Uy lực và chữa lành

Bài giảng của chân sư thăng thiên More qua trung gian Kim Michaels, ngày 6/2/2013.

TA LÀ Chân sư MORE. Các con hãy để thày nói rộng thêm điều thày đã giảng về bữa tiệc mà các thày dành cho những người đã tới chỗ quyết định sẵn sàng gia tốc chính họ. Thày đã so sánh nó với bữa tiệc kiên tín thường được tổ chức cho thanh thiếu niên khi họ xác nhận đức tin Cơ đốc của họ.

Tất nhiên, thày biết rằng nhiều thanh thiếu niên trên thế giới coi đây là một buổi lễ truyền thống, một hình thức cho phép họ có bữa tiệc và quà tặng. Tuy nhiên, ý nghĩa sâu xa là con đã thực sự trưởng thành và có thể xác nhận một cách ý thức đức tin Cơ đốc của mình.

Tất nhiên, thày không yêu cầu con xác nhận bất cứ điều gì bằng đức tin. Đức tin đâu có dính dáng gì đến điều thày dạy, vì thày dạy qua kinh nghiệm. Và khi con trải nghiệm, con cần gì phải tin vào điều mà con chưa trải nghiệm? Tin một trải nghiệm có thể có giúp con mở tâm trí và trái tim đón nhận trải nghiệm, nhưng mục đích tối hậu là con có được trải nghiệm.

13.1. Một giai đoạn tăng triển mãnh liệt

Khi con thực hiện cam kết này, con bước vào giai đoạn có thể sử dụng quyền năng mà con đã khám phá để gia tốc ý niệm bản ngã. Con có thể gia tăng tốc quá ý niệm bản ngã trước. Nhiều đệ tử bước vào một thời kỳ mà những gì họ trải nghiệm trong khóa nhập thất của thày tương tự với những gì họ trải nghiệm trong cuộc sống có ý thức. Thông thường, khi một người trải qua buổi lễ trong khóa nhập thất của thày, thì họ không nhớ buổi lễ với tâm ý thức của họ, nhưng họ nhận ra con đường tâm linh là một cơ hội lớn để gia tốc mình.

Những người biết tới giáo lý của các thày thì thường nghiên cứu giáo lý một cách sốt sắng hơn và thực hành kỹ thuật đọc chú đọc thỉnh một cách nhiệt thành hơn trước. Điều này thường đưa họ vào một giai đoạn tăng triển rất mạnh mẽ giúp họ rũ bỏ nhiều điều kiện cũ, rũ bỏ phần lớn hành trang mà họ đã mang theo mình, thường khi từ nhiều kiếp. Đây là một tiến trình tăng triển vượt bậc, một gia tốc mãnh liệt.

13.2. Tới khóa nhập thất của các Thượng sư khác

Thêm vào đó, sau khi con trải qua buổi lễ xác nhận con thực sự sẵn sàng gia tốc mình, con không còn bị giới hạn ở trong khóa nhập thất của thày. Khi con chưa làm lời cam kết, con chỉ có thể tham dự khóa nhập thất của Tia thứ Nhất, vì đây là nơi thử thách sự sẵn sàng gia tốc của con. Như thày đã mô tả, khi con mới tới khóa nhập thất của thày, thày tìm cách dẫn con tới điểm lấy quyết định đó. Nhưng khi con chưa lấy quyết định đó, con không thể đi đâu khác; con không thể thực sự tới các khóa nhập thất của các Thượng sư khác. Nhưng một khi con lấy quyết định đó, con có thể đi tới các khóa nhập thất mà con cần, để vượt qua một nấc thang, một khó khăn trên con đường tu của con.

Một số đệ tử đến khóa nhập thất của Đức Lanto để học mở rộng khả năng suy luận của mình vì họ cần suy luận để gia tốc vượt qua một số hành trang trong quá khứ. Có đệ tử khác tham dự khóa nhập thất của thày Paul người thành Venice, để trải nghiệm và hấp thụ tình thương nhiều hơn, để gia tăng khả năng chấp nhận họ xứng đáng được yêu thương. Tất nhiên, tại thời điểm này, cũng có đệ tử khác đi tới khóa nhập thất của thày Serapis Bey, để được nhiều giúp đỡ trong việc sử dụng uy lực gia tốc, Ngọn lửa Gia tốc, Ngọn lửa Thanh khiết, để gia tốc bản thân vượt xa quá khứ.

13.3. Con không thể thăng thiên bằng cách tuân theo các quy tắc

Tuy nhiên thày Serapis cũng sẽ cho những đệ tử này ý niệm rất rõ ràng rằng tại thời điểm này trên con đường tu cá nhân của họ, những gì Ngọn lửa Thanh khiết và Gia tốc có thể giúp họ có giới hạn. Vì dù Serapis là vị thày chính của pháp thăng thiên và xoáy ốc thăng thiên – cuộn xoáy thăng thiên – thày nói rõ là lúc này người đệ tử chưa sẵn sàng bước vào vòng xoáy thăng thiên. Và lý do rất đơn giản: Con không thể thăng thiên bằng cách tuân theo các quy tắc.

Các thày là chân sư thăng thiên có thể cho con một giáo lý, một giáo lý vỏ ngoài trên trái đất. Giáo lý này có giá trị, nhưng điều này không có nghĩa là con có thể thăng thiên bằng cách học hỏi giáo lý vỏ ngoài này. Một số đệ tử đã lấy một giáo lý vỏ ngoài có giá trị và dùng nó để tạo ra quy tắc. Và có đệ tử thực sự tin với tâm ý thức rằng họ sẽ thăng thiên nếu họ tiếp tục tuân theo các quy tắc, đọc các bài chú, làm điều này và tránh điều kia. Nhưng không phải như vậy đâu.

Họ tin điều này với tâm vỏ ngoài của họ vì ở các tầng sâu trong tâm họ, họ chưa cam kết gia tốc bản thân và do đó không thể tham dự khóa nhập thất của thày Serapis. Và họ đã không học được bài học là họ không thể thăng thiên bằng cách tuân theo quy tắc. Vì thăng thiên là gì? Đó là một tiến trình sáng tạo. Con chỉ có thể thăng thiên bằng cách mở khóa trọn vẹn quyền năng sáng tạo của mình, trước tiên là qua bảy tia sáng và sau đó xa hơn nữa là qua các tia bí mật và quả vị Ki-tô. 

Chỉ khi nào con biểu lộ một cách sáng tạo những gì Hiện diện TA LÀ muốn biểu lộ qua con, thì con mới biểu lộ được đầy đủ món quà mà Hiện diện TA LÀ muốn cho trái đất này xuyên qua con. Và lúc đó con sẵn sàng thăng thiên. Vì con thấy chăng, Hiện diện TA LÀ không gửi con xuống đây để tạo nghiệp, cân bằng nghiệp quả và ra đi. Hiện diện gửi con đến đây với mục đích tích cực, mục tiêu tích cực là đem một món quà, là cánh cửa mở để đem món quà của nó cho trái đất.

