Thuần khiết và Uy lực của Ý định

Bài giảng của chân sư thăng thiên Serapia Bey qua trung gian Kim Michaels, ngày 2/1/2016.

TA LÀ chân sư thăng thiên Serapis Bey. Thày là Thượng sư của Tia sáng thứ Tư. Như con biết, tia này thường được gọi là tia của thuần khiết, nhưng thày cũng gọi là tia của gia tốc. Tất nhiên, đó là sự phối hợp của cả hai, bởi vì làm sao con có thể thanh lọc được mà không gia tốc?

Điều thày muốn chỉ ra trong bài giảng này là nội dung của khóa học cũng như mục đích ở tầng khai ngộ thứ nhất tại khóa nhập thất của thày. Các thày đã đặt tên cho khóa học này là: Một Khóa học về Tự Điều ngự. Con hãy suy ngẫm chữ “tự điều ngự”. Con đang điều ngự cái Ta, chứ con không điều ngự thế gian hay người khác. Con đang điều ngự cái Ta. Qua sự điều ngự cái Ta, quả là con có khả năng ảnh hưởng môi trường của con, cuộc sống chung quanh con và hoàn cảnh cá nhân của con, nhưng con sẽ không có khả năng ảnh hưởng đến người khác theo nghĩa là bắt buộc người khác phải chiều theo ý muốn của con.

4.1. Tâm điều khiển vật chất có mục đích gì

Các thày cũng có nói rằng mục đích của khóa học này là để nâng tâm thức con từ tầng tâm thức 48 lên tầng 96. Các thày có nói là khi con đến gần hơn với tầng 96, con sẽ điều ngự được khả năng của tâm điều khiển vật chất. Thày muốn giảng thêm về điểm này vì nó thường bị đủ loại học trò tâm linh, kể cả học trò của chân sư thăng thiên, hiểu lầm. 

Con có thể tìm thấy khắp thế giới những cuốn sách chỉ dạy quyền năng thị hiện, thị hiện bất cứ gì mình muốn, thường là của cải hay vàng bạc chẳng hạn. Khóa học của các thày không nhắm đến việc giúp con thị hiện của cải hay bất cứ vật gì khác mà con muốn, theo nghĩa là làm cho nó lộ diện ra “từ hư không”, nếu có thể nói như vậy.

Sự điều ngự của tâm trên vật chất mà các thày muốn trao cho con không phải là chuyện trình diễn một trò thủ thuật để gây ấn tượng với người khác hay chuyện làm giàu cho bản thân mình. Các thày không có ý muốn dạy con một loại ma thuật hầu con có thể điều khiển vật chất hay điều khiển thế giới bên ngoài trong khi mình vẫn còn nhiều tự ngã đến độ mình làm chuyện đó từ một góc độ vị kỷ.

Tất nhiên khả năng của tâm điều ngự vật chất là một điều mà các thày mong muốn thấy con phát triển, nhưng nó phải được phát triển hoàn toàn đồng bộ với sự điều ngự cái ta. Các thày đã chứng kiến quá nhiều lần trên thế giới những người mong muốn đạt được một khả năng điều ngự nào đó trên vật chất, chẳng hạn qua việc thị hiện đồ vật, nhưng lại không sẵn lòng theo học khóa điều ngự cái ta. Điều này, tất nhiên, các chân sư thăng thiên không dạy cho đệ tử chân chính.

4.2. Tự điều ngự không phải là một kỹ năng máy móc

Thày muốn chỉ ra cho con một điều mà rất nhiều học trò của chân sư thăng thiên không hiểu. Tự điều ngự không phải là một công việc mà con có thể học cùng một cách như con học lái xe ô tô, ví dụ. Rất nhiều kỹ năng cần thiết để thành công trong thế gian đều có tính cách phần nào máy móc. Gần như bất cứ ai sẵn sàng bỏ sức ra tập tành kỹ năng đó đều có thể trở nên thành thạo tới một mức nào đó. Một số sẽ không bao giờ biết lái xe quá trình độ xoàng xĩnh, nhưng rất nhiều người sẽ có khả năng học lái xe tới một trình độ khá cao, thậm chí chuyên nghiệp, nếu họ bỏ ra thời gian và công sức.

Suốt các thời đại đã có rất, rất nhiều học trò tâm linh cũng có cách tiếp cận như vậy với tự điều ngự. Họ nghĩ đó là một con đường máy móc mà họ có thể đi theo. Nếu họ thực hiện tất cả mọi bước được ấn định thì họ sẽ tự động đạt được khả năng tự điều ngự đã hứa hẹn. Con sẽ thấy là có nhiều tổ chức hay ngay cả nhiều vị thày tuyên bố là họ có thể dẫn con qua một khóa học khai ngộ, một con đường khai ngộ sẽ cho con một số khả năng đặc biệt.

Đây không phải là cách dạy của chân sư thăng thiên. Các thày không quan tâm đến chuyện con đạt được một số khả năng cụ thể nào đó, cho dù đó là khả năng thần thông hay thị hiện đồ vật. Đó hoàn toàn không là quan tâm của các thày. Quan tâm của các thày là nâng cao tâm thức của con, và điều này, con đạt được qua tự điều ngự. Hoặc con cũng có thể nói, khả năng điều ngự bản thân được thực hiện qua việc nâng cao tâm thức – tùy con thích nói thế nào cũng được.

Việc nâng cao tâm thức không phải là một con đường máy móc. Đi trở lại dòng lịch sử xa thăm thẳm, luôn luôn đã từng có những trường học, tổ chức hay đạo sư tuyên bố là họ có thể dẫn học trò đi theo một con đường máy móc. Chẳng hạn con cũng biết tổ chức Freemasons (Hội Tam điểm) có 33 mức khai ngộ, và khi con đi qua mỗi bước khai ngộ, con được ban cho một tước vị. Nhiều trường đạo và đạo sư khác cũng vận hành giống như thế. Nếu con đi qua các khai ngộ vỏ ngoài và không bị rớt thê thảm, thì con sẽ tự động nhận được tước vị.

