25 | Cảm thấy thoải mái với việc mình ở trên trái đất

Chân sư Thăng thiên Phật Gautama qua trung gian Kim Michaels, ngày 3 tháng 12 năm 2017. Bài truyền đọc này được trao truyền nhân một hội nghị tại Tallinn, Estonia.

TA LÀ Chân sư Thăng thiên Phật Gautama, và trong niềm vui của Phật, thày là. Nhiều người có lẽ không gắn liền Phật với niềm vui vì họ có hình ảnh Phật nghiêm trang, ngồi yên, có vẻ cách biệt khỏi trần thế và những người trong thế gian. Lẽ dĩ nhiên, con yêu dấu, nếu thày thật sự cách biệt khỏi con người thế gian, thì tại sao thày lại rời Niết bàn để giáo hóa họ? Nếu thày thật sự cách biệt, thì liệu thày có phát nguyện nâng cao ngọn lửa của Phật và giữ không gian cho trái đất? Chắc chắn là không, và do đó thày không cách biệt nhưng thày cũng không dính mắc. Trung đạo phải được tìm ra, không nhất thiết giữa hai đối cực mà vượt lên trên chúng.

Trung đạo là một điểm quân bình rất khó tìm trên một hành tinh dày đặc và tăm tối như trái đất. Chắc chắn là những người trong các con đã đến đây như một avatar đã phải đối mặt với thách thức này. Tất cả chúng ta, là những người đã đến đây như avatar, đều đã phải đối mặt với thách thức làm sao ở trong đời nhưng không thuộc vào đời. Lẽ dĩ nhiên, tất cả chúng ta đều đã trải qua một giai đoạn trầm mình vào thế gian, đồng hóa mình với thế gian, và tại sao chúng ta đã làm vậy? Chúng ta đã làm vậy như sự tiếp nối của mong muốn đã đem chúng ta tới đây. Chúng ta đã tới đây để đem lại một thay đổi tích cực và giúp trái đất vượt lên trên một số biểu hiện mà chúng ta thấy rõ là không tự nhiên và không thể hiện hữu trên một hành tinh tự nhiên.

25.1. Mong muốn có quyền năng siêu nhiên

Đó là mục đích đã đem chúng ta tới đây, và chúng ta đã đi vào một khuôn nếp phản ứng khi chúng ta tới đây và thấy là thiện tâm của mình bị bác bỏ và chê bai. Nhiều khi chúng ta lại càng thêm thiết tha, càng thêm dính mắc, muốn làm một việc mà các tà lực, các sa nhân, và các cư dân trái đất – các cư dân nguyên thủy của trái đất – không thể phớt lờ hay chối bỏ. Con thấy chăng, con yêu dấu, là nhiều người trong chúng ta, khi bị chấn thương nhập đời nguyên thủy và bị sa nhân và cư dân trái đất phớt lờ hay chê bai, đã tạo ra mong muốn có khả năng, ngay cả khả năng siêu nhiên, tạo ra một biểu hiện mà họ không thể phớt lờ, không thể chối bỏ.

Con thấy là ngay bây giờ vẫn có nhiều người tâm linh mong muốn thấy một biểu hiện không thể chối cãi chứng tỏ giá trị của cái nhìn tâm linh về đời sống, là đời sống có một khía cạnh tâm linh. Nhiều người mong muốn có được thần nhãn hay quyền năng siêu nhiên khác khiến họ làm được một chuyện mà con người không thể phớt lờ, chối bỏ, hay giải thích bẻ quẹo. Nhiều tín đồ tôn giáo cũng có mong muốn tương tự, như nói được ngoại ngữ lạ hay có khả năng chữa lành (bất kể điều này nghĩa là gì), hoặc Ki-tô trở lại trần thế như một biểu hiện không thể chối cãi trên không trung, khiến không ai có thể chối cãi là chuyện này đã xảy ra.

25.2. Nghi ngờ sự hiện hữu của Thượng đế

Qua các thời đại, nhiều người đã hỏi: “Tại sao Thượng đế không chứng minh là ngài hiện hữu, tại sao ngài không lấy đi sự tà ác và tăm tối khỏi trái đất?” Khi họ thấy là bóng tối tiếp tục tồn tại và Thượng đế dường như không có đó hay có vẻ cách biệt, thì họ bắt đầu nghi ngờ là một Thượng đế. Lẽ dĩ nhiên, đó là lúc sa nhân cảm thấy họ đã thực sự hoàn tất thành quả lớn nhất – khi họ khiến được một avatar nghi ngờ sự hiện hữu của Thượng đế. Quả thực, đây là điểm thấp nhất mà con có thể rơi xuống khi con là một avatar đã tới đây với nhận biết có cái một trong mọi sự sống, và mong muốn nâng mọi sự sống lên. Bây giờ thì con tới điểm nghi ngờ có một đấng tối cao, có một mục đích cao và con có mục đích khi tới đây.

