Hãy để tình thương tuôn chảy!

Bài giảng của chân sư thăng thiên Elohim Heros và Amora qua trung gian Kim Michaels, ngày 2/1/2009. Bài này được xếp thành Chương 6 của quyển Làm sao giáo tiếp từ trái tim (How to Communicate from the Heart, Kim Michaels, 2014).

Các thày đến đây như một với cái Duy nhất, thày được gọi là Heros và Amora, là Elohim của Tia sáng Thứ ba, để cống hiến các con một chút hiểu biết và, nếu các con chấp nhận, kinh nghiệm trực tiếp tình thương liên hệ ra sao với giao tiếp từ trái tim.

Tại sao thày lại muốn con đọc bài thỉnh cầu Chiến thắng Quá khứ trước khi nghe bài truyền đọc về tình thương này? Con nhớ là trong bài thỉnh cầu đó con xác định lòng tha thứ triệt để, vô điều kiện, tha thứ mọi chuyện đã xảy ra trong quá khứ giữa con và người khác, giữa con và Thượng đế, và giữa con và Ánh sáng Mẫu-Vật. Khi con neo chặt trong tình thương vô điều kiện thì quá khứ không biến đi nhưng nó không còn ảnh hưởng hiện tại của con – và do đó nó không ành hưởng tương lai của con. Con yêu dấu, vì sao lại như vậy? Đó là vì khi con là Một với ngọn lửa, với Dòng Sông Sự Sống của tình thương vô điều kiện thì con biết là con hơn, hơn vô kể những gì con đã thể hiện trong quá khứ trên quả điạ cầu hạn hẹp này.

Con có thể bước ra ngoài và ngắm nhìn tia nắng phản chiếu trên vũng nước bên đường. Tia nắng đó không đồng hóa mình với vũng nước. Nó biết nó là một tia nắng. Dù con có thể nhìn tia nắng qua cửa sổ nhơ bẩn và thấy tia nắng bị nhuộm màu bởi cửa sổ, nhưng tia nắng chỉ bị nhuộm màu trong mắt của riêng con mà thôi, còn chính nó thì nó biết là nó là một phần của Mặt trời. Con cũng vậy đó, con là một phần nối dài của Mặt trời Hiện diện TA LÀ của con, và từ đó của Mặt trời đấng Sáng tạo ra con. Khi con tự cho phép kết nối lại với thực tại đó thì con sẽ cảm thấy tình thương vô điều kiện của đấng Sáng tạo tuôn chảy trong con. Khi đó thì làm sao con có thể đồng hóa mình với tình huống hay điều kiện đã xảy ra trong quá khứ trên địa cầu này? Con sẽ biết là con hơn thế rất nhiều. Con cũng sẽ biết là người khác cũng hơn các thể hiện mà con đã gặp trong quá khứ. Từ đó con sẽ vượt qua khuynh hướng thường gây xung đột nhất trên thế gian, là khuynh hướng giữ chặt hình ảnh về mình, về người khác, và ngay cả về thế gian và Thượng đế dựa trên quá khứ.

Quá khứ trở thành kho dữ liệu

Qua các bài giảng về tuệ giác và trí năng – trong đó các thày đã giảng là trí năng được tạo ra để hoạt động trong thế giới hình tướng bằng cách tìm ra và phân loại sự khác biệt và phân tích nguyên do trong thế giới hình tướng – con nhận ra chuyện đã xảy ra cho tất cả mọi người là họ tạo ra một kho dữ liệu trong tiềm thức của họ. Đa số không nhận ra sự kiện này, nhưng một số đã bắt đầu vén bức màn và nhận ra làm sao họ tạo những hình ảnh này trong quá khứ.

Một khi kho dữ liệu được thành lập thì một biến cố mới xảy ra sẽ ngay lập tức được so sánh với kho dữ liệu. Khi con gặp một người thì ngay lập tức tiềm thức của con dán cho người đó một nhãn hiệu để xếp họ vào thể loại hay ngăn tủ mà con đã thiết lập dựa trên quá khứ. Khi đó, con biết phải đối xử với người đó ra sao dựa trên cách mà con đã đối xử với người cùng thể loại trong quá khứ.

Con có thể nghĩ là khi một người mới gặp một người khác lần đầu, ít ra là trong kiếp sống này, thì họ sẽ nhìn người đó không định kiến và cho người đó cơ hội chứng tỏ con người thật của mình. Nhưng ít ai làm được chuyện này. Ngược lại, họ tức khắc và vô thức xếp người kia vào một thể loại gọn ghẽ nho nhỏ trong kho dữ liệu trong tiềm thức của họ. Một khi tiềm thức cảm thấy có đủ thông tin để xếp loại người khác thì mình không còn đối xử với người đó như một cá nhân duy nhất nữa. Mình sẽ đối xử với người đó như là mình muốn đối xử – thực ra là mình đã đối xử – với những người tượng tự trong quá khứ.

