai bên của cuộc xung đột đều không sẵn lòng nhận lấy sự tha thứ vô điều kiện của Thượng đế, là cả hai bên đều tạo ra một vòng xoáy ốc nghiệp báo với nhau. Chuyện này có thể tiếp diễn hàng thế hệ hay hàng thế kỷ. Thực tế là vụ khủng bố tại Madrid vừa rồi là hậu quả của vòng xoáy nghiệp báo đã được tạo ra giữa người Hồi giáo và người Tây ban nha vào thời người Hồi chiếm đóng Tây ban nha cũng như các cuộc Thập tự chinh.   

Chúng tôi các chân sư thăng thiên không mong muốn gì hơn là được chứng kiến những vòng xoáy đó tan biến, tiêu hủy bởi tình yêu vô điều kiện của Thượng đế. Tuy nhiên muốn cho điều này xảy ra, phải có một túc số đủ những người ở cả hai bên của vòng xoáy nghiệp báo chấp nhận tình yêu vô điều kiện của Thượng đế, hầu cho phép tình yêu đó tuôn chảy vào tim mình và tiêu hủy mọi sổ sách của quá khứ cũng như mọi cảm xúc tiêu cực.  

Tình yêu vô điều kiện của Thượng đế giống như hạt mưa rơi đổ xuống người công chính lẫn người bất chính. Nếu con có thể chấp nhận trọn vẹn sự tha thứ của Thượng đế ngay giây phút này cho bất kỳ lầm lỗi nào mà con đã phạm, thì tức khắc con sẽ được tha thứ. Sẽ vẫn còn một số năng lượng tha hóa nào đó, hay nghiệp quả, cần được tiêu hủy. Tuy nhiên, tự thân sự tha thứ thì sẽ xảy ra tức thì ngay khi con chấp nhận tha thứ. Đây là sự thật mà hầu hết mọi người không tài nào chấp nhận nổi, và đó cũng chính là lý do tại sao ai nấy cứ tiếp tục tạo ra nghiệp quả thay vì bỏ lại đằng sau mọi bất toàn của con người.