16 | Một thông điệp cho tất cả những ai đã đến đây với sứ vụ giải cứu

Bài truyền đọc của Chân sư Thăng thiên Sanat Kumara qua trung gian Kim Michaels, ngày 12 tháng 6 năm 2017. Bài truyền đọc này được trao truyền nhân một hội nghị tại Novosibirsk, Nga.

TA LÀ Chân sư Thăng thiên Sanat Kumara. Thày đến đây với một thông điệp đa diện. Kỳ thực, các thông điệp của các thày luôn luôn đa diện vì chúng có thể hiểu được theo nhiều tầng cấp tâm thức khác nhau. Tuy thế, thông điệp của thày đặc biệt đa diện vì thày không chỉ giản dị nói dựa trên 144 tầng tâm thức có thể có trên trái đất. Thày nói cho nhiều người khác nhau đã đến trái đất để làm điều ta có thể gọi là một sứ vụ giải cứu.

Các con đều đã từng nghe câu truyện là có một điểm khi trái đất ở trong một trạng thái rất thấp và nhiều người trong số các thày cho rằng trái đất không thể tồn tại được. Lúc đó, thày và 144,000 dòng sống từ Kim tinh quyết định đến trái đất để giúp nâng cao hành tinh này. Điều này có nghĩa là 144,000 dòng sống đầu thai trên trái đất trong khi thày thì không đầu thai, nhưng thày có thành lập một tu viện ở đây bên trên sa mạc Gobi được gọi là Shamballa.

Giờ đây, như các thày đã nói trước đây, và thày sẽ nói lần nữa, là lẽ tất nhiên những dòng sống từ Kim tinh không phải là những dòng sống duy nhất tới trái đất để giúp nâng hành tinh này lên, vào lúc đó, hay sau đó. Trước đó và sau đó, đã có những dòng sống khác đã đến trái đất để giúp nâng nó lên vượt qua tầng mức nhị nguyên. Nhóm người Kim tinh là nhóm đơn nhất đông đảo nhất đã tới trái đất nhưng có những nhóm khác nhỏ hơn đã tới, có những cá nhân đã tới và họ có nhiều quá trình khác nhau.

16.1. Hành tinh tự nhiên và không tự nhiên

Các thày có gợi ý là con có thể chia hành tinh thành hai loại: hành tinh tự nhiên và không tự nhiên. Trái đất là một hành tinh không tự nhiên vì tâm thức tập thể dựa trên sợ hãi. Ở đây con có sa nhân đầu thai, con có chiến tranh, xung đột, con có tất cả những biểu hiện bên ngoài đó cho thấy rõ những điều này không thể nào tự nhiên, theo nghĩa chúng không được Thượng đế hay các chân sư thăng thiên sáng tạo hay thiết kế.

Đây là một hiện tượng do quyền tự quyết đem tới khi các sinh thể dùng quyền tự quyết của họ để đi vào nhị nguyên, xem mình là những sinh thể tách biệt. Do đó, họ tạo ra tất cả những biểu hiện mà con thấy trên trái đất, chỉ có thể xảy ra được khi con người quên đi nhân tính cơ bản có trong tất cả mọi người. Vì vậy, họ không thấy là tất cả mọi người là anh chị em tâm linh của họ. Họ nhìn tất cả mọi người như người “khác” và họ rơi vào ảo tưởng cho rằng họ có thể làm những điều đối với người khác mà không bị vũ trụ làm lại đối với họ, không bị tấm gương vũ trụ phản ánh lại họ.

Đây là một ảo tưởng chỉ có thể hiện hữu trên một hành tinh không tự nhiên. Ngược lại, có hàng tỷ hành tinh trong vũ trụ vật chất đang ở trong giai đoạn là hành tinh tự nhiên. Nhiều trong số các hành tinh này có mức tâm thức tập thể rất cao. Do đó chúng tạo ra một lực hút từ tính lớn lao kéo toàn thể vũ trụ lên, kể cả, lẽ dĩ nhiên, hành tinh trái đất. Khi lực kéo này gia tăng, chuyện xảy ra là các hành tinh không tự nhiên vẫn tiếp tục bị hút lên bởi lực hút kéo của toàn thể vũ trụ. Vì các hành tinh này có tầng mức tâm thức tập thể thấp, nguy cơ là sự cưỡng chống có thể tạo ra một sự khác biệt lớn giữa lực kéo lên của vũ trụ và lực cưỡng chống của hành tinh, đến độ hành tinh vật lý không thể tụ dính vào nhau và nó có thể bị vỡ tung ra, theo nghĩa đen.

Để tránh chuyện này xảy ra, cần có những dòng sống từ một số các hành tinh tự nhiên đến trái đất và đầu thai ở đây. Chỉ với sự hiện thân vật lý của họ, có thể nói họ là điểm neo cho hành tinh nhà của họ và các rung động của hành tinh nhà của họ. Đây là nỗ lực cuối cùng cần thiết để giúp giữ hành tinh này tụ dính vào nhau lâu hơn nữa với hy vọng có một ngày tâm thức tập thể được nâng cao để hành tinh không còn bị nguy cơ bị vỡ tung ra. Rất nhiều, rất nhiều dòng sống đã tới với nhiệm vụ như thế.

