Đối phó với nỗi bất mãn sâu sắc về cuộc sống

Hỏi: Kim, cảm ơn ông đã đem lại giáo lý trong tư cách là sứ giả, nó đã giúp tôi rất nhiều. Tôi đã tìm thấy giáo lý của chân sư thăng thiên hơn 20 năm về trước. Tôi đã nỗ lực khám phá mục đích thực của mình là gì, sứ vụ thiêng liêng của mình là gì. Tôi đã thiết lập sự nối kết với cái ta cao hơn của mình, học cách nhận biết những thông điệp của cuộc sống, học cách tha thứ và yêu vô điều kiện. Nhờ quá trình này mà đời tôi đã thay đổi hoàn toàn. Nhưng thỉnh thoảng tôi lại cảm thấy bất mãn, tôi đánh mất ý nghĩa của cuộc sống, tôi cảm thấy như mình không đang sống cuộc đời của mình. Và tôi phải mất một thời gian để tìm lại động lực giúp mình bước tới. Tôi muốn hiểu gốc rễ của nỗi bất mãn sâu xa này. Làm thế nào chữa lành những chấn thương tình cảm và lý trí đó? Làm thế nào giữ cho sự nối kết với cái ta cao hơn của tôi được thường trực và ổn định, hầu tôi có thể thị hiện một cách ý thức vương quốc của Thượng đế trên địa cầu và hoàn thành một cách ý thức sứ vụ thiêng liêng của mình?


Trả lời của ông Kim Michaels, nhân Webinar 2021 cho nước Nga. Đăng ngày 26/5/2021.

Dựa trên kinh nghiệm bản thân, tôi xin nói là trong số những người tâm linh có một loại giấc mơ – chính tôi cũng đã mang giấc mơ này khi còn trẻ, và tôi đã thấy rất, rất nhiều người mang cùng giấc mơ đó như thế này: Nếu chúng ta tìm được giáo lý tâm linh đúng đắn, và nếu chúng ta tu học thật hăng say, thì nhất định chúng ta sẽ đạt tới điểm đột phá. Và khi chúng ta đột phá thì chúng ta sẽ giác ngộ – hay bất kỳ khái niệm nào khác mà người ta có về giác ngộ – và giờ đây mọi chuyện sẽ tuyệt vời.

Bản thân tôi đã mang giấc mơ này trong nhiều năm trời. Tôi còn nhớ vào thập niên 1990, tôi hay nghĩ: “Trời, mình đã giải quyết được quá nhiều thứ trong tâm lý mình rồi, không hiểu bây giờ còn bao nhiêu nữa?” Thế rồi sau khi nhận được tất cả các lời dạy về chấn thương nhập đời, về việc đi xuống từ một hành tinh tự nhiên đến trái đất, phải hứng chịu chấn thương nhập đời và sinh sống một thời gian rất dài trên địa cầu, cái nhìn của tôi đã đổi khác, vì tôi ngộ ra là trên một hành tinh như trái đất không hề có một trạng thái nào là vĩnh viễn, vì đây là một hành tinh phi tự nhiên.

Chừng nào còn đầu thai thì chúng ta sẽ còn kinh qua nhiều chuyện trong tâm lý mình, hoặc là tâm lý của riêng cá nhân mình, hoặc một điều gì đó mình đã lấy vào từ tâm thức tập thể và đang cố xử lý. Cho nên chúng ta đang  luôn luôn đối phó với một điều gì đó.

Tôi nghĩ bước đầu tiên – ít ra là điều mà tôi đã làm – là tôi đã từ bỏ ý tưởng mình sẽ đạt được một loại đột phá nào đó và thế là mình ở trong trạng thái tâm thức tối thượng, mình đã giác ngộ. Tôi nhận ra là luôn luôn sẽ có những chuyện khởi lên trong tâm lý mình.

Một điều nữa mà tôi thấy được khi tôi nhìn lại quá trình hơn 40 năm bước chân trên đường tâm linh, là có một số chu kỳ, một số giai đọan nhất định. Có những giai đọan mà chắc chắn chúng ta tăng triển.

Thông thường khi bạn tìm thấy một giáo lý mới, bạn rất hào hứng với nó, bạn cố gắng thực hành, nhưng bạn làm vậy với một viễn quan nhất định về những việc cần làm. Chẳng hạn khi tôi khám phá ra phong trào Summit Lighthouse thì tôi đang ở một mức tâm thức nào đó và tôi nhìn con đường tâm linh theo một cách nào đó, và vì vậy tôi tiếp cận nó theo cách đó. Nhưng tôi cũng có thể thấy là một vài lần tôi đã bước đến một bước ngoặt. Nơi đó là điểm mà đúng lý tôi cần bước lên một mức cao hơn trên đường tu, nhưng tôi lại mang một thái độ, một cách nhìn, một phin lọc nhận thức nào đó ngăn cản tôi bước tới. Như thể tôi bị dính mắc vào một cách nhìn nhất định về đường tu.

Đó là những giai đọan mà tôi có thể nhìn lại và thấy là mình không còn hào hứng nữa, có lẽ mình bất mãn, hay có lẽ như bạn vừa nói, tôi đã đánh mất ý nghĩa của cuộc sống vì nó không hẳn có ý nghĩa như trước nữa. Nó không khiến tôi phấn chấn. Tôi không cảm thấy có chuyện gì đang xảy ra vì tôi không đang tăng trưởng. Khi bạn không tăng trưởng thì bạn trở nên bất mãn.