Căn bản xung đột

Hiện tượng trên, khi đi đến tột cùng, dĩ nhiên là lý do tạo xung đột giữa các nhóm người, tỷ dụ giữa người khác màu da, khác giòng giống, hay giữa nam nữ. Ta gặp một một người và tức khắc lượng định: “Đây là người nam hay nữ?” Nếu vậy thì ta cần phải cư xử một cách nào đó. Ta tự hỏi: “Người này da đen hay da trắng?” và liền quyết định phải cư xử một cách nào đó. “Người này là người Do Thái hay thuộc một chủng tộc mà ta đã từng biết?” Nếu vậy thì ta phải cư xử thích ứng.

Trí năng suy luận như sau: nếu người này thuộc nhóm mấy triệu người da đen hay mấy tỷ phụ nữ, thì chắc chắn họ phải cư xử giống như những người cùng nhóm. Như các thày đã giảng hôm qua, trí năng không có khả năng tiếp cận cái vô biên, cái vô điều kiện của Dòng Sông Sự Sống, nó chỉ hiểu được thế giới hình tướng hạn hẹp trong đó mọi thứ đều được phân loại dựa trên tính chất nào đó. Tính chất đó là gì?

Hãy dùng tuệ giác để nhận định người trí thức

Đây là lúc con cần dùng tuệ giác để nhận định những người trí thức trên thế gian này. Họ là những người thuộc chính quyền, tôn giáo hay khoa học tự cho mình có hiểu biết hơn người. Con hãy quan sát họ, và sau đó nghiên cứu kỹ hơn. Con sẽ thấy là nhiều người trí thức rất thông minh và có thiện ý, nhưng họ cũng hoàn toàn tin chắc, dựa trên trí năng suy luận, là khoa học là cách duy nhất để hiểu thực tại, không có gì ngoài thế giới vật chất, và tôn giáo chỉ là một cái gì không thực do trí tưởng tượng dựng nên.

Cũng giống vậy, con sẽ thấy là có người hoàn toàn tin chắc, dựa trên trí năng suy luận, là chỉ có ý thức hệ hay hệ thống chính trị của họ là có giá trị, và nó sẽ đem nước Trời hay một thiên đàng nào khác tới thế gian này. Dĩ nhiên là trong lãnh vực tôn giáo, con cũng sẽ tìm thấy các nhà thần học hoàn toàn tin chắc là chỉ có tôn giáo của họ là có giá trị, tất cả các tôn giáo khác đều sai, khoa học cũng sai, không có giá trị, vân vân và vân vân.

Khi con xem xét thì sẽ nhận ra rằng tất cả mọi người đều có một thế giới quan, một cách nhuộm màu định ra bộ màu của kho dữ liệu của họ. Ai ai đều tin chắc kho dữ liệu của mình không chủ quan, và nó là cách duy nhất nhìn đời đúng đắn. Do đó, họ không bao giờ tự hỏi quan niệm căn bản về cuộc đời của họ có đúng hay không. Quan niệm căn bản này chính là nền tảng của kho dữ liệu, nó nhuộm màu mọi thứ trong đó. 

Rơi vào phản tình thương

Khi một người chấp nhận cái nhìn hạn hẹp như vậy thì họ không tránh rơi vào rung động của phản thình thương. Khi con chấp nhận một cái nhìn hạn hẹp và coi nó là sự thực bất biến – và chỉ có nó là đúng –  thì con sẽ phải đối diện sự kiện có nhiều cái nhìn khác trên thế gian này. Do đó, con sẽ bị rơi vào tranh chấp nhị nguyên vì phải bảo vệ quan điểm của mình trước những quan điểm ngược hoặc khác quan điểm của con. Cũng có thể là con muốn đạp đổ những quan điểm đó, hay đi tới muốn đạp đổ hay giết những người chủ trương hay tin vào chúng.

Cảm xúc bị đe dọa bởi quan điểm khác – định kiến giới hạn khác, hay thế giới quan khác – là chỉ dấu phản thình thương. Đó là chỉ dấu con đã bị các thày giả chủ trương phản tình thương quyến rũ, bị cuốn hút bởi tâm thức phản tình thương, và đã để tâm thức này ảnh hưởng kho dữ liệu, có thể là đã cho nó làm nền tảng của kho dữ liệu của con. Nó đã nhuộm màu cốt lõi thế giới quan của con, cách con nhìn thế gian, Thượng đế và người khác. Nó nhuộm màu cách con nhìn chính mình và liên hệ với thế gian, người khác và Thượng đế, và ngay cả cách con liên hệ với chính mình tức là cách con tự đánh giá mình.