Đó chính là điều sa nhân muốn đạt được. Họ muốn chúng ta rơi vào trạng thái đó, mà tất cả chúng ta đều đã rơi vào, như nhiều vị huynh đệ tôn quý của thày đã nói. Con yêu dấu, chính thày quả thực cũng đã rơi vào trạng thái đó. Thày đã rơi xuống một điểm thấp đến độ những ai có quan niệm tôn thờ Phật sẽ từ chối không chấp nhận. Họ sẽ nói là đây không phải là đức Phật thật đang nói là đức Phật đã rơi xuống trạng thái thấp như vậy, vì đức Phật chắc chắn đã sinh ra toàn hảo. Thày đã không sinh ra toàn hảo, trong kiếp đầu thai cuối hay trong bất cứ các kiếp trước. Con yêu dấu, thày đã phạm những lỗi lầm mà nhiều người trong các con đã phạm.

25.3. Nếu con có quyền năng siêu nhiên thì sao?

Thày cũng đã có mong muốn có được quyền năng sẽ thức tỉnh con người và khiến họ không thể chối bỏ khía cạnh tâm linh của cuộc sống. Thày đã phải vượt qua mong muốn này trong kiếp đầu thai cuối của thày. Quả thực là khai ngộ cuối cùng mà thày phải đối mặt, khi thày bị Ma vương cám dỗ, đã là ý muốn dùng khả năng của tâm, mà thày đã đạt được, để phản ứng lại các cám dỗ của Ma vương. Khi đó thày đã đạt được một tầng tâm thức của quả vị Phật, nên thày quả thực có một số khả năng mà thày có thể dùng để phản ứng lại các cám dỗ của Ma vương. Nhưng con yêu dấu, thày lại làm vậy để làm gì? Thày đạt được kết quả gì? Nếu thày chứng minh các khả năng của thày, thì thày sẽ đạt được kết quả gì trong công việc giúp sự sống tiến triển?

Con cần tự mình ngẫm nghĩ điều này nếu con nhận ra là con có mong muốn có quyền năng siêu nhiên. Con cần xem xét con sẽ đạt được gì nếu con có quyền năng mà đôi khi con mơ tưởng mình có. Nếu con sử dụng quyền năng đó, thì con sẽ thực sự đạt được kết quả gì?   

Đầu tiên hết con cần nhận ra là sẽ có một số sinh thể, một số người, sẽ chối bỏ tức khắc là biểu hiện đã xảy ra, dù rằng họ đã thấy nó với chính mắt họ. Có những người đã thấy Giê-su đi trên nước và uống rượu mà trước đó Giê-su đã biến ra từ nước, và họ không tin những điều đó. Họ không tin những chuyện mà giác quan của chính họ đã trải nghiệm. Sau khi hiện tượng xảy ra, thì tâm lý trí, phân tích của họ bắt đầu nghi ngờ là chuyện đó đã thực sự xảy ra. Họ bắt đầu nghi ngờ là các hiện tượng đó là chỉ dấu Giê-su đã đạt được sự điều ngự tâm linh. Họ nghĩ rằng có sự gì gian trá bên trong. Họ nghĩ đó là những gian trá của ác quỷ và do đó Giê-su không phải là một vị thày tâm linh thật, thày không phải là đấng Cứu thế vân vân và vân vân. Lẽ dĩ nhiên, sa nhân lập tức tìm cách chống lại những chứng minh quyền năng cao của Giê-su bằng cách khiến con người tin rằng tà lực và ác quỷ đã đánh lừa họ, hay là chúng đã nhập vào Giê-su để thực hiện những trò bịp bợm đó.

Nếu con chuyển sang thời hiện đại, thì các nhà duy vật sẽ tức khắc nghi ngờ là những hiện tượng đó đã xảy ra. Nhiều nhà duy vật sẽ nói là tuy nhiều người đã thấy các biểu hiện bên ngoài đó, nhưng đó chỉ giản dị là tâm họ và tâm tập thể đã đánh lừa họ để họ nghĩ là họ đã thấy những hiện tượng đó, nhưng sự thực thì chúng không có thật. Nếu con suy ngẫm chuyện này, thì con nhận ra là không có bất cứ điều gì mà tâm vỏ ngoài (tâm xác thịt, tâm con người, tâm lý trí, phân tích, đường thẳng) không thể nghi ngờ.