Hiển nhiên con cũng thấy một cách thức tương tự nơi các cơ sở giáo dục trên thế giới. Nếu con học tập, nghiên cứu một bộ môn đủ lâu và nếu con thỏa mãn mọi đòi hỏi vỏ ngoài, thì con sẽ được cấp một mảnh bằng. Con nhận được một bằng tốt nghiệp xem con là một chuyên gia trong bộ môn đó. Nếu chẳng hạn con có bằng tâm lý học thì liệu bằng đó có chứng nhận là con trực nhận được môn tâm lý học, kể cả tâm lý của con và cách tâm lý vận hành trong bản thân con? Như nhiều người đã chứng tỏ, bằng cấp không có nghĩa là như vậy, và con đường khai ngộ của chân sư thăng thiên cũng tương tự như vậy.

4.3. Con đường giả hiệu của sa nhân

Khi con bước trên con đường dẫn đến tự điều ngự. luôn luôn có nguy cơ khi các thày đưa ra một bộ sách mô tả những khai ngộ mà con đi qua nơi bảy khóa nhập thất của các Thượng sư. Bất cứ ai cũng có thể mua sách, học các bài giảng trong đó, rồi đọc cái bài thỉnh, và như thế họ bước đi những bước vỏ ngoài.

Tất nhiên là các thày có lý do khi khởi sự với Tia thứ Nhất rồi lần lượt xây đắp thêm từ đó. Các Thượng sự phối hợp nỗ lực để hoạch định cũng được phối hợp. Rõ ràng cách hợp lý duy nhất lả một học trò cần bắt đầu với Tia thứ Nhất, đi qua Tia thứ Hai, rồi Tia thứ Ba và giờ đây đến với Tia thứ Tư mà thày là đại diện. Khi con có một cuốn sách chứa đựng giáo lý và khai ngộ, rất có thể một ai đó sẽ mua cuốn sách này mà chưa đi qua ba cuốn trước. Khi trọn bộ sách được hoàn tất, rất có thể một ai đó sẽ mua toàn bộ, đi từ cuốn thứ nhất cho tới cuốn thứ bảy, đọc tất cả cái bài học, thực hành tất cả các bài thỉnh, rồi sẽ tưởng là mình đã học xong toàn bộ khóa học. Con đường khai ngộ chân chính không vận hành theo cách đó.

Quả thật các sa nhân, mà đôi khi các thày cũng gọi là hàng ngũ giả trá, đã cố gắng tạo ra một con đường khai ngộ máy móc. Giấc mơ của chúng là nếu con đi qua một số bước vỏ ngoài và thỏa mãn một số đòi hỏi vỏ ngoài, thì con sẽ tự động đạt được một danh hiệu hoặc thậm chí một số quyền năng.

Ít nhất là đối với một số người, họ có thể đạt được một khả năng điều ngự nào đó trên vật chất mà chưa thanh lọc cái ta của họ, và như vậy họ chưa đạt được sự tự điều ngự. Hiển nhiên đây chính là giấc mơ của sa nhân. Chúng không muốn thanh lọc cái ta, chúng không muốn tự điều ngự. Thật sự, chúng không muốn tự điều ngự mà chỉ muốn điều ngự khả năng kiểm soát người khác hay thậm chí điều ngự vật chất vật lý.

4.4. Tự điều ngự không phải là kiểm soát cái ta

Con yêu dấu, con thấy đó, có những người nghĩ rằng tự điều ngự có nghĩa là khả năng kiểm soát cái ta. Có cả những học trò của chân sư đã theo học giáo lý của chân sư hàng chục năm trời mà vẫn tin là thày, Serapis Bey, là một vị thày nghiêm ngặt xem kỷ luật là trên hết. Họ nghĩ là thày ban bố một loạt quy tắc kỷ luật để họ phải theo. Nếu họ tuân theo quy tắc và chịu được kỷ luật của thày thì họ nghĩ là họ sẽ có khả năng kiểm soát cái ta. Nhiều, rất nhiều học trò đã cố gắng kiểm soát cái ta.

Tại sao thày lại nói chuyện này ngay bài học đầu tiên? Đó là vì tất nhiên, bài học đầu tiên là sự phối hợp của Tia thứ Nhất của Uy lực với Tia thứ Tư của Thuần khiết. Kiểm soát là gì? Đó là đạng tha hóa cơ bản của Tia thứ Nhất, như vị đồng môn yêu dấu của thày, chân sư MORE, đã giải thích trong sách. Trong khóa học này, các thày không nhắm vào việc giúp con kiểm soát cái ta bằng cách ép buộc thân xác cùng tâm vỏ ngoài của con phải gượng sống theo một số quy luật và chuẩn mực vỏ ngoài. Hãy để thày nói điều này thật rõ ràng cho con, nói một cách rõ ràng hết mức, dựa trên trạng thái tâm thức của những người có xác suất đọc cuốn sách này.

4.5. Con không thể giấu bất cứ gì khỏi Serapis

Trong bài chú cho thày, có câu: “Serapis Bey, biết bao uy lực, đằng sau đôi mắt thanh tẩy của thày.” Phải, mắt của thày thanh tẩy vì mắt thày cũng nhìn xuyên thấu. Mắt thày nhìn xuyên thấu mọi bợn nhơ cùng những lớp hỏa mù mà bợn nhơ này gây ra. Bợn nhơ làm gì chứ? Khi nước có bợn nhơ, thường nước sẽ bị đục và con không nhìn xuyên qua được.

