Bài học đằng sau đại dịch COVID

Hỏi: Đâu là những bài học quan trọng mà đại dịch COVID đã dạy cho thế giới? Là học trò của chân sư thăng thiên, làm thế nào chúng con có thể tiếp tục nâng cao ý thức về đại dịch này?

Trả lời của chân sư thăng thiên Saint Germain qua trung gian Kim Michaels, nhân Hội nghị Hàn quốc 2023. Đăng ngày 10/7/2023.


À, thày đề nghị là chúng ta đổi lại câu hỏi: “Đâu là những bài học quan trọng mà đại dịch COVID đã có thể dạy cho thế giới?” Vì sự thật là đối với nhiều người trên thế giới, COVID đã không dạy cho họ bất cứ điều gì, và một trong những lý do lớn nhất là quá nhiều người đã trở thành nạn nhân của các thuyết âm mưu (conspiracy theory) cho nên họ đã chọn cách tiếp cận ý thức hệ thay vì cách tiếp cận trực giác. Ta không bảo là mọi người phải được chủng ngừa, mà ta sẽ nói là không ai nên từ chối chủng ngừa dựa trên cách tiếp cận ý thức hệ xuất phát từ một thuyết âm mưu hoàn toàn không có cơ sở.

Sẽ tốt hơn nhiều nếu mọi người hòa điệu với trực giác của mình, và như các thày đã có giảng, chỉ khi nào con ở trong một tâm thái trung hòa thì con mới có thể có được trực giác chính xác, và nếu mọi người đã làm vậy thì rất nhiều sinh mạng đã có thể được cứu sống.

Nhưng một trong những bài học quan trọng đã được rút tỉa, ít ra bởi một số người cả trong giới chính quyền lẫn tư nhân, là một tình thế như vậy thực sự đòi hỏi một ý thức cộng đồng và một ý thức trách nhiệm xã hội, qua đó mỗi cá nhân đóng góp phần mình để cải thiện tình thế bằng cách lấy những biện pháp thiết thực do chính quyền đề xướng, vì mặc dù các biện pháp này không hiệu quả 100%, chúng vẫn còn tốt hơn là không làm gì. Có những nước đã tăng cường ý thức trách nhiệm xã hội của mình, và có những nước chỉ có một số người làm được vậy, trong khi có những nước khác nơi ý thức trách nhiệm xã hội đã bị giảm sút. Đặc biệt đây là trường hợp ở Hoa Kỳ nơi quá nhiều người đã tin theo các thuyết âm mưu về bệnh này.

Nhưng nhiều nước cũng đã học được sự cần thiết phải hợp tác, và điều nhiều nước đã bắt đầu học được là trong những tình thế như thế này, họ cần phải có – và họ phải đòi hỏi – sự lương thiện, trung thực và trong sáng. Rõ ràng là nếu Trung quốc đã cởi mở hơn khi trận đại dịch bắt đầu bùng nổ thì rất nhiều đau khổ và chết chóc đã có thể tránh khỏi. Và có một nhu cầu hiện nay chưa biểu hiện là nhu cầu tạo thêm áp lực trên Trung quốc để chính quyền nước này thừa nhận là họ không thể cho phép một chuyện như vậy tái diễn.

Tất nhiên, Trung quốc cũng đang ở trong giai đoạn sơ khởi nhận ra là cách tiếp cận ý thức hệ dẫn tới chính sách zero-COVID là sai lầm và mất quân bình. Kỳ thực, chính sách này đã không cứu được mạng sống nhưng lại gây thiệt hại nghiêm trọng cho nền kinh tế. Có một tiềm năng là dần dần Trung quốc sẽ rốt cuộc nhận ra là mình cần phải chất vấn cách tiếp cận độc đoán này, và nhờ vậy tránh rơi ngày càng sâu hơn vào chủ nghĩa độc đoán do giới lãnh đạo hiện tại chủ trương.

Điều các học trò của chân sư thăng thiên có thể làm là, tất nhiên, thỉnh gọi qua các bài thỉnh, bài chú để thế giới học được các bài học và hòa điệu với các chân sư thăng thiên, nhưng hiện nay có quá nhiều ưu tiên khác cho nên mỗi các con cần lấy quyết định riêng của mình trong chuyện này.

Thông minh nhân tạo và công nghệ ChatGPT

Hỏi: Xin các chân sư vui lòng trình bày về những phát triển gần đây trong ngành thông minh nhân tạo phát sinh (generative artificial intelligence) hay AI, chẳng hạn như ChatGPT, và nói đến tiềm năng cao nhất của công nghệ này. Có những mối lo ngại hay mối nguy tiềm ẩn nào mà chúng con cần biết đến không?


Trả lời của chân sư thăng thiên Saint Germain qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar Phục sinh 2023. Đăng ngày 11/5/2023.

Chúng ta hãy bước lui lại một chút và nhìn vào công nghệ nói chung. Đâu là mục đích cao hơn của công nghệ? Như ta đã có nói, ngay cả trong hai kiếp đầu thai chót của ta, ta đã thấy rõ là chừng nào con người còn dành ra từng nấy thời gian, từng nấy chú ý và từng nấy năng lực chỉ để kiếm sống và giữ cho cơ thể vật lý tồn tại, thì họ sẽ không còn gì sót lại để bước chân trên đường tâm linh và nâng cao tâm thức. Ta đã thấy rõ là mặc dù có nhiều cách để thực hiện điều này trong dài hạn, nhưng trong ngắn hạn, cách duy nhất là qua trung gian công nghệ, và công nghệ thì tất nhiên phải thông qua khoa học.

Khi con nhìn lại cách sống của con người chỉ 100 năm về trước hay chắc chắn là 200 năm về trước, con sẽ thấy gần như ai ai cũng sống trong một cộng đồng nông nghiệp. Họ phải thức dậy thật sớm buổi sáng để nuôi gia súc, họ phải làm lụng ngoài đồng ruộng, và buổi tối khi cuối cùng họ đặt lưng lên giường thì họ đã quá mệt mỏi để làm bất cứ gì khác. Ngay cả việc đọc sách cũng là quá sức nếu như họ biết đọc – và tất nhiên, nhiều người không biết đọc. Kể từ thời đó, điều đã xảy ra là công nghệ đã được sử dụng để mang lại cho họ một ngày làm việc càng ngày càng ngắn hơn, thời gian di chuyển cũng ngắn hơn, họ có thể nấu ăn nhanh hơn và làm nhiều việc khác cũng nhanh hơn, và họ tiết kiệm được thời gian. Chính điều này đã giải phóng thời gian của mọi người để họ thoát khỏi các công việc sinh tồn cơ bản đó.

Tất nhiên, con vẫn có thể nói là trong thế giới ngày nay, nhiều người vẫn bận rộn hơn bao giờ hết, vì khi họ có nhiều thì giờ rảnh rỗi hơn thì cũng có nhiều chuyện hơn sẽ lôi kéo sự chú ý của họ. Và hiển nhiên, đa số những chuyện lôi kéo chú ý của họ lại phát xuất từ nền công nghệ, chẳng hạn như internet, truyền hình, radio, sách đọc, vân vân. Dẫu sao con vẫn thấy được là mọi người, ít ra ở các nước giàu có hơn, có sự chọn lựa sử dụng thì giờ rảnh rỗi của mình để phát triển cá nhân, để tăng triển cá nhân, thậm chí để bước theo một đường tu tâm linh.

Và ở nhiều nước tiền tiến, con thấy ngày càng có nhiều người hơn bắt đầu đặt trọng tâm vào việc tăng triển cá nhân, luyện tập, thiền tập hay chánh niệm, hay nhiều việc khác nhằm tăng triển tâm linh. Rất có thể họ không gọi đó là tâm linh nhưng họ phát triển cá nhân, họ mở rộng tâm thức. Đó chính là mục đích của công nghệ từ một tầm nhìn cao hơn, và trong tầm nhìn này, công nghệ AI, công nghệ thông minh nhân tạo, có thể được xem vỏn vẹn là một bước tiến xa hơn, bởi vì khi con có càng nhiều công nghệ AI, khi nền công nghệ càng hiệu năng, thì nó sẽ càng có khả năng đảm nhận một số công việc lặp đi lặp lại mà người ta phải làm. Và điều này sẽ một lần nữa cho con người nhiều thời gian hơn để tập trung vào những việc khác.

Ta cũng biết là con luôn luôn có thể tranh luận là AI có thể tước mất việc làm của một số người, nhưng về lâu về dài, nói chung là nền công nghệ – hay công nghệ AI nói riêng – sẽ không khiến cho con người trở nên vô dụng. Luôn luôn sẽ có nhu cầu cần đến con người vì sẽ có giới hạn trong việc tận dụng công nghệ AI.

Bây giờ chúng ta có thể nhìn vào mặt trái của đồng tiền, trong khía cạnh cùng cực nhất của công nghệ là vũ khí hạt nhân. Tại sao các thày lại truyền rải kiến thức về cách làm vỡ hạt nguyên tử và chế tạo bom hạt nhân? À, một phần là vì các thày thấy được loài người không thăng vượt tâm thức nhị nguyên đủ nhanh, và trên thế giới có sự phân cực rõ rệt giữa Liên Xô và khối cộng sản một bên, và các quốc gia tự do hơn ở bên kia. Cho nên thật sự có hiểm họa xảy ra hết cuộc chiến này đến cuộc chiến nọ, và vì vậy việc phóng thích công nghệ hạt nhân sẽ khiến cho những nước nghĩ đến việc giao chiến phải cân nhắc: “Nếu chúng ta khai chiến với một nước có vũ khí hạt nhân thì cuộc chiến có tiềm năng leo thang đến mức nào? Không những nó có thể dẫn đến sự tàn phá đất nước mình mà liệu nó sẽ tàn phá cả hành tinh?” Ở Liên Xô, thật đã có những người thấy được là nếu mục đích của họ là bành trướng chủ nghĩa cộng sản đến toàn hành tinh thì họ không thể đạt mục đích này bằng cách tàn phá hành tinh trong một cuộc chiến hạt nhân.

Ta có thể nói với con là sau Thế chiến thứ Hai đã có thể có mấy cuộc chiến vô cùng tàn khốc rồi nếu nền công nghệ hạt nhân không được phóng thích. Có thể nói là công nghệ có một khía cạnh không mấy xây dựng là đẩy tình hình tới mức cùng cực đến độ, do tiềm năng của công nghệ, con người bị buộc phái xét lại và qua đó họ học được một vài bài học mà họ đã không sẵn lòng học hỏi một cách tự nguyện. Có thể nói là một khía cạnh của công nghệ là nó khiến cho những cú giáng của Trường đời Cay đắng càng đắng cay hơn để bắt buộc con người phải xuy xét trước khi hành động.

Và cũng thế trong chiều hướng này, công nghệ AI có thể giữ một vai trò, là trên thế giới có những người đang đầu tư tất cả tài nguyên, sự chú ý lẫn nguồn lực của họ vào công nghệ AI vì họ nghĩ họ có thể tạo ra một thực thể có sự ý thức– họ có thể chế ra một bộ máy có khả năng tự nhận biết. Đây là một giấc mơ, và cũng chính là giấc mơ của sa nhân từ ngàn đời. Sa nhân đã đeo đuổi chuyện này qua đủ mọi cách. Một trong những cách này là cái mà các thày, đặc biệt trong một đợt truyền pháp trước, gọi là quan niệm “con người maý móc” qua đó chúng tìm cách thu nhỏ con người xuống một trạng thái quên mất mình có tiềm năng quả vị Ki-tô, mình không còn chút phân biện Ki-tô nào nữa. Một con người như vậy chỉ biết nhắm mắt làm theo những kẻ lãnh đạo mình. Đó là điều Giê-su gọi là kẻ mù dẫn dắt người mù.