16.2. Đã tới lúc con biết tại sao con ở đây

Bây giờ con cần cẩn thận nhận ra rằng một mặt, thày muốn nói với các dòng sống này. Thày có một ý định muốn gửi một tín hiệu mạnh mẽ vào tâm thức tập thể, hay đúng hơn vào tâm thức cá nhân của tất cả các dòng sống này, là đã tới lúc các con phải tiến lên cao hơn. Đã tới lúc con ý thức nhận ra tại sao con ở trên hành tinh này: con ở đây không phải chỉ để làm một điểm neo, nhưng cũng để cống hiến một khung tham chiếu tích cực cho những cư dân khác của hành tinh. Thời gian đã chín mùi để con bắt đầu làm việc này.

Tuy thế, để làm tròn nhiệm vụ này, con cần nhận ra rằng tuy con đến từ một hành tinh tự nhiên, việc xuống đầu thai ở một hành tinh thấp như trái đất này không thể làm được khi con còn duy trì trọn vẹn cái biết con là ai và từ đâu đến. Như thày Hilarion đã giảng, con chỉ đầu thai được bằng cách mang vào một số ảo tưởng tương ứng với 144 tầng tâm thức. Đây giản dị là chuyện con phải xuống thấp tới đâu để có thể đầu thai ở đây, và con cần nhận ra là con đã mang vào những ảo tưởng này.

Con cũng cần nhận ra một sự kiện rất giản dị: việc con từ đâu đến và tâm thức con cao tới đâu trước khi con tới trái đất, không phải là điều quan trọng. Một khi con mang vào những ảo tưởng này, thì con sẽ nhìn đời trên trái đất qua phin lọc của các ảo tưởng đó. Điều này có nghĩa là giờ đây con ở trong cùng tình trạng như các cư dân khác trên trái đất. Con không cao hơn, con không khôn ngoan hơn, con không tưởng thành hơn họ vì con phải đối mặt cùng những khai ngộ.

Con có tiềm năng hạ tâm thức xuống, và quả thực một số dòng sống đến từ các hành tinh tự nhiên đã đi xuống thấp hơn tầng tâm thức 48. Nhiều người đã không đi xuống, hầu hết đã không đi xuống nhưng các con vẫn phải đối mặt cùng các khai ngộ. Con cần nhận ra rằng con không thể cho phép mình có ý niệm là con khác, con không thực sự thuộc về nơi đây, hành tinh này ban sơ, con không thể giao tiếp được với những người trên hành tinh và tất cả những chuyện tương tự. Có nhiều dòng sống tới đây với nhiệm vụ giải cứu đã cảm thấy xa cách hay cao hơn những người khác trên trái đất. Lý do rất giản dị. Khi con đi vào sự dày đặc của một hành tinh như trái đất, con mất đi sự kết nối với cái biết mà trong các bài truyền đọc gần đây các thày gọi là nhân tính cơ bản. Con bị cú sốc lớn khi xuống đây và bị những người ở đây đối xử (khi con bị bác bỏ một cách rất tàn bạo thường là ngay lần đầu thai đầu tiên trên hành tinh này) nên con tựa như đánh mất nhân tính cơ bản trong con. Hơn thế nữa, con không thấy được nhân tính cơ bản này nơi những người trên trái đất. Có thể nói là con không thấy được nhân tính cơ bản nơi những sa nhân đã làm con tổn thương một cách rất tàn bạo. Con cũng không thấy nó nơi người dân trung bình trên trái đất vì con thấy rất nhiều người không tăng triển, họ không muốn tăng triển.

Con cần nhận ra ở đây có một động lực rất rất quan trọng, là nhiều dòng sống, trên thực tế hầu hết dòng sống đã tới trái đất từ những hành tinh tiến hóa cao hơn, đã đi vào điều có thể gọi là một trạng thái tâm tiêu cực. Họ có khuynh hướng chê bai trái đất rất nhiều, họ có ý niệm là có lẽ chính vũ trụ vật chất chống lại sự tăng triển tâm linh của họ, vũ trụ vật chất dơ bẩn làm sao đó, con người trên hành tinh này ban sơ, các xã hội ở đây ban sơ. Con thường bị dính mắc vào sự chỉ trích chọn lọc này trong đó con nhìn một số nhóm người đặc thù như rất tiêu cực, lạc hậu hay không tăng triển, và vì sao đó, không xứng đáng để con kính trọng, thương yêu hay quan tâm.

16.3. Bị lừa bởi chủ thuyết Quốc xã

Điều sau đây có thể gây sốc nhưng là một sự thật. Nếu con nhìn vào Đức quốc xã, thì một số những dòng sống đến từ những hành tinh cao đã bị quyến rũ bởi ý thức hệ Quốc xã về dòng giống ưu việt và nhu cầu thanh tẩy dòng giống con người. Thực tế là họ cống hiến ánh sáng của họ để ủng hộ guồng máy Quốc xã đã rốt cuộc dẫn tới việc diệt chủng người Do thái (Holocaust). Thày không nói họ là những người lính canh ngục trong các trại tập trung hay họ đã đẩy người tù vào phòng hơi ngạt, nhưng họ phục vụ ở các cấp cao trong guồng máy Quốc xã. Ánh sáng của họ là một yếu tố giúp kéo dài guồng máy chiến tranh do Hitler tạo ra.

