Khắc phục nỗi sợ lấy quyết định

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, ngày 8 tháng 6 năm 2017. Bài truyền đọc này được trao truyền nhân một hội nghị tại Novosibirsk, Nga.

TA LÀ Chân sư Thăng thiên Mẹ Mary. Thật là một niềm vui lớn được nói chuyện với các con, nhưng hơn thế nữa là niềm vui được với các con trong buổi họp tuyệt vời của những trái tim tuyệt vời của các con ở nơi chốn tuyệt vời này. Các con yêu dấu, Đại thiên thần Michael đã ra lệnh cho chúng ta bắt đầu, nói theo nghĩa bóng. Do đó, thày muốn nói lên một số ý từ trái tim của thày và cho con một dụng cụ thực tiễn có thể giúp con khắc phục nỗi đau khi lấy quyết định.

13.1. Những quyết định né tránh

Trước kia ở đây trên nước Nga chúng ta có nói đến vấn đề lấy quyết định, đưa ra một số hướng dẫn đặc biệt cho người dân Nga, nhưng thày muốn cho các con một dụng cụ phổ quát cho tất cả. Thực tế là khi con nhận ra giáo lý rất cơ bản mà các thày đã trao truyền, là mọi sự trong toàn thể vũ trụ xoay quanh quyền tự quyết, thì con cũng nhận ra rằng mục đích căn bản của sa nhân (từ lúc họ xuống hành tinh này và thật vậy, từ lúc họ sa ngã), là khiến cho những dòng sống có tự nhận biết và chưa sa ngã lấy những quyết định mà sa nhân sau đó có thể dùng để chi phối họ bằng nhiều cách.

Đầu tiên hết, mục đích của họ, lẽ dĩ nhiên, là chứng minh là Thượng đế đã sai khi cho các con quyền tự quyết. Họ cũng muốn giam hãm con vào đủ loại vòng xoáy đi xuống khi con lấy một quyết định tạo cho con một nỗi đau thống thiết. Lẽ dĩ nhiên, nỗi đau không do quyết định của con nhưng do sự thao túng và phản ứng của sa nhân. Dù gì chăng nữa, họ khiến con lấy quyết định, họ làm cho con đau đớn và sau đó tìm cách dụ dỗ con rơi vào một vòng xoáy vô tận trong đó hoặc con tìm cách che giấu nỗi đau của quyết định đầu, tìm cách biện minh cho nó, tìm cách giải thích tại sao, hoặc con tìm cách tránh không lấy quyết định nữa. Lẽ dĩ nhiên, sa nhân rất giỏi trong chuyện dàn xếp để con rơi vào những hoàn cảnh thực tiễn trên trái đất khiến con phải lấy quyết định. Vì con muốn tránh không làm lại những quyết định đã khiến con đau đớn lúc đầu, nên họ tìm cách khiến con lấy những quyết định khác mà chúng ta có thể gọi là “quyết định né tránh”. Đây là những quyết định có mục đích, trong tâm con, né tránh lấy những quyết định đã tạo cho con nỗi đau quá lớn.

Con nghĩ rằng nếu con lấy những quyết định loại khác, thì con có thể né tránh nỗi đau. Lẽ dĩ nhiên, điều này dẫn tới những đau đớn loại khác và chẳng bao lâu con bị vướng trong một màng nhện trong đó con càng cựa quậy, con càng dính thêm và càng bị bao bọc bởi một chất nhựa, và càng mất khả năng cử động. Chẳng bao lâu, con ngồi yên như một con muỗi bị mắc bẫy trong màng nhện và tất cả những gì con làm được là kêu vo ve tại chỗ vì con thực sự không thể di động khỏi chỗ đó. Con có thể tiếp tục làm như thế trong khi sa nhân vắt lấy năng lượng của con hoặc là cho tới khi con quyết định như vậy là đủ rồi và đã tới lúc con tiến lên cao hơn trên con đường tâm linh.

13.2. Tránh không lấy những quyết định né tránh

Các con yêu dấu, các thày biết rõ hoàn cảnh của các con trên trái đất và các thày biết sống hiện thân trên trái đất khó khăn như thế nào. Các thày cũng biết cơ cấu dẫn tới những quyết định né tránh. Các thày biết khó tránh những quyết định né tránh, nhưng các thày cũng biết các con không thể nào đi vào con đường quả vị Ki-tô bằng cách lấy những quyết định né tránh.