Không chỉ là vấn đề những chấn thương cần chữa lành. Đó có thể là một chấn thương mà chúng ta cần đương đầu, tuy nhiên cũng có thể là chúng ta cần xoay chuyển thái độ của mình – như tôi vừa trình bày, chúng ta cần từ bỏ ý tưởng về một sự đột phá tối hậu. Như chẳng hạn, từ bỏ ý nghĩ là mình phải tinh tấn hơn hiện thời. Ý tôi muốn nói là tôi có thể nhìn lại và thấy rất nhiều người trong giáo lý của chân sư thăng thiên nghĩ rằng: “Tôi đã học các giáo lý này từ 10, 20 năm qua, tôi phải tiến hơn thế này chứ. Tôi phải an bình, tôi phải thế này, tôi phải thế kia, tôi phải nối kết được một cách thường trực với cái ta cao hơn của tôi. Tôi phải có khả năng thị hiện bất kỳ đời sống nào mà tôi muốn.”

Tôi nghĩ sẽ tới một điểm bạn cần xoay chuyển và bước ra khỏi tư duy đó, bạn cần buông các ý nghĩ đó và nhận diện đường tu là thực sự một tiến trình không ngừng, luôn luôn xem xét chính mình, luôn luôn nhìn vào tâm lý của mình để nhận ra một giới hạn nào đó, một cái ngã nào đó, rồi để cho nó ra đi.

Khi bạn từ bỏ mong muốn đạt được một sự đột phá tối hậu nào đó, thì tâm bạn sẽ an bình, vì bạn không còn luôn luôn cảm thấy mình phải tốt hơn, hay mình phải đạt tới một điểm nào khác, hay mình phải tinh tấn hơn nhiều. Bạn biết là bạn đang tăng triển mỗi ngày, đơn giản là bạn an bình là con người mà bạn là, ở nơi bạn đang đứng trên đường tu cho dù bạn chưa toàn hảo.

Tôi không lo lắng mình đang ở mức tâm thức nào. Bạn có thể bảo chuyện này dễ quá vì tôi biết mình ở mức cao hơn tầng 96, nhưng dù sao thì tôi không quan tâm đến chuyện đó. Tôi chỉ tiếp tục tìm kiếm điều kế tiếp mà tôi cần xử lý trong tâm lý của mình, và tôi xử lý nó. Tôi không mang cảm nhận là tôi phải ở một nơi nào khác. Tôi không còn cảm nhận này nữa. Thuở trước, tôi cứ cho rằng: “Ồ, tôi phải là một sứ giả toàn hảo, tôi không được lầm lỗi hay cái này cái nọ.”

Bây giờ nếu tôi làm lỗi, tôi sẽ học hỏi từ lỗi lầm xong tôi lại tiến tới. Nếu có điều gì khởi lên trong tâm lý, tôi sẽ xem xét nó xong tôi giải quyết nó. Tôi không kháng cự lại việc xem xét một vấn đề nào như nhiều năm về trước khi tôi cưỡng lại vì tôi không thể chịu nổi trong tâm lý mình có một loại vấn đề nào đó.

Tôi nghĩ đây chỉ là chuyện xoay chuyển, là nhận ra đường tu là một tiến trình không ngừng tiếp diễn. Chúng ta sẽ lần hồi tự cải thiện, rồi khi nào chúng ta đạt đến một trạng thái tâm thức tối thượng thì đó sẽ là lúc chúng ta không còn bám giữ cái thân xác vật lý này nữa. Chúng ta sẽ thăng thiên. Đó là cách nhìn của tôi, mong là nó đã hữu ích.

Chữa lành tâm lý là một tiến trình kéo dài suốt đời

Hỏi: Con đã mất nhiều người thân thiết mà con rất gắn bó. Trong suốt một năm trời, con đã rất chăm chỉ sử dụng các dụng cụ tâm linh được các chân sư thăng thiên trao truyền để chữa lành, để buông bỏ các chấn thương của quá khứ và khắc phục chấn thương nhập đời của con. Có những lúc con cảm thấy mình không còn dính mắc với quá khứ nữa và con có thể nhớ lại quá khứ một cách trung hòa, không động cảm. Nhưng gần đây, tới một điểm mọi chuyện lại lặp lại và con lại cảm thấy nỗi đau trong cảm xúc. Con rất bối rối, tại sao chuyện này lại xảy ra? Con cố nhìn vào bên trong, bước vào bên trong tâm lý mình một cách thật chân thành, và con tránh cach tiếp cận máy móc. Có lẽ chăng con chưa nhìn ra ảo tưởng của mình hay những tin tưởng đằng sau dính mắc này? Hay phải chăng con rất thiếu kiên nhẫn, và một năm trời thật là ngắn ngủi cho tiến trình này? Xin các chân sư thăng thiên vui lòng bình luận.


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 cho nước Nga. Đăng ngày 26/5/2021.