Nếu con nhìn một số dòng sống này, ngay cả qua hình ảnh hay phim xi nê của thời đó, thì con có thể thấy là họ có ánh sáng tâm linh. Họ là những người cao, tóc vàng, mắt xanh dương, thực sự có ánh sáng tâm linh nhưng họ đã bị quyến rũ để ủng hộ ý thức hệ Quốc xã. Họ nghĩ rằng, vì điều kiện thấp trên trái đất và đặc biệt là điều kiện thấp của một số nhóm người, có lẽ đã tới lúc dùng những biện pháp quyết liệt để nâng trái đất lên trên cái mà họ thấy là sự điên rồ đã bỗng nhiên bao trùm trái đất. Con cần nhìn nhận rằng khi con đầu thai trên trái đất (đặc biệt là khi con xuống, không nhất thiết là dưới tầng 48, nhưng chắc chắn là dưới tầng 96), dù con đến từ một hành tinh cao, nhưng con vẫn có thể dễ bị thu hút và say mê một ý tưởng, một lý tưởng. Thực tế là con có thể bị quyến rũ để nghĩ rằng để đẩy mạnh lý tưởng này, việc giết những người hành động chống lại điều mà con cho là lý tưởng cho hành tinh này là chuyện chính đáng.

Con yêu dấu, ở đây thày kêu gọi những ai trong các con đã đến từ hành tinh tự nhiên, là đã đến lúc các con nâng mình lên khỏi ảo tưởng này một cách vĩnh viễn. Con chỉ có thể làm điều này bằng cách nghe theo lời khuyên của các thày để: 1) Ngưng không coi cá nhân mình là trung tâm của cuộc đời và con đường tu của mình, và 2) Tìm ra cái mà các thày gọi là nhân tính cơ bản trong mình.

16.4. Nâng cao chính mình hay toàn thể

Bây giờ, tại sao các thày gọi nó là “nhân tính cơ bản”? Một số người sẽ nói tại sao không gọi là “bản sắc tâm linh?” Ấy, đó là vì có một lúc trên con đường tâm linh, như các thày đã nói nhiều lần, khi con cần nâng mình lên khỏi sức hút kéo xuống của tâm thức đại chúng. Các thày đã cố chỉ cho chúng con một con đường tu có hệ thống trong khóa học tự điều ngự trong đó con có thể nâng mình lên qua bảy tia sáng, từ tầng 48 tới tầng 96. Các thày cũng nói là khi con đạt tầng 96, thì con đối mặt một khai ngộ đặc thù, đó là con sẽ tiếp tục chú tâm vào việc nâng cao chính mình hay con sẽ xoay chuyển và bắt đầu chú tâm vào việc nâng cao tổng thể.

Làm sao con có thể xoay chuyển và chú tâm vào việc nâng cao tổng thể? Chỉ bằng cách nhận ra cái mà trong những lần giảng khác các thày đã gọi là tâm thức Ki-tô. Chỉ khi nào con bắt đầu nhận ra tâm thức Ki-tô trong chính con, và bắt đầu hiểu tâm thức Ki-tô là sợi dây nối kết mọi sự sống, thì con mới có thể thực sự nhận ra tại sao con ở đây.

Con yêu dấu, con không ở đây để nâng cao tâm thức mình lên một tầng cao hơn rất nhiều các cư dân khác trên trái đất để con có thể cảm thấy mình hơn họ. Con ở đây để nâng cao tâm thức của tổng thể. Con không thể làm được điều này nếu con dùng sự tiến bộ trên đường tu của mình để quyết định là, vì con đã tiến tới một tầng nào đó của con đường tâm linh và vì con đến từ một thế giới tốt đẹp hơn, nên con hơn những cư dân khác trên trái đất. Con cần khám phá yếu tố của tâm thức Ki-tô kết nối con với mọi sự sống, kể cả những cư dân trên trái đất, bất kể họ đang ở tầng tâm thức nào.

Đây là một yếu tố của tâm thức Ki-tô mà Giê-su đã mô tả khi thày nói: “Hễ các người làm điều gì cho người thấp hèn nhất trong anh em của ta, thì các người đã làm điều đó cho chính ta.” Nếu con nhìn vào đời của Giê-su, dù Thánh kinh chỉ ghi lại những đoạn rời rạc về đời thày, thì con có thể thấy là thày không coi mình hơn người khác. Thày không làm điều mà nhiều người Do thái đã làm thời đó: cảm thấy hơn những người khác đang sống trên mảnh đất đó, như người Xa-ma-ri-a và những người khác. Thày tiếp cận tất cả mọi người và đó là lý do vì sao các thày gọi đó là nhân tính cơ bản.

16.5. Tránh coi mình hơn người

Bây giờ, chúng ta đã nói tới nhu cầu là mọi người khám phá ra nhân tính cơ bản đó, họ có thể bắt đầu hợp tác với nhau dựa trên tin tưởng và quan niệm mọi người bình đẳng. Điều con cần nhận ra, trên cương vị một người tâm linh, là con cũng đối mặt với cùng khai ngộ đó, nhưng chỉ khác đi một chút. Thử thách chính của con không giống như thử thách của hầu hết mọi người trên trái đất. Thử thách của con trước tiên là tránh không coi mình hơn người khác. Làm sao con làm được điều này? Một phần bằng cách neo mình vào yếu tố của tâm thức Ki-tô hoàn toàn vượt lên trên ý niệm thứ bậc do con người tạo lập trên trái đất.