Điều mà thày cố trình bày ở đây là khi con rơi vào trạng thái tâm thức đó thì không thể giao tiếp từ trái tim. Như các thày đã nói trước đây, giao tiếp từ trái tim đặt căn bản trên quan niệm duy nhất, tức là cốt lõi con người mình là một với tất cả mọi sự sống. Nếu con muốn tiếp cận cái duy nhất đó – tức là chấp nhận cái duy nhất, cho nó tuôn chảy trong con và biểu lộ qua con – thì con phải chịu chất vấn kho dữ liệu, thế giới quan của con và tự hỏi: “Nó dựa trên tình thương hay phản tình thương?”. Các con yêu dấu, tình thương thật sự, tình thương chân chính, tình thương sống động, là tình thương vô điều kiện.

Vì sao tình thương bị hiểu lầm

Nếu con nhìn thế gian thì sẽ nhận ra là trong số các khả năng hay đặc tính thì tình thương có lẽ bị ngộ nhận nhất. Vần đề là vì con người muốn hiểu tình thương là gì. Con người xem thế nào là hiểu? Họ coi nó là một hoạt động của trí năng được thi hành bằng cách so sánh với những gì có trong kho dữ liệu. Do đó tình thương sẽ bị nhuộm màu bởi thế giới quan là nền tảng của kho dữ liệu. nhưng tình thương cũng bị nhuộm màu bởi các kinh nghiệm cũ về tình thương, hay là cái gì được coi là tình thương, trên địa cầu.

Thực tế là rất ít người trên địa cầu đã trải nghiệm tình thương vô điều kiện trong cõi vật chất.  Ta cũng có thể nói là hình thái trong sạch nhất của tình thương vô điều kiện không thể bộc lộ trên trái đất vì rung động của trái đất quá thô đặc. Tuy thế, ta vẫn có thể thấy vài hình thái – như là bóng dáng – của tình thương vô điều kiện. Đa số chưa trải nghiệm tình thương này, vì họ chỉ biết tình thương có điều kiện, tức là quan niệm trong kho dữ liệu là tình thương phải được bày tỏ như thế nào, được hình thành dựa trên thế giới quan và kinh nghiệm quá khứ của họ.

Khi một người tìm cách hiểu tình thương là gì, thì một cách đương nhiên và không ý thức, họ sẽ dựa trên kho dữ liệu của họ. Nhưng các con đã nhận ra ý của thày chưa? Kho dữ liệu được thiết kế và hình thành bởi trí năng, mà trí năng thì được thiết kế để giúp con người sống trong thế giới hình tướng trong đó mọi vật đều được phân biện do đặc tính và giới hạn của chúng.

Tình thương không có điều kiện.  Làm sao tình thương có thể bị giam vào kho dữ liệu, là cái gì được thiết kế để giúp con người sống trong thế giới vật chất? Các con có thấy chăng là không thể hiểu tình thương vô điều kiện bằng cách đó được. Hoặc là con người không hiểu tình thương là gì – và có nhiều người đã chịu thua không muốn hiểu – hoặc là họ tưởng họ hiểu tình thương là gì. Nhưng thực sự là họ chỉ hiểu một cái gì do kho dữ liệu chế ra và được họ phóng lên Thượng đế.

Hãy để tình thương tuôn chảy

Nếu con có một người trên địa cầu nhìn mặt trời qua cặp kính màu đỏ và tin chắc là mặt trời màu đỏ, trong khi con thì không đeo kính và thấy rõ mặt trời trên bàu trời như thế nào, thì dĩ nhiên là con thấy rõ người ấy buồn cười quá.  Con có thấy chăng là có rất nhiều người trên trái đất đang nhìn thế gian và tình thương qua kính màu? Họ khẳng định rằng tình thương là như vậy, sự sống là như vậy, Thượng đế là như vậy, người khác là như vậy. Những người này không để hòa điệu cùng tình thương vô điều kiện. Họ không thể nhận được nó, họ không thể kinh nghiệm nó.

Họ cũng không thể cho tình thương vô điều kiện, vì họ không thể để cho nó không có điều kiện, và để nó tuôn chảy và biểu lộ qua họ một cách vô điều kiện. Thày không muốn nói là tình thương vô điều kiện lúc nào cũng giống nhau, nhưng trong mọi hoàn cảnh, nó đều thể hiện qua hành động nâng cao người khác lên, tùy trình độ tâm thức của họ lúc đó.

Trong khi đó thì con người luôn luôn tìm cách biểu lộ tình thương theo hình ảnh mà họ có trong kho dữ liệu. Điều này dĩ nhiên có nghĩa là họ sẽ phải điều khiển tình thương. Và cũng có nghĩa là họ tự cắt rời khỏi Dòng Sông Sự Sống, là dòng tình thương vô điều kiện – là cái gì không điều khiển được, không thể điều khiển được, vì nếu như vậy thì nó đã không còn là vô điều kiện nữa.