Con yêu dấu, khi con đọc quyển sách Những kiếp của tôi cùng các giáo lý về chấn thương nhập đời, con sẽ thấy là rất nhiều người trong các con có thể đã ở trên trái đất này một thời gian rất dài. Các con đã sống qua rất, rất nhiều kiếp sống, cho nên mặc dù các thày đã cho con những dụng cụ dũng mãnh, thật không thực tế chút nào nếu con nghĩ con có thể giải quyết tất cả chỉ trong một năm. Đơn giản là con cần kiên nhẫn hơn và tự cho mình nhiều thời gian hơn.

Con cũng cần nhận biết là bởi vì con đã gây dựng những khuôn nếp này suốt nhiều kiếp sống, cho nên sẽ tới một điểm khi con đã nỗ lực giải quyết một điều gì đó – và con cảm thấy mình đã giải quyết nó xong xuôi – nhưng thật ra con mới giải quyết được cho một kiếp đặc thù. Nhưng khi con cứ tiếp tục làm việc với tâm lý của con, cuối cùng con sẽ giáp mặt với một điều gì đến từ một tiền kiếp trước đó, nó sâu thẳm hơn, hay nó không hẳn là cùng một vấn đề tuy rằng nó có một số nét giông giống.

Con cần kiên nhẫn và nhận ra là sẽ có một số chu kỳ, qua đó con sẽ đào sâu xuống một vấn đề nào đó, con giải quyết nó, xong nếu có thể nói như vậy, con bơi trở lên mặt nước để lấy hơi và nhận được chút khuây khỏa. Rồi con lại lặn sâu xuống vùng nước của tiềm thức để đương đầu với cùng vấn đề đó ở một cấp độ sâu sắc hơn hay một vấn đề liên hệ mà con chưa giải quyết được lần đầu tiên.

Cho nên đơn giản, con cần kiên nhẫn hơn với chính mình, con cần chuyển đổi thái độ của mình để con có thể nhìn tiến trình này – như vị sứ giả này có nói – như một tiến trình chữa lành tâm lý sẽ kéo dài suốt đời con. Thẳng thắn mà nói, một kiếp sống là một thời gian rất ngắn để chữa lành tâm lý của con so với bao nhiêu kiếp sống mà con đã bỏ ra để xây đắp các chấn thương.

Làm thế nào ứng phó với một người không muốn sống

Hỏi: Con gái của con bị chứng tâm thần phân liệt (schizophrenia) và nó không muốn sống nữa. Làm thế nào con có thể làm việc trên tâm lý của chính con? Và làm thế nào con có thể giúp tâm lý con gái của con? Chấn thương nào là chấn thương mấu chốt ở đây? Và điều gì cần được giải quyết trước tiên? Con đã thử nhiều phương thức khác nhau, kể cả cầu nguyện, đọc thỉnh, xua đuổi các tà thể bệnh tật nhân danh Giê-su Ki-tô và cái Ta Là, cũng như nhiều cách khác, nhưng vẫn không đủ. Con có cảm giác là khi con càng thỉnh cầu ánh sáng thì tình trạng của con gái con càng trầm trọng hơn.


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Là Mẹ Thiêng liêng. Đăng ngày 8/9/2020.

Con cần nhìn ra ở đây là không một lời cầu nguyện, một lời chú, một lời thỉnh nào có khả năng đi ngược lại quyền tự quyết của một người. Đó là vì sao trong một số hoàn cảnh, con càng thỉnh cầu ánh sáng thì tình trạng dường như lại càng tệ hơn, vì ánh sáng đang tác dụng trên người đó nhưng họ lại không muốn quyết định xoay chuyển để trở về một thái độ tích cực hơn đối với sự sống. Và do đó, ánh sáng khiến họ bị dao động xốn xang, hay làm dao động những con quỷ hay tà thể đang xâm chiếm họ, khiến họ xử sự càng cực đoan hơn nữa.

Có thể điều cần thiết trong những cảnh huống như vậy là con hãy tạm ngừng thỉnh cầu ánh sáng thay mặt cho người đó. Điều có thể cần thiết trong trường hợp như thế này – và ta đang trình bày một cách tổng quát về những ai đang ở trong một hoàn cảnh tương tự – là con nên ngừng chú tâm vào người kia, và thay vào đó, con chú tâm vào chính con cũng như tâm lý của con, và con tìm cách giải quyết tâm lý của mình. Con cũng có thể tập trung và thỉnh cầu việc hóa giải mọi nghiệp chướng mà con còn mang với người kia.

Ta cũng biết đây là một thông điệp mà một số người sẽ rất khó lòng lắng nghe, nhưng con sống trong một thế giới nơi quyền tự quyết là định luật tối cao. Có thể có những hoàn cảnh mà một người không muốn sống, và đương nhiên con cảm thấy bắt buộc phải giải cứu họ khỏi tình trạng của họ để họ có thể tiếp tục sống, bởi vì con không muốn một người thương yêu phải qua đời. Nhưng có thể có những trường hợp mà con cần cho phép người đó qua đời, vì đó là cách duy nhất để dòng sống của họ học được bài học cần học – cụ thể là sự tự vẫn, hay thậm chí cả cái chết, sẽ không giải thoát họ khỏi tình trạng mà họ đang mang, vì con người luôn luôn mang theo tâm lý của mình với mình.