Bây giờ con hãy nghe chăm chú. Con có thể bắt đầu con đường tâm linh khi vẫn còn bị mắc kẹt trong những quyết định né tránh này. Con có thể tiến bộ trên con đường tâm linh bằng cách học giáo lý tâm linh và thực hành những kỹ thuật tâm linh. Để có thể bước ra khỏi con đường mà ta có thể gọi là con đường vỏ ngoài (hay con đường tâm linh) để bước vào con đường nội tâm (hay con đường quả vị Ki-tô), thì con phải sẵn sàng lấy những quyết định không nhắm mục tiêu né tránh một quyết định lớn hơn, những quyết định không tìm cách né tránh nỗi đau. Chúng không phải là sự phản ứng lại hoàn cảnh bên ngoài trong đó con lấy quyết định đi theo một vị thày bên ngoài hay tuân thủ một nghi thức vỏ ngoài. Con thực sự làm như thế để tránh không phải lấy những quyết định sâu xa hơn, tỷ dụ như con là loại sinh thể nào, con muốn sống trong một thế giới như thế nào, con sẵn sàng muốn nhìn vào những gì trong chính mình để thay đổi hoàn cảnh bên ngoài và để thay đổi hoàn cảnh nội tâm và để giải thoát mình khỏi những khuôn nếp trong tâm do sa nhân lập trình.

Giờ đây, như cả người sứ giả và Đại thiên thần Michael đều đã nói, các thày chỉ có mong muốn duy nhất là thấy con thoát khỏi bất cứ điều gì hạn chế con. Những giới hạn này, trong ngắn hạn ngăn trở con cảm thấy thoải mái với chính mình, và trong dài hạn ngăn trở con con hội đủ điều kiện để thăng thiên và biểu hiện quả vị Ki-tô. Tại Hòa Lan, các thày nói nhiều về chuyện cảm thấy thoải mái với chính mình và tầm quan trọng của nó. Ấy, con yêu dấu, thày có thể hỏi con một câu hỏi giản dị: “Con có nghĩ là một sinh thể Ki-tô không cảm thấy thoải mái với chính mình?”

Lẽ tự nhiên, nếu con nghĩ về điều này, thì con nhận ra rằng khi con càng ngày càng đi cao hơn trên con đường tu, con biểu hiện một tầng mức càng ngày càng cao hơn của quả vị Ki-tô. Con nhận ra rằng lẽ tự nhiên con phải cảm thấy càng ngày càng thoải mái hơn với chính mình. Dù gì chăng nữa, Giê-su đã nói gì? Thày nói: “Ta và Cha ta là một.” Đấy, nếu con là một với Cha, là Hiện diện TA LÀ của con, thì lẽ tự nhiên con sẽ cảm thấy thoải mái với chính mình vì Hiện diện TA LÀ của con không ở trong thế gian này hay không thuộc về thế gian này, và nó cảm thấy thoải mái với chính nó.

13.3. Một bài tập để phơi bày các quyết định gây giới hạn

Thày đã trao truyền một số câu chú và thỉnh nguyện để thanh tẩy các luân xa của con, và con nên đọc những câu chú và thỉnh này mỗi lần con làm bài tập sắp tới đây. Thày muốn con trụ vào trái tim của mình, đặt tư tưởng vào luân xa tim, và thày muốn con lấy quyết định là con có muốn thày hướng dẫn con để con khám phá ra quyết định nào đã làm nghẽn luân xa tim của con, đã ngăn chận ánh sáng không biểu lộ được trọn vẹn trong luân xa tim của con chăng?

Nếu con trả lời là “Có” thì Mẹ yêu cầu con hình dung Mẹ đang ngồi trên một chiếc ghế và con giống một trẻ thơ. Con đi lại gần Mẹ và con giơ hai cánh tay lên. Mẹ cúi xuống và bế con lên và đặt con vào lòng Mẹ và Mẹ ôm con trong vòng tay Mẹ. Bây giờ, con được hoàn toàn bảo bọc bởi vòng tay đầy tình thương của Mẹ, bởi hào quang đầy tình thương của Mẹ, bởi rung động đầy tình thương của Mẹ. Con được bảo vệ khỏi mọi hiểm nguy của thế gian này. Chắc chắn là Mẹ Thiêng liêng có thể bảo vệ con khỏi bất cứ điều gì trên thế gian này, vì thế gian đã được tạo ra từ Bản thể và bản chất của Mẹ Thiêng liêng. Trong khi con đang ở trong lòng Mẹ, Mẹ yêu cầu con đặt một câu hỏi giản dị: “Mẹ Mary, hãy chỉ cho con thấy quyết định nào đang làm nghẽn luân xa tim của con.” Sau đó, trong khi con làm tiếp bài tập này một mình, con có thể chậm rãi, con có thể mở nhạc làm nền, và con có thể thiền định về Hiện diện của Mẹ, mà không suy nghĩ trước, không suy nghĩ phân tích hay đường thẳng, không có câu chú hay nghi thức hay bất cứ điều gì khác trong tâm con. Con để tâm lắng yên xuống và chỉ giản dị lắng nghe. Trong hầu hết các trường hợp, Mẹ sẽ không gửi cho con ngôn từ, nhưng Mẹ có thể gửi cho con hình ảnh hay cảm nhận liên quan tới loại quyết định nào con đã lấy. Lẽ tự nhiên, con biết luân xa tim là biểu hiện của tình thương và như thế quyết định của cá nhân con, rất có thể sẽ liên quan đến chuyện con cảm thấy tình thương của mình đã bị bác bỏ và con quyết định là con sẽ không biểu lộ tình thương nữa trên hành tinh đen tối này.