Như con có thể thấy ở một số quốc gia, chúng đã phần nào thành công trong chuyện này khi người dân không chịu chất vấn giới lãnh đạo của họ mà trái lại họ thỏa thuận với lãnh đạo: “Các ông bà mà không xen vào cuộc sống thường nhật của chúng tôi thì chúng tôi sẽ không xen vào chuyện chính trị của các ông bà.” Và con cũng thấy nhiều ví dụ của cách hành xử này suốt lịch sử ở những nước có một thiểu số thượng tôn quyền lực cai trị phần lớn dân chúng gần như đã trở thành nô lệ cho thiểu số thượng tôn – mặc dù trước đó họ đã không luôn luôn xem mình là nô lệ, nhưng bây giờ họ bị lừa gạt, chẳng hạn bởi một tôn giáo, để nghĩ rằng họ đang làm một công việc thật quan trọng nhưng họ chỉ đang thực hiện tham vọng của kẻ lãnh đạo. Việc xây cất các kim tự tháp ở Ai Cập phần lớn là do mong muốn của một số lãnh tụ nhằm tạo ra một tượng đài cho chính mình cho dù là, ban đầu, kim tự tháp đã không được xây dựng để làm lăng mộ. Và nhiều người dân cứ thế làm theo, họ làm theo vì họ tưởng là họ đang phục vụ một công cuộc gì hệ trọng lắm. Suốt lịch sử, con có thể thấy nhiều ví dụ khác như vậy.

Tất nhiên, một khía cạnh khác của giấc mơ nói trên của sa nhân nhằm tạo ra những kẻ nô lệ ngoan ngoãn vâng lời sẽ không bao giờ chất vấn chúng, là họ muốn có một bộ máy không mang đặc tính “phiền phức” cố hữu của con người là khả năng bước lui lại, nhìn vào tình thế trước mặt từ bên ngoài và tự hỏi: “Tại sao tôi lại làm chuyện này nhỉ?”

Để trích dẫn bài truyền đọc của Giê-su “TA LÀ cánh cửa mở mà không ai có thể khép lại” – con người có thể bị vướng kẹt rất sâu trong tâm thức chết hay tâm thức máy móc, nhưng con người không bao giờ có thể đánh mất khả năng nhận diện Ki-tô. Sa nhân đã nỗ lực tạo ra giống người không biết nhận diện Ki-tô đó, và mặc dù chúng đã tạo được những nhóm người đông đảo nhận ra Ki-tô một cách khó khăn, nhưng chúng đã không bao giờ thành công hoàn toàn. Điều này được chứng minh qua sứ mạng của Giê-su thời đó, vì tuy nhiều người đạo Cơ đốc tin rằng Giê-su xuất hiện tại Israel vì ở đó là Đất Thánh, nhưng kỳ thực thày đã xuất hiện ở Israel vì đó là nơi trên địa cầu con người có ít khả năng nhất nhận diện được Ki-tô. Con người ở đó bị chìm đắm, bị mắc kẹt trong tâm thức chết đến độ họ là kẻ khó lòng nhất nhận ra Ki-tô. Vì vậy thày đã muốn nêu tấm gương của thày ở đó, vì nếu thày có khả năng chạm được những người mù quáng nhất thì có hy vọng người khác cũng có thể được chạm. Và điều này chứng tỏ là sa nhân không thể thành công theo cách đó.

Một cách khác mà sa nhân đã đeo đuổi giấc mơ nói trên là chế tạo những máy móc không có sự suy tư cân nhắc đạo đức như con người và do đó sẽ nhắm mắt tuân theo mọi mệnh lệnh. Đây là giấc mơ về một siêu chiến binh, một người máy có khả năng bắn hạ bất cứ ai nó được lệnh bắn hạ vì nó không giống như con người. Tất nhiên đây là giấc mơ mà sa nhân đã đeo đuổi từ rất lâu trên các hành tinh khác, và từng có những ví dụ ở các hành tinh nơi chúng có khả năng tạo ra một cái gì giống như những con người clone trong phim Star Wars chẳng hạn – là cuộc chiến giữa những bản sao sinh sản một cách vô tính không có chút suy tư gì về đạo đức. Ở đây tuy không phải là sự sinh sản vô tính mà là sự chế tạo qua trung gian công nghệ, nhưng dẫu sao vẫn là cùng một ý tưởng.

Có những người không phải là sa nhân nhưng vẫn bị mê hoặc bởi nền công nghệ chế tạo ra giấc mơ đó. Trong phim Star Trek có một người tên là Data dường như là một rô-bốt, và tất nhiên trong khoa học viễn tưởng đầy rẫy những ví dụ tương tự. Rất nhiều người bị mắc bẫy trong giấc mơ này, và nếu con suy nghĩ những gì ta vừa nói, con sẽ thấy được sự mâu thuẫn. Con sẽ thấy nhược điểm của toàn bộ quan niệm là con có thể tạo ra một bộ máy có khả năng tự nhận biết. Ta vừa nói gì về ý muốn của sa nhân? Chúng muốn tạo ra một bộ máy có trí thông minh của con người mà không có khả năng cân nhắc những chuyện đạo đức “phiền phức” kia. Có điều là cái cho con người trí thông minh – ít ra thông minh vỏ ngoài – là bộ não cùng sự phức tạp của bộ não lẫn cách vận hành của bộ não, nhưng cái cho con minh triết cùng khả năng suy tư về đạo đức là cái ta cao hơn của con, tức là linh hồn theo cách gọi truyền thống nhưng là cái Ta Biết theo cách các thày gọi.

Con mang cái mà sa nhân gọi là khiá cạnh “phiền phức” của con người vì con có tự nhận biết. Người ta hoàn toàn có thể chế tạo một bộ máy có vẻ ngoài thông minh – mà hiện nay con thấy nơi các rô-bốt trò chuyện hay các loại máy tính khác – nhưng con sẽ không bao giờ tạo ra được một bộ máy tự nhận biết, và cái này thì tất nhiên sa nhân không muốn, và chúng biết rõ như vậy, nhưng chúng lại lừa gạt nhiều người khiến họ nghĩ rằng một bộ máy tự nhận biết là một chuyện khả thi. Và chính điều này đã thôi thúc nhiều người hứng thú lãnh vực này cho dù họ không phải là sa nhân.

Con thấy rõ giấc mơ đằng sau công nghệ AI chỉ là đúng vậy thôi – một ảo tưởng, một ảo tưởng hoàn toàn. Nhưng có một số nhà khoa học ngày nay trong các ngành thần kinh học hay vật lý học đã bắt đầu tuyên bố công khai là con người sẽ không bao giờ có thể tạo ra một cỗ máy như vậy. Có những nhà khoa học đã công khai đưa ra một cách giải thích mới về thế giới, rằng thế giới không phải là kết quả của một quá trình máy móc vô thức mà là kết quả hành động do những tác nhân có ý thức. Các nhà khoa học này còn nói rằng có những tác nhân ý thức ở nhiều tầng tâm thức khác nhau, nhiều tầng nhận biết khác nhau. Có một số tác nhân vượt khỏi tầng mức con người, ảnh hưởng đến các nguyên nhân đã khiến cho thế giới hiện hữu và vận hành như nó hiện đang vận hành.

Đây là một hướng phát triển mới khởi lên vì một số nhà khoa học đã thử nghiệm với trí thông minh nhân tạo hay với thần kinh học, và họ không tìm thấy bất kỳ bằng chứng khoa học nào đằng sau những khẳng định duy vật nói trên. Và do đó họ đã mở tâm ra đón nhận ý tưởng: “À, nếu chúng ta không thể giải thích những gì chúng ta quan sát trong khuôn khổ hệ tư tưởng duy vật thì chúng ta cần nhìn xa hơn duy vật.”

Đây là một trong số những tiềm năng của công nghệ này. Con có thể lấy các rô-bốt trò chuyện trên internet và con có thể thấy những gì đang xảy ra ngay bây giờ: Người ta nhận thức được là những chuyện được đưa lên internet chỉ vỏn vẹn là tạo vật của một cái máy, một thuật toán (algorithm). Và thuật toán này đã được lập trình để thu thập thông tin theo một cách nhất định – nó có thể hữu ích trong một số công việc thực tiễn nào đó, và như ta nói, nó có thể hữu dụng, nhưng điều này không có nghĩa là con có thể trông cậy đó là cái nhìn đầy đủ về một vấn đề, hay ngay cả một cái nhìn cao hơn về một vấn đề. Bởi vì người ta bắt đầu nhận thức là những thuật toán đó chỉ có khả năng thu thập thông tin về những gì đã có sẵn. Chúng không thể nghĩ ra một cái gì độc đáo. Chúng không thể suy nghĩ một cách sáng tạo. Chúng có thể thu thập thông tin, chúng có thể đưa ra kết luận dựa theo thông tin có sẵn, nhưng nếu không có thông tin về một vấn đề thì chúng sẽ làm gì đây? Chúng hoạt động dựa trên thông tin của dữ liệu, chúng không thể hoạt động khi không có thông tin, hay chúng không thể làm cho thông tin hiện ra như một trò ảo thuật.

Sự kiện này cũng dẫn đến nhận thức rõ hơn là con không thể tin vào mọi chuyện trên internet. Nhận thức này thật cần thiết vì con cũng biết là có những trại nuôi troll (troll farm) – là khi một số nước thiết lập những sở máy tính có nhân viên chuyên chỉ ngồi đó đăng bài lên các trang mạng truyền thông xã hội nhằm phát tán quan điểm tuyên truyền của chế độ. Càng ngày càng nhiều người nhận thức được hiện tượng này, và công nghệ AI cùng các rô-bốt trò chuyện sẽ càng nâng cao sự nhận thức này lên. Khi con ở trên internet, con cần cân nhắc xem là con đang nói chuyện với ai? Con đang tương tác với ai? Con đang lấy thông tin từ đâu? Đằng sau đó là cái gì? Những người đó đang muốn làm gì?          

Trong tương lai người ta sẽ đặt vấn đề nhiều hơn về sự kiện con có thể tạo ra một rô-bốt trò chuyện hay một thuật toán có khả năng đưa ra những nguồn thông tin khá tinh xảo. Nhưng đâu là các tiêu chuẩn được cài đặt và lập trình trong các thuật toán sẽ định đoạt cách chọn thông tin và trình bày thông tin? Và điều này dẫn đến sự nhận thức là khi một tiêu chuẩn hay một hằng số được cài đặt vào lập trình, thì chính người lập trình có khả năng làm vậy với một hậu ý – người đó có thể mang một hậu ý hay một thâm ý đặc thù muốn trình bày thông tin theo một cách rất chọn lọc nào đó. Chẳng hạn, con có thể dễ dàng tạo ra một rô-bốt trò chuyện trình bày thông tin về cuộc chiến ở Ukraine hoàn toàn từ nhãn quan của nước Nga. Và con có thể ngụy trang nó theo nhiều cách, trình bày như thể ý định của Nga tấn công Ukraine là chân chính nhân từ, và hành động của Nga cũng nhân từ, và sự kiện có nhiều người bị sát hại chỉ do người Ukraine đã cưỡng chống lại. Con có thể dễ dàng tạo ra một rô-bốt như vậy. Và tất nhiên, có rất nhiều đại nghĩa khác mà con có thể ủng hộ và quảng bá theo cách này, và ở một mức độ nào đó, chuyện này đã có xảy ra rồi, tuy rằng cho đến nay phần lớn việc tuyên truyền chỉ mới xảy ra thông qua các trại nuôi troll nơi có người ngồi đó trên máy tính phụ trách đưa quan điểm lên mạng truyền thông xã hội.