Thực tế là, con yêu dấu, con không bao giờ có thể chứng minh bất cứ điều gì trên một hành tinh có vật chất dày đặc, có tâm thức dày đặc như trái đất. Tại sao vậy? Bởi vì chức năng cốt yếu của một hành tinh có vật chất dày đặc là cho con người một trải nghiệm trầm mình trong đó họ có thể trải nghiệm họ là một sinh thể tách biệt.

25.4. Mục đích của các hành tinh có vật chất dày đặc

Để có được trải nghiệm đó, con không thể có khung tham chiếu mà con có trên một hành tinh tự nhiên, là nơi con cảm thấy sự kết nối với một cái gì lớn hơn là ý niệm bản ngã hiện thời của con, con cảm thấy cái một trong mọi sự sống. Đây không phải là một hiểu biết bằng trí năng mà con có trên một hành tinh tự nhiên. Đây là một trải nghiệm, một trải nghiệm nội tại – mà ngày nay con gọi là “trực nhận” – nhưng trên một hành tinh tự nhiên nó được coi như một trải nghiệm tự nhiên. Nó tự nhiên như khi con mở mắt và thấy mặt trời.

Con không thể có khả năng này nếu con muốn có trải nghiệm trầm mình. Những người trong giai đoạn trầm mình không có ý niệm cái một trong mọi sự sống. Đó chính là lý do vì sao họ không có khung tham chiếu giúp họ có được cảm nhận không thể chối cãi là cuộc sống có cái gì cao hơn những gì họ trải nghiệm qua cái ngã tách biệt. Họ không thể thấy điều mà con thấy khi con thức tỉnh và nhận ra khía cạnh tâm linh của đời sống. Con yêu dấu, không có gì con có thể nói, không có gì con có thể làm, có thể giúp những người đang trong giai đoạn trầm mình trải nghiệm một thực tại cao hơn, như con đã trải nghiệm và nhiều người trong các con coi là đương nhiên, vì các con đã có trải nghiệm này từ quá lâu nên nó có vẻ đương nhiên với con.

Nhiều người trong các con đã có cảm nhận nội tại rằng mình nối kết với một cái gì lớn hơn trong suốt kiếp sống này. Ngay cả khi các con còn thơ ấu, con không thể hiểu vì sao người khác không có cảm nhận đó. Khi con lớn lên, con đã có khi tự hỏi làm sao con có thể nói người khác biết về khía cạnh tâm linh của cuộc sống vì nó quá hiển nhiên với con, nhưng người khác không thấu hiểu được. Họ không thấy điều này hiển nhiên, họ cảm thấy bị đe dọa và họ bác bỏ nó.

Ấy, con yêu dấu, con hiểu chăng là những người đang trong giai đoạn trầm mình bắt buộc phải bác bỏ tầm nhìn cao hơn của con. Vì nếu không họ không thể tiếp tục trầm mình, tiếp tục tự đồng hóa với trái đất và cái ngã vỏ ngoài. Lẽ tự nhiên, chúng ta biết là có nhiều người không tự nguyện ở trong giai đoạn trầm mình. Họ đã bị sa nhân lừa dối, họ đã bị sa nhân thao túng để chấp nhận những khuôn nếp phản ứng giữ họ trong trạng thái trầm mình.

Nếu con tưởng tượng một kịch bản lý tưởng, thì con có thể nói là tất cả những cư dân nguyên thủy của trái đất hiện đang đầu thai đáng lẽ đều đã thăng thiên. Tuy nhiên, vì có luật tự quyết, thì một kịch bản lý tưởng chỉ là một ước tính vì quyền tự quyết phải được phép tự trải bày. Con có thể nói là khi một hành tinh được tạo ra, khi một số dòng sống đầu thai lần đầu trên hành tinh đó, thì có thể có một kịch bản lý tưởng ước tính họ có thể tăng triển như thế nào. Vì có luật tự quyết, nên kịch bản lý tưởng không là thực tế nhất định, và do đó các chân sự thăng thiên sẽ không cho rằng mọi chuyện đã hoàn toàn thất bại nếu kịch bản lý tưởng không được hoàn thành. 