Chỉ khi nào Hiện diện thỏa mãn là nó đã cho trọn vẹn món quà của nó, thì con – cái Ta Biết, dòng sống hiện thân trong cõi này – mới có thể thăng thiên, vì lúc đó con mới hoàn thành mục đích trở nên cánh cửa hoàn toàn mở. Bức vẽ của con quá hạn hẹp và bảng màu của con bị giới hạn bởi những điều kiện mà con người vỏ ngoài của con đã chấp nhận, và con nghĩ những điều kiện này phải giới hạn, kiểm soát và điều khiển cách con biểu lộ sự sáng tạo của mình.

13.4. Con có nhu cầu chữa lành

Sau khi con đã ở với thày Serapis Bey và học bài học này, con quay trở lại khóa nhập thất của thày. Và bây giờ thày bắt đầu dạy bước thứ năm, tất nhiên là bước sử dụng tia chữa lành. Và sau đó thày cho con hiểu rằng con cần được chữa lành. Thày giúp con thấy rằng mặc dù con đã dùng Ngọn lửa Tinh khiết để gia tốc rất nhiều vượt quá tầng tâm thức trước của mình, con chỉ có thể gia tốc mình bằng Ngọn lửa Tinh khiết tới một mức nào đó mà thôi. Bởi vì con vẫn còn một số vết thương trong tiềm thức, ở các tầng tình cảm, lý trí và bản sắc của tâm mình.

Có thể nói, chúng giống như những cái neo thả đằng sau chiếc thuyền của con. Và khi con tăng tốc độ của động cơ, con cảm thấy có cái gì cản trở không cho thuyền đi về phía trước. Vì làm thế nào con có thể chờ đợi con thuyền đi về phía trước với tốc độ tối đa, nếu con có một số neo treo sau thuyền? Bây giờ là lúc tạm dừng việc gia tốc và thay vào đó hãy thành thật soi mình trong gương và nói: “Con cần chữa lành chỗ nào?”

Nhưng trước khi chúng ta thực sự xem xét chi tiết cách con cần được chữa lành và những gì con cần được chữa lành, trước tiên chúng ta cần trả lời câu hỏi vì sao con cần được chữa lành. Đây là một câu hỏi mà nhiều đệ tử chưa thực sự cân nhắc với tâm ý thức của mình. Đúng thực là nhiều đệ tử sẽ chống không chịu xem xét điều này với tâm ý thức của họ. Lý do một phần là tiêu chuẩn do các thày giả tạo ra, vì tiêu chuẩn đó khiến nhiều người tin rằng nếu họ tuân theo một số quy tắc – một số giáo điều – bằng cách lấy một thái độ nào đó, họ chắc chắn đủ điều kiện để thăng thiên hoặc để đạt cái mà họ định nghĩa là mục tiêu tối hậu của nỗ lực tâm linh của họ.

Thày có thể nói với con rằng có rất nhiều người trong các phong trào tâm linh và tôn giáo tin rằng nếu họ tuân theo các quy định của tôn giáo hay đạo sư của họ, họ sẽ tự động lên được cõi tâm linh. Tất nhiên, điều này không đúng, vì một lần nữa mọi chuyện là một tiến trình sáng tạo. Để biểu lộ trọn vẹn sự sáng tạo của con, con cần nhìn vào các điều kiện, vết thương và hạn chế đã ngăn cản sự biểu lộ quyền năng sáng tạo của con từ Hiện diện TA LÀ.

13.5. Tại sao con bị thương?

Con cần chữa lành những vết thương nào và tại sao con cần phải xem xét chúng? Trong bài trước thày có nói chuyện con đi vào vườn hồng và được chữa lành khi trải nghiệm tình thương vô điều kiện. Nhưng một lần nữa, ngay cả tình thương vô điều kiện cũng không thể chữa lành mọi vết thương của con và lý do rất đơn giản. Con không thể chữa lành một vết thương nếu con không ý thức nhận ra nguyên nhân tạo ra nó. Nguyên nhân tạo ra vết thương là một sự việc bên ngoài đã kích động một kinh nghiệm nội tâm. Và vì kinh nghiệm nội tâm này, con lấy một quyết định.

Chính quyết định này đã thiết lập một điều kiện trong tâm con và điều kiện này giới hạn sự biểu lộ sáng tạo của con. Con đã lập ra điều kiện nhưng có thể con không hoàn toàn nhận biết có ý thức quyết định là gì và hậu quả của nó ra sao. Nhưng để giải thoát mình khỏi quyết định này, con phải ý thức nhận biết quyết định cũ và hậu quả của nó. Sau đó, con phải thay thế một cách ý thức quyết định cũ bằng một quyết định mới, dựa trên tầng tâm thức cao hơn của con hiện nay. Lúc này là lúc các đệ tử cần hiểu tại sao họ bị đả thương trên trái đất.

Con hiểu rằng khi một đệ tử đến khóa nhập thất của thày, dòng sống đó đã trải nghiệm trước đó khóa nhập thất của thày và do đó không có vấn đề chấp nhận lời giảng này. Nhưng thày đang giảng bài này trong một cuốn sách mà con đọc với tâm ý thức của mình, ngay khi con không nhớ gì về khóa nhập thất của thày. Vì vậy, thày sẽ yêu cầu con thành thật và tự trả lời câu hỏi này: Con có đang đọc các bài chú và bài thỉnh mà các thày đã cho các con không? Con có thói quen hàng ngày kêu gọi Đại thiên thần Michael bảo vệ con chưa? Nếu con chưa làm các chuyện này, thày chỉ đơn giản yêu cầu con đừng đọc hoặc nghe phần còn lại của bài giảng này. Vì nó có thể quá những gì con chấp nhận ở mức độ nhận thức có ý thức của con, và lý do rất đơn giản. Khi con đọc các bài chú và bài thỉnh xin bảo vệ tâm linh, sau một thời gian, con sẽ tạo ra một động lượng. Động lượng này, kết hợp với những chỉ dẫn mà con nhận được khi nhập thất với thày, sẽ cho con ý niệm rằng Đại thiên thần Michael có khả năng bảo vệ con khỏi bất cứ mọi lực có mặt trên trái đất.

Khi con biết mình được bảo vệ khỏi một lực nào đó, con có thể ý thức nhìn nó, nhận ra nó có mặt, và nhận ra nó đã ảnh hưởng mình trong quá khứ và con cần gia tốc để vượt qua ảnh hưởng đó. Nhưng con chỉ làm được điều này nếu con ý thức nhìn vào lực này và xem xét điều gì trong tâm lý mình khiến mình dễ bị nó tấn công.

13.6. Không cần phải sợ hãi

Con có thấy sự vận hành đơn giản này chăng? Thày không có ý định dọa con với bất cứ điều gì ở đây. Sợ hãi không có chỗ đứng trong phương pháp giảng dạy của thày. Đôi khi thày cho phép đệ tử sợ hãi trong một thời gian, nếu họ quá dính mắc với nó đến độ thày không thể hướng dẫn họ bằng cách nào khác. Tất nhiên, thày không thể đòi hỏi mọi người thoát sạch sợ hãi trước khi họ tới khóa nhập thất của thày. Nhưng điều này không có nghĩa là thày dùng sợ hãi để hù dọa mọi người.