Ở đây ta không đang khuyến khích bất cứ ai hãy cứ để yên cho người khác tự vẫn hay để yên cho họ qua đời. Nhưng ta muốn nói là tới một điểm con cần ngừng sử dụng các dụng cụ tâm linh. Ta không đang đề cập tới chuyện vi phạm luật pháp, mà ta chỉ nói là nếu các bài thỉnh, bài chú, khiến cho tình trạng càng thêm bất ổn, thì rất có thể con cần ngừng sử dụng và cho phép tình hình trải bày ra cho đến kết cuộc.

Điều con có thể làm là con nỗ lực cải thiện tâm lý của con, tìm cách giải quyết những phản ứng mà toàn bộ cảnh huống đó khơi lên nơi bản thân con. Đây có thể là những điều vô cùng vi tế, sâu sắc, về cách con nhìn người khác, cách con nhìn chính mình cũng như trách nhiệm của con đối với người khác. Con cần nhận diện ở đây là con đang sống trên một hành tinh rất tăm tối, rất hỗn loạn. Con chỉ cần nhìn lại lịch sử và nhận ra biết bao người phải gặp chấn thương trầm trọng trong tiền kiếp của họ. Ngày nay có những người bước vào đầu thai đã mang sẵn những chấn thương vô cùng sâu đậm như vậy từ một tiền kiếp không xa.

Trách nhiệm của con có thể không phải là cứu sống người đó hay chữa lành chấn thương đó, vì chuyện này không thể. Mà trách nhiệm của con là trao cho người đó cơ hội tìm kiếm sự chữa lành. Nhưng nếu họ không muốn sử dụng cơ hội thì điều này có thể có nghĩa là trách nhiệm của con đối với họ đã chấm dứt. Ta nói ra điều này để con có thể đương đầu với những cảm giác trách nhiệm, tội lỗi, vô vọng và tuyệt vọng khi con không có khả năng giúp đỡ người đó.

Có những thời điểm trong đời khi con không thể giúp đỡ một người thân thuộc hay ngay cả một người con gặp trong việc làm. Và vì thế, con chỉ có thể đứng quan sát họ tiếp tục hành xử theo cách hành xử tự hủy diệt của họ. Một lần nữa, ta không đang nói tới chuyện vi phạm luật pháp. Nhưng sẽ tới một điểm khi con cần buông bỏ trách nhiệm của con đối với người kia và cho phép quyền tự quyết tự trải bày ra.

Ta cũng không đang bảo đây là việc đầu tiên mà con cần làm, bởi vì hiển nhiên con đã làm tất cả các biện pháp khác rồi. Điều con phải làm là đứng lui lại một bước khỏi tình thế trước mặt và tự nhủ: “Tôi sẽ tập trung vào việc cải sửa tâm lý của tôi”. Và khi con làm vậy, đôi khi một sáng ngộ trực giác có thể bật lên từ nội tâm, rằng giờ đây con đã giải quyết được một điều gì đó trong bản thân mình và con có thể tiếp cận người kia một cách khác hơn. Và điều này có thể giúp con giúp đỡ họ theo một chiều hướng mà trước đây con không thể làm được khi tâm lý của con tạo ra những phản ứng ngăn cản con giúp họ.

Lỗ thủng trong hào quang thành hình thế nào?

Hỏi: Các chân sư thăng thiên có đề cập đến lỗ hổng trong ba thể cao trong trường hợp chấn thương. Những lỗ hổng này thành hình như thế nào?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels trong một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 19/12/2019.

Nếu con nhìn vào hào quang, trường năng lượng của con, con có thể xem nó hơi giống cơ thể vật lý, chỉ không đến nỗi dày đặc như vậy. Con cũng biết, nếu có ai bắn một viên đạn vào cơ thể vật lý của con, viên đạn sẽ tạo ra một lỗ thủng trên cơ thể. Nếu người ta bắn viên đạn lớn, lỗ thủng cũng sẽ lớn. Cho nên điều mà các sa nhân, các tà lực, cố làm là chúng hướng nhắm một xung lực năng lượng về phía con. Chẳng hạn nếu chúng nhắm vào cảm thể, đó sẽ là một xung lực cảm xúc mạnh mẽ đập vào con, khiến hào quang con bị thủng một lỗ – trong nghĩa đen. 

Tuy nhiên chúng không thể làm được điều đó trừ khi, như chúng tôi đã có giải thích, con đã có một cái ngã nào đó trong con, có một tin tưởng nào đó trong con khiến con mang sẵn tiềm năng bị tổn thương. Nếu không, xung lực đó sẽ nẩy bật ra khỏi hào quang, hoặc nó sẽ bay xuyên thẳng qua. Điều thường xảy ra là các sa nhân cảm nhận được là con mang sẵn một nhược điểm tiềm tàng, rồi chúng khai thác điểm này để bắn năng lượng vào con, tạo ra một lỗ hổng trong hào quang, trong trường năng lực của con.    

Điều con có thể làm nếu con cảm thấy con có nhược điểm là con hãy đọc các bài cầu thỉnh sự bảo vệ của Đại thiên thần Michael, cầu thỉnh Astrea cắt đứt những sợi dây buộc con với sa nhân cũng như tất cả những cái móc mà chúng đã cài đặt trong hào quang của con. Nhưng cuối cùng thì con cũng phải đương đầu với cái ngã tách biệt đã tạo ra nhược điểm của con trước đó. Mục đích là để ông hoàng của thế gian không có chỗ nào để nắm được con hầu gây ra lỗ thủng trong hào quang của con.