Cho nên những ai còn bị mắc kẹt trong trạng thái tâm thức thấp hơn thường có nhiều bợn nhơ trong tâm đến nỗi họ không thể thấy rõ ý định của mình. Khi thày nói “họ”, thày muốn nói đến mọi người nói chung. Nhiều học trò đến đây với ý định có vẻ trong lành nơi tâm ý thức, nhưng không mấy trong lành nơi tâm tiềm thức. Có điều là họ không thấy rõ được vì bợn nhơ che khuất tiềm thức.

Mắt thày thanh tẩy vì nhìn xuyên thấu tất cả những lớp màn hỏa mù đó. Con có thể nói: “Nhưng vậy thì thày có đang vi phạm quyền riêng tư của người khác hay không?” Con yêu dấu, thày không đi lòng vòng khắp nơi mà nhìn chăm chăm mỗi người với cặp mắt soi rọi. Khi con đọc quyển sách này, con đã có trong tâm ý thức một ý định quy thuận những khai ngộ của thày là Thượng sư của Tia thứ Tư. Làm sao con có thể quy thuận khai ngộ của thày nếu con không sẵn lòng để thày nhìn vào con?

Thày không cố ép buộc con dù bằng cách nào đi nữa. Thày chỉ đang cố giúp con nhìn ra là thật không có nghĩa lý gì khi con muốn đi theo khai ngộ của Tia thứ Tư dưới Serapis Bey mà lại cũng muốn giấu giếm điều gì đó khỏi mắt thày.

Con thấy đó, con yêu dấu, thày không phải là loại thày nghiêm khắc mà nhiều người tưởng tượng dựa theo kinh nghiệm thế gian của họ. Thày không phải là ông trung sĩ trong khóa huấn luyện quân đội, thích thú moi móc mọi lỗi lầm của con, và nếu được dịp, ông ta sẽ không thương tiếc mà lôi nó ra cho mọi người trông thấy. Thày không ở đây để mắng nhiếc con. Thày không ở đây để khiến con xấu hổ. Thày không ở đây để hạ thấp con dù là như thế nào. Thày không là vị thày với kỷ luật nghiêm khắc mà nhiều người tưởng. Thày là chân sư Tia thứ Tư của Thuần khiết. Thày không thể đem lại thuần khiết nếu thày không nhìn thấy bợn nhơ. Điều đó không thể làm được, con yêu dấu. Tại sao biết bao người lại nghĩ có thể làm được? Bởi vì họ đã bị tâm thức sa ngã ảnh hưởng.

Một trong những yếu tố cơ bản của tâm thức sa ngã, tất nhiên, là các sa nhân không muốn đối diện với Thượng đế. Chúng không muốn đối diện với vị thày tâm linh từ cõi thăng thiên. Để vào được cõi thăng thiên thật không khó; con chỉ cần thanh lọc tâm thức mình cho không còn điều gì có từ lực kéo con xuống cõi vật chất, là cõi không thăng thiên. Sa nhân không sẵn sàng làm chuyện đó, thậm chí nhiều sa nhân còn không hiểu là chúng cần làm chuyện đó. Chúng vẫn cho rằng chúng có thể dùng vũ lực xông vào thiên đường bằng cách giấu giếm điều gì đó khỏi các chân sư thăng thiên.

Có nhiều học viên đến khóa nhập thất của thày mà vẫn nghĩ mình có thể vượt qua cả bảy tầng khai ngộ ở khóa tu này trong khi giấu giếm ý định thật sự của mình khỏi mắt thày. Con yêu dấu, chuyện này không nghĩa lý gì hết. Con không thấy được sao? Không có chuyện gian lận trên con đường khai ngộ dưới các chân sư thăng thiên. Các thày đã có nói là Tia thứ Tư hình thành tiêu điểm nối kết trong dòng chảy hình số 8 giữa các khai ngộ của ba tia đầu và khai ngộ của ba tia sau. Cũng có thể nói đó là “con mắt của cái kim”, tức là lỗ kim. Hẳn con biết trong Thánh kinh có câu nói rằng một con lạc đà chui qua lỗ kim dễ hơn là một ông nhà giàu bước vào thiên đàng. Thế nào là ông nhà giàu? Đó là một người cho rằng mình sở hữu một vật gì đó trên thế gian và muốn đem theo qua lỗ kim. Những ai đến đây và cho rằng mình sở hữu một điều gì đó – và muốn mang nó theo với mình lên trạng thái thăng thiên, mang nó theo vào khóa nhập thất của thày, và cũng mang nó xuyên  qua khóa của thày lên các tia sáng cao hơn – thì họ gíống như ông nhà giàu kia.

Đâu là mục đích của thanh lọc? Chẳng phải đó là buông bỏ những thứ giữ chân con lại hay không? Làm sao con có thể buông được điều gì nếu con không nhìn vào nó? Không có chuyện từ bỏ một cách vô thức, không có chuyện buông ra một cách vô thức; chuyện đó chỉ có thể ý thức. Thật không nghĩa lý gì nếu con nghĩ mình có thể vượt qua các khai ngộ ở khóa nhập thất của thày mà vẫn giấu với thày. Con yêu dấu, sẽ càng không nghĩa lý gì nếu con nghĩ mình có thể vượt qua khai ngộ ở khóa nhập thất của thày mà vẫn giấu gì đó khỏi chính con.