Một lần nữa, khi công nghệ được đưa tới cùng cực, nó có thể khiến mọi người suy nghĩ lại và tái nhận định. Rốt cuộc, rất có thể nó sẽ dẫn đến chỗ là mọi người đều bắt đầu nhận ra là họ cần vô cùng cảnh giác, vô cùng sáng suốt về nguồn gốc thông tin mà họ nhận được, không chỉ trong các quyết định quan trọng cho đời mình mà cả những gì sẽ tạo ra thế giới quan của mình. Và điều này cuối cùng sẽ dẫn đến chỗ là mọi người bắt đầu suy nghĩ: “Làm thế nào tôi có thể tìm được một căn bản thực sự đáng tin cậy để hình thành thế giới quan của tôi?” Và nó có thể dẫn họ đến việc ngộ ra là, cuối cùng, căn bản này chỉ có thể đến từ những sinh thể vượt khỏi tầng cấp con người, những sinh thể không mang chút hậu ý nào và không có tự ngã. Nhưng căn bản này chỉ đến được nếu họ nâng cao tâm thức của họ mà thôi.

Nói cách khác trên cơ bản, công nghệ AI chỉ là việc thu thập thông tin có sẵn, nhưng thông tin này thì do con người tạo ra. Nó được tạo ra bởi những người ở một tầng tâm thức nào đó với một hậu ý nào đó. Và sẽ tới một điểm khi mọi người – nhiều người hơn là những người tâm linh hiện nay – bắt đầu lượng định: “Làm thế nào tôi tìm được thông tin không bị pha màu bởi những thâm ý phàm phu đó, những quan điểm và tin tưởng phàm phu đó? Làm thế nào tôi tìm được một điều gì đến từ một nguồn gốc trung hòa?”

Trên đây ít nhất là một vài tiềm năng cho nền công nghệ AI. Ta có thể nói nhiều hơn vì đây là một vấn đề rộng lớn phức tạp, nhưng ít ra con đã có một nền tảng để tái lượng định toàn bộ động lực của công nghệ này.

Tâm thức tập thể đằng sau cuộc khủng hoảng Coronavirus

Hỏi: Xin thày nhận xét về bản chất của tâm thức tập thể đã dẫn đến cuộc khủng hoảng Coronavirus, cũng như về cuộc khủng hoảng kinh tế và sự mất tự do tiếp theo sau.


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2021 cho nước Nga – Khắc phục tâm thức xem mình là vượt trội cùng cảm nhận không trọn vẹn, bị chấn thương và chú tâm bên ngoài. Đăng ngày 29/5/2021.

Đây là một đề tài phức tạp vì trong tâm thức tập thể không chỉ có một khía cạnh duy nhất.

Chúng tôi, các chân sư thăng thiên, đã có đưa ra trước đây một số nhận xét liên quan đến vấn đề này, tuy nhiên bức tranh ở đây rất phức tạp. Về cơ bản, trên địa cầu có quá nhiều người không sẵn lòng tăng triển để vươn lên một mức tâm thức cao hơn. Họ đã có cơ hội vươn lên một mức cao hơn, và trong một kịch bản lý tưởng thì họ đã có khả năng vươn lên tới mức này rồi. Nhưng họ đã không sẵn lòng làm điều đó. Họ đã bám giữ lấy hiện trạng đời sống của họ, tình trạng đất nước họ và chính tâm thức của họ.

Điều này có thể dẫn đến, thỉnh thoảng, sẽ có một thảm họa hay một đại họa nào đó biểu hiện ra, khiến cho không ai có thể nhắm mắt làm ngơ được nữa. Thảm họa sẽ dữ dội và nghiêm trọng đến độ người ta không thể gạt nó qua bên. Nó có thể biểu hiện qua thiên tai, nó có thể biểu hiện qua chiến tranh và nó có thể biểu hiện qua bệnh truyền nhiễm.

Đó là nguyên nhân rộng lớn của vấn đề này. Và nếu con nhìn chung quanh thế giới, con sẽ thấy là cách phản ứng của một số quốc gia trước tình thế này nói lên rất nhiều điều về tâm thức tập thể ở xứ đó đang ở mức nào. Nó cho thấy những gì mà các nước đó chưa thăng vượt được và những gì mà họ cần thăng vượt để bước lên cao hơn.

Tất nhiên, một điều đã biểu lộ ra một cách hiển nhiên là tình trạng của hệ thống y tế trong nước, liệu hệ thống đó có được trang bị để đối phó với một cuộc khủng hoảng như thế này không. Và nó chỉ ra cho con thấy những lãnh vực nào cần cải tiến, những lãnh vực mà mỗi nước đã có thể, hoặc trong lý tưởng đã phải cải tiến được rồi. Con cũng có thể nhìn vào cách đối phó với khủng hoảng khi một số quốc gia đã đóng cửa cả nước lại, đã hạn chế quyền tự do đi lại cùng nhiều quyền tự do khác. Con thấy được cách họ làm và thái độ của họ khi họ thực thi chuyện đó.

Con cũng có thể nhìn vào cách phản ứng của người dân. Chẳng hạn, con thấy như tại Hoa Kỳ có một bộ phận quần chúng to lớn lúc đầu đã hoàn toàn bác bỏ sự hiện hữu của virus, bác bỏ thực tế của cuộc khủng hoảng, hay thậm chí phủ nhận cả sự nghiêm trọng của tình thế. Con thấy những người từ chối đeo khẩu trang, từ chối chích ngừa, vân vân. Điều này cho thấy mức tâm thức mà họ đang có, đặc biệt là ý thức xã hội của họ. Và nó cho thấy liệu họ có sẵn lòng giúp đỡ người khác, bảo vệ người khác và đóng góp phần mình để dịch bệnh không lây lan. 

Con cũng có thể nói là một trong những điều cần xảy ra, và trong lý tưởng đã phải xảy ra trên thế giới, là sự trồi dậy của một ý thức xã hội rộng lớn hơn về một thế giới đã trở nên kết nối hơn bao giờ hết. Những gì xảy ra tại một nước ảnh hưởng đến những gì xảy ra tại mọi nước khác, cho nên hẳn là có một nhu cầu đoàn kết hơn, nhiều sẵn lòng hơn từ các quốc gia giàu có để trợ giúp các nước khác.

Một lần nữa, đây là cơ hội để con nhìn thấy một số quốc gia mặc dù phải đương đầu với nguy cấp tại nước mình nhưng vẫn dang tay ra để giúp đỡ những nước bị khủng hoảng trầm trọng hơn mình. Và tất nhiên trong lý tưởng, điều này cần xảy ra trên bình diện rộng lớn hơn, với ý thức là tất cả loài người đều nối kết với nhau, rằng có những sự kiện ảnh hưởng chung đến tất cả, và tất cả chúng ta cần góp một tay để giải quyết vấn đề chứ không chỉ lo cho dân tộc mình mà thôi.

Người da đen cần thăng vượt một số thái độ và niềm tin về chính mình

Hỏi: Làm thế nào người da đen có thể thăng vượt được cảm nhận thua kém, tư duy nghèo đói, ý niệm rằng mình không thể cao quý, rằng những điều tốt đẹp không thể xảy ra cho mình, rằng mình bị nguyền rủa, rằng chỉ có người da trắng mới có thể vĩ đại và làm được những chuyện vĩ đại?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân Webinar 2020 – Chọn lựa tương lai cho Hoa Kỳ. Đăng ngày 20/10/2020.

Đây không phải là một điều có thể thay đổi ở tầm mức tổng quát của người da đen tại Hoa Kỳ, mà chỉ có thể thay đổi ở tầm mức cá nhân từng người – khi người đó sẵn sàng nhìn vào tâm lý của mình và xét xem tâm lý mình đã bị tác động như thế nào bởi quá trình giáo dục khi lớn lên cũng như di sản của người da đen tại Hoa Kỳ.

Con cần nhận diện ở đây sự kiện người da đen tại Hoa Kỳ đã khoác vào một số thái độ, một số tin tưởng về chính mình, với kết quả là họ đã tạo ra những tà thể tập thể vô cùng dõng mãnh. Những tà thể này lôi kéo cảm thể và trí thể của con người, chúng lôi kéo người da đen vào một thái độ nhất định về cuộc sống, rồi thái độ này trở thành một lời tiên tri tự hiện thực.

Tại sao người da đen quá thường khi lại ở những địa vị kém hơn người da trắng trong xã hội? Phương trình này có thể phần nào được giải thích qua sự kỳ thị, phân biệt đối xử của người da trắng. Tất nhiên đó là một phần của phương trình, và tất nhiên việc giải quyết vấn đề này là tuyệt đối quan trọng và cần thiết, hầu giảm bớt sự kỳ thị trong tâm thức tập thể qua lòng bao dung. Nhưng đó chỉ là một phần của phương trình.

Phần quan trọng kia của phương trình là chính tư duy của nhiều người da đen mang một cảm nhận thua kém, cảm nhận cho rằng mình tồi tệ, rằng mình bị xã hội bỏ bê hất hủi, rằng chỉ có người da trắng mới có thể thành công, cùng bao nhiêu niềm tin khác biến thành những lời tiên tri tự hiện thực. Cho nên trước tiên con có thể bắt đầu xem xét vấn đề này trong tâm con, làm việc trong tâm con và nhận ra là con có mang một số ngã tách biệt trong tâm mà con cần phát hiện, con cần nhìn ra niềm tin tưởng đứng đằng sau ngã đó và con cần để cho nó chết đi. Tất nhiên con cũng có thể thỉnh cầu về vấn đề này, thỉnh cầu để cho những người da đen khác được cắt đứt ra khỏi vấn đề này.

Trên cơ bản, điều con cần nhận ra ở đây là câu sau đây trong Tuyên ngôn Độc lập: “… Mọi con người đều được tạo ra bình đẳng”. Thật là không quan trọng da con màu gì, vì ở ban đầu con được sinh tạo với cùng cơ hội mở mang khả năng tự nhận biết của mình y như người da trắng. Không có khác biệt gì ở đây, con không được sinh tạo là người da trắng hay người da đen, mà con được sinh tạo là những con người tâm linh, những sinh thể tâm linh.

Điều đã xảy ra trong chiều dài thời gian – và cũng là điều con nhận thấy tại Phi châu ngày nay mà chúng tôi cũng đã có đề cập – là trong một thời gian rất dài, nhiều người tại châu Phi đã khoác vào tư duy vô cùng hạn hẹp này, và tất nhiên khi họ bị cưỡng ép đi sang châu Mỹ, họ đã đem theo tư duy đó với họ. Bây giờ tại Hoa kỳ, họ có cơ hội lớn hơn để giải thoát khỏi tư duy đó so với người ở châu Phi, nhưng nhiều người lại không nắm lấy cơ hội đó – họ đã buộc mình vào cùng tư duy đó và chính vậy mà nó đã trở thành một lời tiên tri tự hiện thực.

Đối với những người da đen mở tâm ra với các giáo lý của chân sư thăng thiên, các con có khả năng phá vỡ vòng ốc xoáy này. Con có thể phá vỡ trước tiên cho bản thân con, xong con có thể tìm cách giúp người khác làm tương tự. Con có thể đưa ra lời thỉnh, con có thể xoay chuyển tâm thức tập thể của người da đen.