Thày không có ý khiến con sợ hãi. Và đó là lý do tại sao thày muốn con thành thực và nhận ra rằng chỉ khi nào con xây dựng đủ động lượng cầu thỉnh sự bảo vệ tâm linh, con mới sẵn sàng ý thức đón nhận lời chỉ giáo mà thày cho con bây giờ. Thày tin tưởng rằng nếu con đang đọc hoặc nghe những lời này, con đã có một số động lượng cầu thỉnh sự bảo vệ tâm linh. Do đó, thực tế như sau: Không thể hiện thân trên trái đất mà không bị tổn thương. Đơn giản là không thể được. Chính Đại thượng sư đã mô tả là tất cả các thày, những người đã từng hiện thân, đã phải quy phục cái mà thày gọi là tâm thức chết. Tâm thức chết vô cùng mạnh mẽ trên trái đất,và không cách chi con hiện thân trên trái mà không bị nó đả thương hay không quy phục nó tới một mức độ nào đó.

Quy phục tâm thức chết nghĩa là gì? Nếu con nhìn vào các đệ tử trong các phong trào tâm linh hay Thời đại Mới, con sẽ thấy rằng một số tin rằng họ không cần nhìn vào những gì đen tối, tỷ dụ như tà lực, hoặc các lực xấu ác hoặc ác quỷ. Ho nghĩ nếu họ chỉ tập trung vào điều tích cực, thì họ vẫn có thể đạt được mục tiêu của mình. Họ thực sự – nhiều người trong số họ – tin rằng thật nguy hiểm nếu họ chú ý vào các tà lực vì sẽ cung cấp cho chúng nguồn năng lượng củng cố chúng.

Tất nhiên con cũng đã nghe câu ngạn ngữ “Cái gì con chống lại sẽ tồn tại.” Nhưng con thấy đấy, những gì con chống lại sẽ tồn tại vì khi con chống cự nó, con cho nó năng lượng. Nhưng con có thể nhìn mà không chống cự. Nói cách khác, con có thể nhìn tà lực mà không phản ứng nghĩ rằng phải đánh nhau với chúng. Và khi con cầu thỉnh sự bảo vệ tâm linh từ Đại thiên thần Michael, con không đánh nhau với tà lực. Con bao bọc mình khỏi năng lực chúng phóng tới con. Đây không phải là chống lại chúng, vì không cho chúng thêm năng lượng.Vì vậy, khi con không phản ứng bằng sợ hãi hoặc tức giận, thì con không chống lại tà lực và con đang không tiếp thêm năng lượng cho chúng.

13.7. Nhìn nhận tà lực có mặt

Tại sao nhìn nhận sự tà lực có mặt lại quan trọng? Đó là vì, như Đại thượng sư đã giải thích, tâm thức chết bao phủ hành tinh này như một đám mây đen. Cách duy nhất để biểu hiện một tâm thức tâm linh cao trên trái đất là giải thoát mình khỏi ảnh hưởng của tâm thức chết, và con không làm được điều này nếu con không ý thức về nó. Con không thể tiến tới tự điều ngự nếu con không làm chủ cái ta, có nghĩa con cần vượt quá tất cả những lực và điều kiện đang tìm cách giới hạn cái ta.

Sẽ có lúc con không thể tiến bộ hơn trên con đường tâm linh nếu con không nhìn nhận tà lực có mặt. Các tà lực này đã đả thương con đến độ con không thể gia tốc hơn nữa, và con chỉ tiến triển khi con xem xét những vết thương và quyết định của con khi bị tà lực tấn công.

Nếu con không nhìn nhận tà lực có mặt và thấy chúng ảnh hưởng con ra sao thì con đã và đang quy phục tà lực và tâm thức chết. Thày có thể đảm bảo với con rằng rất nhiều người trong các phong trào tâm linh và Thời đại Mới cảm thấy rất thoải mái, cảm thấy rằng họ rất tâm linh vì họ rất tích cực và rất tốt. Nhưng trên thực tế họ đã quy phục tâm thức chết.

Có thể nói là họ đã thỏa thuận với ác quỷ – tất nhiên không phải một cách ý thức nhưng trong tiềm thức – và nói thế này: “Nếu ta không gia tốc mình quá một mức nào đó, thì ngươi sẽ không tấn công ta.” Khi con thỏa thuận như vậy thì ác quỷ sẽ để con yên. Vì nó không có vấn đề gì khi con ở trong một phòng trào tâm linh và cảm thấy mình thánh thiện, hoàn toàn tin tưởng rằng mình là một người tâm linh tốt. Nếu con không gia tốc mình về hướng quả vị Ki-tô thì ác quỷ sẽ để con yên và để con cảm thấy thoải mái. Nhưng con có thấy chăng, con sẽ không tiến triển quá một điểm nào đó.

13.8. Nỗi sợ từ các tiền kiếp

Câu hỏi rất đơn giản: “Tại sao có rất nhiều người trong các phong trào tâm linh và Thời đại Mới không chịu nhìn nhận tà lực có mặt, không chịu nhìn chúng và không làm gì để giải thoát khỏi ảnh hưởng của chúng?” Một phần là do lười biếng – lười biếng tâm linh – vì họ thực sự không muốn gia tốc mình quá một mức nào đó. Nhưng cũng có lý do sâu xa hơn, đó là sợ hãi.

Họ đã trải nghiệm trong tiền kiếp là khi họ đến một điểm nào đó trên con đường tu, khi họ bắt đầu vươn lên trên tầng tâm thức đại chúng, thì tà lực sẽ tấn công họ. Họ có ký ức là họ đã bị tà lực tấn công trong quá khứ. Vì vậy, họ có ý niệm rằng gia tốc quá một tầng cấp nào đó thật nguy hiểm vì khi đó họ trở thành mục tiêu của những đòn tấn công rất độc ác, cá nhân và trực tiếp.

Bởi vì họ không sẵn sàng trực diện nỗi sợ hãi này, họ đã thỏa thuận với tà lực, nói rằng: “Nếu ta không gia tốc mình, ngươi sẽ để ta yên trong kiếp sống này.” Một số người có thể cần một thời gian yên ổn như thế. Thày không tranh luận điều này; thày không lên án bất cứ ai. Thày chỉ nói đơn giản rằng thày không thể giúp bất cứ ai vượt qua một tầng tâm thức, một tầng trên con đường tâm linh, trừ phi người đó sẵn sàng nhìn nhận một điều: “Tôi đã bị tổn thương và tôi cần xem xét tại sao tôi bị tổn thương vì đây là cách duy nhất để chữa lành vết thương.”

13.9. Ác mộng kinh hoàng nhất của tà lực

Bây giờ thày cho con thức ăn cho tâm ý thức của con, mà nếu con đã theo tiến trình đọc các bài thỉnh bài chú và học các bài giảng trước của thày, thì con có thể dùng tâm ý thức này để nối kết với cái biết bên trong của con. Khi đó, những gì thày nói ở đây sẽ không khiến con sợ hãi, không khiến con nghi ngờ, con không cần phải tranh luận hay bác bỏ nó. Con hòa điệu với trái tim mình, và con cảm thấy có thực tại ở đây và đã đến lúc con phải nhìn vào nó.