Bây giờ, có thể là trong khi con làm bài tập này, thì con có thể nhận một xung lực mà con muốn quán chiếu hay khai triển. Con cũng có thể muốn Mẹ giúp con giải tỏa vấn đề này. Quả thực là con sẽ phải tới điểm thấy được vấn đề rõ ràng và con quyết định sẽ tháo gỡ quyết định ban đầu đó vì bây giờ con biết con đã tiến lên cao hơn trên con đường tâm linh, con đã tiến lên cao hơn trên con đường quả vị Ki-tô. Do đó, con sẽ không còn cảm thấy nỗi đau mà trước kia con cảm thấy khi tình thương của con bị bác bỏ. Nếu tình thương của con lại bị bác bỏ nữa, thì con cũng không cảm thấy đau đớn như xưa vì bây giờ con là một sinh thể khác và do đó con không cần cảm thấy sợ hãi khi nhìn lại quyết định của mình và thay đổi nó. Con không cần sợ biểu tỏ tình thương của con nữa.

Nếu con không có một cảm giác đặc thù, thì có thể con cần làm việc với một luân xa khác và do đó Mẹ đề nghị con tiếp tục tiến hành bài tập này. Khi Mẹ đi qua một luân xa, nếu con có phản ứng mạnh, thì con có thể tạm ngưng hay ngừng hẳn bài tập và chú tâm vào luân xa này. Con có thể đọc bài chú, bài thỉnh về nó, con có thể kêu gọi trái tim của Mẹ, con có thể nghe nhạc, hoặc làm bất cứ điều gì khác mà con cảm thấy muốn làm, con yêu dấu.

Bây giờ, Mẹ yêu cầu con hình dung con đi từ luân xa tim lên luân xa cổ họng. Con hòa điệu với luân xa cổ họng, con đi vào trong đó và con lại hỏi mẹ: “Mẹ Mary, xin giúp con thấy quyết định nào đã làm nghẽn luân xa cổ họng của con.” Lẽ dĩ nhiên, con biết luân xa cổ họng liên quan tới sự biểu lộ uy lực và ý chí. Đã có một thời con dám biểu lộ uy lực của con. Vì lý do nào đó, quyết định này khiến con đau đớn và con quyết định con sẽ không bao giờ biểu lộ uy lực nữa. Con sẽ không bao giờ biểu lộ ý chí mạnh mẽ như vậy, con sẽ bớt cả quyết hơn, bớt sẵn sàng đứng lên bảo vệ lập trường mình, nhưng con chịu uốn mình theo hoàn cảnh, theo bất cứ chuyện gì xảy ra cho con để con tránh né nỗi đau này. Một lần nữa, con có thể xin Mẹ hướng dẫn giúp con thấy quyết định này. Con có thể biết là con đã tiến lên cao hơn và do đó, một lần nữa, con có thể tới điểm thấy được quyết định và con quyết định: “Con sẵn sàng muốn biểu lộ uy lực Thượng đế của con, dùng ý chí của con để bảo vệ lập trường và nói: “Tới đây là đủ rồi, không được xa hơn nữa, từ đây con sẽ tiến lên phía trước.”

Kế tiếp, Mẹ yêu cầu con đi từ luân xa tim xuống đám rối dương (solar plexus). Một lần nữa, con đi vào luân xa rối dương và con hỏi Mẹ: “Mẹ Mary, xin giúp con thấy quyết định nào đã làm nghẽn luân xa rối dương của con.” Lẽ tự nhiên, luân xa rối dương liên quan tới an bình, liên quan tới phụng sự. Có thể đã có một thời điểm con quyết định đứng lên đòi hòa bình và sa nhân đã tìm cách nào đó để khiến con bị đau đớn. Có thể đã có một thời điểm con quyết định phụng sự đời sống và một lần nữa sự phụng sự của con bị bác bỏ và tạo ra trong con nỗi đau. Một lần nữa, con hãy thiền về tim của Mẹ, và xem có điều gì khởi lên trong con chăng. Con hãy áp dụng các dụng cụ và giáo lý cho tới khi con thấy rõ ràng quyết định cũ đó và con lấy quyết định sẵn sàng muốn phụng sự, sẵn sàng thực sự muốn bình an vì con biết rằng ngày nay sự bình an của con không dễ bị phá rối như trong quá khứ.