4.6. Tự điều ngự và giấu giếm khỏi chính mình

Khóa học này là khóa học về tự điều ngự. Làm sao con có thể điều ngự cái ta nếu có những khía cạnh của cái ta – những khu vực trong cái ta – mà con không sẵn sàng nhìn vào? Không thể được. Nhiều người cho rằng tự điều ngự có nghĩa là mình kiểm soát cái ta bằng cách kềm chế những yếu tố không thể chấp nhận của cái ta theo một chuẩn vỏ ngoài. Đây không phải là cách học tại khóa tu của thày. Ở đây không có chuẩn vỏ ngoài. Thày không dùng kỷ luật để áp đặt một chuẩn vỏ ngoài lên con khi con đến đây. Có nghĩa chăng là con không phải theo chuẩn mực nào? Theo một nghĩa nào đó, có thể nói là có một cái chuẩn, nhưng chuẩn này là do chính con quy định! Nó được quy định bởi những bợn nhơ mà con mang theo khi con bước qua cổng trường.

Con thấy đó, con yêu dấu, có một cánh cổng mở lối cho con vào nhập thất của thày. Bất cứ lúc nào con cũng có thể quyết định là con đã chán các khai ngộ tại khóa này và con có thể rời khóa nhập thất qua cùng cánh cổng mà con đã bước vào. Mục đích khi con vượt qua cả bảy khai ngộ là để con tới được cánh cổng ở bên kia, là cánh cổng dẫn đến mức khai ngộ kế tiếp của vị Thượng sư kế tiếp.

Con thấy không, con yêu dấu, không cách chi con sẽ lên được khóa học đó mà vẫn mang theo những bợn nhơ mà con đem vào khóa của thày. Con không thể bước khỏi khóa của thày qua cánh cổng cao hơn kia mà vẫn đem theo hành trang con đã mang qua cổng vào. Các bợn nhơ phải được biến hóa, năng lượng phải được biến hóa.

Đằng sau năng lượng là một tin tưởng mà con có về bản thân và về thế giới. Tin tưởng này đã được nhập vào, được chấp nhận vào trong tâm con, qua một quyết định mà con đã lấy. Trừ khi con phơi bày quyết định này ra, nhìn thấy những giới hạn ở đằng sau, và thay thế nó trong ý thức với một quyết định cao hơn, thì con sẽ không sạch được bợn nhơ. Nếu con không sạch bợn nhơ, làm sao con có thể vươn lên mức khai ngộ kế tiếp? Có một cửa vào, có một cửa ra, nhưng ở giữa cũng có những cánh cửa khác. Cho mỗi bước đi lên, có một cánh cửa mà con phải đi qua. Con không thể đi qua cánh cửa thứ nhì nếu con còn mang bợn nhơ đáng lý con đã phải bỏ lại ở tầng khai ngộ thứ nhất.

Không có chuyện ăn gian ở đây, con yêu dấu. Không có chuyện giấu giếm bất cứ gì. Con có thể gia nhập khóa nhập thất của thày ở tầng thứ nhất mà vẫn còn giấu gì đó khỏi chính con – điều này con được phép. Nhưng con sẽ không đi quá được tầng đầu tiên nếu con vẫn còn giấu gì đó khỏi chính con. Điều này không thể xảy ra, con yêu dấu. Thày biết là tự ngã của con sẽ nghĩ ra đủ loại lý do tại sao điều đó có thể làm được, nhưng nó không thể xảy ra. Thày là Thượng sư và thày đã chứng kiến hàng triệu học trò đến nhập thất, trong số đó có nhiều người đã bỏ đi vì không chịu nhìn vào những gì mà họ cần nhìn hầu vươn lên mức khai ngộ kế tiếp. Thày không lên án, nhưng thày không thể giúp con nếu con không sẵn sàng nhìn vào chính mình.

4.7. Xung đột nhóm

Hẳn con đã nghe nói hoặc đã đọc là khi các học viên lần đầu tiên đến nhập thất của thày, họ được xếp vào cùng nhóm với những dòng sống có cá tính đối chọi với họ, hoặc có đặc điểm đối chọi về chiêm tinh học, nghiệp quả hay gì nữa. Người ta nói là con sẽ không tiến lên cao hơn được cho tới khi con nhận ra sự hài hòa là quan trọng hơn tất cả những mâu thuẫn đó. Nhưng thật ra chúng ta có thể nhìn khai ngộ này theo nhiều cách khác.

Khi đầu tiên học viên được xếp chung vào những nhóm với nhiều cơ hội đụng độ nhất, cuộc khai ngộ thật sự là làm sao đạt tới điểm khi con vượt qua chướng ngại chủ yếu trên đường tâm linh. Thày cũng biết con có thể nói là mỗi tầng tâm thức đều có một chướng ngại chủ yếu. Có một chướng ngại rất lớn từ tầng tâm thức 48 lên 49. Nhưng trên đường tâm linh – con đường tự điều ngự – chướng ngại chủ yếu là đạt tới điểm con không còn tìm cách thay đổi người khác hay thay đổi thế giới vật chất nữa.   

Ở ba tầng khai ngộ đầu tiên, có nhiều học viên muốn khai ngộ là vì họ có một ý định ẩn giấu, hay có lẽ một ý định không mấy ẩn giấu là đạt được quyền năng kiểm soát người khác và môi trường của mình. Họ muốn làm chủ hoàn cảnh của mình để họ có chính xác những điều kiện mà họ cho là cần thiết hầu đạt những gì họ muốn – có thể là sự hài hòa bên trong, có thể là tâm an bình, có lẽ một số điều kiện và trải nghiệm vỏ ngoài.