Khi con nhìn vào trái đất, con có thể nhìn trở lại lịch sử được biết và con sẽ thấy là tất cả mọi xã hội đều có ý niệm thứ bậc này. Một số người không những ở địa vị quyền uy hơn người khác, nhưng họ thường được xem là thuộc một giai cấp tách biệt vì họ trong bản chất giỏi hơn, cao cấp hơn người khác (ít ra là họ tự coi mình như thế nhưng người khác cũng thường coi họ như thế). Thậm chí một số người còn tin rằng họ được Thượng đế sinh tạo ra như thế. Đáng tiếc thay, nhiều người đến từ các hành tinh tự nhiên đã bị quyến rũ bởi những hệ thống tư tưởng này vì họ cảm thấy họ trưởng thành hơn, tinh tế hơn những cư dân của hành tinh này. Thày thách thức con phân biện, sự phân biện chỉ có thể làm được với tâm Ki-tô, là sự kiện con ở một tầng cao hơn trên con đường tu và ở một tầng tâm thức cao hơn, không khiến con hơn những người ở các tầng thấp hơn. Thật ra, con càng lên cao về hướng tầng 144 của tâm thức, thì con càng ít cảm thấy mình hơn người, con càng cảm thấy mình là một với mọi sự sống và con càng muốn nâng cao mọi sự sống. Con chỉ có thể vượt qua thử thách này nếu con hiểu được ý nghĩa của việc không coi cá nhân mình là trung tâm của cuộc đời mình. Con hoàn toàn không tìm cách đạt được một địa vị nào đó trong thứ bậc thế gian khiến cho người khác hay chính con nghĩ là con hơn người. Con cũng không đi trên con đường tâm linh, và có lẽ đạt được một địa vị nào đó trong một tổ chức chân sư thăng thiên, để được các chân sư thăng thiên công nhận. Con hiểu chăng, con yêu dấu, là khái niệm thứ bậc có giá trị là vì một thứ bậc trên cõi thăng thiên. Con yêu dấu, sinh thể thăng thiên cao nhất đang làm việc với cõi chưa thăng thiên này không cảm thấy mình cao hơn các sinh thể chưa thăng thiên đang sống trên trái đất. Không có sự cao hơn. Có thứ bậc theo nghĩa là có một số sinh thể giữ chức vụ cao, nhưng không hề có sự đánh giá giá trị, không hề có ý niệm cao hơn liên quan tới thứ bậc này.

16.6. Một thứ bậc giả

Con biết quá rõ là sa nhân rất thiện nghệ trong việc lấy một ý niệm có giá trị và tha hóa nó. Trên trái đất này, họ chỉ cần lấy khái niệm thứ bậc và tha hóa nó với sự phán xét giá trị của tâm nhị nguyên. Điều này dẫn tới hai chuyện. Một là những người ở trên đỉnh thứ bậc trên trái đất giỏi hơn những người ở các tầng thấp hơn. Con cũng có thể thiết lập điều kiện được thấy ở Đức quốc xã là nòi giống A-ri-an cao hơn các nòi giống khác. Con cũng có thể thấy ở Liên Xô là một số người cảm thấy những người cộng sản chân chính tại Liên Xô cao hơn những người trong các quốc gia không cộng sản hay ngay cả những người ở các nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa khác. Con có thể thấy nhiều, rất nhiều ví dụ như thế hiện nay và trong lịch sử. Con yêu dấu, con có thực sự tin rằng tâm thức này có thể sống sót trong Thời Hoàng kim chăng? Nó không thể nào.

Khía cạnh khác của tâm thức này là một khi con đã thiết lập thứ bậc, những người ở chóp bu không thể nào bị người ở cấp thấp hơn chất vấn hay phản bác. Lẽ tự nhiên điều này đã dẫn tới những hoàn cảnh quả thực điên rồ, ví dụ như khi con nhìn vào cuộc đời của Adolf Hitler, thì con sẽ thấy là trong nhiều trường hợp ông đã cố ý lờ đi lời khuyên của tướng lãnh của ông nói cho ông biết cuộc chiến đang diễn tiến ra sao. Ông nghĩ rằng họ quá tiêu cực và giới hạn và quân đội của ông có thể làm những điều mà các tướng lãnh cho là không thể làm được. Ở giai đoạn đầu của cuộc chiến, điều này quả thực đã xảy ra trong một số trường hợp. Các tướng lãnh lượng định một số điều không làm được, nhưng Hitler cứ ra lệnh tiến tới và kết quả đạt được. Ông tự ru ngủ mình trong tâm thức là ông không bao giờ cần lắng nghe lời khuyên của người khác và ông không cần biết chuyện gì thực sự xảy ra trên chiến trường. Ông chỉ cần đi vào nội tâm và có viễn kiến điều gì phải xảy ra và sau đó ông ra lệnh là nó sẽ xảy ra. Lẽ dĩ nhiên các con đều biết là ông tới điểm giản dị cạn kiệt động lượng tiến tới và mọi chuyện bắt đầu sụp đổ. Thay vì nhìn nhận chuyện này và làm những điều chỉnh cần thiết, ông cứ tiếp tục đi theo hướng cũ và vì vậy đã khuếch đại mức tai họa thật sự xảy ra.