Thực tế đơn giản trên hành tinh trái đất là thế này: Hiện nay các tà lực tin rằng họ đang kiểm soát hành tinh này. Sư thực sâu xa là họ không kiểm soát được, vì hành tinh này không phải là một đơn vị biệt lập; nó là một phần của toàn bộ vũ trụ vật chất. Và như các thày đã giải thích, toàn bộ vũ trụ vật chất nằm trong một vòng xoáy đi lên bởi vì có vô số hành tinh khác nơi cư dân đã đưa hành tinh của họ vào một vòng xoáy đi lên. Và điều này, như Đại thượng sư đã giải thích, đã tạo ra sức mạnh của Thánh linh kéo cả vũ trụ vật chất lên cao, tất nhiên là trong đó có hành tinh trái đất.

Hành tinh trái đất đi chậm hơn dòng chuyển động đi lên chung của vũ trụ, và đó là lý do khiến các tà lực tin vào ảo tưởng họ đang kiểm soát hành tinh này. Và họ thực sự có một tầm kiểm soát lớn vì họ đã khiến được biết bao nhiêu người quy phục tâm thức chết.

Bây giờ thì điều gì có thể phá vỡ sự kiểm soát này? Đó là khi có những cá nhân gia tốc tâm thức họ quá một tầng nào đó và bắt đầu đạt được và dám biểu hiện quả vị Ki-tô. Bài học chính con học từ đời Giê-su là thày là một gương chính yếu, một nguyên mẫu, của một người đã gia tốc tâm thức quá tiêu chuẩn và tâm thức đại chúng, và biểu hiện một mức cao của quả vị Ki-tô – và thày dám bày tỏ điều đó.

Tất nhiên, con thấy điều gì đã xảy ra cho Giê-su. Thày bị khủng bố một cách tàn bạo và rốt cuộc bị giết một cách rất tàn nhẫn. Lý do là nếu chỉ một cá nhân đạt được và biểu hiện quả vị Ki-tô, thì tầm kiểm soát của tà lực trên hành tinh này sẽ bị giảm thiểu.

Nay con thử tưởng tượng 10.000 người biểu hiện quả vị Ki-tô giống như Giê-su đã biểu hiện, và có thêm nhiều triệu người nữa biểu hiện quả vị Ki-tô ở mức thấp hơn, thì con có thể thấy được đây sẽ là ác mộng kinh hoàng nhất của tà lực. Và như chính Giê-su đã nói, hiện nay có 10.000 người đang hiện thân có tiềm năng thể hiện mức độ cao của quả vị Ki-tô trong kiếp này của họ. Và có hàng triệu người khác có tiềm năng thể hiện một mức độ nào đó của quả vị Ki-tô trong kiếp này. Nhiều người trong số này đã bắt đầu bày tỏ quả vị Ki-tô của mình, nhưng nhiều người khác thì chưa làm được vì họ bị mắc kẹt ở tầng tâm thức nơi họ không dám hoàn toàn gia tốc mình để biểu hiện quả vị Ki-tô. Bởi vì, do kinh nghiệm các kiếp trước, họ sợ những gì sẽ xảy ra khi họ làm như vậy.

Bên trong tâm họ biết rằng các đòn tấn công sẽ xảy ra lúc họ bắt đầu biểu hiện quả vị Ki-tô của mình, và họ biết rằng sẽ bị tấn công dồn dập và ác độc. Tuy nhiên, nếu con đã đến điểm này trên con đường tu cá nhân của mình, thì con đã sẵn sàng nhìn nhận rằng mặc dù các đòn tấn công sẽ xảy ra, nhưng con chỉ bị tổn thương nếu trong tâm con còn điều kiện, là những vết thương và điều kiện con đã chấp nhận khi con lấy một quyết định trong quá khứ. Do đó, nếu con sẵn sàng giải quyết các vết thương và quyết định này, con sẽ trở nên trong suốt trước những đòn tấn công và bất cứ điều gì họ phóng tới con sẽ chỉ lướt xuyên qua con mà thôi.

13.10. Quyền lực giới hạn của tà lực

Con hãy để thày cho con một ý niệm đo lường. Con hiểu chăng là tà lực đã tự cắt rời khỏi cõi tâm linh? Điều này có nghĩa là chúng chỉ có thể làm việc với các năng lượng ở một tầng nào đó của cõi vật chất. Mọi chuyện con làm đều được thực hiện bằng năng lượng. Khả năng sáng tạo của con, uy lực của con, được quy định bởi số lượng năng lượng con có thể tiếp cận, và độ rung của năng lượng mà con có thể tiếp cận.

Các thày đã giải thích rằng vũ trụ vật chất có bốn tầng. Là một người sống trên trái đất, con biết cơ thể vật lý của con chỉ có thể hoạt động trong một phạm vi khả năng nào đó. Lý do là cơ thể vật chất của con chỉ có thể sử dụng năng lượng trong một quang phổ nào đó. Cõi tình cảm có tần số rung động cao hơn. Tuy nhiên, các mức năng lượng thấp hơn trong cõi tình cảm không có chút sức mạnh nào để ảnh hưởng được cõi lý trí. Cũng vậy, các tần số trong cõi lý trí cũng có giới hạn, và những tần số này không thể ảnh hưởng cõi bản sắc. Tất nhiên, không điều gì trong bốn tầng của vũ trụ vật chất có thể ảnh hưởng Hiện diện TA LÀ của con. Đó là lý do vì sao Hiện diện TA LÀ của con không bị tổn thương bởi bất cứ điều gì con đã làm, đã gặp phải hay trải nghiệm trên trái đất.

Con có thể nhận ra một điều rất giản dị. Khi con ngừng đồng hóa mình với xác thân vật lý (và nếu con là một đệ tử tâm linh, và chắc chắn con là thế, con đã ngừng đồng hóa mình hoàn toàn với thân xác), thì con không thể bị tổn thương bởi bất cứ điều gì xảy ra cho thân xác. Tất nhiên, con sẽ bị ảnh hưởng nhưng dòng sống của con – con người thấp của con – sẽ không bị tổn thương bởi bất cứ điều gì xảy ra cho thân xác. Khi con gia tốc ý niệm bản ngã tới mức con không đồng hóa mình với cảm xúc, thì con không thể bị tổn thương bởi bất cứ năng lực nào phóng tới con trong cõi tình cảm. Khi con không còn đồng hóa mình với tư tưởng, con không thể bị tổn thương bởi những năng lực hướng tới con trong cõi lý trí. Và khi con không còn đồng hóa mình là con người bị giới hạn và tách biệt, con không thể bị tổn thương bởi những lực ở các tầng thấp của cõi bản sắc.

Con thấy chăng, vấn đề là con tập trung ý niệm bản sắc ở đâu. Nhiều người trên trái đất hoàn toàn tập trung vào xác thân vật lý và đồng hóa mình với nó. Vì vậy, nếu cơ thể của họ bị giết hoặc bị bệnh, họ bị tổn thương sâu đậm trong tâm hồn. Và họ mang theo vết thương đó từ kiếp này sang kiếp khác, thường khi đầu thai với nỗi sợ lớn bị giết hoặc bệnh tật.