Hiển nhiên là con đã có một số gương sáng, rất rất sáng, từ một số người đã đem lại sự khác biệt, đã tự giải phóng khỏi di sản kềm chế mà họ vốn có, đã vươn lên một số vị thế quan trọng trong xã hội. Barack và Michelle Obama là những ví dụ hiển nhiên, Colin Powell, Oprah và nhiều người khác nữa cũng có thể được nhắc đến. Con có nhiều diễn viên như Morgan Freeman và một số khác đã thực sự chứng tỏ là họ đã đạt đến một mức tâm thức cao hơn so với khi họ đi ra từ di sản da đen của họ.

Cho nên con hãy xem đó là điểm khích lệ, con hãy nhận ra là những vị đó đã thực hiện một công việc vô cùng quan trọng không những cho người da đen mà cho toàn bộ xã hội Hoa kỳ – bởi vì họ đang giúp phá vỡ định kiến mà nhiều người da trắng đang có về người da đen, một định kiến mà trong một số trường hợp cũng đã trở thành một lời tiên tri tự hiện thực do cách hành xử của nhiều người da đen. Có một tiềm năng thật to lớn để đập vỡ vòng xoáy hướng hạ này và tạo dựng một vòng xoáy hướng thượng.

Một lần nữa, ta có thể cam đoan với con là nếu 200 năm tới đây người ta nhìn lại ngày hôm nay, thì loài người sẽ không thể hiểu nổi tại sao màu da và chủng tộc lại là một vấn đề to lớn như vậy tại Hoa kỳ. Người ta sẽ nhìn sang các quốc gia dân chủ khác như các nước Bắc Âu chẳng hạn nơi màu da không đặt thành vấn đề. Tại các xứ Bắc Âu không có chuyện phân biệt đối xử dựa trên màu da.

Con sẽ có thể bảo là các nước đó đã có một lịch sử dễ dàng hơn vì họ đã không gặp những khác biệt như vậy. Nhưng dù sao thì tư duy của họ cũng khác, cho nên ngay cả nếu họ đã có một lượng người di dân da màu lớn như vậy thì họ vẫn không gặp những vấn đề chủng tộc mà Hoa kỳ đã gặp. Cho nên ở đây con cần nhìn nhận là trong tương lai, trong thời đại hoàng kim, chủng tộc sẽ đơn giản không còn là một vấn đề nữa. Con người sẽ nhìn vượt khỏi tất cả những đặc tính vỏ ngoài đó, và họ sẽ đi tìm các đức tính nội tâm của bản thể, của linh hồn.

Cách đối phó với tin giả và các thuyết âm mưu

Hỏi: Ngày nay có rất nhiều chuyện được phơi bày qua các phương tiện truyền thông ngoài mạch. Rất nhiều chuyện vô cùng đau lòng và đáng phẫn nộ. Con biết một số điều đó không thực. Để xác định đâu là thật và đâu là giả, phải cần cảm nhận trong trái tim. Chúng con làm gì đây khi mình cảm thấy trong tim rằng một số chuyện như thế có thật? Chúng con làm gì đây trên phương diện tình cảm? Làm thế nào đối diện và đối phó và với tất cả những chuyện đáng phẫn nộ được lật tẩy về giới thượng lưu, những chuyện mà họ làm giấu giếm sau lưng mọi người? Không chỉ trong chính trị mà gần như tất cả mọi thứ đang được phơi bày. Làm thế nào con có thể chịu đựng được những chuyện đó một cách quân bình trong cảm xúc và không bị quá ám ảnh? Đây là những câu hỏi cho chúng con đang học tập giáo lý của các chân sư thăng thiên. Làm sao chúng con xử lý được đây? Nhưng còn có những người khác không đang học các chân sư, thì làm thế nào để họ xử lý? Với bao nhiêu chuyện được khui ra, chúng con phải cư xử thế nào?    


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels, nhân một hội nghị tại Hòa Lan năm 2017. Đăng ngày 5/9/2019.

Con yêu dấu, ta sẽ nói khích con một chút. Con có biết chăng – tất cả các con – là ở một số quốc gia có trẻ em đang chết đói? Con có phẫn nộ về chuyện đó đến độ con mất ngủ ban đêm hay không, phẫn nộ đến độ con phải liên tục đọc tin về chuyện đó trên internet? Xong con tự hỏi xem tại sao con lại phẫn nộ với mấy bản tin giả và thuyết âm mưu được đăng trên internet? Ta đang cố cho con thấy một bài học tích cực qua sự nói khích của ta.

Ta đang cố cho con thấy là trên địa cầu này có rất, rất nhiều sự việc không lý tưởng chút nào. Nhưng mặc dù con biết rõ những sự việc đó đang xảy ra, con đã tìm được cách sống một cuộc sống tương đối quân bình. Và nếu con có thể tìm được cách sống quân bình trong khi biết rằng trẻ con đang chết đói tại châu Phi, tại sao con không thể sống được quân bình khi con biết có một số thuyết âm mưu nào đó trên internet? Tại sao con lại có một nhu cầu gần như không thể cưỡng nổi để tìm tòi, nhập tâm những tài liệu đó, cho phép chúng xâm nhập vào tâm thức của con và bỏ sức ra cho những chuyện đó?  

Con thấy điều ta muốn nói chứ? Con đang sống trên một địa cầu vô cùng khó khăn, một địa cầu rất thấp về tâm thức, một địa cầu với đủ mọi loại biểu hiện bất toàn cần phải thay đổi – và với thời gian chúng sẽ thay đổi. Con không thể cho phép mình tập trung vào tất cả mọi chuyện như vậy vì con không thể sống quân bình cách đó. Và lý do ta đã phải nói khích con là vì cách duy nhất để con thực sự đối diện với vấn đề này là con phải lấy quyết định là con sẽ không đặt chú ý vào những chuyện đó nữa. Nếu con tự quan sát, con sẽ thấy có rất nhiều trang web trên mạng đã được cố tình lập ra để gây sự phẫn nộ và những phản ứng cực kỳ khích động nơi con – gần như là chúng cố ý tạo ra tình thế cho con bị ghiền những loại tin đó.        

Phải, chúng có thể đưa ra một số bản tin có thật, nhưng nhiều trang cũng đưa ra rất nhiều điều không đúng sự thật, bởi vì một cách để chúng thu hút chú ý và năng lượng của người đọc chính là trình bày những bản tin giả như là thật, hầu khơi lên phản ứng động cảm. Vì vậy, con phải nhìn nhận là một số những trang web đó đã thực sự khiến con nghiện ngập, bởi vì khi con bị xúc động, con sẽ luôn luôn suy nghĩ về nó và không thể để nó yên. Con không thể buông nó ra. Con cứ phải trở lại và đọc nhiều thêm. Và đọc càng nhiều thì phản ứng con sẽ càng bị kích thích. Con tưởng là con hiểu biết nhiều hơn nhưng kỳ thực trong nhiều trường hợp, con chỉ càng bối rối hơn mà thôi. Và sự chú ý của con ngày càng phân tán.

Do đó, giải pháp ở đây là con phải nhìn nhận một điều ta đã nói trước đây. Chúng tôi, các chân sư, không yêu cầu các con, mỗi cá nhân các con, nhìn vào địa cầu, nhìn vào tất cả những vấn đề trên địa cầu và cố giải quyết tất cả mọi vấn đề. Chúng tôi chỉ yêu cầu các con chọn lấy một vấn đề nào đó, một đề tài nào đó mà con tha thiết nhất. Hãy chú tâm vào đó. Cố gắng tự giáo dục. Sử dụng trực giác của con. Thỉnh cầu để các chân sư thăng thiên nhập cuộc. Nghiên cứu, tìm hiểu vấn đề để con có thể đưa ra những lời thỉnh ngày càng chính xác hơn hầu các chân sư có thể bước vào lãnh vực đó. Khi đó, con yêu dấu, con chọn lựa lãnh vực mà con sẽ tập trung – đó có thể là nhiều hơn một lãnh vực, nhưng chỉ một số lãnh vực giới hạn mà thôi – và con quyết định bỏ sang một bên tất cả mọi lãnh vực còn lại. Con cần nhận ra là con luôn luôn phải tìm được một sự quân bình.

Khi tâm thức được nâng lên, các sa nhân sẽ luôn luôn tìm cách làm điều mà chúng vẫn thường làm trong thời đại này. Như chúng tôi đã có trình bày, sa nhân sẽ vui mừng biết mấy nếu chúng đã có thể ngăn cản sự phát minh của internet. Nhưng bây giờ chúng không thể ngăn cản được thì chúng biết thừa là những thông tin chính xác sẽ được lan truyền. Vì vậy chúng phải tìm cách dùng internet để lan truyền tin giả hầu đẩy con người đến một điểm, là hoặc con người bị bối rối đến độ không còn biết đâu là thật và đâu là giả, hoặc con người bị kéo vào những phản ứng động cảm, lúc bị lôi lên thật cao, lúc bị đẩy xuống thật thấp, cứ thế lặp đi lặp lại cho tới khi ai nấy không còn muốn đụng vào những chuyện đó nữa.   

Vì thế, chúng tôi nỗ lực đem lại cho các con những thông tin chân thực và chính xác trước hết. Nhưng chúng tôi cũng cố đưa thông tin về những điều mà các con có khả năng thay đổi, có khả năng kêu gọi, là những thông tin sẽ có tác dụng và tác động. Vừa rồi các con vừa đọc một bài thỉnh về những chuyện cỏn con dựa trên một bài truyền đọc của ta hồi năm ngoái. Tuy tin giả và thuyết âm mưu có nhiều, nhưng trong nhãn quan những gì sẽ đem lại Thời đại Hoàng kim, đó chỉ là những chuyện cỏn con. Chúng hoàn toàn không quan trọng. Chúng có thể thật hay không thật, nhưng chúng hoàn toàn không đáng kể trong công cuộc đem lại Thời đại Hoàng kim.  

Cho nên một lần nữa, nếu con là một học trò của chân sư thăng thiên đã chấp nhận giáo lý của chân sư, con hãy nắm lấy những vấn đề mà chúng tôi đã nêu lên cho con. Hãy tập trung vào đó. Hãy học tập và tự giáo dục bản thân. Hãy cầu thỉnh, rồi bỏ qua những chuyện khác. Con không ở đây để giải quyết mọi vấn đề. Cá nhân con không có trách nhiệm đối phó, hay giải quyết, hay hiểu biết về mọi vấn đề trên trái đất. Con cần tìm được sự quân bình của con, và điều này không khó lắm đâu khi con đã có sẵn các giáo lý của chân sư. Đối với những người không có giáo lý của chân sư, nhiều khi con không thể làm gì để giúp họ được. Vì họ sẽ phải đi cho hết chu kỳ cho tới khi họ chán ngấy và tự động ngừng lại. Thật là không có giải pháp nào khác hơn là bỏ ngoài tai tất cả những chuyện đó, và không cho phép mình bị lôi cuốn vào phản ứng động cảm thái quá.       