16.7. Những thách đố của thời Song Ngư

Con yêu dấu, con cần nhận ra ở đây là các thày, các chân sư thăng thiên không muốn thiết lập loại thứ bậc này trên trái đất. Con có thể tự hỏi tại sao lại có một số tổ chức chân sư thăng thiên đã có đúng hệ thống thứ bậc đó? Một lần nữa, đó là vì các thày phải làm việc với trình độ tâm thức tập thể và các thày phải làm việc với trình độ của những người ở các tầng cao hơn và có nhiều tiềm năng theo học giáo lý của các thày hơn. Ai là người đã đưa ra ví dụ này: “Hễ các người làm điều gì cho người thấp hèn nhất trong anh em của ta, thì các người đã làm điều đó cho chính ta?” Đó chính là Giê-su và Giê-su là người khai sáng Thời Song ngư. Thách đố cần được vượt qua ở cuối thời Song ngư là gì? Nó chính là việc khắc phục trạng thái tâm thức đó, ý niệm mình cao hơn đó, ý niệm về cấp bậc, và khám phá ra nhân tính cơ bản gắn bó con với tất cả mọi người.

Có một điểm vào những năm 1900 các thày nhận ra đã tới lúc trao truyền một giáo lý trực tiếp hơn từ cõi thăng thiên và các thày được phép tấn phong sứ giả và trao truyền các bài truyền đọc trực tiếp. Các thày cũng nhìn nhận là tâm thức của các đệ tử nói chung, những người có tiềm năng theo học giáo lý của các thày, giản dị là chưa tới trình độ có thể vượt qua khai ngộ đó của thời Song ngư. Nhiều người trong số họ chưa sẵn sàng vượt qua khai ngộ đó vì họ vẫn còn mắc kẹt trong nhu cầu cảm thấy họ đang làm một việc quan trọng. Các thày luôn luôn phải đối mặt với tình thế khó xử là các thày muốn thu hút một nhóm người bằng cách trao truyền một giáo lý có thể đưa họ tiến lên cao hơn, nhưng để làm được điều này, các thày phải có một lượng định thực tế về trình độ tâm thức hiện thời của họ.

Các thày phải nhìn xem động cơ thúc đẩy họ chính xác là gì, và sau đó các thày phải cho họ điều gì đó hấp dẫn động cơ này – để khiến họ chấp nhận giáo lý của các thày và bắt đầu con đường mà các thày cống hiến. Các thày phải cho họ giáo lý mang những chìa khóa cần thiết sẽ giúp họ thăng vượt tầng tâm thức đó, nhưng vẫn còn một số yếu tố hấp dẫn động cơ muốn cảm thấy đang làm điều gì đó rất quan trọng để cải thiện hành tinh trái đất.

16.8. Bước lên một động cơ cao hơn

Điều thày đang nói là từ nhiều năm nay qua trung gian người sứ giả này, các thày đã trao truyền một giáo lý cao về nhị nguyên, về tư duy cuồng đại, về tự ngã và khắc phục khuynh hướng tự tôn xen lẫn tự ti. Đây thực sự là lời kêu gọi của thày gửi đến tất cả những dòng sống đã tới trái đất từ một hành tinh cao, là đã tới lúc các con thức tỉnh và vượt qua khai ngộ này, vượt qua điểm gay go này và bước lên một động cơ cao hơn. Con không đi theo con đường tâm linh hay theo một giáo lý tâm linh hay thực tập để nâng cao mình lên, để khiến mình cảm thấy hơn người khác, hay để củng cố ý niệm tự tôn mà con đã có sẵn, hay để cảm thấy mình thuộc thiểu số người đang cứu nguy hành tinh và đang làm một việc quan trọng cho các chân sư thăng thiên. Con nhận ra rằng đã đến lúc con vượt lên trên tầng tâm thức đó và hoàn toàn nhìn nhận đó không phải là lý do tại sao con ở đây. Do đó con cần làm điều mà các thày đã trao truyền giáo lý và các dụng cụ để con làm: con trở về và xem xét chấn thương nhập đời mà con phải gánh chịu khi con đầu thai trên trái đất và bị cú sốc khi thấy điều kiện sống ở đây.

Con cần nhìn nhận rằng kể từ lúc đó, con đã duy trì thái độ chỉ trích hành tinh này, con cảm thấy đây là một hành tinh thấp kém, những cư dân ở đây rất thấp so với con, họ không xứng đáng đón nhận ánh sáng và tình thương của con, và ngay cả cõi vật chất này là thù nghịch của sự tăng triển tâm linh của con. Con có thể đã nảy nở mong muốn thoát ra khỏi nơi đây. Đã tới lúc con nhìn nhận, con yêu dấu, là con tới trái đất để đem lại sự thay đổi tích cực, nhưng con không thể đem lại thay đổi tích cực khi con ở trong một trạng thái tâm tiêu cực. Con không thể đem lại thay đổi tích cực trên trái đất nếu con có một thái độ tiêu cực đối với hành tinh trái đất và những người sống trên đó.