Tất nhiên là cũng có những người hoàn toàn đồng hóa với cảm xúc của họ, và cả đời họ tìm cách tránh những cảm xúc tiêu cực, tìm cách tránh bị khinh miệt, vân vân. Có người khác đồng hóa mình nặng với trí tuệ của họ và họ sống cả đời là học giả hay người trí thức hoàn toàn đồng hóa với tư tưởng của mình và luôn tìm cách tránh bị chứng minh là sai trong các cuộc tranh luận trí thức – hoặc tìm cách chứng minh người khác sai để chứng minh họ giỏi hơn.

13.11. Một ý niệm bản sắc đúng đắn

Là một đệ tử tâm linh, nhiệm vụ của con là nâng cao ý niệm bản sắc, để buông không đồng hóa mình với thân xác, buông không đồng hóa mình với tình cảm, buông không đồng hóa mình với tư tưởng và cuối cùng, buông bỏ bất kỳ ý niệm bản sắc thấp hay tách biệt nào. Con đồng hóa mình đúng đắn với nhận biết thuần khiết của cái Ta Biết, chính là nối dài của Hiện diện TA LÀ của con, và do đó nó không thể bị tổn thương hay bị ảnh hưởng bởi các năng lực thấp trong cõi vật chất.

Cái Ta Biết không được cấu tạo bằng năng lực của cõi vật chất. Khi con nhìn nhận điều này một cách ý thức, con không thể bị tổn thương bởi bất cứ điều gì hướng tới con trong cõi vật chất. Tất nhiên tà lực chỉ có thể có mặt trong cõi vật chất. Chúng chỉ có thể phóng tới con năng lực của cõi vật chất – và do đó, khi con tới điểm không đồng hóa với vật chất – thì con trở nên trong suốt. Con đáp ứng yêu cầu mà Giê-su mô tả, khi thày nói: “Ông hoàng của thế gian sẽ đến và không tìm thấy gì trong tôi để nắm.” Vì vậy, bất cứ điều gì họ phóng tới con – bất kỳ đòn tấn công nào họ đánh vào con – sẽ đi xuyên qua con.

Thày giải thích điều này để cho con mục tiêu mà con cần hướng tới khi tu tập. Tất nhiên, thày biết là con chưa tới đích, và đó là lý do vì sao con cần thỉnh cầu sự bảo vệ tâm linh. Con vẫn có những vết thương và những sự đồng hóa khiến con dễ bị tấn công bởi tà lực. Đó là lý do tại sao con thỉnh cầu sự bảo vệ tâm linh: Để tạo ra một lá chắn năng lượng tần số cao bao bọc trường năng lượng của con, để các đòn tấn công không dễ dàng xâm nhập vào con. Chúng chỉ vào được nếu con có những dính mắc tạo ra cánh cửa mở trong lá chắn bao bọc trường năng lượng của mình. Đây là những dính mắc mà con cần giải quyết ở tầng tâm thức này, là những dính mắc khiến con dễ bị tà lực đen tối tấn công nhất.

13.12. Vì sao con bị đả thương trong quá khứ

Con hãy để thày giải thích vì sao con bị đả thương khi con mới tới trái đất. Nếu con xem lại tình trạng khi con lần đầu xuống hành tinh trái đất, con sẽ thấy, như các thày đã nói, rằng hầu hết các con không xuống trái đất khi hành tinh này còn trong điều kiện lý tưởng, nguyên sơ của nó. Hầu hết các con, những người hiện thân ngày nay, đã xuống sau khi hành tinh này đã rơi xuống một tầng thấp hơn. Điều này có nghĩa là khi lần đầu tiên con xuống trái đất, sa nhân đã có mặt trên trái đất.

Chúng tất nhiên có mục tiêu kéo tất cả các dòng sống đến đây vào một vòng xoáy đi xuống. Vì đây là cách tối hậu để chúng hy vọng chứng minh là Đấng Sáng Tạo sai, bằng cách chứng minh quyền tự quyết không khả thi vì nó khiến các linh hồn đi theo vòng xoán đi xuống và rốt cuộc bị lạc đường. Đây là toàn bộ kế hoạch của chúng, như các thày đã giải thích trước đây [sách Chữa lành cho Trái Đất Mẹ].

Điểm mà thày muốn nói là khi hầu hết các con xuống trái lần đầu thì sa nhân đã có mặt ở đây. Con đến đây để biểu hiện một món quà tích cực nhằm nâng cao hành tinh này. Nhưng các sa nhân hiện thân không muốn món quà đó chút nào, vì như thày đã giải thích, chúng tất nhiên xem sự thể hiện quả vị Ki-tô là một mối đe dọa đối với chúng.

Ngay khi con đầu thai trên trái đất và bắt đầu biểu hiện quyền năng sáng tạo của mình, tà lực đã tấn công con rất ác độc để đẩy con tới chỗ quyết định không dùng quyền năng sáng tạo của mình nữa. Chúng chế giễu hay tấn công con ác độc đến độ con đã quyết định giới hạn hay dẹp bỏ quyền năng sáng tạo của mình vì con muốn tránh phản ứng tiêu cực này.

Con yêu dấu, con lấy quyết định này là điều rất dễ hiểu. Chính thày cũng đã quyết định như vậy khi thày bắt đầu hiện thân trên trái đất. Tất cả các chân sư thăng thiên khác đã từng hiện thân ở đây cũng đã làm vậy. Tất cả chúng ta đều bị sửng sốt bởi sự hung ác của tà lực, đến nỗi chúng ta rơi vào trạng thái chấn động, trạng thái chấn thương. Lúc đó, con không còn khả năng tiếp xúc cảm giác sâu sắc nhất, phản ứng sâu sắc nhất của con đối với cuộc sống trên hành tinh này.

Nhưng nếu con có thể tiếp xúc cảm giác đó, thày có thể đảm bảo với con là cảm giác sâu đậm nhất mà con có về cuộc sống trên trái đất là cảm giác bị chấn động, bị chấn thương bởi sự ác độc của sa nhân khi họ bác bỏ khả năng sáng tạo của con. Đây là vết thương sâu đậm nhất của con.

Thày nói cho con điều này vì dây là một điều quan trọng con cần ghi nhớ. Thày nhận ra là lúc này con chưa sẵn sàng giải quyết vết thương đó, vì con chỉ làm điều này sau này. Trên thực tế, con sẽ làm điều này sau tầng 96. Nhưng điều quan trọng cơ bản con nên biết là vết thương đầu tiên con nhận được trên trái đất là sự bác bỏ tàn nhẫn khả năng sáng tạo của con. Và nói chung là mọi vết thương khác sau đó chỉ đơn giản là biến thể của vết thương ban đầu này. Có thể nói là tất cả những vết thương sau đó là phản ứng lại sự bác bỏ sáng tạo của con lần đầu ấy.

13.13. Vết thương con cần chữa lành ngay bây giờ

Khi con hiểu điều này một cách ý thức, con có thể thấy rằng, trước hết, mục tiêu của con là trở lại tình trạng con là cánh cửa rộng mở và có thể thể hiện sự sáng tạo của mình. Nhưng con cũng thấy nhu cầu đối phó với các vết thương đó. Một lần nữa, con không cần phải giải quyết vết thương sâu nhất vào lúc này.