Tự tử không bao giờ đưa đến mục tiêu mong muốn

Hỏi: Con có một câu hỏi về một trạng thái tối tăm gọi là tự tử. Tự tử là hành vi tự sát. Là hành vi trốn tránh nghiệp quả. Gần đây nó cũng trở nên thịnh hành, một điều thật nguy hiểm đang xảy ra.

Nó giết đủ loại người, đủ các chủng tộc. Nó giết chủ yếu giới trẻ ở mọi nước, giới trẻ thổ dân ở Bắc Mỹ. Nó giết những người phải đối phó với giới tính của mình, những người vừa khám phá mình mang bệnh. Nó giết cả những người gọi là nổi tiếng, Kurt Cobain, Elliot Smith, v.v… và nhiều người khác đã tự sát do quá liều. Thậm chí có cả một thanh tra vũ khí tự sát ở Anh, một điều thật kỳ lạ vì ông ta theo đạo Baha’i là một tôn giáo không ưa gì tự tử. 

Tự tử xảy ra ở mọi nơi trên thế giới. Đó là một phần của tâm thức thấp mà con người bị vướng vào. Con cứ thắc mắc không hiểu tự tử có liên quan gì đến ý muốn của dòng sống muốn chấm dứt cuộc sống? Con không nghĩ vậy nhưng con đang cố tìm hiểu tại sao. Con biết tự tử không là điều gì mới lạ và sẽ còn ở đây mãi mãi, nhưng chuyện gì đang xảy ra?

Con cũng biết rõ tự tử là gì. Tự tử đã xảy ra trong gia đình con và chính con cũng đã làm mồi cho quyến rũ tự sát. Con đã nhảy múa với tự tử trong một giai đoạn rất tối tăm của đời con. Con bị kẹt rất sâu trong trầm cảm, giống như con ở trong cái lỗ đen, trong đó có cả năng lượng đen và trọng lực đen. Con đã bỏ ra một thời gian khá dài để leo ra ngoài và con đã chiến đấu với nó vì nó muốn nuốt tươi con. Nó xém lấy được mạng con nhưng con đã tìm lại hy vọng do có người trợ giúp.    


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels. Đăng ngày 16/11/2012.

Cảm ơn con đã nêu lên một đề tài quan trọng. Quả thật, tự tử là một vấn đề đang gia tăng trên hành tinh này. Lý do chính là vì con đang sống ở một thời điểm khi những năng lượng của một chu kỳ tâm linh mới đang thấm dần vào tâm thức nhân loại. Khi những rung động cao tần của thời đại mới xuất hiện, mọi chất liệu chưa phân giải trong trường năng lượng con người – tức tiềm thức con người – bị đẩy ra ngoài, khiến cho các tạp chất này hiện ra rõ hơn. Và đây là cơ hội để mỗi người chọn lựa mình sẽ phục vụ cho ai, có nghĩa là con người sẽ dễ dàng hơn vươn lên khỏi xu hướng tự phủ nhận – là nguyên nhân sâu xa của tự tử. Con người sẽ dễ dàng hơn thấy được ánh sáng của cái ta Ki-tô để mà quyết định đi theo ánh sáng đó thay vì cứ tiếp tục chối bỏ ánh sáng. Tiếc thay, điều không thể tránh được khi một chu kỳ tâm linh mới bắt đầu là có những người sẽ chọn bám chặt vào bóng tối mà không chịu buông ra.     

Do có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này, ta muốn nói với con là bài học quan trọng nhất mà con sẽ nghe được về tự tử là các dòng sống tự sát sẽ không bao giờ đạt được mục tiêu của mình. Họ sẽ không bao giờ hoàn thành được mục tiêu mà họ tưởng đã khiến họ tự tử. Thật vậy, ta đã tư vấn và giúp đỡ rất nhiều dòng sống sau khi họ tự sát, va ta có thể cam đoan với con là tất cả đều nhận ra là tự sát không đem lại mục tiêu mà họ muốn. 

Bất kể động cơ nào đã khiến họ tự tử, họ vẫn không khá gì hơn trước khi tự tử. Thật ra, tình trạng của họ còn tồi tệ hơn trước, bởi vì khi tự sát, họ đã mở rộng thêm dòng sống của họ cho các tà lực kéo họ đi xuống. Kết quả là họ càng khó lòng khởi sự một vòng xoáy đi lên và tìm đường trở về ánh sáng. 

Nếu con muốn một tường thuật vô cùng chi tiết về những gì có thể xảy ra cho một dòng sống tự sát, ta thực sự khuyên con nên đọc quyển sách “Beyond the Darkness” của Angie Fenimore.