Sau đó, chúng ta lại tiến lên từ luân xa tim lên con mắt thứ ba, và con trụ vào trong đó và hỏi Mẹ: “Mẹ Mary, xin giúp con thấy quyết định nào đã làm nghẽn luân xa con mắt thứ ba của con.” Đây là luân xa của viễn kiến. Đây là luân xa của sự nhìn thấy sự thật và chân lý. Có thể con đã bảo vệ sự thật và sa nhân đã tìm cách làm tổn thương con. Có thể con đã biểu lộ một viễn kiến cao hơn và nó bị bác bỏ. Một lần nữa, khi con thấy được quyết định này, thấy nó như nó là, con có thể quyết định là con sẽ dám biểu lộ viễn kiến của mình, con dám đứng lên bảo vệ chân lý cao nhất mà con thấy được ngay bây giờ, tuy con vẫn biết là luôn luôn có một chân lý cao hơn nữa mà con sẽ thấy. Khi con buông bỏ được quyết định cũ, thì con cảm thấy một gánh nặng được trút khỏi người con. Con cảm thấy điều này mỗi lần con quyết định con sẽ dám biểu lộ trở lại ánh sáng của con xuyên qua một luân xa nào đó.

Bây giờ chúng ta đi từ luân xa tim xuống trung tâm của luân xa hồn, là luân xa liên quan tới sáng tạo, vui chơi và niềm vui của trẻ thơ. Con hãy nhìn hành tinh này và thấy những người có tâm hồn trẻ thơ đã thường bị sa nhân hà hiếp thô bạo và đập dí xuống đến độ họ không dám là trẻ em thơ ngây nữa. Thay vào đó, họ trở nên sợ sệt, lúc nào cũng chờ đợi sẽ có điều gì xấu xảy ra hay sợ sẽ bị trừng phạt vì lý do nào đó.

Phải chăng Giê-su có nói: “Trừ khi con trở lại như một trẻ thơ, con không thể nào đi vào vương quốc thiên đàng?” Trừ khi con dám để ánh sáng tuôn chảy qua trung tâm luân xa hồn của con thì làm sao con có thể thực sự tiến bộ trên con đường quả vị Ki-tô và dám biểu lộ chính mình? Một lần nữa con có thể hòa điệu vào Bản thể của Mẹ, xin mẹ giúp con thấy quyết định của mình. Nếu con nhận được một xung lực mạnh, con hãy thiền quán về nó, nghiền ngẫm nó. Con hãy dùng các dụng cụ cho tới khi con thấy được tại sao con quyết định đóng lại dòng chảy sáng tạo của con. Khi con quyết định thay đổi quyết định một cách có ý thức, thì một lần nữa, một gánh nặng khác được trút bỏ xuống.

Bây giờ chúng ta lên trở lại luân xa Đỉnh đầu, liên quan tới Tia thứ Hai của Minh triết Thượng đế. Nó cũng là luân xa giúp con kết nối với Hiện diện TA LÀ của con, với cõi tâm linh, với sự hiểu biết tâm linh. Một lần nữa, Mẹ yêu cầu con hòa điệu với luân xa đó và xin Mẹ giúp con thấy được quyết định nào đã làm nghẽn dòng chảy xuyên qua luân xa Đỉnh đầu của con. Phải chăng Giê-su có nói: “Đừng để ai lấy vương miện trên đỉnh đầu của con.” Lẽ dĩ nhiên, hầu như không thể nào hiện thân trên một hành tinh như trái đất mà không bị các sa nhân làm điều gì đó để tiêu trừ con hay tổn thương con khi con dám biểu lộ minh triết của con. Hay khi con dám nói lên trực giác là con biết điều gì đó là thật, dù là không có bằng chứng vật chất. Một khi con đã hòa điệu, một khi con muốn mở tâm và tim mình ra để đón nhận một xung lực từ Mẹ, thì con có thể thay đổi quyết định này một cách ý thức và do đó con lại cảm thấy một gánh nặng được nhấc khỏi con.

Bây giờ chúng ta đi tới luân xa cuối cùng là luân xa gốc, cũng được gọi là luân xa Mẹ, không phải vì nó liên quan tới phụ nữ hay người Mẹ, hay ngay cả tình dục. Nó thực sự là luân xa qua đó con biểu lộ nỗ lực sáng tạo của mình để sáng tạo hay biểu hiện điều gì đó trong bát cung vật lý (physical octave). Nó là luân xa cuối của một dây chuỗi khi con gán một hình ảnh lên Ánh sáng Mẫu-vật và tìm cách biểu hiện nó trên cõi vật lý. Lẽ dĩ nhiên, đó là lý do tại sao sa nhân đã tìm cách, một cách rất hung hãn, làm tắt nghẽn luân xa này trong càng nhiều người càng tốt.