Nếu con thực sự muốn giao tiếp từ trái tim, thì con hãy suy ngẫm về tình thương vô điều kiện và so sánh nó với ý kiến của con về tình thương. Con phải chịu chất vấn kho dữ liệu của con và nhận ra là nó đã nhuộm màu quan điểm của con về tình thương ra sao. Chính nó đã ngăn cản không cho con mở tâm đón nhận dòng tình thương vô điều kiện, và cũng không kinh nghiệm là con đang được thương vô điều kiện.

Những gì con làm cho người khác

Ki-tô có nói: “Con hãy làm cho người khác những gì con muốn họ làm cho mình”. Ý nghĩa thực sự của câu này là những gì con làm cho người cho thấy những gì con đã làm cho chính mình – một cách vô ý thức. Khi con thiết lập một kho dữ liệu và dùng nó để phán xét người khác, con có thấy điều đương nhiên là người đầu tiên bị bỏ vào kho dữ liệu chính là con?

Điều tự nhiên là con đã phán xét chính mình trước khi con bắt đầu phóng phán xét này tới người khác. Khi con phán xét người khác thì con đã nhốt mình vào một hộp tư tường khiến con không kinh nghiệm được tình thương vô điều kiện của Nguồn cội của mình. Do đó, con không kinh nghiệm được tình thương vô điều kiện và cứ luôn luôn cố biện minh cho tình thương có điều kiện của mình.

Làm sao vượt qua bế tắc này? Làm sao ngưng cái vòng luẩn quẩn này? Ta có thể bắt đầu bằng cách dùng tâm – không phải là dùng trí năng, nhưng dùng chân tâm – để hiểu vấn đề là gì và nhận ra nhu cầu vượt lên trên kho dữ liệu và tách ra khỏi các phin lọc. Sau đó con cứ tiếp tục tách ra cho tới khi con đứng xa đến độ con có thể nhìn quá các phin lọc, và bắt đầu thấy thế giới thoáng hiện đằng sau các phin lọc, đó chính là thế giới thực.

Lúc đó con sẽ thấy mặt trời như nó thực sự là, thấy chân tâm của con như nó thực sự là, và kinh nghiệm được tình thương vô điều kiện mà chân tâm dành cho con. Con sẽ chợt tỉnh ngộ và nhận ra sự thực tuyệt đối và kỳ diệu là Hiện diện TA LÀ của con không nhìn thế giới qua các phin lọc mà tâm phàm của con đã tạo ra. Đây là một điều không dễ nhận ra ngay, ngay cả khi đã trực diện những điều thày đang giảng. Một người thường cần nhiều năm, có khi là nhiều kiếp, mới có thể tách đủ ra khỏi tự ngã để cái Ta biết của người đó nhận ra là tự ngã không phải lúc nào cũng đúng.

Tự ngã không ảnh hửơng được thực tại

Con hãy nhìn những người đang bị chìm đắm vào một tranh chấp nào đó. Cái Ta biết của họ hoàn toàn đồng hóa với tự ngã và cách tự ngã nhìn cuộc đời. Đối với họ, bảo vệ tôn giáo hay ý thức hệ là một vấn đề sinh tử, và họ có thể đi tới giết người để làm chuyện này.

Con là những người tâm linh nên dĩ nhiên là con đã bắt đầu tách ra khỏi tự ngã, tức là con đã thấy là tự ngã không phải lúc nào cũng đúng. Nhưng con cũng nên thận trọng và nhận ra điểm tế nhị là các người tâm linh cần nhận ra – cần trải nghiệm – các giới hạn của tự ngã như một sự thực tuyệt đối, không thể chối cãi.

Các con hãy nhớ lại thời Trung cổ khi con người tin rằng vũ trụ rất nhỏ và quả đất là trung tâm vũ trụ. Và các con hãy nhìn lại thời nay khi mọi người từ khi bắt đầu khôn lớn đều biết rằng quả đất chỉ như là một hạt bụi nhỏ trong vũ trụ bao la gồm nhiều tỷ thiên hà. Bây giờ các con hãy thấy là hiện nay có nhiều tỷ người trên địa cầu vẫn bị chìm đắm trong niềm tin rằng nếu họ cầu Thượng đế hay làm một số nghi lễ nào đó, họ sẽ điều khiển được Thượng đế và khiến ngài cho họ gì họ muốn.