Vậy làm gì đây để giúp một dòng sống khỏi rơi vào cái bẫy của tự sát? Điều này tùy thuộc phần nào vào động cơ đã khiến dòng sống bước vào cái ốc xoắn sẽ kéo nó xuống tự vận. Nhưng dù động cơ đó là gì, một điểm sẽ trợ giúp dòng sống là hiểu rằng tự sát không có nghĩa là kết liễu tâm thức. Con có thể lấy đi sự sống của thể xác, nhưng dòng sống của con là nhiều hơn thể xác. Sự sống có nghĩa là con có tâm thức, là con có sự nhận biết về chính con. Khả năng tự nhận biết này không tùy thuộc vào thể xác vật lý và sẽ không biến mất sau khi thể xác qua đời.  

Hầu hết dòng sống tự sát vì những sự việc trong đời họ đã trở nên căng thẳng đến độ họ cho rằng việc kết liễu tâm thức sẽ đem lại nhẹ nhõm. Thế nhưng chính vì tâm thức không chấm dứt với cái chết của thể xác, cho nên không hề có nhẹ nhõm, không hề có sự ngơi nghỉ nào đối với các vấn đề đã dằn vặt họ trong đời sống. Dòng sống không tránh được phải đem theo những vấn đề đó với mình, tức là đem theo trạng thái tâm thức đó với mình sau khi thể xác tắt thở. Họ sẽ vẫn phải đối diện và chiến thắng những vấn đề đó trước khi họ tìm thấy an bình.    

Thật ra, ta phải nói với con là niềm tin phổ biến trong đạo Cơ đốc cho rằng người tự sát sẽ bị xuống địa ngục, thật là không đúng cho đa số dòng sống. Ngược lại, hầu hết mọi dòng sống tự sát đều phải trở lại hiện thân và sẽ tái đầu thai sớm nhất khi có cơ hội thích hợp. Họ sẽ phải đương đầu với cùng những điều kiện đã dẫn tới tự sát, bởi vì đó là cách duy nhất để họ chinh phục những vấn đề trong tâm lý đã ngăn cản họ bước tới. Ta có thể xác nhận với con là việc quay trở lại cùng một loại tình huống thường là chọn lựa của chính dòng sống. Một khi không còn thể xác, bình thường họ sẽ có khả năng nhìn hoàn cảnh của họ một cách khách quan hơn, và hầu hết đều chọn tái đầu thai trong những hoàn cảnh sẽ cho mình cơ hội tối đa để phát triển tâm linh – cho dù những điều kiện này xem ra vẫn rất khó khăn đối với một người.      

Sự kiện họ thường chọn trở lại cùng một hoàn cảnh là bằng chứng hùng hồn nhất cho thấy tự sát không đem lại những gì mà họ kỳ vọng. Do đó, nếu họ có thể, bằng một cách nào đó, nhìn xa hơn áp lực của tình thế trước mặt, rất có thể họ đã không quyết định tự sát. Nếu họ có được một chốc lát khách quan, họ sẽ chịu nhận trách nhiệm về tình trạng của họ và nỗ lực thay đổi trạng thái tâm thức của họ. Họ sẽ chọn giải quyết vấn đề ngay bây giờ thay vì phải chịu thêm chấn thương tình cảm của tự sát để rồi lại đương đầu với tình thế y hệt như trước ở một kiếp sau.

Sau đây ta sẽ xem xét một số nguyên nhân tự tử thông thường nhất:

  • Nổi loạn. Sự sống là một món quà của Thượng đế, cho nên tước đoạt sự sống là một hình thức nổi loạn nghiêm trọng chống lại Thượng đế. Một số dòng sống tự tử vì họ căm giận Thượng đế đến độ họ từ chối món quà của sự sống. Như ta có giải thích trong một bài giảng khác, những dòng sống này rất khó tiếp cận. Một số phải kinh qua tiến trình tự sát để chứng nghiệm trực tiếp sự thật là họ không thể thoát khỏi tâm trạng nổi loạn bằng cách giết chết một thể xác. Trong một số trường hợp, điều này sẽ khiến họ hiểu ra là cách duy nhất để thoát khỏi tâm trạng của họ là nhận lãnh trách nhiệm về hoàn cảnh của mình (nổi loạn chống lại Thượng đế là tâm trạng cùng cực phủ nhận mọi trách nhiệm cá nhân) và thay đổi khung tư duy của mình.
  • Trả thù. Một biến thể của tức giận và nổi loạn là khi dòng sống tự sát do muốn trả thù. Sâu trong những ngóc ngách của tâm lý, có ý muốn trả thù Thượng đế, nhưng dòng sống thường cho đó là mong muốn trả thù thân nhân hay trả thù xã hội. Một dòng sống như vậy có thể được giúp đỡ khi nhận ra là hành vi tự tử sẽ làm hại mình nhiều hơn là bất cứ ai khác mà cũng không ảnh hưởng gì tới Thượng đế. Tuy nhiên, muốn trao hiểu biết này cho một dòng sống đang căm giận cũng rất khó khăn.
  • Mong muốn thoát thân. Một số dòng sống trong tình trạng căng thẳng đến độ họ không còn khả năng xử lý tình cảm lẫn lý trí. Họ cảm thấy bị kẹt cứng, không có cách nào cải thiện hoàn cảnh. Vì vậy, năng lượng của tình thế có thể trở nên gay gắt đến độ họ không đương nổi nữa, và họ tìm cách trốn chạy trong sự tự sát. Những dòng sống này có thể được giúp đỡ nếu họ nhìn ra là họ sẽ không trốn thoát được tâm trạng của họ bằng cách giết thể xác. Cũng sẽ rất hữu ích nếu họ có thể thấy là luôn luôn có cách cải thiện một tình thế cho dù có vẻ khó khăn đến đâu. Nhưng tất nhiên, một khi dòng sống đã bị nhấn chìm trong cơn lốc xoáy đi xuống của tự sát, việc giúp họ thấy được những sự thật này có thể khó khăn.
  • Kêu gọi giúp đỡ. Nhiều dòng sống bị điều kiện cuộc sống đè nặng đến độ họ không thể đối phó được một mình nữa. Một số không có khả năng kêu cứu, trong khi một số khác không có ai để mà cầu cứu. Họ cảm thấy lẻ loi, thiếu vắng yêu thương, như thể không ai để ý là họ sống hay chết. Vì vậy họ không thể cầu cứu bằng những cách thông thường, và cuối cùng lòng họ nặng trĩu đến độ họ toan tính tự sát. Những dòng sống này thực sự không muốn tự sát và toan tính của họ – thường không thành công – là một tiếng kêu cứu từ tiềm thức. Đây là những dòng sống dễ giúp nhất vì họ có thể quay đầu khi họ nhận ra là có người quan tâm.