25.5. Chứng minh có chọn lựa khác

Các thày cho phép con người đi lạc vào những nẻo mà họ cần đi vào. Lẽ dĩ nhiên, tình trạng cũng có thể tới chỗ ta có thể nói là sa nhân đã khiến con người đi vào các khuôn nếp phản ứng đó. Con người không có cách cư xử nào khác khuôn nếp phản ứng, do đó ta có thể nói điều chính đáng là các avatar tới đầu thai ở đây để chứng minh là có chọn lựa khác. Con yêu dấu, mục đích của các thày khi trao truyền giáo lý (kể cả trong quyển sách mới) về việc các avatar tới đầu thai trên trái đất, là để nói với các con là các con không đến đây để thực hiện một thay đổi đặc thù trên hành tinh này. Con tới đây chỉ để chứng minh có chọn lựa khác.

Điều này có nghĩa là con cần cho phép những người chưa sẵn sàng hay chưa chịu bước ra khỏi giai đoạn trầm mình, chối bỏ con và bác bỏ những gì con nói. Thày muốn thêm vào những gì Giê-su đã nói, và nói ở đây là khi con xuống đây và gánh chịu chấn thương nhập đời nguyên thủy và tạo ra cái ngã gốc (cái ngã tách biệt đầu tiên mà con tạo ra) (primal self), thì nhiều người trong các con không hoàn toàn nắm vững thực tế của luật tự quyết. Con lúc đó không hoàn toàn chấp nhận là vai trò của con chỉ là nêu tấm ngương mà không thực hiện một thay đổi đặc thù. Con đã tạo ra ngã gốc vì con mong muốn thực hiện một thay đổi nào đó, và điều này đã khiến con mong muốn có được quyền năng đặc biệt thể hiện một biểu hiện đặc biệt mà con người không thể phớt lờ hay bác bỏ. Để hoàn toàn buông bỏ ngã gốc, để thấy là nó không thật, con cần nhận ra là vì có luật tự quyết, con đã có một mong muốn quá quắt, trái luật. Con có mong muốn ép buộc con người thức tỉnh vì như vậy tốt cho họ.

25.6. Làm gì và làm cách nào

Con yêu dấu, sa nhân có gì? Họ có mong muốn ép buộc con người không thức tỉnh vì đây là điều tốt cho họ, tốt cho sa nhân. Điều con cần nhận ra ở đây là, lẽ tự nhiên, trong cương vị một avatar con không nên có mong muốn ép buộc con người thức tỉnh vì như vậy tốt cho họ. Đó là lý do vì sao con tiến thêm bước nữa và nhìn vào ngã gốc mà con đã tạo ra và có mong muốn áp đặt một thay đổi nào đó trên trái đất, ép buộc con người thay đổi bằng cách nào đó, ép buộc họ thức tỉnh. Con cần nhận ra là dù mong muốn này phát sinh từ thiện tâm, nhưng nó cũng phát sinh từ một điều mà các thày đã giảng trước đây: đó là nhiều người hiểu cần làm gì, nhưng họ không có một cái nhìn thực tế là làm cách nào. Con đã tới đây với hiểu biết đúng đắn là trái đất cần thay đổi và con người nên rốt cuộc thức tỉnh. Nhưng con có một hiểu biết không thực tế về cách thực hiện chuyện này, kể cả nghĩ rằng vì sa nhân đã dùng bạo lực để ru ngủ con người, thì con được quyền dùng một bạo lực nhẹ hơn để thức tỉnh họ.

25.7. Một mong muốn vị tha để thỏa mãn cái ngã

Giờ đây, con cần tiến thêm bước nữa và xem xét cái ngã tách biệt mà con đã tạo ra và nhận ra là tuy ngã tách biệt tin chắc là nó chỉ muốn thức tỉnh con người vì như vậy tốt cho họ, nhưng sự thực là ngã tách biệt muốn thức tỉnh con người vì như vậy tốt cho con, tốt cho . Nói cách khác, mong muốn thức tỉnh con người, sau khi con đã tạo ra ngã tách biệt, thực sự là để con cảm thấy con đã hoàn thành những gì con muốn hoàn thành khi tới trái đất này, nhưng con vẫn chưa hoàn thành được.

Con có thấy chăng là ngã tách biệt tin chắc là nó làm thế vì như vậy tốt cho mọi người, nhưng thực ra đó là vì như vậy tốt cho con, để con thực hiện được mục đích mà con đã tự định ra? Khi con còn nhìn đời qua ngã tách biệt, ngã gốc, thì con sẽ tiếp tục nghĩ là con muốn thức tỉnh con người vì như vậy tốt cho họ, nhưng đó là vì như vậy “tốt” cho con, vì con được cảm thấy thoải mái với việc mình đã tới trái đất.