Con cần nhìn nhận là đã tới lúc, thực ra con phải làm điều này từ lâu rồi, con vượt lên trên toàn bộ tâm thức đó và tới điểm con nhìn vào động cơ cá nhân nào thúc đẩy con đi trên con đường tâm linh. Con đã thấy được những yếu tố tiêu cực trong đó, những yếu tố muốn nâng mình lên trên người khác hay những yếu tố muốn thoát khỏi nơi đây. Con cần nhìn nhận, con yêu dấu, một sự thật giản dị, mà các thày khác đã nói trước đây, là chỉ khi nào con hoàn toàn bình an với sự kiện con ở trên hành tinh này, khi nào con hoàn toàn chấp nhận con đang ở trên hành tinh này và khi nào con cảm thấy thoải mái là con đang ở trên hành tinh này, thì con mới ra khỏi hành tinh này được.

16.9. Nghĩ rằng luật lệ không áp dụng cho con

Một số các con, các con yêu dấu, có một ý niệm rất vi tế (và thường thường là con không nhận ra) là vì con đến từ một hành tinh tự nhiên, nơi đó các luật thiên nhiên và ngay cả các luật tâm linh cũng khác, cho nên dù bây giờ con đang đầu thai trên một hành tinh không tự nhiên, nhưng con không phải theo những luật lệ hiện hành ở đây. Con nghĩ là đáng lẽ con có thể tới đây và quần áo của con không bị dơ bẩn, và con không phải đối mặt hậu quả của những chọn lựa của mình, con không phải chịu trách nhiệm những phản ứng của mình. Con yêu dấu, khi con chọn tới đây, con biết rõ là khi con đầu thai, con sẽ phải chịu những quy luật hiện hành trên hành tinh này. Con sẽ phải đối mặt cùng những khai ngộ như mọi người khác, và con sẽ phải làm cùng những việc như người khác để nâng cao tâm thức mình và hội đủ điều kiện thăng thiên.

Con hãy bước ra khỏi giấc mộng, mà một số các con có, là con có thể tìm ra một ngõ tắt, một công thức thần thông khiến con bỗng nhiên có thể thoát khỏi việc phải đi trên con đường tu giống như mọi người. Con hãy vứt nó đi! Nó không giúp con, nó không giúp con hoàn thành mục tiêu đã khiến con tới đây. Con hãy nhìn nhận, con yêu dấu, sự kiện là sa nhân đã thiết lập một tình trạng rất đặc thù trên hành tinh này. Các thày đã dạy về tâm thức nhị nguyên và tư duy cuồng đại, nhưng thày muốn trao cho con một giáo lý còn sâu xa hơn về đề tài này bởi vì một số trong các con đã sẵn sàng nhận nó.

16.10. Làm sao vượt lên trên nhị nguyên

Thày đã nói là sa nhân luôn luôn muốn thiết lập một thứ bậc và đặt họ ở chóp bu để không ai chạm tới họ được, không ai ở dưới phản bác hay thách thức họ được. Lẽ dĩ nhiên không ai ở trên họ có thể thách thức hay phản bác họ được vì họ đã cố ngăn chận mọi sự hiểu biết về các chân sư thăng thiên trên hành tinh này. Điều mà họ đã thực sự làm là dùng tâm thức nhị nguyên để tạo ra một số khái niệm rất vi tế. Điều các sa nhân muốn làm trên hành tinh này là đặt họ vào vị thế trở thành bất bại, bất khả xâm phạm. Giờ đây con có thể nghĩ là khái niệm này có một giá trị nào vì chắc chắn Đại thiên thần Michael bất bại và bất khả xâm phạm. Nhưng thày không bất bại theo cách nhị nguyên, thày bất bại vì thày vượt lên trên nhị nguyên. Câu hỏi đặt ra là: “Làm sao con vượt lên trên nhị nguyên?”

Thày có nói trước đây là một số người tới trái đất với nhiệm vụ giải cứu bị quyến rũ bởi ý thức hệ Quốc xã và ý thức hệ về một nòi giống ưu việt. Ấy, một cách để nâng mình lên trên sự khốn khổ, xung đột, đấu tranh, đau khổ trên hành tinh này là tìm cách khiến mình trở thành bất bại. Nhiều người trong số những dòng sống tiến hóa hơn đã tới đây đã bị quyến rũ nghĩ rằng họ nên dùng sự thành đạt tâm linh và uy lực của mình để đặt mình vào vị thế bất bại. Một số đã bị quyến rũ bởi truyền thống chiến sĩ, nghĩ rằng họ phải trở thành chiến sĩ bất bại, một số cố gắng đạt điều này bằng những cách khác. Một số còn tìm cách dùng con đường tu và giáo lý của các chân sư thăng thiên để đặt họ vào vị thế bất bại. Con yêu dấu, mục đích của con đường quả vị Ki-tô không phải là trở nên bất bại theo cách nhị nguyên. Giê-su có bất bại không? Ấy, nếu thày bất bại thì tại sao thày bị đóng đinh trên thập tự? 