Con hãy xin Mẹ lần nữa giúp con thấy quyết định của con muốn biểu lộ hay biểu hiện điều gì đó và điều ấy bị bác bỏ, bị chê bai, bị chỉ trích, bị phán xét và cũng có thể là nó bị tiêu hủy một cách thô bạo ngay trước mắt con. Bằng cách hòa điệu với tim của Mẹ, bằng cách mở tâm và tim của con ra, con có thể nhận được một xung lực giúp con biết rõ ràng hơn và con có thể bắt đầu thay đổi quyết định đó.

13.4. Dùng bài tập

Giờ đây con yêu dấu, đối với hầu hết các con bài tập này không phải chỉ làm một lần và mọi luân xa đều được thanh tẩy. Đa số các con sẽ được lợi lạc khi làm đi lại nhiều lần. Lẽ dĩ nhiên, con có thể làm bài tập này chung với việc đọc các bài chú của thày để thanh tẩy luân xa, hay đọc một số bài nguyện và bài thỉnh khác nhau để thanh tẩy luân xa. Lẽ dĩ nhiên, con cũng có thể kết hợp bài tập này với Khóa học Tự Điều ngự trong đó con tiến lên qua bảy tia sáng và qua đó, con thanh tẩy luân xa tương ứng.

Do đó đây là một bài tập mà con có thể thu âm để dùng hay con có thể in ra để đọc và con đi qua các bước. Con cũng có thể đọc câu chú (mantra), bài chú hay bài thỉnh cho mỗi bước. Con có thể nghe nhạc, hay bất cứ điều gì con hứng thú muốn làm. Yếu tố chính yếu là con hòa điệu vào luân xa của con, con xin Mẹ giúp con thấy được quyết định của con và con mở tâm và tim càng nhiều càng tốt để nhận vào một xung lực từ Mẹ sẽ giúp con thấy rõ ràng hơn quyết định đã làm nghẽn một luân xa nào đó.

Đây là một bài tập có thể dùng chung với những bài tập khác mà Mẹ đã trao truyền cho các con, để chữa lành chấn thương nhập đời nguyên thủy và để chữa lành những khía cạnh khác của tâm lý của con.

13.5. Bắt đầu lấy quyết định trở lại 

Con thấy chăng, con yêu dấu, con sẽ tới điểm trên con đường tâm linh khi con cần lấy quyết định, con cần dám lấy một quyết định không phải là quyết định né tránh. Giờ đây, tất cả các con đã lấy những quyết định như thế (chúng ta có thể gọi chúng là quyết định Ki-tô), nếu không thì con đã không ở trên con đường tâm linh và con đã không đang ở đây. Tuy nhiên hầu hết các con vẫn còn những khuôn nếp đó, những tắt nghẽn trong luân xa của mình. Để tránh né nỗi đau mà con nghĩ dính liền với một quyết định, con lấy những quyết định khác – những quyết định né tránh – để né không phải lấy một quyết định thật. Con tìm cách né tránh những biểu hiện của mình sẽ bị người khác hay tà lực phán xét và chỉ trích.

Con yêu dấu, như người sứ giả và Đại thiên thần Michael đã nói trước đây, nếu con sẵn sàng muốn học hỏi từ một quyết định, thì nó không thể là một lỗi lầm. Tại sao vậy, con yêu dấu? Bởi vì mục đích cuộc sống trên trái đất là gì? Nó không phải là tuân theo một tiêu chuẩn toàn hảo nào đó do sa nhân quy định. Qua rất nhiều tôn giáo và triết lý tâm linh, sa nhân đã tìm cách bán cho con ý tưởng rằng cách duy nhất để lên thiên đàng là sống theo một tiêu chuẩn mà họ đã quy định trên trái đất. Đây là một sự gian dối hoàn toàn. Như đã nói, con không thể đi vào thiên đàng bằng cách sống theo bất cứ tiêu chuẩn nào của thế gian. Con phải vượt lên trên tất cả mọi tiêu chuẩn bằng cách lấy một quyết định Ki-tô từ bỏ ảo tưởng quy định mỗi tầng trong 144 tầng tâm thức, như thày Hilarion đã mô tả trong sách của thày. Con có thể quyết định là giờ đây con đã tìm thấy một giáo lý tâm linh, một con đường tu tâm linh, một nhóm tâm linh hay một vị thày tâm linh và con sẽ theo vị thày này, theo nhóm này. Con sẽ làm một số nghi thức, con sẽ học một số giáo lý, con sẽ học hỏi, con sẽ nỗ lực tu tập. Như thày có nói trước đây, con có thể được lợi lạc khi làm như thế, nhưng con vẫn có thể làm như thế trong khuôn khổ một quyết định né tránh. Ý tưởng cốt lõi của con đường tu vỏ ngoài đã len lỏi vào rất nhiều nơi trên trái đất, ngay cả trong các giáo lý tâm linh. Ngay cả một số những vị đạo sư hay những vị thày nhiều kinh nghiệm cũng chưa thấy rõ cơ chế này. Con người và ngay cả các đạo sư thường có khuynh hướng quy định một con đường tu vỏ ngoài và nói rằng nếu con đi theo con đường vỏ ngoài này, thì sẽ có một ngày con thăng thiên, đạt giác ngộ, đạt được một trạng thái tâm thức cao hay gì gì đó. Con yêu dấu, con sẽ tiến bộ khi đi theo nhiều đường tu như thế nhưng con sẽ không tiến bộ trên con đường quả vị Ki-tô cho tới khi nào con bắt đầu lấy những quyết định Ki-tô trong đó con không tìm cách né tránh nỗi đau hay né tránh lấy những quyết định mà con cho là nguy hiểm.