Tuy chúng tôi truyền dạy giáo lý cho các con, nhưng chúng tôi cũng biết qua kinh nghiệm là cách giảng dạy của chúng tôi bình thường sẽ không gây động cảm lớn lao trong tâm mọi người. Đó là vì, tất nhiên, chúng tôi không có lý do gì để đánh cắp năng lượng của con. Chúng tôi có dư năng lượng mà chúng tôi cần trực tiếp từ nguồn cội. Cho nên khi con đọc tin tức và cảm thấy mình bị kích động dữ dội – thường là nơi luân xa đám rối dương do nó bị quấy động và bắt đầu quay nhanh hơn hoặc quay ngược chiều – thì hẳn con phải biết là tin đó không đến từ một nguồn gốc thiện lành. Và con cần lấy quyết định đơn giản là con sẽ không tham gia, không thích thú với nó, để con tập trung vào những vấn đề mà chúng tôi đã nêu lên với con.  Bởi vì đâu sẽ là giải pháp cho tất cả mọi thuyết âm mưu và mọi sự thao túng các sa nhân đang tung ra trên hành tinh này?  

Phải, đó là làm thế nào để có được một túc số cần thiết những người đã nâng cao tâm thức mình lên tới tâm Ki-tô, và điều đó sẽ cho phép chúng tôi loại bỏ một số sa nhân khỏi hành tinh. Đồng thời, các con cũng đóng vai trò những người đi tiên phong để nâng tâm thức tập thể của nhân loại hầu, một lần nữa, sa nhân có thể được loại bỏ khỏi hành tinh. Cho nên thay vì con tập trung vào các thuyết âm mưu và tin giả, con hãy tập trung vào quả vị Ki-tô, tập trung vào việc nâng cao tâm thức và tập trung vào những vấn đề chúng tôi đã nêu ra. Giáo lý mà chúng tôi đã truyền giảng cho các con qua sứ giả này về các sinh thể sa ngã, tự nó là thuyết âm mưu lớn nhất, nhưng đó lại là sự hiểu biết xây dựng mà con thực sự có thể sử dụng đề cầu thỉnh, để tự giải thoát khỏi cái tâm thức khiến con bị thao túng, và vì vậy nó giúp con tăng triển.      

Nhưng ngược lại, những thuyết âm mưu được đăng tải đây đó không nhằm giúp con giải thoát. Chúng nhằm mục đích kéo con vào phản ứng động cảm khiến con bị nghiện ngập, và trong dài hạn sẽ khiến con cảm thấy mình vô vọng, bất lực, mặc dù con có cảm tưởng con biết nhiều chuyện hơn một người bình thường. Nhiều người rơi vào trạng thái tự kiêu tâm linh vì họ cảm thấy họ biết đủ mọi thứ chuyện mà người khác không biết tới, họ càm thấy sao mình quá tài giỏi đến độ mình có thể xét đoán và đánh giá mọi chuyện. Và họ sử dụng các thuyết này để xét đoán mọi chuyện họ đọc được trên các bản tin loại đó. Và nó trở thành thêm một vòng xoáy nghiện ngập sẽ không đưa họ tới đâu.

Cho nên điều vô cùng quan trọng con cần nhận ra là khi con ở trên địa cầu và bước đi trên đường tu, con cần trải qua một tiến trình lựa lọc, loại bỏ và con nói rằng: “Ta sẽ không chú tâm vào điều này. Điều này không thiết yếu cho con người mà ta là, và đường tu tâm linh của ta. Ta chọn lựa một cách cố tình.” Không phải con đang phủ nhận những chuyện khác. Con không rơi vào sự phủ nhận. Ngay cả nhắm mắt bỏ qua, con cũng không làm. Con chỉ chọn lựa một cách ý thức là con sẽ không chú tâm vào đó bởi vì như thày Saint Germain có nói: “Con chú tâm vào đâu thì năng lượng của con sẽ đi vào đó.” Nó sẽ kéo bốn thể phàm của con khiến con phải đi theo. Cho nên con chọn lựa những gì quan trọng cho con, và con bỏ sang một bên, con lọc lựa và con không chú tâm vào vô số những đề tài kia.

Duy trì hay phá vỡ vòng xoắn bạo động trong xã hội

Hỏi: Với ý muốn mở toang biên giới phía Nam của người tổng thống mới của nước Mỹ (và Quốc hội) để khuyến khích ân xá, nhiều người Mỹ đã bị đả thương, tra tấn tàn bạo, hãm hiếp hay giết chết. Và ngay cả bị bắt cóc.

Sự kiện mới nhất là tin tức hàng đầu trên truyền thông là vụ việc “hai côn đồ” xâm nhập một căn hộ ở Oklahoma để hãm hiếp và cướp một phụ nữ. Bà la lên. Và bà bị bảo là nếu la thêm một lần nữa thì sẽ chết. Nạn nhân có súng trong ví tiền mình, bà lấy được ví và bắn hai kẻ xâm nhập nhà mình. Một người bị chết và người kia bị thương.

Bà sau đó được một nhà báo phỏng vấn, và giải thích gia đình bà là một gia đình tin vào sự tự cường và can đảm. Bà nói “tôi chọn giấu trong mình một khẩu súng, vì cho dù tôi biết ơn vô vàn sự bảo vệ của cơ quan cảnh sát, tôi nhận ra là họ không phải là Thượng đế, do đó họ không thể nào có mặt ở mọi nơi cùng một lúc.”

“Hoàn cảnh đưa tới tử vong có thể xảy ra trong nháy mắt”, bà nói. “Nếu bạn không chủ động chuẩn bị trước… bạn có thể là một mục tiêu yếu ớt quá dễ tấn công.”

Là một thành viên tài trợ cho Hội Súng trường Quốc gia (National Rifle Association NRA), bà nói bà mang súng trong người hơn bán thập niên qua, nhưng bà chưa bao giờ mường tượng rằng bà phải dùng nó để bảo vệ mạng sống mình. Nhưng bà mừng là bao nhiên năm luyện tập đã giúp bà đúng lúc tự cứu được mình không bị thương tích hay bị chuyện khác có thể tồi tệ hơn nữa.

Với chính quyền mới ở D.C. Giê-su có ý kiến gì – quy luật gì – cho những người công dân có trong tay vũ khí để tự bảo vệ trong chính nhà mình? Câu hỏi đặc biệt liên quan đến những người có ý thức tâm linh và có “vũ khí” nhưng cũng có ý thức về lời dạy “chìa má bên kia”.


Trả lời của chân sư thăng thiên Giê-su qua trung gian Kim Michaels, ngày 18 tháng 11 năm 2012.

Con đường tu có nhiều giai đoạn. Ở các giai đoạn thấp, có thể chấp nhận được – và cũng không thể tránh được – là người học viên lấy một số hình tư tưởng đè lên con đường tu, thậm chí đè lên giáo lý của các chân sư thăng thiên. Con phải bắt đầu ở một chỗ nào đó, và con bắt đầu bằng cách con nhìn con đường tu qua phin lọc của trạng thái tâm thức hiện thời của con. Tuy nhiên, làm như thế chỉ dẫn con tới một mức nào đó, và sẽ tới một điểm trên con đường tu của tất cả mọi người khi con phải tự hỏi mình một câu hỏi quan trọng: “Tôi có muốn thăng thiên trong kiếp này chăng, hay tôi muốn ở lại chỗ thoải mái này trong vô số kiếp tương lai nữa?”

Nếu con quyết định muốn thăng thiên, thì con phải nhận ra rằng con không thăng thiên được nếu con còn bám giữ các hình tư tưởng của con. Điều giản dị là con không thể mang cái hộp tư duy của con vào trạng thái tâm thức thăng thiên, vì thăng thiên chính là tiến trình thăng vượt tất cả những hình tư tưởng khiến con thấy dường như con tách biệt khỏi vương quốc Thượng đế. Do đó, nếu con thật sự muốn thăng thiên, con phải vượt lên trên những hình tư tưởng yêu quý nhất của con và nối kết mình với THỰC TẠI của các chân sư thăng thiên.

Đối với hầu hết mọi người, điều này đòi hỏi họ phải đi qua một tiến trình chất vấn một cách hệ thống các hình tư tưởng của mình và so sánh chúng với THỰC TẠI mà chúng tôi giảng dạy. Một phần không tránh khỏi của tiến trình này là con phải đi tìm những mâu thuẫn trong chính các tin tưởng của con hay mâu thuẫn giữa các tin tưởng của con và giáo lý của chúng tôi. Khám phá ra – và nhìn nhận – những mâu thuẫn đó có thể khó khăn và nó cũng có thể làm con đau lòng. Nhưng sự khó khăn và đau lòng tương ứng với mức độ dính mắc với các hình tư tưởng hiện hành của con.

Điều ta muốn nói ở đây là sẽ có một khúc quanh nơi con phải chuyển từ con đường tu vỏ ngoài để bước vào con đường tu nội tâm. Con đường tu vỏ ngoài là khi con học hỏi giáo lý của chúng tôi và con hiểu nó bằng trí năng. Có nhiều học viên trên con đường tu vỏ ngoài đã học hỏi giáo lý của chúng tôi nhiều thập niên – và họ có một kiến thức xuất sắc về nó – nhưng họ không có khả năng áp dụng giáo lý trong chính cuộc sống họ. Do đó, những học viên này tin chắc họ là một trong những học viên xuất sắc nhất của chúng tôi, trong khi chúng tôi thấy rõ sự thực là họ vẫn còn kẹt cứng trong con đường tu vỏ ngoài.

Tại sao một số người bị kẹt trong con đường tu vỏ ngoài? Vì họ không chịu công nhận là có sự khác biệt giữa những hình tư tưởng khiến họ cảm thấy thoải mái và thực tại của giáo lý của chúng tôi. Và do đó, họ không chịu nhận ra sự thực sâu xa là nếu họ muốn bước vào con đường tu nội tâm, họ phải bỏ lại đằng sau ước muốn các chân sư thăng thiên xác nhận các hình tư tưởng của họ. Các con phải bỏ lại đằng sau ước muốn Thượng đế và các chân sư thăng thiên tuân theo cái hộp tư duy của các con.

Như ta đã chứng minh 2000 năm trước đây – cũng như các anh chị em của ta cũng đã chứng minh như thế trong kiếp sống của họ – chúng tôi sẽ KHÔNG BAO GIỜ tuân theo hộp tư duy của con người. Bởi vì làm sao chúng tôi có thể giải thoát các con khỏi hộp tư duy của các con khi chúng tôi tuân theo nó? Cách DUY NHẤT để chúng tôi giải thoát các con là cho các con một khung tham chiếu cho con thấy rằng – nếu con có mắt để thấy – thực tại nằm bên ngoài cái hộp tư duy của con và nó không tuân theo hộp tư duy này.

Nếu một học viên chịu đau lòng và nhìn nhận những mâu thuẫn trong các hình tư tưởng của mình thì học viên đó sẽ rốt cuộc nhận ra điểm chuyển đổi từ con đường tu vỏ ngoài sang con đường tu nội tâm. Đó là sự nhận biết khuynh hướng lấy hình tư tưởng của mình đè lên Tánh Linh chính là tâm thức sa ngã. Và không ai có thể thăng thiên được, mà cũng không được nhận là học trò chân chính của các chân sư thăng thiên khi người đó còn dính vào – và thêm nữa, dụ chúng tôi xác nhận – tâm thức sa ngã.

Con hãy lưu ý điểm vi tế ở đây. Con đầu thai trên trái đất để con thử nghiệm khả năng đồng sáng tạo của con. Con đồng sáng tạo bằng cách nào? Con đồng sáng tạo bằng cách hình thành một hình tư tưởng và con dùng khả năng của tâm để phóng chiếu hình đó lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Ánh sáng Mẫu-Vật được kiến tạo như một môi trường an toàn – một bãi chơi cát tâm linh – nơi con có thể thử nghiệm mà không gây tổn thương nặng nề cho chính mình, cho người khác hay cho bãi cát. Do đó, con được quyền lấy hình tư tưởng đè lên Ánh sáng Mẫu-Vật, ngay cả những hình tư tưởng hình thành dựa trên tâm thức nhị nguyên. Ánh sáng Mẫu-Vật đã nguyện sẽ khoác lên bất cứ hình tướng nào mà con phóng chiếu lên nó để con được phản hồi điều con đã sáng tạo.