Con sẽ ngạc nhiên về số học viên đến nhập thất của thày mà vẫn còn mong muốn dùng quyền lực để kiểm soát, mong muốn đạt quyền năng để điều khiển hoàn cảnh của mình. Khi họ tìm cách kiểm soát người khác hay môi trường của họ thì họ đang cố làm gì? Họ đang cố sản xuất ra một trạng thái trong tâm. Mọi chuyện xảy ra trong cõi vật chất được trải nghiệm qua tâm. Chính tâm con, nội dung của tâm con, cấu trúc, khuôn đúc trong tâm con, sẽ định đoạt cách con trải nghiệm một hoàn cảnh vỏ ngoài nào đó. Như các thày đã giải thích nhiều lần, hai người có thể có cùng hoàn cảnh vỏ ngoài mà lại có trải nghiệm nội tâm rất khác nhau. Các học viên này đang cố thay đổi hoàn cảnh nội tâm của họ bằng cách kiểm soát hoàn cảnh vỏ ngoài.

Trước hết, điều này không thể làm được quá một mức nào đó. Trong một mức nào đó thì có thể làm được, như một số người trên thế giới đã chứng tỏ. Như con có thể thấy, một số kẻ vô cùng giàu có và quyền lực đã đạt được một mức độ kiểm soát nào đó trên môi trường sống của họ. Trong số đó, nhiều người là những sa nhân cấp cao đã đạt được khả năng kiểm soát này nhờ họ đã luyện tập một thời gian rất, rất dài, thường kéo dài suốt tiến trình sa ngã của họ qua mấy bầu cõi.

Chắc chắn những kẻ như thế, qua luyện tập và kinh nghiệm suốt thời gian dài đó, có thể đoạt được một khả năng điều ngự nào đó trên cõi vật chất và trên người khác. Liệu đó có thật là điều con đang cố đạt được như một học trò của chân sư thăng thiên? Nếu con chưa đạt được khả năng đó thì liệu con có nghĩ là con sẽ đạt được trong kiếp này hay không? Nếu con không đạt được trong kiếp này, con sẽ phải tái đầu thai suốt hàng thiên niên kỷ nữa cho tới khi con đạt được sự điều ngự đó – hay nói đúng hơn, khả năng kiểm soát vật chất đó. Có thật con muốn như vậy?

4.8. Thanh lọc ý định của con

Con thấy đó, con yêu dấu, tầng khai ngộ thứ nhất tại nhập thất của thày là sự phối hợp giữa uy lực và thuần khiết, nhưng con cần điều gì để có thể sử dụng uy lực? Con cần một ý định, con cần một động lực. Tầng đầu tiên ở khóa nhập thất của thày là để giúp con thanh lọc ý định, động lực của con.

Tại sao thày lại xếp mọi người vào nhóm nơi họ có nhiều xác suất đụng độ nhất? Bởi vì đó là một cách hiệu quả nhất để làm hiển lộ những ý định ẩn giấu, những động lực ẩn giấu. Con thấy rất nhiều lần các học viên cố gắng kiểm soát lẫn nhau. Điều thường xảy ra trong một nhóm là có hai người nổi bật là người mạnh nhất, là người với mong muốn mạnh mẽ nhất để làm chủ tình hình. Hai học viên này, như thành ngữ quen thuộc, sẽ “khóa sừng” với nhau và tìm cách chế ngự lẫn nhau cũng như cả nhóm. Con nhìn kìa, chắc hẳn hai vị kia chưa sẵn sàng lắm để bước lên mức kế tiếp trong khóa của thày, phải không con? Họ có thể nghĩ là họ rất sẵn sàng rồi vì họ quyền uy quá đỗi, nhưng đó là họ nghĩ vậy thôi, chứ quyền lực có ích gì khi con không có ý định?

Con có thấy chăng là trên thế giới, các sa nhân đã làm hết sức để có được quyền lực vật lý mà không có ý định thuần khiết? Adolph Hitler có quyền lực vật lý để bắt bớ sáu triệu người, nhốt họ vào trại tập trung rồi giết hại một số lớn. Joseph Stalin có quyền lực vật lý để bắt bớ nhiều triệu người hơn nữa, nhốt họ vào trại tập trung rồi hành quyết họ. Chủ tịch Mao vĩ đại có quyền lực còn lớn hơn cả Stalin nữa. Cả ba đều có quyền lực vật lý nhưng liệu ý định của họ có thuần khiết hay không? Chắc chắn là không, vì họ lấy đi mạng sống – thày tin con sẽ đồng ý.

Quyền lực vật lý không liên quan gì đến ý định thuần khiết. Những ai có ý định thuần khiết sẽ vô cùng miễn cưỡng sử dụng hay chứng tỏ quyền lực vật lý. Các thày có rất đông học trò đến với nhập thất của thày sau khi đã học hỏi và thực hành giáo lý của chân sư thăng thiên trong thời gian dài. Họ thường mang giấc mơ là một ngày họ sẽ đạt được một loại quyền năng đặc biệt, một loại quyền năng của Tánh linh, thậm chí cả Thiên khiếu của Thánh linh mà nhiều nhóm thường đem ra bàn luận. Nhiều khi các học viên này mong muốn như vậy vì họ nghĩ, trong tâm ý thức, là nếu họ đạt được những khả năng đó, họ sẽ có thể chứng tỏ và chứng minh cho mọi người thấy là đường tu tâm linh có hiệu quả. Họ cho là họ có thể cải đạo hàng triệu người theo học giáo lý của chân sư thăng thiên.