Đây chính là điều mà con cần nhận ra – đó là tự ngã hoàn toàn không có quyền gì trên thực tại cả. Tự ngã có thể cả quyết cách nó nhìn thế gian là đúng, nhưng đó vẫn chỉ là một ảo tưởng. Bên ngoài vũ trụ song hành mà tự ngã tự tạo ra có một vũ trụ thực hoàn toàn không bị chi phối bởi nó – giống như Mặt trời không bị ảnh hưởng bởi bất cứ chuyện gì xảy ra trên địa cầu. Con có nghĩ rằng Mặt trời bị ảnh hưởng bởi sự việc hôm nay là một ngày mây mù? Chắc hẳn là con cũng nhận ra là tuy chỗ con ở có vài đám mây, nhưng cũng có rất nhiều vùng đất rộng trên địa cầu đang không có mây.

Tình thương vô điều kiện không có điều kiện

Khi con bị chìm đắm vào thế giới quan của con – tức là khi con bị kẹt trong quan điểm tự ngã và kho dữ liệu bé nhỏ của con là trung tâm vũ trụ – thì con không thể trải nghiệm tình thương vô điều kiện. Con yêu dấu, tình thương vô điều kiện không có điều kiện nào hết – tức là nó tỏa xuống tất cả mọi người trên địa cầu 24 tiếng mỗi ngày.

Con thực sự không thể rút vào bất cứ bầu cõi nào – trong thế giới vật chất hay cõi nào khác – mà trong đó không có tình thương vô điều kiện của Thượng đế. Điều này không thể xảy ra được. Làm sao ngăn được cái gì vô điều kiện? Nó xuyên qua tất cả mọi điều kiện! Con có thể nghĩ là con đang tách ra khỏi nó, nhưng con chỉ tách ra vì con nhìn thế gian qua kho dữ liệu đang nói với con: “Tình thương là thế này thế kia, nó không là thế này thế khác.”

Khi con giao tiếp với người khác, lẽ dĩ nhiên là con giao tiếp qua kho dữ liệu của con. Và người kia giao tiếp với con qua kho dữ liệu của họ. Đó là lý do tại sao con thấy những người có kho dữ liệu hoàn toàn khác nhau hay xung đột với nhau. Đó là lý do tại sao con thấy con người hay tụ họp với những người có kho dữ liệu giống họ, đó là để tránh những xung đột tai hại nhất. Nhưng con cũng thấy là khi mình tụ họp với người có cùng ảo tưởng với mình thì mình khó vượt qua các ảo tưởng này. Khi các người tâm linh hay tôn giáo trên thế giới củng cố cho nhau ảo tưởng của họ thì họ ngăn trở tiến bộ tâm linh của họ – vì họ thuyết phục lẫn nhau là quan điểm của họ về thực tại là chân lý duy nhất.

Hãy đừng đứng tách ra

Các thày đã cố ý không muốn phong trào này có một hình ảnh đậm nét. Các thày không muốn các con cảm thấy mình khác các người tâm linh khác, và dĩ nhiên là sẽ nghĩ mình hơn người khác vì mình có một số giáo lý cao siêu. Các thày muốn các con giao tiếp từ trái tim bằng cách hòa điệu với chân ngã và để kinh nghiệm tình thương vô điều kiện biểu lộ, và sau đó trải nghiệm – không bằng trí năng suy luận mà qua kinh nghiệm trực tiếp – là con hơn cái thể hiện vật chất này.

Lúc đó, con sẽ có thể tạo cho mình thói quen, là mỗi khi con gặp người khác, con không phản ứng theo những gì họ nói, họ làm mà cũng không theo rung động bên ngoài hay trạng thái tâm thức của họ. Trái lại, con tạo thói quen hòa điệu với cái ta vô biên của mình. Con cũng có thể nhận ra rằng người kia – bất kể hình tướng bên ngoài và biểu hiện của họ ra sao – cũng có một cái ta vô biên.

Khi con cảm thấy có xung đột với người khác thì con có thể xin cái ta vô biên của mình giao tiếp với cái ta vô biên của họ, và đem tối đa cảm nhận hợp nhất xuống cái ta-ý-thức của họ. Con sẽ thấy là nhiều xung đột sẽ được giải quyết một sớm một chiều khi họ có tâm thức mới. Và dĩ nhiên cũng là vì chính con cũng có tâm thức mới hai bên không là đối thủ của nhau. Mọi người chắc chắn đều liên đới trong thế giới vô biên, dù rằng có vẻ rất tách biệt trong thế giới vật chất và ảo tưởng này.

Kho dữ liệu đánh bẫy con như thế nào

Tác dụng của kho dữ liệu là tâm vô thức của con lúc nào cũng nỗ lực so sánh mọi chuyện với những gì có trong kho dữ liệu. Những gì có trong kho dữ liệu là những gì đã xảy ra trong quá khứ. Do đó, con không kinh nghiệm giây phút hiện tại như nó đang là. Con không kinh nghiệm thực tại với tâm trẻ thơ, như Giê-su đã giảng. 