Lẽ dĩ nhiên, điều này dễ hiểu, ta cũng có thể nói là “tự nhiên”, là khi con tới trái đất và gánh chịu chấn thương nguyên thủy, thì con bị chấn động rất mạnh và không thoải mái với việc mình ở đây, con không thoải mái với việc mình đã đến đây. Do dó, điều tự nhiên là con mong muốn tới được điểm con cảm thấy thoải mái với việc mình ở đây, với việc mình đã đến đây. Con nghĩ rằng, khi con còn ngã tách biệt đó, cách duy nhất để con cảm thấy thoải mái với việc mình đã đến đây là thực hiện mục đích mà con đã định ra khi tới đây.

Điều được nói trong quyển sách mới, một cách vừa gián tiếp vừa tiềm ẩn, là con cần tới điểm nhận ra là hiểu biết, nhận biết mà con có khi con tới đây không phải là nhận biết cao nhất. Chắc chắn là lúc đó, con ở trạng thái tâm thức cao hơn đa số cư dân trái đất, nhưng con không có hiểu biết cao nhất về luật tự quyết và cách nó vận hành. Khi con còn nắm chặt viễn quan nguyên thủy đó, mục đích nguyên thủy đó, thì con không thể cảm thấy thoải mái với việc mình đã đến đây cho tới khi mục đích đó được hoàn thành. Vì bây giờ con nhận ra là mục đích đó không bao giờ hoàn thành được vì có luật tự quyết, thì có nghĩa là khi con còn nắm chặt mong muốn đó, thì con không thể nào cảm thấy thoải mái với việc mình ở trên trái đất.

Thay đổi mà các thày muốn trình bày cho con, mà con cần phải thực hiện, là con cần để cho cái ngã đó chết đi. Khi đó, con tới điểm chấp nhận, như Giê-su đã giảng một cách rất hùng hồn, là con tới đây để là người con là, để tỏa chiếu ánh sáng của con, để cho con người một tấm gương, một khung tham chiếu. Khi con xoay chuyển tầm nhìn, như tất cả các thày đã làm (hay ít ra là hầu hết các thày, trừ những người đã tạo ra một ngã gốc khác), thì con sẽ trút bỏ được gánh nặng cảm thấy không thoải mái với việc mình ở đây, cảm thấy nếu thay đổi này hay thay đổi kia xảy ra thì con sẽ cảm thấy thoải mái với việc mình ở đây. Con cũng có thể trút bỏ hết gánh nặng trách cứ mình đã tới đây, cảm thấy: “Tôi đã quá ngu dốt khi tôi tình nguyện xuống một hành tinh như thế này”. Các cảm nhận này sẽ tan biến đi khi con trải qua tiến trình tuần tự cho tới khi con tới điểm con có thể rũ bỏ chúng. Lúc đó, con yêu dấu, con có thể cảm thấy thoải mái với việc mình ở đây bằng cách giản dị là gì con là.

25.8. Cảm thấy thoải mái là người con là

Con yêu dấu, con thấy chăng là khi con tạo ra cái ngã muốn làm điều gì trên trái đất, thì con không thể là người con là. Đó không phải là người con là. Qua cái ngã đó, cho dù ngã đó cảm thấy nó đã hoàn thành mục đích của nó, con vẫn không thể nào cảm thấy thoải mái với chính mình hay với việc con ở đây. Con chỉ có thể cảm thấy thoải mái với việc mình ở đây khi con cảm thấy thoải mái với chính mình, và cảm giác này chỉ có thể tới từ bên trong. Nó không thể tùy thuộc bất cứ thành quả bên ngoài nào, bất cứ kết quả bên ngoài nào mà con có thể thực hiện trên hành tinh này hay bất cứ hành tinh nào khác. Ngay cả trên một hành tinh tự nhiên, con không thể cảm thấy một cách tối hậu thoải mái với chính mình qua những thành quả bên ngoài của mình. Con phải phát triển cảm nhận từ bên trong cảm thấy thoải mái với chính mình giản dị dựa trên con là ai.