Nói cách khác, con có quyền phóng chiếu hình tư tưởng lên Ánh sáng Mẫu-Vật. Con sẽ chịu những quả mà con đã gieo, nhưng con không vi phạm Quy luật Tự Quyết hay Quy luật Nhất nguyên. Điều PHẠM luật là khi con bắt đầu phóng hình tư tưởng của mình lên những sinh vật có tự nhận biết và quyền tự quyết khác. Tìm cách ép buộc người khác tuân theo hình tư tưởng của mình chính thực là tâm thức sa ngã, và ta đã đề cập tới tâm thức này khi ta nói với Peter: “Satan, hãy đứng lui ra đằng sau ta, ngươi xúc phạm đến ta. Vì ngươi không thưởng thức những điều của Thượng đế mà chỉ thưởng thức những điều của con người.”

Khi con lấy hình tư tưởng của mình đè lên giáo lý của các chân sư thăng thiên, của Thượng đế, thì con vi phạm Quy luật Nhất nguyên, được thể hiện qua lời răn cơ bản nhất của Thượng đế, là con không được có thần nào khác trước Thượng đế thực. Và khi con chấp nhận một hình tư tưởng – hình này đương nhiên do tâm thức sa ngã tạo ra – thì hình tư tưởng đó trở thành vị thần hay thượng đế của con. Con KHÔNG BAO GIỜ có thể nâng tâm thức của mình lên cao hơn hình tư tưởng mà con có về Thượng đế. Con sẽ là thần dân của “thượng đế” của con, dù đó là một hình tư tưởng hay Thượng đế thực.

Tinh túy của tâm thức sa ngã là nó là một sự hủ hóa của khía cạnh Alpha và Omega của Thượng đế. Nó hủ hóa khía cạnh Alpha qua tính ngạo mạn tâm linh khiến con người nghĩ rằng Thượng đế sẽ tuân theo hình tư tưởng của họ. Và nó hủ hóa khía cạnh Omega bằng cách áp đặt hình tư tưởng của họ lên người khác, thậm chí còn nghĩ rằng nếu họ có thể khiến cho tất cả mọi người xác nhận các niềm tin của họ, thì ngay cả Thượng đế cũng phải chấp nhận họ.

Ta tin rằng một số các con sẽ hiểu ý của ta, trong khi một số khác sẽ tiếp tục bị tâm thức sa ngã làm cho mù quáng và lấy cách giải thích trí năng của họ đè lên trên lời ta nói và khiến cho HỌ cảm thấy không cần phải nghe theo lời của ta. Và như vậy họ lại đi thêm một chu kỳ nữa trong tâm thức sa ngã thay vì thật sự thể nhập giáo lý của ta rằng chỉ có ai trở thành trẻ thơ mới có thể bước vào vương quốc. Trở thành trẻ thơ có nghĩa là khắc phục được mong muốn lấy hình tư tưởng của mình đè lên trên vị thày tâm linh, bắt thày mình công nhận những tin tưởng hiện hành của mình thay vì để cho vị thày giúp mình vượt thăng chúng. Nó có nghĩa sẵn lòng đặt câu hỏi mở, đặt câu hỏi để tìm hiểu thực tại con là ai thay vì phóng chiếu một hình tư tưởng qua câu hỏi.

Một ví dụ về tâm thức này là câu hỏi ở trên. Trước tiên, có một số luận cứ phơi bày rõ ràng các tin tưởng hiện hành của vị này, cho rằng việc mang súng trong người là cần thiết và phải lẽ. Sau đó, ở đoạn cuối có một câu hỏi ngắn, nhưng hiển nhiên là câu hỏi CHỈ để ta xác nhận kết luận đã có sẵn của người hỏi. Đâu rồi tính ngây thơ của trẻ nhỏ chỉ đơn thuần hỏi trước khi có câu kết luận sẵn? Các chân sư thăng thiên có thể dạy được một người như thế chăng? Nó tùy thuộc xem vị ấy có sẵn sàng chịu nỗi đau đớn khi nhận ra thế giới quan của mình đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi tâm thức sa ngã. Điều này giải thích sự mâu thuẫn lớn dù chỉ trong một lá thơ ngắn.

Hãy để ta chỉ ra một mâu thuẫn quá hiển nhiên mà đa số phải thấy được. Trước tiên hết, chúng ta được giải thích là có một phụ nữ bị đe dọa. Bà rút súng và bắn hai người, một người bị tử vong. Tuy thế, ở đoạn cuối chúng ta có câu hỏi: “Câu hỏi này đặc biệt liên quan tới những người có ý thức tâm linh và có “vũ khí” nhưng ý thức về lời dạy “chìa má bên kia.”

Điều này ngụ ý là trong tâm người hỏi, người ta có thể mang súng trong người và đồng thời chìa má bên kia, thậm chí là người phụ nữ bắn hai người thực sự đang chìa má bên kia khi hành động như thế.

Khi đối mặt với chuyện như thế này, ta cảm thấy muốn nói có những lúc chân sư thăng thiên giản dị muốn bỏ trái đất và cất bước tiến lên những tầng vô biên của Bản thể Thượng đế. Và điều này có thể xảy ra đặc biệt khi chúng tôi thấy có học viên không thể nhập được những lời dạy cơ bản nhất của chúng tôi. Làm sao một người vừa có thể mang súng vừa chìa má bên kia được? Làm sao KHÔNG thấy được mâu thuẫn này? Lẽ dĩ nhiên, ta không sắp sửa bỏ trái đất lại đằng sau, nhưng ta muốn nói rằng ngay cả chân sư thăng thiên cũng có tình cảm, dù tình cảm này không giống tình cảm mà chúng tôi có khi còn hiện thân.

Bây giờ ta hoàn toàn nhìn nhận rằng con người có quyền tự quyết. Con có quyền mang súng (nếu quốc gia của con cho phép điều đó). Nhưng nếu con làm thế, thì sau kiếp này con đừng tìm ta hỏi tại sao con không thăng thiên? Con thấy chăng, nếu muốn thăng thiên, con phải hoàn toàn thể nhập và sống lời răn dạy của ta là con không chống lại tà ác nhưng con chìa má bên kia. Ta muốn dạy gì qua lời răn này? Ta muốn dạy là một trong những điều chính ngăn cản con người thăng thiên là khi họ bị mắc kẹt vào những vòng xoắn nghiệp quả cứ được lặp đi lặp lại hoài. Trong trường hợp này, người phụ nữ mang súng đã bị mắc kẹt vào nhiều vòng xoắn như thế trong những kiếp trước, ngay cả với hai người tấn công bà – và không phải kiếp nào bà cũng là nạn nhân. Bà đạt được gì khi rút súng bắn hai người mà bà đã tấn công trong một kiếp trước? Bà chỉ tiếp tục vòng xoắn nghiệp quả và sẽ phải đầu thai gặp lại hai người này nữa.

Vòng xoắn này phải kéo dài bao lâu nữa, làm sao con có thể phá vỡ vòng xoắn nghiệp quả? Vòng xoắn sẽ tiếp tục hoài cho tới khi một bên lấy quyết định ĐÁP ỨNG LẠI BẠO ĐỘNG BẰNG BẤT BẠO ĐỘNG.

Con hiểu ý thày chưa? Nếu con thực sự muốn thăng thiên, thì con PHẢI phá vỡ các vòng xoắn nghiệp quả của con, và cách DUY NHẤT để phá vỡ là con không chống lại tà ác mà chìa má bên kia. Lời răn dạy của ta không nói cho những ai không quan tâm đến chuyện thăng thiên lên cõi tâm linh. Ta nói cho những ai muốn thăng thiên và sẵn lòng làm bất cứ điều gì cần làm để có thể thăng thiên.

Có phải là ta đang nói là con phải sẵn lòng để người khác giết hay đả thương mình? Đúng vậy, đó chính là điều ta muốn nói, và đó chính là điều ta đã nói 2000 năm trước. Sự kiện Ki-tô giáo nói chung không hiểu lời ta nói không có nghĩa là nó không có giá trị. Nếu con thực sự muốn thăng thiên, sự an toàn, sự thoải mái và ngay cả mạng sống vật lý của con trở nên thứ yếu. Con thực sự sẵn lòng làm bất cứ điều gì cần làm để phá vỡ vòng xoắn nghiệp quả và tiến gần hơn tới thăng thiên. Con sẵn lòng mất mạng sống mình để tìm được sự sống vĩnh hằng.

(Lưu ý là ta không nói ở đây rằng trong ví dụ cụ thể này, người phụ nữ sẽ hội đủ điều kiện thăng thiên nếu bà không dùng súng của bà. Bà sẽ phá vỡ được vòng xoắn nghiệp quả đó, nhưng bà còn phải đi một đoạn đường dài trước khi có thể thăng thiên.)

Bây giờ, khi ta nói con phải SẴN SÀNG mất mạng sống mình, ta không nhất thiết nói là con SẼ mất mạng sống mình. Bởi vì nếu con thật sự sống lời răn không chống lại tà ác, thì con sẽ làm gì? Con sẽ phóng vào tấm gương vũ trụ một xung lực bất bạo động, và tấm gương sẽ phản chiếu lại cho con điều gì? Trừ phi con có nghiệp quả rất nặng từ các kiếp trước, chuyển đổi tâm thức như vậy sẽ bảo đảm con không phải rơi vào những hoàn cảnh giống như được mô tả. Như thế, chúng ta có thể nói nhại theo câu nói xưa của Henry Ford; “Dù bạn nghĩ bạn cần cây súng hay bạn không cần cây súng – bạn đều đúng!”

Hãy lưu ý là người phụ nữ đã mang súng hơn nửa thập niên và lưu ý tới văn hóa gia đình bà. Bà đã gửi xung lực gì vào tấm gương vũ trụ? Và tấm gương đã phản chiếu lại gì: đúng y điều bà nói bà muốn. Như vậy, trong câu hỏi ở trên, con thấy được môt mâu thuẫn khác cho thấy người hỏi chưa thâm nhập giáo lý sâu rộng của chúng tôi về tấm gương vũ trụ.

Điểm rộng lớn hơn mà ta muốn nói ở đây là khi con bị dính mắc vào ý muốn quan điểm của mình được công nhận – và không sẵn sàng chịu xem xét mình một cách lương thiện – tâm con trở thành một hệ thống đóng kín và con sẽ không tránh được có mâu thuẫn trong đó.  Con sẽ không nhìn thấy các mâu thuẫn đó, thậm chí còn thấy chúng được một số ý tưởng và sự việc xác nhận – và do đó con dần dà bị giam chặt hơn vào hộp tư duy của mình cho tới khi điều duy nhất giải thoát được con là định luật thứ hai của nhiệt động học tạo ra một khủng hoảng ghê gớm đến độ con phải quyết định mở tâm ra và hỏi như một em bé nhỏ.