13.6. Gia nhập con đường quả vị Ki-tô

Quả thực là điều con cần làm để tìm ra con đường quả vị Ki-tô và đi trên con đường quả vị Ki-tô là con tìm ra cách, trong tâm con, tách rời tiến trình lấy quyết định ra khỏi nỗi sợ đau đớn. Bài thiền tập mà thày vừa mới trao truyền cho con là một dụng cụ để làm việc đó, nhưng con cũng có thể làm một sự chuyển hóa tổng quát trong tâm mình để nhìn nhận rằng mục đích thật của cuộc sống trên trái đất không phải là sống theo một tiêu chuẩn vỏ ngoài. Mục đích thực sự là con hiện thân và đi qua tiến trình mà các thày mô tả là tiến trình trầm mình và thức tỉnh. Trước tiên con trầm mình vào bát cung vật lý, đồng hóa mình với thân thể và với bát cung vật lý và sau đó con tự thức tỉnh.

Để con có thể thức tỉnh mình, con phải nhìn thấy được là không có nỗi đau nào, không có sự hổ thẹn nào, không có sự lên án nào đến từ phía các thày đối với bất cứ điều gì con đang làm, con đã làm, bất cứ điều gì con có thể làm trong thế giới vật chất. Bất cứ điều gì con làm trong cõi vật chất đều được làm với năng lượng của Mẹ. Bất cứ điều gì con làm trong cõi vật chất có thể được tẩy xóa đi, chắc chắn là như thế. Con không bao giờ có thể làm một điều gì trong cõi vật chất mà con không thể gỡ bỏ bằng cách lấy một quyết định sáng suốt hơn, tỉnh thức hơn. Con nhận ra rằng, con yêu dấu, dù con đã lấy một quyết định đưa con xuống một trạng thái tâm thức thấp hơn và khiến con đồng hóa mình với cõi vật chất (hay với thân thể của con, với bốn thể phàm của con, với cỗ xe linh hồn của con, với tự ngã của con, với nỗi đau của con), thì đây cũng chỉ là một phần của tiến trình đắm chìm và thức tỉnh.

Do đó, mỗi quyết định mà con làm khiến con trầm mình sâu hơn vào thế giới vật chất đều có thể được chuyển hóa thành một quyết định thực sự xây dựng quả vị Ki-tô của con và như thế giúp con thức tỉnh mình. Nó còn có thể giúp con tới được điểm mà con có thể bắt đầu biểu hiện Sứ vụ Thiêng liêng của con, bắt đầu là cánh cửa mở cho Hiện Hiện diện TA LÀ của con, vì bây giờ con biết con không muốn biểu hiện điều gì. Bây giờ, con biết có cái gì đó cao hơn, con biết con có thể là hơn điều này. Một khi con đã đồng hóa mình với điều gì đó trong thế giới vật chất và sau đó con thức tỉnh mình thoát khỏi sự đồng hóa đó, thì con biết con sẽ không bao giờ bị mắc bẫy trong giới hạn đó nữa. Con đã trải qua nó một lần và con không cần trải qua nó một lần nữa. Con có cái biết này trong căn thể (causal body) của con, con có thể tìm lại cái biết đó và do đó con có thể tránh không làm như thế nữa.

13.7. Đi vào nỗi đau

Con cũng biết rằng, con yêu dấu, đã có một lúc con bị cuộc đời làm tổn thương trên trái đất này và nó khiến con đau đớn. Như các thày đã nói trước đây, lần đầu tiên chuyện này xảy ra, cú sốc lúc ấy là lớn nhất. Do đó, khi con nhìn lại quyết định cũ, nỗi đau không thể nào to lớn bằng lúc con cảm thấy nó lần đầu và lấy quyết định nguyên thủy. Nỗi đau sẽ không bao giờ đau nhiều bằng lần đầu ấy. Con có thể bị đau đớn khi con nhìn lại quyết định con đã lấy, mà trong tâm vỏ ngoài của con, con xem quyết định này là một sai lầm, nhưng nó chỉ là một nỗi đau tạm thời. Một khi con đi vào nỗi đau đó và gỡ bỏ quyết định, con sẽ thoát khỏi nỗi đau. Nếu con không đi vào nỗi đau và gỡ bỏ quyết định, con sẽ kéo lê nỗi đau này với con như con đã làm qua nhiều kiếp sống.