Điều này cho thấy gì về những người trong chúng ta đã chọn lựa là avatar? Nó cho thấy là chúng ta đã chọn tới một hành tinh thấp hơn vì chúng ta chưa hoàn toàn phát triển cảm nhận quý trọng mình là ai từ bên trong chính mình. Chúng ta vẫn còn nghĩ là phẩm giá của mình, cảm nhận thoải mái với chính mình, dính liền với các thành tựu, thành quả của mình. Đó là lý do vì sao chúng ta quyết định cho mình một mục đích khác, đặt mình vào một chu kỳ khác, và lần này đặt cho mình một mục đích khó hơn là đạt được điều không thể đạt được trên một hành tinh tự nhiên, đó là đem lại thay đổi trên một hành tinh không tự nhiên.

Thách đố mà chúng ta đối mặt để có thể thăng thiên là tới điểm hoàn toàn buông bỏ mong muốn cảm thấy thấy thoải mái với chính mình trên căn bản những thành tựu và thành quả của mình, trên căn bản những gì mình đã làm. Con cần tới điểm cảm thấy thoải mái với chính mình trên căn bản mình là ai, mình là , Sinh thể mà con là.

25.9. Khai ngộ sử dụng quyền năng siêu nhiên

Đây là khai ngộ mà thày giáp mặt khi ngồi dưới cội Bồ đề và bị Ma vương thử thách. Thày có thể dùng quyền năng siêu nhiên để làm điều gì, khiến ác ma chấn động và khâm phục. Thày bị cám dỗ trong một giây lát. và đã tới “gần kề” quyết định sử dụng quyền năng đó. Nhưng thày đã có thể tự kiềm chế, giữ tâm không dính mắc, và dùng thủ ấn chạm đất (động tác chạm đất với các ngón tay của một bàn tay) để chạm mặt đất và kêu lên: “Vajra (Kim cương)!” Thày có quyền ở đây mà không làm gì, và chỉ (mà không phải là chỉ) bằng cách là. Con cũng có thể tới điểm đó khi con buông bỏ mong muốn làm bất cứ điều gì trên trái đất.

Điều này không có nghĩa là con sẽ ngồi dưới một gốc cây phần còn lại của cuộc đời và không làm gì cả. Con rất có thể có một cuộc đời tích cực. Con cũng có thể, như Giê-su có nói, có một cuộc đời “bình thường” và biểu hiện bản thể cao của con qua cuộc đời thoạt trông bình thường đó. Con cũng có thể làm một số chuyện tạo được thành quả trong thế gian và cải thiện điều kiện sống trên trái đất, nhưng con không làm từ cái ngã tách biệt lúc nào cũng cảm thấy thiếu thốn, bất toại nguyện. Con chỉ là gì con là và để ánh sáng của Dòng sông sự Sống tuôn chảy xuyên qua con. Con để ánh sáng làm công việc của nó thay vì con làm với tâm vỏ ngoài cảm thấy phải làm việc này, hay cảm thấy chính mình đã hoàn thành việc này. Con nhận ra với Giê-su: “Tự ta, ta không làm được điều gì cả.”

Các con yêu dấu, các thày rất hân hoan được trao truyền các giáo lý này ở hội nghị này, sẽ giúp vị sứ giả hoàn thành một quyển sách là khía cạnh Omega của quyển sách mới. Các con có một số dụng cụ và giáo lý giúp con thiết lập một thủ tục từng bước tháo gỡ những dính mắc mà các avatar thường có. Điều này có nghĩa là con có thể dần dần tới điểm con ngồi yên, giáp mặt Ma vương, chế ngự cám dỗ hành động xuyên qua cái ngã tách biệt muốn làm, muốn người khác khâm phục, muốn ép buộc. Thay vào đó, con có thể trụ vào bên trong, chạm đất và tuyên bố quyền ở đây trong trạng thái tâm là thuần khiết, khác với “mong muốn làm” của tâm thức nhị nguyên.

Dù một số trong các con chưa trải qua tiến trình này và chưa hoàn toàn tới điểm này, nhưng thày muốn các con làm thực tập này với thày. Con hãy giơ bàn tay phải ra, chĩa xuống phía dưới, thày biết là các con không thể chạm mặt đất vì đang ngồi trên ghế, nhưng con hãy tưởng tượng, hình dung là ngón tay con chạm mặt đất. Sau đó, chúng ta cùng nhau nói: “Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra, Vajra,” và một lần cuối: “Vajra.” 

Như vậy, mọi chuyện đã tác thành và thày niêm phong con, niêm phong hội nghị này trong tình thương và niệm vui của Phật, mà TA LÀ.