Con kinh nghiệm thực tại qua phin lọc của quá khứ chứ không kinh nghiệm giây phút hiện tại. Con phóng chiếu lên thực tại một hình ảnh dựa trên những gì có trong kho dữ liệu. Tất cả mọi thứ trong thế giới vật chất đều được tạo ra từ ánh sáng Mẫu-Vật, là một tấm gương vũ trụ phản chiếu những gì phóng chiếu tới nó. Nếu con cho phép quá khứ phóng chiếu tới giây phút hiện tại rằng thế giới có nhiều người không tốt đang muốn hại mình, thì con sẽ thu hút những người sẵn sàng đóng vai đó.

Người đó có thể có một nhu cầu được hình thành bởi quan điểm thế giới có nhiều người muốn làm nạn nhân, hoặc không muốn tự lấy quyết định và cần người khác lay chuyển và bảo phải làm gì. Đây là hiện tượng tương ứng tức là người có nhu cầu điều khiển người khác sẽ thu hút người có nhu cầu bị điều khiển, làm nạn nhân.

Khi nào thì con sẽ được tự do? Con sẽ được tự do khi con chịu nhìn vào kho dữ liệu và nhìn vào từng hồ sơ từng ngăn tủ trong tiềm thức của con. Con có thể vào đó và dọn dẹp, vứt đi các mảnh tài liệu cũ kỹ và nhận ra con không cần phải giữ tờ biên nhận của tiệm chạp phô 15 năm về trước.

Cũng vậy, quyết định mà con lấy dựa trên những gì xảy ra 15 kiếp về trước cũng không cần ở đó nữa.

Hãy sẵn sàng kinh nghiệm tình thương vô điều kiện

Điều cơ yếu mà thày muốn nói ở đây là con chỉ có thể giao tiếp từ trái tim khi con kinh nghiệm được tình thương vô điều kiện và con sẵn sàng gửi tình thương vô điều kiện đó tới người khác. Con sẵn sàng không phán xét họ, không dán nhãn họ, và cho phép họ là gì họ là ngay lúc này. Khi đó, như thày MORE đã giảng, con cũng sẽ cho phép con là gì con là bất kể người kia chọn lựa ra sao, vì con nhận ra mình có thể chọn phản ứng của mình bất kể trạng thái tâm thức của họ.

Nếu con không làm vậy thì con đã mặc nhiên cho phép tất cả các người đã đối xử với con một cách nào đó trong quá khứ quyết định phản ứng của con đối với người trước mặt đang có vẻ đối xử tương tự. Nhưng người này thực ra chỉ biểu lộ trạng thái tâm thức của mình không liên quan gì đến các người kia trong quá khứ. Người đang đứng trước mặt con không liên hệ gì đến những người mà con đã gặp trong quá khứ, quả thật là không có liên hệ khách quan nào. Các người này chỉ có liên hệ trong tâm con, vì con cứ thu hút một loại người vì con không giải quyết được phin lọc trong kho dữ liệu cho rằng thế giới toàn những người như vậy.

Giao tiếp từ trái tim là thể hiện tình thương vô điều kiện. Tình thương vô điều kiện có nghĩa không lệ thuộc quá khứ. Đây không có nghĩa là con không nhớ quá khứ, mà có nghĩa là con không mang vết thương vết thẹo tình cảm và các định kiến khiến con phản ứng một cách nào đó khi con gặp một người nhấn các nút được tạo ra trong quá khứ.

Hãy tiếp xúc hiện tại ngay lúc này

Con không có nút nào hết. Con có thể nói như sau: “Bất kể chuyện gì xảy ra trong quá khứ, ngay lúc này, tôi không sống lại quá khứ. Tôi sống giây phút hiện tại với tâm như một tấm bảng trắng, với tâm ngây thơ của đứa trẻ.” Khi con làm thế thì con tự giải thoát khỏi khuôn nếp phản ứng cũ và tìm ra một phản ứng cao hơn khi con gặp một hoàn cảnh giống như một hoàn cảnh con đã gặp trước đây. Khi con chứng tỏ con muốn chọn một phản ứng cao hơn thì con mở cửa để tình thương vô điều kiện tràn vào, vì con không tìm cách bảo vệ mình và ngăn chặn người khác. Ngược lại con đang tìm cách nâng người khác lên, và đó chính là điều kiện khiến tâm con mở ra đón nhận dòng chảy của tình thương vô điều kiện.