Con thấy chăng, một lần nữa, sa nhân muốn con rơi vào khuôn nếp đó và sau đó họ muốn giữ con bị mắc kẹt ở đó đời đời. Các chân sư thăng thiên muốn con bước ra khỏi sự đồng hóa mình với bất cứ điều gì trong cõi vật chất để con được tự do, không còn gánh nặng, không còn sợ hãi và một lần nữa con dám là dưới này những gì con là Trên kia. Làm sao con có thể là dưới này tất cả những gì con là Trên kia nếu con không dám lấy quyết định?

13.8. Có nhiều chọn lựa đúng

Con yêu dấu, đôi khi có một tâm thức trong các đệ tử chân sư thăng thiên muốn các thày hay một vị đạo sư bên ngoài nói cho con biết con phải làm gì. Con nghĩ rằng nếu có một thẩm quyền cao, một sinh thể tiến hóa cao, bảo con phải làm gì thì điều ấy không thể nào sai. Con quá sợ mình làm một lỗi lầm nên con muốn biết trước là con đang lấy một chọn lựa đúng trong bất cứ hoàn cảnh nào. Con thấy chăng, con yêu dấu, nghĩ rằng trong một tình huống đặc thù chỉ có một chọn lựa đúng duy nhất là một ảo tưởng. Có rất rất nhiều tình huống trong cuộc sống có nhiều chọn lựa đúng. Đây chỉ là vấn đề con muốn lấy chọn lựa nào mà thôi. Con có thể có mười người và đặt họ vào một tình huống rất giống nhau. Họ có thể lấy mười chọn lựa khác nhau nhưng mỗi chọn lựa đều đúng cho mỗi người cho nên cả mười chọn lựa đều đúng vì chúng đều đưa tới sự tăng triển.

Nếu con nhìn một cách trung thực hoàn cảnh mà thày phải đối mặt như một đại diện của Mẹ Thiêng liêng, thì con có thể nói là thày thường nhắc đi nhắc lại một chuyện, nói về cùng một đề tài, nói cùng một chuyện bằng nhiều cách khác nhau. Tại sao thày làm như vậy chứ? Một phần vì thày biết thày không thể giúp tất cả mọi người với một cách diễn tả nào đó, và thày quả thực mong muốn tất cả các con được tự do. Thày tìm cách trao truyền cho các con nhiều điều qua nhiều cách diễn tả khác nhau để nó thu hút nhiều người khác nhau. Con cũng cần trung thực và nhận ra rằng đối với nhiều người trong các con, lý do thày phải nhắc đi nhắc lại là vì con không thực sự chú ý lần đầu tiên thày nói, hay lần thứ nhì thày nói, hay lần thứ ba hay lần thứ tư hay lần thứ năm. Trong một số trường hợp, con chưa sẵn sàng, nhưng trong một số trường hợp con đã sẵn sàng, nhưng con chỉ chưa muốn mà thôi.

Con yêu dấu, con sẽ tới một điểm trên con đường tu khi con cần nhìn nhận là lúc con thảo ra Sứ vụ Thiêng liêng của con, thì không phải tự ngã đã thảo ra Sứ vụ Thiêng liêng của con. Đó là chính con, ở trong một trạng thái tâm thức rất tỉnh thức, đã thảo ra Sứ vụ Thiêng liêng cùng với các vị thày tâm linh của con và Hiện diện TA LÀ của con. Lúc ấy con quyết định con muốn tăng triển như thế nào trong kiếp đầu thai sắp tới. Con quên mất điều này khi con đầu thai, nhưng ý nghĩa của Sứ vụ Thiêng liêng vẫn vận hành trong ba thể phàm cao của con. Có đôi lúc tâm vỏ ngoài của con không hòa điệu được với Sứ vụ. Do đó, sự thực là con có thể đã sẵn sàng lấy một quyết định nào đó (vì con đã làm xong việc thanh tẩy ba thể phàm cao của con), nhưng tâm vỏ ngoài của con chưa bắt kịp. Tâm vỏ ngoài của con chưa sẵn sàng, tâm vỏ ngoài của con chưa muốn thấy là có nhu cầu lấy quyết định đó.

13.9. Tuôn chảy với Dòng sông sự Sống

Nếu con cảm thấy đã nghe thấy điều này trước đây rồi, thì con hãy xem xét vì sao con đã nghe nó rồi nhưng con chưa thực sự nghe thấy nó? Tại sao con chưa hành động, tại sao con chưa có thể hay chưa muốn lấy quyết định với tâm ý thức của con để bước ra khỏi sự hạn chế liên quan tới việc lấy quyết định. Khi con làm thế, thì con tạo cho mình tự do để tuôn chảy với Dòng sông sự Sống, con cho phép mình lấy quyết định và giản dị xem kết quả là một kết quả sẽ giúp con điều chỉnh hướng đi khi con tuôn chảy theo Dòng sông sự Sống. 