Con phải nhận ra rằng khi con ở trên một hành tinh có nhị nguyên, thì con đường tâm linh có nhiều giai đoạn. Con tiến triển không phải chỉ bằng cách kéo mình ra khỏi nhị nguyên. Các thày có nói tới giai đoạn trầm mình và giai đoạn thức tỉnh. Con nhận ra rằng, khi con ở trong giai đoạn trầm mình, không phải con chỉ đi xuống thấp hơn trong tâm thức, con cũng có thể đi lên cao hơn, nhưng cách con đi lên cao hơn là trải nghiệm những tương phản cùng tột mà con tìm thấy trên trái đất. Một số người đã trải qua nhiều kiếp sống để mưu cầu mục đích bất bại hay hơn người. Họ đã cố gắng làm cho mình bất bại và đưa mình lên một địa vị nào đó trong thứ bậc thế gian khiến họ có vẻ cao hơn người khác, nhưng đây có thể trở thành một cái bẫy khó thoát ra. Làm sao con người có thể thoát ra khỏi cái bẫy này nếu họ không muốn một cách ý thức, nếu họ không muốn nhìn thấy ảo tưởng cao hơn và bất bại? Ấy, họ sẽ phải trải nghiệm một số kiếp sống trong đó họ ở đối cực hoàn toàn ngược lại là họ hoàn toàn không tự bảo vệ mình được và họ hoàn toàn thấp kém. Đây là một trong những lý do tại sao hành tinh này đã kết đọng hiện tượng nô lệ.

Nhiều lần, con sẽ thấy, ví dụ như trong xã hội La Mã, một linh hồn trong nhiều kiếp ở chóp bu của thứ bậc La Mã nhưng sau đó bỗng nhiên, linh hồn đó đi xuống và giờ đây đầu thai là một nô lệ trong một số kiếp sống. Qua sự trải nghiệm cả hai tương phản cùng tột này trên trái đất, rốt cuộc điều này sẽ khiến một số dòng sống nhận ra trong họ cái mà các thày gọi là nhân tính cơ bản. Họ nhận ra rằng dù họ ở một vị thế cao hay vị thế thấp, dù họ bất bại tối đa hay họ bất lực tối đa, vẫn có một phần trong họ không có gì thay đổi. Có một phần của con người họ là thật và phần đó sẽ tiếp tục tăng triển bất kể hoàn cảnh bên ngoài của họ. Có thể nói là các dòng sống này đã bắt đầu buông bỏ tính cá nhân của những tương phản cùng tột mà con thấy trên trái đất. Họ bắt đầu không đồng hóa mình với vở tuồng thế gian này và đấy là cách họ tìm ra cái hơn nữa, cái mà thày Gautama gọi là trung đạo không bị chi phối bởi tương phản. Đây là điều đã khiến tất cả các con tới được điểm mở tâm ra với giáo lý của chân sư thăng thiên. Điều thày trao truyền cho con bây giờ là thách đố con bước lên một tầng cao hơn của giáo lý bằng cách nhận ra trong chính mình là con đã đi giữa hai đối cực này như một phần không né tránh được trong sự tăng triển của mình.

Bây giờ đã tới lúc thăng vượt chúng, nhận ra rằng, con yêu dấu, không có sự an toàn tối hậu khi con bất khả xâm phạm trên trái đất, cũng như không có sự nhục nhã tối hậu khi con hoàn toàn không có khả năng bảo vệ mình. Con tới được điểm con nhận ra là khi so sánh với sự liên tục của bản thể của con, với nhân tính cơ bản hay với tâm Ki-tô trong bản thể của con, thì tất cả những điều kiện bên ngoài kia chẳng có gì quan trọng. Nếu chúng không quan trọng, thì tại sao con cứ phải tiếp tục đi trên đường tu của các chân sư thăng thiên với động cơ muốn cảm thấy mình cao hơn, giỏi hơn, có một cấp bậc hay nhiệm vụ quan trọng nào đó?

16.11. Một động cơ cao để đi trên con đường tu

Bây giờ, một số các con sẽ nói: “Nhưng làm sao chúng con có động cơ đi trên con đường tu khi chúng con không có ý niệm là chúng con đang làm một điều gì quan trọng để cứu trái đất hay đem lại thời hoàng kim?” Ấy, con yêu dấu, con có thể có động cơ tình thương – vì tình thương chính là động cơ khiến con tới đây. Con hãy nối kết lại với động cơ nguyên thủy đưa con tới đây, và sau đó con sẽ có thể tìm được một động cơ hoàn toàn mới để đi trên con đường tu. Con sẽ không bị lôi kéo tới chỗ này hay chỗ kia bởi các đối cực. Ví dụ, con sẽ không bị lôi kéo vào mấy lời tiên tri tiêu cực, nghĩ rằng con phải chú ý tới chúng.

Con sẽ tìm ra một sự tiến triển vững vàng đều đặn hơn, một sự phát triển vững vàng đều đặn hơn. Đây là một sự điều chỉnh mới cho con vì con sẽ không phải trải qua những kinh nghiệm cùng tột mà một số các con đã trải qua trên con đường tu. Có những tầng thấp trên đường tu khi con có thể có những trải nghiệm mà mọi người gọi là “trải nghiệm tột đỉnh.” Nhiều đệ tử quả thực đã bị mắc kẹt trong một dạng ghiền nghiện cứ mãi đi tìm trải nghiệm tột đỉnh cao hơn và cao hơn. Con chỉ có tột đỉnh khi con có thung lũng và con chỉ có kinh nghiệm cao khi con có sự tương phản của kinh nghiệm thấp. Khi con tìm ra con đường trung đạo thật, con vượt lên trên các cặp, các đối cực và do đó càng ngày con càng có bớt những tương phản trên đường tu.