Con có thấy là những gì thày vừa nói có vẻ mâu thuẫn chăng? Thày nói là có một điều kiện để tâm con mở ra đón nhận dòng chảy của tình thương vô điều kiện. Nhưng điều kiện này là con không có điều kiện – tức là con để cho thình thương tuôn chảy và bày tỏ vô điều kiện. Khi con bị các điều kiện của kho dữ liệu và quá khứ giam hãm thì con muốn điều khiển cách tình thương thể hiện qua con. Đó chính là lúc con khóa dòng chảy vì con đã đặt điều kiện là tình thương phải thể hiện ra sao. Tình thương vô điều kiện sẽ rút lại và nói: “Tôi tôn trọng chọn lựa của bạn. Nhưng tôi sẽ có mặt ngay khi bạn quyết định thay đổi chọn lựa, và cho phép tôi tuôn chảy qua bạn.”

Con chỉ có thể có khi con cho

Con có thể phối hợp các điều thày giảng và rút ra hai kết luận quan trọng chăng? Tình thương vô điều kiện muốn được tuôn chảy để nâng mọi sự sống lên. Nếu con ra điều kiện trong tâm con và dùng để phán xét người khác, thì tức là con nói: “Tôi không thể bày tỏ tình thương với một người trừ khi người đó hội đủ một số tiêu chuẩn. Người nào không hội đủ tiêu chuẩn phải bị trừng phạt hay điều khiển.” Như vậy là con đã không cho tình thương một cách tự do và vô điều kiện, và khi con không cho người khác tình thương vô điều kiện, thì tình thương không thể tuôn chảy qua con – và do đó con không kinh nghiệm được tình thương vô điều kiện.

Con có thấy ý nghĩa ẩn dụ trong bài cầu thỉnh: “Vì những gì ta cho, ta chắc chắn sẽ nhận”? Nếu con muốn được tha thứ, hãy tha thứ người khác. Nếu con muốn được tình thương, hãy cho người khác tình thương – nhưng hãy cho vô điều kiện. Tha thứ người khác vô điều kiện thì mình sẽ được tha thứ vô điều kiện. Con có nghe Ki-tô nói: Chớ phán xét, vì mình sẽ bị phán xét. Vì những gì con làm cho người khác thì con sẽ hứng chịu, vì thế giới này chỉ là một tấm gương.

Con hãy sẵn sàng nhận ra là nếu con không kinh nghiệm tình thương vô điều kiện, đó là vì có điều kiện nào đó trong kho dữ liệu của con đang làm nghẽn dòng chảy của nó. Con đang tìm cách điều khiển dòng chảy vì con muốn kềm chế người khác để khiến họ phải quy phục thế giới quan của con, và như thế giúp con cảm thấy thế giới quan của mình không bị đe dọa. Con hãy sẵn sàng chất vấn thế giới quan của con, nhưng thêm nữa con hãy xét xem con có thể rũ bỏ nó luôn chăng. Con hãy quan sát những người đang chìm đắm trong hệ thống tín điều của họ.  Nhiều người không thể đột nhiên rũ bỏ nó, vì làm vậy thì họ sẽ bị khủng hoảng bản sắc, tức là không còn biết mình là ai nữa.

Tâm linh có thật

Ý nghĩa thật của con đường tâm linh là con sẽ dần dần tiến tới chỗ con có thể làm giống như Giê-su khi trên cây thập tự.  Giê-su đột nhiên bừng thấy là mặc dù thày đã đạt được tâm Ki-tô tới một mức cao trong kiếp sống này, nhưng thày vẫn còn chờ mong là mọi phải diễn tiến một cách nào đó. Chính những chờ mong này đã trói buộc thày vào địa cầu. Đó là lúc thày quyết định – đây là hành động buông bỏ tối hậu – để cho quá khứ hoàn toàn chết đi, và đó cũng là lúc thày được tái sinh.

Nếu lúc đó Giê-su không để cho quá khứ chết hết đi, thì con nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra? Thày sẽ phải đầu thai trở lại để vượt qua quá khứ đó, cho tới khi thày sẵn sàng chất vấn cách thày nhìn thế giới và nhận ra là nó không có thực.

Có người cho rằng Giê-su vốn là Thượng đế hay là con Thượng đế, và do đó thày được bảo đảm chiến thắng và thăng hoa. Nhưng không có gì bảo đảm cả trong thế giới tự quyết này. Giê-su khi trên thập tự có thể từ chối không rũ bỏ hết quá khứ, và nếu vậy không trở thành Giê-su Ki-tô, tức là tiếp tục là vị mà có người đã gọi là Giê-su người thợ một, tuy rằng thày có thể thổ lộ sự thực là trong kiếp đó Giê-su không hề làm nghề thợ mộc.