Con có thấy chăng là đối với những kẻ đã đi vào tư duy cuồng đại và coi thế giới như một nơi nguy hiểm, thì họ sẽ nhìn một sự vụ kể trên như một xác nhận tâm thức cần mang súng là đúng? Và điều đó sẽ củng cố thông điệp mà những người như thế gởi tới tấm gương vũ trụ. Nó sẽ khiến cho tâm họ đóng kín thêm, như con thấy trong ví dụ người phụ nữ bắn hai người kia. Thày có thể bảo đảm với con rằng không người nào có thể giết một người khác mà không cảm thấy phải tra vấn động lực và hành động của mình. Trong trường hợp này, động lực quán xét mình có thể bị dẹp qua bên vì văn hóa gia đình của người phụ nữ và vì triết lý của Hội Súng trường Quốc gia NRA.

Người phụ nữ cũng cho chúng ta một ví dụ rõ ràng là con người sẽ dán nhãn người khác là tồi tệ để biện minh cho hành động của mình. Có bằng cớ nào cho thấy là hai người đàn ông thực sự có ý định hãm hiếp người phụ nữ? Có bằng cớ nào cho thấy là họ sẽ thật sự thực thi lời đe dọa giết bà? Có vẻ là hai người đàn ông không có súng, bởi nếu họ có súng họ đã có thể bắn người phụ nữ trước khi bà bắn cả hai người. Như vậy câu chuyện mà chúng ta có ở đây là một người phụ nữ sống trong một trạng thái lo sợ thường trực. Chính nỗi sợ của bà đã kết đọng thành hoàn cảnh khiến bà cảm thấy bị đe dọa. Nhưng thay vì dùng hoàn cảnh này để đối mặt – và qua đó khắc phục – nỗi sợ của mình, bà hành động theo nỗi sợ của mình và bắn hai người đàn ông không có súng. Qua đó bà chứng minh là trong tâm tràn đầy sợ hãi của bà, việc giữ tài sản vật chất của mình quan trọng hơn giữ mạng sống của hai người đồng loại của mình.

Con có thấy chăng những người cùng một thái độ có thể bị cuốn hút chung với nhau vào một nhóm nghiệp quả tạo nên một vòng xoắn tiêu cực trong đó họ củng cố các hộp tư duy của nhau cho đến khi tất cả đều bị giam kẹt cứng và chỉ thoát ra được khi trường đời cay đắng cho họ đúng cái gì họ đòi – một cuộc đụng độ bạo động với những người bị giam trong cùng tâm thức cuồng đại như họ? Hội Súng trường Quốc gia NRA là một ví dụ rõ ràng – giống như nhiều hội khác trong xã hội Mỹ – của một nhóm được thành lập để biện minh – và do đó duy trì – vòng xoắn nghiệp quả bạo động đã kéo dài, trong trường hợp này, từ thời Atlantis. Nó dính tới vòng xoắn những người tân bảo thủ (neo-conservatives) đã duy trì cuộc chiến tranh ở Iraq đồng thời cảm thấy cuộc chiến này hoàn toàn chính đáng để lan truyền tự do và dân chủ – và ngay cả Cơ đốc giáo – trên thế giới.

Con thấy được chăng là BẤT CỨ nỗ lực lan truyền tự do và Cơ đốc giáo bằng bạo lực không thể đến từ ta hay không thể nào được ta ủng hộ?

Dù ta tin rằng ta đã trình bày được ý đại cương của ta, hãy cho phép ta nêu ra một số câu hỏi mà mọi người có thể đặt ra khi nhìn vào hoàn cảnh giống như thế này. Con hãy xem câu nhận xét sau: “Nếu ta không chủ động chuẩn bị trước… ta có thể là một mục tiêu yếu ớt quá dễ tấn công.” Đây là ví dụ điển hình của cách suy nghĩ đen trắng đã là nguyên nhân của hầu hết các vòng xoắn nghiệp quả. Trong tâm người này, thế gian là một chốn nguy hiểm có kẻ xấu ác ẩn náu rình rập ở mỗi đầu ngõ. Do đó, chỉ có hai chọn lựa: hoặc ta phải sẵn sàng giết người khác hoặc ta mời người khác giết mình.

Nhưng sự thật sâu xa của tấm gương vũ trụ là chính khi mình cảm thấy bị đe dọa là lúc mình sẽ bị đe dọa. Nói cách khác, sự đe dọa bắt đầu trong tâm và mình phải khắc phục nó trong tâm. Khi con cảm thấy có nhu cầu phải “chủ động chuẩn bị trước” là con biến mình thành mục tiêu bị tấn công, vì con đang nói cho tấm gương vũ trụ là con muốn sống trong một thế giới nơi đó tà ác ẩn náu rình rập ở mỗi đầu ngõ.

Bây giờ hãy xem câu nói này: “Tôi chọn giấu trong người một cây súng, vì dù tôi rất là biết ơn sự bảo vệ của cơ quan cảnh sát, tôi biết là họ không phải là Thượng đế, do đó không thể có mặt ở khắp mọi nơi cùng một lúc.” Tuy bà có vẻ nói là bà tin nơi Thượng đế, nhưng Thượng đế này không thể có mặt khắp mọi nơi cùng một lúc. Bởi vì nếu bà tin vào sự bảo vệ của Thượng đế, tại sao bà lại cần mang súng trong người? Lẽ dĩ nhiên, ý nghĩa sâu xa là nếu con thực sự tin vào sự bảo vệ của Thượng đế con sẽ không cảm thấy cần mang súng trong người. Và khi con thật sự tin tưởng như vậy, con sẽ khiến Thượng đế có thể bảo vệ con, trong khi hành động mang súng trong người sẽ ngăn không cho Thượng đế bảo vệ con. Lý do là khi mang súng con đang gián tiếp nói là con không muốn sự bảo vệ của Thượng đế, vì con muốn dựa vào các phương tiện vật chất để bảo vệ mình. Có nghĩa là con thật sự nói là con không tin Thượng đế có thể bảo vệ con chống lại một mối đe dọa vật chất.

Ta tin rằng ta đã nói rõ ràng là nếu con là một người có ý thức tâm linh và con đã thể nhập giáo lý chìa má bên kia, con không thấy có nhu cầu mang súng trong người hay bất cứ khí giới có thể giết người nào. Và con cũng không thấy có nhu cầu giữ súng trong nhà mình để tự vệ.

Sau khi đã nói những điều trên, các chân sư thăng thiên chúng tôi cũng có cái nhìn thực tế và thực tiễn. Do đó, chúng tôi biết có một số môi trường tập trung nhiều người có tâm lý xáo trộn nặng hay ý đồ không trong sạch. Và tuy ta khuyên những người có ý thức tâm linh nên tránh xa những môi trường như thế, ta biết rằng có những trường hợp nhiệm vụ tâm linh của con đòi hỏi con phải làm việc trong một môi trường như thế. Do đó, lời khuyên của ta là trước hết con phải khắc phục được mọi nỗi sợ hãi và thật sự sống với tâm thức chìa má bên kia. Một khi con đã trở nên thực sự bất bạo động trong tâm của con – đặc biệt là trong thể tình cảm – có thể là con sẽ có sự thôi thúc từ nội tâm phải mang trong người một vũ khí phòng thủ không gây chết người hoặc con cần học một phương pháp tự vệ không gây chết người.

Ta tin rằng một số các con thấy được điểm vi tế mà ta truyền tải. Ta đưa ra quy luật chung là không mang trong người bất cứ loại vũ khí gây chết người nào. Nhưng ta KHÔNG nói rằng một người có ý thức tâm linh không được bảo vệ mình. Ta cũng muốn nói rất rõ rằng tự vệ trong trạng thái sợ hãi sẽ tạo nghiệp. Tuy nhiên, một khi con đã vượt thăng nỗi sợ hãi, con có quyền dùng một kỹ thuật tự vệ không gây chết người, vì như thế con có thể dạy người kia một bài học mà không tạo nghiệp cho mình. Tuy nhiên, nếu con muốn tránh tạo nghiệp thì con phải thoát khỏi nỗi sợ hãi, vì như thế con có thể nhận được chỉ thị rõ ràng từ cái ta cao hơn của con thay vì nghĩ rằng một sự thôi thúc dựa trên sợ hãi đến từ cái ta cao hơn của con. Nói cách khác, chỉ khi nào con sẵn sàng lúc nào cũng chìa má bên kia, thì con mới có được sự phân biện lúc nào con không phải chìa má bên kia. Những ai không sẵn lòng buông bỏ mọi khuynh hướng phản ứng bằng bạo lực sẽ giản dị không có được khả năng phân biện này và do đó họ sẽ tạo nghiệp khi dùng bất cứ hình thức bạo lực nào.

Ta muốn nói rõ là ngoại trừ những trường hợp đặc biệt kể trên, tốt hơn hết là những người có ý thức tâm linh nên tu tập để vượt lên trên tâm thức dựa trên sợ hãi và tin rằng họ sẽ không gặp những hoàn cảnh bạo động. Và nếu con có phải gặp hoàn cảnh như thế, thì con hãy xem đây là nghiệp quả của con và đó là cơ hội để con chứng minh là con đã vượt lên trên tâm thức sợ hãi đã khiến con thấy cần dùng bạo lực để đáp trả bạo lực. Với thời đại bảo bình ló dạng, thì việc từ bỏ tư duy “ăn miếng trả miếng, mắt trả mắt, răng trả răng” của Cựu ước kinh càng quan trọng hơn nữa. Và như đã nói ở trên, điều này CHỈ làm được bằng cách thực sự chìa má bên kia.

Đề cập tới thời đại Bảo bình, ta sẽ để huynh đệ của ta, thày Saint Germain, đưa ra lời kết luận.

Câu trả lời của chân sư thăng thiên Saint Germain qua trung gian Kim Michaels

Con đâu có thực sự tin rằng trong Thời đại Hoàng kim người ta có nhu cầu mang súng trong người phải không? Chắc chắn là Thời đại Hoàng kim sẽ đưa đến một xã hội trong đó không còn những mối đe dọa khiến con người cảm thấy cần tự vệ. Và điều này có nghĩa là chúng ta đang nói tới một xã hội đã vượt thăng tội phạm.

Hiện tại ta có thể nghĩ chuyện nhân loại vượt thăng được tội phạm là điều không thể làm được. Nhưng thực ra điều này rất khả thi. Một trong những tiến bộ lớn giúp loại bỏ tội phạm là công nghệ cho phép xã hội đọc được hồ sơ Akasha. Hồ sơ này lưu trữ những “hình ảnh” hay dữ liệu ghi lại mọi hành động đã xảy ra, và khi xã hội có thể đọc được, thì không ai có thể chạy tội được nữa, vì hành động phạm tội sẽ được phơi bày trên màn ảnh cho tất cả mọi người thấy. Và khi khả năng chạy tội không còn nữa, thì động cơ phạm tội lẽ tự nhiên sẽ sút giảm rất nhiều.

Tuy nhiên công nghệ nào cũng có thể bị lạm dụng, do đó ta sẽ không gửi xuống công nghệ này cho tới khi tâm thức được nâng cao đáng kể. Như Giê-su đã giải thích rất hùng hồn, mọi vấn đề được tạo ra trong tâm con người, và do đó mọi đáp án cũng phải bắt đầu trong tâm.

Vậy thì chúng tôi trông cậy vào ai để là những người tiên phong cho việc xoay chuyển tâm thức tập thể? Lẽ dĩ nhiên là những người có ý thức tâm linh, đặc biệt là những người sẵn lòng đi xa hơn ý thức tâm linh để đi tới tỉnh giác. Do đó, nếu xã hội muốn xoay chuyển vượt lên tội phạm, thì một số người phải bắt đầu xoay chuyển tâm thức cá nhân của họ vượt lên trên tâm thức kết đọng nên tội phạm. Và điều đó có nghĩa là một số người phải dám sống như không có mối đe dọa từ tội ác.