Lúc đầu, con sẽ thấy chuyện này khó hiểu và gây bối rối cho mình. Khi con tiếp tục áp dụng những giáo lý mà các thày đã trao truyền, thì con có thể tới được điểm con vượt thăng nó được. Con không cần có động cơ cũ đó nữa, cái ý niệm cũ là mình quan trọng. Con là người con là, con đang làm cái con đang làm với động cơ dựa trên tình thương.

16.12. Sự kiên nhẫn vô biên và vô điều kiện

Điều này cũng có nghĩa là con phát triển một đức tính mà nhiều học viên tâm linh không phát triển, đó là tính kiên nhẫn vô biên và vô điều kiện. Nhiều người trong các con cảm thấy một sự thôi thúc phải đẩy mạnh trên đường tu cá nhân. Một lần nữa, chuyện này có giá trị trong một thời gian vì con cần nâng mình lên khỏi sức hút của tâm thức đại chúng. Nhưng sẽ tới một lúc, con yêu dấu, con cần vượt lên trên thái độ này. Con không tìm cách đặt ra tất cả những mục tiêu đó, hay đặt ra mục tiêu thấy một số chuyện xảy ra ở cấp hành tinh, hay lúc nào một điều kiện nào đó phải thay đổi. Một số các con đã bị ám ảnh bởi tầm quan trọng của chính mình đến độ con nghĩ rằng nếu con đọc rất nhiều bài cầu thỉnh và cầu chú trong một thời gian nào đó thì hành tinh phải thay đổi hay một số quốc gia đặc thù phải thay đổi. Nếu chúng không thay đổi, con trở nên thất vọng, con bắt đầu nghi ngờ không biết giáo lý có hữu hiệu không, và vân vân. Con có thể vượt thăng hết các chuyện này và nhận ra rằng con ở đây để tiếp tục nâng cao tâm thức mình, để làm điều mà trực giác bên trong bảo con làm, và con không dính mắc vào kết quả vật lý. Con vui mừng khi thấy chúng nhưng con không bất toại nguyện, nổi giận hay hoài nghi nếu không thấy chúng. Con nhận ra rằng con phải làm việc trong những giới hạn của quyền tự quyết, như các thày là chân sư thăng thiên đang làm.

Con yêu dấu, thày tới trái đất này từ xa xưa lắm. Nếu thày thiếu kiên nhẫn như nhiều người trong các con, thì thày đã tự tàn phá mình về mặt tâm lý từ xa xưa khi thấy trái đất không tiến triển. Các thày là chân sư thăng thiên có một tầm nhìn hoàn toàn khác. Như các thày mới đây có nói, mục đích của các thày không phải là tạo nên những thay đổi đặc thù bên ngoài nhưng mục đích là nâng cao tâm thức tập thể. Chuyện này chỉ làm được bằng cách làm việc với con người để họ tới được điểm họ có thể chọn lựa một cách ý thức, tự do là họ muốn lên cao hơn. Đấy là mục đích của các thày. Mục đích của các thày không phải là biểu thị những thay đổi bên ngoài mà nhiều đệ tử tâm linh đã bị dính mắc vào. Khi con có thể vượt lên trên các điều này, thường lôi kéo con vào trạng thái tâm tiêu cực, chỉ trích, thì con có thể tìm thấy sự bình an khi sống trên hành tinh này. Con có thể chấp nhận đang ở trên hành tinh này. Con có thể chấp nhận hành tinh này như nó là, không có nghĩa là con phải duy trì tình trạng hiện nay của nó, nhưng con chấp nhận nó như nó là: một trường học cho những dòng sống ở đây. Con có thể tôn trọng điều mà các thày đã dạy về quyền tự quyết và con chấp nhận cách nó vận hành. Vì vậy, con có thể tới được điểm con bình an với việc con đang ở đây. Con có thể cho phép mình cảm thấy thoải mái về chuyện con là một con người đang đầu thai ở đây, không vượt lên trên các luật lệ của hành tinh này, nhưng là một với mọi người. Con đồng hóa mình với họ ở mức tâm Ki-tô, con thấy nhân tính cơ bản của họ và con luôn luôn tìm cách nâng nó lên cao hơn.

Con yêu dấu, đây là món quà của thày cho các con ngày hôm nay. Như thày đã nói, thông điệp này đa diện và con nên học tập nhiều, nhiều lần để có thể rút ra hết giá trị của nó, nhiều khi hầu như chôn giấu giữa các hàng chữ. Con hãy đọc giữa các hàng chữ. Con hãy hòa điệu với Bản thể của thày vượt lên trên từ ngữ và thày sẽ cho con, khi con sẵn sàng muốn, điều không gói ghém được trong từ ngữ – ít nhất, không phải ở tầng mà tâm vỏ ngoài của con có thể hiểu được qua từ ngữ mà thôi.

Do đó, một lần nữa, thày cảm ơn các con, đã là những điện cực để lan tỏa thông điệp của thày đến tâm thức tập thể. Con hãy chắc chắn là con không luôn luôn coi xem những người ngoài kia cần phải thay đổi ra sao. Bài truyền đọc này đặt một tấm gương trước mặt con và nói: “Bây giờ con nhìn xem con cần thay đổi như thế nào.”