Cho mọi người chọn lựa thực

Ta có thể nói mục đích của con đường tâm linh là vượt qua các điều kiện nơi mình để rồi giản dị thấy thế giới như nó là, chấp nhận nó như nó là, chấp nhận là cái gì đang là thể hiện cái không thật, và cái không thật thì không bao giờ thường hằng. Do đó, mỗi lúc con đều cho phép tình thương vô điều kiện thể hiện để mọi người có thể chọn giữa tình thương và phản tình thương.

Con không đi vào rung động của phản tình thương và tìm cách buộc người khác phải chọn lựa một cách nào đó. Con cho họ cơ hội lựa chọn. Con sẵn sàng để tình thương phát biểu rất thẳng thắn – nếu cần – khiến họ phải trực diện chọn lựa đó bằng cách chứng minh rõ ràng  – nếu cần – là họ có thể có chọn lựa khác. Nhưng con không vượt qua lằn ranh và muốn ép buộc họ. Con giữ tự do của mình để con có thể ở trong tình thương vô điều kiện bất kể lựa chọn của họ.

Dĩ nhiên là con có thiện ý muốn giúp người khác –  và con có thể đã bỏ ra nhiều công sức giúp người đó nhận ra điều gì – nhưng nếu họ không chịu nhận ra thì con sẽ cảm thấy như thế nào? Nếu con có tình cảm tiêu cực hay dính mắc thì con đã không hoàn toàn ở trong tình thương vô điều kiện, và con cần làm việc chỉnh sửa tâm mình. Con cần phải xem lại kho dữ liệu của mình và nhận ra tại sao con đã tạo hình ảnh là người quanh mình – mà con biết là Thượng đế đã cho họ quyền tự quyết – phải phản ứng một cách nào đó, phải chọn lựa một cách nào đó khi con nói hay làm điều gì.  Vì sao con đã cho phép mình cất vào kho dữ liệu, vào thế giới quan của mình, các yếu tố phản tình thương này?

Nếu con không chờ mong thì con không thể bị thất vọng, bất kể người kia làm gì hay không làm. Con có thấy chăng là chỉ khi nào con không bị thất vọng hay bị ảnh hưởng một cách tiêu cực bởi người khác thì con mới thật sự có tự do. Chỉ khi đó con mới ở trong tình thương vô điều kiện. Con yêu dấu, làm sao con có tự do? Chỉ có cách duy nhất là ở trong tình thương vô điều kiện. Chỉ ở nơi không điều kiện thì con mới được thật sự tự do.

Hãy nhận Hiện diện của thày

Thêm vào lời nói, thày đã neo chặt Hiện diện của thày là hai yếu tố nam nữ, hai thể hiện nam nữ, của Tia sáng Thứ ba của Tình thương của Thượng đế. Con đã có cơ hội cảm nhận nó, nếu con chấp nhận nó. Nếu con không cảm nhận nó thì con nên biết là Hiện diện của thày vượt qua giới hạn của thế giới vật chất. Bất cứ lúc nào trong tương lai, con đều có thể cảm nhận Hiện diện của thày nếu con chịu mở tâm đón nhận. Nếu con chưa mở tâm được lúc này thì đừng nản chí, đừng để kho dữ liệu chế ra một phán xét. Con hãy nhìn nhận là con cần làm việc tảy rửa các điều kiện đang ngăn chặn con không nhận được tình thương vô điều kiện, và chấp nhận là con xứng đáng được nhận nó. Sau đó, con hãy ra sức làm việc, và nhận ra rằng khi con đã quét dọn đủ số các ngăn tài liệu thì Mặt trời của tình thương vô điều kiện sẽ chiếu sáng xuyên qua đám mây, và con sẽ cảm nhận được nó.

Con yêu dấu, thày LÀ một đấng vượt thời gian và không gian. Con cũng vậy, con vũng vượt thời gian và không gian. Con hiện đang chọn coi mình là một sinh thể bị thời gian và không gian giới hạn – và chọn lựa này hoàn toàn chấp nhận được – nhưng con nên biết đây không phải là chọn lựa duy nhất của con.

Thày niêm con trong ngọn lửa của Tình Thương Vô điều kiện của TA LÀ. Thày niêm các phong trào các người tâm linh đang đi tìm một trạng thái tâm thức cao hơn. Khi con tiếp tục hướng về tình thương vô điều kiện, thì ông hoàng thế gian sẽ tìm đến nhưng sẽ không nắm được gì nơi con. Mặc dù đại diện của hắn có thể gia nhập, nhưng họ sẽ không phá đổ được phong trào này. Họ sẽ ngừng được vòng xoắn đi lên đã hình thành và có tiềm năng gia tốc để trở thành vùng ánh sáng huy hoàng xóa tan màn đêm đang bao phủ quả đất. Đây là ánh sáng soi đường tới một thực tại mới, một cách hội tụ mới, một cách giao tiếp mới đựa trên tình thương vô điều kiện. Thày niêm các con trong tình thương đó.