Một số người phải sẵn lòng trở nên hoàn toàn không bạo động, không hung hãn, không mạnh bạo trong tâm để cho người khác một khung tham chiếu khác xa tư duy duy trì bạo lực. Ta tin rằng một số trong các sẽ thấy đây là một phần sứ vụ của mình. Và ta tin rằng một số trong các con sẽ thấy là khi cần chứng minh cụ thể đáp ứng lại bạo động bằng bất bạo động, thì các con sẽ đón mừng cơ hội làm chuyện này. Và bất kể chuyện gì xảy ra trong thế giới vật chất, con sẽ nhìn quá các hooàn cảnh vật chất và chú tâm để cho ánh sáng rọi chiếu xuyên qua con, ngay cả trong những trường hợp hầu hết người khác sẽ khóa dòng ánh sáng – để cho tâm thức sa ngã thuyết phục họ là trong hoàn cảnh này hay hoàn cảnh nọ, con người không thể hay không nên là cánh cửa mở cho ánh sáng của Thượng đế.

Thời đại Hoàng Kim sẽ là một thực tại hiển bày khi đủ túc số người sẵn lòng chứng minh là KHÔNG có hoàn cảnh nào mà con người không thể hay không nên là cánh cửa mở cho ánh sáng của Thượng đế.

Một lời nói cuối, nếu Hoa Kỳ muốn trở nên một trong những nước tiên phong cho Thời đại Hoàng kim, thì các đạo luật hiện hành về súng ống phải được thay đổi. Không có quốc gia dân chủ nào khác cho phép người dân tự do có súng như Hoa Kỳ. Và không có quốc gia dân chủ nào khác trong đó người dân nghi ngờ chính quyền của họ như Hoa Kỳ – nghĩa là người dân nghĩ rằng họ cần có súng để bảo vệ họ khỏi chính chính quyền của họ. Có một sự liên quan ở đây là Hoa Kỳ sẽ không có được một chính phủ khá hơn nếu người dân còn cư xử như họ là đối thủ của chính quyền và thay vào đó họ quyết định xem họ là một phần của chính quyền. Người dân phải xem mình là một phần của đáp án thay vì phóng chiếu là vấn đề chỉ hiện hữu ở bên ngoài họ.

Do đó, không tránh được là sẽ có lúc các đạo luật về súng ống tại Hoa Kỳ sẽ chặt chẽ hơn, như con thấy ở hầu hết các quốc gia dân chủ khác. Ta thấy người có ý thức tâm linh không cần phải tốn tài nguyên (tiền bạc và năng lượng tâm trí) để chống lại xu hướng này. Lẽ dĩ nhiên, con có thể tìm thấy những thí dụ có người thoát chết hay không bị tổn thương nhờ mang súng, nhưng con cũng có thể tìm thấy rất nhiều trường hợp người dùng súng hành động điên rồ. Do đó, hãy trả lại cho Caesar những gì thuộc về Caesar và trả lại cho Thượng đế những gì thuộc về Thượng đế.

Điều ta muốn nói là các con tập trung tài nguyên tâm trí của mình nơi con có thể gặt hái được hiệu quả mạnh nhất – đó là vượt thăng tâm thức dựa trên sợ hãi và bước vào tâm thức thời đại hoàng kim. Trong trạng thái tâm này, Thời đại Hoàng kim là một thực tại hiển thị và con sống một cách tương xứng, nghĩa là con tin ánh sáng sẽ chu toàn mọi nhu cầu của con, thay vì nghĩ rằng có một số việc trong đó phương tiện vật chất quan trọng hơn Ánh sáng của Thượng đế. Tâm thức thời đại hoàng kim nghĩa là con sẽ không bao giờ cho phép bất cứ điều gì thuộc về thế giới vật chất có quyền lực trên Tánh linh của con.

Hiện tượng troll trên internet

Hỏi: Tại sao trong các mục bình luận, chẳng hạn như trên các diễn đàn internet hay trang mạng hay Facebook, nhiều người lại cảm thấy mình bị đe dọa về mặt lý trí khi nói chuyện với người khác? Con cũng hiểu đây là phản ứng của tự ngã, là những cái ngã tách biệt đang phản ứng với nhau. Tuy nhiên con xìn thày – bất kỳ vị chân sư nào cũng được – nói rộng hơn về đề tài này. Đâu là cơ chế tâm lý ở đây? Điều gì xảy ra ở mức thể lý trí khi người ta nói chuyện với nhau? Và làm thế nào họ gửi năng lượng cho nhau khi họ nói chuyện với nhau qua thể trí?


Trả lời của chân sư thăng thiên Mẹ Mary qua trung gian Kim Michaels nhân một hội nghị tại Estonia năm 2019. Đăng ngày 18/12/2019.

Mạng internet đã tạo ra cơ hội mới cho con người. Con thấy là trước khi có internet, phần lớn mọi người chỉ giao tiếp giới hạn với những ai mình gặp tận mặt hay tiếp xúc trong vật lý. Bây giờ cơ hội mở ra để con có thể ngồi trước máy tính, vào xem một trang web nào đó và nhìn người khác phát biểu quan điểm của họ. Và chính con cũng có thể gõ một vài câu để bày tỏ quan điểm của con. Thậm chí con còn có thể làm vậy một cách dường như nặc danh vì con không trực diện với những người kia.

Nếu con muốn nhìn sự thể này một cách tích cực, con có thể nói là nó cho người ta cơ hội tương tác với nhiều người hơn so với việc gặp tận mặt, có nghĩa là họ thật sự có cơ hội nhận được nhiều phản hồi hơn về ý kiến của mình, về cách cư xử của mình, về cách mình diễn đạt hay quan hệ với người khác. Chúng ta có thể nói, cơ hội tích cực ở đây là họ sẽ kinh qua một giai đoạn bày tỏ bất cứ gì họ muốn bày tỏ rồi nhận được phản hồi. Tất cả đều dựa trên tự ngã và được một số ngã tách biệt phát động, đun đẩy.

Nhưng có thể rốt cuộc sẽ tới một điểm – và đối với nhiều người, điểm này đã tới rồi – khi con chán ứ chuyện này. Giống như con đã bày tỏ tất cả những gì con muốn bày tỏ, con đã phơi ra hết cả rồi, và bây giờ con nhìn vào chuyện đó và nói: “Nhưng thật sự đây không phải là con người mà tôi là. Điều này không thực sự phản ánh con người mà tôi là. Cho nên tôi sẽ đi tìm một cách tương tác nào khác, trưởng thành hơn, với người chung quanh.”  

Con cũng có thể nhìn sự thể này một cách không mấy tích cực và thấy rằng tất cả những gì con làm đều được làm với năng lượng, cho nên lẽ tự nhiên, ai nấy sẽ phóng năng lượng của mình để tạo dựng và nuôi béo những con quái vật trong tâm thức tập thể. Và đây là trường hợp một số diễn đàn internet nơi hầu hết các tham dự viên đều bị những con quái vật tập thể đó chiếm lấy tâm trí. Đơn giản mà nói, quái vật chỉ muốn mọi người xung đột, cãi vã với nhau hầu chúng có thể đánh cắp năng lượng của họ mà thôi.  

Con có thể nói, tiềm năng tích cực của sự thể này là, bằng cách trao cho mọi người quyền tự do phát biểu bất cứ gì họ muốn, thì cuối cùng họ sẽ kinh qua và vượt lên trên nguyên tiến trình đó. Tuy nhiên, một khi họ đã bị các tà thể và quỷ dữ đó đánh bẫy, thì nó trở thành giống như một cơn nghiện. Nó biến thành một vòng xoáy bất tận mà họ không tài nào thoát ra được. Họ cảm thấy bắt buộc phải lên diễn đàn, phải thoả mãn cơn ghiền mỗi ngày hay thậm chí nhiều lần mỗi ngày ngay cả khi họ đang lái xe. Họ phải gửi bài đăng lên cho bằng được cho dù làm như vậy sẽ nguy hiểm cho tính mạng họ. Cho nên đó là phần không mấy tích cực trong vấn đề này, nhưng một lần nữa, con làm gì được đây?

Tiềm năng tích cực của internet là mọi người có thể kết nối với khắp mọi nơi trên thế giới từ nhiều vùng khác nhau và nhiều nền văn hóa khác nhau. Và điều này mang tiềm năng giảm thiểu những khác biệt giữa con người. Ai nấy thấy được là con người cho dù ở nơi đâu cũng có những điểm tương đồng, có cùng một tâm lý cơ bản, cùng cách nhìn cơ bản về cuộc sống. Và điều này có thể tạo ra một tinh thần kết hợp rộng lớn hơn.

Nhưng tất nhiên, các thế lực bóng tối sẽ làm tất cả những gì chúng có thể để chống lại tiềm năng đó, và đó là tại sao chúng đã xâm chiếm tâm trí của một số người khiến họ bắt đầu làm chuyện gọi là troll [troll là hành vi gây rối, làm xáo trộn, phá vỡ các quy tắc hành xử trong các cộng đồng mạng]. Rất nhiều người trong số đó bị ghiền chuyện này và tâm trí họ hoàn toàn bị nó chiếm lĩnh. Và câu hỏi đặt ra là đến bao giờ họ mới cảm thấy đủ cho bằng được? Đến bao giờ những con quỷ đó mới cảm thấy chúng đã đánh cắp đủ năng lượng của người khác? Có thể là cho tới khi những người troll đó bị cạn kiệt năng lượng đến độ – giống như người ta thường nói về các loại ghiền khác – họ chạm tới đáy tận cùng và thấy rằng họ đơn giản không thể tiếp tục như vậy được nữa.

Là một người tâm linh tỉnh thức hơn, điều con có thể làm được là con thử cảm nhận năng lượng đó bằng trực giác của con. Và nếu con cảm thấy đó là năng lượng rất thấp – khi tất cả chỉ là xung đột, tất cả chỉ là luân xa rối dương (solar plexus) và mọi người chỉ lo đổ lỗi cho nhau với những phát biểu vô cùng tiêu cực về nhau – thì con chỉ cần lánh xa khỏi diễn đàn đó, rút lui khỏi đó, và không bỏ chút năng lượng nào của con vào đó. Con sẽ có thể tìm kiếm những loại diễn đàn khác, vì hiển nhiên ai nấy đều có nhu cầu tạo ra những diễn đàn không hoạt động ở tầng cấp tệ hại đó.

Con sẽ thấy là ở một mức độ nào đó, những chuyện như vậy đang hiện diện trên internet đã bị hiện tượng troll kéo thấp xuống tới mức không một người bình thường nào sẽ muốn tham gia vào đó. Nhưng điều này có nghĩa là có sự mong mỏi tạo ra một hình thức internet khác hơn, nơi ai nấy con thể giao tiếp với nhau ở mức cao hơn. Và một trong những cách để thực hiện điều này là tạo ra một mạng internet hay một diễn đàn nơi người tham dự không còn ẩn danh, nơi mọi người phải đăng ký và chứng thực danh tính của mình – con đăng ký với hình chụp của con và do đó con nhận lãnh trách nhiệm về những gì con phát biểu, y hệt như khi con nói chuyện tận mặt với một ai đó.

Đang có một nhu cầu tạo ra một hệ thống như vậy, và ngay bây giờ đã có một số sáng kiến đang đi về hướng đó, nhưng với thời gian, điều này sẽ ngày càng trở thành cần thiết hơn khi mọi người thấy được nhu cầu tìm ra một con đường văn minh và nhân bản hơn để tương tác trên internet.