Tại sao các chân sư không chỉ xuất hiện trên trời, hay xuất hiện giữa quần chúng và chứng minh là mình có thật? Con yêu dấu, đó là vì các thày tôn trọng Luật Tự quyết, và các thày tôn trọng tiến trình khai ngộ mà địa cầu này được hoạch định để cống hiến. Có ích gì mà lôi kéo hàng triệu người đi theo giáo lý của chân sư khi họ chưa ở mức có được ý định thuần khiết để học điều thày dạy? Các thày không chủ trương hấp dẫn số đông. Tại sao các thày lại muốn làm chuyện đó? Các thày không ham có hàng tỷ tín đồ chưa sẵn sàng cất bước trên con đường khai ngộ mà các thày cống hiến. Cho nên các thày không ham có đệ tử đặt trọng tâm phát triển những khả năng đặc biệt với một ý định ô trược không phù hợp với ý định của các thày. Con không thấy hay sao? Tầng khai ngộ thứ nhất tại nhập thất của thày trên con đường tự điều ngự hoàn toàn nhằm mục đích giúp con thanh lọc ý định của con. Trước hết, con phải ở trong một nhóm nhiều người, và con phải đạt tới mức chứng tỏ là con không có ý định thay đổi người khác để mình có cảm giác nào đó. Con không có ý định chế ngự hay kiểm soát người khác; con không có ý định chế ngự hay kiểm soát vật chất để tạo cho mình cảm giác nào đó. Ý định của con là điều ngự cái ta, không phải bằng cách kiểm soát cái ta nhưng điều ngự cái ta.

4.9. Các yếu tố của sự tự điều ngự

Thế nào là tự điều ngự? Yếu tố đầu tiên của tự điều ngự là thanh lọc chính mình, thanh lọc bốn thể phàm cho không còn tất cả những bợn nhơ mà con đã góp nhặt trong nhiều kiếp sống trên địa cầu và những hành tinh khác. Chính những bợn nhơ này kéo con vào một số khuôn nếp. Đó có thể là khuôn nếp hành xử, khuôn nếp cảm xúc, khuôn nếp suy nghĩ hay một số khuôn nếp bản sắc. Con liên tục bị kéo vào những khuôn nếp đó và tất nhiên, đây không phải là tự điều ngự.

Bước đầu tiên của con là làm sạch tâm con không còn những khuôn nếp đó nữa. Không phải là vấn đề kiểm soát và kềm chế khuôn nếp, hay thay thế chúng với những khuôn nếp mạnh mẽ hơn. Đó không là tự điều ngự. Đó có thể là tự chủ, nhưng không là điều mà các thày muốn nhìn thấy nơi đệ tử của mình. Đó là điều mà thày sa ngã, hàng ngũ giả trá, muốn tìm nơi học trò của họ, nhưng các thày thì muốn tìm sự tự điều ngự. Con đạt được tự điều ngự bằng cách xem xét tất cả mọi bợn nhơ trong tâm thức mình và, một cách ý thức, để cho chúng ra đi và quyết định có một ý định cao hơn.

Ở một số tầng tâm thức cao trước khi con thăng thiên, con có thể đạt được một khả năng điều ngự nào đó trên vật chất, như Giê-su đã chứng tỏ. Có thể là con cũng sẽ đạt tới trình độ điều ngự này, và có thể là con sẽ chứng tỏ khả năng đó, nhưng cũng có thể con sẽ không biểu lộ chút nào, như nhiều người đã làm (hay không làm) suốt chiều dài lịch sử. Nhiều người đã đạt được một khả năng điều ngự nào đó trên vật chất mà không bao giờ chứng tỏ cho người khác thấy vì họ hiểu đó không phải là ý định cao nhất.

Mục đích của khóa học này – đưa con từ tầng tâm thức 48 lên 96 – không phải là để khiến con trình diễn một số thủ thuật gây ấn tượng, mà là đạt được sự tự điều ngự, có nghĩa trước hết là con thanh tẩy tâm con cho không còn những gì có thể kéo con vào những khuôn nếp thấp kém. Cũng có nghĩa là con thanh tẩy các động lực của mình, ý định của mình, hầu con tự đặt mình thẳng hàng với ý định của chân sư thăng thiên.

Con thấy đó, con yêu dấu, bước đi trên đường tu tâm linh không có nghĩa là con mặc vào một chiếc áo tù bó tay bó chân. Thày không bảo là khi con tiến gần hơn đến tầng tâm thức 144, con bị bó tay không thể làm gì được vì con luôn luôn phải tuân theo ý định của đoàn chưởng giáo ở trên con. Mà thày bảo là khi con tiến gần hơn tầng 144, càng ngày con sẽ càng đồng điệu hơn với đoàn chưởng giáo ở trên con. 

4.10. Thanh tẩy và quyền tự quyết

Phải, không có nghĩa là con không có quyền tự quyết, mà con sẽ sử dụng quyền tự quyết của mình một cách khác hoàn toàn những gì con có thể mường tượng ở mức tâm thức hiện thời của con, đến độ thày không có cách chi mô tả cho con qua ngôn từ. Ở mức hiện thời của con, thật chẳng hữu ích gì mà thày cố mô tả những gì con sẽ đạt được ở những mức cao hơn quá sức, vì các thày không muốn đặt ra cho con một lý tưởng bất khả thi. Điều thày cố trao con ở đây là ý niệm rằng trên đường tự điều ngự, sẽ có một giai đọan khi con không cần buông hết mọi ý định thấp hơn, mà trên thực tế, con sẽ hòa điệu với ý định của vị Thượng sư mà con đang phụng sự – chẳng hạn như chính thày trên Tia thứ Tư, hay Hilarion trên Tia thứ Năm, và vân vân.