Nhưng con cần nhận ra con không thể gia tốc mình quá tầng tâm thức hiện nay cho tới khi con thấy vết thương đang kềm con lại bây giờ, đang ngăn con đi bước kế tiếp.

Đây là cái neo đang treo sau con thuyền của con và con cần phải xem xét ngay bây giờ. Con yêu dấu, không thể đi đường tắt được. Con không thể đơn giản cắt dây neo. Con cần phải nhảy xuống nước, lặn dưới nước và lần theo dây neo cho đến khi con thấy cái neo. Sau đó, khi con thấy cái neo, con nhận ra nó dựa trên một quyết định – con thấy nó giống như cái chốt giữ chiếc neo. Và khi con kéo cái chốt đó, chiếc neo sẽ được thả ra. Nhưng để kéo được chốt, con phải thấy được quyết định cũ và làm lại quyết định mới.

Tất nhiên, thày sẽ giúp làm điều này trong khóa nhập thất của thày khi con đến mức độ này. Một lần nữa, thày sẽ đưa con vào căn phòng với màn ảnh nơi đó con có thể rà hào quang của con. Con có thể thấy vết thương con phải giải quyết lúc này, quyết định nào trong quá khứ – thường là con đã củng cố quyết định này trong kiếp này – hiện đang kìm hãm sự biểu lộ sáng tạo của con.

Con có thể cảm nhận điều này bằng cách nhìn vào cuộc đời mình trong kiếp sống này. Có lẽ con đã nhớ, nếu không thì con sẽ nhớ, con đã từng bị chế giễu hoặc miệt thị vì khả năng sáng tạo của con và quyết định không biểu hiện khả năng đó? Thày không nói rằng đây nhất thiết phải là một cuộc tấn công ác độc. Nó có thể đến từ những người có thiện chí tưởng biết cách biểu hiện sáng tạo làm sao cho hợp tiêu chuẩn. Dù sao thì con cũng đã tiếp xúc với một tiêu chuẩn khiến con dẹp bỏ sự sáng tạo, biểu hiện sáng tạo của con.

Thày cần con sẵn sàng nhìn vào điều này. Và tất nhiên, khi con học bài giảng này và các bài giảng khác, khi con tiếp tục thực hành các bài chú và yêu cầu được đưa đến khóa nhập thất của thày ban đêm, thày sẽ dần dần giúp con. Đây không phải là điều thày có thể trình bày trong một cuốn sách, vì mỗi người mỗi khác. Thày sẽ giúp con tiếp xúc với vấn đề cá nhân của con. Con đã có quyết định nào kìm hãm quyền năng sáng tạo của mình trong cuộc đời này, ngưng không biểu hiện mình một cách sáng tạo? Mặc dù một lúc nào đó con có thể có ước mơ sáng tạo nhưng con lại nghĩ: “Ồ, tôi không thể làm được điều đó, hoặc tôi không thể kiếm sống bằng việc làm sáng tạo, vì vậy tôi phải đi vào một lĩnh vực khác kiếm sống tốt hơn.”

Con yêu dấu, thày không nói rằng con nên từ bỏ công việc con đang làm và trở thành một nghệ sĩ. Nhưng thày cũng không nói con không nên từ bỏ công việc con đang làm và trở thành một nghệ sĩ. Thành thật mà nói, từ bỏ công việc đang làm và làm một việc gì khác không phải là điều quan trọng. Vấn đề cốt yếu là tiếp xúc với quyết định đã giới hạn sự biểu lộ sáng tạo trong tâm lý con. Con không cần phải là một nghệ sĩ để biểu lộ mình một cách sáng tạo. Con có thể có một công việc thoạt trông rất bình thường nhưng con vẫn có thể biểu lộ sự sáng tạo qua nó. Tuy nhiên, khi con bắt đầu mở khóa sự sáng tạo của mình, con sẽ thấy con chuyển từ công việc bình thường sang một công việc có nhiều cơ hội cho sự biểu lộ sáng tạo hơn.

13.14. Tiếp xúc với ước mơ của con

Tuy nhiên, ý của thày ở đây là: Nếu con sẵn sàng nhìn vào điều này, nếu con sẵn lòng nhìn vào cuộc đời mình, nếu con sẵn sàng yêu cầu sự giúp đỡ của thày và sự chỉ đạo của thày, thì thày sẽ giúp con. Hiện diện TA LÀ của con sẽ giúp con, và người bào huynh yêu quý của thày, thày Hilarion, sẽ giúp con, khi con tham dự khóa nhập thất của thày ấy, nơi con có thể nhận ra một cách ý thức ước mơ sáng tạo của con là gì. Con có thể nhận biết một cách ý thức sự kiện nào trong cuộc sống đã thực sự khiến con chối bỏ giấc mơ đó, coi nó là viển vông và quyết định ngưng sự biểu lộ sáng tạo của mình. Sau đó, con có thể tới điểm mà con nói: “Tôi lúc đó thật sự không cần lấy quyết định đó, nhưng chắc chắn bây giờ tôi không cần giữ quyết định này nữa. Do đó, tôi quyết định giải phóng sự biểu lộ sáng tạo của mình. Tôi sẵn sàng biểu lộ mình.” Sự biểu lộ sáng tạo, như thày đã nói, không chỉ là vẽ tranh hay viết sách, làm thơ hay thế này thế nọ. Có nhiều cách để sáng tạo. Đưa ra những ý tưởng mới giúp cải thiện một số khía cạnh của cuộc sống hoặc xã hội, đây chính là sáng tạo. Bất cứ cách nào để làm việc giỏi hơn hay cải thiện cuộc sống đều là sáng tạo.

Điều quan trọng đối với con ở thời điểm này trên con đường tu là tiếp xúc với khả năng sáng tạo có sẵn trong con, lòng yêu thích biểu lộ sáng tạo dưới một dạng nào đó. Một lần nữa, thày không nói rằng con cần phải thay đổi nghề và kiếm sống qua sáng tạo. Nhưng ít nhất hãy dám ước mơ. Dám thể hiện nó bằng một cách nào đó. Dám sáng tạo. Ban đầu có thể là những bước nhỏ, nhưng hãy dám sáng tạo. Và sau đó hãy sẵn sàng xem xét con đã chấp nhận trong tâm những tiêu chuẩn nào mà con nghĩ cần áp dụng vào sự sáng tạo của mình. Vì đây là tiêu chuẩn của sa nhân.

Như thày đã nói, con không thể áp dụng tiêu chuẩn vào sự biểu lộ sáng tạo, vì biểu lộ sáng tạo đem lại điều gì mới. Và làm sao một điều mới có thể bị giam hãm và quy định trước bởi một tiêu chuẩn? Phải chăng điều này quá rõ ràng khi con sử dụng khả năng suy luận của mình?