Điều khó khăn với tự sát là nó không xảy ra đột ngột. Tự sát luôn luôn là kết quả của một tiến trình rất chậm, trải ra từ từ đến độ dòng sống không ý thức là mình đang bước vào một vòng xoáy đi xuống. Họ không nhận ra là họ đã đi quá điểm không thể quay lui, là điểm sẽ dẫn họ đối đầu với con ma tự sát. Đó là lý do họ sẽ rất khó lòng lật ngược lại tiến trình một mình. Họ hoàn toàn không biết là họ đã bước lên một cái cầu trượt đi xuống. Nếu dòng sống không nhận được sự giúp đỡ từ ngoài, thường họ sẽ phải đi muốt con đường này cho tới khi họ sẵn sàng tự vẫn. Và khi đối diện với vực thẳm, một số dòng sống rốt cuộc sẽ thức tỉnh trước thực tế nguy hiểm của tự tử, và họ quay đầu trở lại, cố gắng leo ngược trở lên.  

Cách tốt nhất để giúp đỡ một dòng sống là quan sát xem họ đang sinh hoạt thế nào. Tất nhiên, quan sát càng sớm thì càng có nhiều xác suất lật ngược vòng xoáy đi xuống. Con có thể dùng một số yếu tố chủ yếu sau đây để trợ giúp họ thoát khỏi vòng xoáy đang kéo họ xuống tự vẫn.

Yếu tố đầu tiên là nhìn ra rằng nhiên liệu của vòng xoáy đi xuống tự tử là năng lượng độc hại đã tích tụ trong trường năng lượng của người đó. Như có giải thích ở nơi khác, năng lượng độc hại sẽ tích lũy trong trường năng lượng và từ từ hình thành một cơn lốc xoáy có khả năng áp đảo những ý tưởng và cảm xúc ý thức của người đó. Cơn lốc xoáy cũng có thể mở ra một thế nối kết giữa trường năng lượng của cá nhân với trường năng lượng của hành tinh. Năng lượng của hành tinh có một số xoáy năng lượng tiêu cực mà nhân loại đã phát sinh từ hàng ngàn năm. Một trong những xoáy đó là xoáy năng lượng tự sát, và ở đáy cái xoáy này là một con quỷ, hay một tà thể, có tên là Annihla. Sinh thể bóng tối này lấy năng lượng bằng cách cuốn hút con người vào vòng xoáy tự sát hầu nó đánh cắp bất kỳ năng lượng ánh sáng nào còn lại trong năng trường của họ.

Một khi con hiểu được sự hiện hữu của những năng lượng bóng tối đó, con có thể tham gia vào một buổi cầu nguyện để giải thoát dòng sống khỏi vòng xoáy đi xuống của năng lượng tự sát. Tuy nhiên, ta có một lời cảnh báo thẳng thắn. Trừ khi con có động lượng mạnh mẽ do đã cầu thỉnh sự bảo vệ tâm linh từ Trên, điều này có thể nguy hiểm cho con khi con tham gia vào động lượng toàn cầu của tự sát. Lực này rất mạnh mẽ và hung ác, và nếu con đang tìm cách giải cứu một người khỏi nanh vuốt của nó, rất có thể là nó cũng sẽ đuổi theo con. Cho nên ta khuyến cáo chỉ những ai có sự quân bình cao độ, chưa bao giờ có xu hướng tự vẫn, mới tham gia vào tiến trình này. Và ta cũng thực sự khuyên mọi người nên tham gia cùng nhau trong một nhóm thay vì một người đơn thương độc mã chống chọi lại lực này.