Khi con đang tham gia một khóa nhập thất, con thanh tẩy ý định của con bằng cách hòa điệu với ý định của Thượng sư trông coi khóa đó, và con tự đưa mình vào đồng bộ với ý định đó. Có nghĩa là con sẽ buông bỏ những ý định của con xuất phát từ tự ngã, và dĩ nhiên, tự ngã sẽ cảm nhận điều này như một hạn chế. Nó sẽ cố khiến con tin là quyền tự quyết của con đang bị hạn chế, giống như mình phải mặc vào một bộ áo tù bó tay bó chân vậy. Kỳ thực là con đang cởi áo tù ra, là áo tù của tự ngã mà con đang mặc, nhưng thày đồng ý  là trong một thời gian con sẽ khó lòng thấy được điều đó. Cho nên thày cảnh báo trước là đến một thời điểm, sẽ có một cuộc khai ngộ ở tầng thứ nhất tại khóa nhập thất của thày khi con phải sử dụng sức mạnh ý chí ý thức để con tự đem mình ra khỏi ý định dùng quyền lực của tự ngã.

Tự ngã sẽ nghĩ ra đủ loại lý do tại sao con nên sử dụng quyền năng, chẳng hạn để tạo ấn tượng đối với người khác, thu hút hoc trò cho chân sư thăng thiên, hay làm một số công việc tốt lành nào khác trên thế giới. Con cần sử dụng sức mạnh ý chí ý thức của mình để tự gia tốc và vượt lên trên, không tìm cách áp chế nó, mà nhìn vào ý định và so sánh với ý định mà thày sẽ chứng tỏ cho con.

Khi con kinh qua khai ngộ thứ nhất tại nhập thất của thày, con sẽ chiêm nghiệm được ở mức nội tâm ý định của thày, ý định của những vị đang làm việc trên Tia thứ Tư. Con sẽ chiêm nghiệm được sự khác biệt, sự tương phản. Như thày đã nói, các thày không có ý định kiểm soát con người hay xâm phạm quyền tự quyết, hay ép buộc ai đó phải khai ngộ khi họ chưa sẵn sàng. Con cũng phải đạt đến mức đó bằng cách buông bỏ mọi ham muốn lãng mạng mình sẽ hoàn thành những chuyện tuyệt vời trong thế gian, hay kiểm soát môi trường nơi mình đang sống.

4.11. Điều ngự vật chất đích thực 

Đúng là khi con tiến gần đến tầng 96, con sẽ đạt được một khả năng điều ngự nào đó của tâm trên vật chất, nhưng đó không phải là những chuyện lãng mạn như bỗng dưng làm thị hiện một vật nào đó từ hư không. Kỳ thực, con sẽ chứng tỏ một cách sống cao hơn, nghĩa là con sống trong thế giới vật chất nhưng cuộc đời con là sự thể hiện của cái ta cao hơn, của Hiện diện TA LÀ của con. Con không sống cuộc đời theo tiêu chuẩn của thế gian, và chắc chắn không theo tiêu chuẩn của sa nhân. Con sống theo một viễn quan cao hơn, một ý định cao hơn khác hẳn hầu hết mọi người trên thế giới. Không còn vấn đề chứng tỏ một khả năng điều ngự nào đó bằng cách trở nên giàu có, quyền lực hay đẹp đẽ hơn người, mà là chứng tỏ con đang đi theo một viễn quan cao hơn, một viễn quan không nhị nguyên nhằm nâng bản thân lên cao trội hơn người hay thậm chí hạ người khác xuống thấp. Con đang cố nâng cao Tất Cả, nhưng trước tiên, con đang cố tự thanh tẩy và tự điều ngự.

Đây là loại điều ngự mà các thày muốn trao cho con trong khóa học này. Nếu con thèm khát một loại điều ngự nào khác, hay nếu cho tới giờ con vẫn nghĩ là khóa học này sẽ cho con loại điều ngự khác đó, thì ở tầng khai ngộ thứ nhất tại nhập thất của thày, đây là lúc để con xét lại. Nếu con không thể từ bỏ những ham muốn đó, đây là thời điểm rất tốt để con rời khóa học này, rời con đường này, và đi tìm một loại đạo sư sẽ hứa hẹn cho con điều ngự vỏ ngoài đó qua sự kiểm soát. Thày tôn trọng quyền tự quyết của con. Thày không đang cố giữ con lại khóa nhập thất của thày nếu con chưa sẵn sàng nhận những khai ngộ mà thày cống hiến. Đối với rất nhiều học viên đến khóa của thày – thường với ý định mà họ cho là tốt đẹp nhất nhưng thật sự không phải là cao nhất – điều này có thể sẽ gây sốc cho họ ở tầng đầu tiên này. Cũng giống như một giai đoạn sàng lọc vậy. Các thày “tách vỏ trấu khỏi hạt lúa” như người ta thường nói. Không theo nghĩa là chính các thày làm việ đó mà các thày giúp mỗi học viên nhìn thấy rõ hơn ý định của mình.

Cũng không phải là thày lên án bất cứ ai có ý định muốn trải nghiệm một điều ngự nào đó qua sự kiểm soát. Như các thày có nói, tất cả mọi chuyện xảy ra trên trái đất chỉ có thể xảy ra vì có những người đang đầu thai muốn một loại trải nghiệm nào đó. Nếu con mong muốn trải nghiệm khả năng kiểm soát người khác hay kiểm soát vật chất – mà không xem xét chính mình – thì giản dị là thày không thể giúp con. Thày không lên án con, nhưng thày khuyên con nên đi nơi khác tìm kiếm trải nghiệm đó rồi trở lại đây một khi con đã sẵn sàng nhận những gì thày cống hiến.

4.12. Một số người muốn một con đường khác

Thày không nghiêm khắc theo định nghĩa của thế gian. Nhưng mặt khác, con không thể đánh lừa thày, con không thể ăn gian với thày, con không thể giấu giếm khỏi thày. Nếu ý định của con không đồng điệu với mục đích của khóa học này về tự điều ngự, con sẽ không thể bước qua cánh cổng dẫn từ tầng khai ngộ thứ nhất lên tầng khai ngộ thứ hai tại nhập thất của thày. Con tùy ý ở lại tầng thứ nhất bao lâu cũng được. Con có thể ở lại trong nhóm có nhiều người khác cũng gặp cùng vấn đề như con là không buông bỏ ý định của mình.  