Làm thế nào cuộc sống có thể cải thiện trên trái đất trừ khi có một cái gì mới, hay một số ý tưởng mới xuất hiện? Nếu không có chỗ cho điều mới, con sẽ có một xã hội trì trệ, ví dụ như con đã thấy trong xã hội phong kiến ở Châu Âu thời trung cổ. Trong hơn vài trăm năm, điều kiện sống hầu như không được cải thiện. Có rất ít chỗ cho sáng tạo, vì mọi thứ đều bị khóa chặt bởi một tiêu chuẩn mà sa nhân đã áp đặt qua công cụ bên ngoài là Giáo hội Công giáo, giai cấp quý tộc và các vua chúa. Họ muốn duy trì vị trí đặc quyền của họ trong xã hội bất chấp những đau khổ gây ra cho dân chúng.

13.15. Tiềm năng sáng tạo của con

Vậy thì con hãy sẵn sàng là một thành phần của tầng lớp tâm linh sáng tạo ưu tú, những người sẽ không để nhóm thượng lưu quyền lực ngăn chặn sự biểu lộ sáng tạo của mình. Đây là việc làm của con. Đây là tiềm năng của con trong kiếp sống này. Nếu nó không phải là tiềm năng của con, con đã không tìm thấy giáo lý này. Con đã không đang đọc và nghe những lời này.

Thày là Chân sư MORE. Thày là thượng sư của Tia sáng thứ Nhất của biểu lộ sáng tạo. Thày nói với con: “Con có tiềm năng là một thành phần của giới ưu tú sẽ giúp hành tinh này làm một bước nhảy vọt vĩ đại vào Thời đại Hoàng Kim của Saint Germain.” Đây là lý do tại sao con chọn hiện thân lần này. Đây là lý do tại sao con đã chịu đựng hiện thân nhiều lần trên hành tinh này trong suốt 2,000 năm qua: để bảo đảm Giê-su hoàn thành việc thiết lập khuôn mẫu, nguyên mẫu cho thời đại Song Ngư với những người biểu lộ quả vị Ki-tô. Con ở đây để bảo đảm thời đại Song Ngư sẽ tiến tới thời đại Bảo Bình khi cả ngàn người sẽ thể hiện và biểu lộ quả vị Ki-tô trên hành tinh này.

Đây là mục đích sâu xa khiến các thày ra mắt những cuốn sách này. Mục đích là giúp những người này mở khóa khả năng sáng tạo của họ, để họ có thể biểu lộ khả năng sáng tạo của mình trong việc đưa hành tinh này nhập vào khuôn đúc Thời đại Hoàng kim mà thày Saint Germain giữ trong tâm – mà tất cả các thày giữ trong tâm. Vì các thày đều là một trong nỗ lực nâng trái đất này vào Thời đại Hoàng kim. Các con là một với các thày trong nỗ lực đó, và thày có mặt ở đây để giúp con mở khóa sự nhận biết có ý thức rằng con là một phần của nỗ lực này. Vì khi con nhận biết có ý thức điều này, con có thể gia tốc sự biểu lộ sáng tạo của mình. Con có thể gia tốc quá trình chữa lành vết thương đang kìm hãm sự biểu lộ sáng tạo đó.

Ôi con yêu dấu, thày rất hân hoan khi thấy đệ tử tại khóa nhập thất bắt đầu mở khóa quyền năng sáng tạo của họ và bắt đầu dám biểu lộ những quyền năng sáng tạo đó – không chỉ ở khóa nhập thất mà còn trong cuộc sống có ý thức của họ. Thật là niềm vui lớn khi các thày thấy đệ tử dám vượt ra khỏi khuôn khổ mà họ đã thấm nhuần từ khi thơ ấu, dám làm điều gì đó khác biệt và dám biểu hiện điều cái hơn nữa.

13.16. Tìm sự trợ giúp của Mẹ Mary

Thày chỉ ước thày có thể giúp mỗi đệ tử tới điểm đó. Nhưng đôi khi thày phải nhìn nhận rằng khả năng giúp đỡ của thày có giới hạn. Và tất nhiên, đây là lúc thày làm điều mà mọi vị tướng giỏi đều làm: gọi quân tiếp viện. Thực sự có những đệ tử tại khóa nhập thất của thày gặp khó khăn vượt qua một vết thương đang cản trở sự sáng tạo của họ. Và lúc đó thày nhờ tới người chị yêu dấu của thày, Mẹ Mary, là người đại diện của Mẹ Thiêng liêng cho trái đất.

Mẹ Mary có khả năng ôm đệ tử vào vòng tay và giữ chặt đệ tử đó, như con thấy trong tranh vẽ mẹ Mary ôm bé sơ sinh Giê-su. Nhưng tất nhiên, những bức tranh và bức tượng con thấy trên trái đất không sánh được vẻ đẹp thực sự trong suốt của Mẹ Mary. Tuy nhiên, con có thể tưởng tượng hoàn toàn phó thác mình trong vòng tay của Mẹ Thiêng liêng, trong tình thương vô điều kiện mà Mẹ của Thượng đế dành cho con, khi Mẹ Mary ôm con trong vòng tay.

Con cảm được hào quang chữa lành thấm vào trường năng lượng của mình, lập tức nhắm vào vết thương con đang cần giải quyết, chiếu năng lượng chữa lành của Mẹ vào vết thương đó, khiến con nhìn nó mà không cảm thấy nỗi đau xúc cảm dữ dội như trước kia. Con nhìn nó với viễn quan tinh khôi của Mẹ và thấy nó thực sự chỉ là một vết thương. Nó chỉ là một quyết định.

Con đã lấy một quyết định, nhưng con không trở thành quyết định đó. Quyết định tạo ra một phàm linh, như Đại thượng sư đã giảng, nhưng con không trở thành phàm linh đó. Do đó, con không phải vĩnh viễn nhìn quyết định này xuyên qua phin lọc nhận thức của phàm linh. Tất nhiên, đây là nguyên nhân khiến con đau đớn. Đây là lý do khiến con nghĩ rằng con không thể nào xóa bỏ quyết định đó vì phàm linh không thể nào xóa bỏ quyết định đó. Phàm linh chỉ có thể nhìn quyết định và cảm thấy đau đớn, vì nó được tạo ra từ nỗi đau của kinh nghiệm chấn thương ban đầu khi sự sáng tạo của con bị bác bỏ.

Mẹ Mary sẽ giúp con bước ra ngoài nỗi đau – ra ngoài phàm linh – và nhận ra một thực tế giản dị. Thượng đế không bác bỏ sự sáng tạo của con. Các sa nhân cũng không thực sự bác bỏ nó vì chúng không thấy được sự sáng tạo của con. Chúng không thấy nó như nó là. Chúng chỉ cảm thấy sự biểu lộ sáng tạo của con làm xáo trộn cảm giác kiểm soát của chúng, và do đó chúng phản ứng theo cách duy nhất mà sa nhân biết.

Con yêu dấu, con có bao giờ kinh nghiệm mình là một đứa trẻ phải chạm trán một con chó dữ? Có thể là một con chó bị xích hoặc sủa sau hàng rào, nhưng nó sủa và gầm gừ với con. Và con có thể đã tìm cách nói chuyện với nó với giọng nhẹ nhàng, nhưng nó tiếp tục sủa và gầm gừ với con. Có con chó con có thể dỗ dịu bằng cách nói chuyện với nó, nhưng có con khác, con không làm thế được. Và đó là lúc con nhận ra rằng một con chó tức giận sẽ luôn luôn làm chuyện chó điên thường làm: sủa và gầm gừ bất kể con nói gì.