Các bài chú cho Đại thiên thần Michael cực kỳ quan trọng trong vấn đề này, và nếu con muốn đối đầu với tà lực tự sát, ta khuyên con đọc ít nhất 40 lần – ta nói rõ, bốn mươi – mỗi ngày để bảo vệ cá nhân con và giải thoát người kia. Bài nguyện tràng hạt của Đại thiên thần Michael cũng vô cùng quyền năng, cũng như Hộp Dụng cụ Khủng hoảng Tâm linh. Ta cũng khuyến cáo lời kêu gọi phán xét, và con nên kêu gọi Đại thiên thần Michael phán xét và buộc trói Annihla cùng những con quỷ tự sát khác đang công hãm người đó. Cũng sẽ vô cùng hữu ích nếu con hướng một luồng Lửa Tím tập trung vào trường năng lượng của người mà con đang cố giúp. Tương tự, các bài nguyện tràng hạt của Mẹ Mary cũng rất hữu hiệu, đặc biệt bài tràng hạt Tha thứ và Đông-Tây.  

Yếu tố thứ hai là đánh thức người đó trước nguy cơ tự sát và sự kiện tự sát không là giải pháp vì nó không dẫn đến sự giải tỏa các vấn đề của dòng sống. Trong một nghĩa nào đó, có thể nói đây là yêu cầu quan trọng nhất, nhưng ta chỉ đưa vào điểm thứ nhì vì khi nào họ còn bị năng lượng tiêu cực áp đảo, hầu như không có cách nào đánh thức họ dậy. Nói cách khác, trước hết con phải cố gắng giải tỏa áp lực của năng lượng tiêu cực trước khi con có hy vọng đánh thức người đó. Cách hay nhất để đánh thức một người là trao cho họ quyển sách ta đề cập ở trên cùng với một số giáo lý từ trang mạng này, đặc biệt giáo lý nói rằng tự sát không phải là sự kết liễu tâm thức và bất cứ ai có ý tự sát đều bị tà lực tấn công. 

Yếu tố thứ ba là bảo đảm người đó không cảm thấy lẻ loi, không được yêu thương. Nhiều người tự vẫn vì muốn thoát khỏi cảm giác không có ai thương mình, không có ai quan tâm là mình sống hay chết. Một cách hay nhất để giúp họ là trở thành một người biết lắng nghe, chỉ để yên cho họ nói chuyện mà không cố gắng cải sửa họ hoặc giải quyết những vấn đề của họ. Hãy để cho họ nói, cho họ cảm giác là con đang lắng nghe và quan tâm đến họ. Để cho họ bày tỏ các vấn đề của họ mà không cố đưa ra giải pháp. Cứ để cho họ nói cho tới khi họ bắt đầu nhìn thấy giải pháp tự mình họ.

Yếu tố thứ tư là chỉ cho họ thấy là thực sự có một cách để cải thiện tình thế. Con có thể làm điều này bằng cách giúp họ biết đến con đường tâm linh mà ta trình bày suốt trang mạng này. Tất nhiên, tốt hơn hết là một người đã bước đi trên đường tu và có thể chia sẻ kinh nghiệm bản thân, giúp họ trong việc này.

Ta ca ngợi những ai thấy được mức độ nghiêm trọng của vấn đề này và đã thiết lập những đường dây nóng cùng những nhóm hỗ trợ để giúp những người cần khắc phục lực lôi cuốn của tự sát. Nếu con tìm thấy một dịch vụ như thế gần nhà, ta khuyên con nên tận dụng hay giúp cho những người đang có ý tự vận tận dụng dịch vụ này. Được sinh hoạt trong một nhóm có thể là một tác dụng tích cực to lớn đối với bất cứ ai đang có ý định tự vận, đặc biệt nếu họ có thể hỏi chuyện một người đã từng có ý tự vẫn nhưng đã quyết định lui ra khỏi vực thẳm. Không ai tốt hơn là một người đã trải qua kinh nghiệm đó và trở về từ bờ vực.     

Mặc dù những nỗ lực có tổ chức như vậy thật đáng khen, ta thấy cần đưa ra một lời cảnh báo. Xin đừng rơi vào cạm bẫy nghĩ rằng cách giúp một người đang có ý tự sát là lôi kéo họ vào tôn giáo của con. Tiếc thay, ta thấy có một số tín hữu Cơ đốc giáo tràn đầy tình yêu thương và thiện chí lại cố giải cứu những người bị đau khổ bởi ý nghĩ tự sát bằng cách quyến dỗ họ gia nhập giáo hội của mình. Điều con thực sự cần làm là cảm thông với cá nhân dòng sống và giúp họ tìm được con đường tâm linh phổ quát vượt trên mọi tôn giáo. Con đường này không thể bị hạn chế trong một tôn giáo nào, ngay cả tôn giáo Ki-tô.

Cuối cùng, ta cũng xin nói là những lời này không nên dùng để thay thế cho việc tìm kiếm sự trợ giúp chuyên nghiệp. Có những nhà chuyên nghiệp có khả năng đã được huấn luyện để giúp người có ý tự sát, và nếu con tìm được một nhà chuyên nghiệp, con nên yêu cầu họ giúp chính con hay một người nào khác. Ta cũng khuyên con nên học hỏi những bài giảng của ta về cách khắc phục nghiện ngâp kéo dài cả đời, vì trong đó ta cũng có giảng về cách lật ngược vòng xoáy đi xuống khả dĩ dẫn đến tự sát.

Và tất nhiên, các dụng cụ trong Hôp Dụng cụ Thăng vượt có thể giúp con tránh khỏi mọi vòng xoáy tiêu cực – nếu con sẵn lòng áp dụng.