Con có thể ở lại đó gần như bao lâu cũng được, hoặc con có thể bước ra qua cùng cánh cửa mà con đã bước vào. Đây là chọn lựa của con. Thày không nghiêm ngặt độc tài. Chính con đang áp dụng kỷ luật bằng cách phóng chiếu một hình ảnh lên thày. Nhiều học viên bỏ ra đi thường ra đi bằng cách phóng chiếu một hình ảnh lên thày, bảo là thày đã không đáp ứng được mong đợi của họ, hay đã không làm chuyện này chuyện nọ.  

Điều đó chỉ chứng tỏ là họ vẫn chưa chán chê chuyện dùng người khác hay hoàn cảnh vỏ ngoài làm lý cớ để khỏi phải xem xét bản thân. Nếu họ cần dùng thày để viện cớ thì thày chỉ có thể cho phép họ làm. Nếu họ ở trong tâm trạng phóng chiếu một hình ảnh lên thày để viện cớ, thường thường không có gì mà thày có thể nói để giúp họ nhìn ra họ đang làm gì. Hiển nhiên như một vị thày đích thực, nếu thày không thể giúp học viên, thày sẽ không cưỡng ép người đó. Điều mà thày sẽ làm trong một số trường hợp là gia tăng ánh sáng thuần khiết đến mức những ai không buông bỏ ý định ô trược của mình sẽ không thể chịu nổi đứng lại ở đây.

Các thày sắp xếp các học viên thành nhiều nhóm. Trong một số trường hợp hiếm hoi, có nhóm sẽ ngồi lì ở đó. Trong đa số trường hợp, các nhóm sẽ từ từ đạt tới điểm ai nấy đều chán ngán chuyện tranh cãi và giao chiến. Họ bắt đầu tự hỏi và họ hỏi lẫn nhau: “Hàng ngàn năm rồi chúng ta đã thấy người ta tranh cãi và giao chiến khắp thế giới mà vẫn chẳng đi đến đâu, không lẽ chúng ta cũng ngồi đây làm y như vậy trong khóa nhập thất này hay sao? Đó có thật là lý do chúng ta ở đây? Không phải là chúng ta đến đây để lắng nghe Serapis Bey trình bày hay sao? Tại sao chúng ta lại ngồi đây tranh cãi vậy?” Khi họ tới được điểm đó, họ đã sẵn sàng tương tác trực tiếp hơn với thày hầu thày có thể giúp họ vượt qua khai ngộ của tầng thứ nhất và bước sang tầng thứ hai.

Trong một số trường hợp hiếm hoi, có nhóm sẽ không tới được điểm đó. Họ sẽ cứ đứng yên một chỗ. Vì họ đang ở trong khóa tu của thày cho nên thày có quyền gia tăng ánh sáng, gia tăng cường độ. Thày không thể làm điều này ngoài thế gian nói chung, nhưng thày có thể làm với những ai đã tự nguyện nhập khóa tu của thày. Thày gia tăng ánh sáng, có nghĩa là giờ đây các học viên không thể phớt lờ bợn nhơ trong tâm thức họ. Hoặc họ sẽ phải nhìn vào những bợn nhơ đó và cải sửa, hoặc họ phải nỗ lực nhiều hơn để phớt lờ và dùng lý lẽ để xua đuổi chúng đi.

Nếu học viên cứ tiếp tục làm vậy, sẽ đến lúc thày gia tăng ánh sáng đến độ họ không thể ở lại nhập thất được lâu hơn và phải tìm cớ rút lui. Cũng có những người tới mức nhìn ra là họ muốn bỏ đi vì họ muốn có một loại trải nghiệm khác. Tất nhiên, điều này cũng tốt thôi. Đối với những học viên đó, thày có thể nói lời chia tay và cả hai đều đồng ý, nghĩa là nhận ra đây là tốt nhất cho học viên.

Còn đối với những học viên không chịu nhìn nhận là họ bỏ đi do chọn lựa và đã viện cớ này nọ với thày, thì thày không thể có màn chia tay ngắn ngủi đó với họ. Họ thường bỏ đi trong cơn giận dữ, thường không thèm nhìn lại, và đôi khi còn nguyền rủa thày khi họ bước ra khỏi cửa. Những học viên đó, thày không thể giúp họ được cho tới khi Trường đời Cay đắng giáng cho họ nhiều vố cay đắng đến độ họ lại sẵn sàng gõ cửa tu viện của thày một lần nữa. Và hiển nhiên thày sẽ nhận họ trở lại, nhưng thày cũng sẽ toàn quyền nói với họ ngay lập tức: “Liệu giờ đây con đã học được bài học mà con không chịu học lần trước con đến đây?”

Và như vậy, thày sẽ kết thúc bài giảng tương đối ảm đạm này và xin nói với tất cả các học trò đang nghĩ đến chuyện gia nhập khóa nhập thất của thày: “Liệu con đã xem xét những gì chờ đón con khi con bước qua ngưỡng cửa này hay chưa? Liệu con đã xem xét mục đích cuộc khai ngộ mà con nói con đã sẵn sàng dấn thân vào? Liệu con đã sẵn sàng cho những gì thày cống hiến? Nếu vậy thì thày chào đón con với cánh tay rộng mở, một con tim rộng mở, và một cặp mắt cũng rất rộng mở. Nếu con sẵn sàng mở to mắt mình ra, thày là vị Thượng sư sẽ giúp con làm chuyện đó.”

Serapis Bey TA LÀ.