Vậy thì con phải làm gì? Con chỉ có thể bỏ đi. Nhưng con không cảm thấy con chó giận dữ đang bác bỏ sự biểu lộ sáng tạo của con, vì con nhận ra chó điên chỉ đơn giản là chó điên. Các sa nhân cũng tương tự như vậy thôi. Chúng chỉ có thể phản ứng như một con chó điên. Bất cứ khi nào chúng cảm thấy ai đang biểu lộ điều gì sáng tạo, chúng liền cảm thấy bị đe dọa và làm những gì chúng luôn luôn làm: Chúng tìm cách đập nó xuống. Nhưng không phải vì chúng ghét cá nhân con. Thậm chí chúng còn không nhìn thấy sự độc đáo của con người con và sự biểu lộ sáng tạo của con. Vì chúng chỉ nhìn thấy những hình ảnh được tạo ra trong tâm trí của chúng và hình ảnh thì không liên quan gì đến thực tế của sự biểu lộ sáng tạo của con.

13.17. Tách rời sáng tạo ra khỏi kết quả

Khi con ở trong vòng tay Mẹ Mary và thấy điều này, con có thể thấy rằng con đã lấy quyết định vì nghĩ rằng con đang hiện thân nên phải chấp nhận tiêu chuẩn mà sa nhân phóng chiếu lên con. Nói cách khác, con nghĩ phải nhìn biểu lộ sáng tạo của mình qua phin lọc bác bỏ của họ, thay vì nhìn biểu lộ sáng tạo của mình qua nhận biết thuần khiết mà con là.

Con có nhận ra vì sao con tin điều này? Đó chính là vì con đầu thai xuống trái đất này với ý định thay đổi một số chuyện. Con tới đây với ý muốn tặng một món quà tích cực, đem lại đổi thay, nâng hành tinh lên một trạng thái cao hơn. Con có mục đích này là điều rất dễ hiểu – vì nếu không tại sao con lại tình nguyện xuống một môi trường dày đặc như thế này?

Thật vậy, như thày đã nói, con có mặt ở đây để đem hành tinh này vào Thời đại Hoàng kim. Nhưng cần nhận ra là một điều đơn giản: đem hành tinh đến gần Thời đại Hoàng kim hơn không tùy thuộc vào phản ứng của sa nhân và tâm thức chết trước nỗ lực sáng tạo của con. Con không tới đây để thay đổi các dòng sống. Có phải chăng là thày đã nói trước đây về nhu cầu vượt qua mong muốn thay đổi ý kiến người khác? Con không tới đây để thay đổi ý kiến sa nhân. Sự thành công của biểu lộ sáng tạo của con không tùy thuộc vào phản ứng hay sự chấp nhận hay không chấp nhận từ những người mang trạng thái tâm thức sa ngã – vì họ sẽ luôn luôn bác bỏ.

Sự thành công của biểu lộ sáng tạo của con chỉ dựa trên một điều: con đã biểu lộ nó. Khi con biểu lộ sáng tạo của mình, thì con đã thành công, vì biểu lộ chính là thành công. Phản ứng từ người khác không quan trọng. Và đây là những gì con nhận ra khi con ở trong vòng tay yêu thương của Mẹ Mary. Đây là viễn quan tinh khôi, khái niệm tinh khôi.

13.18. Làm sao nâng địa cầu

Con thấy chăng, điều gì chắc chắn sẽ nâng cao trái đất? Này nhé, nếu con có một căn phòng tối và muốn tăng ánh sáng trong phòng, con phải làm gì? Con đem nhiều ánh sáng vào hơn. Và mỗi khi con mang nhiều ánh sáng hơn, con giảm bóng tối. Không thể nào khác hơn, vì bóng tối là sự thiếu ánh sáng. Con thấy chăng, mỗi khi con biểu lộ quyền năng sáng tạo của mình, con giúp gia tăng ánh sáng trên hành tinh này và đưa nó tới gần Thời đại Hoàng kim hơn.

Nhưng con cũng thấy gì trong căn phòng tối khi con tăng ánh sáng? Lúc đầu mọi thứ đều có màu xám. Nhưng khi ánh sáng tăng thêm, sẽ có tương phản lớn hơn giữa các vùng có tia sáng mặt trời chiếu thẳng xuống sàn nhà và các vùng trong bóng tối. Sẽ có tương phản lớn hơn giữa ánh sáng và bóng tối. Đây là những gì con thấy trên hành tinh trái đất hiện nay.

Đó là lý do vì sao con bị tấn công dữ dội bởi sa nhân và những người vẫn còn bị mắc kẹt trong tư duy sa ngã. Đây là lý do vì sao con có thể bị tấn công khi con bắt đầu công khai biểu lộ quả vị Ki-tô của mình. Nhưng thày không yêu cầu con công khai biểu lộ quả vị Ki-tô của con. Thày chỉ đơn giản yêu cầu con biểu lộ nó cho chính mình, để con có thể bắt đầu tiến trình mở khóa khả năng sáng tạo của mình.

Khi con tới điểm chữa lành được vết thương lớn, con sẽ thấy biểu hiện của mình không được đánh giá bởi sự bác bỏ của những người có tư duy sa ngã. Vì con có quyền biểu lộ khả năng sáng tạo của mình, mặc dù thực tế là sẽ có người kịch liệt bác bỏ nó và tấn công con một cách ác độc. Nhưng con có thể tiếp tục là chính mình, vì Mẹ của Thượng đế – người có thẩm quyền tối hậu trên trái đất – đã cho phép con biểu lộ sự sáng tạo thiêng liêng của con. Chính Đấng Sáng tạo – người có thẩm quyền tối hậu trong thế giới hình tướng – đã cho phép con là chính mình và là cánh cửa rộng mở để biểu lộ Hiện Diện TA LÀ Của Con.

Con yêu dấu, khi con được phép của Thượng đế và Mẹ của Thượng đế, thì tại sao con lại cần sự cho phép của sa nhân, những người đã tự cắt đứt mình ra khỏi Thượng đế và đã bác bỏ và khủng bố Mẹ của Thượng đế và con cái của Mẹ? Tại sao con cần họ cho phép? Và nếu con không cần họ cho phép, tại sao con lại để sự bác bỏ của họ ngăn cản con trao món quà biểu hiện sáng tạo của con cho hành tinh này, món quà mà con đến đây để trao tặng, món quà là tiềm năng cao nhất mà con có thể cống hiến?

Khi con bắt đầu nắm bắt điều này trong tâm ý thức của mình, con bắt đầu chữa lành vết thương. Con bắt đầu chấp nhận vai trò thực sự của mình là biểu lộ sự sáng tạo của mình. Con tới đây để trải qua tiến trình tu của con Đường Bảy bức Màn, theo đó con dần dần trở thành một cánh cửa ngày càng rộng mở để biểu hiện cái hơn nữa, cái HƠN NỮA mà TA LÀ.