Trôi theo Dòng sông sự Sống không đồng nghĩa với lấy quyết định nhảy vào dòng sông và sau đó dòng sông kéo con xuống hạ lưu. Lúc nào con cũng đang thay đổi hướng đi. Con lấy một quyết định, con thấy kết quả, con thay đổi hướng đi cho thích ứng để con tuôn chảy theo đúng hướng mà con muốn tới, và con tiếp tục làm như thế. Đó là lý do tại sao, con yêu dấu, một khi con đã chuyển hóa như thế, con thấy là không có quyết định nào sai. Không có quyết định nào có thể cản con tuôn chảy với Dòng sông sự Sống với điều kiện là con không cố gắng bơi ngược trở lại tới điểm trên dòng sông nơi con đã lấy quyết định trong quá khứ và nghĩ rằng con phải tháo gỡ điều gì ở nơi đó. Điều con phải tháo gỡ là những khuôn nếp năng lượng trong bốn thể phàm của con. Sau đó, con phải thay đổi quyết định và con không thể thay đổi quyết định trong quá khứ, con chỉ thay đổi được nó trong hiện tại. Để có thể thay đổi nó trong hiện tại, con phải nối kết lại với quyết định trong quá khứ. Điều này không có nghĩa là con trở về quá khứ, nhưng có nghĩa là con nhìn quyết định này với nhận biết cao mà con có bây giờ và con thay đổi nó, con lấy một quyết định mà con không thể làm được với sự nhận biết mà con có trong quá khứ.

Khi con làm điều này, con chỉ giản dị thay đổi hướng đi của con trong dòng sông mà không ngừng lại. Con tuôn chảy liên tục và sau khi con đã làm điều này một số lần, con nhận ra rằng không có điều gì có thể ngăn con trôi theo Dòng sông sự Sống, bất kể quyết định nào con đã lấy và bất kể lỗi lầm có vẻ to lớn dưới nhãn quan người khác hay của sa nhân. Con cho phép mình càng ngày càng giống một trẻ thơ dám biểu hiện chính mình, dám nhìn cuộc đời không như một gánh nặng đè lên mình, không giống như đi bộ trên một bãi mìn là nơi bước trật một bước có thể gây ra hậu quả khủng khiếp. Cuộc đời là một trò chơi và con có thể tiếp cận cuộc đời như một trẻ thơ đang vui chơi. Bây giờ Mẹ yêu cầu con một lần nữa hình dung con đang ngồi trong lòng Mẹ. Mẹ đang ôm con trong vòng tay. Mẹ đang nhìn con, nhìn sâu vào mắt con và Mẹ tỏa rạng tình thương vô điều kiện của Mẹ Thiêng liêng cho cá nhân con. Mẹ yêu cầu con ngẫm nghĩ xem con có sẵn lòng muốn nhận tình thương này, chấp nhận là con xứng đáng nhận nó? Sau đó, con có sẵn sàng cho phép niềm vui của trẻ thơ dâng lên tràn ngập trong trái tim con chăng, con có sẵn sàng biểu lộ niềm vui đó chăng để Mẹ có thể đặt con xuống. Thay vì con đứng đó, lo sợ không biết bước kế tiếp đi đâu, con hân hoan chạy bay ra ngoài cánh đồng tươi đẹp, nghe chim hót, nhìn hoa nở, chơi banh, vui chơi trong bất kỳ hoàn cảnh nào con đối mặt trong đời, nhìn mỗi quyết định như một thử nghiệm sẽ chỉ có thể giúp con lấy quyết định tốt hơn trong tương lai.

Thày đã nói những điều thày muốn nói ở điểm này. Có thể thày sẽ trở lại đề tài này trong tương lai vì thày thực sự biết đây là một trong những điểm khó lãnh hội nhất trên con đường tâm linh. Nếu các con, các con yêu dấu, muốn tạo tác dụng tối đa qua hội nghị này và chuyển hóa tâm thức tập thể của nước Nga, thì thày yêu cầu con ngẫm nghĩ đề tài này trong đời sống cá nhân của con và dám cho phép mình lấy quyết định và vui chơi với cuộc đời giống như một em bé ngây thơ biết rằng em không thể bao giờ mất đi tình thương của Mẹ.

Con có tình thương của thày khắp nơi con đi. Thày sẽ không bao giờ quay lưng lại con, dù con quay lưng lại thày. Bất cứ lúc nào con cũng có thể quay lại và ôm thày. Thày sẽ hỗ trợ con vì đây là quyết định Ki-tô của thày.